Chương 145: Tiên nữ hạ phàm?
Luyến Nguyệt Nhi
28/07/2016
Nói xong, thân hình thiếu nữ nhoáng lên một cái, lấy bảo kiếm trên người thị vệ. Đứng ở đó, uy phong lẫm liệt.
Thái Thượng Hoàng thấy hiếu kỳ, gật đầu, vỗ tay nói.
"Được."
Một câu được, trên mặt Trấn Bắc Tướng quân cũng vui vẻ nở hoa. Gật đầu với nữ nhi một cái, thiếu nữ vuốt cằm cười nhạt. Cả người tản ra khí thế khiếp người. Giương tay, kiếm như tia chớp, thân kiếm hàn quang lóe ra.
Mọi người nhìn không rời mắt, đột nhiên, cánh hoa từ cây anh đào rơi xuống, bay lả tả, như hoa vũ. Rơi xuống đại điện, xuống vạt áo mọi người, mọi người choáng váng. Tuy rằng rất lãng mạn nhưng cây anh đào này ở chỗ nào vậy?
Thiếu nữ múa kiếm dừng lại, đứng giữa đại điện, cùng người ngoài nhìn cây anh đào rơi. Âm thầm cảnh giác, chỉ sợ không tầm thường. Nghĩ vậy, nàng chanh chóng về chỗ cạnh phụ thân. Thật ra cũng không ít thiên kim bị mê hoặc bởi cây anh đào xinh đẹp này, đôi mắt sáng rực mộng ảo nhìn.
Thái Thượng Hoàng và Thái Hậu nhìn cây anh đào, nghĩ rằng do cung yến an bài. Chỉ có Dạ Thần và Ninh Phong Cách, hai người liếc nhau một cái, biết rõ cây anh đào không bình thường. Âm thầm cảnh giác.
Ngay khi mọi người đang ngạc nhiên khi cây anh đào đột nhiên xuất hiện, lại có một tiếng du dương truyền đến. Không ngừng quanh quẩn trong Kim Loan điện. Nếu nói tiếng đàn của Thu Phỉ Nhi như thiên âm, vậy tiếng địch này lại như tiên âm. Mang theo loại tẩy rửa linh hồn khiến cho tất cả mọi người lâm vào một mảnh im lặng...
Dạ Thần kinh ngạc nhìn cánh hoa anh đào bay tán loạn, nghe tiếng địch thanh linh. Ngón tay thon dài chuẩn bị, một khi phát hiện có vấn đề, lập tức không do dự ra chiêu.
"Tiết mục hôm nay ai an bài, tốt lắm."
Im lặng, Thái Thượng Hoàng đột nhiên nói. Trên mặt mang theo tán thưởng tươi cười nhìn mọi người, bên cạnh, Thái Hậu cũng gật đầu.
Mọi người nghe vậy hai mặt nhìn nhau, đây là an bài sao?
Thái Thượng Hoàng thấy phản ứng của mọi người, trong lòng kinh ngạc.
"Sao không nói lời nào? Chẳng lẽ không phải an bài sao?"
"Phụ hoàng, mẫu hậu, cây anh đào này không phải an bài." Dạ Thần nghe thấy lời của Thái Thượng Hoàng, trả lời.
"Không phải an bài, vậy sao lại thế này?"
Một câu của Thái Hậu nói ra nghi hoặc của mọi người, nhưng cũng khiến mọi người kinh hoảng và tò mò. Đây là chuyện gì? Đám người nhịn không được khe khẽ nói nhỏ.
Đúng lúc này, lại một trận hoa mai bay tới. Cửa Kim Loan điện đột nhiên xuất hiện vài bóng dáng. Mọi người nhìn lên, là một người một sói. Kia đúng là thị nữ bên người của Tiểu Hoàng Hậu, một thân bạch y, tuy là thị nữ nhưng dụng mạo, khí chất không hề thua kém một vị tiểu thư nhà quan gia. Mà con sói kia vẫn một thân tuyết trắng, đồng tử màu đỏ như hai khối huyết ngọc tốt nhất. Thái giám, thị vệ bên ngoài sớm biết bọn họ đều là người của Tiểu Hoàng Hậu, không dám ngăn trở, nhìn bọn họ một người một sói vào Kim Loan điện.
Dạ Thần nhìn thấy bọn họ xuất hiện, trong mắt tràn đầy vui mừng. Thủy Dao và tuyết lang đã trở lại, có phải Cửu Nhi cũng đã trở lại không? Bất chấp luống cuống, hắn lo lắng hỏi.
"Thủy Dao, Hoàng Hậu đâu?"
Trước ánh mắt tò mò và sợ hãi của mọi người, Thủy Dao và tuyết lang thoải mái đứng giữa đại điện. Nghe thấy lời của Dạ Thần, hành lễ với hắn.
"Hồi Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương đã trở lại."
"Ở đâu?"
Mọi người nghe thấy Hoàng Hậu đã trở lại, không thấy người đâu, rất ngạc nhiên. Nhưng lại càng nhiều e ngại, bọn họ muốn thừa dịp Tiểu Hoàng Hậu không có ở đây, để cho nữ nhi nhà mình qua biểu diễn tài nghệ, bắt được ánh mắt của Hoàng Thượng. Nhưng bây giờ Hoàng Hậu lại về đúng lúc này, có thể không hoảng, không sợ sao? Tiểu Hoàng Hậu kia không tuân thủ lễ giáo quy củ, quy củ đối với nàng đều không cần thực hiện.
Thủy Dao đáp xong, cùng tuyết lang đứng sang một bên.
Mọi người kinh ngạc không hiểu, lại nghe thấy một tiếng địch. Sau đó cây anh đào lại rơi xuống. Một bóng dáng màu đỏ bay vút vào. Làn váy bay lên, ba ngàn sợi tóc đen phiêu phiêu, trên trán ấn hình anh đào xinh đẹp quyến rũ phong tình...
Tiên tử bay trên không trung.
Mọi người chỉ cảm thấy ngây ngốc, ngẩng đầu nhìn nữ tử. Nàng là tiên nữ sao? Trong lòng bọn họ si ngốc nghĩ. Ánh mắt như bị ngưng lại, không bỏ được ánh mắt, hôm nay có rất nhiều điều khiến họ ngạc nhiên.
Dạ Thần và Ninh Phong Cách cũng bị bóng dáng kia mê hoặc. Hồng y thiếu nữ này là ai? Thân ảnh nàng nhẹ nhàng, nếu không phải có được tuyệt đỉnh khinh công thì là tiên tử. Nàng là do Cửu Nhi an bài sao? Chẳng lẽ lại là yêu tinh Cửu Nhi thu phục?
Thiếu nữ dưới ánh mắt kinh diễm của mọi người, thân hình nhẹ nhàng hạ xuống. Làn váy nhẹ nhàng bay xuống. Màu đỏ khiến làn da nõn nà của nữ tử thêm non mềm, đường cong duyên dáng gợi cảm, khuôn mặt không cười không nói lạnh nhạt, khiến cho người ta có cảm giác xa xôi, lại càng muốn tiếp cận.
"Tỷ tỷ thật đẹp."
Thái Thượng Hoàng thấy hiếu kỳ, gật đầu, vỗ tay nói.
"Được."
Một câu được, trên mặt Trấn Bắc Tướng quân cũng vui vẻ nở hoa. Gật đầu với nữ nhi một cái, thiếu nữ vuốt cằm cười nhạt. Cả người tản ra khí thế khiếp người. Giương tay, kiếm như tia chớp, thân kiếm hàn quang lóe ra.
Mọi người nhìn không rời mắt, đột nhiên, cánh hoa từ cây anh đào rơi xuống, bay lả tả, như hoa vũ. Rơi xuống đại điện, xuống vạt áo mọi người, mọi người choáng váng. Tuy rằng rất lãng mạn nhưng cây anh đào này ở chỗ nào vậy?
Thiếu nữ múa kiếm dừng lại, đứng giữa đại điện, cùng người ngoài nhìn cây anh đào rơi. Âm thầm cảnh giác, chỉ sợ không tầm thường. Nghĩ vậy, nàng chanh chóng về chỗ cạnh phụ thân. Thật ra cũng không ít thiên kim bị mê hoặc bởi cây anh đào xinh đẹp này, đôi mắt sáng rực mộng ảo nhìn.
Thái Thượng Hoàng và Thái Hậu nhìn cây anh đào, nghĩ rằng do cung yến an bài. Chỉ có Dạ Thần và Ninh Phong Cách, hai người liếc nhau một cái, biết rõ cây anh đào không bình thường. Âm thầm cảnh giác.
Ngay khi mọi người đang ngạc nhiên khi cây anh đào đột nhiên xuất hiện, lại có một tiếng du dương truyền đến. Không ngừng quanh quẩn trong Kim Loan điện. Nếu nói tiếng đàn của Thu Phỉ Nhi như thiên âm, vậy tiếng địch này lại như tiên âm. Mang theo loại tẩy rửa linh hồn khiến cho tất cả mọi người lâm vào một mảnh im lặng...
Dạ Thần kinh ngạc nhìn cánh hoa anh đào bay tán loạn, nghe tiếng địch thanh linh. Ngón tay thon dài chuẩn bị, một khi phát hiện có vấn đề, lập tức không do dự ra chiêu.
"Tiết mục hôm nay ai an bài, tốt lắm."
Im lặng, Thái Thượng Hoàng đột nhiên nói. Trên mặt mang theo tán thưởng tươi cười nhìn mọi người, bên cạnh, Thái Hậu cũng gật đầu.
Mọi người nghe vậy hai mặt nhìn nhau, đây là an bài sao?
Thái Thượng Hoàng thấy phản ứng của mọi người, trong lòng kinh ngạc.
"Sao không nói lời nào? Chẳng lẽ không phải an bài sao?"
"Phụ hoàng, mẫu hậu, cây anh đào này không phải an bài." Dạ Thần nghe thấy lời của Thái Thượng Hoàng, trả lời.
"Không phải an bài, vậy sao lại thế này?"
Một câu của Thái Hậu nói ra nghi hoặc của mọi người, nhưng cũng khiến mọi người kinh hoảng và tò mò. Đây là chuyện gì? Đám người nhịn không được khe khẽ nói nhỏ.
Đúng lúc này, lại một trận hoa mai bay tới. Cửa Kim Loan điện đột nhiên xuất hiện vài bóng dáng. Mọi người nhìn lên, là một người một sói. Kia đúng là thị nữ bên người của Tiểu Hoàng Hậu, một thân bạch y, tuy là thị nữ nhưng dụng mạo, khí chất không hề thua kém một vị tiểu thư nhà quan gia. Mà con sói kia vẫn một thân tuyết trắng, đồng tử màu đỏ như hai khối huyết ngọc tốt nhất. Thái giám, thị vệ bên ngoài sớm biết bọn họ đều là người của Tiểu Hoàng Hậu, không dám ngăn trở, nhìn bọn họ một người một sói vào Kim Loan điện.
Dạ Thần nhìn thấy bọn họ xuất hiện, trong mắt tràn đầy vui mừng. Thủy Dao và tuyết lang đã trở lại, có phải Cửu Nhi cũng đã trở lại không? Bất chấp luống cuống, hắn lo lắng hỏi.
"Thủy Dao, Hoàng Hậu đâu?"
Trước ánh mắt tò mò và sợ hãi của mọi người, Thủy Dao và tuyết lang thoải mái đứng giữa đại điện. Nghe thấy lời của Dạ Thần, hành lễ với hắn.
"Hồi Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương đã trở lại."
"Ở đâu?"
Mọi người nghe thấy Hoàng Hậu đã trở lại, không thấy người đâu, rất ngạc nhiên. Nhưng lại càng nhiều e ngại, bọn họ muốn thừa dịp Tiểu Hoàng Hậu không có ở đây, để cho nữ nhi nhà mình qua biểu diễn tài nghệ, bắt được ánh mắt của Hoàng Thượng. Nhưng bây giờ Hoàng Hậu lại về đúng lúc này, có thể không hoảng, không sợ sao? Tiểu Hoàng Hậu kia không tuân thủ lễ giáo quy củ, quy củ đối với nàng đều không cần thực hiện.
Thủy Dao đáp xong, cùng tuyết lang đứng sang một bên.
Mọi người kinh ngạc không hiểu, lại nghe thấy một tiếng địch. Sau đó cây anh đào lại rơi xuống. Một bóng dáng màu đỏ bay vút vào. Làn váy bay lên, ba ngàn sợi tóc đen phiêu phiêu, trên trán ấn hình anh đào xinh đẹp quyến rũ phong tình...
Tiên tử bay trên không trung.
Mọi người chỉ cảm thấy ngây ngốc, ngẩng đầu nhìn nữ tử. Nàng là tiên nữ sao? Trong lòng bọn họ si ngốc nghĩ. Ánh mắt như bị ngưng lại, không bỏ được ánh mắt, hôm nay có rất nhiều điều khiến họ ngạc nhiên.
Dạ Thần và Ninh Phong Cách cũng bị bóng dáng kia mê hoặc. Hồng y thiếu nữ này là ai? Thân ảnh nàng nhẹ nhàng, nếu không phải có được tuyệt đỉnh khinh công thì là tiên tử. Nàng là do Cửu Nhi an bài sao? Chẳng lẽ lại là yêu tinh Cửu Nhi thu phục?
Thiếu nữ dưới ánh mắt kinh diễm của mọi người, thân hình nhẹ nhàng hạ xuống. Làn váy nhẹ nhàng bay xuống. Màu đỏ khiến làn da nõn nà của nữ tử thêm non mềm, đường cong duyên dáng gợi cảm, khuôn mặt không cười không nói lạnh nhạt, khiến cho người ta có cảm giác xa xôi, lại càng muốn tiếp cận.
"Tỷ tỷ thật đẹp."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.