Chương 2: Tai Nạn Bất Ngờ
nhược tuyết
23/07/2015
16 năm trước, trong một bệnh viện tư nhân có 1 cặp song sinh vừa chào đời. Cặp sinh đôi này là hai bé gái vừa dễ thương lại bụ bẫm. Sau khi sinh người mẹ được chuyển vào phòng hồi sức, được gặp 2 đứa con gái bé bỏng này, bà vui vẻ nói với giọng đầy mệt mỏi:
- Nghi Lâm anh xem 2 đứa con gái chúng ta dễ thương quá. Mình nên đặc tên con là gì đây anh?
Đang bồng đứa con gái trên tay, ông nói với giọng đầy phấn khích, vui sướng:
- ừm...hay là Nguyễn Hoàng Thiên Ngân và Nguyễn Hoàng Thiên Ngọc đi. Anh thấy 2 tên này nghe cũng hay đó. Người phụ nữ vui vẻ trả lời:
- vậy cũng được. Thế tên 2 con là Thiên Ngân và Thiên Ngọc nhé bé cưng. 2 người đang noi chuyện với nhau trong cang phòng ấy là Mỹ Hoa mẹ của cô và Nghi Lâm ba của cô.
Trong căn phòng trở nên rộn ràng và vui vẻ hơn. Từ khi 2 bé sinh ra rất nhiều người đến thăm và khen chúng rất dễ thương. Sau khi nghỉ dưỡng 2 bé được ba mẹ đưa về nhà. Gia đình bọn họ sống với nhau rất hạnh phúc và vui vẻ. Niềm vui càng nhân đôi khi một năm sau bà lại hạ sinh một đứa bé gái nữa tên là Thiên Nga. 8 năm sau trong căn nhà đơn sơ tràn ngập tiếng cười của trẻ con và 2 người lớn. Thiên Ngân và Thiên Ngọc càng lớn càng dễ thương và rất yêu thương em Thiên Nga, nhất là chị cả Thiên Ngân rất mực nhừơng nhịn em. Tưởng chừng như hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi mãi nhưng không, vụ tai nạn hôm đó đã khiến cho gia đình này suy sụp hẳn. Hôm đó, 3 chị em đang chơi vui vẻ với nhau:
- Chị Thiên Ngân ơi, ở ngoài đầu hẻm có người bán kem kìa, chị mua cho em nhé!! Tiếng nói tinh nghịch của bé Thiên Nga vang lên nũng nịu với chị mình. Đáp lại lời của bé là tiếng nói dịu dàng của chị Thiên Ngân:
- Thế em vào kêu chị Ngọc ra rồi 3 chị em mình cùng đi.Vừa dứt lời nói bé Thiên Nga đã vào trong nhà và 15' sau cùng đi ra với Thiên Ngọc. 3 chị em cùng nhau đi ra đầu hẻm mua kem. Tới tiệm kem, chú bán kem đã chào đón nhiệt tình với 3 cô bé dễ thương:
- Chào các cháu, các cháu ăn kem gì nào.
- Cho 3 cây kem sầu riêng. Lời nói ngắn gọn phá 1 chút lạnh lùng của Thiên Ngọc vang lên. Sau đó chú bán kem quay vào trong lấy kem. Trong lúc đợi bé Thiên Nga cầm thú bông của mình chơi và vô tình làm rơi nó ra đường. Tiếng nói vẻ khó chịu của Thiên Ngọc vang lên:
- em chơi kiểu gì thế, sao lại làm rơi ra đường, đứng trong đây đi để chị ra lấy cho. Vừa dứt lời không để ai nói gì Thiên Ngọc 1 mình ra đường lấy thú bông cho em mình. Thiên Ngân vội nói với theo:
- đi cẩn thuận nhé! Nói xong cô quay vào với chú bán kem để lấy kem và trả tiền. Chưa kịp cầm cây kem từ tay chú bán kem cô đã nghe 1 tiếng Kééttt rất to và tiếng khóc của bé Thiên Nga. Thiên Ngân quay lại nhìn.Trời cảnh tượng trước mắt cô là sao....
------------------------------ HẾT CHƯƠNG 2 ------------------------------------
- Nghi Lâm anh xem 2 đứa con gái chúng ta dễ thương quá. Mình nên đặc tên con là gì đây anh?
Đang bồng đứa con gái trên tay, ông nói với giọng đầy phấn khích, vui sướng:
- ừm...hay là Nguyễn Hoàng Thiên Ngân và Nguyễn Hoàng Thiên Ngọc đi. Anh thấy 2 tên này nghe cũng hay đó. Người phụ nữ vui vẻ trả lời:
- vậy cũng được. Thế tên 2 con là Thiên Ngân và Thiên Ngọc nhé bé cưng. 2 người đang noi chuyện với nhau trong cang phòng ấy là Mỹ Hoa mẹ của cô và Nghi Lâm ba của cô.
Trong căn phòng trở nên rộn ràng và vui vẻ hơn. Từ khi 2 bé sinh ra rất nhiều người đến thăm và khen chúng rất dễ thương. Sau khi nghỉ dưỡng 2 bé được ba mẹ đưa về nhà. Gia đình bọn họ sống với nhau rất hạnh phúc và vui vẻ. Niềm vui càng nhân đôi khi một năm sau bà lại hạ sinh một đứa bé gái nữa tên là Thiên Nga. 8 năm sau trong căn nhà đơn sơ tràn ngập tiếng cười của trẻ con và 2 người lớn. Thiên Ngân và Thiên Ngọc càng lớn càng dễ thương và rất yêu thương em Thiên Nga, nhất là chị cả Thiên Ngân rất mực nhừơng nhịn em. Tưởng chừng như hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi mãi nhưng không, vụ tai nạn hôm đó đã khiến cho gia đình này suy sụp hẳn. Hôm đó, 3 chị em đang chơi vui vẻ với nhau:
- Chị Thiên Ngân ơi, ở ngoài đầu hẻm có người bán kem kìa, chị mua cho em nhé!! Tiếng nói tinh nghịch của bé Thiên Nga vang lên nũng nịu với chị mình. Đáp lại lời của bé là tiếng nói dịu dàng của chị Thiên Ngân:
- Thế em vào kêu chị Ngọc ra rồi 3 chị em mình cùng đi.Vừa dứt lời nói bé Thiên Nga đã vào trong nhà và 15' sau cùng đi ra với Thiên Ngọc. 3 chị em cùng nhau đi ra đầu hẻm mua kem. Tới tiệm kem, chú bán kem đã chào đón nhiệt tình với 3 cô bé dễ thương:
- Chào các cháu, các cháu ăn kem gì nào.
- Cho 3 cây kem sầu riêng. Lời nói ngắn gọn phá 1 chút lạnh lùng của Thiên Ngọc vang lên. Sau đó chú bán kem quay vào trong lấy kem. Trong lúc đợi bé Thiên Nga cầm thú bông của mình chơi và vô tình làm rơi nó ra đường. Tiếng nói vẻ khó chịu của Thiên Ngọc vang lên:
- em chơi kiểu gì thế, sao lại làm rơi ra đường, đứng trong đây đi để chị ra lấy cho. Vừa dứt lời không để ai nói gì Thiên Ngọc 1 mình ra đường lấy thú bông cho em mình. Thiên Ngân vội nói với theo:
- đi cẩn thuận nhé! Nói xong cô quay vào với chú bán kem để lấy kem và trả tiền. Chưa kịp cầm cây kem từ tay chú bán kem cô đã nghe 1 tiếng Kééttt rất to và tiếng khóc của bé Thiên Nga. Thiên Ngân quay lại nhìn.Trời cảnh tượng trước mắt cô là sao....
------------------------------ HẾT CHƯƠNG 2 ------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.