Chương 7: Mất Người Thân
nhược tuyết
23/07/2015
Người hôm đó gặp tai nạn chính là Thiên Ngân. Tại sao cố ấy lại gặp tại nạn? Và ai là người đã làm chuyện này?
Sau khi đưa Thiên Ngân vào phòng cấp cứu bọn họ dưa cô vào phòng hồi sức để chuyền nước. Nghe tin ba mẹ cô, Thiên Nga và Thế Phong cùng chạy vào bệnh viện và ngồi ở phòng cấp cứu. 15’ sau bác sĩ ra và lắc đầu:
- Chúng tôi đã cố gắng nhưng bệnh nhân đã đưa vào đây quá trể, xin người nhà vào gặp bệnh nhân lần cuối. – nói xong bác sĩ bỏ đi. Bà Hoa ngất đi, Thế Phong cùng Thiên Nga lật đật chạy vào phòng bệnh nhưng 15’ thì ra ngoài, không biết đã nói gì khi ra anh lật đật gọi điện và phóng xe đi mất. Bà Hoa sau khi tỉnh lại thì chạy vào phòng con gái nhứng Thiên Ngân đã đi, Thiên Nga đứng bên mẹ và nói những gì mà Thiên Ngân đã nhờ cô nói lại. Còn về phần Thiên Ngọc khi cô đã tỉnh thì thấy mình đang ở trong bệnh viện, cô hỏi 2 người bạn cô và chạy tời phòng chị mình, cô chạy với tốc độ nhanh nhất vì chị cô rất nguy kịch. Trong phòng bệnh bà nghe con gái nói xong, sắt mặt bà từ tái nhợt trở lại bình thường. Lúc đó cánh cửa mở ra, Thiên Ngọc chạy vào, nhìn thấy chị mình đã đi, cô tuyệt vọng, thế là chị cô đã đi. Cô thấy cha mẹ mình thì rất mình nhưng thấy chị mình nằm đấy thì lửa giận bùng phát. Cô thề cô sẽ cho bọn người hại chị cô phải chịu đau khổ gấp trăm ngàn lần. cô quay sang mẹ cô hỏi:
- Chị học ở trường nào zậy mẹ? Có đi làm thêm gì không mẹ? – Mẹ cô nghe con gái mình hỏi zậy chằng hiểu gì nhưng vân trả lời:
- Chị con chỉ đi học không đi làm, học trường Dương Phong.
Nghe xong cô bỏ đi ra ngoài gọi điện. Căn phòng giờ trở nên yên tỉnh chỉ còn tiếng khóc mà thôi.
------------------------------------- HẾT CHƯƠNG 7 ----------------------------------
Sau khi đưa Thiên Ngân vào phòng cấp cứu bọn họ dưa cô vào phòng hồi sức để chuyền nước. Nghe tin ba mẹ cô, Thiên Nga và Thế Phong cùng chạy vào bệnh viện và ngồi ở phòng cấp cứu. 15’ sau bác sĩ ra và lắc đầu:
- Chúng tôi đã cố gắng nhưng bệnh nhân đã đưa vào đây quá trể, xin người nhà vào gặp bệnh nhân lần cuối. – nói xong bác sĩ bỏ đi. Bà Hoa ngất đi, Thế Phong cùng Thiên Nga lật đật chạy vào phòng bệnh nhưng 15’ thì ra ngoài, không biết đã nói gì khi ra anh lật đật gọi điện và phóng xe đi mất. Bà Hoa sau khi tỉnh lại thì chạy vào phòng con gái nhứng Thiên Ngân đã đi, Thiên Nga đứng bên mẹ và nói những gì mà Thiên Ngân đã nhờ cô nói lại. Còn về phần Thiên Ngọc khi cô đã tỉnh thì thấy mình đang ở trong bệnh viện, cô hỏi 2 người bạn cô và chạy tời phòng chị mình, cô chạy với tốc độ nhanh nhất vì chị cô rất nguy kịch. Trong phòng bệnh bà nghe con gái nói xong, sắt mặt bà từ tái nhợt trở lại bình thường. Lúc đó cánh cửa mở ra, Thiên Ngọc chạy vào, nhìn thấy chị mình đã đi, cô tuyệt vọng, thế là chị cô đã đi. Cô thấy cha mẹ mình thì rất mình nhưng thấy chị mình nằm đấy thì lửa giận bùng phát. Cô thề cô sẽ cho bọn người hại chị cô phải chịu đau khổ gấp trăm ngàn lần. cô quay sang mẹ cô hỏi:
- Chị học ở trường nào zậy mẹ? Có đi làm thêm gì không mẹ? – Mẹ cô nghe con gái mình hỏi zậy chằng hiểu gì nhưng vân trả lời:
- Chị con chỉ đi học không đi làm, học trường Dương Phong.
Nghe xong cô bỏ đi ra ngoài gọi điện. Căn phòng giờ trở nên yên tỉnh chỉ còn tiếng khóc mà thôi.
------------------------------------- HẾT CHƯƠNG 7 ----------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.