Chương 270: Tình huống mới xuất hiện
kingbin
04/11/2013
Một tháng miệt mài huấn luyện cũng mang lại cho Vương Minh thành quả rất khả quan, cuối cùng hắn cũng đã thành thạo được kỹ năng tạo vũ khí nóng bằng nội khí tuy rằng chưa đạt được đến trình độ như khi tạo ra Hắc huyết đao nhưng cũng không kém là bao. Nhưng sự việc làm Vương Minh vui vẻ nhất chính là Hắc ám nội khí trong cơ thể mấy ngày gần đây có dấu hiệu bành chứng ra, điều này đồng nghĩa với việc thực lực của hắn lại tăng lên một bậc nữa. Hai sự kiện vui cùng xuất hiện khiến Vương Minh tâm tình gần đây cực kỳ tốt, nụ cười tươi rói luôn hiện hưu trên mặt.
Về phần quan hệ với Thư Vân thì cũng không có nhiều tiến triển, từ sau lần đó Thư Vân dường như khôi phục lại vẻ lãnh đạm lúc trước, cho dù Vương Minh mấy lần cố sức cũng không làm nàng lung lay chút nào có chăng chỉ là mời nàng ăn được vài lần, nói vài lời yêu đương mà không khiến nàng tức giận thôi.
Hôm nay bâu trời vô cùng u ám, mưa suốt từ sáng sớm khiến Vương Minh phải buông tha việc tập luyện. Buồn bực ngồi trong phòng khách, Vương Minh đánh lấy lại đống báo cáo cũ của thuộc hạ gửi lên nghiên cứu giết thời gian. Vừa mới cầm được tập tài liệu mới nhất mà Hắc Phượng gửi lên thì
Reng… reng…
Vốn dĩ trong căn hộ này vì lý do bảo mật nên không được Thư Vân lắp đặt điện thoại nhưng từ sau khi lão Henry đến, dưới sự yêu cầu của ông ta thì Thư Vân mới cho người lắp đặt bất quá đây chỉ là loại điện thoại nội bộ, tức là chỉ có thể gọi đến các điện thoại trong tòa nhà này chứ đừng có mơ tưởng gọi được ra bên ngoài.
Vương Minh nhíu mày lẩm bẩm nói
“Không phải có việc gì xảy ra đấy chứ”
Không cần nhấc máy hắn cũng lờ mờ đoán ra được người gọi điện là ai. Ở trong cái khu tập thể này, Vương Minh chỉ thân cận nhất là ba người, Hầu Dũng, Thư Vân và lão Henry. Hầu Dũng chắc chắn sẽ không bao giời gọi điện thoại cho hắn vậy chỉ còn lại Thư Vân và lão Henry thi. Mà hai người này một khi đã gọi điện thì chắc chắn là sẽ liên quan đến công việc. Quả nhiên đúng như Vương Minh đoán, vừa mới nhấc máy thì tai nghe đã truyền ra giọng của lão Henry
“Vương Minh đến ngay phòng là việc của ta”
Vương Minh giật mình, hắn nghe ra được ngữ khí của lão Henry rất năng nề, như vậy hẳn là có chuyện đại sự đã phát sinh. Vương Minh không cần suy nghĩ nói
“Được tôi đến ngay”
Nói xong, Vương Minh dập máy vội vàng chạy len phòng làm việc của lão Henry tại tầng bốn. Lúc này trong phòng làm việc của lão Henry không chỉ có mỗi mình lão Henry thôi mà còn hai người khác. Vương Minh hơi giật mình, quả nhiên là có chuyện lớn xảy ra bằng không tại hai người này chính là người đứng đầu của hai nhóm người tham gia vào chiến dịch lần này lại cùng lúc ngồi ở đây. Vương Minh bước vào phòng lão Henry không mở miệng chỉ ra ám hiệu cho Vương Minh ngồi xuống. Vương Minh chọn một chỗ ngồi xuống bên vị trung niên ngoại quốc tóc vàng Vương Minh cũng không nhớ ra người này tên gì, hình như Maria Fringer có lần giới thiệu cho hắn người trung niên ngoại quốc tóc vàng này tên là Alex thì phải. Hắn lúc này mới chú ý đến sắc mặt của ba người ai ai cũng đều đen xì và âm trầm đến đáng sợ, xem ra sự việc quả thật không nhỏ a.
“Rốt cuộc ông gọi tôi đến vậy”
Rốt cuộc ngồi đợi suốt gần mười phút lại còn phải chịu đựng cái không khí đè nén tại đây khiến Vương Minh không còn kiên nhẫn được nữa liền mở miệng nói trước.
Lúc này lão Henry mới ngẩng đầu lên nhìn hắn rồi lại nhìn sang người đàn ông trung niên tên Alex bên cạnh Vương Minh nói
“Alex, cậu nói đi”
“Vâng”
Alex gật đầu, khuôn mặt có chút nếp nhăn lúc trắng lúc hồng có vẻ như cái chuyện sắp nói khiến hắn hết sức khó xử. Im lặng một lúc lâu Sam mới nói. Vương Minh nghe xong mà kinh ngạc, hóa ra đêm hôm qua nhận được tin tức đối phương lại có một chuyến hàng khác đang được vận chuyển vì ham muốn lập công lại không muốn người của tổ S giành công với hắn nên Alex đã điều động toàn bộ nhân việc của tổ chức tham gia chiến dịch lần này xuất chiến tiêu diệt kẻ địch nhưng không ngờ hóa ra đó là một cái bẫy. Khi nhóm người của Alex vừa rời khỏi phạm vi thành phố Đông Doanh được 10 km thì bị gặp phục kích, đối phục có rất nhiều dị năng giả nên nhóm người Alex chạy thoát nhưng phải chịu tổn thương rất lớn, một khí giả chết trận, ba người khác trong nhóm bị thương nặng, hai người bị thương nhẹ.
“Đối phương toàn là dị năng giả?”
Vương Minh hỏi
Alex gật đầu nói
“Đúng vậy, tất cả đều là dị năng hóa thú tuy rằng chỉ là dị năng giả cấp hai nhưng số lượng rất lớn, ước chừng không dưới vài chục người”
“Vài chục dị năng giả cấp hai?”
Vương Minh nghe xong mà giật mình kinh hãi đồng thời hắn lúc này trong lòng có chút sợ sệt. Hắn mặc dù cũng biết với một gia tộc vài trăm năm tuổi đời như Nguyễn gia sở hữu vài dị năng giả cũng không có gì lạ nhưng qua sự việc này Vương Minh thấy mình vẫn còn quá xem thường Nguyễn gia rồi, chỉ một cuộc tập kích nhỏ mà đã có thể xuất ra vài chục dị năng giả cấp hai đúng là quá kinh hãi. Không chỉ Vương Minh mà lão Henry và người đàn ông trung niên đại diện cho tổ S, Hoàng Quanh Vinh cũng kinh hãi vô cùng. Lão Henry hỏi
“Cậu nói thật chứ, Alex”
“Thưa ngài Henry, tôi xin lấy danh dự của mình để đảm bảo những gì vừa nói hoàn toàn là sự thật. Nếu ngày vẫn không tin tưởng có thể gọi Maria lên đây đối chứng’
“Ừ. Ta tin cậu”
Lão Henry gật đầu sau đó lại lâm vào trầm tư.Không chỉ có lão Henry mà ba người Vương Minh cũng lâm vào trâm tư. Lúc này đây Vương Minh mới ý thức được sự nguy hiểm của chiến dịch lần này, vốn nghĩ rằng với sự tham gia của tổ chức và quân đội thì chắc chắn thực lực bên mình sẽ vô cùng mạnh mẽ, hoàn thành chiến dịch này chỉ là một việc dễ dàng nhưng lúc này đây Vương Minh mới biết hóa ra mình đã nghĩ sai không phải bọn hắn là kẻ mạnh mà chính đối phương mói là kẻ mạnh trong chiến dịch lần này.
“Lão Henry tình hình này có lẽ chúng ta cần thêm quân tiếp viện bằng không với nhân số chênh lệch quá lớn như thế này thì một khi xảy ra chiến đấu, người chết sẽ là chúng ta”
Lão Henry lắc đầu nói
“Về phía tổ chức chắc chỉ có thể gửi đến thêm mười vị khí giả là tối đa chứ dị năng giả thì không thể. Không biết phía tổ S như thế nào”
Hoàng Quanh Vinh cũng thở dài nói
“Cũng chỉ có thể thêm một dị năng giả và ba khí giả, đó là cực hạn rồi”
Vương Minh nghe xong nhẩm tính, nếu như tính thêm cả lực lượng tiếp viện thì bên hắn có tổng công hơn ba mươi người, trong đó đa phần là khí giả còn lại dị năng giả có chừng năm người gì đó. Tuy vậy nhưng mà khoảng cách nhân lực vẫn rất lớn, có chẳng chỉ là nếu quả thật xảy ra chiến đấu thì cơ hội thắng tăng lên một chút mà thôi. Vương Minh lắc đầu nói
“Nếu như vậy thì chênh lệch vẫn quá lớn. Các vị thử nghĩ xem đối phương chỉ vì một trận phục kích thôi mà đã có thẻ xuất động vài chục dị năng giả cấp hai, chắc chắn ở trong tay vẫn còn rất nhiều còn bài chưa lật ra”
Dừng lại một chút Vương Minh nói tiếp
“Đó là còn chưa nói đến các dị năng giả tạo ra từ sản phẩm thí nghiệm của đối phương, tuy rằng đám này thực lực yếu kém nhưng các vị chớ nên quên một câu cả một bầy kiến cũng có thể cắn chết một con voi”
“Đúng vậy, xác thực hiện nay không nói đến thực lực, chỉ cần nhìn vào nhân số thì đối phương đã chiếm ưu thế tuyệt đối”
Hoàng Quanh Vinh cũng đồng ý với suy luận của Vương Minh.
Lão Henry nói
“Điều này ta cũng biết vì vậy hiện giời chúng ta có hai việc quan trọng, thứ nhất cần phải tập trung tối đa nhân lực có thể đồng thời phải làm mọi cách giữ vững thực lực bên ta, tiêu hao thực lực bên địch”
Ba người Vương Minh đều gật đầu đồng ý với ý kiến của lão Henry. Hoàng Quang Vinh nói
“Với thực lực chênh lệch giữa hai bên như lúc này thì chỉ có một cách duy nhất đó là triệt hạ từ từ, dần dần triệt tiêu từng bộ phận của kẻ địch khiến thực lực của kẻ địch giảm sút đến một mức nào đó thì mới có thể chính diện chiến đấu”
Về phần quan hệ với Thư Vân thì cũng không có nhiều tiến triển, từ sau lần đó Thư Vân dường như khôi phục lại vẻ lãnh đạm lúc trước, cho dù Vương Minh mấy lần cố sức cũng không làm nàng lung lay chút nào có chăng chỉ là mời nàng ăn được vài lần, nói vài lời yêu đương mà không khiến nàng tức giận thôi.
Hôm nay bâu trời vô cùng u ám, mưa suốt từ sáng sớm khiến Vương Minh phải buông tha việc tập luyện. Buồn bực ngồi trong phòng khách, Vương Minh đánh lấy lại đống báo cáo cũ của thuộc hạ gửi lên nghiên cứu giết thời gian. Vừa mới cầm được tập tài liệu mới nhất mà Hắc Phượng gửi lên thì
Reng… reng…
Vốn dĩ trong căn hộ này vì lý do bảo mật nên không được Thư Vân lắp đặt điện thoại nhưng từ sau khi lão Henry đến, dưới sự yêu cầu của ông ta thì Thư Vân mới cho người lắp đặt bất quá đây chỉ là loại điện thoại nội bộ, tức là chỉ có thể gọi đến các điện thoại trong tòa nhà này chứ đừng có mơ tưởng gọi được ra bên ngoài.
Vương Minh nhíu mày lẩm bẩm nói
“Không phải có việc gì xảy ra đấy chứ”
Không cần nhấc máy hắn cũng lờ mờ đoán ra được người gọi điện là ai. Ở trong cái khu tập thể này, Vương Minh chỉ thân cận nhất là ba người, Hầu Dũng, Thư Vân và lão Henry. Hầu Dũng chắc chắn sẽ không bao giời gọi điện thoại cho hắn vậy chỉ còn lại Thư Vân và lão Henry thi. Mà hai người này một khi đã gọi điện thì chắc chắn là sẽ liên quan đến công việc. Quả nhiên đúng như Vương Minh đoán, vừa mới nhấc máy thì tai nghe đã truyền ra giọng của lão Henry
“Vương Minh đến ngay phòng là việc của ta”
Vương Minh giật mình, hắn nghe ra được ngữ khí của lão Henry rất năng nề, như vậy hẳn là có chuyện đại sự đã phát sinh. Vương Minh không cần suy nghĩ nói
“Được tôi đến ngay”
Nói xong, Vương Minh dập máy vội vàng chạy len phòng làm việc của lão Henry tại tầng bốn. Lúc này trong phòng làm việc của lão Henry không chỉ có mỗi mình lão Henry thôi mà còn hai người khác. Vương Minh hơi giật mình, quả nhiên là có chuyện lớn xảy ra bằng không tại hai người này chính là người đứng đầu của hai nhóm người tham gia vào chiến dịch lần này lại cùng lúc ngồi ở đây. Vương Minh bước vào phòng lão Henry không mở miệng chỉ ra ám hiệu cho Vương Minh ngồi xuống. Vương Minh chọn một chỗ ngồi xuống bên vị trung niên ngoại quốc tóc vàng Vương Minh cũng không nhớ ra người này tên gì, hình như Maria Fringer có lần giới thiệu cho hắn người trung niên ngoại quốc tóc vàng này tên là Alex thì phải. Hắn lúc này mới chú ý đến sắc mặt của ba người ai ai cũng đều đen xì và âm trầm đến đáng sợ, xem ra sự việc quả thật không nhỏ a.
“Rốt cuộc ông gọi tôi đến vậy”
Rốt cuộc ngồi đợi suốt gần mười phút lại còn phải chịu đựng cái không khí đè nén tại đây khiến Vương Minh không còn kiên nhẫn được nữa liền mở miệng nói trước.
Lúc này lão Henry mới ngẩng đầu lên nhìn hắn rồi lại nhìn sang người đàn ông trung niên tên Alex bên cạnh Vương Minh nói
“Alex, cậu nói đi”
“Vâng”
Alex gật đầu, khuôn mặt có chút nếp nhăn lúc trắng lúc hồng có vẻ như cái chuyện sắp nói khiến hắn hết sức khó xử. Im lặng một lúc lâu Sam mới nói. Vương Minh nghe xong mà kinh ngạc, hóa ra đêm hôm qua nhận được tin tức đối phương lại có một chuyến hàng khác đang được vận chuyển vì ham muốn lập công lại không muốn người của tổ S giành công với hắn nên Alex đã điều động toàn bộ nhân việc của tổ chức tham gia chiến dịch lần này xuất chiến tiêu diệt kẻ địch nhưng không ngờ hóa ra đó là một cái bẫy. Khi nhóm người của Alex vừa rời khỏi phạm vi thành phố Đông Doanh được 10 km thì bị gặp phục kích, đối phục có rất nhiều dị năng giả nên nhóm người Alex chạy thoát nhưng phải chịu tổn thương rất lớn, một khí giả chết trận, ba người khác trong nhóm bị thương nặng, hai người bị thương nhẹ.
“Đối phương toàn là dị năng giả?”
Vương Minh hỏi
Alex gật đầu nói
“Đúng vậy, tất cả đều là dị năng hóa thú tuy rằng chỉ là dị năng giả cấp hai nhưng số lượng rất lớn, ước chừng không dưới vài chục người”
“Vài chục dị năng giả cấp hai?”
Vương Minh nghe xong mà giật mình kinh hãi đồng thời hắn lúc này trong lòng có chút sợ sệt. Hắn mặc dù cũng biết với một gia tộc vài trăm năm tuổi đời như Nguyễn gia sở hữu vài dị năng giả cũng không có gì lạ nhưng qua sự việc này Vương Minh thấy mình vẫn còn quá xem thường Nguyễn gia rồi, chỉ một cuộc tập kích nhỏ mà đã có thể xuất ra vài chục dị năng giả cấp hai đúng là quá kinh hãi. Không chỉ Vương Minh mà lão Henry và người đàn ông trung niên đại diện cho tổ S, Hoàng Quanh Vinh cũng kinh hãi vô cùng. Lão Henry hỏi
“Cậu nói thật chứ, Alex”
“Thưa ngài Henry, tôi xin lấy danh dự của mình để đảm bảo những gì vừa nói hoàn toàn là sự thật. Nếu ngày vẫn không tin tưởng có thể gọi Maria lên đây đối chứng’
“Ừ. Ta tin cậu”
Lão Henry gật đầu sau đó lại lâm vào trầm tư.Không chỉ có lão Henry mà ba người Vương Minh cũng lâm vào trâm tư. Lúc này đây Vương Minh mới ý thức được sự nguy hiểm của chiến dịch lần này, vốn nghĩ rằng với sự tham gia của tổ chức và quân đội thì chắc chắn thực lực bên mình sẽ vô cùng mạnh mẽ, hoàn thành chiến dịch này chỉ là một việc dễ dàng nhưng lúc này đây Vương Minh mới biết hóa ra mình đã nghĩ sai không phải bọn hắn là kẻ mạnh mà chính đối phương mói là kẻ mạnh trong chiến dịch lần này.
“Lão Henry tình hình này có lẽ chúng ta cần thêm quân tiếp viện bằng không với nhân số chênh lệch quá lớn như thế này thì một khi xảy ra chiến đấu, người chết sẽ là chúng ta”
Lão Henry lắc đầu nói
“Về phía tổ chức chắc chỉ có thể gửi đến thêm mười vị khí giả là tối đa chứ dị năng giả thì không thể. Không biết phía tổ S như thế nào”
Hoàng Quanh Vinh cũng thở dài nói
“Cũng chỉ có thể thêm một dị năng giả và ba khí giả, đó là cực hạn rồi”
Vương Minh nghe xong nhẩm tính, nếu như tính thêm cả lực lượng tiếp viện thì bên hắn có tổng công hơn ba mươi người, trong đó đa phần là khí giả còn lại dị năng giả có chừng năm người gì đó. Tuy vậy nhưng mà khoảng cách nhân lực vẫn rất lớn, có chẳng chỉ là nếu quả thật xảy ra chiến đấu thì cơ hội thắng tăng lên một chút mà thôi. Vương Minh lắc đầu nói
“Nếu như vậy thì chênh lệch vẫn quá lớn. Các vị thử nghĩ xem đối phương chỉ vì một trận phục kích thôi mà đã có thẻ xuất động vài chục dị năng giả cấp hai, chắc chắn ở trong tay vẫn còn rất nhiều còn bài chưa lật ra”
Dừng lại một chút Vương Minh nói tiếp
“Đó là còn chưa nói đến các dị năng giả tạo ra từ sản phẩm thí nghiệm của đối phương, tuy rằng đám này thực lực yếu kém nhưng các vị chớ nên quên một câu cả một bầy kiến cũng có thể cắn chết một con voi”
“Đúng vậy, xác thực hiện nay không nói đến thực lực, chỉ cần nhìn vào nhân số thì đối phương đã chiếm ưu thế tuyệt đối”
Hoàng Quanh Vinh cũng đồng ý với suy luận của Vương Minh.
Lão Henry nói
“Điều này ta cũng biết vì vậy hiện giời chúng ta có hai việc quan trọng, thứ nhất cần phải tập trung tối đa nhân lực có thể đồng thời phải làm mọi cách giữ vững thực lực bên ta, tiêu hao thực lực bên địch”
Ba người Vương Minh đều gật đầu đồng ý với ý kiến của lão Henry. Hoàng Quang Vinh nói
“Với thực lực chênh lệch giữa hai bên như lúc này thì chỉ có một cách duy nhất đó là triệt hạ từ từ, dần dần triệt tiêu từng bộ phận của kẻ địch khiến thực lực của kẻ địch giảm sút đến một mức nào đó thì mới có thể chính diện chiến đấu”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.