Chương 349
kingbin
04/11/2013
Nhưng sự khác biệt rõ ràng nhất mà Nguyễn Phi Long có thể cảm nhận ở Nguyễn Hùng năm mười lăm tuổi so với Nguyễn Hùng mười tuổi chính là ở cái thái độ của Nguyễn Hùng đối người trong gia tộc, đặc biệt là đối với anh em họ. Nguyễn Hùng nhìn bề ngoài thì vẫn giống như bình thường, một bộ dạng cao cao tại thượng, quan tâm đến anh em nhưng Nguyễn Phi Long lúc đó có cảm giác cái sự quan tâm này rất giả tạo, hắn luôn có cảm giác Nguyễn Hùng luôn luôn giữ một khoảng cách và một sự ngờ vực đối với những người anh em họ khác, kể cả là hắn. Lúc đó hắn còn trẻ, chưa trưởng thành nên suy nghĩ cũng chưa sâu xa, hắn cảm nhận được sự thay đổi của Nguyễn Hùng nhưng cũng chẳng quan tâm nhiều chỉ vẫn mải lo vui chơi.
Phải mãi sau này, khi mà hắn trưởng thành, biết hơn được nhiều thứ về gia tộc và xã hội thì hắn mới lý giải được về sự thảy đổi của Nguyễn Hùng. Nguyễn Hùng từ năm mười tuổi, sau khi được chỉ định làm người kế vị, Nguyễn Hùng không chỉ phải tiếp nhận sự huấn luyện khắc nghiệt của gia tộc mà còn liên tục chịu những đợt ám sát đạt đến tuần suất gần như liên tục cỡ dăm bữa nửa tháng từ đám sát thủ của những kẻ trong gia tộc đang ngấp nghé nhìn chằm chằm vào vị trí mà Nguyễn Hùng đang nắm giữ.
Nếu như là khi còn trẻ, Nguyễn Phi Long biết điều này chắc chắc sẽ oán giận đám họ hàng vô nhân tính kia, vì lợi ích mà chẳng đếm xỉa tình thân gì cả nhưng Nguyễn Phi Long lúc biết được điều này thì hắn đã trưởng thành, đã va vấp với sự đời, cũng đã ngộ ra được không ít. Chính vì đã hiểu chuyện nên Nguyễn Phi Long cảm thấy đám người kia làm như vậy chẳng có gì là quá đáng, ngược lại còn cảm thấy đám người kia làm vậy là rất bình thường. Người xưa có câu: “có tiền mua tiên cũng được”, chỉ cần câu nói này cũng đủ để thấy được ma lực của đồng tiền đáng sợ như thế nào. Mà đó mới mới chỉ là tiền tài phú quý đã có thể “mua thần bán tiên” nếu như một thứ còn quý giá hơn cả quyền tài như quyền lực quyền thế thì liệu ma lực còn lớn đến thế nào. Quyền và tài cùng kết hợp, ma lực tổng hợp lại không phải đơn giản giống như phép toán một công một bằng hai trong toán học. Trước một ma lực đáng sợ như vậy, thử hỏi liệu ai có đủ lý trí để cưỡng lại, để còn nhớ đến cái gọi là “tình thân máu mủ” nữa.
Mà về phía Nguyễn Hùng, ngày ngày luôn bị người thân thích phái sát thủ đến ám sát thì hỏi hắn làm sao không căm hận, không cẩn thận đề phòng làm sao được chứ. Người xưa thường nói mưa dầm thấm lâu, Nguyễn Hùng ngày qua ngày, từng giờ từng phút phải luôn trong tình trạng đề phòng những người thân thì cũng không khó trách khi mà hắn dần dần trở thành một kẻ đa nghi, mau lạnh vô tình. Mà cũng chính vì không có người nào có thể để Nguyễn Hùng tin tưởng thế nên hắn càng ngày càng quên mất tình thân, chỉ tin tưởng vào lợi ích. Vì vậy cách nhìn nhận con người của Nguyễn Hùng cũng rất trực tiếp và đơn giản. Không phân biệt người thân, bạn bè hay kẻ thù, trong mắt hắn chỉ có hai loại người: loại người có giá trị và loại người không giá trị. Nếu như là loại người có giá trị cho hắn lợi dụng thì Nguyễn Hùng rất sẵn lòng sử dụng còn nếu như là kẻ không còn giá trị thì Nguyễn Hùng cũng chẳng thương tích ném bỏ không thương tích, thậm chí còn giết chết.
Thế nên, vì hiểu rõ con người của Nguyễn Hùng nên lúc này Nguyễn Phi Long đang cực kỳ cảm thấy áp lực. Nếu như tương lại khi Nguyễn Hùng ngồi lên ghế gia chủ, hắn không thể chứng minh cho Nguyễn Hùng thấy rằng hắn có một chút giá trị để Nguyễn Hùng có thể sử dụng thì tương lai hắn sẽ không còn được Nguyễn Hùng che chở mà đã không được Nguyễn Hùng che chở thì hắn làm sao còn đất sống ở Nguyễn gia được nữa chứ.
Hít một hơi thật sâu, Nguyễn Phi Long làm đã làm ra quyết định. Vì cuộc sống tươi đẹp trong tương lại khi Nguyễn Hùng lên làm chủ Nguyễn gia, hắn chỉ có thể ném đi mặt mũi. Nguyễn Hùng cúi đầu, không dám đối mặt với Nguyễn Phi Long:
“Anh, em xin lỗi đã làm anh thất vọng”
“Chú đã làm gì khiên anh thất vọng?”
Nguyễn Hùng giọng rất nghiêm nghị nói nhưng mà trong ánh mắt toát lên vẻ khoái ý cùng thưởng thức nhìn Nguyễn Phi Long. Nếu như Nguyễn Phi Long lựa chọn giấu giếm thì hắn sẽ lập tức đẩy Nguyễn Phi Long ra khỏi danh sách nhưng kẻ có giá trị sử dụng của hắn. Thực ra Nguyễn Hùng cũng không máu lạnh giống như Nguyễn Phi Long tưởng tượng. Dù sao thì Nguyễn Hùng hắn cũng là người, mà đã là người thì dù cố gắng thế nào đi nữa hắn vẫn không thể hoàn toàn xóa bỏ triệt để hai chữ “tình thân ruột thịt” được. Đặc biệt là đối với Nguyễn Phi Long, người đã cùng hắn gắn bó với nhau từ bé, được hắn coi như em trai thì dù hắn nhẫn tâm hay máu lạnh như thế nào cũng không nỡ ra tay đẩy Nguyễn Phi Long đến đường cùng hay đường chết thế nên cho dù Nguyễn Phi Long bị hắn gạt bỏ khỏi danh sách thì hắn cũng không quá bạc đãi hay ghẻ lạnh Nguyễn Phi Long, ít nhất có thể giúp hắn tiếp tục cuộc sống giàu sang vô ưu vô lo như hiện tại nhưng nếu muốn nhiều hơn thì không thể nào.
Bất quá lúc này Nguyễn Phi Long lựa chọn ném đi mặt mũi mà thừa nhận sai lầm khiến Nguyễn Hùng cảm thấy Nguyễn Phi Long khá là “thành thật”, mà hắn thích sử dụng nhất là những người “thành thật” thế nên hắn quyết định giữ lại Nguyễn Phi Long trong danh sách của hắn. Với lại hắn nhìn trúng Nguyễn Phi Long không phải ở tài năng của hắn bởi vì tài năng của Nguyễn Phi Long quá kém, kém đến mức còn chẳng bằng tên thuộc hạ kém nhất dưới trướng hắn. Cái hắn nhìn trúng ở Nguyễn Phi Long chính là cái sự an chơi trác táng phá gia chi tử của hắn.
Nếu như người khác biết được cái ý nghĩ này của Nguyễn Hùng chắc sẽ nghĩ hắn bị điên, ngu ngốc Nguyễn Hùng lại không cho rằng như vậy. Nguyễn Phi Long tuy rằng không có tài cán gì, chỉ biết ăn rồi chơi, là một tên phá gia chi tử nhưng chính vì chỉ suốt ngày ăn chơi nên khả năng giao tiếp và kết bạn với đám con ông cháu cha trong giới thượng lưu của hắn cực mạnh thế nên mạng lưới quan hệ trong thế hệ trẻ của Nguyễn Phi Long rất đồ sộ và rộng lớn. Đừng nghĩ rằng cái đám người kia chỉ là một lũ vô dụng phá gia chi tử nhưng trên người bọn chúng còn dán mác gia đình của bọn chúng thế nên ít nhiều trong ta những kẻ này thì cũng có một chút quyền lực. Nếu có thể vận dụng khéo léo cái mạng lưới quan hệ này thì chắc chắn sẽ tạo ra một lượng không hề tầm thường chút nào, thậm chí chính phủ hay năm đại gia tộc cũng phải có chút kiêng dè. Đây chính là thứ giá trị khiến Nguyễn Phi Long trong mắt của Nguyễn Hùng.
Nguyễn Phi Long khóe miệng hơi giật giật, hít một hơi lấy can đảm, hắn nói liền một mạch:
“Dạ, việc anh giao em đã không hoàn thành được. Em quá bất cẩn nên để cái tên Vương Minh của công ty Vương thị biết em đang nhắm đến hai con bồ của nó”
Nói xong lời này, Nguyễn Phi Long thở phào một cái rất nhẹ, hắn cảm giác trong lòng như thả ra một tảng đá, cảm giác rất nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Lúc này tuy rằng hắn không ngẩng mắt lên nhưng khóe mắt thỉnh thoảng hơi liếc qua khóe mắt quan sát sắc mặt của Nguyễn Hùng ngồi đối diện.
Phải mãi sau này, khi mà hắn trưởng thành, biết hơn được nhiều thứ về gia tộc và xã hội thì hắn mới lý giải được về sự thảy đổi của Nguyễn Hùng. Nguyễn Hùng từ năm mười tuổi, sau khi được chỉ định làm người kế vị, Nguyễn Hùng không chỉ phải tiếp nhận sự huấn luyện khắc nghiệt của gia tộc mà còn liên tục chịu những đợt ám sát đạt đến tuần suất gần như liên tục cỡ dăm bữa nửa tháng từ đám sát thủ của những kẻ trong gia tộc đang ngấp nghé nhìn chằm chằm vào vị trí mà Nguyễn Hùng đang nắm giữ.
Nếu như là khi còn trẻ, Nguyễn Phi Long biết điều này chắc chắc sẽ oán giận đám họ hàng vô nhân tính kia, vì lợi ích mà chẳng đếm xỉa tình thân gì cả nhưng Nguyễn Phi Long lúc biết được điều này thì hắn đã trưởng thành, đã va vấp với sự đời, cũng đã ngộ ra được không ít. Chính vì đã hiểu chuyện nên Nguyễn Phi Long cảm thấy đám người kia làm như vậy chẳng có gì là quá đáng, ngược lại còn cảm thấy đám người kia làm vậy là rất bình thường. Người xưa có câu: “có tiền mua tiên cũng được”, chỉ cần câu nói này cũng đủ để thấy được ma lực của đồng tiền đáng sợ như thế nào. Mà đó mới mới chỉ là tiền tài phú quý đã có thể “mua thần bán tiên” nếu như một thứ còn quý giá hơn cả quyền tài như quyền lực quyền thế thì liệu ma lực còn lớn đến thế nào. Quyền và tài cùng kết hợp, ma lực tổng hợp lại không phải đơn giản giống như phép toán một công một bằng hai trong toán học. Trước một ma lực đáng sợ như vậy, thử hỏi liệu ai có đủ lý trí để cưỡng lại, để còn nhớ đến cái gọi là “tình thân máu mủ” nữa.
Mà về phía Nguyễn Hùng, ngày ngày luôn bị người thân thích phái sát thủ đến ám sát thì hỏi hắn làm sao không căm hận, không cẩn thận đề phòng làm sao được chứ. Người xưa thường nói mưa dầm thấm lâu, Nguyễn Hùng ngày qua ngày, từng giờ từng phút phải luôn trong tình trạng đề phòng những người thân thì cũng không khó trách khi mà hắn dần dần trở thành một kẻ đa nghi, mau lạnh vô tình. Mà cũng chính vì không có người nào có thể để Nguyễn Hùng tin tưởng thế nên hắn càng ngày càng quên mất tình thân, chỉ tin tưởng vào lợi ích. Vì vậy cách nhìn nhận con người của Nguyễn Hùng cũng rất trực tiếp và đơn giản. Không phân biệt người thân, bạn bè hay kẻ thù, trong mắt hắn chỉ có hai loại người: loại người có giá trị và loại người không giá trị. Nếu như là loại người có giá trị cho hắn lợi dụng thì Nguyễn Hùng rất sẵn lòng sử dụng còn nếu như là kẻ không còn giá trị thì Nguyễn Hùng cũng chẳng thương tích ném bỏ không thương tích, thậm chí còn giết chết.
Thế nên, vì hiểu rõ con người của Nguyễn Hùng nên lúc này Nguyễn Phi Long đang cực kỳ cảm thấy áp lực. Nếu như tương lại khi Nguyễn Hùng ngồi lên ghế gia chủ, hắn không thể chứng minh cho Nguyễn Hùng thấy rằng hắn có một chút giá trị để Nguyễn Hùng có thể sử dụng thì tương lai hắn sẽ không còn được Nguyễn Hùng che chở mà đã không được Nguyễn Hùng che chở thì hắn làm sao còn đất sống ở Nguyễn gia được nữa chứ.
Hít một hơi thật sâu, Nguyễn Phi Long làm đã làm ra quyết định. Vì cuộc sống tươi đẹp trong tương lại khi Nguyễn Hùng lên làm chủ Nguyễn gia, hắn chỉ có thể ném đi mặt mũi. Nguyễn Hùng cúi đầu, không dám đối mặt với Nguyễn Phi Long:
“Anh, em xin lỗi đã làm anh thất vọng”
“Chú đã làm gì khiên anh thất vọng?”
Nguyễn Hùng giọng rất nghiêm nghị nói nhưng mà trong ánh mắt toát lên vẻ khoái ý cùng thưởng thức nhìn Nguyễn Phi Long. Nếu như Nguyễn Phi Long lựa chọn giấu giếm thì hắn sẽ lập tức đẩy Nguyễn Phi Long ra khỏi danh sách nhưng kẻ có giá trị sử dụng của hắn. Thực ra Nguyễn Hùng cũng không máu lạnh giống như Nguyễn Phi Long tưởng tượng. Dù sao thì Nguyễn Hùng hắn cũng là người, mà đã là người thì dù cố gắng thế nào đi nữa hắn vẫn không thể hoàn toàn xóa bỏ triệt để hai chữ “tình thân ruột thịt” được. Đặc biệt là đối với Nguyễn Phi Long, người đã cùng hắn gắn bó với nhau từ bé, được hắn coi như em trai thì dù hắn nhẫn tâm hay máu lạnh như thế nào cũng không nỡ ra tay đẩy Nguyễn Phi Long đến đường cùng hay đường chết thế nên cho dù Nguyễn Phi Long bị hắn gạt bỏ khỏi danh sách thì hắn cũng không quá bạc đãi hay ghẻ lạnh Nguyễn Phi Long, ít nhất có thể giúp hắn tiếp tục cuộc sống giàu sang vô ưu vô lo như hiện tại nhưng nếu muốn nhiều hơn thì không thể nào.
Bất quá lúc này Nguyễn Phi Long lựa chọn ném đi mặt mũi mà thừa nhận sai lầm khiến Nguyễn Hùng cảm thấy Nguyễn Phi Long khá là “thành thật”, mà hắn thích sử dụng nhất là những người “thành thật” thế nên hắn quyết định giữ lại Nguyễn Phi Long trong danh sách của hắn. Với lại hắn nhìn trúng Nguyễn Phi Long không phải ở tài năng của hắn bởi vì tài năng của Nguyễn Phi Long quá kém, kém đến mức còn chẳng bằng tên thuộc hạ kém nhất dưới trướng hắn. Cái hắn nhìn trúng ở Nguyễn Phi Long chính là cái sự an chơi trác táng phá gia chi tử của hắn.
Nếu như người khác biết được cái ý nghĩ này của Nguyễn Hùng chắc sẽ nghĩ hắn bị điên, ngu ngốc Nguyễn Hùng lại không cho rằng như vậy. Nguyễn Phi Long tuy rằng không có tài cán gì, chỉ biết ăn rồi chơi, là một tên phá gia chi tử nhưng chính vì chỉ suốt ngày ăn chơi nên khả năng giao tiếp và kết bạn với đám con ông cháu cha trong giới thượng lưu của hắn cực mạnh thế nên mạng lưới quan hệ trong thế hệ trẻ của Nguyễn Phi Long rất đồ sộ và rộng lớn. Đừng nghĩ rằng cái đám người kia chỉ là một lũ vô dụng phá gia chi tử nhưng trên người bọn chúng còn dán mác gia đình của bọn chúng thế nên ít nhiều trong ta những kẻ này thì cũng có một chút quyền lực. Nếu có thể vận dụng khéo léo cái mạng lưới quan hệ này thì chắc chắn sẽ tạo ra một lượng không hề tầm thường chút nào, thậm chí chính phủ hay năm đại gia tộc cũng phải có chút kiêng dè. Đây chính là thứ giá trị khiến Nguyễn Phi Long trong mắt của Nguyễn Hùng.
Nguyễn Phi Long khóe miệng hơi giật giật, hít một hơi lấy can đảm, hắn nói liền một mạch:
“Dạ, việc anh giao em đã không hoàn thành được. Em quá bất cẩn nên để cái tên Vương Minh của công ty Vương thị biết em đang nhắm đến hai con bồ của nó”
Nói xong lời này, Nguyễn Phi Long thở phào một cái rất nhẹ, hắn cảm giác trong lòng như thả ra một tảng đá, cảm giác rất nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Lúc này tuy rằng hắn không ngẩng mắt lên nhưng khóe mắt thỉnh thoảng hơi liếc qua khóe mắt quan sát sắc mặt của Nguyễn Hùng ngồi đối diện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.