Siêu Cấp Cường Giả

Quyển 5 - Chương 546: Nghịch tập, nghịch tập (4)

Phong Cuồng

16/10/2013

- Phác đại sư, mục tiêu đã rời giường.

Trong một gian phòng đối diện với khách sạn nơi Bùi Đông Lai ở, một tên tử sĩ Thôi gia tuy rằng không thấy bộ dạng của Bùi Đông Lai, nhưng thông qua bóng người có thể suy đoán người rời giường là Bùi Đông Lai cho nên liền thông qua bộ đàm mà hội báo:

- Nữ nhân của hắn còn chưa tỉnh dậy.

- Tiếp tục giám sát.

Trong một chiếc xe thương vụ dưới bãi đỗ xe, Phác Thái liền trả lời, vẻ mặt lạnh lùng như cũ, bất quá chân mày của hắn nhíu lại.

Không riêng gì Phác Thái mà 5 tên tử sĩ Thôi gia ngồi trong xe cũng tỏ ra như thế.

Bọn hắn đã biết chuyện Thôi Trí Kim bị khống chế.

Tối hôm qua, sau khi Phác Thái nhận được cuộc điện thoại của Thôi Trí Kim, tuy rằng vô cùng kiếp sợ nhưng mà hắn lại không có tỏ ra rối loạn. Mà lấy danh nghĩa “ Trước tiên mai phục” dẫn người rời khỏi biệt thự của Nạp Lan gia âm thầm đến nơi này, cùng lúc giám thị nhất cử nhất động của Bùi Đông Lai, bảo đảm Bùi Đông Lai sẽ không rời xa tầm mắt của bọn hắn. Cùng lúc vẫn duy trì liên lạc với Thôi Trí Kim, để đảm bảo Thôi Trí Kim không có chuyện gì, đồng thời đợi mệnh lệnh của Thôi Trí Kim.

- Phác đại sư, mục tiêu cùng với nữ nhân của hắn đã rời khỏi phòng.

30’ sau, tên tử sĩ Thôi gia phụ trách giám thị lại mở miệng báo lại.

Phác Thái nghe vậy thì đem ánh mắt nhìn về phía khách sạn phía đối diện.

Một lát sau, Bùi Đông Lai mang theo Hạ Y Na và Tần Đông Tuyết từ trong khách sạn đi ra rồi đi vào một chiếc Land Rover

- Đuổi theo bọn hắn, cố gắng không để bị phát hiện.

30s sau, thấy một chiếc Land Rover cùng với 2 chiếc SUV rời đi thì Phác Thái liền làm ra chỉ thị.

Phác Thái vừa nói xong thì 2 chiếc xe công vụ ở dưới lầu liền đuổi theo, trong xe tổng cộng có 12 người.

- Ta dẫn người đi theo mục tiêu, Lý Đống Quốc cậu hãy mang người đến biệt thự Nạp Lan gia.

Trong một chiếc xe thương vụ, Phác Thái liền cầm bộ đàm làm ra chỉ thị với một tên tử sĩ Thôi gia kêu là Lý Đống Quốc.

- Vâng, Phác đại sư.

Trong phòng khách sạn, thân là cường giả đạt đến cảnh giới Hóa Kính nhập môn thì Lý Đống Quốc liền trả lời, sau đó mang theo 4 gã tử sĩ khác rời đi khỏi khách sạn.

Dựa theo an bài của Phác Thái thì bọn hắn phụ trách việc giết Diệp Tranh Vanh cùng Nạp Lan Minh Châu, lấy thực lực của bọn hắn thì có thể thoải mái xử lý Diệp Tranh Vanh, Nạp Lan Minh Châu và đám bảo tiêu bên cạnh.

Mà Phác Thái lại mang theo 11 tên tử sĩ Thôi gia đi theo Bùi Đông Lai, để giám sát Bùi Đông Lai.

Cùng lúc đó, trong biệt thự của Thôi gia ở Seuol, Thôi Trí Kim bởi vì lo lắng cho nên cả đêm không ngủ, sắc mặt của hắn trở nên tiều tụy, đôi mắt đã xuất hiện những tia máu.

- Nói cho bảo tiêu cùng với osin của ông, nếu không có chuyện gì quan trọng thì đừng bước vào đây.

Mắt thấy đã hừng đông, Quý Hồng trầm giọng nói.

- Rốt cuộc là hắn muốn lúc nào động thủ?

Thôi Trí Kim không có dựa theo yêu cầu của Quý Hồng đi làm mà là quát um lên, cảm giác kia giống như hắn đã chịu dày vỏ đủ rồi, có chút không chịu nổi áp lực.

Quý Hồng nói:

- Đây không phải là việc mà ông cần quan tâm, ông chỉ cần làm theo lời nói của ta là được rồi.

"Tê ~ "

Thôi Trí Kim tức giận đến hít vào một hơi, nhưng cũng biết chuyện cho tới bây giờ, chỉ có thể bị Quý Hồng hoặc là nói Bùi Đông Lai nắm mũi dẫn đi. Cho nên hắn không nói gì thêm mà là dựa theo lời của Quý Hồng mà làm.

“Reng…Reng..”

Sau đó, tiếng điện thoại vang lên, Quý Hồng liền rút từ trong túi ra một chiếc điện thoại vệ tinh.

- Có thể động thủ.

Điện thoại được chuyển, giọng nói của Bùi Đông Lai liền truyền ra. Quý Hồng nghe vậy thì trầm giọng trả lời:



- Được.

- Thông báo cho người của ông, dựa vào kế hoạch tối hôm qua mà động thủ.

Sau khi kết thúc cuộc gọi thì Quý Hồng liền quay đầu lại nói cho Thôi Trí Kim, khuôn mặt của nàng hiện lên vài phần kích động.

Hả?

Nghe Quý Hồng nói thế thì Thôi Trí Kim vốn là ngẩn ra sau đó hắn không nói 2 lời, vẻ mạt kích động cầm lấy điện thoại trên bàn, liên lạc với Phác Thái.

- Phác Thái.

Có lẽ là cảm giác mình sắp thoát khỏi cảm giác dày vò cho nên so với Quý Hồng thì Thôi Trí Kim lại càng kích động hơn.

- Gia chủ, ngài không có sao chứ?

Phác Thái nhận thấy được vẻ dị thường của Thôi Trí Kim thì liền vội vàng hỏi.

- Ta không sao.

Thôi Trí Kim hít sâu một hơi, làm cho mình tỉnh táo lại, không có nói ra mệnh lệnh của Bùi Đông Lai, mà là hỏi:

- Tình huống hiện tại bên kia như thế nào rồi?

- Bùi Đông Lai mang theo nữ nhân của hắn dưới sự giám thị của 5 tên đặc công ra ngoài ngoại thành, hắn là hắn muốn đi tảo mộ.

Phác Thái nhìn chiếc Land Rover cùng 2 chiếc SUV trước mắt, nói:

- Tôi đã dẫn người bám theo bọn chúng, còn nhóm người Lý Đống Quốc đã mang theo 5 người khác đến biệt thự Nạp Lan gia.

- Nói cho Lý Đống Quốc, có thể động thủ rồi.

Nghe xong Phác Thái hội báo, thì Thôi Trí Kim hơi yên lòng, du sao chỉ cần nhìn Diệp Tranh Vanh chết đi thì Quý Hồng sẽ không dám làm gì hắn, nếu không thì Bùi Đông Lai, cùng Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na sẽ chôn cùng hắn.

Đối mặt với hết thảy mọi chuyện thì Diệp Tranh Vanh cùng Nạp Lan Minh Châu cũng không biết.

Trong phòng ngủ của biệt thự Nạp Lan gia, bởi vì tối qua 2 Diệp Tranh Vanh và Nạp Lan Minh Châu đã chiến với nhau một trận, thẳng cho đến khi kiệt sức mới ngủ, nên bây giờ cả 2 vẫn còn chưa thức dậy.

Đột nhiên Diệp Tranh Vanh mở mắt, hắn thấy Nạp Lan Minh Châu bên cạnh xích lõa, giống như con mèo, ghé sát vào vai hắn.

Nghĩ đến cảnh Bùi Đông Lai sắp phải chết thì trên mặt Diệp Tranh Vanh lộ ra vẻ hưng phấn, hắn lại nghĩ đến cảnh tối hôm qua bản thân mình đại triển thần uy, khiến cho Nạp Lan Minh Châu lên bờ xuống ruộng, nghĩ đến những cảnh này thì khóe miệng của Diệp Tranh Vanh nở ra nụ cười, rồi rút tay ra.

- Honey, anh đã tỉnh rồi?

Diệp Tranh Vanh vừa mới rút cánh tay ra thì Nạp Lan Minh Châu liền tỉnh lại, nở ra nụ cười hạnh phúc.

- Ừh.

Diệp Tranh Vanh mỉm cười, bóp vào 2 cái bánh bao của Nạp Lan Minh Châu, nhìn thoáng qua cửa sổ, sau đó nhìn đồng hồ trong tay, nói:

- 7h rồi, nói như vậy thì đám người HQ kia đã ra tay.

- Dựa vào kế hoạch tối qua thì khi cách nơi này khoảng 100km thì bọn hắn mới động thủ, hẳn là còn phải đợi thêm 1 tiếng nữa.

Nạp Lan Minh Châu vươn tay, nhẹ nhàng vẽ một vòng tròn trên ngực Diệp Tranh Vanh:

- Rất nhanh, chúng ta có thể thấy được tên Bùi Đông Lai kia giống như một con chó chết quỳ xuống trước mặt chúng ta.

- Ta muốn lột da hắn, rút gân hắn, uống máu của hắn, sau đó quăng thi thể của hắn cho chó ăn.

Diệp Tranh Vanh nghe vậy, diễn cảm trở nên có chút dữ tợn, càng nhiều là là hưng phấn, giống như hắn muốn nhìn thấy cảnh tử sĩ Thôi gia xách Bùi Đông Lai giống như xách một con chó chết trở lại đây.

“Reng..Reng”

Diệp Tranh Vanh vừa dứt lời thì điện thoại của Nạp Lan Minh Châu lại vang lên.



Thình lình xảy ra tiếng điện thoại di động làm cho Diệp Tranh Vanh cùng Nạp Lan Minh Châu vốn là sửng sốt, sau đó Diệp Tranh Vanh liền cầm lấy điện thoại.

- Là bảo tiêu của em.

Thấy được người gọi đến là cận vệ của Nạp Lan Minh Châu thì vẻ hưng phấn trên mặt Diệp Tranh Vanh đã giảm bớt vài phần, ném điện thoại cho Nạp Lan Minh Châu.

Nạp Lan Minh Châu cầm lấy di động, rồi nói:

- Có chuyện gì?

- Tiểu thư, có 5 tên tử sĩ Thôi gia muốn gặp cô.

Trước cửa biệt thự, 5 người Lý Đống Quốc từ trong xe đi xuống, bất quá lại bị 4 gã bảo tiêu cản lại.

- Nhanh như vậy sao?

Nạp Lan Minh Châu cả kinh:

- Bọn hắn có mang theo Bùi Đông Lai không?

“Phốc”

“Phốc”

Trả lời Nạp Lan Minh Châu chính là tiếng máu tươi phun ra, trước của biệt thự, bóng người lần lượt thay đổi, máu tươi văng khắp nơi, tên bảo tiêu của Nạp Lan Minh Châu chưa kịp hô lên tiếng gì thì liền ngã xuống trong vũng máu.

"Ách..."

Trong phòng bảo vệ, tên bảo tiêu khác thấy một màn này thì trực tiếp bị dọa đến trợn mắt há hốc mồm.

- Trả lời.

Mắt thấy bảo tiêu chẳng những không có trả lời, Nạp Lan Minh Châu có chút tức giận, nàng hiện giờ chẳng khác gì là người cầm quyền của Nạp Lan gia, tên bảo tiêu này cứ như thế mà xem thường câu hỏi của nàng?

- Tiểu…Tiểu thư…Bọn…Bọn hắn đã giết chết tiểu Ngũ cùng tiểu Hắc.

Tên bảo tiêu sợ tới mức cả người ngồi xuống đất, rút súng ra, cả người run run mà đáp lời.

- Ai... Ai giết chết Tiểu Ngũ cùng Tiểu Hắc?

- Hàn….Người HQ.

- Điều này sao có thể?

Nghe được câu trả lời của tên bảo tiêu thì Nạp Lan Minh Châu cả kinh ngồi thẳng người, trừng to mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng được mà hỏi.

Có thể sao?

“Pằng.. Pằng.. Pằng.. Pằng.. Pằng..”

Trả lời Nạp Lan Minh Châu chính là tiếng súng chói tai.

"Bá!"

Bên tai vang lên tiếng súng, Nạp Lan Minh Châu sợ tới mức cả người chấn động, di động trực tiếp rớt xuống đất.

- Có chuyện gì?

Diệp Tranh Vanh cũng không nghe thấy nội dung của cuộc điện thoại, lúc này thấy Nạp Lan Minh Châu tỏ ra kinh hoảng như vậy thì lập tức lên tiếng hỏi.

- Tử…Tử sĩ Thôi gia giết chết hộ vệ của em.

Nạp Lan Minh Châu trừng to mắt, một bên nhẹ nhàng lắc đầu, một bên dùng một loại ngữ khí không thể tin nói.

- Cái…Cái gì?

Nghe được Nạp Lan Minh Châu nói như thế thì Diệp Tranh Vanh liền nhảy dựng lên, cảm giác kia giống như hắn đang nghe một câu chuyện không thể tin tưởng nổi trên thế giới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Cường Giả

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook