Chương 633: Ai Là Kẻ Chủ Mưu Sau Màn
Bộ Thiên Phàm
19/08/2021
Bách Địa Phong hiển nhiên là lắp bắp kinh hãi, nếu như không phải Trung Trạch Khánh Tử nói ra thân phận của Diệp Khiêm, thì hắn không cách nào đoán ra được. Tuy cùng Diệp Khiêm tiếp xúc ngắn ngủi, nhưng hắn không cho rằng Diệp Khiêm là kẻ ngu ngốc, cũng không có nghĩ tới Diệp Khiêm còn có thân phận như vậy. Lính đánh thuê Nanh Sói, tổ chức này hắn đã sớm có nghe thấy rồi, hiện tại tổ chức lính đánh thuê Nanh Sói là vương giả lính đánh thuê thế giới, tại vùng Trung Đông bọn họ có quan hệ nhân mạch khổng lồ.
Bất quá, theo Bách Địa Phong, lính đánh thuê Nanh Sói bất quá chỉ là một đám cần tiền không cần mạng mà thôi, bọn họ không thể nào so sánh với gia tộc Ninja Y Hạ. Nhưng mà hắn cũng không dám xem thường lính đánh thuê Nanh Sói, dù sao, tổ chức lính đánh thuê Nanh Sói vẫn có sức chiến đấu rất cường đại, nếu không cũng không có khả năng có được địa vị như ngày hôm nay. Trong nội tâm của Bách Địa Phong cũng bắt đầu âm thầm cân nhắc, suy nghĩ phải làm sao lợi dụng mối quan hệ này.
"Lính đánh thuê Nanh Sói? Lang Vương Diệp Khiêm?" Bách Địa Phong trầm thấp niệm một câu, nói: "Khánh Tử, có tra ra mục đích tới Nhật Bản của hắn lần này là gì hay không?"
"Thời gian quá vội vàng, nên cũng chỉ có thể biết bao nhiêu đó thôi." Trung Trạch Khánh Tử hồi đáp, "Bất quá, lính đánh thuê Nanh Sói cùng Yamaguchi Group có mâu thuẫn rất sâu đậm, bọn họ đã từng hai lần ám sát thủ lĩnh Yamaguchi Group. Cho nên, theo tôi suy đoán thì mục đích của lính đánh thuê Nanh Sói tới Nhật Bản lần này, đoán chừng là cùng Yamaguchi Group thoát không khỏi liên quan."
"Ah?" Lông mày của Bách Địa Phong có chút nhíu lại, khóe miệng hiện lên một nụ cười tỏ vẻ cao thâm mạt trắc, nói: "Xem ra, chuyện này càng ngày càng thú vị rồi." Dừng một chút, Bách Địa Phong nói tiếp: "Chuyện của Diệp Khiêm tạm thời để ở một bên, cô trước hết hãy giúp tôi điều tra xem, lần này, là người nào phái người tới ám sát tôi? Cũng dám ngang nhiên ám sát tôi như vậy, quả thật quá không đem gia tộc Ninja Y Hạ để vào mắt."
Trung Trạch Khánh Tử thấp hạ thân, kiểm tra bốn cổ thi thể kia một chút, nói: "Là tiêu chí của lưu phái Ninja Giáp Hạ?"
Bách Địa Phong lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, nói: "Chuyện này làm sao có thể đơn giản như vậy, người của lưu phái Ninja Giáp Hạ cũng không phải là người ngu, nếu như bọn họ muốn đối phó tôi, thì làm sao có thể chỉ phái mấy tên phế vật này tới? Chắc là có người muốn vu oan giá họa, châm ngòi mâu thuẫn giữa tôi cùng lưu phái Ninja Giáp Hạ. Hiện tại tổng tuyển cử sắp diễn ra, phải mau chóng biết rõ ràng mọi chuyện ở trong đó a. Tôi tuyệt đối không cho phép có bất cứ lực lượng gì uy hiếp đến tôi tồn tại."
Trong ánh mắt của Trung Trạch Khánh Tử hiện lên một tia âm hiểm, nhẹ gật đầu, nói: "Yên tâm đi, đại thiếu gia, chuyện này cứ giao cho tôi a."
"Cô làm việc, từ trước đến nay tôi rất yên tâm." Bách Địa Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của Trung Trạch Khánh Tử, thuận thế ở trên cánh tay của cô vuốt ve vài cái, nói, "Chuyện nơi đây giao lại cho cô xử lý, tôi đi về trước." Nói xong, Bách Địa Phong bề ngoài giống như lơ đãng giơ tay sờ soạng bờ mông của Trung Trạch Khánh Tử một chút, sau đó liền cất bước đi ra khỏi nhà hàng.
Trung Trạch Khánh Tử, là bạn học của Bách Địa Phong khi hắn du học tại Mỹ, mặc dù cô đảm nhiệm chức vụ trợ lý của Bách Địa Phong, nhưng trên thực tế thì cô lại là tình nhân của Bách Địa Phong. Nữ nhân này vô luận là tâm kế hay là công phu đều là nhất đẳng, trọng yếu hơn là, kỹ thuật trên giường của cô rất cao siêu, mỗi lần đều khiến cho Bách Địa Phong dục tiên dục tử. Đây cũng là nguyên nhân Bách Địa Phong rất thích cô.
Sau khi nhìn thấy Bách Địa Phong rời khỏi nhà hàng, trong ánh mắt của Trung Trạch Khánh Tử lộ ra một tia sâm lãnh, cầm lấy điện thoại di động gọi một cú điện thoại. Điện thoại vừa mới bắt máy, Trung Trạch Khánh Tử nói: "Kế hoạch rất thuận lợi, Bách Địa Phong đã đối với chuyện này sinh ra hoài nghi, để cho tôi đi điều tra kẻ chủ mưu phía sau màn."
Đối diện truyền đến âm thanh của một lão giả, nói: "Rất tốt, bất quá không nên gấp, Bách Địa Phong cũng không phải là người đơn giản, gia gia của hắn cũng không phải dễ dàng hồ lộng như vậy. Chúng ta phải từng bước một để cho bọn họ tự tiến vào tròng."
"Yên tâm đi, tôi biết rõ nên làm như thế nào." Trung Trạch Khánh Tử nói.
"Tôi biết ngay là mình không có nhìn lầm cô, cũng không uổng công tôi nhiều năm tài bồi như vậy." Phía đối diện truyền đến âm thanh an ủi của lão giả nói, "Đêm nay tôi ở nhà chờ cô, tôi rất nhớ thân thể trắng nõn của cô a. Hai ngày trước có người từ Thailand cầm về cho tôi mấy cái roi cọp, sau khi ăn hết hỏa khí trong người tôi rất lớn ah." Nói xong, lão giả phát ra nụ cười dâm đãng.
Trung Trạch Khánh Tử nở nụ cười một chút, nói: "Mỗi lần ông đều làm cho người ta chỉ còn có nửa cái mạng, làm hại mỗi lần trở về Bách Địa Phong đều kinh ngạc hỏi tôi xảy ra chuyện gì."
"Ha ha, cô không vui sao? Tôi nhớ mỗi lần làm tình cô đều kêu la rất hưng phấn nha." Lão giả hắc hắc vừa cười vừa nói.
"Chán ghét, đó là người ta thoải mái, không kêu lớn rất khó chịu a." Trung Trạch Khánh Tử nói.
"Tôi rất thích nghe cô kêu la, âm thanh càng lớn càng tốt a. Cô không biết, tiếng kêu của cô chính là âm thanh của tự nhiên, nhớ tới lại khiến cho tôi hưng phấn rồi." Lão giả nói.
"Vậy bây giờ ông cũng đừng có phóng xuất ah, hãy chờ tôi, sau khi xong việc tôi sẽ lập tức qua đó. Tôi muốn ông mang thứ đó phóng xuất, toàn bộ đút cho tôi ăn." Trung Trạch Khánh Tử nói. Nữ nhân này, rất hiểu được cách nắm bắt nội tâm nam nhân, mỗi một câu của cô đều tràn đầy tính ám chỉ, sức hấp dẫn này đối với lão giả cũng không phải bình thường ah.
"Tốt, tốt, nhất định sẽ để cho cô ăn no." Lão giả ha ha vừa cười vừa nói. Ngẫm lại mình đã lớn tuổi như vậy rồi, nhưng lúc ở trên giường vẫn còn có thể làm cho cô gái này dục tiên dục tử, lão giả có cảm giác hùng phong của mình vẫn còn, so với rất nhiều người trẻ tuổi còn muốn lợi hại hơn rất nhiều ah.
Sau khi cúp điện thoạ, trên khuôn mặt của Trung Trạch Khánh Tử hiện ra một tia khinh thường cùng trào phúng. Hết thảy, đều nằm trong lòng bàn tay của cô ah.
Sau khi đưa Tống Nhiên trở về tập đoàn Hạo Thiên, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong lái ô-tô đi tới khách sạn hắn đang ở. Xe là của tập đoàn Hạo Thiên, dù sao hắn phải ở lại Nhật Bản trong thời gian rất dài, nếu như không có xe thay đi bộ thì có chút bất tiện. Trên đường trở về, đi được một đoạn thì Lâm Phong xuống xe rồi đi mất, Diệp Khiêm cũng không có hỏi hắn đi làm chuyện gì, một mình trở lại trong khách sạn.
Hắn không cần hỏi, cũng có thể đoán. Lâm Phong phải đi liên hệ với thành viên Thất Sát, cầm lấy tình báo mới nhất. Chiến tranh hiện đại, hơn phân nửa chính là chiến tranh tình báo, điểm ấy Diệp Khiêm vẫn hiểu rất rõ ràng, ai nắm giữ thông tin tình báo chuẩn xác, thì hi vọng thắng lợi lại càng lớn. Diệp Khiêm cũng không có lãnh đạm, tuy tạm thời còn không rõ ràng chi tiết của Hắc Long hội, nhưng Diệp Khiêm vẫn cảm thấy mình cần phải làm ra một chút chuyện gì đó, nếu không cứ dông dài như vậy cũng không phải biện pháp tốt. Dẫn xà xuất động, thường thường cũng là một kế hoạch không tệ. Muốn biết rõ tổ chức Hắc Long hội này, vậy thì cần phải kích thích nó, để cho nó tự lộ ra sơ hở.
Sau khi bấm số điện thoại của Jack, Diệp Khiêm nói: "Jack, mày đem thông tin tình báo mới nhất chuyển vào trong điện thoại di động của tao, tao muốn xem cẩn thận một chút."
"Tốt." Jack nói, "Em đã đem những tin tình báo kia phân tích, tin tức có liên quan đến Hắc Long hội quá ít a. Bất quá, cũng có một tin tức rất có lợi, chỉ không biết đối với anh có hữu dụng hay không."
"Ah? Tin tức gì, nói nghe một chút." Diệp Khiêm tò mò hỏi.
"Là có liên quan đến gia tộc Ninja Y Hạ." Jack nói ra, "Mối quan hệ giữa ba gia tộc lớn nhất trong thế lực gia tộc Ninja Y Hạ, gia tộc Bách Địa, gia tộc Phục Bộ cùng Phục Bộ Đằng Lâm càng ngày càng khẩn trương, nếu như muốn đối phó gia tộc Ninja Y Hạ thì có thể theo phương diện này bắt tay vào làm."
Diệp Khiêm nghe được tin tức này, cũng không có vui vẻ gì, dù sao, gia tộc Ninja Y Hạ nói như thế nào cũng có thể coi là bằng hữu của hắn nha. Dù sao, hắn cùng bọn họ có chung địch nhân, chính là Hắc Long hội. Nếu như gia tộc Ninja Y Hạ quá hỗn loạn thì sẽ là chuyện tốt đối với Hắc Long hội. Hắc Long hội mới là đại thù, còn Bách Địa Phong bất quá chỉ là thù oán cá nhân mà thôi, vào thời điểm mấu chốt này, Diệp Khiêm hi vọng bên trong gia tộc Ninja Y Hạ có thể ổn định một chút, đợi sau khi giải quyết Hắc Long hội có muốn làm loạn thì cũng không muộn ah.
Bất quá, loại chuyện này cũng không phải là chuyện Diệp Khiêm có thể khống chế, gia tộc Ninja Y Hạ muốn hỗn loạn như thế nào, hắn cũng không cần biết. "Mày tiếp tục phái người nhìn chằm chằm vào bọn họ, có tình huống gì mới thì lập tức báo cáo cho tao." Diệp Khiêm nói. Kết hợp với chuyện đã xảy ra tại nhà hàng, hơn nữa còn có tin tức này của Jack, Diệp Khiêm cảm thấy suy đoán của mình rất chính xác, người ám sát Bách Địa Phong ở trong nhà hàng có khả năng không phải là người của lưu phái Ninja Giáp Hạ, mà là người bên trong gia tộc Ninja Y Hạ. Xem ra, tình thế Nhật Bản càng ngày càng hỗn loạn a, bất quá mọi chuyện cũng sắp trồi lên mặt nước hết rồi.
Gật gật đầu, Jack nói: "Đúng rồi, lão đại, còn có một việc. Lý Vĩ bên kia đã gọi điện thoại tới, nói là thành viên cũng đã huấn luyện OK hết rồi, hiện tại nếu như vẫn luôn dựa vào đoàn hải tặc Ma Quỷ thì có chút không tốt, cho nên, muốn hỏi một chút anh có biện pháp nào lấy tới vài tàu chiến hạm, để cho huynh đệ Nanh Sói luyện tập một chút."
"Mịa, chó má luyện tập, hắn không phải là nhịn không được muốn đi ra ngoài đắc chí sao. Bất quá, muốn lấy được chiến hạm cũng không phải là chuyện dễ dàng, hơn nữa còn không thể để cho Hoa Hạ chú ý, quá khó khăn a. Mày nói cho nó biết, tao sẽ suy nghĩ biện pháp, bảo nó yên tĩnh một chút, ngàn vạn lần đừng dẫn xuất ra họa gì a." Diệp Khiêm bất đắc dĩ nói.
Tính cách của Lý Vĩ, Diệp Khiêm hiểu rất rõ, mặc dù không có trương dương giống như Thanh Phong, nhưng cũng là người hận không thể đi khắp nơi gây phiền toái. Hiện tại, Diệp Khiêm không muốn tạo thêm địch nhân cho Nanh Sói, ứng phó một Hắc Long hội đã có chút lực bất tòng tâm rồi, nếu thêm mấy địch nhân nữa, thì Diệp Khiêm quả thật không có sức lực để đối phó. Bất quá, trải qua hơn một năm lắng đọng, thế lực trên biển của Nanh Sói cũng không phải dạng vừa rồi, tin tưởng lực chiến đấu của bọn họ cũng đều đạt tới trình độ nhất định, là lúc nên phân phối cho bọn họ một ít chiến hạm.
Bất quá, chiến hạm cũng không phải giống như súng ống đạn dược, có thể dễ dàng lấy đến như vậy. Quan trọng nhất là, còn phải tránh né ánh mắt của các quốc gia, không thể để cho bọn họ phát giác, nếu không đối với Nanh Sói sẽ là một uy hiếp không nhỏ.
Jack ha ha cười cười, nói: "Tốt, em sẽ đem lời của anh chuyển đạt cho hắn."
"Tốt rồi, cứ như vậy đi, chút nữa nhớ đem tư liệu chuyển vào điện thoại di động của tao. Có tin tức gì mới thì nhớ nói cho tao biết, còn có, nếu như có chuyện khẩn cấp, thì mày có thể để cho nhân viên tình báo trực tiếp liên hệ tao." Diệp Khiêm nói Nói xong, sau khi đợi Jack lên tiếng, Diệp Khiêm liền cúp điện thoại.
Bất quá, theo Bách Địa Phong, lính đánh thuê Nanh Sói bất quá chỉ là một đám cần tiền không cần mạng mà thôi, bọn họ không thể nào so sánh với gia tộc Ninja Y Hạ. Nhưng mà hắn cũng không dám xem thường lính đánh thuê Nanh Sói, dù sao, tổ chức lính đánh thuê Nanh Sói vẫn có sức chiến đấu rất cường đại, nếu không cũng không có khả năng có được địa vị như ngày hôm nay. Trong nội tâm của Bách Địa Phong cũng bắt đầu âm thầm cân nhắc, suy nghĩ phải làm sao lợi dụng mối quan hệ này.
"Lính đánh thuê Nanh Sói? Lang Vương Diệp Khiêm?" Bách Địa Phong trầm thấp niệm một câu, nói: "Khánh Tử, có tra ra mục đích tới Nhật Bản của hắn lần này là gì hay không?"
"Thời gian quá vội vàng, nên cũng chỉ có thể biết bao nhiêu đó thôi." Trung Trạch Khánh Tử hồi đáp, "Bất quá, lính đánh thuê Nanh Sói cùng Yamaguchi Group có mâu thuẫn rất sâu đậm, bọn họ đã từng hai lần ám sát thủ lĩnh Yamaguchi Group. Cho nên, theo tôi suy đoán thì mục đích của lính đánh thuê Nanh Sói tới Nhật Bản lần này, đoán chừng là cùng Yamaguchi Group thoát không khỏi liên quan."
"Ah?" Lông mày của Bách Địa Phong có chút nhíu lại, khóe miệng hiện lên một nụ cười tỏ vẻ cao thâm mạt trắc, nói: "Xem ra, chuyện này càng ngày càng thú vị rồi." Dừng một chút, Bách Địa Phong nói tiếp: "Chuyện của Diệp Khiêm tạm thời để ở một bên, cô trước hết hãy giúp tôi điều tra xem, lần này, là người nào phái người tới ám sát tôi? Cũng dám ngang nhiên ám sát tôi như vậy, quả thật quá không đem gia tộc Ninja Y Hạ để vào mắt."
Trung Trạch Khánh Tử thấp hạ thân, kiểm tra bốn cổ thi thể kia một chút, nói: "Là tiêu chí của lưu phái Ninja Giáp Hạ?"
Bách Địa Phong lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, nói: "Chuyện này làm sao có thể đơn giản như vậy, người của lưu phái Ninja Giáp Hạ cũng không phải là người ngu, nếu như bọn họ muốn đối phó tôi, thì làm sao có thể chỉ phái mấy tên phế vật này tới? Chắc là có người muốn vu oan giá họa, châm ngòi mâu thuẫn giữa tôi cùng lưu phái Ninja Giáp Hạ. Hiện tại tổng tuyển cử sắp diễn ra, phải mau chóng biết rõ ràng mọi chuyện ở trong đó a. Tôi tuyệt đối không cho phép có bất cứ lực lượng gì uy hiếp đến tôi tồn tại."
Trong ánh mắt của Trung Trạch Khánh Tử hiện lên một tia âm hiểm, nhẹ gật đầu, nói: "Yên tâm đi, đại thiếu gia, chuyện này cứ giao cho tôi a."
"Cô làm việc, từ trước đến nay tôi rất yên tâm." Bách Địa Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của Trung Trạch Khánh Tử, thuận thế ở trên cánh tay của cô vuốt ve vài cái, nói, "Chuyện nơi đây giao lại cho cô xử lý, tôi đi về trước." Nói xong, Bách Địa Phong bề ngoài giống như lơ đãng giơ tay sờ soạng bờ mông của Trung Trạch Khánh Tử một chút, sau đó liền cất bước đi ra khỏi nhà hàng.
Trung Trạch Khánh Tử, là bạn học của Bách Địa Phong khi hắn du học tại Mỹ, mặc dù cô đảm nhiệm chức vụ trợ lý của Bách Địa Phong, nhưng trên thực tế thì cô lại là tình nhân của Bách Địa Phong. Nữ nhân này vô luận là tâm kế hay là công phu đều là nhất đẳng, trọng yếu hơn là, kỹ thuật trên giường của cô rất cao siêu, mỗi lần đều khiến cho Bách Địa Phong dục tiên dục tử. Đây cũng là nguyên nhân Bách Địa Phong rất thích cô.
Sau khi nhìn thấy Bách Địa Phong rời khỏi nhà hàng, trong ánh mắt của Trung Trạch Khánh Tử lộ ra một tia sâm lãnh, cầm lấy điện thoại di động gọi một cú điện thoại. Điện thoại vừa mới bắt máy, Trung Trạch Khánh Tử nói: "Kế hoạch rất thuận lợi, Bách Địa Phong đã đối với chuyện này sinh ra hoài nghi, để cho tôi đi điều tra kẻ chủ mưu phía sau màn."
Đối diện truyền đến âm thanh của một lão giả, nói: "Rất tốt, bất quá không nên gấp, Bách Địa Phong cũng không phải là người đơn giản, gia gia của hắn cũng không phải dễ dàng hồ lộng như vậy. Chúng ta phải từng bước một để cho bọn họ tự tiến vào tròng."
"Yên tâm đi, tôi biết rõ nên làm như thế nào." Trung Trạch Khánh Tử nói.
"Tôi biết ngay là mình không có nhìn lầm cô, cũng không uổng công tôi nhiều năm tài bồi như vậy." Phía đối diện truyền đến âm thanh an ủi của lão giả nói, "Đêm nay tôi ở nhà chờ cô, tôi rất nhớ thân thể trắng nõn của cô a. Hai ngày trước có người từ Thailand cầm về cho tôi mấy cái roi cọp, sau khi ăn hết hỏa khí trong người tôi rất lớn ah." Nói xong, lão giả phát ra nụ cười dâm đãng.
Trung Trạch Khánh Tử nở nụ cười một chút, nói: "Mỗi lần ông đều làm cho người ta chỉ còn có nửa cái mạng, làm hại mỗi lần trở về Bách Địa Phong đều kinh ngạc hỏi tôi xảy ra chuyện gì."
"Ha ha, cô không vui sao? Tôi nhớ mỗi lần làm tình cô đều kêu la rất hưng phấn nha." Lão giả hắc hắc vừa cười vừa nói.
"Chán ghét, đó là người ta thoải mái, không kêu lớn rất khó chịu a." Trung Trạch Khánh Tử nói.
"Tôi rất thích nghe cô kêu la, âm thanh càng lớn càng tốt a. Cô không biết, tiếng kêu của cô chính là âm thanh của tự nhiên, nhớ tới lại khiến cho tôi hưng phấn rồi." Lão giả nói.
"Vậy bây giờ ông cũng đừng có phóng xuất ah, hãy chờ tôi, sau khi xong việc tôi sẽ lập tức qua đó. Tôi muốn ông mang thứ đó phóng xuất, toàn bộ đút cho tôi ăn." Trung Trạch Khánh Tử nói. Nữ nhân này, rất hiểu được cách nắm bắt nội tâm nam nhân, mỗi một câu của cô đều tràn đầy tính ám chỉ, sức hấp dẫn này đối với lão giả cũng không phải bình thường ah.
"Tốt, tốt, nhất định sẽ để cho cô ăn no." Lão giả ha ha vừa cười vừa nói. Ngẫm lại mình đã lớn tuổi như vậy rồi, nhưng lúc ở trên giường vẫn còn có thể làm cho cô gái này dục tiên dục tử, lão giả có cảm giác hùng phong của mình vẫn còn, so với rất nhiều người trẻ tuổi còn muốn lợi hại hơn rất nhiều ah.
Sau khi cúp điện thoạ, trên khuôn mặt của Trung Trạch Khánh Tử hiện ra một tia khinh thường cùng trào phúng. Hết thảy, đều nằm trong lòng bàn tay của cô ah.
Sau khi đưa Tống Nhiên trở về tập đoàn Hạo Thiên, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong lái ô-tô đi tới khách sạn hắn đang ở. Xe là của tập đoàn Hạo Thiên, dù sao hắn phải ở lại Nhật Bản trong thời gian rất dài, nếu như không có xe thay đi bộ thì có chút bất tiện. Trên đường trở về, đi được một đoạn thì Lâm Phong xuống xe rồi đi mất, Diệp Khiêm cũng không có hỏi hắn đi làm chuyện gì, một mình trở lại trong khách sạn.
Hắn không cần hỏi, cũng có thể đoán. Lâm Phong phải đi liên hệ với thành viên Thất Sát, cầm lấy tình báo mới nhất. Chiến tranh hiện đại, hơn phân nửa chính là chiến tranh tình báo, điểm ấy Diệp Khiêm vẫn hiểu rất rõ ràng, ai nắm giữ thông tin tình báo chuẩn xác, thì hi vọng thắng lợi lại càng lớn. Diệp Khiêm cũng không có lãnh đạm, tuy tạm thời còn không rõ ràng chi tiết của Hắc Long hội, nhưng Diệp Khiêm vẫn cảm thấy mình cần phải làm ra một chút chuyện gì đó, nếu không cứ dông dài như vậy cũng không phải biện pháp tốt. Dẫn xà xuất động, thường thường cũng là một kế hoạch không tệ. Muốn biết rõ tổ chức Hắc Long hội này, vậy thì cần phải kích thích nó, để cho nó tự lộ ra sơ hở.
Sau khi bấm số điện thoại của Jack, Diệp Khiêm nói: "Jack, mày đem thông tin tình báo mới nhất chuyển vào trong điện thoại di động của tao, tao muốn xem cẩn thận một chút."
"Tốt." Jack nói, "Em đã đem những tin tình báo kia phân tích, tin tức có liên quan đến Hắc Long hội quá ít a. Bất quá, cũng có một tin tức rất có lợi, chỉ không biết đối với anh có hữu dụng hay không."
"Ah? Tin tức gì, nói nghe một chút." Diệp Khiêm tò mò hỏi.
"Là có liên quan đến gia tộc Ninja Y Hạ." Jack nói ra, "Mối quan hệ giữa ba gia tộc lớn nhất trong thế lực gia tộc Ninja Y Hạ, gia tộc Bách Địa, gia tộc Phục Bộ cùng Phục Bộ Đằng Lâm càng ngày càng khẩn trương, nếu như muốn đối phó gia tộc Ninja Y Hạ thì có thể theo phương diện này bắt tay vào làm."
Diệp Khiêm nghe được tin tức này, cũng không có vui vẻ gì, dù sao, gia tộc Ninja Y Hạ nói như thế nào cũng có thể coi là bằng hữu của hắn nha. Dù sao, hắn cùng bọn họ có chung địch nhân, chính là Hắc Long hội. Nếu như gia tộc Ninja Y Hạ quá hỗn loạn thì sẽ là chuyện tốt đối với Hắc Long hội. Hắc Long hội mới là đại thù, còn Bách Địa Phong bất quá chỉ là thù oán cá nhân mà thôi, vào thời điểm mấu chốt này, Diệp Khiêm hi vọng bên trong gia tộc Ninja Y Hạ có thể ổn định một chút, đợi sau khi giải quyết Hắc Long hội có muốn làm loạn thì cũng không muộn ah.
Bất quá, loại chuyện này cũng không phải là chuyện Diệp Khiêm có thể khống chế, gia tộc Ninja Y Hạ muốn hỗn loạn như thế nào, hắn cũng không cần biết. "Mày tiếp tục phái người nhìn chằm chằm vào bọn họ, có tình huống gì mới thì lập tức báo cáo cho tao." Diệp Khiêm nói. Kết hợp với chuyện đã xảy ra tại nhà hàng, hơn nữa còn có tin tức này của Jack, Diệp Khiêm cảm thấy suy đoán của mình rất chính xác, người ám sát Bách Địa Phong ở trong nhà hàng có khả năng không phải là người của lưu phái Ninja Giáp Hạ, mà là người bên trong gia tộc Ninja Y Hạ. Xem ra, tình thế Nhật Bản càng ngày càng hỗn loạn a, bất quá mọi chuyện cũng sắp trồi lên mặt nước hết rồi.
Gật gật đầu, Jack nói: "Đúng rồi, lão đại, còn có một việc. Lý Vĩ bên kia đã gọi điện thoại tới, nói là thành viên cũng đã huấn luyện OK hết rồi, hiện tại nếu như vẫn luôn dựa vào đoàn hải tặc Ma Quỷ thì có chút không tốt, cho nên, muốn hỏi một chút anh có biện pháp nào lấy tới vài tàu chiến hạm, để cho huynh đệ Nanh Sói luyện tập một chút."
"Mịa, chó má luyện tập, hắn không phải là nhịn không được muốn đi ra ngoài đắc chí sao. Bất quá, muốn lấy được chiến hạm cũng không phải là chuyện dễ dàng, hơn nữa còn không thể để cho Hoa Hạ chú ý, quá khó khăn a. Mày nói cho nó biết, tao sẽ suy nghĩ biện pháp, bảo nó yên tĩnh một chút, ngàn vạn lần đừng dẫn xuất ra họa gì a." Diệp Khiêm bất đắc dĩ nói.
Tính cách của Lý Vĩ, Diệp Khiêm hiểu rất rõ, mặc dù không có trương dương giống như Thanh Phong, nhưng cũng là người hận không thể đi khắp nơi gây phiền toái. Hiện tại, Diệp Khiêm không muốn tạo thêm địch nhân cho Nanh Sói, ứng phó một Hắc Long hội đã có chút lực bất tòng tâm rồi, nếu thêm mấy địch nhân nữa, thì Diệp Khiêm quả thật không có sức lực để đối phó. Bất quá, trải qua hơn một năm lắng đọng, thế lực trên biển của Nanh Sói cũng không phải dạng vừa rồi, tin tưởng lực chiến đấu của bọn họ cũng đều đạt tới trình độ nhất định, là lúc nên phân phối cho bọn họ một ít chiến hạm.
Bất quá, chiến hạm cũng không phải giống như súng ống đạn dược, có thể dễ dàng lấy đến như vậy. Quan trọng nhất là, còn phải tránh né ánh mắt của các quốc gia, không thể để cho bọn họ phát giác, nếu không đối với Nanh Sói sẽ là một uy hiếp không nhỏ.
Jack ha ha cười cười, nói: "Tốt, em sẽ đem lời của anh chuyển đạt cho hắn."
"Tốt rồi, cứ như vậy đi, chút nữa nhớ đem tư liệu chuyển vào điện thoại di động của tao. Có tin tức gì mới thì nhớ nói cho tao biết, còn có, nếu như có chuyện khẩn cấp, thì mày có thể để cho nhân viên tình báo trực tiếp liên hệ tao." Diệp Khiêm nói Nói xong, sau khi đợi Jack lên tiếng, Diệp Khiêm liền cúp điện thoại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.