Chương 90
Yên Đan (Amber)
25/02/2023
Nghe đến đây, mọi người càng hoang mang hơn cả, sự thật lúc này đang dần được hé lộ, sắc mặt của Tôn Chấn Hậu mỗi lúc càng thêm khó coi vì hắn biết rõ cô đã nắm được tẩy và đang dần vạch trần hắn.
Nhưng dẫu sao hắn cũng là đội trưởng của đội cảnh sát, sự nghiệp đang trên đà thăng tiến, được người người tôn trọng, chắc chắn hắn không dễ dàng thừa nhận những gì cô vừa nói chứ đừng bàn đến việc chủ động khai ra tội ác.
- Trung úy Triệu, cô càng nói tôi càng không hiểu gì cả. Tôi khuyên cô nên dừng lại kịp lúc, nếu không người bị xấu mặt là cô thôi.
Thần thái tự tin, bản lĩnh kiên cường của Y Thoa thì nào dễ dàng bị quật ngã bởi vài ba câu nói ngụ ý cảnh cáo từ hắn. Huống hồ cô đã chuẩn bị rất kỹ mọi bằng chứng.
- Để xem tôi hay trung tá Tôn đây sẽ xấu mặt.
Mọi người xì xầm bàn tán:
- Chuyện gì đang xảy ra vậy chứ?
- Rốt cuộc là sao đây?
Thiếu úy Nhậm Thừa Hân nhìn cô:
- Chị Đông Phương à, có chuyện gì chị mau nói đi.
Cô im lặng rồi tiếp tục bấm vào điện thoại, trên màn hình tivi ngay lập tức xuất hiện một bức ảnh chụp thân mật của hai người…đàn ông.
Tất cả ánh mặt kinh ngạc, ai nấy đều há hốc mồm vì quá sốc. Đại úy Cố Nam Vinh thốt lên trong sự ngỡ ngàng tột độ:
- Trung tá Tôn, anh…anh có quen biết với Uông Binh Thành sao?
Mọi sự tập trung đổ dồn về phía Tôn Chấn Hậu, hắn nắm chặt lòng bàn tay đang đặt trên bàn, thật không thể ngờ bí mật kinh hoàng hắn chôn giấu suốt thời gian qua đã bị nữ trung úy bé nhỏ khai quật.
Trước hình ảnh rõ ràng, bằng chứng rõ nét nhưng Tôn Chấn Hậu vẫn cố buông lời chối bỏ.
- Triệu Đông Phương, cô đang muốn vu khống tôi à? Những hình ảnh này chắc chắn đã qua chỉnh sửa! Đó không phải là sự thật!
Cô mỉm cười nửa miệng, vừa đáp lời Tôn Chấn Hậu và cũng giải đáp thắc mắc cho câu hỏi vừa rồi của đại uý Cố Nam Vinh:
- Chẳng những trung tá Tôn đây quen biết Uông Binh Thành, mà thực chất hai người còn có mối quan hệ vô cùng mật thiết.
Cô tiếp tục bấm vào điện thoại để mọi người nhìn thấy thêm nhiều hình ảnh của Tôn Chấn Hậu và Uông Binh Thành. Trong khi mọi người đều lặng người vì cú sốc đột ngột từ trên trời giáng xuống thì cô vẫn mạnh mẽ khẳng định chắc nịch:
- Nếu nghi ngờ những tấm ảnh là giả, mọi người có thể mang đi kiểm tra. Ngoài ra còn một cách nữa, chúng ta có thể đến nhà của Uông Binh Thành để khám xét, tôi chắc chắn mọi người sẽ tìm thấy những bức ảnh này, bởi vì tôi biết rõ nơi cất giấu chúng. Triệu Đông Phương tôi dám lấy danh dự ra đảm bảo, những bằng chứng tôi đưa ra và những lời tôi nói ngày hôm nay, ngay tại thời điểm này, tất cả hoàn toàn là sự thật!
Đến hiện tại, những chi tiết đã đủ để kết nối các manh mối cô vừa đưa ra. Buổi ăn mừng của cả đội phút chốc trở thành màn vạch trần tội ác khiến mọi người mất hết tâm trí vui vẻ. Nhưng đây là thời điểm thích hợp nhất để cô đưa mọi chuyện ra ánh sáng, ngay trước mặt của những người đồng đội đều là các chiến sĩ cảnh sát.
- Những tin nhắn mùi mẫn mà mọi người vừa xem qua, tất cả đều là của Uông Binh Thành nhắn với Tôn Chấn Hậu.
Bỏ hẳn hai chữ “trung tá” sang một bên, sự tôn trọng cuối cùng cô dành cho kẻ gây ra tội ác đã không còn, Y Thoa thẳng thừng gọi họ tên của người đang giữ chức đội trưởng mà chẳng hề ngần ngại.
Tôn Chấn Hậu mặt đỏ bừng bừng, đôi mày chau sát vào nhau dữ tợn khi bị cô vạch trần tâm địa đen tối lẫn việc làm mờ ám sau lưng những người đồng đội trong tổ trọng án nói riêng và cả trụ sở cảnh sát nói chung. Hắn đưa bàn tay to lớn đập mạnh xuống bàn rồi một phát đứng bật dậy mà không ngừng phản pháo.
- Triệu Đông Phương, cô ăn nói hàm hồ, dám vu khống cho người khác, tội này cô đã biết sẽ phải lãnh hậu quả thế nào rồi đó!
Cô chẳng chút e dè, sợ sệt, mọi người xung quanh đang tập trung quan sát và lắng nghe câu chuyện để phân định đúng sai.
Đối mặt với những kẻ giảo quyệt, cô tuyệt đối phải giữ bình tĩnh, đây cũng là một loại vũ khí vô hình khiến đối phương ngầm dè chừng, lo ngại còn hơn cả đao, kiếm trước mắt.
- Vậy còn tội cấu kết với tội phạm buôn bán chất cấm, trở thành đồng phạm che giấu cho bọn chúng thì phải lãnh bao nhiêu án tù đây nhỉ? Chưa hết, còn có cả tội ác vu khống đồng đội, ép đại uý Triệu Thành Sinh rời khỏi ngành, gián tiếp dẫn đến cái chết thương tâm của anh ấy. Sao hả? Anh nghĩ bản thân mình có thể thoát tội à?
Nghe cô nhắc đến cái chết của Triệu Thành Sinh, mọi người lại thêm một phen bị sốc cực độ. Hôm nay cứ ngỡ đến đây vui chơi, nào ngờ lại nhận được quá nhiều nỗi kinh ngạc đến mức chẳng kịp đỡ.
Sau lời đáp trả đanh thép, cô không chần chừ thêm nữa mà đi nhanh đến màn luận tội từ những bằng chứng trên:
- Uông Binh Thành và Tôn Chấn Hậu có mối quan hệ tình cảm đồng giới. Nói đúng ra, hai người bọn họ từng là người yêu cũ của nhau. Ngoài ra, vụ án tự sát của anh trai tôi, tức đại uý Triệu Thành Sinh cũng được khơi nguồn từ việc Tôn Chấn Hậu không thích đàn bà mà chỉ có hứng thú với đàn ông.
Nhưng dẫu sao hắn cũng là đội trưởng của đội cảnh sát, sự nghiệp đang trên đà thăng tiến, được người người tôn trọng, chắc chắn hắn không dễ dàng thừa nhận những gì cô vừa nói chứ đừng bàn đến việc chủ động khai ra tội ác.
- Trung úy Triệu, cô càng nói tôi càng không hiểu gì cả. Tôi khuyên cô nên dừng lại kịp lúc, nếu không người bị xấu mặt là cô thôi.
Thần thái tự tin, bản lĩnh kiên cường của Y Thoa thì nào dễ dàng bị quật ngã bởi vài ba câu nói ngụ ý cảnh cáo từ hắn. Huống hồ cô đã chuẩn bị rất kỹ mọi bằng chứng.
- Để xem tôi hay trung tá Tôn đây sẽ xấu mặt.
Mọi người xì xầm bàn tán:
- Chuyện gì đang xảy ra vậy chứ?
- Rốt cuộc là sao đây?
Thiếu úy Nhậm Thừa Hân nhìn cô:
- Chị Đông Phương à, có chuyện gì chị mau nói đi.
Cô im lặng rồi tiếp tục bấm vào điện thoại, trên màn hình tivi ngay lập tức xuất hiện một bức ảnh chụp thân mật của hai người…đàn ông.
Tất cả ánh mặt kinh ngạc, ai nấy đều há hốc mồm vì quá sốc. Đại úy Cố Nam Vinh thốt lên trong sự ngỡ ngàng tột độ:
- Trung tá Tôn, anh…anh có quen biết với Uông Binh Thành sao?
Mọi sự tập trung đổ dồn về phía Tôn Chấn Hậu, hắn nắm chặt lòng bàn tay đang đặt trên bàn, thật không thể ngờ bí mật kinh hoàng hắn chôn giấu suốt thời gian qua đã bị nữ trung úy bé nhỏ khai quật.
Trước hình ảnh rõ ràng, bằng chứng rõ nét nhưng Tôn Chấn Hậu vẫn cố buông lời chối bỏ.
- Triệu Đông Phương, cô đang muốn vu khống tôi à? Những hình ảnh này chắc chắn đã qua chỉnh sửa! Đó không phải là sự thật!
Cô mỉm cười nửa miệng, vừa đáp lời Tôn Chấn Hậu và cũng giải đáp thắc mắc cho câu hỏi vừa rồi của đại uý Cố Nam Vinh:
- Chẳng những trung tá Tôn đây quen biết Uông Binh Thành, mà thực chất hai người còn có mối quan hệ vô cùng mật thiết.
Cô tiếp tục bấm vào điện thoại để mọi người nhìn thấy thêm nhiều hình ảnh của Tôn Chấn Hậu và Uông Binh Thành. Trong khi mọi người đều lặng người vì cú sốc đột ngột từ trên trời giáng xuống thì cô vẫn mạnh mẽ khẳng định chắc nịch:
- Nếu nghi ngờ những tấm ảnh là giả, mọi người có thể mang đi kiểm tra. Ngoài ra còn một cách nữa, chúng ta có thể đến nhà của Uông Binh Thành để khám xét, tôi chắc chắn mọi người sẽ tìm thấy những bức ảnh này, bởi vì tôi biết rõ nơi cất giấu chúng. Triệu Đông Phương tôi dám lấy danh dự ra đảm bảo, những bằng chứng tôi đưa ra và những lời tôi nói ngày hôm nay, ngay tại thời điểm này, tất cả hoàn toàn là sự thật!
Đến hiện tại, những chi tiết đã đủ để kết nối các manh mối cô vừa đưa ra. Buổi ăn mừng của cả đội phút chốc trở thành màn vạch trần tội ác khiến mọi người mất hết tâm trí vui vẻ. Nhưng đây là thời điểm thích hợp nhất để cô đưa mọi chuyện ra ánh sáng, ngay trước mặt của những người đồng đội đều là các chiến sĩ cảnh sát.
- Những tin nhắn mùi mẫn mà mọi người vừa xem qua, tất cả đều là của Uông Binh Thành nhắn với Tôn Chấn Hậu.
Bỏ hẳn hai chữ “trung tá” sang một bên, sự tôn trọng cuối cùng cô dành cho kẻ gây ra tội ác đã không còn, Y Thoa thẳng thừng gọi họ tên của người đang giữ chức đội trưởng mà chẳng hề ngần ngại.
Tôn Chấn Hậu mặt đỏ bừng bừng, đôi mày chau sát vào nhau dữ tợn khi bị cô vạch trần tâm địa đen tối lẫn việc làm mờ ám sau lưng những người đồng đội trong tổ trọng án nói riêng và cả trụ sở cảnh sát nói chung. Hắn đưa bàn tay to lớn đập mạnh xuống bàn rồi một phát đứng bật dậy mà không ngừng phản pháo.
- Triệu Đông Phương, cô ăn nói hàm hồ, dám vu khống cho người khác, tội này cô đã biết sẽ phải lãnh hậu quả thế nào rồi đó!
Cô chẳng chút e dè, sợ sệt, mọi người xung quanh đang tập trung quan sát và lắng nghe câu chuyện để phân định đúng sai.
Đối mặt với những kẻ giảo quyệt, cô tuyệt đối phải giữ bình tĩnh, đây cũng là một loại vũ khí vô hình khiến đối phương ngầm dè chừng, lo ngại còn hơn cả đao, kiếm trước mắt.
- Vậy còn tội cấu kết với tội phạm buôn bán chất cấm, trở thành đồng phạm che giấu cho bọn chúng thì phải lãnh bao nhiêu án tù đây nhỉ? Chưa hết, còn có cả tội ác vu khống đồng đội, ép đại uý Triệu Thành Sinh rời khỏi ngành, gián tiếp dẫn đến cái chết thương tâm của anh ấy. Sao hả? Anh nghĩ bản thân mình có thể thoát tội à?
Nghe cô nhắc đến cái chết của Triệu Thành Sinh, mọi người lại thêm một phen bị sốc cực độ. Hôm nay cứ ngỡ đến đây vui chơi, nào ngờ lại nhận được quá nhiều nỗi kinh ngạc đến mức chẳng kịp đỡ.
Sau lời đáp trả đanh thép, cô không chần chừ thêm nữa mà đi nhanh đến màn luận tội từ những bằng chứng trên:
- Uông Binh Thành và Tôn Chấn Hậu có mối quan hệ tình cảm đồng giới. Nói đúng ra, hai người bọn họ từng là người yêu cũ của nhau. Ngoài ra, vụ án tự sát của anh trai tôi, tức đại uý Triệu Thành Sinh cũng được khơi nguồn từ việc Tôn Chấn Hậu không thích đàn bà mà chỉ có hứng thú với đàn ông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.