Siêu Cấp Cường Giả

Quyển 1 - Chương 258: Nạp Lan Minh Châu sám hối! (8)

Phong Cuồng

17/04/2013

Đối với Ngưu Chí Quân mà nói, hắn có thể hỗn được cho tới ngày hôm nay, ngoại trừ ở thời năm 1970 lập được nhiều chiến công ra, cũng bởi vì lúc ấy hắn ở trên chiến trường kết giao với một nhóm huynh đệ, trong đám người này không thiếu hổ môn chi tử (*)

Trong quá khứ hai mươi năm qua, mặc dù không có gia tộc cường đại làm chỗ dựa cho mình nhưng bằng vào những trợ giúp của những chiến hữu kia, Ngưu Chí Quân từng bước đi tới ngày hôm nay.

Bởi vì có chiến hữu là đám hổ môn chi tử kia nên tin tức của hắn so với những người khác rộng hơn không ít.

Ở dưới dạng tình hình này, hắn không thể nào không có nghe nói đến danh tiếng của Bùi Vũ Phu.

Ngược lại.

Vô luận là Bùi Vũ Phu dựa vào sức của mình, đã chiến thắng tứ đại thiếu gia kinh thành, ôm mỹ nhân về trong tay, hay là cuối cùng Bùi Vũ Phu làm cho Diệp Cô Thành phải xuất lĩnh Long Nha, chuyện tình bị cắt đứt một chân rồi quy ẩn. Tất cả chuyện này Ngưu Chí Quân đều là nghe chiến hữu kể lại.

Đồng dạng như vậy, hắn còn biết đạo lý lạc đà gầy vẫn béo hơn ngựa.

Cho nên… Lúc biết được nhi tử Ngưu Hải Đào của mình bị Bùi Đông Lai phế đi một cánh tay, mặc dù Ngưu Chí Quân giận đến nghiến răng nhưng hắn cũng không dám đi tìm Bùi Đông Lai gây sự, cho đến khi Nạp Lan Minh Châu dưới đại kỳ của Diệp Tranh Vanh xuất hiện thì hắn mới lựa chọn bí quá hóa liều.

Hiện giờ, kế hoạch của Diệp Tranh Vanh thất bại, nghĩ đến sắp phải chịu lửa giận của phụ tử Bùi gia, Ngưu Chí Quân chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng.

Sau khi lên xe, trước tiên Ngưu Chí Quân phân phó tài xế đi theo xe của Lý tham mưu, sau đó không dám chậm trễ, trước tiên bấm số điện thoại của Nạp Lan Minh Châu.

- Ngưu quân trưởng, người đã giao cho Trần Anh rồi sao?

Điện thoại vừa chuyển, thanh âm của Nạp Lan Minh Châu vang lên, giọng nói trước sau đều tỏ ra cao ngạo, ngoài vẻ cao ngạo lại mang theo vài phần mong đợi, mong đợi Bùi Đông Lai gặp bi kịch.

- Giao…Giao rồi.

Có lẽ là 3 chữ Bùi Vũ Phu mang đến cho Ngưu Chí Quân áp lực quá lớn quá lớn thế cho nên lúc hắn trả lời thì hắn có cảm giác sợ hãi tột đỉnh, giọng nói mang theo vài phần run rẩy.

- Ngưu quân trưởng, ông làm sao vậy?

Nhận thấy được vẻ khác lạ trong giọng nói của Ngưu Chí Quân, Nạp Lan Minh Châu không vui hỏi.

- Nạp Lan tiểu thư, chuyện tình so với kế hoạch của chúng ta có khác biệt rất lớn!

Ngưu Chí Quân điều chỉnh tâm tình một phen, nói.

- Nga?

Lông mày Nạp Lan Minh Châu chau lại, lạnh giọng hỏi:

- Có chuyện gì xảy ra?

- Người đã giao cho Trần Anh rồi, nhưng..nhưng mà không biết chuyện gì đã xảy ra, Trần Anh không có đối phó với tiểu tử kia hơn nữa kỳ quái hơn chính là, thái độ của Trần Anh đối với tiểu tử kia hết sức tốt đẹp..hơn …nữa…cô ta còn mang theo tiểu tử kia trở về quân khu Giang Ninh!

Mặc dù lúc trước chứng kiến hết thảy chuyện này, nhưng khi tự mình nói ra khỏi miệng, Ngưu Chí Quân vẫn cảm thấy chuyện này thật sự quá hoang đường.

Bên tai vang lên lời nói của Ngưu Chí Quân…, vẻ kiêu ngạo trên khuôn mặt của Nạp Lan Minh Châu trong nháy mắt biến mất vô ảnh vô tung, thay vào đó là vẻ mặt khiếp sợ thật sâu!

Ngay cả Ngưu Chí Quân cũng biết Trần Anh ở trong bàn cờ này có tác dụng quan trọng như thế nào, huống chi là Nạp Lan Minh Châu?

Có thể không chút nào khoa trương, bàn cờ này, thành bởi Trần Anh, bại cũng bởi Trần Anh!

- Ông nói cái gì?

Có lẽ là quá mức khiếp sợ nên Nạp Lan Minh Châu chẳng những không có đem phần cao cao tại thượng kia lộ ra ở trên mặt. Lúc này giọng nói của nàng trở nên bén nhọn, giống như là một con mèo bị dẫm phải đuôi.

- Nạp Lan tiểu thư, mặc dù không biết vì sao Trần Anh luôn luôn ghét ác như cừu chẳng những không có truy cứu trách nhiệm tiểu tử kia, hơn nữa thái độ đối với hắn hết sức ôn hòa. Nhưng mà tôi dám khẳng định, quan hệ của bọn họ không đơn giản!

Ngưu Chí Quân nói tới đây, trong giọng nói bất tri bất giác toát ra vài phần lo lắng cùng sợ hãi:

- Đây cũng chính là nói, kế hoạch của chúng ta đã thất bại!

- Điều đó không có khả năng!

Đầu bên kia điện thoại, Nạp Lan Minh Châu “Bá” một tiếng từ trên ghế salon đứng lên, dùng sức lắc đầu, rồi hét to lên:

- Tính tình Trần Anh ghét ác như cừu ở giới cảnh sát vùng châu thổ Trường Giang nay người người đều biết, làm sao nàng có thể bỏ qua cho cái tên Bùi Đông Lai khốn kiếp kia?

- Nạp Lan tiểu thư, tôi cũng cảm thấy chuyện này thực sự quá hoang đường, nhưng sự thật đúng là như thế.



Ngưu Chí Quân buồn bực muốn hộc máu:

- Tôi cho rằng chuyện đã đến nước này, chúng ta cần suy nghĩ một chút nên đối phó với sự trả thù của Bùi gia như thế nào/.

- Ngưu Chí Quân, tốt nhất ông đừng để cho ta biết ông đang ở đây hồ lộng ta, nếu không, kết quả của ông nhất định sẽ rất thê thảm.

Ngay cả Ngưu Chí Quân cũng không tin, cái tin tức có thể gây động đất là Trần Anh cùng Bùi Đông Lai chẳng những không có trở thành địch nhân, hơn nữa còn trở thành bằng hữu. Chỉ sợ là Nạp Lan Minh Châu cũng không tin, nàng cho rằng bởi vì một ít nguyên nhân khác mà Ngưu Chí Quân bỏ qua hợp tác cùng nàng.

"—— "

Ngưu Chí Quân giận đến thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh.

- A!

Sau đó… Không đợi Ngưu Chí Quân nói cái gì nữa, Nạp Lan Minh Châu trực tiếp cúp điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, Nạp Lan Minh Châu không dừng lại, trước tiên bấm số điện thoại của Lâm Tường.

- Lâm thiếu gia, làm phiền cậu hỗ trợ hỏi thăm một chút tình huống cụ thể.

Điện thoại vừa chuyển, Nạp Lan Minh Châu không có ra vẻ một bộ dáng cao cao tại thượng, ngược lại, sắc mặt hết sức phức tạp.

Thứ nhất, Ngưu Chí Quân nói lại làm rối loạn tâm tình của nàng, làm cho nàng có một loại cảm giác con vịt đã bị luộc chín lại bay đi mất, còn nữa, thân phận của Lâm Tường thì nàng biết rõ, mặc dù nàng ở dưới đại kỳ của Diệp Tranh Vanh, ở Tử Cấm thành hòa đồng vui vẻ, nhưng còn chưa có tư cách bày ra cái giá trước mặt Lâm Tường.

- Nạp Lan tiểu thư, ta mới vừa nhận được tin tức nói là Bùi Đông Lai bị Trần Anh mang đi.

Trong giọng nói của Lâm Tường tràn đầy vẻ nghi ngờ:

- Mặt khác, ta còn nghe nói, thái độ Trần Anh chẳng những đối với Bùi Đông Lai hết sức ôn hòa, hơn nữa còn để cho đám người Liễu Nguyệt được an toàn rời đi.

- Cậu… cậu xác định?

Nguyên bản Nạp Lan Minh Châu đối với lời nói của Ngưu Chí Quân còn tràn đầy hoài nghi, nhưng mà hiện nghe được câu trả lời của Lâm Tường, điều này làm cho nàng cảm thấy trái tim của mình co quắp, giọng nói cũng trở nên run rẩy.

- Chắc chắn không sai đâu.

Lâm Tường rất khẳng định trả lời một câu, sau đó như có suy nghĩ gì đó nói:

- Nạp Lan tiểu thư, nếu như ta không có đoán sai, kế hoạch của Diệp Tranh Vanh là lợi dụng Trần Anh đối phó với Bùi Đông Lai, sau đó kéo ra Bùi Vũ Phu để cho Bùi Vũ Phu cùng Trần gia cá chết lưới rách, cuối cùng để Diệp Cô Thành ra tay a?

“Bá!”

Không trả lời, Nạp Lan Minh Châu chỉ cảm thấy trong nháy mắt cả người giống như bị rút sạch khí lực, vô lực ngã xuống trên ghế salon, điện thoại di động từ trong tay của nàng rơi ra, rơi ngay trên ghế salon.

Đầu bên kia điện thoại, Lâm Tường thấy Nạp Lan Minh Châu không trả lời, không có nói thêm gì nữa, mà là trực tiếp cúp điện thoại, hắn cũng tin vào phán đoán của mình, cũng đoán được lúc này Nạp Lan Minh Châu khẳng định bị dọa cho hồn phách lên mây.

Điều này sao có thể?

Trần Anh, nàng làm sao có thể làm như vậy?

Giống với trong suy đoán của Lâm Tường, Nạp Lan Minh Châu có cảm giác giống như từ Thiên Đường rơi xuống Địa Ngục, điên cuồng mà lắc đầu, ở trong lòng thầm hỏi chính mình.

Nàng có một ngàn, một vạn lý do không tin đây hết thảy là sự thật, chỉ là… Lý trí nói cho nàng biết, Lâm Tường cũng không có lừa gạt nàng.

Cùng lúc đó.

Ngưu Chí Quân không có cách nào gọi điện thoại được cho Nạp Lan Minh Châu, giống như là bị bệnh thần kinh, luống cuồng tìm cách chạy chữa, đem điện thoại gọi cho Dương Sách.

- Dương Sách, cậu lập tức thông qua nhạc phụ của cậu tìm hiểu một chút, Trần Anh cùng Bùi Đông Lai rốt cuộc là có quan hệ như thế nào?

Điện thoại vừa chuyển, Ngưu Chí Quân khẩn cấp mở miệng nói.

Đầu bên kia điện thoại, Dương Sách bởi vì hành động đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi của Ngưu Chí Quân, bởi vì biết được Trần Anh sắp đối phó với Bùi Đông Lai, tâm tình nhẹ xuống, hiện tại nghe được lời nói của Ngưu Chí Quân…, nghe thấy được vẻ kinh hoảng trong giọng nói của Ngưu Chí Quân, lập tức ngẩn ra:

- Ngưu thúc, ngài làm sao vậy?

- Dương Sách, trước tiên cậu không nên hỏi nhiều như vậy, mau làm theo lời ta nói!

Ngưu Chí Quân quả thật nóng nảy, hắn khẩn cấp muốn biết, hết thảy chuyện này rốt cuộc là tại sao.

Nhưng Dương Sách không có lập tức làm theo, mà là tiếp tục hỏi:



- Ngưu thúc, rốt cuộc có chuyện gì vậy?

Thanh âm vừa dứt, lông mày Dương Sách chau lại, nội tâm một lần nữa tuôn ra tâm tình bất an.

- Trần Anh không có đối phó với Bùi Đông Lai, ngược lại còn mang hắn về quân khu Giang Ninh, hơn nữa còn để đám người Liễu Nguyệt rời đi!

Ngưu Chí Quân cũng biết nếu như không để cho Dương Sách biết sự thật thì Dương Sách sẽ không đi điều tra chuyện này. Cho nên, không thể làm gì khác hơn là nhẫn nại giải thích.

- Cái gì?

Ngạc nhiên nghe được lời nói của Ngưu Chí Quân…, Dương Sách bị dọa cho sợ trực tiếp từ trên ghế salon nhảy dựng lên:

- Tại sao có thể như vậy?

- Ta cũng không biết.

Trên mặt Ngưu Chí Quân hiện rõ hai chữ hối hận, cảm giác kia hận không thể đảo ngược thời gian, hắn lựa chọn nén giận, mà không lựa chọn nhổ lông trên đầu lão hổ:

- Cậu gọi điện thoại hỏi nhạc phụ cậu, lấy thân phận nhạc phụ của cậu chắc chắn biết chuyện này.

- Tốt.

Dường như Dương Sách đã nhận ra tính nghiêm trọng của chuyện này cho nê vội vàng đồng ý, sau đó trước tiên hắn bấm số điện thoại của nhạc phụ Hầu Đông Bình.



Ngay tại lúc đám người Nạp Lan Minh Châu, Ngưu Chí Quân, Dương Sách bởi vì quyết định của Trần Anh mà náo loạn thì trên Ngưu Thủ Sơn. Dưới sự chỉ đạo của Lý tham mưu thì các đại lão khác cũng lên xe rời đi, sự tình trên núi tạm thời kết thúc, nhóm binh lính thi hành nhiệm vụ trinh sát cùng đội Đặc Cảnh bắt đầu thu đội, nhóm cảnh sát cùng võ cảnh lúc trước không dám lên núi cũng bắt đầu dọn dẹp hiện trường.

2 gã cảnh sát cùng võ cảnh đã tới nghĩa trên đỉnh núi, thấy xác chết nằm la liệt đầy trên mặt đất, đều bị dọa cho sợ đến mặt không còn chút máu!

Trong đó không ít người trực tiếp khom lưng ói ra tại chỗ!

Bọn họ không phải là không có thi hành qua nhiệm vụ, cũng không phải là không có gặp qua người chết, chỉ là… Máu tanh như thế, hình ảnh thật kinh khủng, lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy!

Nhất là những tên lính đánh thuê mặc đồng phục tác chiến xanh biếc kia toàn bộ đều là bị một súng nổ đầu, trong lòng bọn họ chỉ có một nghi vấn: Thuật bắn súng cần chính xác đến trình độ nào mới có thể làm được điểm này?

Bùi Đông Lai không biết những phát súng của hắn, làm cho những cảnh sát cùng võ cảnh đang thu thập tàn cuộc kia rung động như thế nào.

Sau khi lên xe, hắn vốn muốn hỏi ra nghi ngờ trong lòng . Tại sao gia gia của Trần Anh lại muốn gặp hắn?

Nhưng mà ——

Không đợi hắn hỏi, Trần Anh liền bắt đầu hỏi hắn những chuyện đã xảy ra.

Đối với lần này, Bùi Đông Lai không có giấu diếm, mà là ăn ngay nói thật.

- Dựa theo những lời cậu vừa nói, những tên lính đánh thuê kia cơ hồ đều chết trong tay cậu?

Đợi Bùi Đông Lai nói xong tất cả quá trình cùng tình tiết, trong lòng Trần Anh nhấc lên kinh đào hải lãng, thân là một thành viên Long Nha, tự nhiên là nàng biết dong binh đoàn Seberia, theo nàng xem ra, coi như là nàng gặp phải cục diện loại này, cũng không thể nào làm được giống như Bùi Đông Lai!

Nhất là Bùi Đông Lai chủ động đem chính mình bại lộ dưới họng súng bắn tỉa của Luke Fu.

Trần Anh thật sự rất muốn hỏi Bùi Đông Lai một chút, sự tự tin cùng dũng khí của hắn là từ đâu ra —— Phải biết rằng Luke Fu chính là một trong 10 dong binh chi Vương a!

Hơn nữa còn là xạ thủ rất nổi danh trong giới lính đánh thuê…

- Ừh.

Có lẽ là bởi vì lần đầu tiên thấy Trần Anh lộ ra bộ dáng giật mình, Bùi Đông Lai không nhịn được cười.

- Nếu để cho ông nội của ta biết hết thảy chuyện này, ông nhất định sẽ rất vui vẻ.

Trần Anh cũng cười, vốn là nàng chẳng qua là có lòng tin đối với Bùi Đông Lai trong việc ôm chức vô địch trong cuộc tỷ võ bộ đội đặc chủng cả nước, hiện giờ nàng cảm thấy chỉ cần Bùi Đông Lai dự thi, thì mấy cái tên đến từ đội quân tinh anh trong ba quân kia chỉ biết làm nền cho Bùi Đông Lai tỏa sáng!

Nàng tin chắc vào điều này.

....

…..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Cường Giả

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook