Siêu Cấp Ác Ma

Chương 186

kingbin

04/11/2013

Thời gian nhanh chóng trôi đi, thoắt cái đã hơn nửa tháng kể từ ngày Vương Minh trở lại trường, lúc này cũng chính là lúc mà lúc kì nghỉ tết chính thức bắt đầu.

Đúng như Vương Minh đã kì võng, tên Dịch Thế Hùng đã bị hắn dọa cho một trận sợ mất mật vì vây trong thời gian gần đây cũng không có ai đếm tìm hắn gây phiền phức. Thậm chí theo như thông tin hắn nghe được từ mấy tên sinh viên hay buôn dưa lê buôn dưa chuột thì sau sự kiện bộ phim "AV" kia Dịch Thế Hùng mất hết mặt mũi lại thẹn quá hóa giận mà tim bị sinh bệnh, hiện đang phải ra nước ngoài.

Hôm nay chính là ngày đầu tiết của dịp nghỉ tết. có chăn ấm, có nệm êm, có người đẹp nằm trong lòng vốn Vương Minh muốn tiếp tục hưởng thụ một vài vận động thể dục buổi sáng nhưng khi vừa mở mắt ra kế hoạch hoàn hảo của hắn đã ngay lập tức bị đánh tan bởi người đẹp đang nằm trong lòng.

Triệu Vận thân thể trần truồng nằm trong lòng Vương Minh, hai tay hai chân mềm như những chiếc vòi bạch tuộc bám dính lấy hắn, da thịt ửng hồng là hậu quả do sự hứng phấn vẫn chưa tiêu tan sau cuộc vận động của hai người. Mặc dù hai mắt nhắm chặt nhưng trên khóe miệng vẫn luôn treo nụ cười thỏa mãn. Nhắm nhìn người đẹp trần truồng đang nằm trong lòng thì lửa dục của Vương Minh lại bùng lên, thằng em đã hơi có chút dấu hiệu. Vương Minh tính chuẩn bị đại chiến thêm một hồi nữa nhưng khi vừa di chuyển thân thẻ một chút thì Triệu Vận đã bị đánh thức. Thấy nàng dậy Vương Minh ôm nàng chặt vào trong lồng hơn, nhe răng cười nói

"Dậy sớm thế em. Đêm qua mệt mỏi như vậy nên nghỉ ngơi thêm lát nữa đi"

Triệu Vận vừa tỉnh dậy thì đột nhiên bị Vương Minh ôn chặt vào trong lòng, một mùi hương nam tính khiến nàng mê say xộc vào trung mũi, lai nghe Vương Minh nói như vậy thì trong đầu óc không khỏi nghĩ đến trận cuồng hoan đêm qua của hai người, lại nhớ đến sự mạnh mẽ đáng sợ của Vương Minh trên phương diện này khiến nàng đêm qua dục tiên dục đến nỗi nàng cũng không biết đã lên thiên đường bao nhiêu lần nữa. Nhưng mà nhớ lại đêm qua nàng cũng có chút hơi sợ hãi bởi Vương Minh dạo gần đây trên phương diện giường chiếu càng lúc càng mạnh mẽ lạ thường. Vốn với một người đàn bà, người đàn ông của mình càng mạnh mẽ trên phương diện chăn gối thì là một điều hạnh phúc lớn nhưng mà nếu quá mức mạnh mẽ thì đúng là một tai họa không nhỏ. Đêm qua nếu không phải Triệu Vận ra sức cầu xin thì chắc có lẽ đã bị Vương Minh làm cho tứ chí mềm nhũn không có sức mà xuống giường mất.

"Có lẽ phải ngờ chị Giai Giai giúp thôi"

Triệu Vận đỏ mặt lẩm bẩm. Thực ra từ khi trở về từ Hoa Huệ thôn hai nàng cũng đã bàn về vấn đền này rồi, sau khi Giai Giai được kiến thức sự mạnh mẽ của thân thể Vương Minh thì nàng lo lắng nếu hai người các nàng mà một mình hầu hạ hắn chắc chắn sẽ khiến hắn không thỏa mãn đồng thời không khéo còn làm hai nàng mệt chết vì vậy Nguyễn Giai Giai từng lớn mật đề nghị với Triệu Vận là thực hiện 3P nhưng mà khổ nỗi Triệu Vận là cô gái da mặt cực mỏng thì làm sao chấp nhận được cơ chứ. Chỉ vừa nghĩ đến trong đầu thôi cũng khiến nàng đỏ bừng mặt xấu hổ, tim đập thình thịch rồi. Nhưng mà qua mấy ngày gần đây, kinh nghiệm khổ sở của mỗi buổi tối khiến nàng không còn cách nào khác chỉ có thể cắn răng chấp nhận đề nghị của Nguyễn Giai Giai

May mà dư vị của đêm qua vẫn chưa tan hết nên khi khuôn mặt nàng đỏ bừng lên Vương Minh cũng không phát hiện ra được gì hắn chỉ cảm thấy Triệu Vận sau khi được Vương Minh chăm chỉ tươi tiêu thì càng lúc càng hấp dẫn nhấp là khuôn mặt thẹn thùng đỏ hồng như muốn chảy ra kia làm Vương Minh dục hỏa bừng bừng. Hắn chuyển động người nằm đè lên nàng.

Triệu Vận đang mải mê với suy nghĩ trong đầu nên cũng không quá để ý đến hành động của Vương Minh/ Chỉ khi cảm thấy có gì đó đè lên trước ngực, bụng dưới có một cây gậy nóng hổi cứng rắn chọc vào thì nàng mới sực tỉnh rối rít nói

"Không được… không được Vương Minh… thân thể em… vẫn chưa khôi phục"

Vương Minh nghe nàng nói thân thể vẫn chưa khôi phục thì mặc dù lửa dục sắp bùng lên tận óc nhưng nghĩ đến sức khỏe của Triệu Vận, lại nhớ đến vận động kịch liệt đêm qua thì không còn cách nào khác đành dằn lòng không chế lửa dục. Thở ra một ngụm trọc khí, Vương Minh trở lại chỗ cũ, ôm Triệu Vận và lòng hôn lên đôi một ngọt lim như trái anh đào của nàng.

Rời khỏi đôi môi của Vương Minh, Triệu Vận liếc mặt nhìn xuống phía dưới thấy tiểu Vương Minh đang sừng sững hiên ngang, nàng biết hắn hiện giờ đang rất khó chịu, đang ra sức nhẫn nại nhưng mà khổ nỗi thân thể nàng thực sự không được, không thể thỏa mãn được hắn. Từ hồi nhỏ nàng đã được người mẹ quá cố của mình dạy rằng thiên chức của phụ nữ là phục vụ và thỏa mãn chồng, chính vì tương tưởng này đã ăn sâu vào trong óc nàng từ thời còn bé nên khi lớn lên, sống cùng với Vương Minh nàng thể hiện ra một bộ dáng một người phụ nữ gia đình đúng chuẩn mực. Nàng nghĩ đến việc thân là một người vợ mà không thỏa mãn được chồng thì lại sợ hãi bởi nàng sợ mình không làm Vương Minh thỏa mãn thì Vương Minh càng ngày càng chán ghét nàng sau đó sẽ bỏ nàng lại không quan tâm nữa. Nghĩ đến việc này thì Triệu Vận như được tiếp thêm liều thuốc nghị lực càng thêm kiên định phải thực hiện ý định điên rồ của Nguyễn Giai Giai.

"À bây giờ là mấy giờ rồi anh Minh"

Vương Minh ngước nhìn lên đồng hồ trên đầu giường nói

"Tám giờ sáng rồi"



"Tám giờ sáng. Thôi chết rồi"

Triệu Vận đột nhiên giật mình vội vàng tung chăn bật người khỏi giường vội vàng vơ quần áo trên đất chạy vào phòng vệ sinh chỉ đệ lại một mình Vương Minh ù ù cạc cạc ngồi trên giường không biết có chuyện gì xảy ra.

"Có chuyện gì sao em?"

Vương Minh đợi Triệu Vận từ phòng tắm đi ra nhìn nàng với ánh mắt ân cần hỏi.

Triệu Vận lắc đầu nói

"Không có việc gì lớn đâu anh. Anh đừng lo"

"Vậy tại sao lúc nãy em lại vội vàng như ma đuổi vậy"

"Là thế này. Hôm nay chị Giai Giai hẹn em xuống phố mua sắm đồ dùng cho dịp Tết Nguyên Đán. Tính từ bây giờ thì còn mười lăm phút nữa là đến giờ hẹn, em sợ trễ nên mới vội vàng như vậy"

Mặc du không phải lần đầu tiên thân thể nàng trần truồng chạy qua chạy lại trước mặt Vương Minh nhưng mà tính nàng hơi có chút hướng nội nên mặc dù làm nhiều lẩn vậy mà trong tâm không tránh khỏi có chút ngượng ngùng e thẹn.

Vương Minh cười hả hả nói

"Ra là vậy. Làm anh tưởng có cháy nhà nữa. Vậy chúc các em đi chơi vui vẻ nhé"

"Anh chời chút"

Triệu Vận vội vàng chạy đến bên giường kéo tay Vương Minh nói

"Chị Giai Giai bảo lần này anh cũng đi"

"Không phải chứ"



Nghe thấy Triệu Vận nói thì đột nhiên không hiểu sao cơn buồn ngủ của Vương Minh lại biến mất không thấy chút tăm hơi nào. Đi theo các nàng đảm bảo không phải là việc tốt lành gì, chín phần mười làm làm công việc cu-li bốc vác cho mà xem. Lúc này hắn không khỏi nhớ đến mấy cuộc dạo phố hành xác khổ cực lần trước với Nguyễn Giai Giai. Nói thật trên đời này với một kẻ trải qua nhiều lần vào sinh ra tử như Vương Minh hiến có thứ gì hắn phải sợ hãi nhưng mà bây giờ trong thâm tâm hắn thì lại có răng có một thứ còn đáng sợ hơn cả cái chết, đó chính là cùng phụ nữ đi dạo. Vương Minh vội vàng lắc đầu giãy nẩy

"Không đi có chết cũng không đi"

"Không được"

Triệu Vận lắc đầu nói

"Chị Giai Giai nói lần này anh nhất định phải có mặt. Nếu không đi thì…"

Nói đến đây thì Triệu Vận đỏ mặt từ đến miệng nhưng không nói ra được. Vương Minh thấy vậy thì cảm thấy có điều không ổn liền hỏi

"Thì sao?"

"Chị ấy bảo nếu anh không đến thì… thì đến tối không cho anh lên giường, cho ra phòng khách ngủ"

Triệu Vận phải cố lấy hết sức lực mới dám nói ra những lòi nói thế này, nói xong nàng cảm thấy mặt mình hồng hồng nóng rực phát thẹn hận.

Vương Minh nghe xong thì ngớ người sững sờ mãi một lúc sau hắn mặt cười nhưng mà còn xấu hơn mếu, lúc này hắn cảm thấy thật sự là dở khóc dở cười. Hắn biết Nguyễn Giai Giai cực kì thông minh nhưng mà hắn lại không ngờ nàng dùng cái loại thủ đoạn này để ép hắn, bất quá hắn tin tưởng điều này sẽ thành sự thật nếu hôm nay hắn không đi bởi dựa theo mối quan hệ ngày càng thân mật với Nguyễn Giai Giai thì Vương Minh dám chắc chắn Triệu Vận sẽ làm thật. Nếu mà tình huống đó xảy ra thì đúng là giết hắn đi cho xong, có vợ đẹp mà không được ôm ngủ mà lại phải lủi thủi ngủ một mình trên ghế salon phòng khách. Điều này đối với bất cứ thằng đàn ông nào đặc biệt là những tên thanh niên trai tráng tinh lực dồi dào như Vương Minh còn khổ hơn cả chết. Vương Minh thở dài cuối cùng hắn cũng đành cắn răng đồng ý đồng thời trong lòng thầm nghĩ

"Thân xác à mày đứng trách tao nhé, thằng nhỏ vẫn quan trọng hơn a"

"Hì hì đúng y hệt như chị Giai Giai đoán"

Triệu Vận mỉm cười rất tự nhiên khiến Vương Minh nhìn đến ngớ người. Hắn không thể không công nhận rằng trong những cô gái và phụ nữ mình đã gặp thì Triệu Vận không phải là người có nụ cười đẹp nhất nhưng lại là thuần khiết và tự nhiên nhất mà hắn từng gặp, cứ mỗi lần thấy nàng cười là Vương Minh lại cảm thấy mình như đang được tám trong gió xuân, tinh thần trở lên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

"Được rồi anh đi vệ sinh thân thể đi, em ra ngoài nấy bữa sáng kẻo muôn"

Triệu Vận chủ động đưa môi lên hôn vào má hắn sau đó tinh nghịch đi ra ngoài.

Vương Minh sờ sờ chỗ Triệu Vận hôn rồi lắc đầu cười cười. Hắn lấy một bộ quần áo mới trong tủ, đi vào phòng vệ sinh tắm rửa thân thê sạch sẽ, mặc quần áo vào rồi ra ngoài ăn bữa sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Ác Ma

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook