Sáu Năm Sau, Ba Đứa Con Đáng Yêu Đưa Mẹ Đi Tra Tấn Người Cha Tổng Tài Cặn Bã
Chương 30: Không Cần Thiết (2)
Nha Nha
25/08/2024
Như vậy có thể nói người đứng sau chống lưng Diệp Tiểu Vi vẫn luôn là lão già này sao? Vậy mối quan hệ giữa hai người này là gì?
Diệp Tử Hàm nhướng mày, sau đó đột nhiên mỉm cười.
Cô ta đã nghĩ đi đâu vậy! Hai người họ có mối quan hệ gì thì liên quan gì đến cô ta chứ! Chẳng liên quan gì cả!
Cô ta lấy điện thoại của mình ra chĩa vào Diệp Tiểu Vi và quản gia Hồ, âm thầm chụp một bức ảnh, đăng lên vòng bạn bè của mình, đồng thời đặt nó ở chế độ hiển thị có chọn lọc với một số người, có một số người không thể nhìn thấy.
Người không thể nhìn thấy chẳng hạn là Diệp Tiểu Vi!
Về phần người có thể nhìn thấy thì rất nhiều! Hơn nữa, cô ta còn cố ý đặt lời bình cho bức ảnh.
"Một số người mặc dù nghe có vẻ vô cùng không hợp nhau, nhưng sau khi được tận mắt nhìn thấy thì lại có chút ngọt ngào!"
Bài đăng này được lan truyền rầm rộ trong vòng bạn bè.
Vòng tròn bạn bè của Đế Đô nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ.
Tình cờ có một vài người trong vòng bạn bè của Diệp Tử Hàm không chỉ quen biết Diệp Tiểu Vi mà còn quen biết Cận Việt Thần.
Thêm một vài người nữa là bạn cùng lớp của Cận Việt Thần và Diệp Tiểu Vi.
Hai người này lúc đầu yêu nhau rất rầm rộ, bây giờ lại có kết cục vớ vẩn như vậy.
Vì vậy, ngay sau khi bức ảnh được đăng lên, vòng bạn bè và nhóm trò chuyện của Diệp Tử Hàm sắp nổ tung.
"Chết tiệt! Chuyện này là sao? Cô gái này trông quen thế nhỉ?"
"Quen ư? Sao không quen cho được? Diệp Tiểu Vi đấy! Trước đây hai người còn ngồi cùng bàn đó!"
"Trời ạ, đây thật sự là Diệp Tiểu Vi sao? Nhưng ông già đứng bên cạnh là ai vậy?"
"Còn phải hỏi nữa à, là người đàn ông của Diệp Tiểu Vi đấy. Nhưng mà con mắt lựa chọn đàn ông của cô ấy sao càng ngày càng kém thế!"
"Ha ha ha! Ông già cũng có cái tốt của ông già, cái này các người không hiểu được đâu!"
"Chúng tôi không hiểu là ông già đó có thể cho cô ấy được gì mà Cận tổng của chúng ta không thể cho được chứ?"
...
Cả nhóm trò chuyện đột nhiên im lặng.
Nhóm chat riêng cũng sôi nổi không kém.
"Tử Hàm, đây là em gái cùng cha khác mẹ của cô sao? Trông cô ấy khá xinh đẹp đấy, nhìn không giống một người có thể làm được loại chuyện đó!"
"Tử Hàm, người đàn ông đó thật sự là chồng của Diệp Tiểu Vi sao? Trời ạ, còn lớn tuổi hơn cha cô phải không? Sao cô ấy có thể chấp nhận được vậy?"
"Tôi sắp nôn rồi! Xin cô sau này đăng nội dung của cô ấy lên thì chặn tôi đi! Dù gì thì tôi không thể ngắm nổi."
...
Cận Việt Thần hôm nay vừa kết thúc cuộc họp, nhìn thấy người bạn của mình ở đằng kia đang nhìn vào màn hình điện thoại với vẻ mặt nhăn nhó.
Anh vô thức ghé đến xem, chỉ thấy bạn mình vội vàng giấu điện thoại đi, sau đó đưa tay về phía anh.
"Điện thoại của cậu đâu? Điện thoại của tôi sắp hết thời hạn rồi, cho tôi mượn điện thoại của cậu dùng một tí!"
"Tôi ghét có người lừa tôi!"
Người bạn thân bất lực thở dài, lắc đầu bảo anh mở nhóm trò chuyện ra.
Hơn 999 tin nhắn đã được hiển thị trên cuộc trò chuyện nhóm.
Đây là một nhóm bạn cùng lớp. Nhiều năm trước anh đã không liên lạc gì với mấy người này nữa nên chỉ xem qua một lượt rồi không tiếp tục nữa.
Cho dù những người bạn cùng lớp đó có xảy ra chuyện gì thì cũng không liên quan đến anh.
Chỉ có một số ít người bạn thân và bạn cùng lớp thỉnh thoảng gặp nhau, còn những người khác cũng chỉ là bạn trong cùng nhóm trò chuyện.
Người bạn thân thấy anh không xem thì đã thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng có chút không cam tâm.
"Cái đó, cậu thật sự không xem thử sao? Lỡ như có tin tức về người đó thì sao?"
Cận Việt Thần liếc nhìn đối phương và ngay lập tức hiểu được nguồn gốc của sóng gió ngày hôm nay.
Anh nghĩ tới những lời Diệp Tử Hàm nói trước đó, anh đã cau mày.
"Không cần! Còn nhiều việc phải làm, tôi rất bận!"
Cho nên, không cần thiết!
Diệp Tử Hàm nhướng mày, sau đó đột nhiên mỉm cười.
Cô ta đã nghĩ đi đâu vậy! Hai người họ có mối quan hệ gì thì liên quan gì đến cô ta chứ! Chẳng liên quan gì cả!
Cô ta lấy điện thoại của mình ra chĩa vào Diệp Tiểu Vi và quản gia Hồ, âm thầm chụp một bức ảnh, đăng lên vòng bạn bè của mình, đồng thời đặt nó ở chế độ hiển thị có chọn lọc với một số người, có một số người không thể nhìn thấy.
Người không thể nhìn thấy chẳng hạn là Diệp Tiểu Vi!
Về phần người có thể nhìn thấy thì rất nhiều! Hơn nữa, cô ta còn cố ý đặt lời bình cho bức ảnh.
"Một số người mặc dù nghe có vẻ vô cùng không hợp nhau, nhưng sau khi được tận mắt nhìn thấy thì lại có chút ngọt ngào!"
Bài đăng này được lan truyền rầm rộ trong vòng bạn bè.
Vòng tròn bạn bè của Đế Đô nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ.
Tình cờ có một vài người trong vòng bạn bè của Diệp Tử Hàm không chỉ quen biết Diệp Tiểu Vi mà còn quen biết Cận Việt Thần.
Thêm một vài người nữa là bạn cùng lớp của Cận Việt Thần và Diệp Tiểu Vi.
Hai người này lúc đầu yêu nhau rất rầm rộ, bây giờ lại có kết cục vớ vẩn như vậy.
Vì vậy, ngay sau khi bức ảnh được đăng lên, vòng bạn bè và nhóm trò chuyện của Diệp Tử Hàm sắp nổ tung.
"Chết tiệt! Chuyện này là sao? Cô gái này trông quen thế nhỉ?"
"Quen ư? Sao không quen cho được? Diệp Tiểu Vi đấy! Trước đây hai người còn ngồi cùng bàn đó!"
"Trời ạ, đây thật sự là Diệp Tiểu Vi sao? Nhưng ông già đứng bên cạnh là ai vậy?"
"Còn phải hỏi nữa à, là người đàn ông của Diệp Tiểu Vi đấy. Nhưng mà con mắt lựa chọn đàn ông của cô ấy sao càng ngày càng kém thế!"
"Ha ha ha! Ông già cũng có cái tốt của ông già, cái này các người không hiểu được đâu!"
"Chúng tôi không hiểu là ông già đó có thể cho cô ấy được gì mà Cận tổng của chúng ta không thể cho được chứ?"
...
Cả nhóm trò chuyện đột nhiên im lặng.
Nhóm chat riêng cũng sôi nổi không kém.
"Tử Hàm, đây là em gái cùng cha khác mẹ của cô sao? Trông cô ấy khá xinh đẹp đấy, nhìn không giống một người có thể làm được loại chuyện đó!"
"Tử Hàm, người đàn ông đó thật sự là chồng của Diệp Tiểu Vi sao? Trời ạ, còn lớn tuổi hơn cha cô phải không? Sao cô ấy có thể chấp nhận được vậy?"
"Tôi sắp nôn rồi! Xin cô sau này đăng nội dung của cô ấy lên thì chặn tôi đi! Dù gì thì tôi không thể ngắm nổi."
...
Cận Việt Thần hôm nay vừa kết thúc cuộc họp, nhìn thấy người bạn của mình ở đằng kia đang nhìn vào màn hình điện thoại với vẻ mặt nhăn nhó.
Anh vô thức ghé đến xem, chỉ thấy bạn mình vội vàng giấu điện thoại đi, sau đó đưa tay về phía anh.
"Điện thoại của cậu đâu? Điện thoại của tôi sắp hết thời hạn rồi, cho tôi mượn điện thoại của cậu dùng một tí!"
"Tôi ghét có người lừa tôi!"
Người bạn thân bất lực thở dài, lắc đầu bảo anh mở nhóm trò chuyện ra.
Hơn 999 tin nhắn đã được hiển thị trên cuộc trò chuyện nhóm.
Đây là một nhóm bạn cùng lớp. Nhiều năm trước anh đã không liên lạc gì với mấy người này nữa nên chỉ xem qua một lượt rồi không tiếp tục nữa.
Cho dù những người bạn cùng lớp đó có xảy ra chuyện gì thì cũng không liên quan đến anh.
Chỉ có một số ít người bạn thân và bạn cùng lớp thỉnh thoảng gặp nhau, còn những người khác cũng chỉ là bạn trong cùng nhóm trò chuyện.
Người bạn thân thấy anh không xem thì đã thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng có chút không cam tâm.
"Cái đó, cậu thật sự không xem thử sao? Lỡ như có tin tức về người đó thì sao?"
Cận Việt Thần liếc nhìn đối phương và ngay lập tức hiểu được nguồn gốc của sóng gió ngày hôm nay.
Anh nghĩ tới những lời Diệp Tử Hàm nói trước đó, anh đã cau mày.
"Không cần! Còn nhiều việc phải làm, tôi rất bận!"
Cho nên, không cần thiết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.