Chương 85: Gặp Gia Trưởng (1)
Bộ Thiên Phàm
24/10/2019
Kế hoạch thành lập công ty bảo an Diệp Khiêm toàn bộ giao cho Jack đi phụ trách, tiểu tử này chỉ số thông minh tương đối cao, lại trời sinh là mệnh lao lực, huống hồ, sự tình giao cho hắn, Diệp Khiêm cũng yên tâm.
Cùng Jack, Lý Vĩ nói tạm biệt, Diệp Khiêm đi ra khỏi văn phòng tạm thời của tập đoàn Hạo Thiên. Sau khi đi ra ngoài, Diệp Khiêm cảm thấy có chút nhàm chán, chuyện hiện đang phát triển vô cùng thuận lợi, về phần tập đoàn Thiên Nhai bên kia Diệp Khiêm hiện tại cũng không cần đi, dù sao mình hiện tại là bảo tiêu của Triệu Nhã, Cho dù là đội trưởng đội bảo an của tập đoàn Thiên Nhai cũng không dám nói với hắn cái gì.
Lúc này, điện thoại của Diệp Khiêm bỗng nhiên vang lên. Diệp Khiêm lấy điện thoại ra nhìn một chút, là Lâm Nhu Nhu gọi tới.
"Diệp Khiêm, đêm nay anh có thời gian rãnh không?" Vừa mới bắt điện thoại, bên trong liền truyền đến âm thanh của Lâm Nhu Nhu vẫn ôn nhu như trước.
Nếu như muốn chọn lão bà, Lâm Nhu Nhu không thể nghi ngờ là lựa chon tốt nhất, chỉ là ngày đó ở bên trong cửa hàng trông thấy lâm Nhu Nhu kéo tay một người đàn ông trung niên, với bộ dáng thân mật, Diệp Khiêm trong nội tâm hơi có chút không vui vẻ, thanh âm tự nhiên cũng trở nên có chút lãnh đạm."Có chuyện gì?" Diệp Khiêm thản nhiên nói.
Lâm Nhu Nhu tựa hồ cũng nhận ra biến hóa của Diệp Khiêm, có chút sửng sốt một chút, nói tiếp: "Cậu mợ em đến thành phố Thượng Hải rồi, bọn hắn muốn cùng anh gặp mặt một lần."
Gặp trưởng bối? Diệp Khiêm không khỏi sửng sốt, không thể không nói Diệp Khiêm căn bản là không có chuẩn bị tốt tâm lí gặp trưởng bối, bất quá người ta đã tới rồi, Diệp Khiêm nếu không đi gặp mặt thì sẽ làm cho Lâm Nhu Nhu rất khó xử. Hơn nữa, hắn cũng muốn hỏi rỏ ngày đó rốt cuộc là chuyện gì xảy ra."Tốt, lúc nào? ở đâu?" Diệp Khiêm hỏi.
"Đêm nay lúc 6 giờ ở Tương Phi các." Lâm Nhu Nhu nói.
"Tốt, anh sẽ đến đúng giờ." Diệp Khiêm nói.
Lâm Nhu Nhu tựa hồ đối với Diệp Khiêm bằng lòng gặp người nhà mình biểu hiện rất vui vẻ, có chút nở nụ cười, nói: "Vậy tối nay gặp. Bất quá cậu mợ em hơi khó tính, anh phải chuẩn bị tâm lý."
Diệp Khiêm có chút sửng sốt, nói: "Yên tâm đi, coi như là Diêm Vương anh cũng không sợ."
Lâm Nhu Nhu nhưng lại nghiêm trang nói: "Em cũng không phải nói để chọc cười anh, anh đêm nay cần phải tập trung tinh thần ứng phó, vạn sự khởi đầu nan, chỉ cần anh qua được lần này, lần sau sẽ dễ dàng hơn."
Diệp Khiêm không thể không nghiêm trang an ủi: "Em yên tâm đi, anh sẽ đem toàn lực ứng phó. Anh cam đoan sẽ làm cho cậu mợ em đối với anh rửa mắt mà nhìn."
Sau khi cúp điện thoại, Diệp Khiêm cảm thấy cần phải thay đổi bộ đồ khác, dù sao đây là lần đầu tiên cùng người nhà của Lâm Nhu Nhu chính thức gặp mặt, mình cũng không thể quá thất lễ. Loại chuyện này Diệp Khiêm giống như đại cô nương lần đầu lên kiệu hoa, khó tránh khỏi trong nội tâm có chút khẩn trương.
Đối với phương diện ăn mặc, Diệp Khiêm từ trước đến nay đều là tùy ý, lần này vì ứng phó với sự khảo sát của cậu mợ Lâm Nhu Nhu, cố ý chạy tới cửa hàng chọn mua y phục, điều này thật sự có chút ít làm khó hắn. Bất quá, công phu không phụ lòng người, cuối cùng cũng tuyển được một bộ y phục tương đối hài lòng.
Sáu giờ tối, Diệp Khiêm đã có mặt tại cửa ra vào Tương Phi các. Dọc theo con đường này đi tới, Diệp Khiêm hấp dẫn không biết bao nhiêu ánh mắt. Diệp Khiêm cũng không có cảm giác cái gì không đúng, ngược lại rất hưởng thụ ánh mắt "Thưởng thức" của người khác.
Khi nhìn thấy Diệp Khiêm, Lâm Nhu Nhu có chút dở khóc dở cười, tiến lên khoác tay của hắn, nói: "Y phục này lấy ở đâu?"
"Vừa mua, như thế nào? Phong cách không?" Diệp Khiêm đắc ý nói.
Lâm Nhu Nhu ôn nhu liếc hắn, nói: "Ngươi ánh mắt thật đúng là độc đáo, người không biết còn tưởng rằng ngươi là diễn viên điện ảnh."
Xác thực, Diệp Khiêm cách ăn mặc thật sự có chút quá mức thu hút, một bộ âu phục màu đen được mặc chỉnh tề, trên mặt đeo một bộ kính râm, tóc vuốt keo sáng loáng.
"Đi thôi, cậu mợ em đang chờ chúng ta." Lâm Nhu Nhu nói xong, kéo Diệp Khiêm đi vào.
Diệp Khiêm lộ ra có chút câu nệ, bất quá lại cũng không phải quá để ý, theo Diệp Khiêm, cho dù cậu mợ của Lâm Nhu Nhu thích giàu sang, thì tối đa cũng là bị đuổi ra khỏi cửa mà thôi. Chỉ cần lâm Nhu Nhu không lùi bước, như vậy sẽ không ai có thể ngăn cản chính mình cùng nàng tiếp tục kết giao.
Bữa tối tổ chức tại một căn phòng không lớn, không có quá nhiều màu sắc rực rỡ cùng vàng son lộng lẫy, rất phù hợp với thân phận của cậu Hứa Hải và mợ Trình Phượng Trân của Lâm Nhu Nhu. Lúc nhìn thấy Diệp Khiêm, Hứa Hải va Trình Phượng Trân cũng không khỏi sửng sốt, bất quá bọn hắn ở trên quan trường lăn lộn đã lâu, nên năng lực ứng biến cũng không tệ. Bọn hắn cũng không có hỏi thăm Diệp Khiêm quá nhiều, Hứa Hải cùng Diệp Khiêm lúc ở đại sảnh khách sạn bắt tay cũng chỉ có chút nở nụ cười, Trình Phượng Trân thì lại không có bao nhiêu cố kỵ, dò xét cẩn thận Diệp Khiêm. Bất quá, thẳng đến khi tiến vào ghế ngồi xuống, Trình Phượng Trân cũng không phát hiện khuyết điểm gì trên người Diệp Khiêm, hơn nữa, vô luận là cách đi đứng hay là tư thế ngồi của Diệp Khiêm cũng tràn đầy tinh thần phấn chấn. Trọng yếu hơn là, trên người Diệp Khiêm ẩn ẩn tản mát ra một loại khí phách. Có thể là bởi vì Diệp Khiêm quá mức khẩn trương, cho nên khí phách của bản thân thu liễm tương đối sâu, cũng không phải rất rõ ràng.
Lúc nhìn thấy Hứa Hải, Diệp Khiêm rốt cục cũng rỏ mình hiểu lầm Lâm Nhu Nhu rồi, ngày đó Lâm Nhu Nhu kéo tay vị trung niên nam tử kia chính là Hứa Hải. Diệp Khiêm trong nội tâm cảm thấy có một chút áy náy, không nên đối với Lâm Nhu Nhu có hoài nghi, bất quá nội tâm được khai thông không ít, dù sao Lâm Nhu Nhu vẩn là Lâm Nhu Nhu mình nhận thức, luôn ôn nhu thiện lương, khéo hiểu lòng người.
Có lẽ là bởi vì gút mắc của mình mở ra, Diệp Khiêm tâm tình đã khá hơn nhiều, tâm tình một khi tốt, cả người cũng liền buông lỏng rất nhiều. Cùng lâm Nhu Nhu nhận thức tuy thời gian không dài, nhưng là dù sao nàng cũng là bạn gái của mình, thế nhưng mà Diệp Khiêm ngay cả lâm Nhu Nhu gia thế cũng không rỏ ràng. Bất quá, lúc nhìn thấy Hứa Hải cùng Trình Phượng Trân, Diệp Khiêm trong nội tâm cũng có thế đoán ra đôi chút. Dù sao, Diệp Khiêm cũng cùng không ít phú thương quan lại quen biết, hắn từ trên người Hứa Hải và Trình Phượng Trân càm giác được khí tức của người trong quan trường. Xem ra, gia thế của Lâm Nhu Nhu cũng không đơn giản ah. Diệp Khiêm âm thầm thầm nghĩ.
Bất quá, gia thế của Lâm Nhu Nhu cho dù ngưu bức thì thế nào, cũng không cách nào dao động Diệp Khiêm muốn cùng nha đầu kia kết giao. Sau khi biết rỏ chính mình đã hiểu lầm Lâm Nhu Nhu, Diệp Khiêm càng thêm hoàn toàn chính xác tín, Lâm Nhu Nhu tương lai tuy không nhất định có thể giúp đỡ công việc của mình, nhưng nhất định sẽ là một thê tử tốt.
"Lần này chúng ta vừa vặn đến thành phố Thượng Hải đi công tác, thuận tiện nhìn Nhu Nhu một chút. Biết được nàng đã có bạn trai, cho nên mạo muội hẹn ngươi đi ra, ngươi sẽ không để tâm chứ?" Hứa Hải nói.
Cùng Jack, Lý Vĩ nói tạm biệt, Diệp Khiêm đi ra khỏi văn phòng tạm thời của tập đoàn Hạo Thiên. Sau khi đi ra ngoài, Diệp Khiêm cảm thấy có chút nhàm chán, chuyện hiện đang phát triển vô cùng thuận lợi, về phần tập đoàn Thiên Nhai bên kia Diệp Khiêm hiện tại cũng không cần đi, dù sao mình hiện tại là bảo tiêu của Triệu Nhã, Cho dù là đội trưởng đội bảo an của tập đoàn Thiên Nhai cũng không dám nói với hắn cái gì.
Lúc này, điện thoại của Diệp Khiêm bỗng nhiên vang lên. Diệp Khiêm lấy điện thoại ra nhìn một chút, là Lâm Nhu Nhu gọi tới.
"Diệp Khiêm, đêm nay anh có thời gian rãnh không?" Vừa mới bắt điện thoại, bên trong liền truyền đến âm thanh của Lâm Nhu Nhu vẫn ôn nhu như trước.
Nếu như muốn chọn lão bà, Lâm Nhu Nhu không thể nghi ngờ là lựa chon tốt nhất, chỉ là ngày đó ở bên trong cửa hàng trông thấy lâm Nhu Nhu kéo tay một người đàn ông trung niên, với bộ dáng thân mật, Diệp Khiêm trong nội tâm hơi có chút không vui vẻ, thanh âm tự nhiên cũng trở nên có chút lãnh đạm."Có chuyện gì?" Diệp Khiêm thản nhiên nói.
Lâm Nhu Nhu tựa hồ cũng nhận ra biến hóa của Diệp Khiêm, có chút sửng sốt một chút, nói tiếp: "Cậu mợ em đến thành phố Thượng Hải rồi, bọn hắn muốn cùng anh gặp mặt một lần."
Gặp trưởng bối? Diệp Khiêm không khỏi sửng sốt, không thể không nói Diệp Khiêm căn bản là không có chuẩn bị tốt tâm lí gặp trưởng bối, bất quá người ta đã tới rồi, Diệp Khiêm nếu không đi gặp mặt thì sẽ làm cho Lâm Nhu Nhu rất khó xử. Hơn nữa, hắn cũng muốn hỏi rỏ ngày đó rốt cuộc là chuyện gì xảy ra."Tốt, lúc nào? ở đâu?" Diệp Khiêm hỏi.
"Đêm nay lúc 6 giờ ở Tương Phi các." Lâm Nhu Nhu nói.
"Tốt, anh sẽ đến đúng giờ." Diệp Khiêm nói.
Lâm Nhu Nhu tựa hồ đối với Diệp Khiêm bằng lòng gặp người nhà mình biểu hiện rất vui vẻ, có chút nở nụ cười, nói: "Vậy tối nay gặp. Bất quá cậu mợ em hơi khó tính, anh phải chuẩn bị tâm lý."
Diệp Khiêm có chút sửng sốt, nói: "Yên tâm đi, coi như là Diêm Vương anh cũng không sợ."
Lâm Nhu Nhu nhưng lại nghiêm trang nói: "Em cũng không phải nói để chọc cười anh, anh đêm nay cần phải tập trung tinh thần ứng phó, vạn sự khởi đầu nan, chỉ cần anh qua được lần này, lần sau sẽ dễ dàng hơn."
Diệp Khiêm không thể không nghiêm trang an ủi: "Em yên tâm đi, anh sẽ đem toàn lực ứng phó. Anh cam đoan sẽ làm cho cậu mợ em đối với anh rửa mắt mà nhìn."
Sau khi cúp điện thoại, Diệp Khiêm cảm thấy cần phải thay đổi bộ đồ khác, dù sao đây là lần đầu tiên cùng người nhà của Lâm Nhu Nhu chính thức gặp mặt, mình cũng không thể quá thất lễ. Loại chuyện này Diệp Khiêm giống như đại cô nương lần đầu lên kiệu hoa, khó tránh khỏi trong nội tâm có chút khẩn trương.
Đối với phương diện ăn mặc, Diệp Khiêm từ trước đến nay đều là tùy ý, lần này vì ứng phó với sự khảo sát của cậu mợ Lâm Nhu Nhu, cố ý chạy tới cửa hàng chọn mua y phục, điều này thật sự có chút ít làm khó hắn. Bất quá, công phu không phụ lòng người, cuối cùng cũng tuyển được một bộ y phục tương đối hài lòng.
Sáu giờ tối, Diệp Khiêm đã có mặt tại cửa ra vào Tương Phi các. Dọc theo con đường này đi tới, Diệp Khiêm hấp dẫn không biết bao nhiêu ánh mắt. Diệp Khiêm cũng không có cảm giác cái gì không đúng, ngược lại rất hưởng thụ ánh mắt "Thưởng thức" của người khác.
Khi nhìn thấy Diệp Khiêm, Lâm Nhu Nhu có chút dở khóc dở cười, tiến lên khoác tay của hắn, nói: "Y phục này lấy ở đâu?"
"Vừa mua, như thế nào? Phong cách không?" Diệp Khiêm đắc ý nói.
Lâm Nhu Nhu ôn nhu liếc hắn, nói: "Ngươi ánh mắt thật đúng là độc đáo, người không biết còn tưởng rằng ngươi là diễn viên điện ảnh."
Xác thực, Diệp Khiêm cách ăn mặc thật sự có chút quá mức thu hút, một bộ âu phục màu đen được mặc chỉnh tề, trên mặt đeo một bộ kính râm, tóc vuốt keo sáng loáng.
"Đi thôi, cậu mợ em đang chờ chúng ta." Lâm Nhu Nhu nói xong, kéo Diệp Khiêm đi vào.
Diệp Khiêm lộ ra có chút câu nệ, bất quá lại cũng không phải quá để ý, theo Diệp Khiêm, cho dù cậu mợ của Lâm Nhu Nhu thích giàu sang, thì tối đa cũng là bị đuổi ra khỏi cửa mà thôi. Chỉ cần lâm Nhu Nhu không lùi bước, như vậy sẽ không ai có thể ngăn cản chính mình cùng nàng tiếp tục kết giao.
Bữa tối tổ chức tại một căn phòng không lớn, không có quá nhiều màu sắc rực rỡ cùng vàng son lộng lẫy, rất phù hợp với thân phận của cậu Hứa Hải và mợ Trình Phượng Trân của Lâm Nhu Nhu. Lúc nhìn thấy Diệp Khiêm, Hứa Hải va Trình Phượng Trân cũng không khỏi sửng sốt, bất quá bọn hắn ở trên quan trường lăn lộn đã lâu, nên năng lực ứng biến cũng không tệ. Bọn hắn cũng không có hỏi thăm Diệp Khiêm quá nhiều, Hứa Hải cùng Diệp Khiêm lúc ở đại sảnh khách sạn bắt tay cũng chỉ có chút nở nụ cười, Trình Phượng Trân thì lại không có bao nhiêu cố kỵ, dò xét cẩn thận Diệp Khiêm. Bất quá, thẳng đến khi tiến vào ghế ngồi xuống, Trình Phượng Trân cũng không phát hiện khuyết điểm gì trên người Diệp Khiêm, hơn nữa, vô luận là cách đi đứng hay là tư thế ngồi của Diệp Khiêm cũng tràn đầy tinh thần phấn chấn. Trọng yếu hơn là, trên người Diệp Khiêm ẩn ẩn tản mát ra một loại khí phách. Có thể là bởi vì Diệp Khiêm quá mức khẩn trương, cho nên khí phách của bản thân thu liễm tương đối sâu, cũng không phải rất rõ ràng.
Lúc nhìn thấy Hứa Hải, Diệp Khiêm rốt cục cũng rỏ mình hiểu lầm Lâm Nhu Nhu rồi, ngày đó Lâm Nhu Nhu kéo tay vị trung niên nam tử kia chính là Hứa Hải. Diệp Khiêm trong nội tâm cảm thấy có một chút áy náy, không nên đối với Lâm Nhu Nhu có hoài nghi, bất quá nội tâm được khai thông không ít, dù sao Lâm Nhu Nhu vẩn là Lâm Nhu Nhu mình nhận thức, luôn ôn nhu thiện lương, khéo hiểu lòng người.
Có lẽ là bởi vì gút mắc của mình mở ra, Diệp Khiêm tâm tình đã khá hơn nhiều, tâm tình một khi tốt, cả người cũng liền buông lỏng rất nhiều. Cùng lâm Nhu Nhu nhận thức tuy thời gian không dài, nhưng là dù sao nàng cũng là bạn gái của mình, thế nhưng mà Diệp Khiêm ngay cả lâm Nhu Nhu gia thế cũng không rỏ ràng. Bất quá, lúc nhìn thấy Hứa Hải cùng Trình Phượng Trân, Diệp Khiêm trong nội tâm cũng có thế đoán ra đôi chút. Dù sao, Diệp Khiêm cũng cùng không ít phú thương quan lại quen biết, hắn từ trên người Hứa Hải và Trình Phượng Trân càm giác được khí tức của người trong quan trường. Xem ra, gia thế của Lâm Nhu Nhu cũng không đơn giản ah. Diệp Khiêm âm thầm thầm nghĩ.
Bất quá, gia thế của Lâm Nhu Nhu cho dù ngưu bức thì thế nào, cũng không cách nào dao động Diệp Khiêm muốn cùng nha đầu kia kết giao. Sau khi biết rỏ chính mình đã hiểu lầm Lâm Nhu Nhu, Diệp Khiêm càng thêm hoàn toàn chính xác tín, Lâm Nhu Nhu tương lai tuy không nhất định có thể giúp đỡ công việc của mình, nhưng nhất định sẽ là một thê tử tốt.
"Lần này chúng ta vừa vặn đến thành phố Thượng Hải đi công tác, thuận tiện nhìn Nhu Nhu một chút. Biết được nàng đã có bạn trai, cho nên mạo muội hẹn ngươi đi ra, ngươi sẽ không để tâm chứ?" Hứa Hải nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.