Sau Trọng Sinh, Đại Lão Khoa Học Vừa Đẹp Vừa Ngầu
Chương 3:
Thục Đào
05/08/2024
Chương 3
Vân Đồ âm thầm điều tra một phen mới phát hiện, lúc sinh ở bệnh viện huyện đã bế nhầm con với một nhà họ Vân khác, con gái ruột của mình đã ở nông thôn mười sáu năm.
Dòng máu của Vân Gia không thể lưu lạc bên ngoài nhưng đứa con nuôi bên cạnh mười mấy năm họ cũng không nỡ lòng đưa về quê chịu khổ, sau một hồi cân nhắc, quyết định nuôi cả hai đứa con, Vân Gia cũng không nuôi không nổi, chỉ cần bồi thường cho bên kia một khoản tiền là được.
Vân Đồ dẫn Vân Yên đến thương lượng chuyện này với Vân Đại Quân cha của Vân Tô, người nông dân chất phác cả đời chỉ biết trồng trọt nghe xong phản ứng đầu tiên là không tin nhưng nhìn đống bằng chứng bày ra trước mắt cũng không nói nên lời, ông ta vốn không muốn đồng ý với ý định nuôi cả hai đứa con gái của Vân Gia nhưng cuối cùng lại bại trận dưới thế công nước mắt của Vân Yên, nhìn đứa con gái ruột chưa từng gặp mặt này, ông cũng không nói nên lời để cô ấy về đây chịu khổ.
Cuối cùng ông ta đồng ý để Vân Gia đón đứa con gái Vân Tô mà ông nuôi nấng một tay đi, nhưng kiên quyết không chịu nhận một xu của Vân Gia.
Lúc đó Vân Tô mười sáu tuổi nghe được thân thế của mình, không muốn tin, gia đình tuy không giàu có nhưng cha Vân từ nhỏ đã rất tốt với cô, nhưng cô còn nhỏ, lời nói yếu ớt, không thể phản kháng nên vẫn bị Vân Gia đưa về.
Từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, Vân Tô lần đầu về Vân Gia, hoàn toàn không hòa nhập được với cả nhà, đặc biệt là trở thành đối tượng so sánh với Vân Yên được Vân Gia nuôi nấng trong nhung lụa, Vân Yên hiểu biết lễ nghĩa, đàn ca hội họa đều tinh thông, còn cô ngoài học ra thì chẳng biết gì.
Hơn nữa thành tích của cô ở nông thôn có thể đứng đầu, đến Lan Thành chỉ ở mức trung bình, lâu dần, cô càng tự ti, ít nói, cha mẹ ruột cũng càng ngày càng coi thường cô, thiên vị đứa con gái nuôi cưng - Vân Yên.
Cứ như vậy, Vân Yên vì vị trí tiểu thư Vân Gia của mình mà không buông tha cô, ở trường thì đi khắp nơi kéo bè hòng cô lập cô, ở nhà thì âm thầm tranh sủng, cuối cùng còn vu oan cho cô, khiến Vân Tô phải gánh tội giết người, bị kết án 15 năm vào tù.
Trong tù, vì Vân Yên ngầm sắp xếp, Vân Tô như cừu non lạc vào hang sói, bị đánh, bị bắt nạt không chỗ nào không có nhưng con giun xéo lắm cũng quằn, lúc không còn gì cả thì vẫn còn một chút ngoan cường, cô bị dồn đến đường cùng chỉ có thể phản kháng, liều mạng chống trả, khiến nhiều người khiếp sợ, cứ như vậy cô sống như một cái xác không hồn trong tù mười năm, cuối cùng chết trong âm mưu tranh địa bàn của mấy ông trùm ở vài khu.
Vân Đồ âm thầm điều tra một phen mới phát hiện, lúc sinh ở bệnh viện huyện đã bế nhầm con với một nhà họ Vân khác, con gái ruột của mình đã ở nông thôn mười sáu năm.
Dòng máu của Vân Gia không thể lưu lạc bên ngoài nhưng đứa con nuôi bên cạnh mười mấy năm họ cũng không nỡ lòng đưa về quê chịu khổ, sau một hồi cân nhắc, quyết định nuôi cả hai đứa con, Vân Gia cũng không nuôi không nổi, chỉ cần bồi thường cho bên kia một khoản tiền là được.
Vân Đồ dẫn Vân Yên đến thương lượng chuyện này với Vân Đại Quân cha của Vân Tô, người nông dân chất phác cả đời chỉ biết trồng trọt nghe xong phản ứng đầu tiên là không tin nhưng nhìn đống bằng chứng bày ra trước mắt cũng không nói nên lời, ông ta vốn không muốn đồng ý với ý định nuôi cả hai đứa con gái của Vân Gia nhưng cuối cùng lại bại trận dưới thế công nước mắt của Vân Yên, nhìn đứa con gái ruột chưa từng gặp mặt này, ông cũng không nói nên lời để cô ấy về đây chịu khổ.
Cuối cùng ông ta đồng ý để Vân Gia đón đứa con gái Vân Tô mà ông nuôi nấng một tay đi, nhưng kiên quyết không chịu nhận một xu của Vân Gia.
Lúc đó Vân Tô mười sáu tuổi nghe được thân thế của mình, không muốn tin, gia đình tuy không giàu có nhưng cha Vân từ nhỏ đã rất tốt với cô, nhưng cô còn nhỏ, lời nói yếu ớt, không thể phản kháng nên vẫn bị Vân Gia đưa về.
Từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, Vân Tô lần đầu về Vân Gia, hoàn toàn không hòa nhập được với cả nhà, đặc biệt là trở thành đối tượng so sánh với Vân Yên được Vân Gia nuôi nấng trong nhung lụa, Vân Yên hiểu biết lễ nghĩa, đàn ca hội họa đều tinh thông, còn cô ngoài học ra thì chẳng biết gì.
Hơn nữa thành tích của cô ở nông thôn có thể đứng đầu, đến Lan Thành chỉ ở mức trung bình, lâu dần, cô càng tự ti, ít nói, cha mẹ ruột cũng càng ngày càng coi thường cô, thiên vị đứa con gái nuôi cưng - Vân Yên.
Cứ như vậy, Vân Yên vì vị trí tiểu thư Vân Gia của mình mà không buông tha cô, ở trường thì đi khắp nơi kéo bè hòng cô lập cô, ở nhà thì âm thầm tranh sủng, cuối cùng còn vu oan cho cô, khiến Vân Tô phải gánh tội giết người, bị kết án 15 năm vào tù.
Trong tù, vì Vân Yên ngầm sắp xếp, Vân Tô như cừu non lạc vào hang sói, bị đánh, bị bắt nạt không chỗ nào không có nhưng con giun xéo lắm cũng quằn, lúc không còn gì cả thì vẫn còn một chút ngoan cường, cô bị dồn đến đường cùng chỉ có thể phản kháng, liều mạng chống trả, khiến nhiều người khiếp sợ, cứ như vậy cô sống như một cái xác không hồn trong tù mười năm, cuối cùng chết trong âm mưu tranh địa bàn của mấy ông trùm ở vài khu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.