Sếp Dè Dặt Một Chút!

Quyển 1 - Chương 44: Lễ cắt quy đầu Châu Phi (1)

Quả Đào Lạc Đường

08/04/2015

Tòng Thiện cả kinh, lập tức ôm lấy Dunham Linda, cảnh giác mà nhìn về phía căn nhà đá.

Tiếng kêu thảm không có biến mất, trái lại từng tiếng từng tiếng cao hơn vang mãi bên tai, nhưng nhóm người vây ở bên ngoài lại không bị ảnh hưởng chút nào, trái lại tâm tình càng lúc càng dâng trào.

Rốt cuộc nhũ mẫu thở hổn hển chạy tới, Tòng Thiện giao đứa nhỏ đang bị kinh sợ cho nhũ mẫu, mở miệng hỏi: "Phía trước xảy ra chuyện gì?"

Tuy nhiên, nhũ mẫu không biết nói tiếng Anh, miệng bà bô bô nói điều gì đó, bàn tay mập mạp kéo Tòng Thiện đi xuống núi.

Tòng Thiện không chịu đi, cô chỉ về phía đám người, nhưng nhũ mẫu lại nhanh chóng lắc đầu, đồng thời dùng sức kéo lấy cô.

Tòng Thiện tức giận, nghe thấy tiếng kêu thảm này, cô hất tay nhũ mẫu ra, bất chấp tiếng gọi lớn ở phía sau, liền chạy về phía căn nhà đá.

Đến gần đám người, Tòng Thiện nhìn thấy ngay chính giữa đám người có trải một chiếc chiếu cỏ, mà mặt trên dường như có một người nằm, những người phụ nữ khỏe mạnh kia quỳ trên mặt đất dường như là đang đè chặt người nọ lại, không để cho cô ấy lộn xộn.

"Ngừng tay!" Không biết rốt cuộc bọn họ đang làm cái gì, nhưng tiếng kêu thảm này quá mức thê thảm, sắc mặt Tòng Thiện hơi thay đổi, lên tiếng hét lớn.

Mấy người đàn ông da đen thấy cô xông tới, muốn ngăn cô lại, nhưng Tòng Thiện nhanh nhẹn né tránh, đánh ngã người đàn ông ngay phía trước, quả đấm cũng không khách khí chút nào mà vung vào bụng người con lại, xông vào bên trong.

Cô đẩy đám người ra, bỗng chốc bị tình cảnh nhìn thấy ngay trước mắt làm cho kinh ngạc đến ngây người.

Nằm trên chiếc chiếu cỏ là một cô gái bị bịt kín mắt, toàn thân cô ấy trần trụi, đầu và tay chân đều bị giữ chặt, nửa người dưới máu tươi giàn giụa, vô cùng thê thảm, đau đớn cực độ khiến cho cả người cô ấy run rẩy dữ dội, miệng kêu gào nhưng càng lúc càng yếu ớt.

Bên cạnh cô gái, một người phụ nữ lớn tuổi cầm trong tay một con dao bếp dính đầy vết máu, bởi vì "Nghi lễ" bị ngắt ngang, mà ngẩng đầu trợn mắt nhìn vị khách Tòng Thiện không mời mà đến này.

Lễ cắt quy đầu Châu Phi!

Đột nhiên ý thức được bọn họ đang làm gì, trong nháy mắt Tòng Thiện bị lửa giận cuốn sạch, nhưng cô còn chưa có bừng tỉnh khỏi cái phong tục tập quán dã man tàn nhẫn tận mắt nhìn thấy này, bỗng nhiên cánh tay bị giữ chặt, bị hai người đàn ông kéo ra ngoài.



"Buông tôi ra! Bọn man rợ này!" Tòng Thiện giận dữ, khuỷu tay đánh vào xương bả vai của một người, đồng thời sau đó đá trúng lồng ngực người còn lại.

Cô đẩy mạnh đám người ra, kéo lấy người phụ nữ lớn tuổi, tức giận đoạt lấy con dao dính máu trong tay của bà ta, "xoảng" một tiếng dùng sức ném ra khỏi đám người.

"Bà sẽ hại chết cô ấy!" Tòng Thiện giận dữ hét, đưa tay đẩy người phụ nữ lớn tuổi đó ngã xuống đất.

Tuy nhiên, hành động của cô lại khơi dậy sự tức giận của nhiều người, mấy người phụ nữ dùng chiếc chiếu quấn kín cô gái đã lâm vào hôn mê, mấy người đàn ông cầm lấy gậy gỗ đánh cô, trong lúc bối rối, thắt lưng và vai của Tòng Thiện đã bị đánh mấy cái, nhưng cô lại không chịu rời đi, cắn chặt răng, bất chấp mưa gậy, cố gắng muốn tiếp cận cô gái.

"Bụp!" Một gậy đánh vào trên vết thương cũ của cô, cả người Tòng Thiện cứng đờ, tiếp đó bị đánh vào sau đầu, trước mặt tối sầm, liền ngã xuống đất.

Tỉnh lại lần nữa, đã nằm ở trong phòng, nghĩ tới chuyện xảy ra trước khi hôn mê, Tòng Thiện lập tức muốn ngồi dậy, nhưng cô vừa mới cử động, đã cảm thấy đầu choáng váng dữ dội, người tôi tớ chăm sóc bên cạnh kinh sợ kêu lên một tiếng, vội vàng để cho cô nằm xuống.

Tòng Thiện sờ trán, ở đó quấn một miếng băng gạc rất dày, cô mới ý thức được mình bị thương.

Thấy cô tỉnh, người tôi tớ vội vàng đi thông báo cho Arsfat, rất nhanh, cửa phòng bị đẩy ra, hai người đàn ông vóc dáng cao lớn cùng bước nhanh vào.

"Ngài Arsfat, xin ngài phái người đi ngăn cản lễ cắt quy đầu, loại phẫu thuật này sẽ chết người đấy!" Vừa nhìn thấy người vừa tới, Tòng Thiện sốt ruột nói.

"Cô còn có tâm tư quan tâm người khác sao?" Nghe thấy lời của cô, vẻ mặt lo lắng của Hàn Dập Hạo lập tức chuyển thành tức giận, thật không biết trong đầu của cô gái này chứa thứ gì, thiếu chút nữa bị người ta đánh chết, tỉnh lại câu nói đầu tiên lại là lo lắng cho người khác.

"Thưa ngài, loại phẩu thuật này là không có tính khoa học cũng rất nguy hiểm, nhanh đi ngăn cản các thôn dân đi!" Tòng Thiện tiếp tục nói với Arsfat, cô muốn xuống giường, nhưng tay chân lại không có sức.

"Lễ cắt quy đầu cũng đã kết thúc mấy tiếng trước rồi." Câu nói của Arsfat lập tức làm cho Tòng Thiện tuyệt vọng.

Lúc này sắc trời cũng đã dần tối, Tòng Thiện không biết mình hôn mê bao lâu, nhưng hiển nhiên đã không còn kịp rồi, cô lại hỏi: "Cô bé kia thế nào?"



"Cho dù bây giờ cô lại tiếp tục quan tâm, cũng không có chút tác dụng gì." Hàn Dập Hạo lạnh lùng nói.

Tòng Thiện lập tức cứng họng, Hàn Dập Hạo nói đúng, cho dù đã biết thì sao, cô đúng là vẫn không thể giúp được cô bé kia.

Nghĩ đến đây, đau đầu cộng thêm choáng váng kéo tới, sắc mặt Tòng Thiện càng tái nhợt hơn.

"Cô thế nào?" Hàn Dập Hạo thấy sắc mặt Tòng Thiện thay đổi tệ hơn, ngồi ở bên giường, vẻ mặt lạnh lùng thoáng chốc dịu đi, vẻ lo lắng là không lời nào có thể miêu tả nói được.

Cô cắn môi không nói gì, trong đầu hiện ra tình trạng bi thảm của cô gái kia, trong lúc nhất thời cổ họng bị nghẹn, hít thở không thuận.

"Mau nhìn xem rốt cuộc cô ấy bị làm sao vậy?" Hàn Dập Hạo lập tức quay đầu nói với Arsfat.

Arsfat nghe vậy, đi lên trước thay chỗ của Hàn Dập Hạo, ở trong ánh mắt khó hiểu của Tòng Thiện, bình tĩnh mở miệng nói: "Tôi tốt nghiệp ở trường y Havard."

Tòng Thiện mở to hai mắt, điều này sao có thể? Tù trưởng của bộ lạc Châu Phi lại là sinh viên xuất sắc của trường y Havard?

Tuy nhiên, vẻ mặt của Hàn Dập Hạo lại không có chút kinh ngạc nào, bởi vì anh đã sớm biết, từ sau khi anh ta ôm Tòng Thiện đi ra khỏi đám người kia, Arsfat chính là tự mình khâu vết thương cho Tòng Thiện, so với ông thầy mo vĩ đại chỉ biết nhảy múa kia mà nói, Hàn Dập Hạo thà rằng tin tưởng Arsfat.

Arsfat bảo người mang hòm thuốc tới, hỏi thăm Tòng Thiện mấy vấn đề, cách làm chuyên nghiệp mà kiểm tra vết thương của cô, một loạt các động tác ra hình ra dáng, rất nhanh đã xua tan mối lo ngại của Tòng Thiện.

Tiêm nước muối sinh lý và đường glucoza cho cô, Arsfat bảo những người khác rời đi, để cho Tòng Thiện nghỉ ngơi thật tốt.

Nhưng, Hàn Dập Hạo lại nói: "Tôi ở lại với cô ấy, đợi cô ấy ngủ mới đi."

Arsfat im lặng một lúc, thấy Tòng Thiện không có phản đối, mình cũng khó mà nói thêm bất cứ điều gì, dẫu sao anh cũng không tin, nhưng thái độ của Hàn Dập Hạo hoàn toàn là lấy tư cách bạn trai tự cho mình là đúng, mà dường như Tòng Thiện cũng chấp nhận.

"Chú ý nhiệt độ cơ thể của cô ấy, vết thương của cô ấy hơi bị nhiễm trùng." Asrfat mở miệng nói một câu, xoay người rời đi, anh còn chuyện khác phải xử lý, đó chính là xử lý những người đã làm tổn thương Tòng Thiện, mặc dù bọn họ cũng đã bị Hàn Dập Hạo trong lúc tức giận đánh đến gần như thổ huyết, nhưng từ sau khi trải qua chuyện của Kim Linh, anh đã từng thề, phải cho tất cả những người dám cả gan làm tổn thương người anh để ý, tất cả đều phải trả giá thật lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sếp Dè Dặt Một Chút!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook