Sau Trọng Sinh, Đại Lão Khoa Học Vừa Đẹp Vừa Ngầu
Chương 11:
Thục Đào
15/09/2024
Chương 11
Cảm thấy cơ thể vẫn hơi khó chịu, Vân Tô quyết định đi ngủ sớm.
Sáng sớm hôm sau, Vân Tô sớm ra ngoài tập thể dục buổi sáng, mười năm tù và cuộc sống ở khu ổ chuột đã khiến cô hiểu ra một đạo lý, đối với một số người, chỉ khi nắm giữ sức mạnh mới có được tiếng nói.
Cơ thể vẫn hơi yếu, Vân Tô chạy hai vòng quanh khu biệt thự thì đã không chịu nổi, nghỉ một lúc, đánh một bài quyền, hít thở điều khí, đây là bài cô học được từ một ông trùm trong tù, có tác dụng kỳ diệu trong việc điều hòa cơ thể, thời đại liên sao có thuốc tăng cường gen, tiêm một mũi, cơ thể như được tái tạo. Còn bây giờ e rằng chỉ có thể tập luyện chăm chỉ.
Ăn sáng xong, Vân Đồ đi làm, ba đứa trẻ đi học cũng lên xe, được tài xế riêng đưa đến trường.
..........
Nhất Trung Lan Thành, phòng giám đốc.
"Hiệu trưởng Lý, tôi kiên quyết không đồng ý cho học sinh này chuyển đến lớp chúng tôi, ông cũng biết, học sinh lớp Hoằng Chí của chúng tôi thành tích như thế nào, em ấy chỉ tốt nghiệp trường cấp hai thị trấn, thành tích có thể tưởng tượng được, nếu em ấy chuyển đến lớp chúng tôi, sẽ ảnh hưởng đến lớp chúng tôi lớn như thế nào." Chủ nhiệm lớp Hoằng Chí khối 10 trường Nhất Trung Lan Thành - Chung Hân nước bọt văng tung tóe, chỉ thiếu điều đập bàn với hiệu trưởng.
Hiệu trưởng Lý thở dài: "Chung lão sư, tâm trạng của cô tôi hiểu, nhưng nhà trường cũng rất tin tưởng vào năng lực của em ấy, học sinh này tuy tốt nghiệp ở thị trấn, nhưng thành tích ở trường cũng không tệ, có thể bồi dưỡng mà."
"Trường ở thị trấn sao có thể so với chúng ta được? Con bé đó không kéo chân lớp tôi đã là may rồi. Dù sao tôi cũng không đồng ý, nó muốn vào lớp tôi thì các ông tìm giáo viên chủ nhiệm khác đi." Chung Hân dựa vào thành tích tỉ lệ học sinh thi đỗ đại học mấy năm nay của lớp mình nên chẳng sợ ai.
Hiệu trưởng Lý biết khuyên can vô vọng, suy nghĩ một hồi: "Thôi được rồi, vậy phiền cô gọi Nghiêm lão sư giúp tôi."
Chung Hân thở phào nhẹ nhõm, hả hê bỏ đi.
"Nghiêm lão sư, trường hôm nay có một học sinh chuyển đến, chuẩn bị xếp vào lớp của thầy, thầy có ý kiến gì không?"
Nghiêm Dụ, giáo viên chủ nhiệm lớp 14 ban A1 xem qua hồ sơ của Vân Tô, nhíu mày khi nhìn thấy trường cấp hai mà cô tốt nghiệp: "Hiệu trưởng Lý, chuyển vào lớp tôi thì tôi không ý kiến, nhưng mà mặc dù kỳ thi đầu vào đã qua, tôi vẫn muốn kiểm tra trình độ của em ấy một chút."
Cảm thấy cơ thể vẫn hơi khó chịu, Vân Tô quyết định đi ngủ sớm.
Sáng sớm hôm sau, Vân Tô sớm ra ngoài tập thể dục buổi sáng, mười năm tù và cuộc sống ở khu ổ chuột đã khiến cô hiểu ra một đạo lý, đối với một số người, chỉ khi nắm giữ sức mạnh mới có được tiếng nói.
Cơ thể vẫn hơi yếu, Vân Tô chạy hai vòng quanh khu biệt thự thì đã không chịu nổi, nghỉ một lúc, đánh một bài quyền, hít thở điều khí, đây là bài cô học được từ một ông trùm trong tù, có tác dụng kỳ diệu trong việc điều hòa cơ thể, thời đại liên sao có thuốc tăng cường gen, tiêm một mũi, cơ thể như được tái tạo. Còn bây giờ e rằng chỉ có thể tập luyện chăm chỉ.
Ăn sáng xong, Vân Đồ đi làm, ba đứa trẻ đi học cũng lên xe, được tài xế riêng đưa đến trường.
..........
Nhất Trung Lan Thành, phòng giám đốc.
"Hiệu trưởng Lý, tôi kiên quyết không đồng ý cho học sinh này chuyển đến lớp chúng tôi, ông cũng biết, học sinh lớp Hoằng Chí của chúng tôi thành tích như thế nào, em ấy chỉ tốt nghiệp trường cấp hai thị trấn, thành tích có thể tưởng tượng được, nếu em ấy chuyển đến lớp chúng tôi, sẽ ảnh hưởng đến lớp chúng tôi lớn như thế nào." Chủ nhiệm lớp Hoằng Chí khối 10 trường Nhất Trung Lan Thành - Chung Hân nước bọt văng tung tóe, chỉ thiếu điều đập bàn với hiệu trưởng.
Hiệu trưởng Lý thở dài: "Chung lão sư, tâm trạng của cô tôi hiểu, nhưng nhà trường cũng rất tin tưởng vào năng lực của em ấy, học sinh này tuy tốt nghiệp ở thị trấn, nhưng thành tích ở trường cũng không tệ, có thể bồi dưỡng mà."
"Trường ở thị trấn sao có thể so với chúng ta được? Con bé đó không kéo chân lớp tôi đã là may rồi. Dù sao tôi cũng không đồng ý, nó muốn vào lớp tôi thì các ông tìm giáo viên chủ nhiệm khác đi." Chung Hân dựa vào thành tích tỉ lệ học sinh thi đỗ đại học mấy năm nay của lớp mình nên chẳng sợ ai.
Hiệu trưởng Lý biết khuyên can vô vọng, suy nghĩ một hồi: "Thôi được rồi, vậy phiền cô gọi Nghiêm lão sư giúp tôi."
Chung Hân thở phào nhẹ nhõm, hả hê bỏ đi.
"Nghiêm lão sư, trường hôm nay có một học sinh chuyển đến, chuẩn bị xếp vào lớp của thầy, thầy có ý kiến gì không?"
Nghiêm Dụ, giáo viên chủ nhiệm lớp 14 ban A1 xem qua hồ sơ của Vân Tô, nhíu mày khi nhìn thấy trường cấp hai mà cô tốt nghiệp: "Hiệu trưởng Lý, chuyển vào lớp tôi thì tôi không ý kiến, nhưng mà mặc dù kỳ thi đầu vào đã qua, tôi vẫn muốn kiểm tra trình độ của em ấy một chút."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.