Chương 62: Ngọc bội
Yên Đan (Amber)
10/02/2023
Khi cô giả làm tiếp viên quán bar và cầu xin anh giúp đỡ, lúc đó anh vẫn chưa biết cô là em gái của đại úy Thanh Sinh. Thật ra Hạc Đệ chỉ nhìn sơ qua ảnh của cô một lần và cũng đã cách đó rất lâu nên anh không nhớ rõ. Đến khi "thịt" cô xong, gạo đã nấu thành cơm, Hạc Đệ vẫn chưa hay biết danh tính thật của cô.
Sau thời gian ấy không lâu, vào một ngày anh tình cờ nhìn thấy thông báo sinh nhật của Thanh Sinh gửi về hộp thoại của mình. Dù anh ấy đã mất khá lâu nhưng hằng năm, ứng dụng trò chuyện vẫn thực hiện tính năng gửi thông báo ngày sinh nhật cho phía bạn bè có kết bạn với tài khoản. Để tưởng nhớ người bạn năm xưa, anh đã lướt đọc lại những tin nhắn trước đây từng chat với Thanh Sinh.
Bất chợt anh nhìn thấy tấm ảnh mà anh ấy từng gửi cho mình. Ảnh chụp Thanh Sinh và một cô gái đang mặc trang phục tốt nghiệp, tay cầm tấm bằng với nụ cười đầy ngọt ngào, anh ấy không quên nhắn kèm dòng tin: "Hôm nay tôi đến Học viện cảnh sát dự lễ tốt nghiệp của em gái. Hẹn một ngày tôi sẽ giới thiệu con bé với cậu".
Anh thấy tấm ảnh ấy rất mới mẻ, cứ như bản thân chỉ vừa xem qua lần đầu tiên nhưng thực tế Thanh Sinh đã gửi cho anh từ rất lâu. Kể từ khi vừa học vừa làm lại tự mở công ty ở độ tuổi còn quá trẻ, Hạc Đệ trở nên bận rộn triền miên. Có lẽ tin nhắn này Thanh Sinh đã gửi trong lúc anh đang bận việc nên Hạc Đệ chỉ nhìn lướt qua tấm ảnh rồi đọc sơ tin nhắn và trả lời.
Nhận ra cô gái trong ảnh có gương mặt giống hệt cô, Hạc Đệ đã dần phát hiện sự bất thường. Thời điểm ấy anh cũng đang cho người điều tra về danh tính của cô. Rõ ràng cô là một cảnh sát nhưng lại dùng thân phận khác để tiếp cận anh và nhất quyết cầu xin anh cho cô được ở lại.
Ngoài ra, nội gián được anh gài vào bọn thuộc hạ của Nhất Hạo Doanh cũng âm thầm báo tin cho anh biết. Cũng vì vậy mà Hạc Đệ biết được lão Nhất Hạo Doanh đã ra lệnh cho cô tiếp cận anh, nhưng đồng thời lão ta không hề hay biết sự thật cô là một cảnh sát nằm vùng.
Suốt thời gian qua, anh cố giả vờ như không biết, mọi lời cô giải thích cho hành động có phần "mờ ám" anh đều tin theo mà chẳng hề tra hỏi. Nếu cô mang trọng trách lớn trên vai thì anh càng phải tạo điều kiện để cô hoàn thành nhiệm vụ, Hạc Đệ nào ngây ngô, chỉ là anh không muốn cô phải khó xử.
Anh đưa mắt nhìn cô, nghĩ đến việc Y Thoa dùng thân phận giả để tiếp cận anh, Hạc Đệ bỗng bật cười trong lòng.
- Giả làm cô gái mười tám tuổi. Tài năm diễn xuất của em cũng khá thật.
Nghe anh nhắc đến chuyện tuổi tác, cô chợt cảm thấy thẹn thùng đến đỏ cả mặt:
- Anh...anh đang trêu tôi à?
Chợt ngẫm lại điều gì đó cô cô thốt lên:
- Xét lại thì...tôi lớn hơn anh đấy.
Thấy cô đang định lấy tuổi tác để "ra oai" anh ở nụ cười:
- Ý của em là muốn làm chị tôi sao?
Anh đặt câu hỏi thẳng thừng chẳng chút né tránh, rõ ràng là đang rất muốn lấy máy bay.
- Sự thật thì tôi lớn tuổi hơn anh.
Suốt nhiều năm qua cô sống với thân phận Cẩm Y Thoa, cô gái chỉ mới mười tám thơ ngây. Nhưng thực tế cô đã hai mươi bảy tuổi. Y khoa sở hữu ngoại hình thanh thuần, trẻ trung như một nàng thơ, đây cũng chính là lợi thế của cô, vậy nên suốt thời gian dài chẳng ai đặt ra nghi vấn hay hoài nghi.
Căn bản anh đã muốn trở thành phi công khi vị trí của cô trong lòng anh là rất quan trọng. Chuyện cô chỉ hơn anh một tuổi hoàn toàn không phải vấn đề. Thậm chí dù cô có lớn hơn anh nhiều tuổi hơn đi chăng nữa thì anh vẫn muốn lái máy bay.
- Vậy thì sao? Chẳng ảnh hưởng gì cả, em cũng là của tôi thôi.1
Lời lẽ chẳng cần tiết chế, da mặt anh bây giờ đã dày hơn gấp bội phầ, ánh mắt cứ say đắm nhìn cô, Hạc Đệ đang thể hiện tình cảm nhưng cô cứ thấy anh "biến thái".
Anh vừa định kề sát môi đến gần má cô thì Y Thoa lập tức đẩy tay anh ra rồi đứng dậy.
- Ai là của anh chứ? Mà...tôi về đây là vì có chuyện quan trọng cần nói với anh.
Nãy giờ chuyện trò tình cảm nhưng sau cùng cũng phải đi thẳng vào vấn đề công việc.
- Em cứ nói.
Anh đứng dậy, cả hai mắt đối mắt, cô cũng không muốn chần chừ thêm nữa.
- Từ lúc bị áp giải về trụ sở, Nhất Hạo Doanh luôn miệng khẳng định với cảnh sát rằng anh có liên quan đến việc buôn bán heroin. Ông ta nói mảnh ngọc bội mà anh đang giữ là chìa khóa phanh phui sự thật.
Nhắc đến mảnh ngọc bội đó là kéo theo cả một câu chuyện dài phía sau. Tuy hiện tại anh đang là chủ sở hữu và là người cất giữ mảnh ngọc bội nhưng thực chất Hạc Đệ không biết rõ về bí mật sâu xa ẩn trong báu vật ấy. Điều cô vừa nói khiến anh cảm thấy rất hoang mang và khó hiểu. Có lẽ một công cuộc điều tra về mảnh ngọc bội lại sắp sửa được diễn ra.
Sau thời gian ấy không lâu, vào một ngày anh tình cờ nhìn thấy thông báo sinh nhật của Thanh Sinh gửi về hộp thoại của mình. Dù anh ấy đã mất khá lâu nhưng hằng năm, ứng dụng trò chuyện vẫn thực hiện tính năng gửi thông báo ngày sinh nhật cho phía bạn bè có kết bạn với tài khoản. Để tưởng nhớ người bạn năm xưa, anh đã lướt đọc lại những tin nhắn trước đây từng chat với Thanh Sinh.
Bất chợt anh nhìn thấy tấm ảnh mà anh ấy từng gửi cho mình. Ảnh chụp Thanh Sinh và một cô gái đang mặc trang phục tốt nghiệp, tay cầm tấm bằng với nụ cười đầy ngọt ngào, anh ấy không quên nhắn kèm dòng tin: "Hôm nay tôi đến Học viện cảnh sát dự lễ tốt nghiệp của em gái. Hẹn một ngày tôi sẽ giới thiệu con bé với cậu".
Anh thấy tấm ảnh ấy rất mới mẻ, cứ như bản thân chỉ vừa xem qua lần đầu tiên nhưng thực tế Thanh Sinh đã gửi cho anh từ rất lâu. Kể từ khi vừa học vừa làm lại tự mở công ty ở độ tuổi còn quá trẻ, Hạc Đệ trở nên bận rộn triền miên. Có lẽ tin nhắn này Thanh Sinh đã gửi trong lúc anh đang bận việc nên Hạc Đệ chỉ nhìn lướt qua tấm ảnh rồi đọc sơ tin nhắn và trả lời.
Nhận ra cô gái trong ảnh có gương mặt giống hệt cô, Hạc Đệ đã dần phát hiện sự bất thường. Thời điểm ấy anh cũng đang cho người điều tra về danh tính của cô. Rõ ràng cô là một cảnh sát nhưng lại dùng thân phận khác để tiếp cận anh và nhất quyết cầu xin anh cho cô được ở lại.
Ngoài ra, nội gián được anh gài vào bọn thuộc hạ của Nhất Hạo Doanh cũng âm thầm báo tin cho anh biết. Cũng vì vậy mà Hạc Đệ biết được lão Nhất Hạo Doanh đã ra lệnh cho cô tiếp cận anh, nhưng đồng thời lão ta không hề hay biết sự thật cô là một cảnh sát nằm vùng.
Suốt thời gian qua, anh cố giả vờ như không biết, mọi lời cô giải thích cho hành động có phần "mờ ám" anh đều tin theo mà chẳng hề tra hỏi. Nếu cô mang trọng trách lớn trên vai thì anh càng phải tạo điều kiện để cô hoàn thành nhiệm vụ, Hạc Đệ nào ngây ngô, chỉ là anh không muốn cô phải khó xử.
Anh đưa mắt nhìn cô, nghĩ đến việc Y Thoa dùng thân phận giả để tiếp cận anh, Hạc Đệ bỗng bật cười trong lòng.
- Giả làm cô gái mười tám tuổi. Tài năm diễn xuất của em cũng khá thật.
Nghe anh nhắc đến chuyện tuổi tác, cô chợt cảm thấy thẹn thùng đến đỏ cả mặt:
- Anh...anh đang trêu tôi à?
Chợt ngẫm lại điều gì đó cô cô thốt lên:
- Xét lại thì...tôi lớn hơn anh đấy.
Thấy cô đang định lấy tuổi tác để "ra oai" anh ở nụ cười:
- Ý của em là muốn làm chị tôi sao?
Anh đặt câu hỏi thẳng thừng chẳng chút né tránh, rõ ràng là đang rất muốn lấy máy bay.
- Sự thật thì tôi lớn tuổi hơn anh.
Suốt nhiều năm qua cô sống với thân phận Cẩm Y Thoa, cô gái chỉ mới mười tám thơ ngây. Nhưng thực tế cô đã hai mươi bảy tuổi. Y khoa sở hữu ngoại hình thanh thuần, trẻ trung như một nàng thơ, đây cũng chính là lợi thế của cô, vậy nên suốt thời gian dài chẳng ai đặt ra nghi vấn hay hoài nghi.
Căn bản anh đã muốn trở thành phi công khi vị trí của cô trong lòng anh là rất quan trọng. Chuyện cô chỉ hơn anh một tuổi hoàn toàn không phải vấn đề. Thậm chí dù cô có lớn hơn anh nhiều tuổi hơn đi chăng nữa thì anh vẫn muốn lái máy bay.
- Vậy thì sao? Chẳng ảnh hưởng gì cả, em cũng là của tôi thôi.1
Lời lẽ chẳng cần tiết chế, da mặt anh bây giờ đã dày hơn gấp bội phầ, ánh mắt cứ say đắm nhìn cô, Hạc Đệ đang thể hiện tình cảm nhưng cô cứ thấy anh "biến thái".
Anh vừa định kề sát môi đến gần má cô thì Y Thoa lập tức đẩy tay anh ra rồi đứng dậy.
- Ai là của anh chứ? Mà...tôi về đây là vì có chuyện quan trọng cần nói với anh.
Nãy giờ chuyện trò tình cảm nhưng sau cùng cũng phải đi thẳng vào vấn đề công việc.
- Em cứ nói.
Anh đứng dậy, cả hai mắt đối mắt, cô cũng không muốn chần chừ thêm nữa.
- Từ lúc bị áp giải về trụ sở, Nhất Hạo Doanh luôn miệng khẳng định với cảnh sát rằng anh có liên quan đến việc buôn bán heroin. Ông ta nói mảnh ngọc bội mà anh đang giữ là chìa khóa phanh phui sự thật.
Nhắc đến mảnh ngọc bội đó là kéo theo cả một câu chuyện dài phía sau. Tuy hiện tại anh đang là chủ sở hữu và là người cất giữ mảnh ngọc bội nhưng thực chất Hạc Đệ không biết rõ về bí mật sâu xa ẩn trong báu vật ấy. Điều cô vừa nói khiến anh cảm thấy rất hoang mang và khó hiểu. Có lẽ một công cuộc điều tra về mảnh ngọc bội lại sắp sửa được diễn ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.