Chương 142: Dạ Thần tưởng niệm
Luyến Nguyệt Nhi
25/07/2016
Cung yến mỗi năm một lần, hoàng thất hay bách quan đều rất coi trọng.
Hoàng cung từ sớm đã bận rộn, giăng đèn kết hoa, khắp nơi đều có không khí vui mừng.
Các cung nữ đi lại trước đình viện, cung điện tráng lệ, thành phong cảnh rộn ràng.
Ngoài thành, một xe ngựa tinh xảo, hoa lệ, chỉ chở quan viên và gia quyến. Sau khi kiệu dừng, nha hoàng nâng rèm, xuất hiện một tiểu thư xinh đẹp. Như đóa hoa tươi đẹp nở rộ trong vườn hoa, kiều diễm ướt át.
Nhất thời mọi người đều như nhìn không đủ. Sau khi nhóm người đi qua, trong đầu mới hết trống rỗng.
Các quan viên lại một bên thổi phồng, tán thưởng lẫn nhau, một bên sợ nữ nhi đối phương đoạt sự nổi bật của nữ nhi nhà mình, trường hợp thật kỳ quái.
Quan viên và gia quyết đều vào hoàng cung, không khí mới bắt đầu yên tĩnh.
Long Tuyền cung, Long Tiên Hương lượn lờ bay lên, màu trắng uốn lượn trên không. Ánh mặt trời im lặng chiếu vào qua cửa sổ, rơi trên mặt đất.
Dạ Thần một thân hoàng bào, đầu đội mũ miện, đứng bên cửa sổ. Tử đồng nhìn cung nữ, thái giám bận rộn ngoài cửa, trong lòng không chút vui mừng. Sau khi Lãnh Loan Loan rời đi, hắn mới bỗng nhiên phát hiện, không có nàng thì nhàm chán đến mức nào, ban đêm cũng thấy lạnh lẽo. Bất tri bất giác hắn đã quen việc thân hình nho nhỏ kia ở trong ngực, không có nàng, hắn không thể bình yên vào giấc ngủ. Có chút buồn bã thở dài, không biết Cửu Nhi có bình an trở về Mộng La quốc không? Chuyện nàng muốn làm là chuyện gì? Thật hy vọng hắn không phải vua một nước, như vậy mỗi ngày đều có thể làm bạn với nàng. Thậm chí hắn còn từng nghĩ, ném chính vụ như núi trên tay cho người khác, chạy đến Mộng La quốc tìm nàng...
"Khởi bẩm Hoàng Thượng, Thái Hậu, Thái Thượng Hoàng đến."
Ngay tại lúc Dạ Thần nhíu mi hờn giận, tiểu thái giám bên người hắn, Tiểu Bố Đinh đi đến. Khom người hành lễ, bẩm báo. Trải qua một thời gian tôi luyện, Tiểu Bố Đinh đã giống một tổng quan thái giám, không lỗ mãng như lúc trước.
"Ta biết rồi, trẫm đi ngay." Dạ Thần đưa lưng về phía Tiểu Bố Đinh, phất tay. "Ngươi lui xuống hầu hạ Thái Thượng Hoàng và Thái Hậu."
"Vâng, nô tài cáo lui."
Tiểu Bố Đinh cúi người, lui về sau vài bước, sau đó xoay người rời đi.
Dạ Thần thở dài, hắn không muốn tham gia cung yến. Cố tình hắn lại là chủ nhân không đi không được, sau khi phụ hoàng dọn đến biệt viện, rất ít khi thấy hắn. Còn mẫu hậu, sau khi chỉ hôn cho Kỉ Thanh Ngữ, nàng cũng ở Từ Ninh Cung. Hôm nay coi như là một nhà đoàn viên, bất quá lại thiếu Cửu Nhi. Nhớ tới Lãnh Loan Loan, hắn lại có chút sầu lo.
"Người đâu."
Đột nhiên hắn quay người, tử đồng nhìn cửa, thản nhiên gọi.
"Nô tài tham kiến Hoàng Thượng." Một thái giám mặc thanh sam đi đến, hành lễ với Dạ Thần.
"Bình thân." Dạ Thần phất tay, ý bảo hắn đứng dậy.
"Tạ Hoàng Thượng." Thái giảm đứng lên, nhưng vẫn cúi đầu, không dám nhìn thẳng thánh nhan.
"Ngươi gọi Ninh Phong Cách công tử đến đây."
"Vâng."
Thái giám lĩnh mệnh, xoay người đi ra ngoài. Bất quá Ninh công tử này đúng là nhân vật lợi hại, chẳng những là Nguyệt Diễm thủ phủ, còn có quan hệ cá nhân thân thiết với Hoàng Thượng. Sinh thần của hắn, nghe nói chẳng những nhiều quan viên đến, mà ngay cả Hoàng Thượng, Hoàng Hậu cũng tự mình đến chúc thọ hắn.
Sau khi thái giám đi khỏi, Dạ Thần lại xuất thần nhìn cửa sổ, không biết bây giờ Cửu Nhi đang làm gì?
Một lát sau, thái giám dẫn Ninh Phong Cách một thân bạch y đến.
"Hoàng Thượng, Ninh công tử đến."
Dạ Thần quay lại, sau khi thấy bạn tốt, vẻ mặt cười nhạt, tâm tình tốt lên không ít.
"Nơi này không còn chuyện của ngươi nữa, lui xuống đi." Hắn phất tay với thái giám.
"Vâng, nô tài cáo lui." Thái giám hành lễ, rời đi.
"Phong Cách, vào đây ngồi đi."
Ninh Phong Cách đi vào, không giữ lễ tiết, ngồi lên ghế. Ánh mắt nhìn Dạ Thần, nhíu mày.
"Thần, tâm tình ngươi không tốt sao?" Thoạt nhìn khuôn mặt đầy vẻ u sầu, tuyệt đối không giống hắn lúc trước.
Dạ Thần thở dài, cũng ngồi vào chiếc ghế đối diện. Đôi mắt sâu kín, như lá mùa thu bắt đầu rụng, khiến cho người ta cảm giác được lạnh lẽo.
"Không biết khi nào Cửu Nhi trở về?''
Ninh Phong Cách nghe vậy sửng sốt, sau đó hiểu ra. Hóa ra là vì Tiểu Hoàng Hậu, hắn không nói gì. Nếu Tiểu Hoàng Hậu không trở về, hắn thực sự sở bằng hữu của mình thành người vọng thê.
"Hoàng Hậu sẽ trở về."
"Ta..."
"Hoàng Thượng, bách quan đều đã đến, Thái Thượng Hoàng mời ngài tham dự."
Tiểu Bố Đinh xuất hiện trước cửa Long Tuyền Cung, bẩm báo với Dạ Thần.
Dạ Thần và Ninh Phong Cách hai mặt nhìn nhau, sau đó gật đầu đáp.
"Được."
Hoàng cung từ sớm đã bận rộn, giăng đèn kết hoa, khắp nơi đều có không khí vui mừng.
Các cung nữ đi lại trước đình viện, cung điện tráng lệ, thành phong cảnh rộn ràng.
Ngoài thành, một xe ngựa tinh xảo, hoa lệ, chỉ chở quan viên và gia quyến. Sau khi kiệu dừng, nha hoàng nâng rèm, xuất hiện một tiểu thư xinh đẹp. Như đóa hoa tươi đẹp nở rộ trong vườn hoa, kiều diễm ướt át.
Nhất thời mọi người đều như nhìn không đủ. Sau khi nhóm người đi qua, trong đầu mới hết trống rỗng.
Các quan viên lại một bên thổi phồng, tán thưởng lẫn nhau, một bên sợ nữ nhi đối phương đoạt sự nổi bật của nữ nhi nhà mình, trường hợp thật kỳ quái.
Quan viên và gia quyết đều vào hoàng cung, không khí mới bắt đầu yên tĩnh.
Long Tuyền cung, Long Tiên Hương lượn lờ bay lên, màu trắng uốn lượn trên không. Ánh mặt trời im lặng chiếu vào qua cửa sổ, rơi trên mặt đất.
Dạ Thần một thân hoàng bào, đầu đội mũ miện, đứng bên cửa sổ. Tử đồng nhìn cung nữ, thái giám bận rộn ngoài cửa, trong lòng không chút vui mừng. Sau khi Lãnh Loan Loan rời đi, hắn mới bỗng nhiên phát hiện, không có nàng thì nhàm chán đến mức nào, ban đêm cũng thấy lạnh lẽo. Bất tri bất giác hắn đã quen việc thân hình nho nhỏ kia ở trong ngực, không có nàng, hắn không thể bình yên vào giấc ngủ. Có chút buồn bã thở dài, không biết Cửu Nhi có bình an trở về Mộng La quốc không? Chuyện nàng muốn làm là chuyện gì? Thật hy vọng hắn không phải vua một nước, như vậy mỗi ngày đều có thể làm bạn với nàng. Thậm chí hắn còn từng nghĩ, ném chính vụ như núi trên tay cho người khác, chạy đến Mộng La quốc tìm nàng...
"Khởi bẩm Hoàng Thượng, Thái Hậu, Thái Thượng Hoàng đến."
Ngay tại lúc Dạ Thần nhíu mi hờn giận, tiểu thái giám bên người hắn, Tiểu Bố Đinh đi đến. Khom người hành lễ, bẩm báo. Trải qua một thời gian tôi luyện, Tiểu Bố Đinh đã giống một tổng quan thái giám, không lỗ mãng như lúc trước.
"Ta biết rồi, trẫm đi ngay." Dạ Thần đưa lưng về phía Tiểu Bố Đinh, phất tay. "Ngươi lui xuống hầu hạ Thái Thượng Hoàng và Thái Hậu."
"Vâng, nô tài cáo lui."
Tiểu Bố Đinh cúi người, lui về sau vài bước, sau đó xoay người rời đi.
Dạ Thần thở dài, hắn không muốn tham gia cung yến. Cố tình hắn lại là chủ nhân không đi không được, sau khi phụ hoàng dọn đến biệt viện, rất ít khi thấy hắn. Còn mẫu hậu, sau khi chỉ hôn cho Kỉ Thanh Ngữ, nàng cũng ở Từ Ninh Cung. Hôm nay coi như là một nhà đoàn viên, bất quá lại thiếu Cửu Nhi. Nhớ tới Lãnh Loan Loan, hắn lại có chút sầu lo.
"Người đâu."
Đột nhiên hắn quay người, tử đồng nhìn cửa, thản nhiên gọi.
"Nô tài tham kiến Hoàng Thượng." Một thái giám mặc thanh sam đi đến, hành lễ với Dạ Thần.
"Bình thân." Dạ Thần phất tay, ý bảo hắn đứng dậy.
"Tạ Hoàng Thượng." Thái giảm đứng lên, nhưng vẫn cúi đầu, không dám nhìn thẳng thánh nhan.
"Ngươi gọi Ninh Phong Cách công tử đến đây."
"Vâng."
Thái giám lĩnh mệnh, xoay người đi ra ngoài. Bất quá Ninh công tử này đúng là nhân vật lợi hại, chẳng những là Nguyệt Diễm thủ phủ, còn có quan hệ cá nhân thân thiết với Hoàng Thượng. Sinh thần của hắn, nghe nói chẳng những nhiều quan viên đến, mà ngay cả Hoàng Thượng, Hoàng Hậu cũng tự mình đến chúc thọ hắn.
Sau khi thái giám đi khỏi, Dạ Thần lại xuất thần nhìn cửa sổ, không biết bây giờ Cửu Nhi đang làm gì?
Một lát sau, thái giám dẫn Ninh Phong Cách một thân bạch y đến.
"Hoàng Thượng, Ninh công tử đến."
Dạ Thần quay lại, sau khi thấy bạn tốt, vẻ mặt cười nhạt, tâm tình tốt lên không ít.
"Nơi này không còn chuyện của ngươi nữa, lui xuống đi." Hắn phất tay với thái giám.
"Vâng, nô tài cáo lui." Thái giám hành lễ, rời đi.
"Phong Cách, vào đây ngồi đi."
Ninh Phong Cách đi vào, không giữ lễ tiết, ngồi lên ghế. Ánh mắt nhìn Dạ Thần, nhíu mày.
"Thần, tâm tình ngươi không tốt sao?" Thoạt nhìn khuôn mặt đầy vẻ u sầu, tuyệt đối không giống hắn lúc trước.
Dạ Thần thở dài, cũng ngồi vào chiếc ghế đối diện. Đôi mắt sâu kín, như lá mùa thu bắt đầu rụng, khiến cho người ta cảm giác được lạnh lẽo.
"Không biết khi nào Cửu Nhi trở về?''
Ninh Phong Cách nghe vậy sửng sốt, sau đó hiểu ra. Hóa ra là vì Tiểu Hoàng Hậu, hắn không nói gì. Nếu Tiểu Hoàng Hậu không trở về, hắn thực sự sở bằng hữu của mình thành người vọng thê.
"Hoàng Hậu sẽ trở về."
"Ta..."
"Hoàng Thượng, bách quan đều đã đến, Thái Thượng Hoàng mời ngài tham dự."
Tiểu Bố Đinh xuất hiện trước cửa Long Tuyền Cung, bẩm báo với Dạ Thần.
Dạ Thần và Ninh Phong Cách hai mặt nhìn nhau, sau đó gật đầu đáp.
"Được."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.