Chương 11: Văn Diệp bị quấy rối
Không Ngốc
21/12/2020
Ư.. Ưm... Ha...
Phê quá...
Phê tới từng lỗ chân lông cũng đều nở ra, chiếc rèm phe phẩy theo từng cơn gió sớm len lỏi qua khe cửa, đáng lý kẻ trên giường kia phải co chăn run lên vì lạnh mới đúng.. chớm đầu đông rồi.
Thế mà cả người Văn Diệp lại đang cong lên vì sung sướng, nóng tới quần áo trên người đều xộc xệch... ra sức ưỡn háng cao lên cao lên, đưa dương v*t ngập trong tay của người còn lại sóc tới lui.
Sướng đến tê dại...
Trong cơn chập chờn, Văn Diệp gặp được một cô gái trẻ mơ hồ xinh đẹp, nàng ta nhẹ nhàng dùng những ngón tay thon dài chạm tới mân mê khắp cánh đùi non,gẩy lên dương v*t, mê mẩn tới hai ổ trứng bắt đầu săn lại...
Trên khóe môi thiếu chút là một dòng nước miếng tràn ra..
Nuốt lại..
- Ực...
- Sờ đi.. sờ đi.. dùng tay.. ấn lên đó.. trời ơi.. a...
- Ưm...
- Ha.. phê quá...
- Sướng...
- Chặt một chút.. siết chặt một chút...
- Ha....
Văn Diệp há miệng thở dốc.. Vẫn chưa đủ.. vẫn chưa thèm đủ...
Đôi môi ngọt ngào kia a...
- Mút đi.. dùng miệng đi...
- Há miệng ra,... nuốt đi.. ăn nó...
- A,.. ưm... đúng rồi... ăn nó....
Đôi tay ghì chặt lấy mái tóc non mềm, ấn xuống..
Tóc hơi ngắn a..
Nhưng mềm quá...
Mượt,..
Đôi môi vụng về quá.. mút trượt lên xuống, răng nanh khẽ cọ vào da thịt... Cả cậu em nhỏ lẫn cơ thể được chút rùng mình..
- A... phê....
- A... thích quá...
- Hự..
- Liếm đi, liếm đầu khấc đi... mạnh nữa... mút...
Văn Diệp đưa đôi tay ghì càng thêm chắc, chủ động banh đôi chân gợi mở lớn hơn, người kia dường như bị thúc sâu tới ho khụ lên
- Khụ..ư... ư.. ưm....
- A......
Tiếng rên như chú mèo nhỏ kêu lên, kích thích tới các ngón chân Văn Diệp đều cuộn lại...phụt ra... co giật...
- Khụ.. ui...
Phê quá.. đến hồn cũng bay lên chín tầng mây du ngoạn.....Chưa bao giờ được khẩu dâm thế này, phục vụ quả không tồi, khuôn miệng mềm quá... đã tới giật bắn thêm mấy lần mới hết được...
Để xem., cô em xinh đẹp đã phục vụ mình hôm nay...
Rờ tới...
Rờ tới...
ồ.. Ngực hơi nhỏ...
- Diệp...
- Diệp thích không?
- Thic....
Ủa mà cái đéo gì giọng này nghe quen quen?!
Sờ... sờ....
Tóc.. mềm... ngắn... ngực.. phẳng...
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!
Văn Diệp mở trừng mắt, bật dậy như một cái lò xo:
Ngay giữa háng mình, Mễ Nam ngẩng đầu lên, nhoẻn miệng cười. còn quệt qua chút tinh dịch lên quần cậu:
- Diệp thật xinh đẹp.
- ....cái... cái... cái....
Mặc kệ cái chân còn khập khiễng,
Văn Diệp không quản nữa, lập tức quên đau lết vô nhà tắm.
- Rầm!
Cánh cửa nhà tắm chịu trận cái rầm. Văn Diệp không thể tin nổi nhìn xuống thân dưới, chiếc quần kéo tạm dính một vết tinh dịch trắng dài như khẳng định một phát cuối cùng: Chuẩn xác!. Kẻ đó méo phải là cô con gái xinh đẹp gì! Mà chính là Mễ Nam!!!!!!
Trời đất ạ trời đất ạ, Mình đã làm cái gì thế này kia chứ?!
Văn Diệp gào muốn rách cái bản họng.
Mễ Nam lo lắng rón rén bước vào cửa nhà tắm:
- Diệp.. Diệp...
Ngày nghĩ gì, đêm mơ vậy. Văn Diệp cậu chẳng qua do cả ngày hôm qua cứ bị mấy cái tiếng nho nhỏ như mèo kêu thổi vào tai, thế nên mới nghĩ lung tung, thế nên mới mộng xuân.
Thế nên.. chết tiệt!
Văn Diệp quyết định xối nước sạch sẽ, tự trấn an bản thân. Làm ra cái vẻ mặt - rất là không có việc gì, bước ra ngoài, kéo Mễ Nam đang đứng trước cửa nhà tắm, khập khiễng từng bước vào lại giường, dặn dò:
- À.. ừm.. chuyện vừa nãy.. không được nói với Phạm Thái.. Không được nói với ai hết nghe không?
- Vì sao?
- Vì.. à.. ừm.. à.. vì chuyện đó là... là... rất bình thường. Không có gì đáng nói cả!
- Nhưng Mễ Nam thấy Văn Diệp kêu lên rất thích rất thích...kêu lên giống như hôm Mễ Nam thích vậy..
- Thích là chuyện bình thường, ai chả thích. Tóm lại là quên nó đi. Bình thường thôi.
Mễ Nam hơi cúi xuống, kéo tay Văn Diệp:
- Như vậy, Diệp cũng ăn Mễ Nam đi.
- Hả?
- Mễ Nam sưng đau lắm...
- Sưng đau?
- Ừm... sưng giống như Diệp vậy...
Mễ Nam thẹn thùng kéo hé cạp quần xuống, khúc thịt lớn lập tức bật ra ngoài
- Sưng..
Văn Diệp hếch một bên miệng lên, lỗ mũi cũng phập phùng không thể tưởng nổi:
- Cái gì cơ?
- Mễ Nam cũng muốn Diệp ăn nó..
- Không đời nào!
- Diệp nói là bình thường mà.. Diệp bảo bình thường mà..
- ......?????
- Nếu không, tối Thái về.. Mễ Nam sẽ hỏi Thái có ăn không?
- Cái.. DKm!!!!!!!!!!
Văn Diệp hít một ngụm khí to, hai tay bưng lấy mặt,
Có nên đấm anh ta không?
Có nên đạp anh ta không?
Có nên xách anh ta từ tầng này rồi thả xuống đất không?
Chưa kịp nghĩ xong, thì đôi môi nào đã dán tới, hôn vụng về lên môi cậu:
- Diệp là vợ.. vợ Mễ Nam..
- Mễ Nam nhất định cưới lại vợ!
- Ư... Ưm....
Văn Diệp còn bị bất ngờ tới hốt hoảng,
Mễ Nam làm rất đúng trình tự nha. Hôn xong rồi, lập tức dời miệng xuống hai núm vú nho nhỏ của Văn Diệp mà mút lấy...
A....
Văn Diệp đẩy đầu Mễ Nam ra, giơ nắm đấm lên không trung:
- Này! Đừng tưởng là anh thì tôi không dám đánh!
Mễ Nam hồn nhiên đưa lưỡi liếm tới hạt đậu nhỏ, vẻ mặt rất đàng hoàng:
- Văn Diệp là vợ. Văn Diệp không phải Kim Hạ. Văn Diệp sẽ không đánh.
- ......
Bò khỏi người tôi..
Trời ạ...
Anh làm gì đấy..
Đừng có mút thế...
Con bà nó.. nhột vãi lìn...
Vậy... Diệp có ăn nó không?
.........!!!!!!!!
- -------
Văn Diệp nhắm chặt mắt, tránh khỏi nhìn tới thứ đang cương cứng giơ ra trước mặt mình. Coi như là nằm mơ đi, là nằm mơ đi....
Nếu không, tên ngốc này mà nói cho Phạm Thái biết.. hay tệ hơn là mẹ hắn biết.. trời ạ! Văn Diệp cậu chắc có lẽ từ nay khỏi cần giơ mặt ra đường!
Há miệng, nuốt trọn...
- A....
Mễ Nam lập tức cuộn chân cuốn lấy eo của Văn Diệp, tìm cách đưa thằng nhỏ vào sâu trong miệng... đẩy đẩy đẩy...
Văn Diệp vừa mút mát thứ ấy, vừa muốn bĩu môi khinh bỉ một ngàn lần.
Này mà nói trẻ con cái gì, còn biết thúc sâu như thế...
- Khụ...
Thế nhưng Văn Diệp vừa bị ho, Mễ Nam liền buông lỏng., rút ra...
- Diệp bị đau?
- ....
- Không đau, nhanh.. ra đi..
Văn Diệp cố gắng dùng tay vân vê hai bắp đùi non mần tới ổ trứng, dùng hết tất cả những khóe môi và lưỡi, đảo quanh vài vòng, mút mạnh
Mễ Nam tưởng như mình sắp bị nơi ấy rút hết hơi... thở không còn nổi..
- A...
Xuất ra ngập ngụa trong miệng của Văn Diệp, lại mau mắn đưa môi tới, hôn.
Văn Diệp gần chết ngất, trong miệng đang muốn nhổ ra cái thứ nhầy nhụa, lại bị môi áp tới chặn lại.
Mắt đỏ au cũng trợn ngược lên. Đành nuốt lại..
Mễ Nam hơi mút mút chút tinh dịch còn sót lại nơi môi kia:
- Mẹ bảo, làm xong sẽ hôn hôn vợ.
- ......!!!!!!!!!
Con lậy bác gái nhà họ Mễ.
Bác dậy con trai bác gì từ a tới z, vậy mà bác lại không dậy cách phân biệt trai gái cho rõ ràng sao???
Con là đàn ông!!!!
- --------------
Em đã dặn thế nào?
- Không được nói cho Phạm Thái. Không được nói cho bất kì ai.
- Nhớ đấy!
- Nhớ..
Mễ Nam gật đầu khẳng định.
Văn Diệp thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất, trước tới nay Mễ Nam cũng chưa khi nào làm trái lời cậu.
- Còn nữa...
- Hả?
- Đừng cười như thế. Đừng nghiêng đầu như thế!
Bộ không biết đôi mắt kia cười có bao nhiêu gợi đòn sao?
Bộ không biết làn da ngày một hồng kia có bao nhiêu mềm sao?
Bộ không biết mái tóc tơ kia dài ra nhìn ghét lắm sao?
Mễ Nam.
Tôi, thực ghét anh
- ---------
Dưới vòm cây xanh ngay ký túc,
Có hai người con trai,
Một kẻ nhìn kẻ còn lại say đắm, cứ như đó là tất cả thế giới của mình.
- Diệp. Rất thích Diệp. Diệp thật xinh đẹp.
- Nói ít thôi.
- Muốn hôn hôn.
- Đi ra ngoài kia.
- Không đâu.
- Cái gì không đâu?
- Diệp ngồi ở đây, Mễ Nam cũng ngồi ở đây.
- Ừ, thì ngồi ở đây.
- Mễ Nam sờ đùi Diệp được không?
- Hả?
Đôi cánh môi đào lại cong lên cười, mái tóc tơ đã dài tới ngang vai lắc lắc, đôi tay dò đến đôi tay người. Làn mi cong dày chớp chớp:
- Vậy.. thì cầm tay...
- Đồ điên!
Miệng mắng người, mà tay lại không buông ra.
Đêm hôm ấy.
Có một kẻ điên khùng hơn thế nữa,
Trộm ngắm người trong lòng say ngủ, đỡ gương mặt nào, dán lên đó một nụ hôn dài sâu nặng.
- Này mới gọi là hôn chứ.!
Haiz. Có vẻ như..
Gay thật rồi...
============//===========
Phê quá...
Phê tới từng lỗ chân lông cũng đều nở ra, chiếc rèm phe phẩy theo từng cơn gió sớm len lỏi qua khe cửa, đáng lý kẻ trên giường kia phải co chăn run lên vì lạnh mới đúng.. chớm đầu đông rồi.
Thế mà cả người Văn Diệp lại đang cong lên vì sung sướng, nóng tới quần áo trên người đều xộc xệch... ra sức ưỡn háng cao lên cao lên, đưa dương v*t ngập trong tay của người còn lại sóc tới lui.
Sướng đến tê dại...
Trong cơn chập chờn, Văn Diệp gặp được một cô gái trẻ mơ hồ xinh đẹp, nàng ta nhẹ nhàng dùng những ngón tay thon dài chạm tới mân mê khắp cánh đùi non,gẩy lên dương v*t, mê mẩn tới hai ổ trứng bắt đầu săn lại...
Trên khóe môi thiếu chút là một dòng nước miếng tràn ra..
Nuốt lại..
- Ực...
- Sờ đi.. sờ đi.. dùng tay.. ấn lên đó.. trời ơi.. a...
- Ưm...
- Ha.. phê quá...
- Sướng...
- Chặt một chút.. siết chặt một chút...
- Ha....
Văn Diệp há miệng thở dốc.. Vẫn chưa đủ.. vẫn chưa thèm đủ...
Đôi môi ngọt ngào kia a...
- Mút đi.. dùng miệng đi...
- Há miệng ra,... nuốt đi.. ăn nó...
- A,.. ưm... đúng rồi... ăn nó....
Đôi tay ghì chặt lấy mái tóc non mềm, ấn xuống..
Tóc hơi ngắn a..
Nhưng mềm quá...
Mượt,..
Đôi môi vụng về quá.. mút trượt lên xuống, răng nanh khẽ cọ vào da thịt... Cả cậu em nhỏ lẫn cơ thể được chút rùng mình..
- A... phê....
- A... thích quá...
- Hự..
- Liếm đi, liếm đầu khấc đi... mạnh nữa... mút...
Văn Diệp đưa đôi tay ghì càng thêm chắc, chủ động banh đôi chân gợi mở lớn hơn, người kia dường như bị thúc sâu tới ho khụ lên
- Khụ..ư... ư.. ưm....
- A......
Tiếng rên như chú mèo nhỏ kêu lên, kích thích tới các ngón chân Văn Diệp đều cuộn lại...phụt ra... co giật...
- Khụ.. ui...
Phê quá.. đến hồn cũng bay lên chín tầng mây du ngoạn.....Chưa bao giờ được khẩu dâm thế này, phục vụ quả không tồi, khuôn miệng mềm quá... đã tới giật bắn thêm mấy lần mới hết được...
Để xem., cô em xinh đẹp đã phục vụ mình hôm nay...
Rờ tới...
Rờ tới...
ồ.. Ngực hơi nhỏ...
- Diệp...
- Diệp thích không?
- Thic....
Ủa mà cái đéo gì giọng này nghe quen quen?!
Sờ... sờ....
Tóc.. mềm... ngắn... ngực.. phẳng...
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!
Văn Diệp mở trừng mắt, bật dậy như một cái lò xo:
Ngay giữa háng mình, Mễ Nam ngẩng đầu lên, nhoẻn miệng cười. còn quệt qua chút tinh dịch lên quần cậu:
- Diệp thật xinh đẹp.
- ....cái... cái... cái....
Mặc kệ cái chân còn khập khiễng,
Văn Diệp không quản nữa, lập tức quên đau lết vô nhà tắm.
- Rầm!
Cánh cửa nhà tắm chịu trận cái rầm. Văn Diệp không thể tin nổi nhìn xuống thân dưới, chiếc quần kéo tạm dính một vết tinh dịch trắng dài như khẳng định một phát cuối cùng: Chuẩn xác!. Kẻ đó méo phải là cô con gái xinh đẹp gì! Mà chính là Mễ Nam!!!!!!
Trời đất ạ trời đất ạ, Mình đã làm cái gì thế này kia chứ?!
Văn Diệp gào muốn rách cái bản họng.
Mễ Nam lo lắng rón rén bước vào cửa nhà tắm:
- Diệp.. Diệp...
Ngày nghĩ gì, đêm mơ vậy. Văn Diệp cậu chẳng qua do cả ngày hôm qua cứ bị mấy cái tiếng nho nhỏ như mèo kêu thổi vào tai, thế nên mới nghĩ lung tung, thế nên mới mộng xuân.
Thế nên.. chết tiệt!
Văn Diệp quyết định xối nước sạch sẽ, tự trấn an bản thân. Làm ra cái vẻ mặt - rất là không có việc gì, bước ra ngoài, kéo Mễ Nam đang đứng trước cửa nhà tắm, khập khiễng từng bước vào lại giường, dặn dò:
- À.. ừm.. chuyện vừa nãy.. không được nói với Phạm Thái.. Không được nói với ai hết nghe không?
- Vì sao?
- Vì.. à.. ừm.. à.. vì chuyện đó là... là... rất bình thường. Không có gì đáng nói cả!
- Nhưng Mễ Nam thấy Văn Diệp kêu lên rất thích rất thích...kêu lên giống như hôm Mễ Nam thích vậy..
- Thích là chuyện bình thường, ai chả thích. Tóm lại là quên nó đi. Bình thường thôi.
Mễ Nam hơi cúi xuống, kéo tay Văn Diệp:
- Như vậy, Diệp cũng ăn Mễ Nam đi.
- Hả?
- Mễ Nam sưng đau lắm...
- Sưng đau?
- Ừm... sưng giống như Diệp vậy...
Mễ Nam thẹn thùng kéo hé cạp quần xuống, khúc thịt lớn lập tức bật ra ngoài
- Sưng..
Văn Diệp hếch một bên miệng lên, lỗ mũi cũng phập phùng không thể tưởng nổi:
- Cái gì cơ?
- Mễ Nam cũng muốn Diệp ăn nó..
- Không đời nào!
- Diệp nói là bình thường mà.. Diệp bảo bình thường mà..
- ......?????
- Nếu không, tối Thái về.. Mễ Nam sẽ hỏi Thái có ăn không?
- Cái.. DKm!!!!!!!!!!
Văn Diệp hít một ngụm khí to, hai tay bưng lấy mặt,
Có nên đấm anh ta không?
Có nên đạp anh ta không?
Có nên xách anh ta từ tầng này rồi thả xuống đất không?
Chưa kịp nghĩ xong, thì đôi môi nào đã dán tới, hôn vụng về lên môi cậu:
- Diệp là vợ.. vợ Mễ Nam..
- Mễ Nam nhất định cưới lại vợ!
- Ư... Ưm....
Văn Diệp còn bị bất ngờ tới hốt hoảng,
Mễ Nam làm rất đúng trình tự nha. Hôn xong rồi, lập tức dời miệng xuống hai núm vú nho nhỏ của Văn Diệp mà mút lấy...
A....
Văn Diệp đẩy đầu Mễ Nam ra, giơ nắm đấm lên không trung:
- Này! Đừng tưởng là anh thì tôi không dám đánh!
Mễ Nam hồn nhiên đưa lưỡi liếm tới hạt đậu nhỏ, vẻ mặt rất đàng hoàng:
- Văn Diệp là vợ. Văn Diệp không phải Kim Hạ. Văn Diệp sẽ không đánh.
- ......
Bò khỏi người tôi..
Trời ạ...
Anh làm gì đấy..
Đừng có mút thế...
Con bà nó.. nhột vãi lìn...
Vậy... Diệp có ăn nó không?
.........!!!!!!!!
- -------
Văn Diệp nhắm chặt mắt, tránh khỏi nhìn tới thứ đang cương cứng giơ ra trước mặt mình. Coi như là nằm mơ đi, là nằm mơ đi....
Nếu không, tên ngốc này mà nói cho Phạm Thái biết.. hay tệ hơn là mẹ hắn biết.. trời ạ! Văn Diệp cậu chắc có lẽ từ nay khỏi cần giơ mặt ra đường!
Há miệng, nuốt trọn...
- A....
Mễ Nam lập tức cuộn chân cuốn lấy eo của Văn Diệp, tìm cách đưa thằng nhỏ vào sâu trong miệng... đẩy đẩy đẩy...
Văn Diệp vừa mút mát thứ ấy, vừa muốn bĩu môi khinh bỉ một ngàn lần.
Này mà nói trẻ con cái gì, còn biết thúc sâu như thế...
- Khụ...
Thế nhưng Văn Diệp vừa bị ho, Mễ Nam liền buông lỏng., rút ra...
- Diệp bị đau?
- ....
- Không đau, nhanh.. ra đi..
Văn Diệp cố gắng dùng tay vân vê hai bắp đùi non mần tới ổ trứng, dùng hết tất cả những khóe môi và lưỡi, đảo quanh vài vòng, mút mạnh
Mễ Nam tưởng như mình sắp bị nơi ấy rút hết hơi... thở không còn nổi..
- A...
Xuất ra ngập ngụa trong miệng của Văn Diệp, lại mau mắn đưa môi tới, hôn.
Văn Diệp gần chết ngất, trong miệng đang muốn nhổ ra cái thứ nhầy nhụa, lại bị môi áp tới chặn lại.
Mắt đỏ au cũng trợn ngược lên. Đành nuốt lại..
Mễ Nam hơi mút mút chút tinh dịch còn sót lại nơi môi kia:
- Mẹ bảo, làm xong sẽ hôn hôn vợ.
- ......!!!!!!!!!
Con lậy bác gái nhà họ Mễ.
Bác dậy con trai bác gì từ a tới z, vậy mà bác lại không dậy cách phân biệt trai gái cho rõ ràng sao???
Con là đàn ông!!!!
- --------------
Em đã dặn thế nào?
- Không được nói cho Phạm Thái. Không được nói cho bất kì ai.
- Nhớ đấy!
- Nhớ..
Mễ Nam gật đầu khẳng định.
Văn Diệp thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất, trước tới nay Mễ Nam cũng chưa khi nào làm trái lời cậu.
- Còn nữa...
- Hả?
- Đừng cười như thế. Đừng nghiêng đầu như thế!
Bộ không biết đôi mắt kia cười có bao nhiêu gợi đòn sao?
Bộ không biết làn da ngày một hồng kia có bao nhiêu mềm sao?
Bộ không biết mái tóc tơ kia dài ra nhìn ghét lắm sao?
Mễ Nam.
Tôi, thực ghét anh
- ---------
Dưới vòm cây xanh ngay ký túc,
Có hai người con trai,
Một kẻ nhìn kẻ còn lại say đắm, cứ như đó là tất cả thế giới của mình.
- Diệp. Rất thích Diệp. Diệp thật xinh đẹp.
- Nói ít thôi.
- Muốn hôn hôn.
- Đi ra ngoài kia.
- Không đâu.
- Cái gì không đâu?
- Diệp ngồi ở đây, Mễ Nam cũng ngồi ở đây.
- Ừ, thì ngồi ở đây.
- Mễ Nam sờ đùi Diệp được không?
- Hả?
Đôi cánh môi đào lại cong lên cười, mái tóc tơ đã dài tới ngang vai lắc lắc, đôi tay dò đến đôi tay người. Làn mi cong dày chớp chớp:
- Vậy.. thì cầm tay...
- Đồ điên!
Miệng mắng người, mà tay lại không buông ra.
Đêm hôm ấy.
Có một kẻ điên khùng hơn thế nữa,
Trộm ngắm người trong lòng say ngủ, đỡ gương mặt nào, dán lên đó một nụ hôn dài sâu nặng.
- Này mới gọi là hôn chứ.!
Haiz. Có vẻ như..
Gay thật rồi...
============//===========
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.