Chương 3: TIN ĐỒN VỚI GIANG THỪA TRẠCH
sắc sắc chi yêu
12/10/2016
Xe chạy đến trước cổng bệnh viện, Thừa Trạch liền ôm cô vào lòng mà đi
vào. Nhìn cô được đẩy vào trong, sau đó y tá đến đưa anh mới đi làm thủ
tục nhập viện anh mới chợt nhớ ra anh chẳng biết gì về cô cả. Anh chạy
ra xe lấy bóp ví của cô mà lúc đi anh đã nhặt lên từ dưới đất.
Thì ra cô tên là Phạm Na 22 tuổi, nhìn cô trẻ như vậy mới 22 không có gì lạ. Thẻ sinh viên Học Viện Điện Ảnh Bắc Kinh? Hóa ra cô là sư muội cùng trường, tiếc là anh hơn cô 4 tuổi, khi cô học cũng là khi anh ra trường rồi.
Thừa Trạch làm xong xuôi thủ tục, đang tính đi
vào chờ xem cô khám bệnh như thế nào rồi thì điện thoại quản lý vang lên
“Thừa trạch, cậu đang ở bệnh viện?”
“Ừm, em đang ở bệnh viện có chút chuyện”
“Cậu đang biết mình làm gì không? Báo mạng mới đăng tải hình ảnh cậu ôm một cô gái quần áo không chỉnh tề vào đó. giờ người ta đang đồn ầm cậu có bạn gái. Họ suy đoán lung tung về cậu, hành hung, cưỡng hiếp,… kia kìa” Quản lý tức giận nói
“Giờ cậu đang ở đâu? tôi qua đó giải quyết” Việc này phải để quản lý cô đi giải quyết, không thì loạn lên mất. Giang Thừa Trạch mới nổi tiếng, không thể vì mấy tin này mà để fan quay lưng được
“Không có việc đó, em chỉ cứu giúp người bị nạn. Chị qua đây thì qua, bệnh viện Viễn Chi ” Anh nhàn nhạt đáp, cây ngay không sợ chết đứng. Hơn nữa việc anh làm là giúp người.
“Ừm”
Trong khi đó, Thiệu Hiên đang điên cuồng cho người tìm kiếm Phạm Na thì hay tin trên mạng. Hắn nhìn một cái là nhận ra ngay là Phạm Na. Quần áo không chỉnh tề, lại được nam minh tinh nổi tiếng đưa ào bệnh viện? Bạn gái tên kia?
“Shitttttttttttttttttttttt” Thiệu Hiên rít lên, không ngờ cô mới rời khỏi hắn đã dính líu tới đàn ông. Giờ chắc ăn bên cạnh cô sẽ có đám phóng viên rình rập. Hắn xuất hiện chẳng phải là lộ chuyện của hắn với cô cho giới truyền thông biết hay sao? Gia tộc nhà họ Trần chắc ăn sẽ vì việc này mà không để yên cho hắn.
Bực bội, Thiệu Hiên ném vỡ tất cả đồ đạc trong phòng. Phạm Na! em giỏi lắm, không có tôi lại đi quyến rũ đàn ông khác.
Nằm viện ba ngày vì khủng hoảng tâm lý, điều làm cô đau đớn hơn hết thảy là hắn không tìm cô. Trái tim lạnh buốt, dù đã hoài nghi Thiệu Hiên hắn phản bội, nhưng khi xác nhận vẫn đau đến nghẹt thở.
Mọi chuyện đến quá bất ngờ làm cô bàng hoàng không muốn thừa nhận. Nên cô không muốn xuất viện, xuất viện rồi biết đi đâu? Biết đối mặt sao đây? Cô mệt mỏi.
*cốc cốc* Nhìn người mới bước vào cô mỉm cười
“Sư huynh! Anh không đi đóng phim à!” Cô nói chuyện thật tự nhiên. Từ khi biết được người cứu mình là sư huynh mà cô vẫn luôn hâm mộ, cô càng hâm mộ và cảm phục anh hơn nữa.
“Về rồi mới qua thăm em!” Giang Thừa Trạch vừa nói vừa gọt trái cây lên đĩa đưa cho Phạm Na một miếng
“Em ăn cháo đi. Anh mới nấu, đừng chê tay nghề sư huynh nhé!” Thừa Trạch nháy mắt trêu đùa Phạm Na
Tuy mới quen nhau nhưng cả hai trở nên thân thiết như anh em. Giang Thừa Trạch rất ấm áp khiến Phạm Na muốn dựa vào.
Bất chợt cánh cửa bị mở ra, cả hai cùng quay đầu lại thì phát hiện Thiệu Hiên đang đứng ở cửa. Gương mặt hắn nhăn lại, sát khí phóng ra
“Phạm Na! mới vắng anh mấy ngày mà em đã không chịu nổi tìm người đàn ông khác rồi” Thiệu Hiên châm chọc nói.
Sắc mặt Phạm Na tái lại, Giang Thừa Trạch thấy vậy liền lạnh mặt lại
” Tôi và cô ấy không có gì, anh ăn nói cho cẩn thận vào” Giọng điệu nhàn nhạt mang theo lạnh lùng sát khí
” Tôi quản bạn gái tôi liên quan gì anh. Tránh xa cô ấy ra” Thiệu Hiên đi đến giường đẩy Giang Thừa Trạch ra xa.
Lúc đầu không phòng bị nên Thừa Trạch bi đẩy lui mấy bước nhưng liền lấy lại thăng bằng đứng vững ổn định. Tính tiến lên xử lý tên ngạo mạn trước mặt thì Phạm Na lên tiếng trước
“Sư huynh, mấy hôm nay thật cảm ơn anh. Anh về trước đi” Cô không dám nhìn thẳng vào mắt Giang Thừa Trạch nhưng cũng không thèm nhìn Thiệu Hiên
Thấy cô đã nói như vậy, Giang Thừa Trạch cũng bình ổn lại tâm tình, liếc nhìn tên đang nổi giận kia mà nhàn nhạt giặn Phạm Na
“Sư huynh tin em biết chọn gì tốt, hãy bảo trọng” rồi anh bước ra ngoài
Thiệu Hiên bực tức nhìn bóng Thừa Trạch biến mất. Quay lại đang định nổi nóng với Phạm Na thì cô đã lạnh lùng nói
“Tôi tưởng giữa chúng ta đã chấm hết rồi Thừa Hiên”
“Chấm hết? Để cô theo hắn?” Hắn gào lên như mất lý trí. Nắm chặt lấy tay cô như muốn bóp nát
*chát* Phạm Na lấy tay còn lại tát thật mạnh vào mặt hắn, mặt hắn lệch qua một bên, bàn tay in lằn trên má
“Được lắm!” Mắt hắn đỏ ngàu, hoàn toàn không để ý giữa chốn bệnh viện mà cầm tay kéo cô đi. Mặc cho cô dãy dụa phản kháng.
Một số người thấy vậy cũng muốn tiến lên giúp đỡ nhưng bị vệ sĩ của hắn ngăn cản lại. Lên xe nhốt cô lại rồi lái xe chạy về nhà. Vừa vào tới phòng, hắn đã đè cô lên cửa trực tiếp xé nát quần áo của Phạm Na
“Buông tôi ra! Bỏ ngay tay bẩn thỉu của anh ra khỏi người tôi” Phạm Na dãy dụa, cô thật sự không muốn cùng hắn làm bất cứ gì, cô ghê tởm bàn tay hắn đụng biết bao phụ nữ lại sờ lên cô
Thì ra cô tên là Phạm Na 22 tuổi, nhìn cô trẻ như vậy mới 22 không có gì lạ. Thẻ sinh viên Học Viện Điện Ảnh Bắc Kinh? Hóa ra cô là sư muội cùng trường, tiếc là anh hơn cô 4 tuổi, khi cô học cũng là khi anh ra trường rồi.
Thừa Trạch làm xong xuôi thủ tục, đang tính đi
vào chờ xem cô khám bệnh như thế nào rồi thì điện thoại quản lý vang lên
“Thừa trạch, cậu đang ở bệnh viện?”
“Ừm, em đang ở bệnh viện có chút chuyện”
“Cậu đang biết mình làm gì không? Báo mạng mới đăng tải hình ảnh cậu ôm một cô gái quần áo không chỉnh tề vào đó. giờ người ta đang đồn ầm cậu có bạn gái. Họ suy đoán lung tung về cậu, hành hung, cưỡng hiếp,… kia kìa” Quản lý tức giận nói
“Giờ cậu đang ở đâu? tôi qua đó giải quyết” Việc này phải để quản lý cô đi giải quyết, không thì loạn lên mất. Giang Thừa Trạch mới nổi tiếng, không thể vì mấy tin này mà để fan quay lưng được
“Không có việc đó, em chỉ cứu giúp người bị nạn. Chị qua đây thì qua, bệnh viện Viễn Chi ” Anh nhàn nhạt đáp, cây ngay không sợ chết đứng. Hơn nữa việc anh làm là giúp người.
“Ừm”
Trong khi đó, Thiệu Hiên đang điên cuồng cho người tìm kiếm Phạm Na thì hay tin trên mạng. Hắn nhìn một cái là nhận ra ngay là Phạm Na. Quần áo không chỉnh tề, lại được nam minh tinh nổi tiếng đưa ào bệnh viện? Bạn gái tên kia?
“Shitttttttttttttttttttttt” Thiệu Hiên rít lên, không ngờ cô mới rời khỏi hắn đã dính líu tới đàn ông. Giờ chắc ăn bên cạnh cô sẽ có đám phóng viên rình rập. Hắn xuất hiện chẳng phải là lộ chuyện của hắn với cô cho giới truyền thông biết hay sao? Gia tộc nhà họ Trần chắc ăn sẽ vì việc này mà không để yên cho hắn.
Bực bội, Thiệu Hiên ném vỡ tất cả đồ đạc trong phòng. Phạm Na! em giỏi lắm, không có tôi lại đi quyến rũ đàn ông khác.
Nằm viện ba ngày vì khủng hoảng tâm lý, điều làm cô đau đớn hơn hết thảy là hắn không tìm cô. Trái tim lạnh buốt, dù đã hoài nghi Thiệu Hiên hắn phản bội, nhưng khi xác nhận vẫn đau đến nghẹt thở.
Mọi chuyện đến quá bất ngờ làm cô bàng hoàng không muốn thừa nhận. Nên cô không muốn xuất viện, xuất viện rồi biết đi đâu? Biết đối mặt sao đây? Cô mệt mỏi.
*cốc cốc* Nhìn người mới bước vào cô mỉm cười
“Sư huynh! Anh không đi đóng phim à!” Cô nói chuyện thật tự nhiên. Từ khi biết được người cứu mình là sư huynh mà cô vẫn luôn hâm mộ, cô càng hâm mộ và cảm phục anh hơn nữa.
“Về rồi mới qua thăm em!” Giang Thừa Trạch vừa nói vừa gọt trái cây lên đĩa đưa cho Phạm Na một miếng
“Em ăn cháo đi. Anh mới nấu, đừng chê tay nghề sư huynh nhé!” Thừa Trạch nháy mắt trêu đùa Phạm Na
Tuy mới quen nhau nhưng cả hai trở nên thân thiết như anh em. Giang Thừa Trạch rất ấm áp khiến Phạm Na muốn dựa vào.
Bất chợt cánh cửa bị mở ra, cả hai cùng quay đầu lại thì phát hiện Thiệu Hiên đang đứng ở cửa. Gương mặt hắn nhăn lại, sát khí phóng ra
“Phạm Na! mới vắng anh mấy ngày mà em đã không chịu nổi tìm người đàn ông khác rồi” Thiệu Hiên châm chọc nói.
Sắc mặt Phạm Na tái lại, Giang Thừa Trạch thấy vậy liền lạnh mặt lại
” Tôi và cô ấy không có gì, anh ăn nói cho cẩn thận vào” Giọng điệu nhàn nhạt mang theo lạnh lùng sát khí
” Tôi quản bạn gái tôi liên quan gì anh. Tránh xa cô ấy ra” Thiệu Hiên đi đến giường đẩy Giang Thừa Trạch ra xa.
Lúc đầu không phòng bị nên Thừa Trạch bi đẩy lui mấy bước nhưng liền lấy lại thăng bằng đứng vững ổn định. Tính tiến lên xử lý tên ngạo mạn trước mặt thì Phạm Na lên tiếng trước
“Sư huynh, mấy hôm nay thật cảm ơn anh. Anh về trước đi” Cô không dám nhìn thẳng vào mắt Giang Thừa Trạch nhưng cũng không thèm nhìn Thiệu Hiên
Thấy cô đã nói như vậy, Giang Thừa Trạch cũng bình ổn lại tâm tình, liếc nhìn tên đang nổi giận kia mà nhàn nhạt giặn Phạm Na
“Sư huynh tin em biết chọn gì tốt, hãy bảo trọng” rồi anh bước ra ngoài
Thiệu Hiên bực tức nhìn bóng Thừa Trạch biến mất. Quay lại đang định nổi nóng với Phạm Na thì cô đã lạnh lùng nói
“Tôi tưởng giữa chúng ta đã chấm hết rồi Thừa Hiên”
“Chấm hết? Để cô theo hắn?” Hắn gào lên như mất lý trí. Nắm chặt lấy tay cô như muốn bóp nát
*chát* Phạm Na lấy tay còn lại tát thật mạnh vào mặt hắn, mặt hắn lệch qua một bên, bàn tay in lằn trên má
“Được lắm!” Mắt hắn đỏ ngàu, hoàn toàn không để ý giữa chốn bệnh viện mà cầm tay kéo cô đi. Mặc cho cô dãy dụa phản kháng.
Một số người thấy vậy cũng muốn tiến lên giúp đỡ nhưng bị vệ sĩ của hắn ngăn cản lại. Lên xe nhốt cô lại rồi lái xe chạy về nhà. Vừa vào tới phòng, hắn đã đè cô lên cửa trực tiếp xé nát quần áo của Phạm Na
“Buông tôi ra! Bỏ ngay tay bẩn thỉu của anh ra khỏi người tôi” Phạm Na dãy dụa, cô thật sự không muốn cùng hắn làm bất cứ gì, cô ghê tởm bàn tay hắn đụng biết bao phụ nữ lại sờ lên cô
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.