Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc

Chương 183: Phiên ngoại của hội chị em

Cầm Gian Đích Luật Động

12/10/2020

Ôi trời xanh! Ôi đất rộng! Chân của tôi sắp gãy mất rồi, đều là đám nữ nhân này hãm hại! Tôi hối hận vì đến Hong Kong rồi, ban đầu đã nói chỉ đi chơi ở Disneyland, bảo đảm không đi shopping, tôi cực kỳ bị hãm hại rồi, rất ghét bản thân hết lần này đến lần khác tin tưởng đám nữ nhân phá sản này, chỉ có ngày hôm qua là chơi đùa vui vẻ, sáng nay dậy liền bị các nàng lừa lôi đi nội thành, nói đi ăn ngon, ai dè đám nương tử quân* này đi càn quét trung tâm mua sắm, vốn dĩ lúc ngồi xe các nàng còn buồn ngủ, khi nhìn thấy túi xách và quần áo thì tinh thần phơi phới, như là tiêm chất kϊƈɦ thích mà bắt đầu shopping, đến lúc ăn cơm trưa cũng không để ý đến sự sống chết của tôi, tôi đói đến người ngã ngựa đổ đứng ỳ không chịu đi, các nàng mới nói đi tìm ăn, thế nhưng khổ nỗi chính là chu vi một dặm không có món ngon nào, cuối cùng chỉ mua một hộp sữa bò cùng bánh quy ngọt rồi xua đuổi tôi, bạn nói xem tôi có đáng thương không cơ chứ? ? %>_<%, lúc ấy tiểu thư Lý Ngữ Yên bị những thương phẩm đó che mắt, hào hứng bừng bừng, kéo tôi trái chen phải lấn, nhưng trong lòng nơi nào còn có tôi kia chứ, người ta thật đau lòng mà. ~~~~(>_<)~~~~

(*Nương tử quân là đội quân tóc dài, ý chỉ nhóm người toàn nữ.)

Thời gian: Buổi chiều 5 giờ 10 phút

Địa điểm: Trung Hoàn

"Trứng Muối, cậu ngồi dưới đất làm gì, đi mau đi?" Cuối tuần đông người một cách bất thường, trong quảng trường này rất nhiều người đều ngồi dưới đất nghỉ ngơi, vô cùng sạch sẽ, tôi mệt đến nỗi thực sự không đi nổi, đặt ʍôиɠ ngồi xuống, Mạn Văn kêu tôi.

"Các cậu lôi kéo tớ cũng không đi, gãy chân rồi, tớ ở đây chờ các cậu." Ngồi xuống mới biết có bao nhiêu thoải mái, đánh chết cũng không đứng lên.

"Hay là trước tiên đi tìm một chỗ ngồi xuống ăn cơm tối đi, Mạt nhi đói bụng rồi." Lúc này Yen mới biết quan tâm tới tôi.

"Được đó! Chị cũng hơi mệt." Trời ạ! Đi dạo ròng rã một ngày, chị Diệp Tử mới nói hơi mệt mà thôi, tôi khâm phục rồi.

"Muốn ăn cái gì?" Thiên Hi hỏi.

"Tớ muốn ăn cơm! Tớ muốn ăn cơm!" Tôi mạnh mẽ giơ hai tay hai chân yêu cầu.

"Ôi! Đã sắp là phụ nữ ba mươi rồi, còn như đứa nhỏ ba tuổi. Tiểu Bảo, cậu chiều cậu ta quá rồi." Mạn Văn cười, hơi oán giận nhìn Yen.

"Ha ha! Tớ cũng muốn ăn cơm!" Không ngờ rằng Yen cũng bắt chước tôi nũng nịu mà nói với bọn họ, tức thì cảm thấy trêи mặt mỗi người đều xuất hiện ba vạch kẻ màu đen.

"Ha ha! Honey, tớ yêu cậu chết mất, quả nhiên là bà nhà tớ." Tôi đứng lên, vui vẻ ôm nàng.

"Không chịu nổi, mấy cậu phải chiếu cố hai đứa trẻ to đầu này tốt một chút, nếu không chết đói ở Hong Kong thì không có cách nào khai báo với bố mẹ họ." Tư Khiết hơi bất đắc dĩ đỡ trán nói.

"Ha ha! Cứ dẫn tụi nó đi ăn sushi là được rồi, cũng là cơm nắm." Thiên Hi đề nghị.

"Yeah! Chỉ chờ câu này của cậu, tối nay các cậu phải mời tớ ăn cơm, tớ làm cu li cả ngày rồi." Tôi ôm lấy vai các nàng, vui vẻ nói.



"Mơ đi!" Trả lời quả là ăn ý mà! Yen xoa đầu của tôi nở nụ cười.



21:06:49, 24/3/2013

Chào mọi người! Tôi tới đây là để vạch trần, Trứng Muối thối này thực sự là hận chết nàng, ngày hôm nay đi dạo đến chỗ nào cũng la hét muốn tìm ăn, còn đòi hỏi rất cao, không thể ăn nhiều dầu mỡ. Chi phí ở Hong Kong không phải đắt một cách bình thường, nàng lại còn không khách khí ăn thật nhiều sashimi vừa nhỏ vừa đắt, máu của tôi chảy ròng ròng ra ngoài rồi! Về khách sạn nàng cũng không thu dọn liền mở máy vi tính ra gõ gõ, Yên nhi nói nàng bị mắc hội chứng gõ chữ rồi, không viết chút gì thì sẽ khó chịu, em gái này để bụng bao nhiêu đối với chuyện này chứ? Tôi muốn chờ nàng viết xong rồi xem, hiện tại lên chào hỏi với mọi người, còn nhớ tôi không? Tôi là Tư Khiết xinh đẹp lại hiền lành. Chao ôi! Ban đầu nghĩ thật nhiều những gì muốn viết, nhưng có người thúc giục, não tôi tịt rồi, nói chuyện sau nha!

Mạn

21:18:17, 24/3/2013

Trứng Muối thối! Ai hại cậu? Giờ còn kêu oan. Tại sao không viết chúng tớ mua rất nhiều thứ cho cậu? Tại sao không viết cậu giày vò chúng tớ bao nhiêu? Tôi nói với mấy bạn này, em gái này quá thiên vị, chỉ giúp Tiểu Bảo xách đồ, chúng tôi liền nhét cho DK cầm, đi đến chỗ xem giày thì nán lại thật lâu không muốn đi, cùng chúng tôi đi dạo mà lại như quỷ đòi mạng, cái bộ dạng tiểu oán phụ đó thật thích ăn đòn mà! Còn ngang ngược không chịu đi, dụ dỗ nàng rất mệt người, sớm biết thế vứt nàng ở trong khách sạn, mắt không thấy tâm không phiền. Nhưng mà không có cậu ở bên cạnh để bắt nạt, dường như chúng tớ sẽ không còn hứng thú gì nữa, ha ha!

Hi

21:32:03, 24/3/2013

Ôi! Tôi là tiểu oán phụ Hi Hi, tôi cũng hi vọng các nàng bắt nạt Trứng Muối nhiều vào, như vậy thì tôi sẽ không bị chỉnh đốn quá thê thảm. Bây giờ tôi với nàng là chiến hữu cùng một chiến hào, gắn bó sinh tử đó. May là Đằng nhi không có đến, nếu không tôi với nàng sẽ còn thảm hại hơn, các bạn phải xoa dịu tâm hồn nhỏ yếu của tôi thật nhiều vào, trong đám người này chỉ có Bảo nhi là không bắt nạt tôi, nàng rất thương tôi, khó ưa nhất chính là Cao muội kia, tôi xui xẻo tám đời mới gặp phải loại người như thế, tôi nhận mệnh thôi. Trứng Muối à, em hãy thay tỷ tỷ gánh chịu nhiều một xíu, chút nữa ngoan ngoãn thu dọn đồ đạc giúp tỷ tỷ, thưởng em một xâu trứng cá.

Điên rồi điên rồi đám nít quỷ này, tranh giành chiến lợi phẩm.

Yen

21:47:39, 24/3/2013

Các bạn, chào buổi tối, hiện tại hiện trường có hơi ầm ĩ, chúng tôi ở trong phòng khách sạn, Mạt nhi muốn cho hội chị em lên chào hỏi, không nghĩ rằng đều vạch khuyết điểm của nàng, các nàng đang tranh cãi, ngẫm lại chúng tôi cũng ba mươi rồi, thật giống như đứa trẻ chưa trưởng thành. Thực ra trong chúng tôi tính trẻ con nhất chính là DK, tiếp xúc với chị ấy càng lâu, càng ngày càng thấy chị ấy dễ thương và ngây thơ, các bạn đều không nghĩ tới nhỉ. Giờ chị ấy đang cầm khăn lông ướt đùa dai với bọn họ, tôi bị làm phiền đến mức rất khó để hệ thống lời văn, tùy tiện viết linh tinh thôi.

Hôm qua bảy người chúng tôi đến Hong Kong chơi, kế hoạch du ngoạn Disneyland từ lâu rốt cuộc đã thực hiện được, trước đây chỉ từng đến công viên đại dương với Mạt nhi, năm 2007 nàng từng tới khu vui chơi Disneyland, luôn muốn dẫn tôi đến, nhưng đủ loại nguyên nhân nên không đi được, kế hoạch lần này là mọi người cùng nhau quyết định, đáng tiếc Đằng nhi không có thời gian. Tối hôm qua xem pháo hoa rất đẹp, vui vẻ nhất chính là có nàng bên cạnh, khổ cực nàng ngày hôm nay đi theo chúng tôi, nàng là người không thích đi dạo phố, chúng tôi không kiểm soát được, không nắm bắt thời gian, vì thế làm nàng đói bụng.



Bé ngoan, thực ra lúc đi dạo phố, trong lòng tớ vẫn luôn có cậu mà, cậu hãy nể tình vì tớ mua cho cậu nhiều quà như vậy, đừng tiếp tục chu mỏ nữa, yêu cậu!

DK

21:54:23, 24/3/2013

Tôi cũng là bị lừa đi, còn thảm hơn Trứng Muối, gãy bàn tay, trẹo cánh tay, què chân, đau eo, bàn chân chuột rút, đau nhức đủ kiểu. Tôi xin gia nhập liên minh hiếm có của Hi Hi và Trứng Muối, thu nạp tôi đi, báo cáo hoàn tất!

Mạt

22:04:45, 24/3/2013

Ở đây nói cho các bạn bí kíp bảo vệ giày mới tinh nha, chính là xử lý bằng kem đánh răng, đừng dùng bàn chải cọ, nặn kem đánh răng ra khăn vải rồi lau là được rồi, khá là sạch sẽ, dùng nước rửa bát hoặc bột giặt sẽ dễ bị ố vàng.

Mạn Văn

22:12:35, 24/3/2013

Nói tới giày, tôi thật sự khâm phục Doãn Hạ Mạt chết mất, đeo cả ngày mà còn mới như vậy, không hổ là Em Gái Chùi Giày. Hiện giờ giày của Tiểu Bảo cũng rất mới, một người thật xuất chúng, ôi má ơi.

DK

23:08:23, 24/3/2013

Cảm ơn sự quý mến của mọi người, cũng cảm ơn Trứng Muối bút hạ lưu tình, còn viết tôi rất tốt như vậy. Thực ra vào một hôm Giáng Sinh sau khi biết nàng viết truyện của mình và Tiểu Bảo, liền hiếu kỳ bắt đầu xem truyện, nàng là một cô gái thẳng thắn, tuy hành văn có hơi trúc trắc, nhưng bị cảm động bởi sự chân thành và cảm tính của nàng, rất nhiều chỗ tôi phải toát mồ hôi hột thay nàng, thịt người* nàng cũng không khó, từng nói với nàng hãy viết tinh giản thôi, nàng vẫn kiên trì viết lại nguyên gốc nhất, cũng vô cùng cảm ơn các bạn đã bảo vệ nàng, tôi vẫn luôn đọc kỹ lời nhắn của các bạn, đọc truyện đến bây giờ, rất nhiều người đều sẽ hâm mộ các nàng, nhưng đây không phải chỉ dựa vào vận may trời cao ban cho họ, phần nhiều là nỗ lực của họ, rất nhiều gian khổ trong đó ở đây không có viết nhiều, tôi nghĩ đây chính là một người chủ nghĩa hoàn mỹ muốn mang lại sung sướиɠ cho các độc giả. Trong cuộc sống, Tiểu Bảo còn 'hai mặt' hơn Trứng Muối, đối với bạn bè bên cạnh tốt vô cùng, là người rất có tu dưỡng, là tấm gương trong nhóm chúng tôi, ai không vui, người đầu tiên muốn tìm để trò chuyện chính là nàng, tôi là người kiệm lời ít nói, chỉ có đối với nàng mới có thể nói rất nhiều, đương nhiên tôi đối với phu nhân của tôi cũng là nói rất nhiều. Tiểu Bảo ở trước mặt người xa lạ sẽ duy trì khoảng cách nhất định, không thích nói chuyện, nhưng năng lực giao tiếp rất mạnh. Trứng Muối là bảo bối trong lòng chúng tôi, ai cũng rất yêu nàng, bởi vì nàng đáng để chúng tôi yêu.

(*Thịt người = Truy lùng danh tính.)

Tôi và Diệp Tử có thể hạnh phúc chung sống với nhau, ít nhiều cũng bị các nàng ảnh hưởng, hiện tại tôi cùng phu nhân của tôi rất tốt, muốn nói chính là, chúng ta không thể kiểm soát ánh mắt của thế tục, nhưng chúng ta có thể là chính mình, trời cao cho bạn thứ bạn muốn nhưng sẽ không thiên vị bạn mãi, nhất định cũng sẽ lấy đi trêи người bạn một vài thứ, cân nhắc cái gì là mình muốn, vui vẻ là được rồi, đã yêu thì không oán không hối.

Cuối cùng thay mặt hội chị em, tôi xin chúc mọi người một tiếng ngủ ngon, mọi lời nhắn tôi đều đọc, chỉ là không thể trả lời từng cái, bởi vì còn tụ tập ở gian phòng của Trứng Muối để thu dọn hành lý, ngày mai sẽ trở về. Một lần nữa cảm ơn mọi người, một người muốn ghi lại lời nhắn nhưng lại nhịn rất lâu tối nay rốt cuộc viết dài như thế, rất ngại ngùng. Đi đây!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sáu Năm Chờ Đợi, Chúng Ta Nghênh Đón Hạnh Phúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook