Siêu Cấp Cường Giả

Quyển 5 - Chương 643

Phong Cuồng

05/02/2014

Dưới bầu trời xanh thẳm, động tác, tốc độ của 5 người Bùi Đông Lai như nhau, du hành nhẹ nhàng trong biển băng, giống như không bị ảnh hưởng bởi khí hậu.

- Hắc bọn chúng bơi cũng nhanh thật nhưng không biết được bao lâu đây.

Trên phi cơ, phi công thấy họ bơi 10 km mà vẫn duy trì được tốc độ ban đầu, không khỏi kinh ngạc.

Sa Tân cười nói :

- 10 km cũng không là gì, 20 km nữa mới hết khảo nghiệm chân chính, đói với 5 km cuối đối với bọn họ mới chính thức là tai nạn.

- Đúng vậy

Khi nói chuyện, phi công không khỏi nghĩ tới đội phía trước sắp bị bỏ đi, nhịn không được chế nhạo:

- Cho dù bọn hắn có bỏ luôn ba lô, để làm nhẹ tải trọng thì khi bơi vào đảo cũng bị loại bỏ.

Đối với mọi chuyện, 5 người Bùi Đông Lai không biết.

- Đông Lai, may mà có chương trình huấn luyện của cậu, nếu không với thực lực của chúng tôi mà nói, bơi 30 km cũng được nhưng cũng không phải là dễ dàng gì.

Trong năm người thì công phu của Tôn Nhận là kém nhất, cho nên thầm cảm ơn Bùi Đông Lai.

Tiêu Cuồng, Trần Anh, Vương Khuê nghe vậy cũng thầm công nhận là đúng.

Cho nên bọn hắn cảm thấy bơi 30 km chỉ là muỗi chích inox.

10 km.

15 km

20 km.

Vẻ mặt ung dung, 5 người đã bơi hết 20 km.

- Xem ra bọn họ còn mạnh hơn mấy tên gia hỏa kia.

Mắt thấy đám người Bùi Đông Lai đã bơi được 20 km mà vẫn duy trì tốc độ ban đầu, tên phi công chế nhạo ban nãy, trong lòng không khỏi bội phục dù sao đây là Bắc Băng Dương chứ đâu phải hồ bơi bình thường.

Không riềng gì tên phi công kia, mà Sa Tử cũng cảm thấy được, đám người Bùi Đông Lai nổi bật nhất trong đám người dự thi.

- Tuy răng năng lực của bọn họ rất khá, nhưng tôi tin rằng không thể nào duy trì tốc độ này mà bơi hết 30 km?

Viên phi công nói với Sa Tân.

- Chắc rồi!

Sa Tân khẳng định

Không có khả năng?

- Đông Lai, tập thể dục đủ rồi, chúng ta bơi nhanh một chút để sớm đến nơi đi?

Tiêu Cuồng cảm thấy bơi hơi chậm, nên đề nghị.

- Được.

Vì biết rõ sức của 4 người, cho nên Bùi Đông Lai đồng ý.

Bùi Đông Lai bắt đầu tăng tốc, 4 người kia cũng sôi nôi đuổi theo.

"Ách. . ."

Tên phi công và thiếu tá Sa Tân dều cả kinh trợn mắt há hốc mồm, liếc nhau một cái, như muốn nói: bọn hắn làm gì vậy?

“Tít..Tít”

Đột nhiên tiếng bộ đàm vang lên.

- Alo.

Tiếng chuông vang lên bất ngờ làm cho Sa Tân và tên phi công từ trong kinh ngạc lấy lại tinh thần.

- Thiếu tá Sa Tân, tình hình của đội Long Hồn TQ thế nào rồi?

Người gọi đến là Austin Rostov.

Vẻ mặt Sa Tân có chút quái dị :

- Báo cáo thủ trưởng, sau khi chúng ta nói ra quy tắc, bọn họ cũng không cần bàn bạc, đã nhày xuống phi cơ, rồi bơi tới mục tiêu, tới nay đã gần 20 km.

- Hả?



Austin Rostov tràn đầy nghi ngờ:

- Thiếu tá Sa Tân, lần gọi trước là cách đây 2h, chỉ trong 2h mà họ đã bơi được 20 km sao ?

- Đúng vậy

Sa Tân còn nói thêm:

- Hơn nữa bọn họ bơi 20km mà không hề có một cái biểu hiện xuống sức nào, mà bây giờ còn tằng tốc nữa.

- Bơi trong 20 km lại tăng tốc tiếp? Thiếu tá Sa Tân, ông có nhìn nhầm không?

- Báo cáo thủ trưởng, tôi lấy danh dự của quân nhân ra thề, bọn hắn đang tăng tốc!

Vẻ mặt Sa Tân kích động nói:

- Bọn hắn hơi thần kinh một chút, nhưng mà thân thể lại vô cùng tốt.

- Gặp quỷ rồi.

Thấy Sa Tân dùng vinh dự của quân nhân ra thề, Austin Rostov cũng không nghi ngờ gì nữa, mà liền cúp máy.

40’ sau

5 người Bùi Đông Lai đã bơi xong 10 km còn lại tới hòn đảo mà Austin Rostov đã nói.

Lên bờ, cảnh tượng mà đám người Bùi Đong Lai thấy là một dòng sông băng trắng xóa, trên đó là một lớp tuyết trắn, ở xa thì có một tòa núi băng.

- Địa điểm tập hợp không phải là núi băng chứ?

Tiêu Cuồng nhịn không được gãi đầu hỏi.

“Tít..Tít”

Tiêu Cuồng vừa dứt lời, bộ đàm dã vang lên

- Thượng úy Bùi Đông Lai, trận đấu của các vị sẽ được diễn ra trên núi băng, cách chỗ các vị khoảng 10km.

Bộ đàm dược chuyển, giọng nói của Sa Tân vang lên:

- Trong thời gian quy định, các anh phải vượt qua 10 sông băng, đi lên núi tuyết.

- Được.

Bùi Đong Lai nhìn ngọn núi tuyết đằng xa, sau đó truyền lệnh:

- Mọi người, chạy bộ….

Nói xong, Bùi Đông Lai là người chạy đầu tiên.

….

Mười phút sau, đã tới trên núi tuyết.

Nơi này có tất cả 15 chi bộ đội đóng quân, tất cả thành viên đều đứng ngoài bãi đất trống, đứng thành một phương đội.

Dưới ánh chiều tà, Tô Bồ Đề đang ẩn trong đội đặc chủng Red Alert của Indi, nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ tên tiểu tiện nam nhân kia không thể dắt đội đặc nhiệm Long Hồn Tung Của qua được vòng sơ khảo sao? Tuy rằng tên tiểu tiện nhân này đáng giận một chút, nhưng mà không người nào dám hoài nghi thực lực và năng lực của hắn, mà thân là đội trưởng, nếu hắn không thể dẫn dắt đội ngũ xuất hiện ở đây, như vậy mặt mũi của hắn sẽ bị mất hết.

- Xem ra, tên hỗn đãn huyết tẩy NB hoàn toàn nhờ vào liên minh Hoa Hạ, cài gì mà con trai của Vũ Thần, xem ra chỉ là phế vật.

Trong quân đội hoàng qua En, một gã mắt xanh đang nhìn lên trời, mất hết sự hưng phấn.

- Không hiểu nỗi thưa Anthony thiếu gia, chỉ một cái vòng khảo nghiệm nho nhỏ mà cũng không qua nỗi thì đúng là phế vật mà.

Trong chỗ đóng quan của bộ đội đặc chủng Merck của M, khuôn mặt của ai nấy cũng lạnh như tiền.

Nhóm của Bùi Đông Lai vãn chưa đến nhưng , Austin Rostov và mấy vị trong ban tổ chức từ trong lều đi ra, đi về phía các chi bộ đội đặc chủng kia

“Bá”

Thấy Austin Rostov xuất hiện, người trong 15 chi bộ đội kia đều nhìn sang.

- Chúc mừng các đồng chí đã qua vòng khảo nghiệm thứ nhất để đến được đây.

Austin Rostov đi tới trước, lớn tiếng nói:

- Chắc các đồng chí vẫn còn đang thắc mắc, chỉ còn hơn một giờ nữa là bắt đầu, mà vẫn còn 1 đội chưa đến.

- Nhưng tôi xác minh cho các đồng chí biết, đội Long Hồn Tung Của sẽ đến.



Austin Rostov nói:

- Đội Long Hồn đã không vứt bỏ lòng tự trọng của mình, bọn họ đã ua phương pháp chính quy mà tới, không biết các đồng chí có hứng thú đi với tôi xem đội Long Hồn không?

Không vứt bỏ tự trọng, thông qua phương pháp chính quy mà tới?!

“Rầm”

Lời của Austin Rostov giống như tiếng sấm vang bên tai mọi người.

Làm cho bọn hắn không thể tin chính là đội đặc chủng Long Hồn có thể bơi 30km trong nước lạnh của Bắc Băng Dương?

Không để ý đến vẻ mặt quái dị của 15 chi bộ đội, Austin Rostov liền dẫn mọi người đi về phía trước, 15 chi bộ đội thây vậy liền đi theo.

Rất nhanh, Austin Rostov dẫn mọi người đến đỉnh núi tuyết, ai có kính viễn vọn thì móc ra nhìn, không có thì đành giương mắt mà thôi.

Dưới cái nhìn chăm chú của bọn họ, Bùi Đông Lai chạy ở đằng trước, động tác của 5 người chỉnh tế, tốc độ cực nhanh, chạy về phía núi tuyết.

- Austin Rostov giáo quan, ngài chắc là bọn họ dùng phương pháp chính quy tới đây không? Có thật là bọn hắn bưi hết 30km dưới nước lạnh?

Một gã đăc công của HQ không tin hỏi.

Hắn vừa mới nói xong, rất nhiều ánh mắt nghi ngờ nhìn về Austin Rostov.

Austin Rostov không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm về nhóm Long Hồn.

Một lát sau, nhóm 5 người Bùi Đông Lai đã tới chân núi.

- Đông Lai, thật mất mặt, đám vương bát đản kia đến sớm hơn chúng ta.

Tiêu Cuồng nhìn lên đỉnh núi thấy có hơn 10 đặc công, không khỏi buồn bực nói.

- Cuồng ca bọn họ đến trước, cũng không phải là mạnh hơn chúng ta, mà tôi quên nói cho các anh một chuỵên

Bùi Đông Lai cưới nói.

Bốn ngưới Tiêu Cuồng mở miệng nói:

- Chuyện gì?

- Căn cứ theo ban tổ chức, chúng ta có thể sử dụng mọi phương thức để đến đây?

- Phất, sao không nói sớm. ?

Tiêu Cuồng nghe xong, khóc không ra nước mắt:

- Ka có mang theo phao cứu hộ có gắn động cơ, nếu chúng ta hai người một nhóm, thì đến từ lâu rồi.

Không chỉ Tiêu Cuồng mà Trần Anh, Vương Khuê, Tôn Nhận đều nghĩ vậy, nhưng Bùi Đông Lai đã chọn như vậy chắc có dụng ý, nên hướng mắt nhìn hắn.

- Chẳng lẽ mọi người không thấy tập thể dục rất tốt cho sức khỏe sao?

Bùi Đông Lai nhìn đám đăc công trên núi nói:

- Đối thủ đều không xem trọng chúng ta, nhân cơ hội này giằng mặt họ một chút.

Nói xong, 5 người Bùi Đông Lai liền chạy nhanh lên đỉnh núi tuyết.

- Báo cáo giáo quan, bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ đã có mặt, chờ chỉ thị.

Rất nhanh, 5 người Bùi Đông Lai đã đến trước mặt Austin Rostov, đồng loạt hành lễ.

Austin Rostov cũng chưa có trả lễ, sắc mặt phức tạp nhìn Bùi Đông Lai nói:

- Thượng úy Bùi Đông Lai, tôi nhìn thấy trên lưng của các cậu còn rất nhiều tải trọng, vậy sao cac cậu còn mạo hiểm mang theo nó leo lên núi băng?

Thấy vẻ mặt của Austin Rostov tràn đầy nghi hoặc, Bùi Đông lai mỉm cười nói:

- Chúng tôi muốn biến cuộc khảo nghiệm thành huấn luyện.

- Trở thành huấn luyện?

Austin Rostov trợn tròn con mắt.

- Đúng vậy.

Bùi Đông Lai thằng lưng, ngẩng cao đầu, vận khí Đan Điền, cao giọng nói:

- Chúng tôi đã làm nóng người xong rồi, xin hỏi khi nào thì trận đấu bắt đầu?

Toàn trường yên tĩnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Cường Giả

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook