Siêu Cấp Cường Giả

Quyển 1 - Chương 122: Bốc hơi khỏi nhân gian.

Phong Cuồng

17/04/2013

Theo lời của Liễu Nguyệt thì chuyện tình Chu Phúc Thái bị giết chết sẽ mang lại uy hiếp rất lớn cho Tôn Vệ Đông , cứ cho là Tôn Vệ Đông không tin rằng Liễu Nguyệt phái người làm nhưng hắn cũng sẽ bị dọa.

Ở Tôn Vệ Đông xem ra nếu Liễu Nguyệt vì Bùi Đông Lai mà xuống tay với Chu Phúc Thái thì không cam đoan nếu như hắn còn tiếp tục khiêu khích Bùi Đông Lai thì Liễu Nguyệt sẽ ra tay hay không.

Bởi vì lo lắng bản thân mình sẽ giống như Chu Phúc Thái cho nên kể từ khi Hạ Y Na đến thì Tôn Vệ Đông tạm thời bỏ quên chuyện tình đối phó với Bùi Đông Lai mà tính toán đợi sau khi theo đuổi xong Hạ Y Na có chỗ dựa vững chắc thì hắn mới tìm Bùi Đông Lai tính sổ.

Dưới tình hình như vậy, Hạ Y Na chỉ vào Bùi Đông Lai rồi nói với Tôn Vệ Đông :

- Tỷ thích nam nhân như thế.

Đúng là những lời này đã đả kích đến Tôn Vệ Đông .

Dưới ánh mặt trời, Tôn Vệ Đông cảm thấy cho với lúc xx bị liệt dương hay ăn cơm trúng phải con bọ thì khó chịu hơn, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Thấy được biểu tình biến hóa của Tôn Vệ Đông, thì Bùi Đông Lai đứng ở bên cạnh chiếc cảm thấy mặc dù Hạ Y Na lấy mình ra làm tấm mộc thì hắn cũng có chút không thoải mái, bất quá hắn lại không để ý đến Tôn Vệ Đông , hắn vẫn không có mở miệng ra.

- Nếu Y Na đã không muốn đi thì để lúc khác cũng được.

Vài giây sau, Tôn Vệ Đông cố gắng kiềm chế cơn tức giận trong người rồi bày ra một bộ mặt tươi cười so với khóc thì còn khó coi hơn.

Nói xong, không đợi Hạ Y Na trả lời thì Tôn Vệ Đông đã xoay người bỏ đi.

Chẳng qua.

Trước khi đi thì hắn liền hung hăng trừng mắt nhìn Bùi Đông Lai một cái, giống như là đang cảnh cáo Bùi Đông Lai tốt nhất nên tránh xa Hạ Y Na một tí nếu không thì sẽ chết rất khó coi.

Nhìn thấy được bộ dạng cảnh cáo của Tôn Vệ Đông thì Hạ Y Na cảm thấy có chút hối hận, lúc vừa rồi bản thân mình cao hứng quá nên hoàn toàn không lo lắng sẽ có kết quả như thế này.

Rất hối hận, Hạ Y Na liền đi tới chỗ của Bùi Đông Lai , chuẩn bị làm ra chút gì đó.

Thấy được Tôn Vệ Đông ôm nổi hận rời đi, Hạ Y Na đang đi tới thì Cổ Văn Cảnh đứng bên cạnh Bùi Đông Lai có chút lo lắng, hắn liền liếc mắt nhìn Bùi Đông Lai , ở Cổ Văn Cảnh xem ra bất thình lình gặp tai bay vạ gió thì đối với Bùi Đông Lai tuyệt đối không phải là chuyện tốt.

Cùng với Cổ Văn Cảnh bất đồng, mặc dù Bùi Đông Lai nhận ra hận ý trong ánh mắt của Tôn Vệ Đông nhưng hắn cũng không hề có cử động nào.

Bởi vì hắn biết rõ, nếu như không có chuyện mới vừa rồi thì Tôn Vệ Đông cũng sẽ tiếp tục tìm hắn gây phiền phức.

- Thật có lỗi, Bùi Đông Lai đồng học, vừa rồi ta nhất thời cao hứng nên đã gây ra phiền toái cho ngươi.

Vài giây sau, Hạ Y Na cùng với hai gã bảo tiêu ở phía sau đi đến trước mặt Bùi Đông Lai , vẻ mặt tươi cười xin lỗi, nói:

- Để tỏ lòng xin lỗi, ta sẽ mời ăn cơm trưa, mặc khác ta cam đoan Tôn Vệ Đông sẽ không tìm ngươi gây phiền toái.

- Cam đoan của cô không có tác dụng gì, nhất định hắn sẽ không bỏ qua cho ta. Mặc khác, ta không có hứng thú ăn cơm với cô.

Đối với lời xin lỗi của Hạ Y Na thì hắn cũng không coi ra gì cả, hắn cảm thấy được hành vi lấy người khác ra làm lá chắn của Hạ Y Na là không đúng, hoàn toàn không để ý đến cảm nhận của người khác.

Nghe được Bùi Đông Lai nói như vậy thì sắc mặt của hai gã bảo tiêu liền ngạc nhiên.

Phải biết rằng, ở trong trí nhớ của bọn hắn thì cả khu Tây Nam thì số thanh niên muốn mời Hạ Y Na đi ăn cơm cũng không đếm hết nổi.

Mà hiện giờ, Hạ Y Na lại chủ động mới đối phương đi ăn cơm, đối phương chẳng những không đồng ý mà ngược lại giọng nói còn không khách khí.

Hai tên bảo tiêu ngạc nhiên ra, sau đó một tên bảo tiêu trong đó liền bước lên, trừng mắt nhìn vào Bùi Đông Lai .

- Bảo ca.

Mặc dù Hạ Y Na đối với thái độ lãnh đạm của Bùi Đông Lai thì có chút ngạc nhiên nhưng nàng cũng biết bản thân mình đuối lý cho nên lúc thấy một tên bảo tiêu tiếng lên thì nàng vội lên tiếng ngăn cản.

- Bùi Đông Lai đồng học, tuy rằng ngươi không chấp nhận lời giải thích của ta, bất quá ta đối với hành vi lúc nãy của mình cũng muốn nói một lời xin lỗi với ngươi,.

Hạ Y Na nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai, vẻ mặt chân thành nói:



- Còn về phần Tôn Vệ Đông bên kia thì xin ngươi cứ yên tâm, lời nói của ta tuyệt đối có ý nghĩa.

Bùi Đông Lai cũng không hề cử động điều này đã làm cho Hạ Y Na cảm thấy xấu hổ không thôi.

- Ai ui, Đông Lai, vị mỹ nữ kia là ai a? Lúc nào thì ngươi quen biết với nàng thế ?

Coi như lúc Hạ Y Na cảm thấy xấu hổ thì một giọng nói vui mừng từ phía sau truyền đến, dưới ánh mặt trời Ngô Vũ Trạch ôm theo một đống đồ, giống như là phát hiện ra tân đại lục mới vậy, vội vàng chạy đến đây, một bên chạy một bên rớt đồ, bất quá hắn cũng không để ý, trong mắt hắn thì mỹ nữ là cao hơn.

Nghe được lời nói của Ngô Vũ Trạch thì theo bản năng Hạ Y Na liền xoay người lại, thấy Ngô Vũ Trạch chạy tới đây thì đột nhiên linh quang trong đầu nàng chợt hiện, rồi đột nhiên nàng thản nhiên cười nói:

- Vì đồng học này, xin hỏi ngươi là bạn cùng phòng với Bùi Đông Lai sao ?

- Đúng vậy, chúng ta ở lầu 5 phòng 108.

Ngô Vũ Trạch nhìn vào Hạ Y Na giống như là đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật, vẻ thưởng thức cùng với kinh ngạc trong ánh mắt không thể nào che dấu được chút nào.

- Mới vừa rồi, mình đã không cẩn thận nên đã đắc tội với Bùi Đông Lai đồng học, bất qua Bùi Đông Lai đồng học cũng không có nhận lời giải thích của mình, cậu có thể giúp mình khuyên nhủ hắn được không?

Hạ Y Na nháy mắt mỉm cười, nói:

- Để tỏ rõ lòng thành ý của mình, mình sẽ kêu đám tỷ muội trong phòng xuống để mọi người làm quen với nhau.

- Không thành vấn đề, tuyệt đối không thành vấn đề!

Ngô Vũ Trạch gật đầu nói:

- Đông Lai, tuy rằng ta không biết các người xảy ra hiểu lầm gì, nhưng mà hiểu lầm lại không lớn. Nếu như mỹ nữ đã giải thích hơn nữa lại là mời khách, chúng ta là đàn ông, lòng dạ cũng phải phóng khoáng chứ, cùng nhau đi ăn chứ ?

Nói xong thì Ngô Vũ Trạch liền nháy mắt ra hiệu cho Bùi Đông Lai , cảm giác kia giống như đang nói: “ Đông Lai, coi như ngươi không có hứng thú với mỹ nữ những cũng phải suy nghĩ cho cảm nhân của tụi ka a.”

Bởi vì lúc nãy khi Hạ Y Na giải thích thì Bùi Đông Lai đã thấy được ngữ khí cùng với trong ánh mắt có thành ý nên Bùi Đông Lai cũng đã nhìn ra được Hạ Y Na lúc nãy bất đắc dĩ mới đem mình ra làm tấm mộc thôi, cho nên ấn tượng của hắn đối với Hạ Y Na cũng tốt hơn.

Lúc này nghe được Ngô Vũ Trạch nói như vậy, lại nhìn thấy bộ dạng đáng thương của Ngô Vũ Trạch thì làm sao Bùi Đông Lai có thể từ chối được.

- Mỹ nữ, chúng ta đều tin tưởng, chỉ cần cô mở miệng thì những tên lúc nãy sẽ không đến gây phiền phức cho Đông Lai ca, nhưng mà cô có nghĩ tới, cô mời chúng ta dùng cơm thì lời cam đoan của cô chưa chắc sẽ hữu dụng.

Lúc này, Cổ Văn Cảnh luôn trầm mặc bỗng mở miệng, ở hắn xem ra nếu như Bùi Đông Lai vô tình trở thành tấm mộc thì theo lời nói của Hạ Y Na thì Tôn Vệ Đông hơn phân nữa là sẽ không tìm Bùi Đông Lai dể gây phiền phức nhưng mà nếu như Bùi Đông Lai cứ làm tấm mộc dài hạn thì sẽ rất khó nói.

Đối với Hạ Y Na mà nói, sở dĩ nàng muốn mời Bùi Đông Lai đi ăn cơm chính là muốn xin lỗi.

Còn nữa, cũng giống như lời nói của nàng thì từ nhỏ cơm đã đưa tới tận miệng, quần áo đưa tới tay, không thiếu tiền cho nên nàng đối với đám phú nhị đại đều cũng không có hứng thú, ngược lại nàng lại hứng thú đối với người có xuất thân bần hàn mà biết phấn đấu, mà Bùi Đông Lai lại thi được thành tích 745 điểm, điều này đã làm cho nàng cảm thấy tò mò, nàng muốn biết một người học như thế nào thi mới có thể thi ra được một số điểm hậu vô lại giả vô tiền khoáng hậu như vậy.

Lúc này nghe được Cổ Văn Cảnh nói như vậy thì Hạ Y Na liền ngẩn ra, sau đó nàng liền suy nghĩ, liếc nhìn Cổ Văn Cảnh một cái.

Hiển nhiên, nàng cho rằng Cổ Văn Cảnh nói rất đúng.

Điều này làm cho nàng không khỏi do dự.

Bởi vì, trong nội tâm của nàng thì nàng cũng không muốn đem lại phiền toái cho Bùi Đông Lai .

Lúc trước thì Ngô Vũ Trạch cũng không biết được chuyện hiểu lầm giữa Bùi Đông Lai và Hạ Y Na , lúc này nghe được Cổ Văn Cảnh nói như vậy thì lập tức thu lại nụ cười, rất không thoải mái nói :

- Tên kia là ai thế mà bá đạo thế ? Con mụ nói, hay là hắn đem vị mỹ nữ kia trở thành lão bà của hắn a?

- Mình không có quan hệ nào với hắn cả.

Hạ Y Na tính toán nói rõ ràng, nếu như Tôn Vệ Đông không nghe nàng thì nàng sẽ đến gặp Tôn Tường Vân, sau khi âm thầm làm ra quyết định thì nàng nhìn vào Bùi Đông Lai gằn ra từng chữ:

- Ông già của hắn mặc dù là nhân vật có quyền ở Đông Hải Cảnh Bị Khu nhưng mình nghĩ, hắn sẽ không có ngu xuẩn mà đắc tội với mình.

“Bá"



Nghe được Hạ Y Na nói như vậy thì sắc mặt của Ngô Vũ Trạch cũng không khỏi biến đối, vẻ hưng phấn trên mặt hắn đã không còn nữa, thay vào đó là cái nhíu mày.

Mặc dù hắn là phú nhị đại nhưng mà nhân vật có quyền ở Đông Hải Cảnh Bị Khu những từ lại ẩn chứa nhiều ý nghĩa, hắn dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ đến.

Đồng thời, Ngô Vũ Trạch cũng nhìn ra được sở dĩ Bùi Đông Lai do dự hoàn toàn không phải là do hắn không có hứng thú, lúc này biết được bối cảnh của đối phương thì Ngô Vũ Trạch lập tức muốn cự tuyệt lời mời.

Hắn không muốn vì bản thân mình mà hại bạn.

- Nếu mỹ nữ đã có thành ý như vậy thì chúng ta cũng không thể lộ ra vẻ hẹp hòi.

Coi như lúc Ngô Vũ Trạch đang tính toán mở miệng từ chối thì Bùi Đông Lai liền mở miệng, hắn quyết định nhận lời mời của Hạ Y Na , thái độ của Hạ Y Na đã làm cho hắn không thấy phản cảm đồng thời hắn cũng không muốn vì bản thân mình mà khiến đám người Ngô Vũ Trạch mất hứng.

Nghe được Bùi Đông Lai nói như vậy thì Cổ Văn Cảnh liền cả kinh, hắn không ngờ Bùi Đông Lai sẽ đáp ứng.

Không riêng gì Cổ Văn Cảnh mà ngay cả Ngô Vũ Trạch cũng cảm thấy ngạc nhiên.

- Đây mới là phong độ mà thân sĩ nên có.

So ra mà nói thì vẻ mặt của Trang Bích Phàm lại tỏ ra bình tĩnh, nói:

- Còn về phần tên kia, nếu hắn còn dám rầm rĩ thì ta sẽ kêu người đến gọt hắn.

Bên tai vang lên lời nói ngưu bài của Trang Bích Phàm thì Hạ Y Na liền mở miệng cười“ Hì , hì”

Đột nhiên nàng cảm thấy bốn người Bùi Đông Lai rất thú vị.

- Một lời đã định, nửa giờ sau chúng ta sẽ gặp nhau trước cổng trường.

Hạ Y Na liền mở miệng nói.

- Ừh.

Bùi Đông Lai gật đầu, sau đó nhìn Ngô Vũ Trạch rồi mở miệng:

- Vũ Trạch, còn thất thần gì nữa, mau mở cốp xe ra a.

Ngô Vũ Trạch “Nha” một tiếng, vội vàng mở cốp xe ra, sau đó mấy người Bùi Đông Lai liền đem đồ đạc để vào.

- Bốn vị suất cả, nửa giờ sau trước công trường, không gặp không về.

Chờ cho hai gã bảo tiêu đem đồ cất vào trong ô tô, thì Hạ Y Na liền mỉm cười vẫy vẫy tay, sau đó liền đi lên ô tô rồi rời khỏi.

- Văn Cảnh, lúc nãy ngươi nói có người gây phiền toái cho Đông Lai, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?

Sau khi Hạ Y Na rời khỏi thì Ngô Vũ Trạch có chút không yên lòng mà hỏi han, tuy rằng hắn không biết bối cảnh của Bùi Đông Lai nhưng ở hắn xem ra người ở Đông Hai nếu dám không để nhân vật có quyền ở Đông Hải Cảnh Bị Khu vào mắt thì cũng không có nhiều lắm.

- Cái tên kia mời Hạ mỹ nữ ăn cơm, Hạ mỹ nữ liền nói không có hứng thú rồi lại nói nam nhân mà nàng yêu thích phải giống như Đông Lai ca đây, nghe được như vậy thì tên kia liền xám xịt bỏ đi, nhưng mà trước khi đi thì không quên dùng ánh mắt để cảnh cáo Đông Lai ca.

Cổ Văn Cảnh nói xong liền nhịn không được mà quay sang nhìn Bùi Đông Lai một cái, lấy hiểu biết của hắn đối với Bùi Đông Lai thì hắn biết rằng không Bùi Đông Lai không phải là một người tùy tiện như vậy. Nếu Bùi Đông Lai đã dám nhận lời mời thì điều đó đại biểu cho việc hắn không úy kị gì đến Tôn Vệ Đông cả, điều này đã làm cho Cổ Văn Cảnh cảm thấy tỏ mò, tò mò vì không biết Bùi Đông Lai còn có bao nhiêu còn bài chưa lật nữa đây.

- Đông Lai, nếu không thì chúng ta cũng đừng nên đi.

Nghe được Cổ Văn Cảnh nói như vậy thì Ngô Vũ Trạch liền lo lắng.

- Không có việc gì.

Bùi Đông Lai cười cười, từ đầu đến cuối hắn cũng không để ý đến việc Tôn Vệ Đông có trả thù hay không.

Binh đến tướng ngăn, nước tới đất chặn.

Nếu như Tôn Vệ Đông thật muốn đến tìm hắn để gây phiền phức thì hắn sẽ không để ý mà lợi dụng những gì học được của Phạm Ba Đặc để làm cho Tôn Vệ Đông bốc hơi khỏi nhân gian.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Cường Giả

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook