Chương 21
Tống Gia Đào Hoa
16/08/2020
[Edit] hihie01
Xe chậm rãi chạy về phía trước.
Lý Tắc lái xe ở phía trước, Lâm Thanh Hàn ngồi ở ghế sau tay chống vào cửa sổ xe, ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa khuôn mặt mỏi mệt, cả đêm ngồi trước màn hình máy tính chuyện này còn thập phần tốn sức hơn việc giải quyết hàng trăm văn kiện như mọi lần nữa.
Thời điểm này trong thành phố cũng không ít xe qua lại ngẫu nhiên sẽ có vài chiếc xe chạy ngang qua cửa sổ tuy nhiên do có kính cách âm nên trong xe vẫn không nghe được bất kì âm thanh nào cả.
Cho nên một tiếng thông báo của WeChat này vang lên trong xe.
Không chỉ có Lâm Thanh Hàn nghe được mà cả Lý Tắc ngồi ở phía trước cũng nghe rất rõ.
Lâm Thanh Hàn mở đôi mắt mỏi mệt nhìn xuống di động màn hình di động sáng rực trong không gian tối tăm của chiếc xe làm mắt anh phải mất một lúc mới thích ứng được, là tin nhắn WeChat của Ôn Nhuyễn.
【 Ôn Nhuyễn: Cảm ơn 】
Không phải là quá nhiều ngôn ngữ mà chi đơn giản hai từ lại làm cho khối băng lạnh Lâm Thanh Hàn nở ra một nụ cười hiếm thấy.
Lý Tắc xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thấy nụ cười của anh, cả sống lưng cứng đờ nhưng rốt cuộc thả lỏng một ít, anh thoáng buông lỏng bàn tay đang nắm chặt tay lái môi mỏng mím chặt cũng dần giãn ra, thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Hôm nay tâm tình Boss phi thường không tốt thậm chí có thể nói là cả đêm lửa giận.
Cảm xúc như vậy cũng cũng chỉ có lúc trước phu nhân muốn cùng ngài ấy ly hôn khi mới có, không, hẳn là so với lúc đó thì bây giờ chỉ có hơn chứ không kém.
Trên mạng những lời mắng phu nhân anh cũng thấy được.
Vì không vừa mắt, ngôn luận giả dối, chửi rủa ác ý cùng ganh ghét, thậm chí còn có không ít người suy đoán phu nhân cùng tiên sinh ly hôn là bởi vì phu nhân ngoại tình...... Nghĩ đến thời điểm Boss nhìn thấy mấy cái bình luận đó thì khuôn mặt đã hóa đen thui.
Anh liền nhịn không được rùng mình một cái.
Cho nên hiện tại...
Lý Tắc nhìn Lâm Thanh Hàn qua kính chiếu hậu, thử thấp giọng hỏi nói: "Là tin nhắn của cô Ôn sao?"
Nếu là trước đây làm sao Lâm Thanh Hàn có thế trả lời? Nhưng bây giờ tâm tình anh đang rất tốt không có dấu diếm đến khẽ "ừ" một tiếng, hồi phục lại, anh mở khung thoại WeChat ra đánh mấy chữ rồi gửi đi sau đó lại đem khung thoại của hai người nhìn rất lâu...... Từ lúc ly hôn đến nay rốt cuộc cô cũng chủ động liên hệ với anh.
Một loại tâm tình nói không nên lời là, chính là cảm thấy loại nói không nên lời này rất vui vẻ.
Anh rất ít khi có cảm xúc như vậy, từ nhỏ đến lớn anh hễ muốn thứ gì thì đều có được ngay thứ ấy lúc đi học thì luôn đứng đầu ngay cả lúc quản lí công ty cũng chỉ trải qua rất ngắn cảm giác suy sụp vì vậy thành công đối anh mà nói là một việc rất dễ dàng có được.
Mà nếu đã dễ dàng có được thành công cũng không thật vui vẻ nhưng hiện tại khóe môi anh ngày càng giương cao có muốn hạ huống cũng không.
Lâm Thanh Hàn lại đợi một hồi, WeChat bên kia không có trả lời anh cũng không ngại cứ nắm điện thoại mà nhìn ảnh đại diện của cô, không biết qua bao lâu, anh đột nhiên nhìn khung thoại mở miệng nói một câu: "Cậu nói xem nếu tôi một lần nữa theo đuổi Ôn Nhuyễn thì thế nào?"
Lời này của anh không biết nói cho Lý Tắc hay là cho chính bản thân mình nghe.
Thời điểm mới vừa nói ra thanh âm thực nhẹ thậm chí ngôn ngữ còn ngang theo một chút do dự cùng không kiên định chỉ co ngón tay vẫn nhẹ điểm trên màn hình để cho khung thoại của hai người vẫn sáng mà không bị biến mất trước mặt anh.
Lý Tắc:???
Lý Tắc:!!!
Vốn dĩ Lý Tắc đang tập trung lái xe liền bị lời này làm cho sợ tới mức cả người chấn động, thiếu chút nữa là buông tay lái, cũng may kinh nghiệm của anh cũng thuộc hàng lão đạo nên kịp thời cho xe trở lại đường cũ không làm xe hướng vành đai xanh mà tông vào.
Xe đã ổn định.
Nhưng nội tâm anh lại như là có một vạn con ngựa hoang đang lao nhanh trên cỏ.
Khiếp sợ.
Quá chấn kinh rồi.
Tuy rằng căn cứ vào chuyện hôm nay anh liền đoán ra Boss đối với Ôn tiểu thư là chưa thể dứt được tình cảm.
Nhưng cũng không nghĩ tới Boss thật sự sẽ nói ra như vậy, thật, thật không phải anh nghe lầm chứ? Anh nhìn xuyên qua kính chiếu hậu, bởi vì nam nhân phía sau đang cúi đầu nên nhìn không ra biểu tình trên mặt anh ta.
Chỉ có thể nuốt nuốt nước miếng, thật cẩn thận hỏi: "Boss, ngài mới vừa nói cái gì?"
Lâm Thanh Hàn nhíu nhíu mày thoạt nhìn có chút không cao hứng, bất quá vẫn là như Lý Tắc mong muốn, lặp lại một lần: "Tôi muốn theo đuổi Ôn Nhuyễn một lần nữa."
Lần thứ nhất là câu hỏi không thật xác định lắm nhưng lần này nói lại là thật sự khẳng định......
Câu nói rõ ràng.
Không có chút do dự nào.
Đại khái là đem nội tâm chính mình nói phân tích xong xuôi, Lâm Thanh Hàn nhưng thật ra cũng không cảm thấy có cái gì phải rối rắm, anh ngẩng đầu, chỉ có một ánh đèn mờ trong xe nhưng lại có thể nhìn thấy trên khuôn mặt anh tuấn lại mang theo rất nhiều tự tin cùng thong dong.
Thậm chí còn mang theo một nụ cười ôn hòa.
Anh dựa vào ghế ngồi làm bằng da thật một tay tùy ý đặt ở cửa sổ xe một tay khác cầm di động, ngữ khí kiên định tiếp tục nói, "Tôi muốn theo đuổi cô ấy, muốn cô ấy sẽ trở về bên cạnh tôi lần nữa, tôi muốn......"
Anh dừng một chút, mặt lại tràn ra một ít ý cười, thanh âm cũng trở nên ôn nhu hơn rất nhiều, "Tôi muốn cô ấy vẫn là Lâm phu nhân của tôi chứ không phải là vợ trước."
Anh cho rằng có cùng cô tách ra cũng sẽ không có việc gì.
Nhưng trước đây hai người bọn họ đã ở chung giống như là thấm vào xương tủy dù có muốn cắt dứt cũng không được.
Anh nhớ rõ cô là rất tốt.
Cô ôn nhu, cô thâm tình.
Cô sẽ dậy sớm chuẩn bị bữa sáng thật ngon cho anh, ban đêm sẽ chuẩn bị cho anh một ly sữa ấm, sẽ chăm sóc chiếu cố anh lúc anh uống say sau khi xã giao, một bên thì chăm sóc nhưng một bên lại bắt đắc dĩ oán trách anh: "Em nói anh uống ít một chút vậy mà sao anh lại không nghe cơ chứ".
Cô sẽ chú ý thời tiết nơi anh công tác mà nhắc nhở anh.
Cô cũng sẽ chuẩn bị thật tốt hành lí cho anh, cô liền canh thật đúng lúc giờ anh xuống máy bay mà gọi tới hỏi anh có bình an hay không.
Nhiều năm như vậy, anh đã hình thành thói quen có cô bên cạnh bầu bạn, làm những điều vụn vặt nhỏ nhoi cho anh, trước đây anh không chịu quý trọng nay cô đã rời đi thì anh mới nhận ra được rằng cuộc đời anh không thể thiếu đi cô.
Sau chuyện ly hôn.
Anh vẫn luôn đem chính mình đắm chìm trong công việc từ sớm đến tối so ba năm qua còn bận rộn hơn, cũng chỉ có bận rộn như vậy mới giúp anh vơi bớt phiền muộn trong lòng...... Anh thật không quen cái cảm giác sau khi cô rời đi này.
Không quen chiếc giường ngày nào cô cũng nằm bên cạnh nay chỉ còn mình anh, không quen di động lúc nào cũng vang lên tin nhắn nhắc nhở mà nay thật im ắng, không quen việc cô không còn gọi cho anh nữa.
Không quen khi về đến nhà mở đèn lên cũng chỉ một mảnh lạnh tanh.
Cũng chính là hôm nay, hoặc là có thể nói, do dự vừa rồi qua đi kia trong nháy mắt, anh mới phát hiện, nguyên lai anh kỳ thật cũng thích cô, vẫn luôn vẫn luôn thích cô, nếu không anh sẽ không vẫn luôn chú ý tin tức của cô, sẽ không lo lắng cô ở bên ngoài phải chịu khi dễ, càng sẽ không lúc biết có người bôi đen cô liền thật tức giận.
Chỉ là trước kia.
Ôn Nhuyễn phải trả giá quá nhiều, tình cảm của cô luôn rất nồng nhiệt cũng không hề giữ lại, cô cả ngày chỉ quanh quẩn ở bên người anh nên đã hình thành thói quen cô hi sinh trả giá, cô đi theo bầu bạn...... Cũng làm anh vô ý thức mà hưởng thụ quên mất rằng mình phải đáp lại cô.
Mà hiện tại...
Anh rốt cuộc cũng nhìn rõ nội tâm của chính mình.
Anh thích cô, muốn cô, anh...... Muốn nghiêm túc theo đuổi cô một lần, muốn bọn họ trở lại như trước kia.
Lý Tắc theo Lâm Thanh Hàn ba năm, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy anh ôn nhu như vậy, tay cầm chặt tay lái, anh trầm mặc một hồi lâu, liền lúc xe sắp về đến biệt thự mới đã mở miệng, mang theo ngữ khí cổ vũ nói: "Boss, cố lên!"
Anh cũng hy vọng Boss có thể truy hồi Ôn tiểu thư.
Lâm Thanh Hàn nghe được anh ta cổ vũ mình, cười một cái, không nói chuyện, anh cúi đầu nhìn thoáng qua khung thoại của hai người, lại nhìn thoáng qua ảnh Ôn Nhuyễn mới tắt đi di động.
Chờ về đến nhà, vẫn là đen nhánh một mảnh, bất quá so với trước kia tâm tình của anh lại thả lỏng rất nhiều.
Mở đèn.
Anh không có lập tức đi rửa mặt.
Mà là đi đến ban công, nhìn thoáng qua mấy bồn hoa sơn chi đặt ở bên kia.
Lá xanh um, màu trắng của hoa cùng hương thơm ngào ngạt, anh nhìn nhìn như thấy được Ôn Nhuyễn vậy trên mặt không khỏi toát ra một ý cười, anh hôm nay giống như trở nên đặc biệt thích cười, thậm chí tâm tình còn rất tốt tưới cho chúng nó một ít nước giống như trước đây Ôn Nhuyễn đã làm như vậy vậy.
Cuối cùng.
Lâm Thanh Hàn không biết nghĩ đến cái gì, lấy di động, mở camera ra chụp ảnh những chậu sơn chi này.
Chụp xong.
Anh mở bằng hữu vòng ra chia sẻ nội dung đầu tiên.
***
Lúc Ôn Nhuyễn nhìn thấy tin nhắn trả lời của Lâm Thanh Hàn thì đã là ngày hôm sau.
Hôm qua sau khi gửi xong tin nhắn cho Lâm Thanh Hàn thì di động cô cũng tắt nguồn sạc cả đêm sáng nay mới mở lại máy, cô ngồi ở bàn ăn một bên ăn bữa sáng uống sữa bò một bên lướt WeChat xem tin tức.
Nhìn thấy chấm đỏ ở khung thoại của Lâm Thanh Hàn cô cũng không có nhiều phản ứng.
Tiếp tục lướt tin tức.
Không có tin tức quan trọng nào cả.
Cô mở ra bằng hữu vòng, bắt đầu xem tin của mọi người bạn bè của cô không nhiều lắm, bất quá nội dung bằng hữu vòng vẫn rất phong phú, đứng đầu là tiểu Mạch cô ấy PO cái hai cái Q bản tiểu nhân vật đồ(?), viết【 kẹo mềm xông lên đi! 】
Sau đó là Kỷ Hề......
Nhìn một cái toàn là màu hồng nào là bàn phím màu hồng, con chuột màu hồng còn có bao tư liệu cũng màu hồng nội dung cũng không có gì chỉ là vô số dấu chấm than.
Ôn Nhuyễn cười một cái, xem ra Kỷ Hề lại tạp văn.
Tiếp tục kéo xuống......
Ngón tay trắng nõn đột nhiên dừng lại, ngay cả ý cười trên mặt cũng cứng đờ.
Là một bộ ảnh chụp, bối cảnh quen thuộc, hoa sơn chi quen thuộc, lại nhìn thoáng qua người đăng ảnh...... Lâm Thanh Hàn? Anh không phải không thích nhất là đăng mấy cái này sao? Tình huống hiện tại là như thế nào? Cô cùng Lâm Thanh Hàn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, bằng hữu vòng cũng coi như là có nhiều người quen, hiện tai nội dung này của anh có không ít bạn bè của hai người vào bình luận.
【 Lý Khác: Anh Thanh Hàn, anh làm sao vậy, là bị đoạt tài khoản sao?! 】
【 Từ Phục:??? Tôi mù rồi, rừng già, cậu thế nhưng còn chơi bằng hữu vòng? Bất quá đây là cái phong cách gì, dưỡng lão sinh hoạt khi về hưu sao? 】
【 Hứa Chấp: Tôi liền cười cười không nói lời nào. 】
......
Ôn Nhuyễn buông ly sữa bò trong tay, cặp mày lá liễu nhíu lại, cô còn tưởng rằng mấy bồn hoa sơn chi này sau khi cô rời đi không phải khô héo thì chính là bị ném đi, không nghĩ tới thế nhưng giờ chúng lại được chăm sóc rất tốt.
Không biết nghĩ đến cái gì cô click mở khung thoại của Lâm Thanh Hàn lịch sử trò chuyện có 3 tin nhắn mới.
【 không có việc gì 】
【 hoa sơn chi.jpg】
Cùng với buổi sáng lúc 7 giờ【 sớm an 】
Nhìn đến 3 tin nhắn này, Ôn Nhuyễn nắm chặt di động lông mày còn nhíu chặt hơn so với lúc nãy, Lâm Thanh Hàn đây là phát điên cái gì?
Không chỉ đăng lên bằng hữu vòng mà còn gửi cho cô cái tin nhắn " sớm an"? Chẳng lẽ thật giống người ta nói là anh bị người khác trộm tài khoản, hay vẫn là động kinh?
Không đợi cô nghĩ ra đáp án, tiếng đập cửa liền vang lên.
Cô hít sâu một hơi, sau đó buông di động đi mở cửa, là Tiểu Mạch.
Tiểu mạch hôm nay buộc tóc đuôi ngựa, nhảy nhót đi vào, cùng Kỷ Duyên giống nhau tóc đen sắc ở giữa không trung hoa khai lưỡng đạo đẹp phong cảnh, cười cùng cô chào hỏi, "Chị Nhuyễn Nhuyễn, sớm a!"
Nhìn đến tinh thần phấn chấn tươi cười trên mặt cô.
Ôn Nhuyễn cũng vui lây lập tức đem cảm xúc lúc nãy Lâm Thanh Hàn mang đến cho cô vứt ra sau đầu, cong mắt cười "Sớm a." Cô tránh ra để đường cho Tiểu Mạch đi vàothuận miệng hỏi: "Ăn sáng chưa?"
"Ăn rồi ạ!"
Tiểu Mạch cười trả lời, cô thực tự nhiên đổi dép lê, sau đó nói hành trình hôm nay cho Ôn Nhuyễn, "Hôm nay có cái phỏng vấn, là hãng T, người chủ trì cùng chị Nacy có quan hệ rất tốt, xem như cấp cho chúng ta cái cửa sau."
Cô một bên nói, một bên lấy ra bản thảo phỏng vấn đã chuẩn bị thật tốt từ tối qua "Đây là bản thảo mà chị Nacy đưa cho em, chị Nhuyễn Nhuyễn, chị xem qua trước đi."
"Được."
Ôn Nhuyễn tiếp nhận, cô trước kia đã xem qua người chủ trì này phỏng vấn người khác hỏi những vấn đề rất sắc bén, bất quá nội dung bản thảo phỏng vấn vẫn còn tốt, không quá khó trả lời.
Cô có trí nhất rất tốt nhìn qua một lần liền có thể nhớ chính xác nhưng lần này là lần đầu cô ra mắt nên vẫn xem lại thật kĩ một lần bảo đảm không có vấn đề cô mới buông bản thảo.
Tiểu mạch thấy cô buông bản thảo, vẻ mặt không dám tin tưởng, "Xong rồi ạ?"
"Ừ."
Ôn Nhuyễn cười gật đầu, cô đem bản thảo đưa cho cô bé, sau đó đem chén dĩa bỏ vào máy rửa chén, "Được rồi, chúng ta đi thôi."
"Nga nga nga......" Tiểu Mạch ôm bản thảo, còn có chút không kịp phản ứng lại, cô lúc trước cũng đã làm trợ lí cho vài nghệ sĩ khác, thật đúng là không ai giống chị Ôn Nhuyễn chỉ xem một lần là nhớ, bản lĩnh này nếu về sau đi đóng phim, nhớ lời thoại không phải rất dễ đi?
Thời điểm hai người xuống lầu.
Tiểu Mạch cũng coi như đã lấy lại tinh thần, lại biến thành bộ dáng tung tăng lúc nãy, "Đúng rồi, hôm nay chị Nacy nói với em, chị ấy hiện tại đã liên hệ một gameshow, người chế tác rất hứng thú với chị và Kỷ Duyên, nếu không thành vấn đề hay chị cùng Duyên Thần cùng đi tham gia tổng nghệ đi!"
Nói đến việc này.
Đôi mắt cô sáng lên.
Duyên Thần cùng chị Nhuyễn Nhuyễn a, chi phí chung lữ hành a, này quả thực là...... fan CP bọn họ cực mong chờ!
Ô ô ô, quỳ cầu người chế tác khiến cho Duyên Thần cùng chị Nhuyễn Nhuyễn cùng đi tham gia tổng nghệ đi, cô nguyện ý một tuần không ăn thịt, không, một tháng đều có thể!
Đêm qua, sau khi đã trải qua một cuộc đại chiến ồn ào náo động, thì có hai đại CP ngang trời đã chính thức được thành lập, một cái là " kẹo mềm" CP của Kỷ Duyên cùng Ôn Nhuyễn, một cái là "hỏi tình" CP của Lâm Thanh Hàn cùng Ôn Nhuyễn, có người khái* Kỷ Duyên cùng Ôn Nhuyễn thần nhan.
Đỉnh cấp thiên nhan, lại là đồng môn huynh muội.
Này như thế nào có thể không khái?!
Khái!
Cần thiết khái!
Tất cả đều cho ta ấn đầu khái!
[ Cái bạn " khái" này tui thật sự bế tắc rồi các bạn giúp tui với~~~ là cảm khái ư?]
Tiểu Mạch chính là thành viên của CP "kẹo mềm" thậm chí còn là nhân vật nguyên lão của CP này, cô lúc trước là bởi vì nói giúp Ôn Nhuyễn mà bị cả chị em tốt công kích, quá tức giận cô liền thoát khỏi nhóm, sau khi hiểu lầm được giải quyết biết được sự việc là do Tô Lam Lam gây ra thì các chị em tốt này đều trò chuyện riêng mong cô trở về.
Cô không trở về.
Dù sao hiện tại cô cũng không còn đơn thuần là fan duy nhất của Duyên Thần nữa, về sau CP " kẹo mềm "nếu như bị phát hiện, khó tránh khỏi vẫn là sẽ xảy ra tranh chấp, còn không bằng hiện tại liền hảo tụ hảo tán, bất quá chuyện cô không nghĩ tới chính là, khi cô vào diễn đàn của CP "kẹo mềm" thế nhưng lại phát hiện không ít chị em trước kia......
Đại gia ở đã trải qua một trận xấu hổ không nói gì lúc sau lại bắt đầu vui vui vẻ vẻ ôm làm một đoàn cắn nổi lên đường!(?)
Dù sao ở CP "kẹo mềm", đừng nói là chị em thành người qua đường, liền tính đối tượng mà trước kia mắng ba ngày ba đêm hiện tại cũng có thể ôm nhau cho nhau kẹo đường!
Vòng fans chính là như vậy.
Chính chủ ngày trước có xảy ra chiến tranh thì khi cùng một CP cũng liền không chiến nữa!
Mà đối thủ cạnh tranh lớn nhất của bọn họ không phải ai khác lại chính là CP " hỏi tình" của Lâm Thanh Hàn cùng Ôn Nhuyễn, cái CP này so với CP "kẹo mềm" của bọn họ còn ngang ngửa, mới vừa biết tin tức này thời điểm, Tiểu Mạch thiếu chút nữa phun ra một ngụm trà.
Cái gì ngoạn ý?
Đều là chồng trước vợ trước, còn làm thành CP? Xin hỏi bọn họ có dò hỏi qua ý kiến của chính chủ chưa?!
Lâm Thanh Hàn tính là cái rắm?!
Duyên Thần của bọn họ mới là tốt nhất thế giới!
Làm trợ lý của Ôn Nhuyễn, Tiểu Mạch hùng hổ nhốt đánh vào ổ thoại của địch nhân, không nghĩ tới nhìn những nội dung đó thật đúng là thiếu chút nữa đã bị tẩy não, cái gì # chúng ta tuy rằng không ở cùng nhau, nhưng anh vẫn luôn chú ý tới em#
# yêu nhau chính là anh nhìn em đi từng bước một tới đỉnh cao, cuối cùng cùng chạy song song với em#
# hỏi tình hỏi tình, trước kia không hiểu tình, hiện tại ta đã hiểu, em có thể trở lại bên cạnh anh sao #
Tuy rằng là kiên định đảng "kẹo mềm", nhưng thời điểm xem đến những đề tài này, Tiểu Mạch vẫn là bị chọc thật sâu vào trái tim nhỏ, này HE trung mang ngược, BE trung mang tình cảm quả thực là quá chọc người, cô yên lặng cảm khái một phen "hỏi tình" các chị là một trái tim cường đại, quyết định không thô bạo.
[HE và BE liệu có phải là Happy Ending và Bad Ending không?]
Rốt cuộc cắn CP khái đến như vậy ngược, cũng là hiếm thấy.
Liền lúc Tiểu Mạch miên man, Ôn Nhuyễn lại là sửng sốt, tổng nghệ? Cái gì tổng nghệ? Bất quá cô cũng chưa nói cái gì, cô tin tưởng an bài của Nacy, nếu chị ấy đã quyết định, cô chính lànghe theo.
Bất quá......
Cô nhưng thật ra có chút ngoài ý muốn, thật sự sẽ cùng Kỷ Duyên cùng nhau tham gia.
Nãy tui có lướt gg tình cờ thấy truyện của tụi tui dc đăng bên mấy web khác... thật là ce tui cũng không thích đâu ko thấy bên đó hỏi han gì cả mà đã đăng nv rồi với cả tụi tui cũng ko thích ngkhac reup cái công sức mình bỏ ra này... sao bh mọi người???
Xe chậm rãi chạy về phía trước.
Lý Tắc lái xe ở phía trước, Lâm Thanh Hàn ngồi ở ghế sau tay chống vào cửa sổ xe, ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa khuôn mặt mỏi mệt, cả đêm ngồi trước màn hình máy tính chuyện này còn thập phần tốn sức hơn việc giải quyết hàng trăm văn kiện như mọi lần nữa.
Thời điểm này trong thành phố cũng không ít xe qua lại ngẫu nhiên sẽ có vài chiếc xe chạy ngang qua cửa sổ tuy nhiên do có kính cách âm nên trong xe vẫn không nghe được bất kì âm thanh nào cả.
Cho nên một tiếng thông báo của WeChat này vang lên trong xe.
Không chỉ có Lâm Thanh Hàn nghe được mà cả Lý Tắc ngồi ở phía trước cũng nghe rất rõ.
Lâm Thanh Hàn mở đôi mắt mỏi mệt nhìn xuống di động màn hình di động sáng rực trong không gian tối tăm của chiếc xe làm mắt anh phải mất một lúc mới thích ứng được, là tin nhắn WeChat của Ôn Nhuyễn.
【 Ôn Nhuyễn: Cảm ơn 】
Không phải là quá nhiều ngôn ngữ mà chi đơn giản hai từ lại làm cho khối băng lạnh Lâm Thanh Hàn nở ra một nụ cười hiếm thấy.
Lý Tắc xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thấy nụ cười của anh, cả sống lưng cứng đờ nhưng rốt cuộc thả lỏng một ít, anh thoáng buông lỏng bàn tay đang nắm chặt tay lái môi mỏng mím chặt cũng dần giãn ra, thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Hôm nay tâm tình Boss phi thường không tốt thậm chí có thể nói là cả đêm lửa giận.
Cảm xúc như vậy cũng cũng chỉ có lúc trước phu nhân muốn cùng ngài ấy ly hôn khi mới có, không, hẳn là so với lúc đó thì bây giờ chỉ có hơn chứ không kém.
Trên mạng những lời mắng phu nhân anh cũng thấy được.
Vì không vừa mắt, ngôn luận giả dối, chửi rủa ác ý cùng ganh ghét, thậm chí còn có không ít người suy đoán phu nhân cùng tiên sinh ly hôn là bởi vì phu nhân ngoại tình...... Nghĩ đến thời điểm Boss nhìn thấy mấy cái bình luận đó thì khuôn mặt đã hóa đen thui.
Anh liền nhịn không được rùng mình một cái.
Cho nên hiện tại...
Lý Tắc nhìn Lâm Thanh Hàn qua kính chiếu hậu, thử thấp giọng hỏi nói: "Là tin nhắn của cô Ôn sao?"
Nếu là trước đây làm sao Lâm Thanh Hàn có thế trả lời? Nhưng bây giờ tâm tình anh đang rất tốt không có dấu diếm đến khẽ "ừ" một tiếng, hồi phục lại, anh mở khung thoại WeChat ra đánh mấy chữ rồi gửi đi sau đó lại đem khung thoại của hai người nhìn rất lâu...... Từ lúc ly hôn đến nay rốt cuộc cô cũng chủ động liên hệ với anh.
Một loại tâm tình nói không nên lời là, chính là cảm thấy loại nói không nên lời này rất vui vẻ.
Anh rất ít khi có cảm xúc như vậy, từ nhỏ đến lớn anh hễ muốn thứ gì thì đều có được ngay thứ ấy lúc đi học thì luôn đứng đầu ngay cả lúc quản lí công ty cũng chỉ trải qua rất ngắn cảm giác suy sụp vì vậy thành công đối anh mà nói là một việc rất dễ dàng có được.
Mà nếu đã dễ dàng có được thành công cũng không thật vui vẻ nhưng hiện tại khóe môi anh ngày càng giương cao có muốn hạ huống cũng không.
Lâm Thanh Hàn lại đợi một hồi, WeChat bên kia không có trả lời anh cũng không ngại cứ nắm điện thoại mà nhìn ảnh đại diện của cô, không biết qua bao lâu, anh đột nhiên nhìn khung thoại mở miệng nói một câu: "Cậu nói xem nếu tôi một lần nữa theo đuổi Ôn Nhuyễn thì thế nào?"
Lời này của anh không biết nói cho Lý Tắc hay là cho chính bản thân mình nghe.
Thời điểm mới vừa nói ra thanh âm thực nhẹ thậm chí ngôn ngữ còn ngang theo một chút do dự cùng không kiên định chỉ co ngón tay vẫn nhẹ điểm trên màn hình để cho khung thoại của hai người vẫn sáng mà không bị biến mất trước mặt anh.
Lý Tắc:???
Lý Tắc:!!!
Vốn dĩ Lý Tắc đang tập trung lái xe liền bị lời này làm cho sợ tới mức cả người chấn động, thiếu chút nữa là buông tay lái, cũng may kinh nghiệm của anh cũng thuộc hàng lão đạo nên kịp thời cho xe trở lại đường cũ không làm xe hướng vành đai xanh mà tông vào.
Xe đã ổn định.
Nhưng nội tâm anh lại như là có một vạn con ngựa hoang đang lao nhanh trên cỏ.
Khiếp sợ.
Quá chấn kinh rồi.
Tuy rằng căn cứ vào chuyện hôm nay anh liền đoán ra Boss đối với Ôn tiểu thư là chưa thể dứt được tình cảm.
Nhưng cũng không nghĩ tới Boss thật sự sẽ nói ra như vậy, thật, thật không phải anh nghe lầm chứ? Anh nhìn xuyên qua kính chiếu hậu, bởi vì nam nhân phía sau đang cúi đầu nên nhìn không ra biểu tình trên mặt anh ta.
Chỉ có thể nuốt nuốt nước miếng, thật cẩn thận hỏi: "Boss, ngài mới vừa nói cái gì?"
Lâm Thanh Hàn nhíu nhíu mày thoạt nhìn có chút không cao hứng, bất quá vẫn là như Lý Tắc mong muốn, lặp lại một lần: "Tôi muốn theo đuổi Ôn Nhuyễn một lần nữa."
Lần thứ nhất là câu hỏi không thật xác định lắm nhưng lần này nói lại là thật sự khẳng định......
Câu nói rõ ràng.
Không có chút do dự nào.
Đại khái là đem nội tâm chính mình nói phân tích xong xuôi, Lâm Thanh Hàn nhưng thật ra cũng không cảm thấy có cái gì phải rối rắm, anh ngẩng đầu, chỉ có một ánh đèn mờ trong xe nhưng lại có thể nhìn thấy trên khuôn mặt anh tuấn lại mang theo rất nhiều tự tin cùng thong dong.
Thậm chí còn mang theo một nụ cười ôn hòa.
Anh dựa vào ghế ngồi làm bằng da thật một tay tùy ý đặt ở cửa sổ xe một tay khác cầm di động, ngữ khí kiên định tiếp tục nói, "Tôi muốn theo đuổi cô ấy, muốn cô ấy sẽ trở về bên cạnh tôi lần nữa, tôi muốn......"
Anh dừng một chút, mặt lại tràn ra một ít ý cười, thanh âm cũng trở nên ôn nhu hơn rất nhiều, "Tôi muốn cô ấy vẫn là Lâm phu nhân của tôi chứ không phải là vợ trước."
Anh cho rằng có cùng cô tách ra cũng sẽ không có việc gì.
Nhưng trước đây hai người bọn họ đã ở chung giống như là thấm vào xương tủy dù có muốn cắt dứt cũng không được.
Anh nhớ rõ cô là rất tốt.
Cô ôn nhu, cô thâm tình.
Cô sẽ dậy sớm chuẩn bị bữa sáng thật ngon cho anh, ban đêm sẽ chuẩn bị cho anh một ly sữa ấm, sẽ chăm sóc chiếu cố anh lúc anh uống say sau khi xã giao, một bên thì chăm sóc nhưng một bên lại bắt đắc dĩ oán trách anh: "Em nói anh uống ít một chút vậy mà sao anh lại không nghe cơ chứ".
Cô sẽ chú ý thời tiết nơi anh công tác mà nhắc nhở anh.
Cô cũng sẽ chuẩn bị thật tốt hành lí cho anh, cô liền canh thật đúng lúc giờ anh xuống máy bay mà gọi tới hỏi anh có bình an hay không.
Nhiều năm như vậy, anh đã hình thành thói quen có cô bên cạnh bầu bạn, làm những điều vụn vặt nhỏ nhoi cho anh, trước đây anh không chịu quý trọng nay cô đã rời đi thì anh mới nhận ra được rằng cuộc đời anh không thể thiếu đi cô.
Sau chuyện ly hôn.
Anh vẫn luôn đem chính mình đắm chìm trong công việc từ sớm đến tối so ba năm qua còn bận rộn hơn, cũng chỉ có bận rộn như vậy mới giúp anh vơi bớt phiền muộn trong lòng...... Anh thật không quen cái cảm giác sau khi cô rời đi này.
Không quen chiếc giường ngày nào cô cũng nằm bên cạnh nay chỉ còn mình anh, không quen di động lúc nào cũng vang lên tin nhắn nhắc nhở mà nay thật im ắng, không quen việc cô không còn gọi cho anh nữa.
Không quen khi về đến nhà mở đèn lên cũng chỉ một mảnh lạnh tanh.
Cũng chính là hôm nay, hoặc là có thể nói, do dự vừa rồi qua đi kia trong nháy mắt, anh mới phát hiện, nguyên lai anh kỳ thật cũng thích cô, vẫn luôn vẫn luôn thích cô, nếu không anh sẽ không vẫn luôn chú ý tin tức của cô, sẽ không lo lắng cô ở bên ngoài phải chịu khi dễ, càng sẽ không lúc biết có người bôi đen cô liền thật tức giận.
Chỉ là trước kia.
Ôn Nhuyễn phải trả giá quá nhiều, tình cảm của cô luôn rất nồng nhiệt cũng không hề giữ lại, cô cả ngày chỉ quanh quẩn ở bên người anh nên đã hình thành thói quen cô hi sinh trả giá, cô đi theo bầu bạn...... Cũng làm anh vô ý thức mà hưởng thụ quên mất rằng mình phải đáp lại cô.
Mà hiện tại...
Anh rốt cuộc cũng nhìn rõ nội tâm của chính mình.
Anh thích cô, muốn cô, anh...... Muốn nghiêm túc theo đuổi cô một lần, muốn bọn họ trở lại như trước kia.
Lý Tắc theo Lâm Thanh Hàn ba năm, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy anh ôn nhu như vậy, tay cầm chặt tay lái, anh trầm mặc một hồi lâu, liền lúc xe sắp về đến biệt thự mới đã mở miệng, mang theo ngữ khí cổ vũ nói: "Boss, cố lên!"
Anh cũng hy vọng Boss có thể truy hồi Ôn tiểu thư.
Lâm Thanh Hàn nghe được anh ta cổ vũ mình, cười một cái, không nói chuyện, anh cúi đầu nhìn thoáng qua khung thoại của hai người, lại nhìn thoáng qua ảnh Ôn Nhuyễn mới tắt đi di động.
Chờ về đến nhà, vẫn là đen nhánh một mảnh, bất quá so với trước kia tâm tình của anh lại thả lỏng rất nhiều.
Mở đèn.
Anh không có lập tức đi rửa mặt.
Mà là đi đến ban công, nhìn thoáng qua mấy bồn hoa sơn chi đặt ở bên kia.
Lá xanh um, màu trắng của hoa cùng hương thơm ngào ngạt, anh nhìn nhìn như thấy được Ôn Nhuyễn vậy trên mặt không khỏi toát ra một ý cười, anh hôm nay giống như trở nên đặc biệt thích cười, thậm chí tâm tình còn rất tốt tưới cho chúng nó một ít nước giống như trước đây Ôn Nhuyễn đã làm như vậy vậy.
Cuối cùng.
Lâm Thanh Hàn không biết nghĩ đến cái gì, lấy di động, mở camera ra chụp ảnh những chậu sơn chi này.
Chụp xong.
Anh mở bằng hữu vòng ra chia sẻ nội dung đầu tiên.
***
Lúc Ôn Nhuyễn nhìn thấy tin nhắn trả lời của Lâm Thanh Hàn thì đã là ngày hôm sau.
Hôm qua sau khi gửi xong tin nhắn cho Lâm Thanh Hàn thì di động cô cũng tắt nguồn sạc cả đêm sáng nay mới mở lại máy, cô ngồi ở bàn ăn một bên ăn bữa sáng uống sữa bò một bên lướt WeChat xem tin tức.
Nhìn thấy chấm đỏ ở khung thoại của Lâm Thanh Hàn cô cũng không có nhiều phản ứng.
Tiếp tục lướt tin tức.
Không có tin tức quan trọng nào cả.
Cô mở ra bằng hữu vòng, bắt đầu xem tin của mọi người bạn bè của cô không nhiều lắm, bất quá nội dung bằng hữu vòng vẫn rất phong phú, đứng đầu là tiểu Mạch cô ấy PO cái hai cái Q bản tiểu nhân vật đồ(?), viết【 kẹo mềm xông lên đi! 】
Sau đó là Kỷ Hề......
Nhìn một cái toàn là màu hồng nào là bàn phím màu hồng, con chuột màu hồng còn có bao tư liệu cũng màu hồng nội dung cũng không có gì chỉ là vô số dấu chấm than.
Ôn Nhuyễn cười một cái, xem ra Kỷ Hề lại tạp văn.
Tiếp tục kéo xuống......
Ngón tay trắng nõn đột nhiên dừng lại, ngay cả ý cười trên mặt cũng cứng đờ.
Là một bộ ảnh chụp, bối cảnh quen thuộc, hoa sơn chi quen thuộc, lại nhìn thoáng qua người đăng ảnh...... Lâm Thanh Hàn? Anh không phải không thích nhất là đăng mấy cái này sao? Tình huống hiện tại là như thế nào? Cô cùng Lâm Thanh Hàn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, bằng hữu vòng cũng coi như là có nhiều người quen, hiện tai nội dung này của anh có không ít bạn bè của hai người vào bình luận.
【 Lý Khác: Anh Thanh Hàn, anh làm sao vậy, là bị đoạt tài khoản sao?! 】
【 Từ Phục:??? Tôi mù rồi, rừng già, cậu thế nhưng còn chơi bằng hữu vòng? Bất quá đây là cái phong cách gì, dưỡng lão sinh hoạt khi về hưu sao? 】
【 Hứa Chấp: Tôi liền cười cười không nói lời nào. 】
......
Ôn Nhuyễn buông ly sữa bò trong tay, cặp mày lá liễu nhíu lại, cô còn tưởng rằng mấy bồn hoa sơn chi này sau khi cô rời đi không phải khô héo thì chính là bị ném đi, không nghĩ tới thế nhưng giờ chúng lại được chăm sóc rất tốt.
Không biết nghĩ đến cái gì cô click mở khung thoại của Lâm Thanh Hàn lịch sử trò chuyện có 3 tin nhắn mới.
【 không có việc gì 】
【 hoa sơn chi.jpg】
Cùng với buổi sáng lúc 7 giờ【 sớm an 】
Nhìn đến 3 tin nhắn này, Ôn Nhuyễn nắm chặt di động lông mày còn nhíu chặt hơn so với lúc nãy, Lâm Thanh Hàn đây là phát điên cái gì?
Không chỉ đăng lên bằng hữu vòng mà còn gửi cho cô cái tin nhắn " sớm an"? Chẳng lẽ thật giống người ta nói là anh bị người khác trộm tài khoản, hay vẫn là động kinh?
Không đợi cô nghĩ ra đáp án, tiếng đập cửa liền vang lên.
Cô hít sâu một hơi, sau đó buông di động đi mở cửa, là Tiểu Mạch.
Tiểu mạch hôm nay buộc tóc đuôi ngựa, nhảy nhót đi vào, cùng Kỷ Duyên giống nhau tóc đen sắc ở giữa không trung hoa khai lưỡng đạo đẹp phong cảnh, cười cùng cô chào hỏi, "Chị Nhuyễn Nhuyễn, sớm a!"
Nhìn đến tinh thần phấn chấn tươi cười trên mặt cô.
Ôn Nhuyễn cũng vui lây lập tức đem cảm xúc lúc nãy Lâm Thanh Hàn mang đến cho cô vứt ra sau đầu, cong mắt cười "Sớm a." Cô tránh ra để đường cho Tiểu Mạch đi vàothuận miệng hỏi: "Ăn sáng chưa?"
"Ăn rồi ạ!"
Tiểu Mạch cười trả lời, cô thực tự nhiên đổi dép lê, sau đó nói hành trình hôm nay cho Ôn Nhuyễn, "Hôm nay có cái phỏng vấn, là hãng T, người chủ trì cùng chị Nacy có quan hệ rất tốt, xem như cấp cho chúng ta cái cửa sau."
Cô một bên nói, một bên lấy ra bản thảo phỏng vấn đã chuẩn bị thật tốt từ tối qua "Đây là bản thảo mà chị Nacy đưa cho em, chị Nhuyễn Nhuyễn, chị xem qua trước đi."
"Được."
Ôn Nhuyễn tiếp nhận, cô trước kia đã xem qua người chủ trì này phỏng vấn người khác hỏi những vấn đề rất sắc bén, bất quá nội dung bản thảo phỏng vấn vẫn còn tốt, không quá khó trả lời.
Cô có trí nhất rất tốt nhìn qua một lần liền có thể nhớ chính xác nhưng lần này là lần đầu cô ra mắt nên vẫn xem lại thật kĩ một lần bảo đảm không có vấn đề cô mới buông bản thảo.
Tiểu mạch thấy cô buông bản thảo, vẻ mặt không dám tin tưởng, "Xong rồi ạ?"
"Ừ."
Ôn Nhuyễn cười gật đầu, cô đem bản thảo đưa cho cô bé, sau đó đem chén dĩa bỏ vào máy rửa chén, "Được rồi, chúng ta đi thôi."
"Nga nga nga......" Tiểu Mạch ôm bản thảo, còn có chút không kịp phản ứng lại, cô lúc trước cũng đã làm trợ lí cho vài nghệ sĩ khác, thật đúng là không ai giống chị Ôn Nhuyễn chỉ xem một lần là nhớ, bản lĩnh này nếu về sau đi đóng phim, nhớ lời thoại không phải rất dễ đi?
Thời điểm hai người xuống lầu.
Tiểu Mạch cũng coi như đã lấy lại tinh thần, lại biến thành bộ dáng tung tăng lúc nãy, "Đúng rồi, hôm nay chị Nacy nói với em, chị ấy hiện tại đã liên hệ một gameshow, người chế tác rất hứng thú với chị và Kỷ Duyên, nếu không thành vấn đề hay chị cùng Duyên Thần cùng đi tham gia tổng nghệ đi!"
Nói đến việc này.
Đôi mắt cô sáng lên.
Duyên Thần cùng chị Nhuyễn Nhuyễn a, chi phí chung lữ hành a, này quả thực là...... fan CP bọn họ cực mong chờ!
Ô ô ô, quỳ cầu người chế tác khiến cho Duyên Thần cùng chị Nhuyễn Nhuyễn cùng đi tham gia tổng nghệ đi, cô nguyện ý một tuần không ăn thịt, không, một tháng đều có thể!
Đêm qua, sau khi đã trải qua một cuộc đại chiến ồn ào náo động, thì có hai đại CP ngang trời đã chính thức được thành lập, một cái là " kẹo mềm" CP của Kỷ Duyên cùng Ôn Nhuyễn, một cái là "hỏi tình" CP của Lâm Thanh Hàn cùng Ôn Nhuyễn, có người khái* Kỷ Duyên cùng Ôn Nhuyễn thần nhan.
Đỉnh cấp thiên nhan, lại là đồng môn huynh muội.
Này như thế nào có thể không khái?!
Khái!
Cần thiết khái!
Tất cả đều cho ta ấn đầu khái!
[ Cái bạn " khái" này tui thật sự bế tắc rồi các bạn giúp tui với~~~ là cảm khái ư?]
Tiểu Mạch chính là thành viên của CP "kẹo mềm" thậm chí còn là nhân vật nguyên lão của CP này, cô lúc trước là bởi vì nói giúp Ôn Nhuyễn mà bị cả chị em tốt công kích, quá tức giận cô liền thoát khỏi nhóm, sau khi hiểu lầm được giải quyết biết được sự việc là do Tô Lam Lam gây ra thì các chị em tốt này đều trò chuyện riêng mong cô trở về.
Cô không trở về.
Dù sao hiện tại cô cũng không còn đơn thuần là fan duy nhất của Duyên Thần nữa, về sau CP " kẹo mềm "nếu như bị phát hiện, khó tránh khỏi vẫn là sẽ xảy ra tranh chấp, còn không bằng hiện tại liền hảo tụ hảo tán, bất quá chuyện cô không nghĩ tới chính là, khi cô vào diễn đàn của CP "kẹo mềm" thế nhưng lại phát hiện không ít chị em trước kia......
Đại gia ở đã trải qua một trận xấu hổ không nói gì lúc sau lại bắt đầu vui vui vẻ vẻ ôm làm một đoàn cắn nổi lên đường!(?)
Dù sao ở CP "kẹo mềm", đừng nói là chị em thành người qua đường, liền tính đối tượng mà trước kia mắng ba ngày ba đêm hiện tại cũng có thể ôm nhau cho nhau kẹo đường!
Vòng fans chính là như vậy.
Chính chủ ngày trước có xảy ra chiến tranh thì khi cùng một CP cũng liền không chiến nữa!
Mà đối thủ cạnh tranh lớn nhất của bọn họ không phải ai khác lại chính là CP " hỏi tình" của Lâm Thanh Hàn cùng Ôn Nhuyễn, cái CP này so với CP "kẹo mềm" của bọn họ còn ngang ngửa, mới vừa biết tin tức này thời điểm, Tiểu Mạch thiếu chút nữa phun ra một ngụm trà.
Cái gì ngoạn ý?
Đều là chồng trước vợ trước, còn làm thành CP? Xin hỏi bọn họ có dò hỏi qua ý kiến của chính chủ chưa?!
Lâm Thanh Hàn tính là cái rắm?!
Duyên Thần của bọn họ mới là tốt nhất thế giới!
Làm trợ lý của Ôn Nhuyễn, Tiểu Mạch hùng hổ nhốt đánh vào ổ thoại của địch nhân, không nghĩ tới nhìn những nội dung đó thật đúng là thiếu chút nữa đã bị tẩy não, cái gì # chúng ta tuy rằng không ở cùng nhau, nhưng anh vẫn luôn chú ý tới em#
# yêu nhau chính là anh nhìn em đi từng bước một tới đỉnh cao, cuối cùng cùng chạy song song với em#
# hỏi tình hỏi tình, trước kia không hiểu tình, hiện tại ta đã hiểu, em có thể trở lại bên cạnh anh sao #
Tuy rằng là kiên định đảng "kẹo mềm", nhưng thời điểm xem đến những đề tài này, Tiểu Mạch vẫn là bị chọc thật sâu vào trái tim nhỏ, này HE trung mang ngược, BE trung mang tình cảm quả thực là quá chọc người, cô yên lặng cảm khái một phen "hỏi tình" các chị là một trái tim cường đại, quyết định không thô bạo.
[HE và BE liệu có phải là Happy Ending và Bad Ending không?]
Rốt cuộc cắn CP khái đến như vậy ngược, cũng là hiếm thấy.
Liền lúc Tiểu Mạch miên man, Ôn Nhuyễn lại là sửng sốt, tổng nghệ? Cái gì tổng nghệ? Bất quá cô cũng chưa nói cái gì, cô tin tưởng an bài của Nacy, nếu chị ấy đã quyết định, cô chính lànghe theo.
Bất quá......
Cô nhưng thật ra có chút ngoài ý muốn, thật sự sẽ cùng Kỷ Duyên cùng nhau tham gia.
Nãy tui có lướt gg tình cờ thấy truyện của tụi tui dc đăng bên mấy web khác... thật là ce tui cũng không thích đâu ko thấy bên đó hỏi han gì cả mà đã đăng nv rồi với cả tụi tui cũng ko thích ngkhac reup cái công sức mình bỏ ra này... sao bh mọi người???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.