Chương 390: Chuẩn Bị Làm Giả Hỏa Vẫn
Bộ Thiên Phàm
14/06/2020
Hỏa Vẫn, là thanh đao hút máu trong truyền thuyết, nó có mị lực rất đặc biệt, toàn thân thanh đao tỏa ra một loại khí tức quỷ dị, lạnh như băng.
Diệp Khiêm đè nén sự hưng phấn trong lòng xuống, thế nhưng mà đôi mắt lại không che giấu được có một loại kích động, tản mát ra tinh quang. Rất muốn vươn tay ra sờ một chút, nhưng vì có Khổng Hạo ở trước mặt, cho nên chỉ đành đem phần kích động kia áp chế ở trong lòng.
Khổng Hạo cầm chặt chuôi đao Hỏa Vẫn, lật qua lật lại nhìn xem, xem vô cùng cẩn thận, xem từng cái chi tiết, bất cứ chỗ nảo cũng không có buông tha. Chỉ là không có ai biết, lúc này trong nội tâm của Khổng Hạo kích động so với Diệp Khiêm tuyệt không thua kém. Nếu như nói Diệp Khiêm đối với Hỏa Vẫn yêu thích, là xuất phát ra từ việc yêu thích vũ khí lạnh, thì sự yêu thích của Khổng Hạo đối với Hỏa Vẫn là một loại mong chờ khi nhìn thấy món đồ cổ trong truyền thuyết.
Mỗi người đều có nhược điểm, mà nhược điểm thường thường là sự yêu thích của người đó. Nhược điểm của Khổng Hạo ngay ở chỗ này, nếu như muốn làm cho Khổng Hạo khuất phục, như vậy nhất định cần phải dùng một món đồ cổ có thể hấp dẫn được hắn, giống như là Vương Bình đối với tranh chữ rất yêu thích, Diệp Khiêm lúc trước đã dùng một bức tranh chữ để mở ra phòng ngự trong nội tâm Vương Bình, từ đó đã thành lập nên một loại quan hệ đồng minh hợp tác.
Hồi lâu, Khổng Hạo chậm rãi đem Hỏa Vẫn thả lại trong hộp gấm, đứng dậy đi vào trong phòng.
Diệp Khiêm nhìn Jack, nói: "Jack, ngươi trở về đi, ba ngày sau ta sẽ đúng giờ mang Hỏa Vẫn tới, cam đoan hội đấu giá sẽ diễn ra bình thường. Còn có, theo ta được biết, Hỏa Vẫn đã hấp dẫn rất nhiều thương nhân Châu Âu đến đây, chỉ sợ trong đó cũng có chút cao thủ, ta hi vọng trước khi đấu giá hội diễn ra, Hỏa Vẫn vẫn nằm yên trong tủ bảo hiểm."
Jack có chút nhẹ gật đầu, ý tứ của Diệp Khiêm hắn hiểu được, tuy trong tủ bảo hiểm đã không còn Hỏa Vẫn, nhưng cũng phải làm ra một loại biểu hiện giả dối, biểu hiện Hỏa Vẫn vẫn còn ở trong đó. Chỉ có như vậy, mới không khiến cho bất cứ ai hoài nghi. "Yên tâm đi, lão đại, ta biết phải làm sao!" Jack trả lời, "Lão đại, ta đây cáo từ trước!"
Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, nhìn Vương Hổ, nói: "Hổ Tử, ngươi cũng cùng Jack trở về đi, nơi này có ta là được rồi." Sau đó lại nói với Jack: "Nếu như có chuyện gì xảy ra phải mau chóng cho ta biết."
Jack cùng Vương Hổ gật gật đầu, quay người đi ra ngoài.
Sau một lát, Khổng Hạo từ trong nhà đi ra, trong tay bưng một cái kính hiển vi, sau khi đặt lên trên bàn, Khổng Hạo rất cẩn thận cầm thanh đao Hỏa Vẫn lên, thả dưới mặt kính. Lúc này trong mắt Khổng Hạo chỉ có Hỏa vẫn mà thôi, tự nhiên đối với việc Jack cùng Vương Hổ rời đi không có bất kỳ chú ý.
Khổng Hạo xem vô cùng cẩn thận, từng điểm từng điểm một, thân đao, chuôi đao bất cứ nơi nào cũng không có buông tha. Diệp Khiêm cũng không nói gì, im lặng ngồi chờ đợi.
Hồi lâu, Khổng Hạo chậm rãi ngẩng đầu, nói: "Quả nhiên là bảo vật, dựa theo chất liệu, tuyệt đối không phải là sắt thép bình thường, hơn nữa cùng thiên thạch cũng có chỗ khác biệt, kết cấu phân tử bên trong xếp đặt phi thường chỉnh tề, hơn nữa trong đó tựa hồ có một đầu sợi tơ máu lưu chuyển. Ngươi có muốn nhìn một chút hay không?"
Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút, nói: "Tốt!" Nói xong, đứng dậy đi đến trước mặt Khổng Hạo, nhìn vào kính hiển vi, quả nhiên giống như lời Khổng Hạo đã nói, trong thân đao đang chảy một sợi tơ máu, giống như là kinh mạch của con người, rất là kỳ quái. Về phần chất liệu, Diệp Khiêm cũng không hiểu, hắn đối với chất liệu cũng không tinh tường.
"Đây có phải kết phân tử kim cương hay không?" Diệp Khiêm tò mò hỏi. Đối với kết cấu phân tử kim cương, Diệp Khiêm mặc dù không có từng đi quan sát qua, nhưng cũng đã nghe nói qua, cho nên mới suy đoán như vậy.
Khổng Hạo lắc đầu, nói: "Tuyệt đối không phải kết cấu phân tử kim cương, kết cấu phân tử kim cương cùng kết cấu cacbon khá giống nhau, có hình dạng lục giác, xếp đặt chỉnh tề. Mà kết cấu phân tử của Hỏa Vẫn lại có hình tam giác, trọng yếu hơn là sợi tơ máu đang lưu chuyển ở trong đó, chỉ sợ kỹ thuật rèn ngày nay cũng không cách nào rèn ra vật như vậy. Ai, truyền thừa văn minh quá lâu, cũng đã thất lạc rất nhiều, nếu như hiện tại có loại kỹ thuật rèn này thì chế tạo ra máy bay, đại bác quả thực là vô kiên bất tồi. Ngươi tin hay không, thanh đao Hỏa Vẫn này, cho dù ngươi dùng đạn đạo đi oanh tạc, cũng tạc không ra một vết nứt."
Toàn thân Diệp Khiêm không khỏi run lên một cái, nếu như hiện tại có loại này kỹ thuật rèn này cùng với tài liệu, chế tạo ra máy bay chiến đấu sẽ cường hãn biết bao nhiêu a? Căn bản không cần phải tránh né, trực tiếp hướng đối phương đụng là được rồi. "Khổng lão tiên sinh, trong ba ngày có thể tạo ra một thanh đao giống như đúc hay không?" Diệp Khiêm có chút khẩn trương hỏi. Vừa rồi Khổng Hạo nói quá huyền diệu rồi, Diệp Khiêm cũng cảm nhận được muốn tạo ra một thanh đao giống Hỏa Vẫn khẳng định sẽ có độ khó rất lớn.
Khổng Hạo có chút nhíu mày, hỏi: "Có giám định đại sư nào xem qua nó chưa? Nếu như bọn hắn đã xem qua nhất định sẽ đối với loại kết cấu phân tử này nhớ rõ ràng, như vậy khó khăn sẽ rất lớn. Bởi vì ta đến nay vẫn nghĩ không ra tài liệu nào có kết cấu phân tử như vậy, cho nên nếu như bọn họ đã xem qua, mặc kệ ta làm như thế nào, chỉ cần xem xét kết cấu phân tử sẽ phân biệt được thật giả."
"Không có." Diệp Khiêm nói, "Bởi vì Hỏa Vẫn quá trân quý, cho nên một mực bảo tồn trong tủ bảo hiểm, cũng không có để cho bất luận giám định đại sư nào xem qua, phải chờ tới lúc diễn ra đấu giá, lúc đó giám định đại sư sẽ xem xét ngay tại chỗ."
Khổng Hạo có chút nhẹ nhàng thở ra, nói: "Vậy là tốt rồi xử lý sẽ dễ hơn rồi. Ngoại trừ kết cấu phân tử, thì muốn làm ra một thanh đao Hỏa Vẫn giống như đúc cũng không phải là chuyện khó khăn. Ba ngày, ba ngày sau ta cam đoan sẽ đưa cho ngươi một thanh đao giống Hỏa Vẫn như đúc."
"Thế nhưng mà ta lo lắng những giám định đại sư sẽ tại chỗ làm thí nghiệm, mọi người đều biết rỏ, Hỏa Vẫn chém sắt như chém bùn, thổi tóc tóc đứt a, ngươi có thể làm đồ giả đạt được hiểu quả như vậy không?" Diệp Khiêm nói.
"Chuyện này cũng không phải quá khó, ta sẽ dùng hợp kim ti-tan chế tạo thân đao, tin tưởng đối phó với thí nghiệm là không có vấn đề gì. Hơn nữa, đây là bảo vật trân quý, những giám định sư kia cũng sẽ không ngốc đi làm những thí nghiệm này, nếu không một khi có tổn hại sẽ hủy toàn bộ giá trị của Hỏa Vẫn." Khổng Hạo nói, "Ngươi yên tâm đi, ta đối với những giám định đại sư kia phi thường hiểu rõ, cứ giao cho ta a."
"Đã như vậy, ta xin cám ơn Khổng lão tiên sinh trước." Diệp Khiêm nói, "Về phần phương diện thù lao, Khổng lão tiên sinh cứ tự tiện nói giá."
Khổng Hạo nhàn nhạt nở nụ cười, nói: "Ngươi cũng quá xem thường ta rồi, ta đáp ứng giúp ngươi, cũng không phải ham muốn tiền tài của ngươi. Thứ nhất ta thấy ngươi là người chấp nhất, giống như phần chấp nhất của ta; thứ hai, ta cũng muốn thử một lần có thể làm ra một thanh đao giống như trong truyền thuyết hay không, chuyện này đối với ta là một loại cảm giác thành tựu."
Nghe Khổng Hạo nói như vậy rồi, nếu như hắn lại kiên trì vậy thì thật không hay. Diệp Khiêm vô cùng rõ ràng, có một số người, tiền cũng không phải là thứ mà bọn họ cần có nhất, bọn hắn cần chính là một loại khẳng định giá trị sinh tồn của bản thân. Giống như Khổng Hạo, đồ cổ có thể nói là sinh mạng thứ hai của hắn, có thể tạo ra một món đồ cổ mà không bị bất luận kẻ nào nhìn ra, đó mới là chuyện mà hắn đáng giá kiêu ngạo nhất, giống như là bình hoa năm đó, nếu như không phải Khổng Hạo bị bắt bỏ tù, nói ra tình hình thực tế, chỉ sợ hiện tại còn có tên ngốc nào nó coi nó như bảo bối để trong nhà cung phụng.
Thời gian ba ngày quả thật có chút ngắn. Tuy Khổng Hạo đã nói ba ngày sau sẽ giao cho Diệp Khiêm một thanh đao Hỏa Vẫn giả, nhưng Diệp Khiêm cũng không dám khẳng định trong thời gian ngắn như vậy, thanh đao Hỏa Vẫn mà Khổng Hạo tạo ra có thể lừa dối nổi ánh mắt của những giám định đại sư hay không. Bọn họ dù gì cũng là chuyên gia, tuy Hoa Hạ có rất nhiều chuyên gia đều là hạng mua danh chuộc tiếng, nhưng cũng không thể một gậy tre đánh chết hết tất cả, vẫn có một số nhân vật lợi hại. Vạn nhất tại hội đấu giá lại xuất hiện tình huống mà hắn không mong muốn thì không hay rồi. Cho nên, Diệp Khiêm không thể không làm tốt chuẩn bị cho hoàn cảnh xấu nhất.
"Vậy thì xin nhờ Khổng lão tiên sinh rồi, ta sẽ không quấy rầy Khổng lão tiên sinh nữa, xin cáo từ trước." Diệp Khiêm nói.
"Ừ, ừ!" Khổng Hạo liên tục ứng hai tiếng, hắn đã không có bao nhiêu tâm tư cùng Diệp Khiêm hàn huyên, đã không thể chờ đợi được muốn chuẩn bị công tác.
Đối với thái độ của Khổng Hạo, Diệp Khiêm cũng không có quá nhiều chú ý, có chút nhẹ gật đầu, cất bước đi ra khỏi nhà Khổng Hạo. Sau khi đi ra ngoài, Diệp Khiêm gọi một cú điện thoại cho Mặc Long, Mâc Long vẫn còn ở thành phố Thượng Hải, Diệp Khiêm liền kêu hắn lập tức chạy tới nơi đây.
Dù sao cũng là lần đầu tiên cùng Khổng Hạo tiếp xúc, đối với tình huống của hắn Diệp Khiêm cũng không hiểu rõ, bất kể là nhân phẩm hay là kỹ thuật, cho nên Diệp Khiêm cũng không thể không có phòng bị. Tuy Khổng Hạo đã nói, kết cấu phân tử của Hỏa Vẫn phi thường quái dị, nhưng Diệp Khiêm đối với chuyện này cũng không hiểu, vạn nhất Khổng Hạo nói dối thì sao? Nếu hắn có thể có biện pháp tìm ra tài liệu có kết cấu phân tử như vậy? Thì đến lúc đó coi như là Khổng Hạo làm ra một thanh đao Hỏa Vẫn giả, rồi lấy thanh đao Hỏa Vẫn thật cất đi, thì đó cũng không là chuyện không thể nào.
Có lẽ, tiền tài không nhúc nhích được Khổng Hạo, nhưng nếu là Hỏa Vẫn thì sao, Diệp Khiêm cũng không dám cam đoan nó sẽ không hấp dẫn Khổng Hạo, cũng không dám cam đoan Khổng Hạo sẽ không tham lam mà giữ lấy Hỏa Vẫn.
Hơn nữa, để Hỏa Vẫn ở chỗ này, Diệp Khiêm cũng có chút lo lắng, mặc dù không có người ngoài biết, nhưng nếu như những thương nhân đồ cổ trước kia đến tìm Khổng Hạo gây phiền toái thì sao? Bọn họ nếu như phát hiện Hỏa Vẫn, nhất định sẽ liều lĩnh chiếm thành của mình, đến lúc đó chẳng phải hắn sẽ lỗ lớn sao, đi làm mai mối cho người khác. Cho nên, Diệp Khiêm nhất định phải tìm một người giám thị cùng bảo hộ Khổng Hạo, Mặc Long tự nhiên là lựa chọn tốt nhất.
Không bao lâu, Mặc Long liền đến nơi này. Diệp Khiêm nhỏ giọng đem lo lắng của hắn nói một lần, để cho Mặc Long giám thị cùng bảo hộ Khổng Hạo, thẳng đến khi thanh đao Hỏa Vẫn làm xong. Nếu như không phải Diệp Khiêm còn có chuyện khác muốn làm, thì tự hắn giám thị là được rồi, nhưng là không có biện pháp, Diệp Khiêm còn phải đi làm những chuyện khác, cho nên chuyện này đành phải làm phiền Mặc Long.
Diệp Khiêm đè nén sự hưng phấn trong lòng xuống, thế nhưng mà đôi mắt lại không che giấu được có một loại kích động, tản mát ra tinh quang. Rất muốn vươn tay ra sờ một chút, nhưng vì có Khổng Hạo ở trước mặt, cho nên chỉ đành đem phần kích động kia áp chế ở trong lòng.
Khổng Hạo cầm chặt chuôi đao Hỏa Vẫn, lật qua lật lại nhìn xem, xem vô cùng cẩn thận, xem từng cái chi tiết, bất cứ chỗ nảo cũng không có buông tha. Chỉ là không có ai biết, lúc này trong nội tâm của Khổng Hạo kích động so với Diệp Khiêm tuyệt không thua kém. Nếu như nói Diệp Khiêm đối với Hỏa Vẫn yêu thích, là xuất phát ra từ việc yêu thích vũ khí lạnh, thì sự yêu thích của Khổng Hạo đối với Hỏa Vẫn là một loại mong chờ khi nhìn thấy món đồ cổ trong truyền thuyết.
Mỗi người đều có nhược điểm, mà nhược điểm thường thường là sự yêu thích của người đó. Nhược điểm của Khổng Hạo ngay ở chỗ này, nếu như muốn làm cho Khổng Hạo khuất phục, như vậy nhất định cần phải dùng một món đồ cổ có thể hấp dẫn được hắn, giống như là Vương Bình đối với tranh chữ rất yêu thích, Diệp Khiêm lúc trước đã dùng một bức tranh chữ để mở ra phòng ngự trong nội tâm Vương Bình, từ đó đã thành lập nên một loại quan hệ đồng minh hợp tác.
Hồi lâu, Khổng Hạo chậm rãi đem Hỏa Vẫn thả lại trong hộp gấm, đứng dậy đi vào trong phòng.
Diệp Khiêm nhìn Jack, nói: "Jack, ngươi trở về đi, ba ngày sau ta sẽ đúng giờ mang Hỏa Vẫn tới, cam đoan hội đấu giá sẽ diễn ra bình thường. Còn có, theo ta được biết, Hỏa Vẫn đã hấp dẫn rất nhiều thương nhân Châu Âu đến đây, chỉ sợ trong đó cũng có chút cao thủ, ta hi vọng trước khi đấu giá hội diễn ra, Hỏa Vẫn vẫn nằm yên trong tủ bảo hiểm."
Jack có chút nhẹ gật đầu, ý tứ của Diệp Khiêm hắn hiểu được, tuy trong tủ bảo hiểm đã không còn Hỏa Vẫn, nhưng cũng phải làm ra một loại biểu hiện giả dối, biểu hiện Hỏa Vẫn vẫn còn ở trong đó. Chỉ có như vậy, mới không khiến cho bất cứ ai hoài nghi. "Yên tâm đi, lão đại, ta biết phải làm sao!" Jack trả lời, "Lão đại, ta đây cáo từ trước!"
Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, nhìn Vương Hổ, nói: "Hổ Tử, ngươi cũng cùng Jack trở về đi, nơi này có ta là được rồi." Sau đó lại nói với Jack: "Nếu như có chuyện gì xảy ra phải mau chóng cho ta biết."
Jack cùng Vương Hổ gật gật đầu, quay người đi ra ngoài.
Sau một lát, Khổng Hạo từ trong nhà đi ra, trong tay bưng một cái kính hiển vi, sau khi đặt lên trên bàn, Khổng Hạo rất cẩn thận cầm thanh đao Hỏa Vẫn lên, thả dưới mặt kính. Lúc này trong mắt Khổng Hạo chỉ có Hỏa vẫn mà thôi, tự nhiên đối với việc Jack cùng Vương Hổ rời đi không có bất kỳ chú ý.
Khổng Hạo xem vô cùng cẩn thận, từng điểm từng điểm một, thân đao, chuôi đao bất cứ nơi nào cũng không có buông tha. Diệp Khiêm cũng không nói gì, im lặng ngồi chờ đợi.
Hồi lâu, Khổng Hạo chậm rãi ngẩng đầu, nói: "Quả nhiên là bảo vật, dựa theo chất liệu, tuyệt đối không phải là sắt thép bình thường, hơn nữa cùng thiên thạch cũng có chỗ khác biệt, kết cấu phân tử bên trong xếp đặt phi thường chỉnh tề, hơn nữa trong đó tựa hồ có một đầu sợi tơ máu lưu chuyển. Ngươi có muốn nhìn một chút hay không?"
Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút, nói: "Tốt!" Nói xong, đứng dậy đi đến trước mặt Khổng Hạo, nhìn vào kính hiển vi, quả nhiên giống như lời Khổng Hạo đã nói, trong thân đao đang chảy một sợi tơ máu, giống như là kinh mạch của con người, rất là kỳ quái. Về phần chất liệu, Diệp Khiêm cũng không hiểu, hắn đối với chất liệu cũng không tinh tường.
"Đây có phải kết phân tử kim cương hay không?" Diệp Khiêm tò mò hỏi. Đối với kết cấu phân tử kim cương, Diệp Khiêm mặc dù không có từng đi quan sát qua, nhưng cũng đã nghe nói qua, cho nên mới suy đoán như vậy.
Khổng Hạo lắc đầu, nói: "Tuyệt đối không phải kết cấu phân tử kim cương, kết cấu phân tử kim cương cùng kết cấu cacbon khá giống nhau, có hình dạng lục giác, xếp đặt chỉnh tề. Mà kết cấu phân tử của Hỏa Vẫn lại có hình tam giác, trọng yếu hơn là sợi tơ máu đang lưu chuyển ở trong đó, chỉ sợ kỹ thuật rèn ngày nay cũng không cách nào rèn ra vật như vậy. Ai, truyền thừa văn minh quá lâu, cũng đã thất lạc rất nhiều, nếu như hiện tại có loại kỹ thuật rèn này thì chế tạo ra máy bay, đại bác quả thực là vô kiên bất tồi. Ngươi tin hay không, thanh đao Hỏa Vẫn này, cho dù ngươi dùng đạn đạo đi oanh tạc, cũng tạc không ra một vết nứt."
Toàn thân Diệp Khiêm không khỏi run lên một cái, nếu như hiện tại có loại này kỹ thuật rèn này cùng với tài liệu, chế tạo ra máy bay chiến đấu sẽ cường hãn biết bao nhiêu a? Căn bản không cần phải tránh né, trực tiếp hướng đối phương đụng là được rồi. "Khổng lão tiên sinh, trong ba ngày có thể tạo ra một thanh đao giống như đúc hay không?" Diệp Khiêm có chút khẩn trương hỏi. Vừa rồi Khổng Hạo nói quá huyền diệu rồi, Diệp Khiêm cũng cảm nhận được muốn tạo ra một thanh đao giống Hỏa Vẫn khẳng định sẽ có độ khó rất lớn.
Khổng Hạo có chút nhíu mày, hỏi: "Có giám định đại sư nào xem qua nó chưa? Nếu như bọn hắn đã xem qua nhất định sẽ đối với loại kết cấu phân tử này nhớ rõ ràng, như vậy khó khăn sẽ rất lớn. Bởi vì ta đến nay vẫn nghĩ không ra tài liệu nào có kết cấu phân tử như vậy, cho nên nếu như bọn họ đã xem qua, mặc kệ ta làm như thế nào, chỉ cần xem xét kết cấu phân tử sẽ phân biệt được thật giả."
"Không có." Diệp Khiêm nói, "Bởi vì Hỏa Vẫn quá trân quý, cho nên một mực bảo tồn trong tủ bảo hiểm, cũng không có để cho bất luận giám định đại sư nào xem qua, phải chờ tới lúc diễn ra đấu giá, lúc đó giám định đại sư sẽ xem xét ngay tại chỗ."
Khổng Hạo có chút nhẹ nhàng thở ra, nói: "Vậy là tốt rồi xử lý sẽ dễ hơn rồi. Ngoại trừ kết cấu phân tử, thì muốn làm ra một thanh đao Hỏa Vẫn giống như đúc cũng không phải là chuyện khó khăn. Ba ngày, ba ngày sau ta cam đoan sẽ đưa cho ngươi một thanh đao giống Hỏa Vẫn như đúc."
"Thế nhưng mà ta lo lắng những giám định đại sư sẽ tại chỗ làm thí nghiệm, mọi người đều biết rỏ, Hỏa Vẫn chém sắt như chém bùn, thổi tóc tóc đứt a, ngươi có thể làm đồ giả đạt được hiểu quả như vậy không?" Diệp Khiêm nói.
"Chuyện này cũng không phải quá khó, ta sẽ dùng hợp kim ti-tan chế tạo thân đao, tin tưởng đối phó với thí nghiệm là không có vấn đề gì. Hơn nữa, đây là bảo vật trân quý, những giám định sư kia cũng sẽ không ngốc đi làm những thí nghiệm này, nếu không một khi có tổn hại sẽ hủy toàn bộ giá trị của Hỏa Vẫn." Khổng Hạo nói, "Ngươi yên tâm đi, ta đối với những giám định đại sư kia phi thường hiểu rõ, cứ giao cho ta a."
"Đã như vậy, ta xin cám ơn Khổng lão tiên sinh trước." Diệp Khiêm nói, "Về phần phương diện thù lao, Khổng lão tiên sinh cứ tự tiện nói giá."
Khổng Hạo nhàn nhạt nở nụ cười, nói: "Ngươi cũng quá xem thường ta rồi, ta đáp ứng giúp ngươi, cũng không phải ham muốn tiền tài của ngươi. Thứ nhất ta thấy ngươi là người chấp nhất, giống như phần chấp nhất của ta; thứ hai, ta cũng muốn thử một lần có thể làm ra một thanh đao giống như trong truyền thuyết hay không, chuyện này đối với ta là một loại cảm giác thành tựu."
Nghe Khổng Hạo nói như vậy rồi, nếu như hắn lại kiên trì vậy thì thật không hay. Diệp Khiêm vô cùng rõ ràng, có một số người, tiền cũng không phải là thứ mà bọn họ cần có nhất, bọn hắn cần chính là một loại khẳng định giá trị sinh tồn của bản thân. Giống như Khổng Hạo, đồ cổ có thể nói là sinh mạng thứ hai của hắn, có thể tạo ra một món đồ cổ mà không bị bất luận kẻ nào nhìn ra, đó mới là chuyện mà hắn đáng giá kiêu ngạo nhất, giống như là bình hoa năm đó, nếu như không phải Khổng Hạo bị bắt bỏ tù, nói ra tình hình thực tế, chỉ sợ hiện tại còn có tên ngốc nào nó coi nó như bảo bối để trong nhà cung phụng.
Thời gian ba ngày quả thật có chút ngắn. Tuy Khổng Hạo đã nói ba ngày sau sẽ giao cho Diệp Khiêm một thanh đao Hỏa Vẫn giả, nhưng Diệp Khiêm cũng không dám khẳng định trong thời gian ngắn như vậy, thanh đao Hỏa Vẫn mà Khổng Hạo tạo ra có thể lừa dối nổi ánh mắt của những giám định đại sư hay không. Bọn họ dù gì cũng là chuyên gia, tuy Hoa Hạ có rất nhiều chuyên gia đều là hạng mua danh chuộc tiếng, nhưng cũng không thể một gậy tre đánh chết hết tất cả, vẫn có một số nhân vật lợi hại. Vạn nhất tại hội đấu giá lại xuất hiện tình huống mà hắn không mong muốn thì không hay rồi. Cho nên, Diệp Khiêm không thể không làm tốt chuẩn bị cho hoàn cảnh xấu nhất.
"Vậy thì xin nhờ Khổng lão tiên sinh rồi, ta sẽ không quấy rầy Khổng lão tiên sinh nữa, xin cáo từ trước." Diệp Khiêm nói.
"Ừ, ừ!" Khổng Hạo liên tục ứng hai tiếng, hắn đã không có bao nhiêu tâm tư cùng Diệp Khiêm hàn huyên, đã không thể chờ đợi được muốn chuẩn bị công tác.
Đối với thái độ của Khổng Hạo, Diệp Khiêm cũng không có quá nhiều chú ý, có chút nhẹ gật đầu, cất bước đi ra khỏi nhà Khổng Hạo. Sau khi đi ra ngoài, Diệp Khiêm gọi một cú điện thoại cho Mặc Long, Mâc Long vẫn còn ở thành phố Thượng Hải, Diệp Khiêm liền kêu hắn lập tức chạy tới nơi đây.
Dù sao cũng là lần đầu tiên cùng Khổng Hạo tiếp xúc, đối với tình huống của hắn Diệp Khiêm cũng không hiểu rõ, bất kể là nhân phẩm hay là kỹ thuật, cho nên Diệp Khiêm cũng không thể không có phòng bị. Tuy Khổng Hạo đã nói, kết cấu phân tử của Hỏa Vẫn phi thường quái dị, nhưng Diệp Khiêm đối với chuyện này cũng không hiểu, vạn nhất Khổng Hạo nói dối thì sao? Nếu hắn có thể có biện pháp tìm ra tài liệu có kết cấu phân tử như vậy? Thì đến lúc đó coi như là Khổng Hạo làm ra một thanh đao Hỏa Vẫn giả, rồi lấy thanh đao Hỏa Vẫn thật cất đi, thì đó cũng không là chuyện không thể nào.
Có lẽ, tiền tài không nhúc nhích được Khổng Hạo, nhưng nếu là Hỏa Vẫn thì sao, Diệp Khiêm cũng không dám cam đoan nó sẽ không hấp dẫn Khổng Hạo, cũng không dám cam đoan Khổng Hạo sẽ không tham lam mà giữ lấy Hỏa Vẫn.
Hơn nữa, để Hỏa Vẫn ở chỗ này, Diệp Khiêm cũng có chút lo lắng, mặc dù không có người ngoài biết, nhưng nếu như những thương nhân đồ cổ trước kia đến tìm Khổng Hạo gây phiền toái thì sao? Bọn họ nếu như phát hiện Hỏa Vẫn, nhất định sẽ liều lĩnh chiếm thành của mình, đến lúc đó chẳng phải hắn sẽ lỗ lớn sao, đi làm mai mối cho người khác. Cho nên, Diệp Khiêm nhất định phải tìm một người giám thị cùng bảo hộ Khổng Hạo, Mặc Long tự nhiên là lựa chọn tốt nhất.
Không bao lâu, Mặc Long liền đến nơi này. Diệp Khiêm nhỏ giọng đem lo lắng của hắn nói một lần, để cho Mặc Long giám thị cùng bảo hộ Khổng Hạo, thẳng đến khi thanh đao Hỏa Vẫn làm xong. Nếu như không phải Diệp Khiêm còn có chuyện khác muốn làm, thì tự hắn giám thị là được rồi, nhưng là không có biện pháp, Diệp Khiêm còn phải đi làm những chuyện khác, cho nên chuyện này đành phải làm phiền Mặc Long.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.