Sau Xuyên Sách, Tôi Thành Tỷ Tỷ Của Nam Chính
Chương 21: Tôi Không Phải Cô Ấy
Duệ Ái Mẫn Na
03/08/2021
[ Tồn tại trong giới giải trí này một phải có nhan sắc, hai phải có thực lực, cuối cùng điều kiện tiên quyết chính là có ô dù chống lưng]
Mễ Thụy
Khi Vu Tịnh Nhã về đến KTX đã là tám giờ rưỡi giờ tối, căn tin trường đại học đã đóng cửa
Cũng may trước đó cô đã ghé qua siêu thị mua một chút đồ để ăn rồi. Bằng không tối nay chính là để bụng đói mà đi ngủ
" Tịnh Nhã về rồi đấy à?"
Tịnh Nhã vốn đang loay hoay lấy muối rửa hoa quả nhưng sau khi nghe thấy giọng nữ quen thuộc thì ngước lên, gật đầu lễ phép chào hỏi.
"Cậu cũng chưa ngủ à ?"
" Còn sớm mà, cậu chưa ăn tối sao? Cần tớ giúp nấu mỳ không?"
Mễ Thụy tốt bụng dơ tay đòi tiến lên giúp đỡ nhưng Tịnh Nhã lắc đầu bảo không cần. Thấy cô ấy đang xắn tay áo lên làm đồ ăn, mùi phát ra rất thơm nên Mễ Thụy tò mò bước lên nhìn xem thử là món gì
Người này làm mỳ tôm mà cũng trịnh trọng như vậy sao?
" Tịnh Nhã nghe nói cậu đóng vai nữ ba trong phim Thiếu nữ thiên xà tộc phải không?"
Vu Tịnh Nhã ngừng động tác ăn mỳ, dùng ánh mắt đánh giá nhìn về phía thiếu nữ đang ăn vặt kia. Thấy trong mắt cô ta không có ác ý gì mới tiếp tục vấn đề ban nãy
" Phải thì sao mà không phải thì sao?"
" Ấy ấy tớ không có ác ý đâu. Tớ biết chuyện này là do dì Tự uống say kể . À quên nữa dì Tự là em gái của mẹ tớ đó"
Vu Tịnh Nhã bật cười nhìn về phía cô với cô gái đang lúng túng giải thích. Cô lắc tay bảo cô ta không cần giải thích nữa rồi cúi đầu ăn tiếp
" Thôi cậu cứ ngồi ăn tiếp đi, tớ đi ngủ trước nha"
Mễ Thụy thô lỗ ngáp một cái rõ to rồi thu dọn đống vỏ bánh kẹo quay nguời về ngủ. Sau khi cô ta rời đi không lâu, Tịnh Nhã cũng trở về phòng. Nhưng cô không ngủ ngay lập tức mà ngồi hì hục soạn đồ đi tắm
Tít
Âm thanh thông báo tin nhắn gửi tới vang lên khiến Vu Tịnh Nhã chui từ trong bồn ra, lấy khăn lau tay rồi mới cầm máy
"Từ lão sư: Họp báo tám giờ ở Thiên Môn Chàm, đến đúng giờ"
"Vu Tịnh Nhã: Em biết rồi thưa Từ lão sư"
Vu Tịnh Nhã tắt giao diện nhắn tin, lúc thoát ra cô thấy một tin nhắn mới chưa được seen. Người gửi là Tống Quán Hy, thời gian gửi tới là một tiếng trước khi cô về nhà. Nếu cô không nhớ sai thì kia chính là thời gian máy bay hạ cánh
"Tống Quán Hy: Tịnh Nhã cậu về tới nhà chưa"
Vu Tịnh Nhã nhìn tin nhắn, lòng hơi nhói lại.
Thiếu niên này luôn yêu thầm nguyên chủ, tuy cô rất cảm động nhưng không thể nào chấp nhận được.
Thứ nhất cô không có cảm giác gì với anh ta
Thứ hai cô sợ sau này anh ta sẽ thông qua cô mà nhìn về bóng hình một người khác
Con người cô ích kỉ như thế đó...
Cô không muốn phá hỏng phần yêu thích thuộc về "Vu Tịnh Nhã" đó, cũng không muốn suy nghĩ xem điều mà Tống Quán Hy thích rốt cuộc là "Vu Tịnh Nhã" này hay là chính cô
Thậm chí cô còn suy nghĩ đến Tống Quán Hy thích khuôn mặt của nguyên chủ
Cứ muốn bắt một người "thừa nhận" điều mà người đó thích là tâm hồn chứ không phải dung mạo của bạn, chuyện đó quá khiên cưỡng và làm khó người ta.
Suy nghĩ từ góc độ hiện thực, dựa vào đâu mà Tống Quán Hy không thể để ý đến diện mạo của người khác chứ?
Cô đã sớm đoán ra tình cảm của anh, nhưng vẫn có chút tư vị khó nói vì chuyện anh tặng tấm lòng cho "Vu Tịnh Nhã", nếu tiếp tục im lặng, dường như cô đang hưởng thụ thứ thuộc về một người khác
Vu Tịnh Nhã: Tôi không phải cô ấy, cậu hãy buông tay đi.
Tống Quán Hy: Cậu nói gì thế? Cậu không phải cô ấy thì là ai? Cô ấy đâu?
Vu Tịnh Nhã: Có dịp gặp tôi sẽ giải thích
Vu Tịnh Nhã tắt máy, vứt qua một bên rồi tiếp tục nhảy vào bồn tắm nghịch xà phòng. Cô nghịch lâu đến nỗi tới khi Mễ Thụy chạy ra mắng thì cô mới chịu đứng lên và chạy ra mặc đồ
" Cậu là minh tinh tương lai mà sao không biết giữ sức khoẻ chút nào vậy? Cậu biết tắm đêm sẽ dễ cảm không?"
Mễ Thụy lấy khăn vò đầu Tịnh Nhã thành một đống lù xù rồi tức giận nói
" Được rồi, đừng nghiêm trọng quá lên như thế"
Vu Tịnh Nhã giở trò nịnh nọt hòng lấp liếm lỗi lầm của bản thân. Và đơn nhiên nhờ nhan sắc mà rất nhanh cô đã thành công qua cửa, không bị bà mẹ trẻ Mễ Thụy quấn quanh
P/s: Muốn cho Tống Quán Hy thành nam phụ ghê. Kiểu sau này ổng nhận ra tình cảm của mình với Mộc Di Ân mà đã quá muộn ấy
Mễ Thụy
Khi Vu Tịnh Nhã về đến KTX đã là tám giờ rưỡi giờ tối, căn tin trường đại học đã đóng cửa
Cũng may trước đó cô đã ghé qua siêu thị mua một chút đồ để ăn rồi. Bằng không tối nay chính là để bụng đói mà đi ngủ
" Tịnh Nhã về rồi đấy à?"
Tịnh Nhã vốn đang loay hoay lấy muối rửa hoa quả nhưng sau khi nghe thấy giọng nữ quen thuộc thì ngước lên, gật đầu lễ phép chào hỏi.
"Cậu cũng chưa ngủ à ?"
" Còn sớm mà, cậu chưa ăn tối sao? Cần tớ giúp nấu mỳ không?"
Mễ Thụy tốt bụng dơ tay đòi tiến lên giúp đỡ nhưng Tịnh Nhã lắc đầu bảo không cần. Thấy cô ấy đang xắn tay áo lên làm đồ ăn, mùi phát ra rất thơm nên Mễ Thụy tò mò bước lên nhìn xem thử là món gì
Người này làm mỳ tôm mà cũng trịnh trọng như vậy sao?
" Tịnh Nhã nghe nói cậu đóng vai nữ ba trong phim Thiếu nữ thiên xà tộc phải không?"
Vu Tịnh Nhã ngừng động tác ăn mỳ, dùng ánh mắt đánh giá nhìn về phía thiếu nữ đang ăn vặt kia. Thấy trong mắt cô ta không có ác ý gì mới tiếp tục vấn đề ban nãy
" Phải thì sao mà không phải thì sao?"
" Ấy ấy tớ không có ác ý đâu. Tớ biết chuyện này là do dì Tự uống say kể . À quên nữa dì Tự là em gái của mẹ tớ đó"
Vu Tịnh Nhã bật cười nhìn về phía cô với cô gái đang lúng túng giải thích. Cô lắc tay bảo cô ta không cần giải thích nữa rồi cúi đầu ăn tiếp
" Thôi cậu cứ ngồi ăn tiếp đi, tớ đi ngủ trước nha"
Mễ Thụy thô lỗ ngáp một cái rõ to rồi thu dọn đống vỏ bánh kẹo quay nguời về ngủ. Sau khi cô ta rời đi không lâu, Tịnh Nhã cũng trở về phòng. Nhưng cô không ngủ ngay lập tức mà ngồi hì hục soạn đồ đi tắm
Tít
Âm thanh thông báo tin nhắn gửi tới vang lên khiến Vu Tịnh Nhã chui từ trong bồn ra, lấy khăn lau tay rồi mới cầm máy
"Từ lão sư: Họp báo tám giờ ở Thiên Môn Chàm, đến đúng giờ"
"Vu Tịnh Nhã: Em biết rồi thưa Từ lão sư"
Vu Tịnh Nhã tắt giao diện nhắn tin, lúc thoát ra cô thấy một tin nhắn mới chưa được seen. Người gửi là Tống Quán Hy, thời gian gửi tới là một tiếng trước khi cô về nhà. Nếu cô không nhớ sai thì kia chính là thời gian máy bay hạ cánh
"Tống Quán Hy: Tịnh Nhã cậu về tới nhà chưa"
Vu Tịnh Nhã nhìn tin nhắn, lòng hơi nhói lại.
Thiếu niên này luôn yêu thầm nguyên chủ, tuy cô rất cảm động nhưng không thể nào chấp nhận được.
Thứ nhất cô không có cảm giác gì với anh ta
Thứ hai cô sợ sau này anh ta sẽ thông qua cô mà nhìn về bóng hình một người khác
Con người cô ích kỉ như thế đó...
Cô không muốn phá hỏng phần yêu thích thuộc về "Vu Tịnh Nhã" đó, cũng không muốn suy nghĩ xem điều mà Tống Quán Hy thích rốt cuộc là "Vu Tịnh Nhã" này hay là chính cô
Thậm chí cô còn suy nghĩ đến Tống Quán Hy thích khuôn mặt của nguyên chủ
Cứ muốn bắt một người "thừa nhận" điều mà người đó thích là tâm hồn chứ không phải dung mạo của bạn, chuyện đó quá khiên cưỡng và làm khó người ta.
Suy nghĩ từ góc độ hiện thực, dựa vào đâu mà Tống Quán Hy không thể để ý đến diện mạo của người khác chứ?
Cô đã sớm đoán ra tình cảm của anh, nhưng vẫn có chút tư vị khó nói vì chuyện anh tặng tấm lòng cho "Vu Tịnh Nhã", nếu tiếp tục im lặng, dường như cô đang hưởng thụ thứ thuộc về một người khác
Vu Tịnh Nhã: Tôi không phải cô ấy, cậu hãy buông tay đi.
Tống Quán Hy: Cậu nói gì thế? Cậu không phải cô ấy thì là ai? Cô ấy đâu?
Vu Tịnh Nhã: Có dịp gặp tôi sẽ giải thích
Vu Tịnh Nhã tắt máy, vứt qua một bên rồi tiếp tục nhảy vào bồn tắm nghịch xà phòng. Cô nghịch lâu đến nỗi tới khi Mễ Thụy chạy ra mắng thì cô mới chịu đứng lên và chạy ra mặc đồ
" Cậu là minh tinh tương lai mà sao không biết giữ sức khoẻ chút nào vậy? Cậu biết tắm đêm sẽ dễ cảm không?"
Mễ Thụy lấy khăn vò đầu Tịnh Nhã thành một đống lù xù rồi tức giận nói
" Được rồi, đừng nghiêm trọng quá lên như thế"
Vu Tịnh Nhã giở trò nịnh nọt hòng lấp liếm lỗi lầm của bản thân. Và đơn nhiên nhờ nhan sắc mà rất nhanh cô đã thành công qua cửa, không bị bà mẹ trẻ Mễ Thụy quấn quanh
P/s: Muốn cho Tống Quán Hy thành nam phụ ghê. Kiểu sau này ổng nhận ra tình cảm của mình với Mộc Di Ân mà đã quá muộn ấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.