Chương 18: Cái thứ lăn đáng ghét.
Luyến Nguyệt Nhi
08/12/2015
“Được, chúng ta đồng ý.”
Đối mặt với Lãnh Loan Loan cường thế, Xà Vương, Xà Hậu không thể không đáp ứng.
“Tốt lắm.” Lãnh Loan Loan cong môi, búng tay một cái.
“Ta thả nàng ta xuống.”
Quay đầu lại, tay giơ lên hướng về phía Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng từ từ cúi đầu rắn, ‘vút’, vứt Nhụy nhi xuống dưới.
“Trời ạ, Nhụy nhi.”
Thanh xà, Hắc Xà nhìn thấy đều sợ đến mức tim ngừng đập, vội vàng nhảy lên, thân hình hai người nhoáng lên một cái, đồng thời bay ra, tiếp được Nhụy nhi.
“Ô ô ô ô ——”
Nhụy nhi rơi vào lòng cha mẹ, khóc òa lên. Thật sự hù chết nàng, nàng còn tưởng nàng sẽ bị Cự Mãng kia ăn thịt.
“Câm miệng.” Lãnh Loan Loan nghe thấy tiếng khóc như chết cha chết mẹ của Nhụy nhi, đôi mày nho nhỏ nặng nề nhăn lại.
“Ầm ỹ chết đi được, khóc nữa, ta sai Tiểu Hoàng nuốt ngươi.”
Uy hiếp hiệu quả.
Quả nhiên Nhụy nhi ngưng khóc, tuy rằng vẫn còn nức nở, nhưng chỉ dám dùng bàn tay nhỏ bé che miệng, không dám khóc thành tiếng.
“Cửu nhi ——”
Xà Vương, Xà Hậu nhìn Lãnh Loan Loan không đồng tình, mày nhíu lại. Tuy rằng hiện tại bọn họ đã biết Nhụy nhi kỳ thật không phải là người nhu thuận như bề ngoài, trước kia nàng luôn khi dễ bảo bối Cửu nhi của bọn họ. Nhưng nàng rốc cục vẫn chỉ là một đứa nhỏ, hiện tại đã bị kinh hách lớn đến như vậy, coi như huề đi.
Lãnh Loan Loan bất mãn bĩu môi, là nàng ta quá ồn, được không?
Thanh xà, Hắc Xà thấy nữ nhi bị dọa quá mức, mà bọn họ lại không dám hoàn toàn trách tội Lãnh Loan Loan. Dù sao trước kia là Nhụy nhi không đúng, hiện tại ở nơi này cũng xấu hổ, không bằng sớm rời đi.
“Xà Vương, Xà Hậu, Nhụy nhi trước kia không hiểu chuyện, mong rằng các người không cần vì nàng mà tức giận.” Cửu công chúa là bảo bối của Xà giới, nếu để người ta biết Nhụy nhi trước kia luôn khi dễ Cửu công chúa, chỉ sợ cho dù Xà Vương, Xà Hậu có thể không để bụng, những người khác cũng sẽ không như vậy. Huống chi theo lời tiên đoán của Thần Quan đại nhân, Cửu công chúa chính là Xà Thần Bạch Sương chuyển thế, hiện tại địa vị thật phi phàm.
“Tỷ tỷ, tỷ phu không cần lo lắng, chúng ta hiều mà. Tiểu hài tử nha, khó tránh khỏi va chạm.” Xà Hậu ôn nhu cười nói.
“Đa tạ Xà Vương, Xà Hậu.” Thanh xà, Hắc Xà khom người chào Xà Vương, Xà Hậu, “Hôm nay bởi vì Nhụy nhi làm cho Cửu công chúa không thoải mái, chúng ta trước hết xin cáo lui.”
“Được rồi.” Xà Vương, Xà Hậu gật đầu, hôm nay xấu hổ như thế, rời đi cũng tốt.
“Cửu công chúa, chúng ta cáo lui.” Thanh xà, Hắc Xà lôi kéo Nhụy nhi không tình nguyện vấn an Lãnh Loan Loan.
“Đi đi.” Lãnh Loan Loan phất tay, “Đi sớm đi.” Miễn cho nàng chướng mắt.
Thanh xà, Hắc Xà xấu hổ không thôi, mang theo Nhụy nhi vội vàng rời đi.
“Bảo bối Cửu nhi, ngươi thật sự muốn đi Nhân giới sao?”
Sau khi Thanh Xà, Hắc Xà đi khỏi, Xà Hậu nghĩ tới điều kiện mới vừa rồi của Lãnh Loan Loan. Nàng muốn đi Nhân giới, bọn họ nghĩ như thế nào cũng thấy lo lắng.
“Đương nhiên.” Lãnh Loan Loan gật đầu, sau đó cảnh giác nhìn bọn họ. .”Phụ vương, mẫu hậu, các người sẽ không đổi ý chứ? Miệng vàng lời ngọc nha, không thể đổi ý.” Cho dù đổi ý cũng vô dụng, nàng muốn đi, bọn họ chẳng lẽ ngăn cản được sao?
“Bảo bối a, Nhân giới không an toàn. Con người nơi đó so với yêu ma quỷ quái còn đáng sợ hơn.” Đôi mắt như Phỉ Thúy của Xà Vương ánh lên vẻ mong chờ nhìn Lãnh Loan Loan, hi vọng nàng thay đổi chủ ý.
Làm ơn đi, linh hồn ta vẫn thuộc loài người. Chẳng lẽ ta không biết lòng người hiểm ác sao?
Lãnh Loan Loan đảo cặp mắt trắng dã, không kiên nhẫn nhảy lên đỉnh đầu Cự Mãng màu vàng. Cao cao tại thượng nhìn xuống Xà Vương, gằn từng chữ:
“Nhân giới, ta nhất định đi.”
Đối mặt với Lãnh Loan Loan cường thế, Xà Vương, Xà Hậu không thể không đáp ứng.
“Tốt lắm.” Lãnh Loan Loan cong môi, búng tay một cái.
“Ta thả nàng ta xuống.”
Quay đầu lại, tay giơ lên hướng về phía Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng từ từ cúi đầu rắn, ‘vút’, vứt Nhụy nhi xuống dưới.
“Trời ạ, Nhụy nhi.”
Thanh xà, Hắc Xà nhìn thấy đều sợ đến mức tim ngừng đập, vội vàng nhảy lên, thân hình hai người nhoáng lên một cái, đồng thời bay ra, tiếp được Nhụy nhi.
“Ô ô ô ô ——”
Nhụy nhi rơi vào lòng cha mẹ, khóc òa lên. Thật sự hù chết nàng, nàng còn tưởng nàng sẽ bị Cự Mãng kia ăn thịt.
“Câm miệng.” Lãnh Loan Loan nghe thấy tiếng khóc như chết cha chết mẹ của Nhụy nhi, đôi mày nho nhỏ nặng nề nhăn lại.
“Ầm ỹ chết đi được, khóc nữa, ta sai Tiểu Hoàng nuốt ngươi.”
Uy hiếp hiệu quả.
Quả nhiên Nhụy nhi ngưng khóc, tuy rằng vẫn còn nức nở, nhưng chỉ dám dùng bàn tay nhỏ bé che miệng, không dám khóc thành tiếng.
“Cửu nhi ——”
Xà Vương, Xà Hậu nhìn Lãnh Loan Loan không đồng tình, mày nhíu lại. Tuy rằng hiện tại bọn họ đã biết Nhụy nhi kỳ thật không phải là người nhu thuận như bề ngoài, trước kia nàng luôn khi dễ bảo bối Cửu nhi của bọn họ. Nhưng nàng rốc cục vẫn chỉ là một đứa nhỏ, hiện tại đã bị kinh hách lớn đến như vậy, coi như huề đi.
Lãnh Loan Loan bất mãn bĩu môi, là nàng ta quá ồn, được không?
Thanh xà, Hắc Xà thấy nữ nhi bị dọa quá mức, mà bọn họ lại không dám hoàn toàn trách tội Lãnh Loan Loan. Dù sao trước kia là Nhụy nhi không đúng, hiện tại ở nơi này cũng xấu hổ, không bằng sớm rời đi.
“Xà Vương, Xà Hậu, Nhụy nhi trước kia không hiểu chuyện, mong rằng các người không cần vì nàng mà tức giận.” Cửu công chúa là bảo bối của Xà giới, nếu để người ta biết Nhụy nhi trước kia luôn khi dễ Cửu công chúa, chỉ sợ cho dù Xà Vương, Xà Hậu có thể không để bụng, những người khác cũng sẽ không như vậy. Huống chi theo lời tiên đoán của Thần Quan đại nhân, Cửu công chúa chính là Xà Thần Bạch Sương chuyển thế, hiện tại địa vị thật phi phàm.
“Tỷ tỷ, tỷ phu không cần lo lắng, chúng ta hiều mà. Tiểu hài tử nha, khó tránh khỏi va chạm.” Xà Hậu ôn nhu cười nói.
“Đa tạ Xà Vương, Xà Hậu.” Thanh xà, Hắc Xà khom người chào Xà Vương, Xà Hậu, “Hôm nay bởi vì Nhụy nhi làm cho Cửu công chúa không thoải mái, chúng ta trước hết xin cáo lui.”
“Được rồi.” Xà Vương, Xà Hậu gật đầu, hôm nay xấu hổ như thế, rời đi cũng tốt.
“Cửu công chúa, chúng ta cáo lui.” Thanh xà, Hắc Xà lôi kéo Nhụy nhi không tình nguyện vấn an Lãnh Loan Loan.
“Đi đi.” Lãnh Loan Loan phất tay, “Đi sớm đi.” Miễn cho nàng chướng mắt.
Thanh xà, Hắc Xà xấu hổ không thôi, mang theo Nhụy nhi vội vàng rời đi.
“Bảo bối Cửu nhi, ngươi thật sự muốn đi Nhân giới sao?”
Sau khi Thanh Xà, Hắc Xà đi khỏi, Xà Hậu nghĩ tới điều kiện mới vừa rồi của Lãnh Loan Loan. Nàng muốn đi Nhân giới, bọn họ nghĩ như thế nào cũng thấy lo lắng.
“Đương nhiên.” Lãnh Loan Loan gật đầu, sau đó cảnh giác nhìn bọn họ. .”Phụ vương, mẫu hậu, các người sẽ không đổi ý chứ? Miệng vàng lời ngọc nha, không thể đổi ý.” Cho dù đổi ý cũng vô dụng, nàng muốn đi, bọn họ chẳng lẽ ngăn cản được sao?
“Bảo bối a, Nhân giới không an toàn. Con người nơi đó so với yêu ma quỷ quái còn đáng sợ hơn.” Đôi mắt như Phỉ Thúy của Xà Vương ánh lên vẻ mong chờ nhìn Lãnh Loan Loan, hi vọng nàng thay đổi chủ ý.
Làm ơn đi, linh hồn ta vẫn thuộc loài người. Chẳng lẽ ta không biết lòng người hiểm ác sao?
Lãnh Loan Loan đảo cặp mắt trắng dã, không kiên nhẫn nhảy lên đỉnh đầu Cự Mãng màu vàng. Cao cao tại thượng nhìn xuống Xà Vương, gằn từng chữ:
“Nhân giới, ta nhất định đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.