Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc
Chương 18
Cầm Gian Đích Luật Động
08/10/2020
Buổi chiều ngày lễ vọng, tôi vẫn đi câu lạc bộ để chuẩn bị biểu diễn
buổi tối, lúc đi đến hiện trường chỉ nhìn thấy vị soái soái sư tỷ, người khác còn chưa tới, tôi chào hỏi chị: "Sư tỷ, chỉ một mình chị à?" Chị
nhìn tôi bằng ánh mắt lành lạnh, nói: "Ừm! Bọn họ đang trêи đường tới,
về sau gọi tôi là DK đi, bọn họ đều gọi tôi như vậy, gọi sư tỷ tôi không quen." Tôi cười ha ha gật đầu.
Chị nói tiếp: "Đêm nay có thể gọi bằng hữu tới đây cổ vũ." Tôi phấn khởi hỏi: "Hả? Thật sự có thể dẫn bằng hữu tới ạ?" Chị nói: "Ừm! Dù sao yến hội đêm nay rất nhiều người đều không quen biết, chỉ là người quen đến tham gia náo nhiệt. Đến lúc đó đưa vé mời cho bạn em đi vào là được, nhưng mà phải ăn mặc chỉnh tề chút." Tôi không quan tâm vấn đề đó, cái tôi quan tâm là tôi muốn dẫn năm người. Tôi yếu ớt hỏi: "Có thể dẫn năm người được không? Đều là chị em tốt của em." Chị suy nghĩ một chút, nói: "Cũng không có vấn đề gì, tôi quen với người chủ trì lần này, sắp xếp một hồi hẳn có thể."
Tôi vui vẻ gọi điện thoại cho Tư Khiết, bảo các nàng đêm nay tới đây sớm chút, thuận tiện để Thiên Hi giúp tôi trang điểm, các nàng đều vui hết sức. Tôi hỏi Tư Khiết Yen có thể tới không? Tư Khiết nói đến lúc đó trả lời, lòng tôi bắt đầu thấp thỏm….
Còn nửa giờ nữa yến hội liền sắp bắt đầu rồi, các nàng mới gọi điện thoại báo tôi là đã đến, tôi bảo các nàng tiến vào từ cửa sau, tiếp đó thì phiền phức DK nói một tiếng với bảo an, sau đó các nàng liền đến phòng trang điểm tìm tôi, phấn khởi gọi tôi, tôi ôm các nàng vui vẻ cười, tiếp đó con mắt tìm kiếm nhìn cửa, Yen không có tới, tôi mất mát hỏi: "Yen đâu?" Mạn Văn nói:"Đêm nay cậu ấy có hẹn, không biết hẹn với soái ca nào rồi, xem có thể tới trễ giờ hay không, đến lúc đó điện thoại."
Haha, đúng vậy nhỉ! Tối nay là đêm giáng sinh, nàng nên ở cùng với Trương Khải, tôi chỉ là bạn tốt của nàng mà thôi. Lòng đột nhiên cảm thấy rất khó chịu.
Tôi miễn cưỡng vui cười nói giỡn cùng hội chị em, tôi không thể để các nàng nhìn ra tôi không vui, hơn nữa yến hội đêm nay rất quan trọng, tôi không thể phân tâm, nhất định phải hát thật tốt, tôi không ngừng an ủi mình.
Tiệc tối bắt đầu rồi, nhưng mới vừa mở màn chưa cần hát chính, đầu tiên là ban nhạc hợp tấu. Các nàng cầm vé tiến vào hội trường, đi tìm ăn trước. Tôi chờ đợi ở phía sau sân khấu, tôi không biết bên ngoài là tình huống thế nào, tôi nghĩ về mấy cô nàng dở hơi đó có chơi vui không? Có rất nhiều chàng trai tiến lên bắt chuyện cùng bọn họ không? Yen sẽ đến không? Giờ nàng đang cùng Trương Khải ăn bữa tối ánh nến sao? Trong đầu không ngừng nghĩ lung tung, lúc này nhìn thấy ban nhạc xuống sân khấu giải lao, DK nói với tôi: "Hạ Mạt, tý nữa chúng ta sẽ phải cùng tiến ra, chuẩn bị một chút." Tôi mới tỉnh táo lại, nhẹ nhàng đáp ứng.
Lúc đội trưởng cầm microphone giới thiệu tôi lên sân khấu với tất cả mọi người ở đây, tôi điều chỉnh tốt tâm tình của mình, chậm rãi đi tới giữa sân. Lúc này nghe thấy tiếng vỗ tay vang lên. Đêm nay tôi trang điểm nhạt, mặc một bộ dạ phục lộ vai bó sát người màu đen, trước ngực nạm hạt kim cương nhỏ, mái tóc búi lên, đeo một đôi khuyên tai dài, cổ tay trái vẫn là vòng tay Yen tặng tôi.
Ngay một khắc tiếng nhạc vang lên đó, ở ngay phía trước, tôi nhìn thấy một bóng người quen thuộc, nàng cũng đang chằm chằm nhìn tôi, nàng lúc nào cũng chói mắt như vậy, để tôi rất nhanh có thể tìm được nàng, tôi vui vẻ nở nụ cười với nàng. Thâm tình hát "When I fall in love", "Fly me to the moon"….
Hát xong ca khúc, nhận được tiếng vỗ tay nhiệt liệt, cuối cùng người chủ trì mới yêu cầu hát thêm hai ca khúc giáng sinh. Biểu diễn chấm dứt, tôi từ phía sau vòng tới phòng yến hội tìm các nàng, các nàng đang trò chuyện với mấy chàng trai, lúc tôi đi tới, các nàng cũng trông thấy tôi, lúc này Mạn Văn nói với mấy chàng trai: "Haha, mỹ nữ của chúng ta đến rồi." Nói xong tôi liền nghe thấy mấy chàng trai cùng tôi chào hỏi, tôi bối rối mỉm cười, máy móc đón lấy danh thϊế͙p͙ đưa tới, bọn họ nói cái gì tôi nghe không lọt tai.
Cuối cùng xã giao với bọn họ xong, tôi miệng lớn thở ra hơi, nói: "Các cậu đến chỗ nào cũng có thể đưa tới ong mật nha." Tiểu Đằng nói: "Nào có, được hoan nghênh nhất chính là Yen." Tôi nhìn nàng, vận một bộ váy dạ lễ dài thuần trắng giản đơn, làn da trắng tuyết nàng sẵn có, tết tóc đuôi sam chữ thập, lộ ra cái tai xinh đẹp. Tôi nhìn nàng, nói: "Không phải đêm nay có hẹn à?" Nàng mỉm cười không nói gì, tôi nói tiếp: "Cảm ơn cậu đêm nay có thể tới cổ vũ." Nàng nói: "Mạt Mạt lần đầu tiên thực hành xã hội, sao tớ có thể không đến, đêm nay cậu rất đẹp, hát rất tuyệt." Tôi cười vui vẻ.
Ngày hôm sau là Lễ Giáng Sinh, sáng sớm Thiên Hi và Mạn Văn đã hẹn hò cùng người yêu, tối hôm đó Yen phải đi biểu diễn cùng ban nhạc, buổi trưa đã phải tập hợp. Hôm nay tâm tình của tôi không biết sao mà vẫn rất trống vắng, có lẽ bởi vì Yen biểu diễn xong sẽ phải về nhà, chủ nhật lại đến. Lúc bốn người chúng tôi cơm nước xong ở căn tin, vừa đi ra cửa, tôi liền nhìn thấy Trương Khải, cậu ta đang chờ nàng. Yen vẫy tay tạm biệt với chúng tôi, tôi nhìn bóng lưng hai người bọn họ vừa nói vừa cười, cảm giác khó chịu trong lòng lại xông lên, bọn họ thoạt nhìn xứng đôi như vậy, đúng là trai tài gái sắc mà!
Buổi tối tôi đi gặp Cao Phàm, tôi muốn nói rõ ràng với anh ta chúng tôi không thể. Anh biết tôi có thể đến hẹn, rất cao hứng. Chúng tôi gặp mặt ở một tiệm cơm Tây, anh ta nhìn thấy tôi đến, lập tức đứng lên săn sóc giúp tôi kéo ghế, tôi nói tiếng cảm ơn liền ngồi xuống. Anh ta cầm lấy một bó hoa hồng từ trêи ghế sô pha đưa cho tôi, nói: "Giáng Sinh vui vẻ!" Tôi khó xử đón lấy hoa nói cảm ơn, trong đầu nhanh chóng nghĩ nên nói với anh thế nào. Anh ta vui vẻ nói: "Hạ Mạt, em có thể tới anh vô cùng vui vẻ, muốn ăn chút gì không? Em chọn." Nói rồi chuyển thực đơn cho tôi, nhìn nụ cười chân thành hồn nhiên của anh ta, lòng tôi mềm nhũn, không muốn trực tiếp nói ra thương tổn với anh, hay là sau hai ngày nữa đi. Bữa cơm này ăn đến thực chi vô vị*, đề tài vẫn luôn là anh nói, tôi lẳng lặng nghe, trong lòng nghĩ về chuyện biểu diễn của Yen, buổi hòa nhạc kết thúc rồi à? Nàng về nhà chưa? Có phải là Trương Khải đưa nàng?
(*thực chi vô vị: ăn thì không ngon.)
Cơm nước xong, Cao Phàm tiễn tôi đến dưới lầu túc xá, tôi cười nói: "Bữa tối đêm nay cảm ơn anh. Ngủ ngon!" Đột nhiên anh nắm lấy tay tôi, nói: "Hạ Mạt, làm bạn gái của anh được không? Anh thực sự rất thích em." Tôi nhẹ tách ra tay anh, nhìn anh nói: "Hai ngày nữa em sẽ cho anh đáp án, ngủ ngon!" Anh ta vui mừng gật đầu.
Trở lại ký túc xá, bốn người các nàng đều ở đây, hơn nữa đang hăng hái thảo luận cái gì, nhìn thấy tôi trở về, Thiên Hi kéo tôi nói: "Mạt Mạt, nói với cậu một tin tức vô cùng tốt." Tôi nhìn nàng chờ nàng nói ra. "Tớ mới vừa nhận được tin đồn, lúc kết thúc buổi biểu diễn đêm nay, Trương Khải cùng khoa Yen, ở cửa nhà hát thổ lộ với Yen, đúng lúc mấy người bằng hữu đi ra nhìn thấy, bọn họ nhìn thấy Yen gật đầu đồng ý rồi……"
Đầu óc tôi trống rỗng, tai thật giống như có cái gì ngăn chặn, ù ù~~
Đêm nay tôi mất ngủ, lớn như vậy lần đầu tiên mất ngủ……
Chị nói tiếp: "Đêm nay có thể gọi bằng hữu tới đây cổ vũ." Tôi phấn khởi hỏi: "Hả? Thật sự có thể dẫn bằng hữu tới ạ?" Chị nói: "Ừm! Dù sao yến hội đêm nay rất nhiều người đều không quen biết, chỉ là người quen đến tham gia náo nhiệt. Đến lúc đó đưa vé mời cho bạn em đi vào là được, nhưng mà phải ăn mặc chỉnh tề chút." Tôi không quan tâm vấn đề đó, cái tôi quan tâm là tôi muốn dẫn năm người. Tôi yếu ớt hỏi: "Có thể dẫn năm người được không? Đều là chị em tốt của em." Chị suy nghĩ một chút, nói: "Cũng không có vấn đề gì, tôi quen với người chủ trì lần này, sắp xếp một hồi hẳn có thể."
Tôi vui vẻ gọi điện thoại cho Tư Khiết, bảo các nàng đêm nay tới đây sớm chút, thuận tiện để Thiên Hi giúp tôi trang điểm, các nàng đều vui hết sức. Tôi hỏi Tư Khiết Yen có thể tới không? Tư Khiết nói đến lúc đó trả lời, lòng tôi bắt đầu thấp thỏm….
Còn nửa giờ nữa yến hội liền sắp bắt đầu rồi, các nàng mới gọi điện thoại báo tôi là đã đến, tôi bảo các nàng tiến vào từ cửa sau, tiếp đó thì phiền phức DK nói một tiếng với bảo an, sau đó các nàng liền đến phòng trang điểm tìm tôi, phấn khởi gọi tôi, tôi ôm các nàng vui vẻ cười, tiếp đó con mắt tìm kiếm nhìn cửa, Yen không có tới, tôi mất mát hỏi: "Yen đâu?" Mạn Văn nói:"Đêm nay cậu ấy có hẹn, không biết hẹn với soái ca nào rồi, xem có thể tới trễ giờ hay không, đến lúc đó điện thoại."
Haha, đúng vậy nhỉ! Tối nay là đêm giáng sinh, nàng nên ở cùng với Trương Khải, tôi chỉ là bạn tốt của nàng mà thôi. Lòng đột nhiên cảm thấy rất khó chịu.
Tôi miễn cưỡng vui cười nói giỡn cùng hội chị em, tôi không thể để các nàng nhìn ra tôi không vui, hơn nữa yến hội đêm nay rất quan trọng, tôi không thể phân tâm, nhất định phải hát thật tốt, tôi không ngừng an ủi mình.
Tiệc tối bắt đầu rồi, nhưng mới vừa mở màn chưa cần hát chính, đầu tiên là ban nhạc hợp tấu. Các nàng cầm vé tiến vào hội trường, đi tìm ăn trước. Tôi chờ đợi ở phía sau sân khấu, tôi không biết bên ngoài là tình huống thế nào, tôi nghĩ về mấy cô nàng dở hơi đó có chơi vui không? Có rất nhiều chàng trai tiến lên bắt chuyện cùng bọn họ không? Yen sẽ đến không? Giờ nàng đang cùng Trương Khải ăn bữa tối ánh nến sao? Trong đầu không ngừng nghĩ lung tung, lúc này nhìn thấy ban nhạc xuống sân khấu giải lao, DK nói với tôi: "Hạ Mạt, tý nữa chúng ta sẽ phải cùng tiến ra, chuẩn bị một chút." Tôi mới tỉnh táo lại, nhẹ nhàng đáp ứng.
Lúc đội trưởng cầm microphone giới thiệu tôi lên sân khấu với tất cả mọi người ở đây, tôi điều chỉnh tốt tâm tình của mình, chậm rãi đi tới giữa sân. Lúc này nghe thấy tiếng vỗ tay vang lên. Đêm nay tôi trang điểm nhạt, mặc một bộ dạ phục lộ vai bó sát người màu đen, trước ngực nạm hạt kim cương nhỏ, mái tóc búi lên, đeo một đôi khuyên tai dài, cổ tay trái vẫn là vòng tay Yen tặng tôi.
Ngay một khắc tiếng nhạc vang lên đó, ở ngay phía trước, tôi nhìn thấy một bóng người quen thuộc, nàng cũng đang chằm chằm nhìn tôi, nàng lúc nào cũng chói mắt như vậy, để tôi rất nhanh có thể tìm được nàng, tôi vui vẻ nở nụ cười với nàng. Thâm tình hát "When I fall in love", "Fly me to the moon"….
Hát xong ca khúc, nhận được tiếng vỗ tay nhiệt liệt, cuối cùng người chủ trì mới yêu cầu hát thêm hai ca khúc giáng sinh. Biểu diễn chấm dứt, tôi từ phía sau vòng tới phòng yến hội tìm các nàng, các nàng đang trò chuyện với mấy chàng trai, lúc tôi đi tới, các nàng cũng trông thấy tôi, lúc này Mạn Văn nói với mấy chàng trai: "Haha, mỹ nữ của chúng ta đến rồi." Nói xong tôi liền nghe thấy mấy chàng trai cùng tôi chào hỏi, tôi bối rối mỉm cười, máy móc đón lấy danh thϊế͙p͙ đưa tới, bọn họ nói cái gì tôi nghe không lọt tai.
Cuối cùng xã giao với bọn họ xong, tôi miệng lớn thở ra hơi, nói: "Các cậu đến chỗ nào cũng có thể đưa tới ong mật nha." Tiểu Đằng nói: "Nào có, được hoan nghênh nhất chính là Yen." Tôi nhìn nàng, vận một bộ váy dạ lễ dài thuần trắng giản đơn, làn da trắng tuyết nàng sẵn có, tết tóc đuôi sam chữ thập, lộ ra cái tai xinh đẹp. Tôi nhìn nàng, nói: "Không phải đêm nay có hẹn à?" Nàng mỉm cười không nói gì, tôi nói tiếp: "Cảm ơn cậu đêm nay có thể tới cổ vũ." Nàng nói: "Mạt Mạt lần đầu tiên thực hành xã hội, sao tớ có thể không đến, đêm nay cậu rất đẹp, hát rất tuyệt." Tôi cười vui vẻ.
Ngày hôm sau là Lễ Giáng Sinh, sáng sớm Thiên Hi và Mạn Văn đã hẹn hò cùng người yêu, tối hôm đó Yen phải đi biểu diễn cùng ban nhạc, buổi trưa đã phải tập hợp. Hôm nay tâm tình của tôi không biết sao mà vẫn rất trống vắng, có lẽ bởi vì Yen biểu diễn xong sẽ phải về nhà, chủ nhật lại đến. Lúc bốn người chúng tôi cơm nước xong ở căn tin, vừa đi ra cửa, tôi liền nhìn thấy Trương Khải, cậu ta đang chờ nàng. Yen vẫy tay tạm biệt với chúng tôi, tôi nhìn bóng lưng hai người bọn họ vừa nói vừa cười, cảm giác khó chịu trong lòng lại xông lên, bọn họ thoạt nhìn xứng đôi như vậy, đúng là trai tài gái sắc mà!
Buổi tối tôi đi gặp Cao Phàm, tôi muốn nói rõ ràng với anh ta chúng tôi không thể. Anh biết tôi có thể đến hẹn, rất cao hứng. Chúng tôi gặp mặt ở một tiệm cơm Tây, anh ta nhìn thấy tôi đến, lập tức đứng lên săn sóc giúp tôi kéo ghế, tôi nói tiếng cảm ơn liền ngồi xuống. Anh ta cầm lấy một bó hoa hồng từ trêи ghế sô pha đưa cho tôi, nói: "Giáng Sinh vui vẻ!" Tôi khó xử đón lấy hoa nói cảm ơn, trong đầu nhanh chóng nghĩ nên nói với anh thế nào. Anh ta vui vẻ nói: "Hạ Mạt, em có thể tới anh vô cùng vui vẻ, muốn ăn chút gì không? Em chọn." Nói rồi chuyển thực đơn cho tôi, nhìn nụ cười chân thành hồn nhiên của anh ta, lòng tôi mềm nhũn, không muốn trực tiếp nói ra thương tổn với anh, hay là sau hai ngày nữa đi. Bữa cơm này ăn đến thực chi vô vị*, đề tài vẫn luôn là anh nói, tôi lẳng lặng nghe, trong lòng nghĩ về chuyện biểu diễn của Yen, buổi hòa nhạc kết thúc rồi à? Nàng về nhà chưa? Có phải là Trương Khải đưa nàng?
(*thực chi vô vị: ăn thì không ngon.)
Cơm nước xong, Cao Phàm tiễn tôi đến dưới lầu túc xá, tôi cười nói: "Bữa tối đêm nay cảm ơn anh. Ngủ ngon!" Đột nhiên anh nắm lấy tay tôi, nói: "Hạ Mạt, làm bạn gái của anh được không? Anh thực sự rất thích em." Tôi nhẹ tách ra tay anh, nhìn anh nói: "Hai ngày nữa em sẽ cho anh đáp án, ngủ ngon!" Anh ta vui mừng gật đầu.
Trở lại ký túc xá, bốn người các nàng đều ở đây, hơn nữa đang hăng hái thảo luận cái gì, nhìn thấy tôi trở về, Thiên Hi kéo tôi nói: "Mạt Mạt, nói với cậu một tin tức vô cùng tốt." Tôi nhìn nàng chờ nàng nói ra. "Tớ mới vừa nhận được tin đồn, lúc kết thúc buổi biểu diễn đêm nay, Trương Khải cùng khoa Yen, ở cửa nhà hát thổ lộ với Yen, đúng lúc mấy người bằng hữu đi ra nhìn thấy, bọn họ nhìn thấy Yen gật đầu đồng ý rồi……"
Đầu óc tôi trống rỗng, tai thật giống như có cái gì ngăn chặn, ù ù~~
Đêm nay tôi mất ngủ, lớn như vậy lần đầu tiên mất ngủ……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.