Chương 370: Hai nàng tranh chấp
Bộ Thiên Phàm
16/04/2020
Nếu như nói giữa hai nàng hắn yêu thích ai nhiều hơn, thì Diệp Khiêm tất nhiên sẽ chọn Triệu Nhã, đối với Tô Vi, hắn chỉ có hảo cảm bình thường mà thôi. Nhưng sau khi quen biết Tô Vi, Diệp Khiêm có chút không đành lòng tổn thương nàng, dù cho nàng hiện tại cũng không phải thật lòng thích hắn, nhưng có đôi khi nữ nhân cũng sĩ diện giống như nam nhân, nếu như hắn nói thẳng ra là thích Triệu Nhã thì Tô Vi nhất định sẽ rất khổ sở.
Về phần Triệu Nhã tức giận, Diệp Khiêm sẽ giải thích với nàng, hắn tin tưởng Triệu Nhã cũng không phải là người không rõ thị phi, nàng nhất định sẽ lý giải cách làm của Diệp Khiêm. Dù sao, Triệu Nhã vẫn là một nữ nhân rất thiện lương, nếu như nàng biết rỏ hoàn cảnh của Tô Vi, chắc chắn sẽ không nói cái gì.
Bất quá nói thật, Diệp Khiêm cũng có ý nghĩ không an phận đối với Tô Vi, đây là chuyện rất bình thường, nam nhân nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp đều có suy nghĩ chiếm hữu, mấu chốt là người nam nhân này làm thế nào để khống chế suy nghĩ của mình, biến nó thành hành động, hay chỉ là ý nghĩ tự sướng.
Dáng người nóng bỏng của Tô Vi đối với nam nhân có lực sát thương vô cùng lớn. May mắn giờ phút này là thời gian đi làm, phòng bi da cũng không có bao nhiêu người, nếu không nghe thấy Triệu Nhã cùng Tô Vi đối thoại không biết sẽ có cảm tưởng gì.
Dù sao Diệp Khiêm bây giờ cũng không có cách gì, hắn chỉ cảm thấy giống như bị tra tấn, hận không thể lập tức rời khỏi nơi đây. Nhưng Triệu Nhã cùng Tô Vi đang ngồi ở trước mặt hắn, hắn không dễ dàng trốn thoát giống như vừa rồi. Hai nữ nhân này đã đuổi tới nhà hắn rồi, chuyện này đã nói lên, các nàng đã đoán được hành động chạy trốn mới vừa rồi của hắn.
Bất quá lời nói vừa rồi của Diệp Khiêm có tác dụng chấn nhiếp nhất định, hắn nghĩ, cho dù các nàng có hồ đồ thế nào, cũng sẽ không thể ở trước mặt người ngoài để cho hắn sờ ngực các nàng a? Nhìn thấy hai nàng biểu lộ có chút ngây người, trong nội tâm của Diệp Khiêm cũng yên tâm một chút.
"Vậy anh nói, anh thích ai nhiều hơn?" Hai nàng sau khi sửng sốt một chút, trăm miệng một lời hỏi. Bốn con mắt bóng bẩy chằm chằm nhìn vào Diệp Khiêm, trong ánh mắt có một loại chờ mong.
"Tại sao phải nói rỏ ra? Hai em không tự hiểu được sao?" Diệp Khiêm trầm mặc chỉ chốc lát, nói, "Yêu một người không nhất định phải luôn nói ra, hai em thấy có đúng không?"
"Không được, nhất định phải nói." Hai nữ lại một lần trăm miệng một lời nói. Ngược lại làm cho Diệp Khiêm sửng sốt một chút, không rõ các nàng như thế nào bỗng nhiên trở nên ăn ý như vậy. Triệu Nhã cùng Tô Vi tựa hồ cũng ý thức được điểm ấy, nhìn thoáng qua nhau, riêng phần mình hừ một tiếng, lại đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Diệp Khiêm, thật giống như có mối thù giết cha, mùi thuốc súng quá nặng.
"Đây là một vấn đề rất nghiêm túc, kỳ thật hai em đã biết rỏ đáp án của anh, cần gì phải hỏi anh." Diệp Khiêm lập lờ nói, hi vọng có thể lừa dối vượt qua kiểm tra.
Bất quá điều này hiển nhiên là chuyện không thể nào, Triệu Nhã cùng Tô Vi muốn có kết quả vào hôm nay, Diệp Khiêm phải trả lời chuẩn xác câu hỏi, không phải loại thuyết pháp lập lờ này.
Tô Vi há to miệng, lúc đang chuẩn bị nói chuyện, điện thoại đột nhiên vang lên. Mặc dù có chút không tình nguyện, nhưng vẫn lấy điện thoại ra nghe. Sau khi nghe bên kia nói xong, sắc mặt Tô Vi lập tức âm trầm xuống, nói vài tiếng sau đó liền cúp điện thoại.
Nhìn thấy biểu hiện của Tô Vi, Diệp Khiêm biết chắc đã phát sinh chuyện gì rồi, vội vàng hỏi: "Làm sao vậy? Có phải phát sinh chuyện gì hay không?" Triệu Nhã cũng không phải là loại người cố tình gây sự, nhìn thấy Tô Vi sau khi nhận cuộc gọi sắc mặt liền thay đổi, cũng không có tiếp tục công kích nàng.
Diệp Khiêm thậm chí có chút ít cảm tạ người gọi điện thoại vừa rồi, cú điện thoại này đã làm cho Tô Vi và Triệu Nhã không còn có tâm tư tiếp tục dây dưa chuyện này nữa.
"Công ty gọi điện thoại tới, nói là giá cổ phiếu của công ty bị người khác cố ý chèn ép, hiện tại đã rớt năm, sáu điểm rồi." Tô Vi nói, "Em hiện tại phải chạy trở về chủ trì đại cục!"
Diệp Khiêm kinh ngạc nói: "Tập đoàn Tứ Hải cũng đưa ra thị trường chứng khoán hả?"
"Đúng vậy." Tô Vi nói, "Bất quá đại đa số cổ phần công ty đều nằm trong tay hội đồng quản trị chúng ta, cổ phần của em là 40%, những cổ đông khác cộng lại là 40%, 20% còn lại thì nằm trong tay dân chơi cổ phiếu. Tốt rồi, không nói nữa, em phải lập tức chạy trở về công ty."
"Ừ, em đi trước đi!" Diệp Khiêm nói. Thời điểm này, Diệp Khiêm không có khả năng giữ nàng lại, một là không muốn nàng cùng Triệu Nhã bức bách hắn rồi, thứ tập đoàn Tứ Hải đang xảy ra chuyện nghiêm trọng cần phải giải quyết.
Diệp Khiêm suy đoán, chuyện này nhất định là Tào Hồng Nhạc làm. Hắn đã biết Tô Vi cùng tập đoàn Moore ký kết thành công, hắn không cách nào lợi dụng chuyện này bức bách nàng xuống đài, như vậy chỉ có thể chèn ép giá cổ phiếu công ty, sau đó hắn lại thu cổ phần của mấy cổ đông khác trong công ty, sau đó lại thu thêm 20% cổ phần công ty ở bên ngoài, như vậy thì hắn sẽ có 60% cổ phần công ty rồi, đến lúc đó hắn sẽ là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Tứ Hải, Tô Vi tự nhiên sẽ không còn quyền nói chuyện. Về sau lại dùng thêm chút thủ đoạn, lại để cho Tô Vi tự động nhường 40% cổ phần công ty, thì tập đoàn Tứ Hải chẳng khác nào hoàn toàn trở thành của hắn.
Nhìn thấy Tô Vi rời đi, Triệu Nhã trợn nhìn Diệp Khiêm, nói: "Như thế nào không đi qua hỗ trợ? Người ta hiện tại đang cần sự trợ giúp a."
Diệp Khiêm bất đắc dĩ cười cười, nói: "Đừng có làm khó anh? Anh đối với chuyện này mù tịt. Ngược lại là em, em bây giờ là tổng giám đốc khu vực Châu Á của tập đoàn Moore, em có thể giúp nàng chút gì không?"
"Em tại sao phải giúp nàng?" Trong nội tâm của Triệu Nhã có chút ghen tuông nói.
"Tốt rồi, Nhã nhi ngoan, đừng nóng giận, đêm nay anh sẽ từ từ giải thích với em, có được không? Anh phải đi giúp nàng một tay." Diệp Khiêm tiến đến bên cạnh Triệu Nhã, nịnh nọt nói.
Triệu Nhã trợn tròn mắt, nói: "Em cũng không có ngăn chặn anh, đi thôi, em cũng phải về công ty một chuyến." Kỳ thật Triệu Nhã không phải là loại người keo kiệt, tính toán chi li, nàng tuy cùng Tô Vi tranh đoạt Diệp Khiêm, nhưng cũng không đến mức muốn đóng cửa công ty Tô Vi. Nếu như vậy thì nàng đã không ký hợp đồng với công ty Tô Vi rồi, cũng không cần cùng nàng đấu võ mồm vô vị như vừa rồi, hoàn toàn có thể lợi dụng tập đoàn Moore trực tiếp đem tập đoàn Tứ Hải làm cho phá sản.
"Thực nghe lời!" Diệp Khiêm sờ lên trên đầu Triệu Nhã, hắc hắc nở nụ cười, nói, "Buổi tối em hãy tới phòng của anh, anh hiện tại phải đi ra ngoài một chút."
Triệu Nhã cũng không nói thêm gì, nhẹ gật đầu, liền đi ra ngoài. Diệp Khiêm đưa tiễn nàng ra ngoài cửa, sau khi ngăn lại một chiếc xe taxi, liền nhìn nàng ly khai, lúc này mới lấy điện thoại ra gọi cho Thanh Phong. "Bây giờ đang ở đâu? Ta ở nhà, lập tức quay lại!" Diệp Khiêm nói xong liền cúp điện thoại.
Thanh Phong cũng hiểu rõ tính tình của Diệp Khiêm, lúc làm việc đều dùng cách nói chuyện này, lúc bình thường thì có thể nói chuyện vui đùa. Cho nên, Thanh Phong biết chắc là đã xảy ra chuyện trọng yếu gì rồi, một lát cũng không dám dừng lại, cùng Trung Đảo Tín Nại nói vài câu, sau đó liền cấp tốc trở về.
Không có bao lâu, Thanh Phong liền lái xe hơi đến trước mặt Diệp Khiêm, Diệp Khiêm cũng không có nói nhiều, sau khi lên xe liền gọi một cú điện thoại cho Tô Vi, hỏi một chút tình huống của công ty, sau đó liền để cho Thanh Phong lái xe ly khai. Chuyện của tập đoàn Tứ Hải kỳ thật cũng không phiền toái, đại đa số cổ phần công ty đều nằm trong tay cổ đông, 20% cổ phần công ty ở bên ngoài trên cơ bản có thể xem nhẹ, chỉ cần đem cổ phiếu của các cổ đông trong công ty thu lại, vậy thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
Tào Hồng Nhạc muốn chèn ép giá cổ phiếu của tập đoàn Tứ Hải, nhất định phải liên kết với những cổ đông khác bán tháo cổ phiếu, cũng có thể thả ra chút ít tin tức bất lợi, sau đó bán tháo một chút cổ phiếu với tư cách dẫn đường, làm cho dân chơi cổ phiếu đối với tập đoàn Tứ Hải sinh ra hoài nghi, từ đó đem cổ phiếu của họ bán tháo. Sau đó tại thời điểm giá cổ phiếu tương đối thấp, Tào Hồng Nhạc liền mua lại số cổ phiếu đó, cho dù không thể mua lại toàn bộ, thì cũng có thể nắm giữ đại đa số cổ phần tập đoàn Tứ Hải.
Tào Du Lương mặc dù tiếp cận Tô Vi là vì cổ phần trong tay nàng, nhưng cũng không thể bài trừ hắn đối với Tô Vi có ý nghĩ không an phận, dù sao dáng người cùng tướng mạo của Tô Vi quả thật là có sức hấp dẫn rất lớn.
Vừa rồi Diệp Khiêm gọi điện thoại cho Tô Vi, là muốn hỏi Tào Du Lương hiện giờ đang ở đâu. Xe chạy nhanh đi ra ngoài không có bao lâu, Tô Vi liền gọi trở lại, nói cho Diệp Khiêm biết, vị trí hiện tại của Tào Du Lương.
Tào Du Lương hôm nay xem như đường làm quan rộng mở rồi, hắn biết phụ thân của hắn đã bắt đầu đối phó Tô Vi, đem tập đoàn Tứ Hải thu về trong tay của mình, khi đó hắn sẽ là đại thiếu gia của tập đoàn Tứ Hải, Tô Vi còn dám đối với hắn giương nanh múa vuốt sao? Đến lúc đó, hắn muốn Tô Vi quỳ ở trước mặt của hắn, cầu xin hắn.
Dù sao hắn tuyệt đối không tin Tô Vi có thể đấu lại phụ thân của hắn, kế hoạch này đã được chuẩn bị từ rất lâu rồi, đối với Tô Vi mà nói nó chỉ là một cuộc tập kích bất ngờ. Ai có thể nghĩ đến, vừa mới cùng tập đoàn Moore ký kết, Tào Hồng Nhạc liền triển khai công kích? Cho nên, Tào Du Lương tự tin vị trí đại thiếu gia của tập đoàn Tứ Hải sẽ là của hắn, hắn đang đợi Tô Vi đến cầu xin hắn.
Bởi vậy, vừa rồi, lúc Tô Vi gọi điện thoại cho hắn, hắn không chút do dự liền nói ra địa chỉ của mình. Hắn đang nghĩ Tô Vi nhất định đã biết chuyện này, cho nên muốn tới cầu xin hắn. Nghĩ đến khuôn mặt cùng dáng người của Tô Vi, Tào Du Lương hưng phấn không thôi.
Về phần Triệu Nhã tức giận, Diệp Khiêm sẽ giải thích với nàng, hắn tin tưởng Triệu Nhã cũng không phải là người không rõ thị phi, nàng nhất định sẽ lý giải cách làm của Diệp Khiêm. Dù sao, Triệu Nhã vẫn là một nữ nhân rất thiện lương, nếu như nàng biết rỏ hoàn cảnh của Tô Vi, chắc chắn sẽ không nói cái gì.
Bất quá nói thật, Diệp Khiêm cũng có ý nghĩ không an phận đối với Tô Vi, đây là chuyện rất bình thường, nam nhân nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp đều có suy nghĩ chiếm hữu, mấu chốt là người nam nhân này làm thế nào để khống chế suy nghĩ của mình, biến nó thành hành động, hay chỉ là ý nghĩ tự sướng.
Dáng người nóng bỏng của Tô Vi đối với nam nhân có lực sát thương vô cùng lớn. May mắn giờ phút này là thời gian đi làm, phòng bi da cũng không có bao nhiêu người, nếu không nghe thấy Triệu Nhã cùng Tô Vi đối thoại không biết sẽ có cảm tưởng gì.
Dù sao Diệp Khiêm bây giờ cũng không có cách gì, hắn chỉ cảm thấy giống như bị tra tấn, hận không thể lập tức rời khỏi nơi đây. Nhưng Triệu Nhã cùng Tô Vi đang ngồi ở trước mặt hắn, hắn không dễ dàng trốn thoát giống như vừa rồi. Hai nữ nhân này đã đuổi tới nhà hắn rồi, chuyện này đã nói lên, các nàng đã đoán được hành động chạy trốn mới vừa rồi của hắn.
Bất quá lời nói vừa rồi của Diệp Khiêm có tác dụng chấn nhiếp nhất định, hắn nghĩ, cho dù các nàng có hồ đồ thế nào, cũng sẽ không thể ở trước mặt người ngoài để cho hắn sờ ngực các nàng a? Nhìn thấy hai nàng biểu lộ có chút ngây người, trong nội tâm của Diệp Khiêm cũng yên tâm một chút.
"Vậy anh nói, anh thích ai nhiều hơn?" Hai nàng sau khi sửng sốt một chút, trăm miệng một lời hỏi. Bốn con mắt bóng bẩy chằm chằm nhìn vào Diệp Khiêm, trong ánh mắt có một loại chờ mong.
"Tại sao phải nói rỏ ra? Hai em không tự hiểu được sao?" Diệp Khiêm trầm mặc chỉ chốc lát, nói, "Yêu một người không nhất định phải luôn nói ra, hai em thấy có đúng không?"
"Không được, nhất định phải nói." Hai nữ lại một lần trăm miệng một lời nói. Ngược lại làm cho Diệp Khiêm sửng sốt một chút, không rõ các nàng như thế nào bỗng nhiên trở nên ăn ý như vậy. Triệu Nhã cùng Tô Vi tựa hồ cũng ý thức được điểm ấy, nhìn thoáng qua nhau, riêng phần mình hừ một tiếng, lại đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Diệp Khiêm, thật giống như có mối thù giết cha, mùi thuốc súng quá nặng.
"Đây là một vấn đề rất nghiêm túc, kỳ thật hai em đã biết rỏ đáp án của anh, cần gì phải hỏi anh." Diệp Khiêm lập lờ nói, hi vọng có thể lừa dối vượt qua kiểm tra.
Bất quá điều này hiển nhiên là chuyện không thể nào, Triệu Nhã cùng Tô Vi muốn có kết quả vào hôm nay, Diệp Khiêm phải trả lời chuẩn xác câu hỏi, không phải loại thuyết pháp lập lờ này.
Tô Vi há to miệng, lúc đang chuẩn bị nói chuyện, điện thoại đột nhiên vang lên. Mặc dù có chút không tình nguyện, nhưng vẫn lấy điện thoại ra nghe. Sau khi nghe bên kia nói xong, sắc mặt Tô Vi lập tức âm trầm xuống, nói vài tiếng sau đó liền cúp điện thoại.
Nhìn thấy biểu hiện của Tô Vi, Diệp Khiêm biết chắc đã phát sinh chuyện gì rồi, vội vàng hỏi: "Làm sao vậy? Có phải phát sinh chuyện gì hay không?" Triệu Nhã cũng không phải là loại người cố tình gây sự, nhìn thấy Tô Vi sau khi nhận cuộc gọi sắc mặt liền thay đổi, cũng không có tiếp tục công kích nàng.
Diệp Khiêm thậm chí có chút ít cảm tạ người gọi điện thoại vừa rồi, cú điện thoại này đã làm cho Tô Vi và Triệu Nhã không còn có tâm tư tiếp tục dây dưa chuyện này nữa.
"Công ty gọi điện thoại tới, nói là giá cổ phiếu của công ty bị người khác cố ý chèn ép, hiện tại đã rớt năm, sáu điểm rồi." Tô Vi nói, "Em hiện tại phải chạy trở về chủ trì đại cục!"
Diệp Khiêm kinh ngạc nói: "Tập đoàn Tứ Hải cũng đưa ra thị trường chứng khoán hả?"
"Đúng vậy." Tô Vi nói, "Bất quá đại đa số cổ phần công ty đều nằm trong tay hội đồng quản trị chúng ta, cổ phần của em là 40%, những cổ đông khác cộng lại là 40%, 20% còn lại thì nằm trong tay dân chơi cổ phiếu. Tốt rồi, không nói nữa, em phải lập tức chạy trở về công ty."
"Ừ, em đi trước đi!" Diệp Khiêm nói. Thời điểm này, Diệp Khiêm không có khả năng giữ nàng lại, một là không muốn nàng cùng Triệu Nhã bức bách hắn rồi, thứ tập đoàn Tứ Hải đang xảy ra chuyện nghiêm trọng cần phải giải quyết.
Diệp Khiêm suy đoán, chuyện này nhất định là Tào Hồng Nhạc làm. Hắn đã biết Tô Vi cùng tập đoàn Moore ký kết thành công, hắn không cách nào lợi dụng chuyện này bức bách nàng xuống đài, như vậy chỉ có thể chèn ép giá cổ phiếu công ty, sau đó hắn lại thu cổ phần của mấy cổ đông khác trong công ty, sau đó lại thu thêm 20% cổ phần công ty ở bên ngoài, như vậy thì hắn sẽ có 60% cổ phần công ty rồi, đến lúc đó hắn sẽ là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Tứ Hải, Tô Vi tự nhiên sẽ không còn quyền nói chuyện. Về sau lại dùng thêm chút thủ đoạn, lại để cho Tô Vi tự động nhường 40% cổ phần công ty, thì tập đoàn Tứ Hải chẳng khác nào hoàn toàn trở thành của hắn.
Nhìn thấy Tô Vi rời đi, Triệu Nhã trợn nhìn Diệp Khiêm, nói: "Như thế nào không đi qua hỗ trợ? Người ta hiện tại đang cần sự trợ giúp a."
Diệp Khiêm bất đắc dĩ cười cười, nói: "Đừng có làm khó anh? Anh đối với chuyện này mù tịt. Ngược lại là em, em bây giờ là tổng giám đốc khu vực Châu Á của tập đoàn Moore, em có thể giúp nàng chút gì không?"
"Em tại sao phải giúp nàng?" Trong nội tâm của Triệu Nhã có chút ghen tuông nói.
"Tốt rồi, Nhã nhi ngoan, đừng nóng giận, đêm nay anh sẽ từ từ giải thích với em, có được không? Anh phải đi giúp nàng một tay." Diệp Khiêm tiến đến bên cạnh Triệu Nhã, nịnh nọt nói.
Triệu Nhã trợn tròn mắt, nói: "Em cũng không có ngăn chặn anh, đi thôi, em cũng phải về công ty một chuyến." Kỳ thật Triệu Nhã không phải là loại người keo kiệt, tính toán chi li, nàng tuy cùng Tô Vi tranh đoạt Diệp Khiêm, nhưng cũng không đến mức muốn đóng cửa công ty Tô Vi. Nếu như vậy thì nàng đã không ký hợp đồng với công ty Tô Vi rồi, cũng không cần cùng nàng đấu võ mồm vô vị như vừa rồi, hoàn toàn có thể lợi dụng tập đoàn Moore trực tiếp đem tập đoàn Tứ Hải làm cho phá sản.
"Thực nghe lời!" Diệp Khiêm sờ lên trên đầu Triệu Nhã, hắc hắc nở nụ cười, nói, "Buổi tối em hãy tới phòng của anh, anh hiện tại phải đi ra ngoài một chút."
Triệu Nhã cũng không nói thêm gì, nhẹ gật đầu, liền đi ra ngoài. Diệp Khiêm đưa tiễn nàng ra ngoài cửa, sau khi ngăn lại một chiếc xe taxi, liền nhìn nàng ly khai, lúc này mới lấy điện thoại ra gọi cho Thanh Phong. "Bây giờ đang ở đâu? Ta ở nhà, lập tức quay lại!" Diệp Khiêm nói xong liền cúp điện thoại.
Thanh Phong cũng hiểu rõ tính tình của Diệp Khiêm, lúc làm việc đều dùng cách nói chuyện này, lúc bình thường thì có thể nói chuyện vui đùa. Cho nên, Thanh Phong biết chắc là đã xảy ra chuyện trọng yếu gì rồi, một lát cũng không dám dừng lại, cùng Trung Đảo Tín Nại nói vài câu, sau đó liền cấp tốc trở về.
Không có bao lâu, Thanh Phong liền lái xe hơi đến trước mặt Diệp Khiêm, Diệp Khiêm cũng không có nói nhiều, sau khi lên xe liền gọi một cú điện thoại cho Tô Vi, hỏi một chút tình huống của công ty, sau đó liền để cho Thanh Phong lái xe ly khai. Chuyện của tập đoàn Tứ Hải kỳ thật cũng không phiền toái, đại đa số cổ phần công ty đều nằm trong tay cổ đông, 20% cổ phần công ty ở bên ngoài trên cơ bản có thể xem nhẹ, chỉ cần đem cổ phiếu của các cổ đông trong công ty thu lại, vậy thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
Tào Hồng Nhạc muốn chèn ép giá cổ phiếu của tập đoàn Tứ Hải, nhất định phải liên kết với những cổ đông khác bán tháo cổ phiếu, cũng có thể thả ra chút ít tin tức bất lợi, sau đó bán tháo một chút cổ phiếu với tư cách dẫn đường, làm cho dân chơi cổ phiếu đối với tập đoàn Tứ Hải sinh ra hoài nghi, từ đó đem cổ phiếu của họ bán tháo. Sau đó tại thời điểm giá cổ phiếu tương đối thấp, Tào Hồng Nhạc liền mua lại số cổ phiếu đó, cho dù không thể mua lại toàn bộ, thì cũng có thể nắm giữ đại đa số cổ phần tập đoàn Tứ Hải.
Tào Du Lương mặc dù tiếp cận Tô Vi là vì cổ phần trong tay nàng, nhưng cũng không thể bài trừ hắn đối với Tô Vi có ý nghĩ không an phận, dù sao dáng người cùng tướng mạo của Tô Vi quả thật là có sức hấp dẫn rất lớn.
Vừa rồi Diệp Khiêm gọi điện thoại cho Tô Vi, là muốn hỏi Tào Du Lương hiện giờ đang ở đâu. Xe chạy nhanh đi ra ngoài không có bao lâu, Tô Vi liền gọi trở lại, nói cho Diệp Khiêm biết, vị trí hiện tại của Tào Du Lương.
Tào Du Lương hôm nay xem như đường làm quan rộng mở rồi, hắn biết phụ thân của hắn đã bắt đầu đối phó Tô Vi, đem tập đoàn Tứ Hải thu về trong tay của mình, khi đó hắn sẽ là đại thiếu gia của tập đoàn Tứ Hải, Tô Vi còn dám đối với hắn giương nanh múa vuốt sao? Đến lúc đó, hắn muốn Tô Vi quỳ ở trước mặt của hắn, cầu xin hắn.
Dù sao hắn tuyệt đối không tin Tô Vi có thể đấu lại phụ thân của hắn, kế hoạch này đã được chuẩn bị từ rất lâu rồi, đối với Tô Vi mà nói nó chỉ là một cuộc tập kích bất ngờ. Ai có thể nghĩ đến, vừa mới cùng tập đoàn Moore ký kết, Tào Hồng Nhạc liền triển khai công kích? Cho nên, Tào Du Lương tự tin vị trí đại thiếu gia của tập đoàn Tứ Hải sẽ là của hắn, hắn đang đợi Tô Vi đến cầu xin hắn.
Bởi vậy, vừa rồi, lúc Tô Vi gọi điện thoại cho hắn, hắn không chút do dự liền nói ra địa chỉ của mình. Hắn đang nghĩ Tô Vi nhất định đã biết chuyện này, cho nên muốn tới cầu xin hắn. Nghĩ đến khuôn mặt cùng dáng người của Tô Vi, Tào Du Lương hưng phấn không thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.