Sếp Tần, Đừng Kiêu Ngạo Như Vậy!
Chương 45: Hơi thở thanh xuân (H)
Tg Lan Đình
04/03/2023
Sự ấm nóng từ cánh môi truyền tới khiến cả người Tiểu Dã như tê dại. Tay cô vẫn bị A Dương dùng một bàn tay tóm lấy kéo ngược về phía sau, bàn tay còn lại thì nâng cằm cô lên đón lấy nụ hôn của mình.
A Dương dường như cũng chưa từng biết hôn, chỉ dán đôi môi ma sát làn môi mềm mại của cô. Cho đến khi Tiểu Dã mở miệng muốn từ chối, đôi môi cậu bắt được cảm xúc ấm và ướt át trong miệng cô, A Dương như phát hiện một chân trời mới liền bắt đầu tiến công như mưa bão.
Chiếc lưỡi khéo léo tuần sát trong miệng cô, tìm thấy chiếc lưỡi nhỏ rụt rè liền cuốn lấy nó. Cảm giác kích thích khi môi lưỡi giao hòa khiến cậu bật lên tiếng thở dài thỏa mãn, bàn tay lần xuống eo cô siết chặt, cả người cũng áp xuống chặt khít.
Tiểu Dã nghe thấy tiếng tim mình đập như sấm rền, hơi thở nghẹn lại trong buồng phổi. Nụ hôn đầu tiên của cô, lần tiếp xúc da thịt gần gũi đầu tiên đã đến quá đột ngột và trong hoàn cảnh khá éo le thế này. Cô chưa biết xử lý như thế nào với động tác càng lúc càng mang tính đòi hỏi của đối phương, người đang rứt đôi môi ra khỏi môi cô để cho cô không khí, chẳng bao lâu sau đã bắt đầu lần xuống chiếc cổ thanh mảnh.
Mùi cỏ xanh thoang thoảng quanh khoang mũi khiến cô không phân biệt được nó bốc lên từ dưới lớp áo khoác hay là từ cơ thể A Dương. Nó xoa dịu thần kinh đang căng thẳng của cô gái, kèm theo cái vuốt ve của những ngón tay thon dài quanh eo nhỏ, cả thân người cô trở nên mềm mại lạ kỳ. Động tác ngửa đầu thở gấp khiến mạch đập nơi cổ hiện ra rành mạch khiến A Dương càng lúc càng trở nên phấn khích, thậm chí cảm thấy hôn như thế nào cũng không đủ, thế nên không kìm được đã cắn nhẹ lên cổ cô.
Tiểu Dã bị cảm giác tê dại kích thích, người ưỡn lên bật ra những tiếng than nhẹ nhàng, rơi vào tai người đàn ông đang áp sát người cô thì đó chẳng khác gì lời thì thầm cổ vũ. Đôi môi A Dương lướt xuống rồi nấn ná quanh vùng vai bị thương của cô, nhẹ nhàng mơn man vùng da thịt sưng đỏ ấy. Chiếc lưỡi ướt át lướt nhẹ trên vết thương đã kết vảy, cảm giác bỏng rát được vuốt ve khiến cô nổi gai ốc khắp người.
Môi lưỡi nóng bừng như đốt cháy da thịt cô gái, cảm giác tê dại lan đến từng chân tơ kẽ tóc, giống như đang uống một chén rượu mạnh khiến cả người bồng bềnh mơ hồ. Hóa ra chỉ sự tiếp xúc da thịt mà có thể mang lại những cảm giác đê mê như thế, đối với một cô gái trong trắng như cô, đó như là một vùng đất chưa từng được đặt chân đến.
Cảm thấy sự ướt át lan tràn mỗi lúc một nhiều giữa hai chân, cô xấu hổ muốn đẩy A Dương ra, nhưng người phía trên chỉ cần siết nhẹ vòng tay là cô đã bị cầm giữ đến mức không thể xoay trở.
Tiểu Dã cố gắng rút một bàn tay ra rồi chống lên khuôn ngực nóng bỏng ấy, muốn đẩy nó ra. A Dương lập tức túm lấy bàn tay ấy kéo lên, những ngón tay thon dài cứng cáp vuốt ve dọc theo cổ tay rồi trườn lên lòng bàn tay, sau cùng dùng từng ngón tay thon dài cứng cáp lồng xen kẽ những ngón tay thanh mảnh của cô, miệng lướt nhẹ trên vùng khe ngực lấp ló sau lớp áo thun bị kéo trễ nãi rồi khẽ cắn.
Khoái cảm ập đến khiến cô gái rùng mình, những ngón tay xiết chặt lấy bàn tay to lớn trong vô thức, môi bật ra tiếng nức nở nho nhỏ.
Nhu cầu được giải thoát lớn hơn lý trí, cô còn đang phân vân có nên từ chối nếu như A Dương còn muốn tiến xa hơn thì chợt phát hiện ra mái đầu chôn trước ngực mình bỗng nhiên im lặng khác thường. Cố hết sức lực đẩy người sang một bên rồi nhổm dậy, A Dương thế mà đã ngủ say. Có lẽ thuốc giảm đau còn có tác dụng an thần rất mạnh cho nên giờ phút này đã phát huy hiệu quả của nó.
Tiểu Dã không kềm được thở phào nhẹ nhõm. Dù sao dừng ở đây là tốt nhất, tình cảnh này nếu như tiếp tục sẽ tạo nên sự ngượng ngùng. Bây giờ A Dương đang trong trạng thái mê sảng, nếu cô để anh tiếp tục chẳng khác nào lợi dụng lúc người ta gặp nạn. Chuyện cầm thú như thế, không nên, không nên.
Hít thở sâu một hồi Tiểu Dã xốc lại quần áo cho mình và đối phương, sau đó tiếp tục dùng khăn lau trên người A Dương. Đến chừng hơn mười phút sau, lúc ướm tay trên trán anh mà chỉ cảm giác được hơi âm ấm thì cô mới ngừng công việc ấy lại.
Khoác chiếc võng bạt lên thân hình trần trụi phía trên của A Dương, cô trở lại chỗ ngủ của mình. Phần vai phải hơi đau nhức khiến cô nhớ đến những phút giây kích tình ban nãy, Tiểu Dã cắn môi, cô vừa sợ khi anh ta thức dậy vào sáng mai sẽ nhớ ra tất cả, lại cũng mơ hồ mong muốn anh không quên.
Rốt cuộc thì có lẽ cũng chỉ có mình cô mới có tình cảm khác thường với người ta. Rõ ràng khi nãy A Dương nhìn cô thành một người con gái khác. Mèo con của anh? Phải là cô gái như thế nào mới khiến anh nhớ mãi không quên, trong cơn mê sảng vẫn muốn chiếm hữu điên cuồng như thế? Sự nhiệt tình xen lẫn dịu dàng khiến cô đê mê kia rốt cuộc là dành cho một cô gái khác, người đã chiếm hữu tim anh từ lâu. Tình cảm mới nhen nhúm dành cho người con trai ấy của cô rốt cuộc chỉ là đơn phương mà thôi.
Nỗi buồn không tên chợt dâng lên khóe mắt, Tiểu Dã hít sâu, có lẽ mình cũng nên xem đây chỉ là một giấc mơ, kết thúc cuộc hành trình này sẽ kết thúc tất cả. Thế là tốt nhất. Tốt cho A Dương và cho cả chính mình.
A Dương dường như cũng chưa từng biết hôn, chỉ dán đôi môi ma sát làn môi mềm mại của cô. Cho đến khi Tiểu Dã mở miệng muốn từ chối, đôi môi cậu bắt được cảm xúc ấm và ướt át trong miệng cô, A Dương như phát hiện một chân trời mới liền bắt đầu tiến công như mưa bão.
Chiếc lưỡi khéo léo tuần sát trong miệng cô, tìm thấy chiếc lưỡi nhỏ rụt rè liền cuốn lấy nó. Cảm giác kích thích khi môi lưỡi giao hòa khiến cậu bật lên tiếng thở dài thỏa mãn, bàn tay lần xuống eo cô siết chặt, cả người cũng áp xuống chặt khít.
Tiểu Dã nghe thấy tiếng tim mình đập như sấm rền, hơi thở nghẹn lại trong buồng phổi. Nụ hôn đầu tiên của cô, lần tiếp xúc da thịt gần gũi đầu tiên đã đến quá đột ngột và trong hoàn cảnh khá éo le thế này. Cô chưa biết xử lý như thế nào với động tác càng lúc càng mang tính đòi hỏi của đối phương, người đang rứt đôi môi ra khỏi môi cô để cho cô không khí, chẳng bao lâu sau đã bắt đầu lần xuống chiếc cổ thanh mảnh.
Mùi cỏ xanh thoang thoảng quanh khoang mũi khiến cô không phân biệt được nó bốc lên từ dưới lớp áo khoác hay là từ cơ thể A Dương. Nó xoa dịu thần kinh đang căng thẳng của cô gái, kèm theo cái vuốt ve của những ngón tay thon dài quanh eo nhỏ, cả thân người cô trở nên mềm mại lạ kỳ. Động tác ngửa đầu thở gấp khiến mạch đập nơi cổ hiện ra rành mạch khiến A Dương càng lúc càng trở nên phấn khích, thậm chí cảm thấy hôn như thế nào cũng không đủ, thế nên không kìm được đã cắn nhẹ lên cổ cô.
Tiểu Dã bị cảm giác tê dại kích thích, người ưỡn lên bật ra những tiếng than nhẹ nhàng, rơi vào tai người đàn ông đang áp sát người cô thì đó chẳng khác gì lời thì thầm cổ vũ. Đôi môi A Dương lướt xuống rồi nấn ná quanh vùng vai bị thương của cô, nhẹ nhàng mơn man vùng da thịt sưng đỏ ấy. Chiếc lưỡi ướt át lướt nhẹ trên vết thương đã kết vảy, cảm giác bỏng rát được vuốt ve khiến cô nổi gai ốc khắp người.
Môi lưỡi nóng bừng như đốt cháy da thịt cô gái, cảm giác tê dại lan đến từng chân tơ kẽ tóc, giống như đang uống một chén rượu mạnh khiến cả người bồng bềnh mơ hồ. Hóa ra chỉ sự tiếp xúc da thịt mà có thể mang lại những cảm giác đê mê như thế, đối với một cô gái trong trắng như cô, đó như là một vùng đất chưa từng được đặt chân đến.
Cảm thấy sự ướt át lan tràn mỗi lúc một nhiều giữa hai chân, cô xấu hổ muốn đẩy A Dương ra, nhưng người phía trên chỉ cần siết nhẹ vòng tay là cô đã bị cầm giữ đến mức không thể xoay trở.
Tiểu Dã cố gắng rút một bàn tay ra rồi chống lên khuôn ngực nóng bỏng ấy, muốn đẩy nó ra. A Dương lập tức túm lấy bàn tay ấy kéo lên, những ngón tay thon dài cứng cáp vuốt ve dọc theo cổ tay rồi trườn lên lòng bàn tay, sau cùng dùng từng ngón tay thon dài cứng cáp lồng xen kẽ những ngón tay thanh mảnh của cô, miệng lướt nhẹ trên vùng khe ngực lấp ló sau lớp áo thun bị kéo trễ nãi rồi khẽ cắn.
Khoái cảm ập đến khiến cô gái rùng mình, những ngón tay xiết chặt lấy bàn tay to lớn trong vô thức, môi bật ra tiếng nức nở nho nhỏ.
Nhu cầu được giải thoát lớn hơn lý trí, cô còn đang phân vân có nên từ chối nếu như A Dương còn muốn tiến xa hơn thì chợt phát hiện ra mái đầu chôn trước ngực mình bỗng nhiên im lặng khác thường. Cố hết sức lực đẩy người sang một bên rồi nhổm dậy, A Dương thế mà đã ngủ say. Có lẽ thuốc giảm đau còn có tác dụng an thần rất mạnh cho nên giờ phút này đã phát huy hiệu quả của nó.
Tiểu Dã không kềm được thở phào nhẹ nhõm. Dù sao dừng ở đây là tốt nhất, tình cảnh này nếu như tiếp tục sẽ tạo nên sự ngượng ngùng. Bây giờ A Dương đang trong trạng thái mê sảng, nếu cô để anh tiếp tục chẳng khác nào lợi dụng lúc người ta gặp nạn. Chuyện cầm thú như thế, không nên, không nên.
Hít thở sâu một hồi Tiểu Dã xốc lại quần áo cho mình và đối phương, sau đó tiếp tục dùng khăn lau trên người A Dương. Đến chừng hơn mười phút sau, lúc ướm tay trên trán anh mà chỉ cảm giác được hơi âm ấm thì cô mới ngừng công việc ấy lại.
Khoác chiếc võng bạt lên thân hình trần trụi phía trên của A Dương, cô trở lại chỗ ngủ của mình. Phần vai phải hơi đau nhức khiến cô nhớ đến những phút giây kích tình ban nãy, Tiểu Dã cắn môi, cô vừa sợ khi anh ta thức dậy vào sáng mai sẽ nhớ ra tất cả, lại cũng mơ hồ mong muốn anh không quên.
Rốt cuộc thì có lẽ cũng chỉ có mình cô mới có tình cảm khác thường với người ta. Rõ ràng khi nãy A Dương nhìn cô thành một người con gái khác. Mèo con của anh? Phải là cô gái như thế nào mới khiến anh nhớ mãi không quên, trong cơn mê sảng vẫn muốn chiếm hữu điên cuồng như thế? Sự nhiệt tình xen lẫn dịu dàng khiến cô đê mê kia rốt cuộc là dành cho một cô gái khác, người đã chiếm hữu tim anh từ lâu. Tình cảm mới nhen nhúm dành cho người con trai ấy của cô rốt cuộc chỉ là đơn phương mà thôi.
Nỗi buồn không tên chợt dâng lên khóe mắt, Tiểu Dã hít sâu, có lẽ mình cũng nên xem đây chỉ là một giấc mơ, kết thúc cuộc hành trình này sẽ kết thúc tất cả. Thế là tốt nhất. Tốt cho A Dương và cho cả chính mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.