Chương 171: “Thịt” (1)
kingbin
04/11/2013
Bữa tiệc của thôn Hoa Huệ được tổ chức vào buổi tối, lúc ba người Vương Minh xuống dưới cửa khách sạn thì thấy lúc này ở khoảng sân trống rộng lớn trước cửa khách sạn, người dân đang chồng từng bó củi lên tạo thành một ụ lớn. Ở một góc khác thì nhân dân đang xếp các chiếc bàn đơn thành một cái bàn dài chạy dọc cả khoảng sân, một vài món ăn hoa quả được bài lên trên. Nhìn tình cảnh như thế này Vương Minh cũng mơ hồ đoán ra đoán chắc đây là một bữa tiệc đứng ngoài trời rồi.
Đến đúng bảy giờ tối, một cột lửa bùng lên giữa trung tâm thôn Hoa Huệ soi sáng cả thôn làng, bữa tiệc đêm của thôn chính thức được bắt đầu. Một bữa tiệc haonf mĩ với sự kết hợp đến tuyệt hảo của âm thanh, ánh lửa và những món ăn bình dị dân dã nhưng thơm phức ngon miệng không kém gì các khách sạn nhà hàng.
“Oài mệt quá”
Hôm nay trong bữa tiệc Vương Minh là diễn viên chính của bữa tiệc nên cũng mặc định trở thành mục tiêu mời rượu mà tất cả mọi người đều tiếp rượu. Hắn không nhớ mình đã uống bao nhiêu nhưng cơ hồ cũng không thể ít hơn chục trai. Mặc dù trong lúc uống đã âm thần dùng hắc ám nội khí bài trừ một chút men rượu ra khỏi cơ thể nên hiện giờ Vương Minh chỉ mới có cảm giác phê phê lâng lâng chứ không đến nỗi giống như bộ dạng thê thảm bất tỉnh nhân sự của Phan Hoàng.
Ào ào…
Đột nhiên một loạt tiếng nước chảy truyền vào tai của Vương Minh. Rất nhanh hắn xác định ngay được nơi phát ra cái âm thành đấy, không phải nơi nào khác chính là từ bên trong nhà tắm vọng ra. Lập tức Vương Minh nhớ ra Triệu Vận và Nguyễn Giai Giai đã lên phòng trước. Nghĩ đến Triệu Vận là lập tức Vương Minh cảm thấy toàn thân nóng rực lên, miệng có chút khô khốc, hắc ám nội khí trong cơ thể hắn lúc này được sự trợ giúp đắc lực của men rượu mà làm trong lòng Vương Minh bùng lên một cỗ dục vọng mãnh liệt.
Dục vọng và hưng phấn đánh bay sự mệt mỏi của cơ thể, Vương Minh lập tức bật dậy khỏi giường nhanh chóng thoát tất cả những thứ trên cơ thể xuống để lộ ra một cơ thể gân guốc và cơ bắp đầy góc cạnh như một tác phẩm nghệ thuật của tạo hóa. Nhưng khi hắn chẩun bị đạp cửa phòng tắm xông vào thì đột nhiên cánh cửa mở ra. Lúc này xuất hiện trước mặt Vương Minh là một đại mỹ nhân nhưng lại không phải Triệu Vận của hắn. Nhìn thấy mỹ nhân này thì Vương Minh sửng sốt đến nỗi lập tức quên ngay cả ham muốn, hắn lắp bắp hỏi
“Giai Giai em… em làm gì ở phòng anh”
Mỹ nhân đứng trước mặt Vương Minh lúc này chính là Nguyễn Giai Giai. Lúc này nàng vửa tắm xong nên làm cho da thịt nàng càng đẹp hơn, vừa trắng vừa hồng trơn láng không cầm chạm tay cũng có thể cảm nhận được bằng mắt. Chiếc khăn tắm bằng bông dính nước ôm sát từng đừng cong chết người của nàng khiến Vương Minh hai mắt không khỏi sáng rực lên. Hắn và Nguyễn Giai Giai đã quen nhau dược một thời gian nhưng mà Vương Minh không thể không thừa nhận rằng hắn chưa bao giờ được chiêm ngưỡng bộ dạng cực kì quyến rũ mà mê hoặc này của nàng.
Nguyễn Giai Giai thấy Vương Minh như chết lặng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai chiếc bánh bao to trắng nón của mình thì trong lòng vừa vui lại vừa thẹn. Nàng vui là bởi nàng biết cơ thể mình hoàn toàn hấp dẫn được ngươi yêu nhưng nàng vẫn là một cô gái chưa trải qua chuyện chăn gối lần nào nên không tránh khỏi phút giây ngượng ngùng của con gái. Ngượng đến chín cả mặt, Nguyễn Giai Giai theo bản năng cúi đầu xuống nhưng vừa cúi đầu xuống thì đập vào ngay mắt nàng chính là cơ thể hoàn mĩ tráng kiện đầy nam tính và tiểu Vương Minh gân guốc đang hùng dũng hiên ngang chĩa thẳng về phía trước. Nguyễn Giai Giai cũng không phải là một cô bé mới lớn, không hiểu về vấn đề sinh lí, nàng biết đàn ông có biểu hiện như vậy chứng tỏ là đang muốn. Nghĩ đến điều này thì mặt Nguyễn Giai Giai lại càng đỏ hơn nhưng đợi mãi một lúc vẫn không thấy Vương Minh mở lời nào, chỉ thấy hắn vẫn đứng ngây người như tượng đá, ánh mắt ghim chặt lên hai chiếc bánh bao trắng nõn nà của nàng. Trước tình cảnh xấu hổ này thì Nguyễn Giai Giai đành ho khan hai tiếng đánh thức Vương Minh khỏi mộng
“E hèm. Vương Minh anh đi tắm đi còn đi ngủ”
Nói xong Nguyễn Giai Giai lập tức lách qua người Vương Minh rồi lên giường, cầm lấy chăm chùm kín cả cơ thể.
Vương Minh lúc này cảm thấy đầu óc cực kì trì trệ khó hiểu, hắn trong đầu đầy nghi hoặc đứng im tại chỗ như mọc rễ mà không biết làm gì tiếp theo cả. Mãi một lúc sau hắn mới lắc lắc đầu rồi đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ thân thể.
Nguyễn Giai Giai nằm vo tròn mình trên giường, trái tim nàng lúc này đang đập thình thịch từng nhịp từng nhịp lớn. Nàng rất yêu Vương Minh, cũng muốn trao thân cho hắn nhưng không hiẻu sao mỗi lần quyết định đến lúc thưc hiện thì lại cảm thấy run sợ. Có lẽ đây bản tính của một cô gái khi đối mặt với lần đầu tiên thiêng liêng nhất. Nhưng thời gian cứ trôi nàng nhìn thấy người chị em tốt Triệu Vận của mình sống cùng một nhà với Vương Minh rất hạnh phúc và vui sướng thì trong lòng cực kì hâm mộ vì vậy nhân dịp chuyến đi này nàng hạ quyết tâm chính thức trở thành bạn gái hợp chuẩn của Vương Minh. Nhưng lúc hai người thân mật thì bản tính rụt rè và run sợ lại nổi lên trong lòng nên không dám tiến tới.
Nhưng may mắn cho nàng là hôm nay Triệu Vận, một người có kinh nghiệm trên chinh chiến trên giường với Vương Minh, đi cùng. Tuy Triệu Vận không phải là người quá tinh tế nhưng nàng cũng nhận ra có điểm kì lạ của Nguyễn Giai Giai. Thế là trong lúc chờ mọi người chuẩn bị cho bữa tiệc hai nàng kéo nhau ra một góc ít người chú ý thủ thỉ tâm tình. Triệu Vận bản tính nhút nhát, đặc biệt khi đề cập đến vấn đề nhạy cảm như chuyện chăn gối thì rất ngại ngùng nhưng nghĩ đến hạnh phúc tương lai của Nguyễn Giai Giai và Vương Minh, lại nghĩ Nguyễn Giai Giai cũng không phải là người ngoài nên cũng mạn rạn chia sẻ cho Nguyễn Giai Giai một chút kinh nghiệm bản thân.
Có được sự cổ động và kinh nghiệm truyền đạt của Triệu Vận thì Nguyễn Giai Giai cảm thấy tự tin hơn hẳn thế là hai nàng lập tức vạch ra một kế hoạch để biến đêm nay thành đêm “động phòng sớm” của Vương Minh và Nguyễn Giai Giai. Nhưng mà việc nào có đơn giản như dự tính của Nguyễn Giai Giai, lúc bước ra khỏi phòng tắm nhìn thấy tiểu Vương Minh hùng dũng ở giữa hai chân của Vương Minh thì nàng đột nhiên nghĩ
“Sao cái ấy lại to vậy, nếu cho vài người mình thì…”
Vừa nghĩ đến đây thì nàng vừa sợ lại vừa cảm thấy kích thích, vì đây là lần đầu tiên được nhìn thấy cái thứ vũ khí chống trời của người khác giới nên mặc dù đã vạch sẵn kế hoạch trong đầu nhưng Nguyễn Giai Giai lại cảm thấy đầu óc trở lên trống rỗng lạ thường, không biết làm gì nên nàng chỉ có thể chui vào chăn cuộn tròn bên trong mà chờ đợi.
Cạch…
Một tiếng động rất nhỏ vang lên, mặc dù âm thanh rất nhỏ nhưng do cả căn phòng ngủ lúc này đang bảo phủ bởi một không gian quá yên tĩnh nên dù một âm thanh nhỏ như vậy thì Nguyễn Giai Giai cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Nghe thấy âm thanh này thì tim nàng càng đập mạnh hơn, nàng biết giờ khắc mà mình hằng chờ mong đang sắp đến gần rồi. Thần kinh chợt căng ra, hàm răng nàng cắn chặt vào bờ môi anh đào gợi cảm, nàng cố gắng làm cho tinh thần của mình được bình tĩnh, tránh có sai sót gì ngoài ý muốn xảy ra trong đêm quan trọng này nhưng có vẻ như nàng đã thất bại.
Vương Minh ra khỏi nhà tắm, khi chui vào chăm định ôm nàng ngủ thì đôi tay chạm vào một thứ gì đó mềm mại trớn bóng và cực kì mát lạnh. Hắn cực kì sửng sốt, khi nhìn kĩ lại thì hắn thấy Nguyễn Giai Giai cả cơ thể trong tình trạng không một mảnh vài nằm co ro trong chăn, khi bàn tay của hắn chạm vào nàng thì cả cơ thể run lên, mặc dù trong bóng tối nhưng Vương Minh vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng của nàng. Nhìn thấy cảnh tượng này nếu Vương Minh không hiểu được nữa thì hắn thà đạp đầu vào tường chết luôn đi cho khỏe, hắn nhìn thân thể tuyệt mĩ của Nguyễn Giai Giai mà nở nụ cười vui sướng. Vốn hắn muốn “ăn” Nguyễn Giai Giai từ lâu nhưng mà vì trong lòng tôn trọng nàng nên muốn nàng tự nguyện thì mới xuống tay nhưng mà đợi mãi mà vẫn chưa có ám hiệu nào từ nàng nên dần dần hắn quyên mất. Bây giờ cuối cùng sau bao ngày chờ đợi trong mòn mỏi thì trơi không phụ lòng người, ngày thu quả đã đến.
Vương Minh lặng lặng không nói gì hắn biết trong những lúc này thì hành động hơn lời nói rất nhiều. Hắn vòng tay ôm lấy eo của Nguyễn Giai Giai kéo nàng vào trong lồng ngực của mình. Ôm thân thể của Nguyễn Giai Giai, Vương Minh có thể cảm thấy thân thể nàng đan run rẩy và nóng dần lên. Cũng không phải là tay mơ trong lĩnh vực này nên Vương Minh biết Nguyễn Giai Giai đang căng thẳng, hắn ghé vào tai nàng thở một luồng khí nóng khiến tai nàng đã đỏ lại càng đỏ hơn, hắn an ủi
“Đừng sợ Giai Giai”
Nguyễn Giai Giai đang hoảng loạn thì nghe thấy lời an ủi của Vương Minh thì giống như được uống thuốc an thần. Tâm tình bình ổn hơn hẳn, cũng không còn sự sọ hãi như lúc trước. Lại nói nằm trong lồng ngực của Vương Minh khiến mũi nàng ngửi được rất nhiều khí vị nam nhân nồng đậm trên người hắn, cái thứ mùi vị này khiến nàng cảm thân rất là kích thích, cả cơ thể râm ran nóng hừng hực.
Vương Minh thấy Nguyễn Giai Giai đã bình tĩnh nhưng chưa vội phát động thế công. Hắn ôm nàng chậm rãi rót từng lời thủ thỉ mật ngọt vào tai nàng, đương nhiên đôi bàn tay cũng không nhàn rỗi chỉ là cứ mỗi lần thủ thỉ đôi tay lại khẽ di chuyển một chút. Dần đà không biết từ lúc nào hai ngọn núi đầu co dãn của Nguyễn Giai Giai đã nằm ngọn trong hai bàn tay của Vương Minh. Lúc này hắn mới bắt đầu xuất thủ tuyệt kĩ mat-xa đắc ý của mình biến hai chiếc bánh bao tráng trong lòng bàn tay thành đủ mọi thứ hình dạng.
Nguyễn Giai Giai bị những lời mật ngọt của Vương Minh rót vào làm bùi tai, sự sợ hãi cũng không còn lớn như trước nữa. Đang trong trạng thái lâng lâng thì đột nhiên nàng cảm thấy trước ngực mình bị tập kích. Nàng đang định hét lên theo bản năng tự vệ của một người con gái thì ngực truyền đến một cảm giác mà nàng không nói lên lời. Cái cảm giác này giống như mỗi lần Vương Minh chạm vào bộ ngực nàng, vừa ngứa ngứa khó chịu lại vừa khoan khái dễ chịu. Vì vậy mà nàng định hét lên nhưng lại không được nữa, mọi âm thành dường như bị tắc nghẽn ở noi cuống họng. Mà chưa kể mỗi lần ngón tay của Vương Minh vân vê hai hạt đậu nhỏ nhắn hồng hồng của nàng thì cảm giác sảng khoái sung sướng lại tăng mạnh khiến nhiều lần nàng suýt không kìm chế được mà phải phát ra những âm thanh xấu hổ
Dưới thủ pháp xoa bóp của Vương Minh mà cơ thể của Nguyễn Giai Giai là cơ thể cực kì nhạy cảm hơn người thường nên chỉ cần xoa bóp vân vê hạt đậu một lúc thôi là cơ thể nàng đã nóng hừng hực như một lò hỏa, bộ ngực và hai hạt đậu đã săn cứng lại. Vương Minh lập tức xoay ngươi để Nguyễn Giai Giai nằm phía dưới mình, môi hắn lập tức tìm đến đôi môi gợi cảm ngọt lịm của nàng, chiếc lưỡi như một con rắn luồn lách cuốn lấy chiếc lỡi nhỏ nhắn xinh xinh của Nguyễn Giai Giai.
“Ưm… ưm… ư…”
Không kìm lòng được Nguyễn Giai Giai phải rên lên vài tiếng nhưng lúc này môi nàng và môi của Vương Minh đang khóa chặt vào nhau nên nàng không thể phát những tiếng rên rỉ tiêu hồn của mình ra bên ngoài được.
Chiếc lưỡi của Vương Minh liên tục quậy phá và đũa giỡn trong miệng nhỏ của Nguyễn Giai Giai. Nói thật lòng trên người Nguyễn Giai Giai thứ lôi quấn hấp dân hắn nhất không phải là thân hình ma quỉ của nàng mà là cái miệng này. Mỗi lần hôn nàng là hắn lại cảm giác thấy được một vị ngọt như ăn đường, cực kì kích thích dục vọng làn hắn nhớ mãi không thể nào quên được. Trên hoạt động thì dưới cũng hưởng ứng theo, một tay vẫn toạn trên trên một bên đỉnh núi còn một tay bắt đầu hành trình khám phát, lăn lỏi qua những vùng bằng phẳng láng mịn mà tiến đến khu vực thung lũng phía dưới. Bàn tay của Vương Minh khá phá khu vực thung lũng thì cực kì thích thù bởi nơi này của Nguyễn Giai Giai không giống như những người phụ nữ khách, không có cảm giác rậm rạp cỏ cây mà cực kì trơn bóng, mang lại cho Vương Minh một cảm giác mới lạ cực kì kích thích
Đến đúng bảy giờ tối, một cột lửa bùng lên giữa trung tâm thôn Hoa Huệ soi sáng cả thôn làng, bữa tiệc đêm của thôn chính thức được bắt đầu. Một bữa tiệc haonf mĩ với sự kết hợp đến tuyệt hảo của âm thanh, ánh lửa và những món ăn bình dị dân dã nhưng thơm phức ngon miệng không kém gì các khách sạn nhà hàng.
“Oài mệt quá”
Hôm nay trong bữa tiệc Vương Minh là diễn viên chính của bữa tiệc nên cũng mặc định trở thành mục tiêu mời rượu mà tất cả mọi người đều tiếp rượu. Hắn không nhớ mình đã uống bao nhiêu nhưng cơ hồ cũng không thể ít hơn chục trai. Mặc dù trong lúc uống đã âm thần dùng hắc ám nội khí bài trừ một chút men rượu ra khỏi cơ thể nên hiện giờ Vương Minh chỉ mới có cảm giác phê phê lâng lâng chứ không đến nỗi giống như bộ dạng thê thảm bất tỉnh nhân sự của Phan Hoàng.
Ào ào…
Đột nhiên một loạt tiếng nước chảy truyền vào tai của Vương Minh. Rất nhanh hắn xác định ngay được nơi phát ra cái âm thành đấy, không phải nơi nào khác chính là từ bên trong nhà tắm vọng ra. Lập tức Vương Minh nhớ ra Triệu Vận và Nguyễn Giai Giai đã lên phòng trước. Nghĩ đến Triệu Vận là lập tức Vương Minh cảm thấy toàn thân nóng rực lên, miệng có chút khô khốc, hắc ám nội khí trong cơ thể hắn lúc này được sự trợ giúp đắc lực của men rượu mà làm trong lòng Vương Minh bùng lên một cỗ dục vọng mãnh liệt.
Dục vọng và hưng phấn đánh bay sự mệt mỏi của cơ thể, Vương Minh lập tức bật dậy khỏi giường nhanh chóng thoát tất cả những thứ trên cơ thể xuống để lộ ra một cơ thể gân guốc và cơ bắp đầy góc cạnh như một tác phẩm nghệ thuật của tạo hóa. Nhưng khi hắn chẩun bị đạp cửa phòng tắm xông vào thì đột nhiên cánh cửa mở ra. Lúc này xuất hiện trước mặt Vương Minh là một đại mỹ nhân nhưng lại không phải Triệu Vận của hắn. Nhìn thấy mỹ nhân này thì Vương Minh sửng sốt đến nỗi lập tức quên ngay cả ham muốn, hắn lắp bắp hỏi
“Giai Giai em… em làm gì ở phòng anh”
Mỹ nhân đứng trước mặt Vương Minh lúc này chính là Nguyễn Giai Giai. Lúc này nàng vửa tắm xong nên làm cho da thịt nàng càng đẹp hơn, vừa trắng vừa hồng trơn láng không cầm chạm tay cũng có thể cảm nhận được bằng mắt. Chiếc khăn tắm bằng bông dính nước ôm sát từng đừng cong chết người của nàng khiến Vương Minh hai mắt không khỏi sáng rực lên. Hắn và Nguyễn Giai Giai đã quen nhau dược một thời gian nhưng mà Vương Minh không thể không thừa nhận rằng hắn chưa bao giờ được chiêm ngưỡng bộ dạng cực kì quyến rũ mà mê hoặc này của nàng.
Nguyễn Giai Giai thấy Vương Minh như chết lặng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai chiếc bánh bao to trắng nón của mình thì trong lòng vừa vui lại vừa thẹn. Nàng vui là bởi nàng biết cơ thể mình hoàn toàn hấp dẫn được ngươi yêu nhưng nàng vẫn là một cô gái chưa trải qua chuyện chăn gối lần nào nên không tránh khỏi phút giây ngượng ngùng của con gái. Ngượng đến chín cả mặt, Nguyễn Giai Giai theo bản năng cúi đầu xuống nhưng vừa cúi đầu xuống thì đập vào ngay mắt nàng chính là cơ thể hoàn mĩ tráng kiện đầy nam tính và tiểu Vương Minh gân guốc đang hùng dũng hiên ngang chĩa thẳng về phía trước. Nguyễn Giai Giai cũng không phải là một cô bé mới lớn, không hiểu về vấn đề sinh lí, nàng biết đàn ông có biểu hiện như vậy chứng tỏ là đang muốn. Nghĩ đến điều này thì mặt Nguyễn Giai Giai lại càng đỏ hơn nhưng đợi mãi một lúc vẫn không thấy Vương Minh mở lời nào, chỉ thấy hắn vẫn đứng ngây người như tượng đá, ánh mắt ghim chặt lên hai chiếc bánh bao trắng nõn nà của nàng. Trước tình cảnh xấu hổ này thì Nguyễn Giai Giai đành ho khan hai tiếng đánh thức Vương Minh khỏi mộng
“E hèm. Vương Minh anh đi tắm đi còn đi ngủ”
Nói xong Nguyễn Giai Giai lập tức lách qua người Vương Minh rồi lên giường, cầm lấy chăm chùm kín cả cơ thể.
Vương Minh lúc này cảm thấy đầu óc cực kì trì trệ khó hiểu, hắn trong đầu đầy nghi hoặc đứng im tại chỗ như mọc rễ mà không biết làm gì tiếp theo cả. Mãi một lúc sau hắn mới lắc lắc đầu rồi đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ thân thể.
Nguyễn Giai Giai nằm vo tròn mình trên giường, trái tim nàng lúc này đang đập thình thịch từng nhịp từng nhịp lớn. Nàng rất yêu Vương Minh, cũng muốn trao thân cho hắn nhưng không hiẻu sao mỗi lần quyết định đến lúc thưc hiện thì lại cảm thấy run sợ. Có lẽ đây bản tính của một cô gái khi đối mặt với lần đầu tiên thiêng liêng nhất. Nhưng thời gian cứ trôi nàng nhìn thấy người chị em tốt Triệu Vận của mình sống cùng một nhà với Vương Minh rất hạnh phúc và vui sướng thì trong lòng cực kì hâm mộ vì vậy nhân dịp chuyến đi này nàng hạ quyết tâm chính thức trở thành bạn gái hợp chuẩn của Vương Minh. Nhưng lúc hai người thân mật thì bản tính rụt rè và run sợ lại nổi lên trong lòng nên không dám tiến tới.
Nhưng may mắn cho nàng là hôm nay Triệu Vận, một người có kinh nghiệm trên chinh chiến trên giường với Vương Minh, đi cùng. Tuy Triệu Vận không phải là người quá tinh tế nhưng nàng cũng nhận ra có điểm kì lạ của Nguyễn Giai Giai. Thế là trong lúc chờ mọi người chuẩn bị cho bữa tiệc hai nàng kéo nhau ra một góc ít người chú ý thủ thỉ tâm tình. Triệu Vận bản tính nhút nhát, đặc biệt khi đề cập đến vấn đề nhạy cảm như chuyện chăn gối thì rất ngại ngùng nhưng nghĩ đến hạnh phúc tương lai của Nguyễn Giai Giai và Vương Minh, lại nghĩ Nguyễn Giai Giai cũng không phải là người ngoài nên cũng mạn rạn chia sẻ cho Nguyễn Giai Giai một chút kinh nghiệm bản thân.
Có được sự cổ động và kinh nghiệm truyền đạt của Triệu Vận thì Nguyễn Giai Giai cảm thấy tự tin hơn hẳn thế là hai nàng lập tức vạch ra một kế hoạch để biến đêm nay thành đêm “động phòng sớm” của Vương Minh và Nguyễn Giai Giai. Nhưng mà việc nào có đơn giản như dự tính của Nguyễn Giai Giai, lúc bước ra khỏi phòng tắm nhìn thấy tiểu Vương Minh hùng dũng ở giữa hai chân của Vương Minh thì nàng đột nhiên nghĩ
“Sao cái ấy lại to vậy, nếu cho vài người mình thì…”
Vừa nghĩ đến đây thì nàng vừa sợ lại vừa cảm thấy kích thích, vì đây là lần đầu tiên được nhìn thấy cái thứ vũ khí chống trời của người khác giới nên mặc dù đã vạch sẵn kế hoạch trong đầu nhưng Nguyễn Giai Giai lại cảm thấy đầu óc trở lên trống rỗng lạ thường, không biết làm gì nên nàng chỉ có thể chui vào chăn cuộn tròn bên trong mà chờ đợi.
Cạch…
Một tiếng động rất nhỏ vang lên, mặc dù âm thanh rất nhỏ nhưng do cả căn phòng ngủ lúc này đang bảo phủ bởi một không gian quá yên tĩnh nên dù một âm thanh nhỏ như vậy thì Nguyễn Giai Giai cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Nghe thấy âm thanh này thì tim nàng càng đập mạnh hơn, nàng biết giờ khắc mà mình hằng chờ mong đang sắp đến gần rồi. Thần kinh chợt căng ra, hàm răng nàng cắn chặt vào bờ môi anh đào gợi cảm, nàng cố gắng làm cho tinh thần của mình được bình tĩnh, tránh có sai sót gì ngoài ý muốn xảy ra trong đêm quan trọng này nhưng có vẻ như nàng đã thất bại.
Vương Minh ra khỏi nhà tắm, khi chui vào chăm định ôm nàng ngủ thì đôi tay chạm vào một thứ gì đó mềm mại trớn bóng và cực kì mát lạnh. Hắn cực kì sửng sốt, khi nhìn kĩ lại thì hắn thấy Nguyễn Giai Giai cả cơ thể trong tình trạng không một mảnh vài nằm co ro trong chăn, khi bàn tay của hắn chạm vào nàng thì cả cơ thể run lên, mặc dù trong bóng tối nhưng Vương Minh vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt ửng hồng của nàng. Nhìn thấy cảnh tượng này nếu Vương Minh không hiểu được nữa thì hắn thà đạp đầu vào tường chết luôn đi cho khỏe, hắn nhìn thân thể tuyệt mĩ của Nguyễn Giai Giai mà nở nụ cười vui sướng. Vốn hắn muốn “ăn” Nguyễn Giai Giai từ lâu nhưng mà vì trong lòng tôn trọng nàng nên muốn nàng tự nguyện thì mới xuống tay nhưng mà đợi mãi mà vẫn chưa có ám hiệu nào từ nàng nên dần dần hắn quyên mất. Bây giờ cuối cùng sau bao ngày chờ đợi trong mòn mỏi thì trơi không phụ lòng người, ngày thu quả đã đến.
Vương Minh lặng lặng không nói gì hắn biết trong những lúc này thì hành động hơn lời nói rất nhiều. Hắn vòng tay ôm lấy eo của Nguyễn Giai Giai kéo nàng vào trong lồng ngực của mình. Ôm thân thể của Nguyễn Giai Giai, Vương Minh có thể cảm thấy thân thể nàng đan run rẩy và nóng dần lên. Cũng không phải là tay mơ trong lĩnh vực này nên Vương Minh biết Nguyễn Giai Giai đang căng thẳng, hắn ghé vào tai nàng thở một luồng khí nóng khiến tai nàng đã đỏ lại càng đỏ hơn, hắn an ủi
“Đừng sợ Giai Giai”
Nguyễn Giai Giai đang hoảng loạn thì nghe thấy lời an ủi của Vương Minh thì giống như được uống thuốc an thần. Tâm tình bình ổn hơn hẳn, cũng không còn sự sọ hãi như lúc trước. Lại nói nằm trong lồng ngực của Vương Minh khiến mũi nàng ngửi được rất nhiều khí vị nam nhân nồng đậm trên người hắn, cái thứ mùi vị này khiến nàng cảm thân rất là kích thích, cả cơ thể râm ran nóng hừng hực.
Vương Minh thấy Nguyễn Giai Giai đã bình tĩnh nhưng chưa vội phát động thế công. Hắn ôm nàng chậm rãi rót từng lời thủ thỉ mật ngọt vào tai nàng, đương nhiên đôi bàn tay cũng không nhàn rỗi chỉ là cứ mỗi lần thủ thỉ đôi tay lại khẽ di chuyển một chút. Dần đà không biết từ lúc nào hai ngọn núi đầu co dãn của Nguyễn Giai Giai đã nằm ngọn trong hai bàn tay của Vương Minh. Lúc này hắn mới bắt đầu xuất thủ tuyệt kĩ mat-xa đắc ý của mình biến hai chiếc bánh bao tráng trong lòng bàn tay thành đủ mọi thứ hình dạng.
Nguyễn Giai Giai bị những lời mật ngọt của Vương Minh rót vào làm bùi tai, sự sợ hãi cũng không còn lớn như trước nữa. Đang trong trạng thái lâng lâng thì đột nhiên nàng cảm thấy trước ngực mình bị tập kích. Nàng đang định hét lên theo bản năng tự vệ của một người con gái thì ngực truyền đến một cảm giác mà nàng không nói lên lời. Cái cảm giác này giống như mỗi lần Vương Minh chạm vào bộ ngực nàng, vừa ngứa ngứa khó chịu lại vừa khoan khái dễ chịu. Vì vậy mà nàng định hét lên nhưng lại không được nữa, mọi âm thành dường như bị tắc nghẽn ở noi cuống họng. Mà chưa kể mỗi lần ngón tay của Vương Minh vân vê hai hạt đậu nhỏ nhắn hồng hồng của nàng thì cảm giác sảng khoái sung sướng lại tăng mạnh khiến nhiều lần nàng suýt không kìm chế được mà phải phát ra những âm thanh xấu hổ
Dưới thủ pháp xoa bóp của Vương Minh mà cơ thể của Nguyễn Giai Giai là cơ thể cực kì nhạy cảm hơn người thường nên chỉ cần xoa bóp vân vê hạt đậu một lúc thôi là cơ thể nàng đã nóng hừng hực như một lò hỏa, bộ ngực và hai hạt đậu đã săn cứng lại. Vương Minh lập tức xoay ngươi để Nguyễn Giai Giai nằm phía dưới mình, môi hắn lập tức tìm đến đôi môi gợi cảm ngọt lịm của nàng, chiếc lưỡi như một con rắn luồn lách cuốn lấy chiếc lỡi nhỏ nhắn xinh xinh của Nguyễn Giai Giai.
“Ưm… ưm… ư…”
Không kìm lòng được Nguyễn Giai Giai phải rên lên vài tiếng nhưng lúc này môi nàng và môi của Vương Minh đang khóa chặt vào nhau nên nàng không thể phát những tiếng rên rỉ tiêu hồn của mình ra bên ngoài được.
Chiếc lưỡi của Vương Minh liên tục quậy phá và đũa giỡn trong miệng nhỏ của Nguyễn Giai Giai. Nói thật lòng trên người Nguyễn Giai Giai thứ lôi quấn hấp dân hắn nhất không phải là thân hình ma quỉ của nàng mà là cái miệng này. Mỗi lần hôn nàng là hắn lại cảm giác thấy được một vị ngọt như ăn đường, cực kì kích thích dục vọng làn hắn nhớ mãi không thể nào quên được. Trên hoạt động thì dưới cũng hưởng ứng theo, một tay vẫn toạn trên trên một bên đỉnh núi còn một tay bắt đầu hành trình khám phát, lăn lỏi qua những vùng bằng phẳng láng mịn mà tiến đến khu vực thung lũng phía dưới. Bàn tay của Vương Minh khá phá khu vực thung lũng thì cực kì thích thù bởi nơi này của Nguyễn Giai Giai không giống như những người phụ nữ khách, không có cảm giác rậm rạp cỏ cây mà cực kì trơn bóng, mang lại cho Vương Minh một cảm giác mới lạ cực kì kích thích
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.