Sau Trọng Sinh, Đại Lão Khoa Học Vừa Đẹp Vừa Ngầu
Chương 13:
Thục Đào
15/09/2024
Chương 13
"Em cảm ơn thầy." Vân Tô mỉm cười gật đầu.
Nghiêm Dụ vốn muốn báo cáo ngay với hiệu trưởng Lý về kết quả bài thi của Vân Tô, nhưng sau khi suy nghĩ lại, đề thi đầu vào cũng không phải là bí mật gì, chưa chắc Vân Tô đã không biết đáp án từ trước, vẫn là nên quan sát thêm.
..........
"Này, biết gì chưa? Nghe nói lớp mình sắp có học sinh mới chuyển đến, lại còn là con bé nhà quê nữa chứ!" Giờ ra chơi, lớp 14 ban A1 nhốn nháo bàn tán, Vương Ngọc Hoa, đứa có tin tức nhanh nhạy nhất lên tiếng.
"Cậu nghe ở đâu ra thế, học sinh nhà quê mà cũng chuyển vào trường Nhất Trung chúng ta được à, bịa chuyện cũng phải bịa cho nó giống thật một chút chứ." Một bạn học khác bĩu môi.
Vương Ngọc Hoa cuống lên: "Thật mà, tôi vừa nghe mấy đứa Hoằng Chí Ban nói, là cô giáo chủ nhiệm lớp đó không nhận học sinh này nên mới chuyển sang lớp mình đấy."
"Cái gì! Lớp nó không nhận là đá sang lớp mình, coi lớp mình là bãi rác chắc, cái gì cũng nhận."
Vân Yên ngồi trong lớp Hoằng Chí Ban nghe nói chuyện học sinh chuyển trường bị giáo viên chủ nhiệm lớp mình từ chối thì cười khẩy, quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của cô ta, Vân Tô bị phân vào lớp thường rồi, cứ chờ đấy, Lan Thành Nhất Trung không phải là nơi dễ sống đâu.
Bọn học sinh lớp 14 ban đầu có chút ấn tượng không tốt về Vân Tô, cứ nghĩ là học sinh cá biệt nào vừa xấu tính vừa xấu người, kết quả là khi Vân Tô đứng trên bục giới thiệu về bản thân thì cả lớp lại rơi vào trầm lặng tập thể, mẹ kiếp, sao không ai nói bạn học mới lại xinh thế này!
Vân Tô nhìn quanh lớp học, đi về phía chỗ trống thứ ba từ dưới lên, cô còn chưa nhận được sách giáo khoa, bèn tự mình lấy sách mang theo ra.
Liên Dụ huých huých Tần Thừa đang cúi đầu chơi game bên cạnh "Thừa ca, thấy chưa? Quyển sách trong tay cô nàng mới tới kìa, bản gốc tiếng Anh [Của cải của các quốc gia], đó giờ tôi chưa từng thấy ai ra vẻ hơn mình đâu".
Tần Thừa liếc mắt nhìn cậu ta, có chút kinh ngạc, "Cậu mà cũng nhận ra được [Của cải của các quốc gia], còn là bản tiếng Anh?"
Liên Dụ im lặng, không nói gì, thật ra cậu ta nhìn thấy trên giá sách của cha mình, cha cậu ta... cũng mua về để ra vẻ ta đây.
Điều mà Liên Dụ không biết là, cuốn sách này cũng là Vân Tô tiện tay lấy từ giá sách để ở phòng khách của Vân Đồ vào buổi sáng, vẫn còn mới nguyên, Vân Tô đọc say sưa trên xe đến trường.
"Em cảm ơn thầy." Vân Tô mỉm cười gật đầu.
Nghiêm Dụ vốn muốn báo cáo ngay với hiệu trưởng Lý về kết quả bài thi của Vân Tô, nhưng sau khi suy nghĩ lại, đề thi đầu vào cũng không phải là bí mật gì, chưa chắc Vân Tô đã không biết đáp án từ trước, vẫn là nên quan sát thêm.
..........
"Này, biết gì chưa? Nghe nói lớp mình sắp có học sinh mới chuyển đến, lại còn là con bé nhà quê nữa chứ!" Giờ ra chơi, lớp 14 ban A1 nhốn nháo bàn tán, Vương Ngọc Hoa, đứa có tin tức nhanh nhạy nhất lên tiếng.
"Cậu nghe ở đâu ra thế, học sinh nhà quê mà cũng chuyển vào trường Nhất Trung chúng ta được à, bịa chuyện cũng phải bịa cho nó giống thật một chút chứ." Một bạn học khác bĩu môi.
Vương Ngọc Hoa cuống lên: "Thật mà, tôi vừa nghe mấy đứa Hoằng Chí Ban nói, là cô giáo chủ nhiệm lớp đó không nhận học sinh này nên mới chuyển sang lớp mình đấy."
"Cái gì! Lớp nó không nhận là đá sang lớp mình, coi lớp mình là bãi rác chắc, cái gì cũng nhận."
Vân Yên ngồi trong lớp Hoằng Chí Ban nghe nói chuyện học sinh chuyển trường bị giáo viên chủ nhiệm lớp mình từ chối thì cười khẩy, quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của cô ta, Vân Tô bị phân vào lớp thường rồi, cứ chờ đấy, Lan Thành Nhất Trung không phải là nơi dễ sống đâu.
Bọn học sinh lớp 14 ban đầu có chút ấn tượng không tốt về Vân Tô, cứ nghĩ là học sinh cá biệt nào vừa xấu tính vừa xấu người, kết quả là khi Vân Tô đứng trên bục giới thiệu về bản thân thì cả lớp lại rơi vào trầm lặng tập thể, mẹ kiếp, sao không ai nói bạn học mới lại xinh thế này!
Vân Tô nhìn quanh lớp học, đi về phía chỗ trống thứ ba từ dưới lên, cô còn chưa nhận được sách giáo khoa, bèn tự mình lấy sách mang theo ra.
Liên Dụ huých huých Tần Thừa đang cúi đầu chơi game bên cạnh "Thừa ca, thấy chưa? Quyển sách trong tay cô nàng mới tới kìa, bản gốc tiếng Anh [Của cải của các quốc gia], đó giờ tôi chưa từng thấy ai ra vẻ hơn mình đâu".
Tần Thừa liếc mắt nhìn cậu ta, có chút kinh ngạc, "Cậu mà cũng nhận ra được [Của cải của các quốc gia], còn là bản tiếng Anh?"
Liên Dụ im lặng, không nói gì, thật ra cậu ta nhìn thấy trên giá sách của cha mình, cha cậu ta... cũng mua về để ra vẻ ta đây.
Điều mà Liên Dụ không biết là, cuốn sách này cũng là Vân Tô tiện tay lấy từ giá sách để ở phòng khách của Vân Đồ vào buổi sáng, vẫn còn mới nguyên, Vân Tô đọc say sưa trên xe đến trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.