Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc
Chương 123: Phiên ngoại 2 – Yen
Cầm Gian Đích Luật Động
09/10/2020
Công việc bên Canada tuần trước đã hoàn thành tốt đẹp, vốn dĩ ban đầu
tôi định ngày 19 bay về, vì 18 là sinh nhật cháu trai, muốn ở lại ăn
mừng sinh nhật với cu cậu, lúc chuẩn bị đặt vé máy bay thì Mạt nhi gửi
tin nhắn qua, trong đó chỉ viết có bốn chữ: "Ngày dài như năm", còn đính kèm một tấm ảnh tự sướиɠ của nàng, trong hình nàng chống cái cằm nhỏ,
bĩu môi tủi thân nhìn tôi, trái tim tôi đột nhiên cảm thấy hơi nhói, tôi rất hiểu cảm nhận của nàng, vì những điều nàng và tôi nghĩ đều giống
nhau, tôi quyết định không để nàng phải chờ thêm mấy ngày, liền nhấc
điện thoại đặt vé máy bay ngày 16, chỉ đành mừng sinh nhật sớm với cháu
trai, thôi thì ích kỷ một lần vậy.
Khi tôi nhắn thời gian và số chuyến bay cho nàng, nàng lập tức gọi điện qua, nghi ngờ hỏi: "Honey, có phải cậu viết ngược số 6 thành số 9 không? Tớ nhớ cậu nói ngày 19 mới về mà?", tôi nghe giọng nói của nàng, thật nhớ nàng quá. Giọng điệu nàng nói chuyện điện thoại với tôi có mấy loại, chỉ cần dựa vào ngữ điệu của nàng, tôi có thể biết được nàng đang làm gì, khi không có ai ở cạnh, nàng sẽ rất dịu dàng lại nhõng nhẽo, khi ở cùng mấy chị em thì lại hay chọc cười, khi ngủ hay nằm nướng trêи giường sẽ rất lười biếng, khi làm việc sẽ rất nghiêm túc, hiện giờ có lẽ nàng đang làm việc, nên nói chuyện có hơi nghiêm chỉnh, nhưng tôi thích nghe giọng nói nghiêm túc rất thu hút này của nàng, tôi cười nói: "Tớ đâu phải học sinh tiểu học, không viết nhầm đâu." Nàng đột nhiên hạ thấp giọng, háo hức nói: "Thật không?", tôi 'ừm' một tiếng, nàng liền nói tiếp: "Chờ chút, tớ ra ngoài nói chuyện với cậu", haha, bị tôi đoán trúng rồi, chờ nàng đổi địa điểm xong, giọng nói liền trở nên rất đáng yêu, giống như con nít vậy, không ngừng hỏi đi hỏi lại xem tôi có trêu nàng không, sau khi tôi đảm bảo với nàng, nàng liền vui vẻ cười.
Cứ đến đêm hôm trước ngày trở về, tôi và nàng đều như nhau, không ngủ được, thu xếp lại quà đã mua cho mấy chị em, mỗi một món đều được tôi để tâm gói lại đẹp đẽ, chi tiết nhỏ này là bị nàng 'lây' qua cho tôi, trong cuộc sống nàng là người cực kỳ tỉ mỉ. Sáng ngày hôm sau anh hai qua đón tôi đưa tới sân bay, khi sắp bước vào cửa kiểm tra an ninh, anh khẽ ôm tôi nói: "Đã lựa chọn đi con đường khác biệt với người khác, thì em cũng phải sống rực rỡ hơn người khác, em trở về hãy sống thật hạnh phúc, anh chúc phúc cho tụi em, sang năm có thời gian thì cùng cô ấy qua đây, đến lúc đó anh và chị em sẽ cùng đi đón hai đứa". Lúc đó tôi nghe xong liền khóc, anh ấy chưa bao giờ nói với tôi những điều này, sau khi anh biết chuyện của tôi và Mạt nhi vẫn luôn không tỏ thái độ gì cả, chỉ luôn im lặng, có lúc tôi không biết phải làm sao đối diện với anh, tôi biết anh không muốn tôi đi con đường này, nhưng anh yêu tôi, cũng hiểu rõ tình cảm hai đứa là không thể tách rời, anh chỉ muốn tôi được vui vẻ. Tôi xúc động ôm chặt anh, nói: "Cảm ơn anh, em chờ câu nói này của anh đã lâu lắm rồi, thấu hiểu muôn năm, cảm ơn!", anh cởi mở cười nói: "Haha! Xin lỗi, trước đây đã làm em lo lắng rồi, mau vào đi, bình an tới nơi rồi gọi báo anh biết"
Chuyến bay mười mấy tiếng thật sự rất mệt mỏi, nhưng nghĩ đến việc sắp được nhìn thấy nàng, tâm tình lại rất vui sướиɠ, tôi nhắm mắt nghỉ ngơi dưỡng sức. Chuyến bay hạ cánh trễ một tiếng đồng hồ, sau khi xuống máy bay tôi bước nhanh ra băng chuyền nhận hành lý, có lẽ nàng đã đợi lâu lắm rồi, trong lòng cũng hơi nôn nóng, chỉ một chốc đã nhìn thấy hành lý của mình, sau khi xác nhận liền bỏ vào xe đẩy đi ra cổng, chỉ có mấy trăm mét ngắn ngủi mà tôi cảm thấy như xa vời vợi, trái tim trong lồng ngực cũng bắt đầu đập loạn nhịp, tuy lần này chỉ xa nhau có một tháng, nhưng với nàng, trái tim tôi vẫn luôn rộn ràng như thế. Khoảnh khắc nhìn thấy nàng trong lòng rất xúc động, gương mặt quen thuộc thân thiết, nụ cười mê hoặc, làn tóc dài bóng mượt khỏe khoắn, ánh mắt vô cùng lấp lánh, nàng mặc một chiếc váy hoa kiểu dáng hoài cổ đang thịnh này năm nay, vẫn trẻ trung như trước, nay lại thêm một phần xinh tươi, khi nàng chạy tới nhào vào lòng tôi, tôi không kềm được mà nhấc nàng lên, thật sự rất nhớ rất nhớ nàng, khoảnh khắc chạm vào nàng trái tim tôi mới an ổn trở lại, có nàng ở bên tôi mới cảm thấy chân thực, nhìn nàng ngượng ngùng cúi đầu mỉm cười không dám nhìn tôi, thật sự là nàng chẳng thay đổi chút nào, nhớ lại trước đây khi còn đi học, mỗi lần nghỉ hè quay lại trường, nàng đều như vậy, hỏi nàng vì sao? Nàng đều trả lời là càng muốn nhìn lại càng không dám nhìn, xa nhau một khoảng thời gian khiến đôi bên càng thêm rung động, tôi rất thích câu nói này của nàng.
Về đến nhà thấy mấy chị em đều tề tựu đông đủ, đang chuẩn bị bữa tối, mặt ai cũng vui cười tràn trề hân hoan, trong lòng vô cùng cảm động và ấm áp, đây mới là cuộc sống mà tôi mong muốn, đã đợi lâu như vậy rồi, bây giờ mới có thể thành hiện thực, tôi phải cảm ơn, cảm ơn trời xanh đã ban cho tôi ân huệ này, vào đúng thời gian và địa điểm, ngoại trừ có được tình yêu còn có được tình bạn, các nàng tính cách đều lương thiện, thành thật, mỗi người đều mang một trái tim ngây thơ trong sáng, gặp khó khăn sẽ không bi quan than vãn mà đều mỉm cười cổ vũ lẫn nhau tích cực đối mặt, các nàng mang đến cho tôi sự cảm động mãnh liệt, tôi muốn nói đây chính là tình bạn quý giá rất khó có được.
Mấy chị em đều có một mặt cực kỳ đáng yêu, sau khi ăn tối xong thì nôn nóng ồn ào chia quà liền, tôi mở cái vali lớn nhất ra, bên trong đều là quần áo, mỹ phẩm, trang sức, nước hoa…mà mấy nàng yêu thích, Thiên Hi thích nhất là chọn quà lớn, Tư Khiết thì bình tĩnh lựa chọn, Mạn Văn bất chấp tất cả liền giành trước mấy món rồi tính, Tiểu Đằng thì nhìn trúng món quà nhỏ nhưng tinh xảo, DK thì vẫn luôn nhường cho mấy chị em chọn xong, còn lại chị ấy mới chọn, của Mạt nhi thì tôi để riêng, gặp được đồ yêu thích không ai nhường ai, cuối cùng phải chơi oẳn tù xì để quyết định, thấy mọi người vui vẻ như vậy tôi cũng rất hạnh phúc.
Náo nhiệt cả buổi tối, sau khi mấy nàng về thì căn nhà đột nhiên yên ắng trở lại, hai đứa có chút không quen nhìn nhau, sau đó hiểu ý cùng bật cười. Đi tới bên cạnh mà ôm lấy nàng: "Cuối cùng cũng có thế giới hai người rồi." Nàng cười nói: "Haha! Phải đó, cậu mệt lắm rồi, tớ mở nước cho cậu tắm nha?", tôi lắc đầu nói: "Nhìn thấy cậu thì không còn mệt nữa, ôm ôm chút đi", nàng nghe lời dựa vào vai tôi, vỗ về lưng tôi, tôi yên lặng cảm nhận độ ấm và nhịp tim của nàng, khóe miệng cong lên.
Tắm rửa xong tôi nghe điện thoại của một người bạn, lúc về phòng thì nàng đã nằm trêи giường, thấy tôi vào liền lập tức ngồi dậy, đáng yêu nói với tôi: "Mau lên đi, tớ sưởi ấm giường rồi này", sự chăm sóc của nàng dành cho tôi vẫn luôn vô cùng tỉ mỉ chu đáo, tôi liền chui vào chăn ôm nàng thật chặt, nói: "Haha! Tớ bị 'thủ đoạn nhỏ' này của cậu bắt làm tù binh rồi, cậu còn chuyện gì làm tớ cảm động hơn nữa không hả?" Nàng tinh nghịch cười nói: "Đương nhiên là có chứ, cuộc đời còn dài mà, tớ phải làm cho cậu càng ngày càng không xa tớ được, chỉ đeo theo mình tớ thôi", những lời ngọt ngào lãng mạn này có nghe cả ngàn, cả vạn lần đều không thấy chán, tôi ôm nàng an tâm mãn nguyện chìm vào giấc ngủ ngon.
Khi tôi nhắn thời gian và số chuyến bay cho nàng, nàng lập tức gọi điện qua, nghi ngờ hỏi: "Honey, có phải cậu viết ngược số 6 thành số 9 không? Tớ nhớ cậu nói ngày 19 mới về mà?", tôi nghe giọng nói của nàng, thật nhớ nàng quá. Giọng điệu nàng nói chuyện điện thoại với tôi có mấy loại, chỉ cần dựa vào ngữ điệu của nàng, tôi có thể biết được nàng đang làm gì, khi không có ai ở cạnh, nàng sẽ rất dịu dàng lại nhõng nhẽo, khi ở cùng mấy chị em thì lại hay chọc cười, khi ngủ hay nằm nướng trêи giường sẽ rất lười biếng, khi làm việc sẽ rất nghiêm túc, hiện giờ có lẽ nàng đang làm việc, nên nói chuyện có hơi nghiêm chỉnh, nhưng tôi thích nghe giọng nói nghiêm túc rất thu hút này của nàng, tôi cười nói: "Tớ đâu phải học sinh tiểu học, không viết nhầm đâu." Nàng đột nhiên hạ thấp giọng, háo hức nói: "Thật không?", tôi 'ừm' một tiếng, nàng liền nói tiếp: "Chờ chút, tớ ra ngoài nói chuyện với cậu", haha, bị tôi đoán trúng rồi, chờ nàng đổi địa điểm xong, giọng nói liền trở nên rất đáng yêu, giống như con nít vậy, không ngừng hỏi đi hỏi lại xem tôi có trêu nàng không, sau khi tôi đảm bảo với nàng, nàng liền vui vẻ cười.
Cứ đến đêm hôm trước ngày trở về, tôi và nàng đều như nhau, không ngủ được, thu xếp lại quà đã mua cho mấy chị em, mỗi một món đều được tôi để tâm gói lại đẹp đẽ, chi tiết nhỏ này là bị nàng 'lây' qua cho tôi, trong cuộc sống nàng là người cực kỳ tỉ mỉ. Sáng ngày hôm sau anh hai qua đón tôi đưa tới sân bay, khi sắp bước vào cửa kiểm tra an ninh, anh khẽ ôm tôi nói: "Đã lựa chọn đi con đường khác biệt với người khác, thì em cũng phải sống rực rỡ hơn người khác, em trở về hãy sống thật hạnh phúc, anh chúc phúc cho tụi em, sang năm có thời gian thì cùng cô ấy qua đây, đến lúc đó anh và chị em sẽ cùng đi đón hai đứa". Lúc đó tôi nghe xong liền khóc, anh ấy chưa bao giờ nói với tôi những điều này, sau khi anh biết chuyện của tôi và Mạt nhi vẫn luôn không tỏ thái độ gì cả, chỉ luôn im lặng, có lúc tôi không biết phải làm sao đối diện với anh, tôi biết anh không muốn tôi đi con đường này, nhưng anh yêu tôi, cũng hiểu rõ tình cảm hai đứa là không thể tách rời, anh chỉ muốn tôi được vui vẻ. Tôi xúc động ôm chặt anh, nói: "Cảm ơn anh, em chờ câu nói này của anh đã lâu lắm rồi, thấu hiểu muôn năm, cảm ơn!", anh cởi mở cười nói: "Haha! Xin lỗi, trước đây đã làm em lo lắng rồi, mau vào đi, bình an tới nơi rồi gọi báo anh biết"
Chuyến bay mười mấy tiếng thật sự rất mệt mỏi, nhưng nghĩ đến việc sắp được nhìn thấy nàng, tâm tình lại rất vui sướиɠ, tôi nhắm mắt nghỉ ngơi dưỡng sức. Chuyến bay hạ cánh trễ một tiếng đồng hồ, sau khi xuống máy bay tôi bước nhanh ra băng chuyền nhận hành lý, có lẽ nàng đã đợi lâu lắm rồi, trong lòng cũng hơi nôn nóng, chỉ một chốc đã nhìn thấy hành lý của mình, sau khi xác nhận liền bỏ vào xe đẩy đi ra cổng, chỉ có mấy trăm mét ngắn ngủi mà tôi cảm thấy như xa vời vợi, trái tim trong lồng ngực cũng bắt đầu đập loạn nhịp, tuy lần này chỉ xa nhau có một tháng, nhưng với nàng, trái tim tôi vẫn luôn rộn ràng như thế. Khoảnh khắc nhìn thấy nàng trong lòng rất xúc động, gương mặt quen thuộc thân thiết, nụ cười mê hoặc, làn tóc dài bóng mượt khỏe khoắn, ánh mắt vô cùng lấp lánh, nàng mặc một chiếc váy hoa kiểu dáng hoài cổ đang thịnh này năm nay, vẫn trẻ trung như trước, nay lại thêm một phần xinh tươi, khi nàng chạy tới nhào vào lòng tôi, tôi không kềm được mà nhấc nàng lên, thật sự rất nhớ rất nhớ nàng, khoảnh khắc chạm vào nàng trái tim tôi mới an ổn trở lại, có nàng ở bên tôi mới cảm thấy chân thực, nhìn nàng ngượng ngùng cúi đầu mỉm cười không dám nhìn tôi, thật sự là nàng chẳng thay đổi chút nào, nhớ lại trước đây khi còn đi học, mỗi lần nghỉ hè quay lại trường, nàng đều như vậy, hỏi nàng vì sao? Nàng đều trả lời là càng muốn nhìn lại càng không dám nhìn, xa nhau một khoảng thời gian khiến đôi bên càng thêm rung động, tôi rất thích câu nói này của nàng.
Về đến nhà thấy mấy chị em đều tề tựu đông đủ, đang chuẩn bị bữa tối, mặt ai cũng vui cười tràn trề hân hoan, trong lòng vô cùng cảm động và ấm áp, đây mới là cuộc sống mà tôi mong muốn, đã đợi lâu như vậy rồi, bây giờ mới có thể thành hiện thực, tôi phải cảm ơn, cảm ơn trời xanh đã ban cho tôi ân huệ này, vào đúng thời gian và địa điểm, ngoại trừ có được tình yêu còn có được tình bạn, các nàng tính cách đều lương thiện, thành thật, mỗi người đều mang một trái tim ngây thơ trong sáng, gặp khó khăn sẽ không bi quan than vãn mà đều mỉm cười cổ vũ lẫn nhau tích cực đối mặt, các nàng mang đến cho tôi sự cảm động mãnh liệt, tôi muốn nói đây chính là tình bạn quý giá rất khó có được.
Mấy chị em đều có một mặt cực kỳ đáng yêu, sau khi ăn tối xong thì nôn nóng ồn ào chia quà liền, tôi mở cái vali lớn nhất ra, bên trong đều là quần áo, mỹ phẩm, trang sức, nước hoa…mà mấy nàng yêu thích, Thiên Hi thích nhất là chọn quà lớn, Tư Khiết thì bình tĩnh lựa chọn, Mạn Văn bất chấp tất cả liền giành trước mấy món rồi tính, Tiểu Đằng thì nhìn trúng món quà nhỏ nhưng tinh xảo, DK thì vẫn luôn nhường cho mấy chị em chọn xong, còn lại chị ấy mới chọn, của Mạt nhi thì tôi để riêng, gặp được đồ yêu thích không ai nhường ai, cuối cùng phải chơi oẳn tù xì để quyết định, thấy mọi người vui vẻ như vậy tôi cũng rất hạnh phúc.
Náo nhiệt cả buổi tối, sau khi mấy nàng về thì căn nhà đột nhiên yên ắng trở lại, hai đứa có chút không quen nhìn nhau, sau đó hiểu ý cùng bật cười. Đi tới bên cạnh mà ôm lấy nàng: "Cuối cùng cũng có thế giới hai người rồi." Nàng cười nói: "Haha! Phải đó, cậu mệt lắm rồi, tớ mở nước cho cậu tắm nha?", tôi lắc đầu nói: "Nhìn thấy cậu thì không còn mệt nữa, ôm ôm chút đi", nàng nghe lời dựa vào vai tôi, vỗ về lưng tôi, tôi yên lặng cảm nhận độ ấm và nhịp tim của nàng, khóe miệng cong lên.
Tắm rửa xong tôi nghe điện thoại của một người bạn, lúc về phòng thì nàng đã nằm trêи giường, thấy tôi vào liền lập tức ngồi dậy, đáng yêu nói với tôi: "Mau lên đi, tớ sưởi ấm giường rồi này", sự chăm sóc của nàng dành cho tôi vẫn luôn vô cùng tỉ mỉ chu đáo, tôi liền chui vào chăn ôm nàng thật chặt, nói: "Haha! Tớ bị 'thủ đoạn nhỏ' này của cậu bắt làm tù binh rồi, cậu còn chuyện gì làm tớ cảm động hơn nữa không hả?" Nàng tinh nghịch cười nói: "Đương nhiên là có chứ, cuộc đời còn dài mà, tớ phải làm cho cậu càng ngày càng không xa tớ được, chỉ đeo theo mình tớ thôi", những lời ngọt ngào lãng mạn này có nghe cả ngàn, cả vạn lần đều không thấy chán, tôi ôm nàng an tâm mãn nguyện chìm vào giấc ngủ ngon.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.