Show Ân Ái Đều Phải Chết

Chương 3: Lần đầu lâu chủ nghe được chuyện NPC còn có giọng nói đấy

Lữ Thiên Dật

03/05/2017

Lầu 317 (lâu chủ trả lời): @Lầu 291, bọn hắn luôn ở bên nhau, hiện tại vẫn thế, hơn nữa tình còn chắc hơn cả vàng, như keo như sơn, có xé cũng không ra được. Tôi đoán bọn hắn cũng sắp đi Châu Âu kết hôn rồi đấy.

Lâu chủ tiếp tục tám.

Trước toàn nói về chuyện đánh phó bản, hôm nay cho anh em theo dõi topic đổi vị chút, nói chuyện khác nhé.

Chính là một thời gian trước đây, phiên bản mới của game này mở ra hệ thống nông trại, nhân vật game có thể dùng linh thạch để mua phòng ở trong trò chơi, song mỗi nhân vật chỉ có thể mua một căn. Trong game có năm thành chính, mỗi thành đều có một khu vực dành cho nhà cửa và vườn tược, sau khi tiến vào khu vực này, người chơi có thể thông qua bảng biểu để chọn nông trại của mình hoặc bạn bè mà tới tham quan.

Trong hệ thống nông trại có rất nhiều hoạt động thú vị, người chơi có thể bố trí đồ gia dụng, trồng cây, nuôi heo, quét tước vệ sinh, nấu cơm, ngủ nghỉ, tưới hoa, mang chim đi dạo ở những nơi tĩnh mịch hoặc chơi đàn hay là đánh cờ, vân vân và mây mây… Tóm lại, các thím có thể hiểu nôm na là tất cả những gì người cổ đại có thì chỗ này đều có. Người chơi làm các hoạt động trong nông trại có thể tăng buff, tỷ như ngủ trong nhà sẽ tăng giá trị sinh mệnh với hạn mức tối đa một giờ, chơi cờ ở nhà có thể khôi phục 10 điểm nội lực mỗi giây trong một giờ liên tiếp, hơn nữa mỗi ngày hệ thống còn cho vay một ít nông trại để làm nhiệm vụ hằng ngày, hoàn thành là có thể nhận thưởng rồi.

Vốn dĩ tôi cảm thấy hệ thống này được thiết kế rất là thú vị.

Nhưng mà, rất nhanh sau đó tôi liền phát hiện, hệ thống nông trại quả thực chính là thiên đường để B tác oai tác quái.

Ngay từ đầu, việc mua nhà và trang viên ở đâu cũng đã trở thành một vấn đề.

Việc này làm khó cho S, nếu nhân vật của hắn là một sinh vật sống thì có lẽ sẽ bị B quậy đến mức hói hết cả đầu.

Hệ thống nông trại vừa được tung ra, mỗi ngày B đều lôi kéo S đi xem phòng, ngay cả hoạt động bang hội cũng không tham gia, cả hai đi sớm về tối, cưỡi ngựa bôn ba qua lại giữa năm cái thành lớn trong game. Trong khoảng thời gian đó, tôi đột nhiên ý thức được một vấn đề, đó là cho tới tận bây giờ, cả hai người bọn hắn dường như chưa từng offline.

Khi tôi online, bọn hắn đã ở thành chủ xem phòng, khi tôi out game, bọn hắn đổi sang một thành chủ khác xem phòng… Bất kể là tôi vào game lúc nào thì bọn hắn cũng đều đang ở đó, điều này vĩnh viễn không hề thay đổi.

Nhìn bọn họ giằng co như vậy vài ngày, tôi thật sự không nhịn được nữa, lại nói, tôi cũng có chút đồng tình với S, bởi vì người giở trò vĩnh viễn là B, chẳng qua S tính tình quá tốt nên mới phối hợp mà thôi, mức độ quái dị so ra kém B nhiều lắm. Vì thế cho nên tôi liền gọi hai người bọn hắn vào tổ đội, hỏi: “Còn chưa chọn xong phòng ở à? Tôi thấy các ông chạy qua chạy lại ở các thành lớn đã mấy ngày.”

S đáp: “Vẫn chưa, chúng tôi vẫn đang tìm kiếm.”

Tôi cảm thấy có thể là S có phần bất đắc dĩ, cho nên đã lên tiếng nói giúp hắn vài câu: “Tùy tiện chọn một chỗ là được rồi, kỳ thực cũng na ná nhau thôi.”

B thế nhưng khá là mất hứng: “Mua nhà, chuyện lớn như vậy lại có thể tùy tiện được sao?”

Tôi rơi vào trầm mặc: “…” Thực xin lỗi, tôi quên ông lớn ngài đây là muốn đích thân vào ở.

S dỗ dành: “Bảo bối nói đúng, chúng ta cứ từ từ xem, không vội.”

Sau đó B bắt đầu không coi ai ra gì mà thảo luận với S: “Nhà ở thành này đều nhìn ra sông, phong thủy không tốt lắm.”

Vì thế, tôi cứ dựa theo lối tư duy của hắn mà nửa đùa nửa châm chọc một chút: “Thực ra ven sông cũng rất tốt, cửa phòng nhìn ra sông, cậu có thể nằm trong phòng ngủ mà ngắm phong cảnh, hay là cứ mua lấy một căn đi.”

Ha ha ha ha ha ha tôi thực là vui tính!

Song, B lại thản nhiên bác bỏ đề nghị của tôi: “Bờ sông có khuyết điểm của bờ sông, mùa hè nhiều muỗi, mùa đông lại ẩm thấp lạnh lẽo.”

Tôi lại rơi vào trầm mặc thêm một lần nữa: “…”

—————————-

Lầu 328: Ha ha ha ha mức độ của cái phiền toái này quả thực gấp ba lần so với việc mua nhà thông thường rồi đấy!

—————————-

Lầu 333: Vốn là xót thương cho lâu chủ, hiện tại không hiểu vì sao lại bắt đầu thương cảm cho thím S rồi, đi sớm về tối hầu hạ đối tượng trên mạng chọn nhà trong game…

—————————-

Lầu 346: S không có gì cần phải thương xót cả, một bên nguyện đánh một bên nguyện ăn đòn mà thôi.

—————————-

Lầu 360 (lâu chủ trả lời): Sau đó hai người kia liền thảo luận công khai, nói thật, tôi có chút hiếu kỳ đối với trình độ tác oai tác quái của B, cho nên một khi bọn hắn không đuổi tôi liền dứt khoát ở lại hóng xem.

S: “Nhìn tới nhìn lui anh cảm thấy phòng ở thành XX vẫn thích hợp nhất, khí hậu cũng tốt, bốn mùa đều như là tiết Xuân.”



B: “Không tốt, giọng điệu của NPC bên đó em nghe không hiểu.”

Lâu chủ thân là kẻ lần đầu tiên nghe nói NPC còn có giọng điệu, vì thế thoáng chốc sợ đến ngây người.

S: “Thế nhà ở thành XXX thì sao? NPC đều là đồng hương của em, đồ ăn cũng hợp khẩu vị của em nữa.”

B gửi đi một cái biểu tình ghét bỏ: “Bên đó cả Xuân lẫn Thu đều hay có bão cát, chung quy là thiếu nước, ở đây lại không bán mặt nạ bù nước cho da.”

Tôi:

Mày quá độc đáo nha! Thế mà còn muốn mua mặt nạ bù nước cho da ở trong game!?

—————————-

Lầu 362: Ha ha ha ha ha~ B à, em không cần sợ thiếu nước đâu, em cứ lắc lắc đầu một hồi sẽ phát hiện bên em là biển rộng!

—————————-

Lầu 369: Vote cho lầu trên! Ha ha ha ha!

—————————-

Lầu 377 (lâu chủ trả lời): Sau đó S lại kể tên hai cái thành chủ, nhưng lần lượt bị B lấy lý do “phụ cận có khu giao dịch nên tạp âm quá lớn không ngủ ngon giấc được” cùng với “vị trí địa lý quá hẻo lánh cưỡi ngựa đi đường không tiện” mà cự tuyệt.

Tôi lặng lẽ lui đội.

Chuyện này cuối cùng được giải quyết bằng cách S và B mỗi người mua một căn nhà, quyết định mùa Xuân và mùa Thu tới ở căn nhà ven sông, mùa Hè cùng mùa Đông thì đến chỗ có toàn bộ NPC đều là đồng hương của B để tránh gió trốn muỗi.

Quyết định xong xuôi, S vui sướng tuyên bố chuyện này ở trong đoàn đội, còn gửi cho toàn thể thành viên mỗi người mười cái pháo hoa, bảo bọn họ phóng cho sảng khoái. Loại pháo hoa này ở trong game có giá chừng năm trăm linh thạch một cái, hiệu ứng khi phóng rất là lung linh, nhưng chỉ tồn tại trong chốc lát, mọi người thông thường chỉ phóng vào lúc tán gái mà thôi. Một làn sóng công kích bằng đạn bọc đường cứ thế ồ ạt bắn ra, thành viên đoàn vô cùng sôi nổi mà tỏ vẻ muốn chọn ngày lành tháng tốt tới nhà mới của S và B để chúc mừng bọn hắn một phen.

Thành viên trong đoàn của tôi, cũng diễn thiệt là nhiều…Có thể vì biết đối tượng của mình gây nhiều phiền toái, cho nên từ khi S gia nhập đoàn phó bản cố định và bang hội của chúng tôi thì luôn tặng đồ này đồ nọ cho mọi người, có khi là linh thạch, có khi là các loại tài liệu hiếm có, có khi là thức ăn cao cấp cho sủng vật, cũng có lúc lại là tiên đan… Không chỉ tặng đồ, S chơi PvP cũng vô cùng lợi hại, do đó những lúc không phải hầu hạ B hắn sẽ dắt những thành viên khác của đoàn đi đánh đấu trường miễn phí.

Mới đầu, mọi người đích thực có chút bất mãn với B, thế nhưng thật không chịu nổi thế công bằng tiền và phúc lợi đánh đấu trường mà S mang lại, vì thế dần dần chuyển sang đứng cùng chiến tuyến với S, có đôi khi còn vứt bỏ hết lễ – nghĩa – trí – tín để phát điên với hai người bọn hắn một hồi.

Mà tôi, thằng đội trưởng một phen ôm cớt một phen ngâm nước tiểu để kéo đoàn cố định lọt vào top 5, gần như hoàn toàn mất đi tiếng nói, biến thành một thứ bỏ đi.

Tôi chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn những thành viên đã từng ngoan ngoãn nghe lời dứt áo bỏ tôi mà đi. Bọn cờ hó đó thật sự nghiêm túc chọn ngày hoàng đạo, mang theo đủ loại lễ vật, đi tới cái ổ của S và B…

Bởi vì nếu vắng mặt thì quá lạc đàn, cuối cùng tôi thật đáng xấu hổ mà khuất phục trước hai tên thần kinh nọ. Chẳng những tôi theo mọi người đi mừng tân gia, mà còn xách theo một bộ câu đối đến để chúc mừng.

Thậm chí tôi đã tự tay dán lên cửa nhà cho bọn hắn.

Gía trị nông trại được cộng thêm 5.

Tâm tính thiện lương thật hay chịu thiệt.

—————————-

Lầu 389: S có thể dùng viên đạn bọc đường, lâu chủ cũng có thể dùng mà, ông cũng mang lợi ra dụ đám đoàn viên đi.

—————————-

Lầu 396 (lâu chủ trả lời): @Lầu 389, cám ơn đề nghị của thím.

Nhưng mà thứ nhất là, tôi nghèo, toàn bộ linh thạch của tôi đã mang đi phát triển bang hội.

Thứ hai, tôi không biết đánh PvP, tất cả tinh lực của tôi đều dùng để nghiên cứu phương pháp dẫn dắt mọi người nhanh chóng chinh phục được phó bản.

Thím bảo tôi phải nàm thao, nàm thaoooooooo.



—————————-

Lầu 403: Xem xét toàn bộ quá trình liền có cảm giác lâu chủ rất có ý kiến với S và B, những người khác hình như không có ảnh hưởng gì, cho nên mới nói đúng là oán niệm của cẩu độc thân sao?! Oa ha ha ha ha

—————————-

Lầu 411: Lâu chủ nhanh nhanh tìm một bạn gái (trai) mà yêu thương đi, như vậy liền có thể khoái trá mà show ân ái với nhau rồi.

—————————-

Lầu 429 (lâu chủ trả lời): Tôi đẹp giai như thế này, tìm đối tượng chỉ là chuyện trong một phút giây thôi, chẳng qua tôi yêu thích cảm giác độc thân ấy mà, khửa khửa.

Tiếp tục nói về chuyện của hai người bọn hắn.

Sau khi có phòng ở, mức độ tác oai tác quái của B đã tăng theo cấp lũy thừa chỉ trong một nháy mắt.

Nói như thế nào nhỉ, cho dù trong game có hệ thống nông trại, nhưng mà ai lại có thể thật sự quản lý được vườn tược nhà cửa cơ chứ?

Thế mà B có thể…

Câu chuyện phải bắt đầu từ hôm ấy…

Ngày đó hệ thống nông trại cho vay vườn tược để là nhiệm vụ hằng ngày “Giết một con gà, làm món thịt gà nướng ”.

Vấn đề nảy sinh ở đây là, tôi không nuôi gà mà chỉ nuôi mấy con mèo nhỏ.

(thuận tiện cảm thán một câu, cảm giác sờ mèo thật thích, dù chỉ là mèo ảo mà thôi.)

Hoàn thành nhiệm vụ giết gà này, phần thưởng chính là một trăm miếng linh thạch và một miếng mạch lạc thạch trung phẩm, tuy không phải quá nhiều, thế nhưng nếu liên tục hoàn thành nhiệm vụ trong vòng ba mươi ngày, sẽ được thưởng thêm một bao quà lớn. Cái tôi muốn chính là phần quà kia, cho nên không thể gián đoạn việc làm hằng ngày.

Vì thế tôi đi hỏi trong đoàn có ai nuôi gà hay không, nhưng đoàn viên cũng muốn làm hằng ngày, gà nuôi cơ bản đều đã giết sạch, không có thừa để san sẻ cho tôi.

Đúng vào lúc ấy, có một thành viên trong đoàn nói gà mà hắn vừa giết là mượn từ chỗ S, trong nông trại của S có hơn mười con gà, tôi có thể qua đó vay tạm một con.

Tôi lên YY gọi S một hồi nhưng hắn không để ý đến tôi, có thể là hắn đang bận.

Chỉ là gà trong game mà thôi, tôi nghĩ trước mắt cứ giết một con sau đó sẽ nuôi rồi trả lại hắn cũng được, dù gì thì tôi và những bạn bè thân thuộc khác đều để cho nhau tùy tiện ra vào nông trại của mình, tài nguyên hiển nhiên sẽ dùng chung. Vì thế tôi lập tức đến thành chủ, mở danh sách nông trại của bạn tốt ra, trực tiếp chọn vào nhà S và B.

Phải biết, nhà của người chơi không có cửa, game cũng không tả thực đến mức có thể khóa cửa kéo rèm này nọ, chỉ cần nhân vật đã là bạn tốt của nhau thì liền có thể trực tiếp đi ra đi vào…

Vì thế cho nên thật sự là tôi không cố ý…

Khi tôi xông vào nhà bọn hắn, S và B đều không mặc trang bị trên người, à, nói đúng ra là nhân vật game của cả hai đều trần như nhộng và nằm ở trên giường.

Không, chính xác là S nằm trên người B.

Tâm tình của tôi lúc ấy, thật sự không cách nào có thể dùng từ ngữ để miêu tả lại được… Tuy rằng game này không bổ sung thêm động tác hai nhân vật “chịch chịch chịch” nhau, thế nhưng liên tưởng đến phong cách hành sự lúc bình thường của hai người, tôi lập tức đoán được bọn hắn đang làm cái mẹ gì!

Trò chơi này, bọn hắn chơi đến là chân thực, tôi thật sự phục rồi.

Vừa thấy tôi xuất hiện, B lập tức nhảy xuống khỏi giường, mặc trang bị vào trong nháy mắt.

Bởi vì hắn làm bộ quá giống, cho nên trong khoảnh khắc đó đầu óc tôi thế nhưng phi thường quái dị mà thật sự sinh ra cảm giác xấu hổ. Tôi vò đầu bứt tóc, lên tiếng cáo lỗi với B: “Thực xin lỗi, không phải tôi cố ý đâu.”

B gửi đi một cái biểu tình tức giận , sau đó nói: “Sau cậu vào nhà mà không gõ cửa!?”

Tôi: “…”

Trò chơi này còn đặc biệt thiết kế cửa sao!?

Tôi thu lại lời xin lỗi vừa rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Show Ân Ái Đều Phải Chết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook