Siêu Cấp Cường Giả

Quyển 5 - Chương 651: Phản kích trong im ắng. ( Hết)

Phong Cuồng

10/02/2014

“Pằng…Pằng..”

Hai tiếng súng vang lên, hai viên đạn gào thét bắn vào chỗ Bùi Đông Lai đang núp.

- Địch nhân đã đột phá phòng tuyến phía sau, mọi người mau trở về.

Merce đem chính mình hoàn toàn giấu trong bụi cỏ, nhỏ giọng truyền mệnh lệnh.

Có thể nói, Merce đã đem âm thanh của mình hạ xuống đến mức nhỏ nhất, theo hắn tính toán thì Bùi Đông Lai không thể nào nghe được.

Trên thực tế, nếu đổi lại là người khác thì không thể nào nghe được, nhưng Bùi Đông Lai đâu giống với người thường.

Mơ hồ nghe được âm thanh của Merce, nghi hoặc trong lòng Bùi Đông Lai liền biến mất, hắn yên tâm nương theo bụi cỏ, di chuyển hơn 10m về phía trước, nằm sấp trên mặt đất, rồi nhắm vào một người.

Rất nhanh, nửa chiếc mũ sắt đã xuất hiện trước mặt Bùi Đông Lai, hắn không chút do dự trực tiếp bóp cò.

“Pằng”

Một tiếng súng vang giòn truyền ra, tên Dong Binh Vương thứ ba bị đạn cao su bắn trúng đầu, mất đi tư cách thi đấu.

Một viên xử lý tên Dong Binh Vương thứ ba, Bùi Đông Lai không ngừng lại, liền đổi hướng của họng súng.

Ở vị trí gần đó tên Dong Binh Vương kia làm như đã nhận ra nguy hiểm, cố gắng lùi về.

Nhưng.

Đã muộn!

“Pằng”

Không đợi tên Dong Binh Vương kia lùi về, tiếng súng lại vang lên, hắn chỉ cảm thấy trán truyền đến một cảm giác đau đớn.

Thường xuyên hoạt động trên chiến trường, hắn biết rõ nếu đây là chiến trường thì hắn đã mất mạng.

Bởi vì… Bùi Đông Lai bắn vào trán hắn, mà không phải là trái tim, nếu trúng trái tim bằng vào cơ thể vốn có của hắn, hắn có thể sống thêm được 10s để tả xung hữu đột xử lý đối thủ, nhưng bắn vào trán thì mọi chuyện chấm dứt.

Cho nên hắn không phản kích, mà có chút không cam lòng đứng lên.

Ngay lúc đó Merce chứng kiến đệ nhị Dong Binh Vương bị hạ, trong lòng hắn căng thẳng đang muốn đổi vị trí để đánh lén, thì thấy Bùi Đông Lai từ trong bụi cỏ nghênh ngang đi ra.

Đúng vậy!

Hắn giống như là đi dạo chơi thông thường, cứ như vậy nghênh ngang đi ra.

Hả?

Chẳng lẽ hắn tưởng tất cả nguy hiểm đã tiêu trừ hết?

Thấy một màn như vậy, Merce ngẩn ra, theo sau khóe miệng lộ ra nụ cười như băng, lặng yên nhắm vào vị trí của Bùi Đông Lai.

- Đi chết đi, thằng khốn.

Tập trung vào mục tiêu, trong lòng Merce nổi giận gầm lên một tiếng, quyết đoán bóp cò

“Pằng”

Viên đạn bắn ra, xuyên qua lực cản không khí cấp tốc lao về phía Bùi Đông Lai.

Ngay sau đó.

Lúc Merce đang hưng phấn tươi cười, thì Bùi Đông Lai làm ra một tư thế khó tin để né viên đạn, sau đó Merce lại thấy một nòng súng đen đang nhắm về phía hắn.

- ĐKM,VKL,CLGT

Merce tức giận mắng một tiếng, cơ thể hắn lập tức phản xạ có điều kiện lăn qua một bên để né viên đạn.



“Pằng”

Một viên đạn cao su xẹt qua đỉnh đầu của Merce.

Nếu phản ứng của hắn chậm chút nữa là lên dĩa chung với mấy người kia rồi.

Sax.

Khi Bùi Đông Lai hạ gục tứ đại Dong Binh Vương, sau đó nghênh ngang bước ra thì tứ đại Dong Binh Vương và Merce cho rằng hắn đã bài trừ nguy hiểm rồi mới dám nghênh ngang như vậy. Nhưng giờ khắc này khi Merce nổ súng thì Bùi Đông Lai làm ra động tác né tránh hoàn hảo sau đó còn bắn trả lại, làm cho bọn hắn trợn mắt há hốc mồm.

Hắn biết còn nguy hiểm cho nên cố ý bại lộ mình ra để dụ đối phương?

Trong lúc nhất thời, một cái nghi vấn đồng dạng cùng xuất hiện trong đầu tứ đại Dong Binh Vương

Không có khả năng.

Tuyết đối không có khả năng

Sau đó bọn hắn lại không hẹn mà cùng nhau phủ định loại khả năng này.

Bởi vì... Bọn hắn không tin trên đời có người mẫn cảm với nguy hiểm đến vậy, khi nguy hiểm vừa tới thì liền làm động tác tránh né.

Huống chi, Bùi Đông Lai không những né tránh mà còn bắn trả, viên đạn lao vào đúng ngay chỗ của Merce.

Cùng tứ đại Dong Binh Vương bất đồng, Merce chật vật né được viên đạn của Bùi Đông Lai nhưng hắn không có tâm tình nghĩ đến việc này, hắn đem thân mình hoàn toàn đè thấp xuống, ẩn núp trong bụi cỏ đồng thời di chuyển.

Cùng lúc đó Bùi Đông Lai mang theo súng trường, chạy như điên đến vị trí của Merce, ánh mắt sắc như đao nhìn chằm chằm vào vị trí của Merce.

Tên hỗn đản này đối mặt với Merce, chẳng những nghênh ngang xuất hiện, mà còn làm ra động tác khó tin đến như vậy, làm cho Merce không dám thò đầu ra.

Thấy được cảnh buồn cười này, tứ đại Dong Binh Vương cực kỳ phấn khích.

So với tứ đại Dong Binh Vương mà nói thì hơn 400 Dong Binh kia khóc không ra nước mắt.

Bọn hắn mang theo súng, dựa theo chỉ thị của Merce cấp tốc chạy tới cứu viện, kết quả lại thấy tứ đại Dong Binh Vương trước sau hiện thân.

Phát hiện này làm cho bọn hắn hiểu được, tứ đại Dong Binh Vương đã bị loại, điều này làm cho bọn hắn trợn mắt há mồm, ở trong trí nhớ của bọn hắn chỉ cần tứ đại Dong Binh Vương dẫn đội là chắc chắn thắng trăm phần trăm.

Mà hiện giờ, tứ đại… à không là ngũ đại Dong Binh Vương lần này suất lĩnh hơn 400 Dong Binh tinh nhuệ, làm hết khả năng nhưng vẫn bị Bùi Đông Lai trong thời gian ngắn tiêu diệt.

Làm cho bọn hắn có cảm giác như nằm mộng.

Hành động của Bùi Đông Lai làm cho bọn hắn phẫn nộ, cũng làm cho danh tiếng của Dong Binh đoàn mất hết.

Nhưng mà...Phẫn nộ thì phẫn nộ, bởi vì khoảng cách với Bùi Đông Lai quá xa nên đạn cao su không thể bắn tới, nên bọn hắn chỉ có thể một đường dốc sức chạy như điên, cố gắng trong thời gian ngắn thu ngắn khoảng cách với Bùi Đông Lai.

Khi bọn hắn đang chạy tới thì nghe tiếng súng vang lên và thấy Bùi Đông Lai làm ra một tư thế không tưởng được để né viên đạn. Sau đó hắn chạy như điên tới chỗ Merce đang núp, vừa chạy vừa bắn làm Merce không dám thò đầu ra.

Mà bọn hắn dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra ai là người đang núp ở đó.

Thằng này có còn là người không?

Hơn 400 Dong Binh có cảm giác vô lực, nếu ở trên chiến trường gặp địch nhân như này là chết luôn.

Thậm chí bọn hắn còn cảm thấy được, bọn hắn không đủ tư cách để chiến đấu với Bùi Đông Lai.

Hình như vì đáp lại ý nghĩ của bọn hắn, Bùi Đông Lai đang cầm súng chạy như điên, đột nhiên dừng lại.

“Pằng”

Trong bụi cỏ Merce vừa mới dừng lại, cố gắng thông qua các khe hở tìm vị trí của Bùi Đông Lai, kết quả không những không tìm được mà còn bị ăn đạn vào ót.

Xong rồi!

Trong lòng Merce chợt lạnh, thân mình cứng đờ, sau đó vô lực buông súng xuống.

Tứ đại Dong Binh Vương cũng tràn ngập ý nghĩ này trong đầu, sau khi Bùi Đông Lai tiêu diệt xong Merce chắc chắn sẽ thoải mái mà về đích.



Lần này ngũ đại Dong Binh đoàn thật sự mất hết mặt mũi.

Trong bụi cỏ, Merce nhìn đồng hồ, hắn nhận thấy trận đấu đã hoàn thành sau tiếng chuông, sau đó cười tự giễu, rồi chậm rãi đứng dậy như muốn nhìn thấy tuyệt thế phong thái của Bùi Đông Lai.

Hả?

Hắn...Hắn muốn làm gì?

Ngay sau đó Merce thấy Bùi Đông Lai không chạy đến đích, mà là chạy về hướng của mình.

- Ngươi.....

Rất nhanh Bùi Đông Lai đã vọt tới bên cạnh Merce, Merce nghi hoặc nhìn Bùi Đông Lai như muốn nói gì đó, kết quả chưa kịp nói thì vô tuyến truyền ra âm thanh của Ratatosk:

- Đoàn trưởng Merce, nói cho tôi biết tình hình ở đó hiện giờ ra sao?

Tình huống gì ?

Hơn 400 Dong Binh tinh nhuệ đang chạy như điên thì thấy Merce đứng dậy đi ra khỏi bụi cỏ, liền minh bạch chuyện gì đã xảy ra, không hẹn mà cùng nhau gục đầu ủ rũ.

Merce cùng bốn gã Dong Binh Vương khác lấy làm kì lạ nhìn Bùi Đông Lai, thì thấy Bùi Đông Lai vứt cây súng trường, cầm lấy súng bắn tỉa của Merce.

- Nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra?

Ratatosk thấy Merce không trả lời thì trầm giọng hỏi người khác.

- Báo cáo giáo quan tên kia đã tiêu diệt thành công Kruff, Kanrui, Terry, Zanetti bốn vị đội trưởng, sau đó......

“Pằng”

Không đợi tên Dong Binh kia trả lời hết, một tiếng súng vang lên, viên đan lao tới trúng ngay giữa đầu hắn, làm cho lời nói của hắn phải dừng lại giữa chừng.

- Cái gì nữa?

Ratatosk có chút căm tức hỏi, tên Dong Binh này không thể nói hết chuyện gì đang xảy ra sao?

“Pằng…Pằng…”

Đáp lại lời của Ratatosk là âm thanh của tiếng súng, Bùi Đông Lai cầm súng của Merce không ngừng bắn tỉa mấy trăm Dong Binh.

- Ratatosk thượng tướng, Bùi Đông Lai vào hai mươi giây trước đã hạ tôi và tứ đại Dong Binh Vương, thành công đột phá phòng tuyến.

Nhìn thấy Bùi Đông Lai cầm súng ngắm, như là đang tập bắn bia, tiêu diệt từng người trong nhóm 400 Dong Binh, cơ mặt của Merce run rẩy, ngữ khí cổ quái đến cực điểm:

- Nguyên lai hắn có thể về đích dành chiến thắng, nhưng hắn không làm như vậy, mà cầm súng bắn tỉa của tôi điên cuồng tiêu diệt thuộc hạ của tôi.

“Ách”

Ratatosk trực tiếp bị tình huống đang diễn ra sợ đến ngây người.

- Bùi Đông Lai các hạ, rốt cuộc ngươi muốn làm gì ?

Trong bụi cỏ Merce giống một con sư tử xù lông đang phẫn nộ, gắt gao nhìn chằm chằm Bùi Đông Lai, hắn như muốn bay vào đập Bùi Đông Lai ngay lập tức.

- Người chết không thể nói chuyện.

Làm như nhận ra tâm tư của Merce, Bùi Đông Lai nói:

- Như ý ông mong muốn tôi đang hướng dẫn cho thuộc hạ của ông đây.

- Ta..

Merce tức giận đến nỗi đập luôn cái vô tuyến trong tay.

Fukc, khi dễ người mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Cường Giả

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook