Quyển 5 - Chương 664: Thất Sát, Phá Quân chiến quần hùng (8)
Phong Cuồng
14/02/2014
Dịch giả: Cậu Út
Biên Dịch: Goncopius
Bởi vì trong người chảy dòng máu kiêu ngạo, bởi vì từng hứa với Tiêu gia lão thái gia nên Tiêu Cuồng rất muốn đoạt được ngôi quán quân.
Thật sự rất muốn.
Nhưng !
Hắn biết rõ thực lực bản thân không bằng Bùi Đông Lai, cho nên ở trận đấu đột kích cá nhân trước khi bắt đầu, Bùi Đông Lai đề nghị hắn dự thi, trong lòng hắn mặc dù rất muốn nhưng cuối cùng vì an toàn mà từ chối.
Hắn phải từ bỏ thì TQ mới có cơ hội giành ngôi quán quân.
Cho nên, hắn để Trần Anh tham gia trận đấu.
Kết quả là Trần Anh lại cự tuyệt đề nghị của hắn, sau đó cùng Bùi Đông Lai thỏa thuận, quyết định để hắn dự thi, chỉ là yêu cầu hắn khi gặp ba người Tô Bồ Đề, Battty Ann và Merck thì phải từ bỏ quyền thi đấu.
Đối với đề nghị này mặc dù trong lòng không muốn, hắn thà chết trận trên chiến trường cũng không muốn là kẻ hèn yếu.
Nhưng cuối cùng hắn cũng đồng ý, hơn nữa hắn quyết định trước khi gặp ba người Tô Bồ Đề sẽ đem hết thực lực bản thân thể hiện ra, để không uổng phí lần thi đấu này.
Nhưng mà.
Ở trận đầu tiên, do Gele nhục mạ hắn bất chấp nguy hiểm đến tính mạng, không sử dụng tuyệt kỹ mà Diệp Cô Thành truyền dạy, đơn giản dùng mưu kế giết chết Gele.
Mà trận đấu hôm nay chính là cơ hội cuối cùng để thể hiện hết bản lãnh của bản thân, may mắn hơn đối thủ của hắn là Cương Bản Nhật Xuyên đã tiến vào Nhẫn Thuật Bát đoạn, đủ để hắn có thể dùng hết tuyệt kỹ bản thân.
Nhưng.
Hắn lại không ngờ rằng Cương Bản Nhật Xuyên lại từ bỏ thi đấu.
Quân đội NB biết hắn và Bùi Đông Lai quan hệ rất tốt, sợ rằng Cương Bản Nhật Xuyên trong trận đấu làm bị thường hay giết chết Tiêu Cuồng sẽ đắc tội Bùi Đông Lai, cho nên để cho Cương Bản Nhật Xuyên từ bỏ thi đấu.
Hắn không biết việc này nhưng vẫn nhận ra được Cương Bản Nhật Xuyên là do sợ đắc tội Bùi Đông Lai nên mới từ bỏ thi đấu.
Thậm chí hắn có thể cảm nhận được Cương Bản Nhật Xuyên cực kỳ khinh thường mình !
Điều này khiến cho hắn cực kỳ uất ức!
Mà bởi vì cảm nhận được nội tâm uất ức của Tiêu Cuồng, Bùi Đông Lai mới có cảm giác bất an, hắn lo lắng Tiêu Cuồng sẽ không cam lòng mà đi tử chiến với Merck.
Cực kỳ lo lắng nhưng Bùi Đông Lai vẫn không lên tiếng, mà tính đợi đến lúc giải lao, đợi Tiêu Cuồng bình tĩnh một chút sẽ nói chuyện.
- Báo cáo giáo quan, bởi vì hôm nay có rất nhiều đội viên dự thi bỏ thi đấu, nhận thua, cho nên thời gian còn rất nhiều, đề nghị ban tổ chức tiếp tục an bài !
Đúng lúc Bùi Đông Lai quyết định, thì một thanh âm vang lên, chủ nhân chính là Battty Ann:
- Cá nhân tôi đề nghị tiếp tục thi đấu.
Hả?
Nghe được đề nghị của Battty Ann, hội trưởng lại xôn xao, không ít người đồng ý với hắn.
Mà Bùi Đông Lại thì lại nhíu mày !
Vốn tính đợi kết thúc thi đấu ngày hôm nay sẽ cùng Tiêu Cuồng nói chuyện, nhưng nếu đề nghị của Battty Ann được chấp thuận, như vật sẽ tiếp tục thi đấu, lấy trạng thái lúc này của Tiêu Cuồng rất có thể sẽ vào võ đài thi đấu với Merck.
Trong lòng lo lắng nhưng Bùi Đông Lai vẫn không nóng lòng bác bỏ đề nghị của Battty Ann, mà đem ánh mắt nhìn về thính phòng, chờ đợi quyết định của ban tổ chức.
Austin Rostov không trực tiếp trả lời Battty Ann mà đi về phía người phụ trách Ratatosk thảo luận, sau khi thấp giọng bàn luận một lúc, cuối cùng hai người đã thống nhất.
- Đề nghị của Battty Ann cũng khá hợp lý, nhưng ngày hôm nay có tuyển thủ được trực tiếp vượt qua, có tuyển thủ phải cực khổ chiến đấu, vì thế nếu tiếp tục tiến hành tranh đoạt ngôi tứ cường sẽ là không công bằng với những tuyển thủ phải cực khổ chiến đấu.
Sau khi cùng Ratatosk thống nhất, Austin Rostov đi lên trước, nghiêm mặt nói :
- Trải qua thương nghị của ban tổ chức, sẽ trưng cầu ý kiến của những tuyển thủ đã cực khổ thi đâu ngày hôm này, nếu như bọn hắn không phản đối thì sẽ tiếp tục tiến hành thi đấu.
Nghe được lời nói của Austin Rostov, chân mày Bùi Đông Lai càng nhíu chặt, hắn biết mình căn bản không thể phản bác quyết định của Austin Rostov, dù sao hắn cũng là trực tiếp vượt qua, không phải chiến đấu gian khổ
- Báo cáo giáo quan, tôi đồng ý tiếp tục thi đấu, hơn nữa taôi lựa chọn bỏ cuộc.
Sau đó, ánh mắt nhìn về Zahid và vài tên chiến đấu gian khổ khi nãy, Zahid dẫn đầu bước ra, không những đồng ý đề nghị của Battty Ann mà còn chủ động từ bỏ thi đấu, nhận thua.
Quyết định của Zahid cũng không gây bất ngờ, bởi vì tất cả mọi người đều biết Zahid không phải đối thủ của Tô Bồ Đề, hơn nữa vẫn còn Merck nên Zahid không cần phải mạo hiểm để bị đánh tàn phế hoặc chết để chứng minh dũng khí cường đại của bộ đội đặc chủng nước M, mà thay vào đó có thể bảo tồn lực chiến đấu để tham gia thi đấu đoàn thể.
- Báo cáo giáo quan, tôi cũng đồng ý tiếp tục thi đấu ngoài ra tôi cũng lựa chon bỏ thi đấu.
Đội trưởng Cafu của Braxin cũng như vậy, so sánh với Zahid mà nói thì lựa chọn của hắn càng chính xác hơn, trừ phi hắn bị ngốc mới cùng đánh với Battty Ann.
- Pusins, cậu thì sao ?
Nhìn thấy Zahid và Cafu đều đồng ý và bỏ quyền thi đấu, Austin Rostov nhìn về phía về phía Pusins đội trưởng đội Alpha của Nga, hắn là người cuối cùng thông qua chiến đấu để vào vòng trong.
- Tôi cũng đồng ý tiếp tục thi đấu.
Đối với câu hỏi của Austin Rostov, Pusins trầm giọng nói, chỉ có đồng ý tiếp tục thi đấu nhưng không từ bỏ quyền thi đấu.
- Nếu như 3 vị đều đồng ý tiếp tục thi đấu, vậy căn cứ quyết định của ban tổ chức, ngày thi đấu hôm nay tiếp tục tiến hành.
Austin Rostov nghe xong, liếc mắt nhìn Ratatosk một cái, thấy Ratatosk vuốt cằm liền nói :
- Bởi vì ngoài Zahid ra thì 2 người kia bỏ quyền thi đấu, Tô Bồ Đề và Battty Ann trực tiếp vượt qua vòng tứ cường, sẽ gặp nhau ở vòng bán kết. Kế tiếp, Bùi Đông Lai đội trưởng Long Hồn của TQ sẽ gặp Pusins đội trưởng đội Alpha của Nga.
Nghe được lời nói của Austin Rostov, Pusins quay đầu nhìn Bùi Đông Lai một chút, sau đó bước ra khỏi hàng tiến về võ đài.
Nhìn thấy ánh mắt hữu hảo của Pusins, trong lòng Bùi Đông Lai khẽ động, đã đoán được dụng ý của hắn, lập tức đi theo tiến về võ đài.
- Bùi Đông Lai các hạ, Nga và Trung luôn luôn là hão hữu. Hai bên hợp tác, trao đổi với nhau rất nhiều phương diện, thậm chí còn tổ chức thành công diễn tập quân sự.
Hai bên vào võ đài, Phổ Tư Tư hành lễ trước với Bùi Đông Lai, cực kỳ khách khí nói :
- Tôi rất tiếc đã không được tham gia các hoạt động trao đổi 2 bên trước đó nhưng lần này lại may mắn gặp được một quân nhân xuất sắc như các hạ trong lần thi đấu quân sự giữa các nước này. Quân nhân TQ xin chỉ giáo !
- Cùng nhau học tập thôi, cùng so tài nào.
Bùi Đông Lai Mm cười trả lễ, trong lòng cũng hiểu rõ, Pusins lần này là thật lòng, không phải âm mưu quỷ kế gì mà muốn thua trong danh dự. Nga đúng là một cường quốc quân sự, mà đội Alpha của Nga lần này là đội chủ nhà, nếu Pusins chưa chiến đã nhận thua thì cũng quá mất thể diện của Nga.
- Bêu xấu rồi !
Thấy Bùi Đông Lai đã hiểu được ý của mình, Pusins thoải mái, sau đó khẽ thông báo. Ngay tại chỗ nhảy lên, chủ động tấn công trước.
Vì không ảnh hưởng đến quan hệ Trung- Nga, Bùi Đông Lai cấp đủ mặt mũi cho Pusins, đối diện với công kích của hắn chỉ né tránh mà chưa phát động phản công.
- Kỹ năng chiến đấu các hạ thực sự vượt xa ta, ta xin nhận thua.
Bùi Đông Lai nể tình, nên Pusins cũng biết dừng đúng lúc, hơn mười chiêu liên tục không chạm đến một sợi tóc của Bùi Đông Lai, hắn liền biết thực lực của mình thua đối phương xa đến mức nào, vì thế chủ động ngừng tấn công, mở miệng nhận thua.
Bùi Đông Lai Mm cười nói :
- Pusins các hạ khiêm tốn rồi.
Nhìn một màn này, mấy đội ngũ đặc chiến đội dự thi khác mặc dù biết rõ cả hai đang đóng kịch, nhưng cũng không nói gì. Dù sao, đúng như lời Pusins, TQ và Nga là hai quốc gia quan hệ với nhau rất chặt chẽ, đặc biệt là hợp tác về quân sự, hơn nữa lần này đội Alpha của Nga là đội chủ nhà cho nên cấp một ít mặt mũi là đường nhiên.
…
Chờ trận đấu của Bùi Đông Lai kết thúc, Austin Rostov tiếp tục nói :
- Tiếp theo là trận đấu bát cường cuối cùng, tìm ra người lọt vào vòng tứ kết, là Tiêu Cuồng của đội Long Hồn TQ gặp Merck của đội đặc chủng M.
- Bá !
Lời nói Austin Rostov vang lên, hầu như tất cả đều đem ánh mắt nhìn về phía Tiêu Cuồng, giống như chờ đợi hắn nhận thua.
Nhìn thấy ánh mắt mọi người, Tiêu Cuồng không có nhanh chóng tiến vào võ đài như những lần trước, mà nhìn Bùi Đông Lai, sắc mặt phức tạp nói :
- Đông Lai, ka muốn lên võ đài.
“Lộp bộp”
Lời nói của Tiêu Cuồng đúng như dự đoán của Bùi Đông lai, khiến cho hắn chấn động, nhíu mày, nhìn sắc mặt nghiêm túc của Tiêu Cuồng, trầm ngâm nói :
- Cuồng ca, tôi có thể hiểu được tâm tình của anh lúc này nhưng anh nên biết anh không phải đối thủ của hắn.
- Tiêu Cuồng không được làm loạn !
Trần Anh nghe được lời nói của Tiêu Cuồng, nóng nảy nói.
- Yên tâm, Đông Lai, Trần tỷ, tôi sẽ cẩn thận.
Tiêu Cuồng cười cười nói :
- Tôi chỉ muốn thử sức một chút với hắn, nếu như thực sự không nổi nữa thì tôi sẽ trực tiếp nhận thua.
- Cuồng ca…
Nghe xong, Bùi Đông Lai định nói gì đó đã bị Tiêu Cuồng trực tiếp cắt ngang :
- Xin lỗi, Đông Lai, Trần tỷ.
“Bá”
Vừa nói xong, Tiêu Cuồng đã trực tiếp bước ra khỏi hàng, thẳng lưng, tiến vào võ đài.
- Ách.
Nhìn một màn này, mấy đội viên dự thi khác và ban tổ chức đều trợn tròn mắt, người này chẳng lẽ muốn đi chịu chết sao ?
Cùng lúc đó, Bùi Đông Lai vốn định trực tiếp đưa tay ngăn cản Tiêu Cuồng nhưng nhìn thấy bóng lưng thẳng tắp kia, cuối cùng cũng thu hồi tay lai, suy tư.
- Đông Lai …
Trần Anh thấy vậy, cố gắng nói cái gì đó.
Bùi Đông Lai thở dài :
- Nếu không để Cuồng ca thi đấu, sợ rằng hắn sẽ … Còn về an toàn của Cuồng Ca thì Trần tỷ an tâm, nếu đến lúc nguy hiểm Cuồng ca vẫn khăng khăng đánh tiếp thì chúng ta trực tiếp nhận thua giúp hắn.
Nghe được lời nói của Bùi Đông Lai, Trần Anh đem lời định nói thu lại, gật gật đầum sau đó tràn ngập lo lắng nhìn Tiêu Cuồng đang tiến vào võ đài.
Ở bên kia, Merck nhìn thấy Tiêu Cuồng lưa chọn nghênh chiến, cảm thấy khó hiểu nhưng chỉ cười lạnh theo sau tiến vào võ đài.
Giống như lúc trước đánh với Lehmann, Tiêu Cuồng dẫn đầu đi vào võ đài.
- Người sợ chết ta đã thấy không ít, nhưng người vội vã muốn chết như mày thì đúng là ít thấy.
Tiến vào võ đài, Merk hiếm khi chủ động nói chuyện lại lên tiếng, lời nói giống như tuyên cáo của Tử Thần, trực tiếp tuyên án tử cho Tiêu Cuồng.
Lời nói vừa dứt, sát ý khủng bố như núi lửa phun trào xuất hiện, ánh mắt sắc như dao găm lên người Tiêu Cuồng, sau đó bước từng bước về phía hắn.
Dường như muốn giống như Lehmann, dùng cách thức trêu đùa giết chết Tiêu Cuồng !
Cảm nhận được sát ý mạnh mẽ từ Merck, ngực Tiêu Cuồng cảm giác như bị một tòa núi lớn đèn xuống, thân hình căng cứng, hít thở khó khăn.
Cắn răng, nắm chặt tay, cố sức đứng thẳng, kiên cường đối chọi với ánh mắt coi thường của Merck, cố gắng chống lại áp lực từ hắn
Bịch ! Bịch ! Bịch !
Tiếng bước chân trầm ổn vang lên, khoảng cách giữa Merck và Tiêu Cuồng càng lúc càng ngắn lại.
Đối mặt với áp lực Merck gây ra, trên trán Tiêu Cuồng đổ mồ hôi liên tục, dọc theo khuôn mặt rơi xuống mặt đất.
- Tên kia chết chắc rồi !
Nhìn thấy Tiêu Cuồng đổ mồ hôi đầm đìa, thân hình cũng run rẩy, trừ 4 người Bùi Đông Lai, trong lòng tất cả mọi người đều có suy nghĩ này.
A..A….A !
Như đáp lại suy nghĩ của mọi người, khi khoảng cách giữa hai người còn chưa đến mười thước, Tiêu Cuồng đột nhiên ngẩng mặt lên trời rít gào.
Hả ?
Theo tiếng rít gào của Tiêu Cuồng, mọi người nhìn thấy Tiêu Cuồng tựa hồ không còn bị Merck áp bách nữa, thân mình không run rẩy mà đứng thẳng như thương.
- Xem ra mày so với tên hôm qua tao chém giết còn mạnh hơn một chút, chẳng qua mày cho rằng như vậy sẽ chống lại được tao sao ?
Nhìn thấy Tiêu Cuồng chống lại được áp lực mình gây ra, trong con ngươi của Merck lóe lên một chút ngạc nhiên nhưng lập tức bình thường lại, khóe miệng nở nụ cười lạnh như băng, sát khi trong mắt càng nặng :
- Trò chơi nên chấm dứt rồi !
- Chúng ta bỏ cuộc.
Merck vừa dứt lời, cảm giác được Merk muốn thực sự ra tay, Bùi Đông Lai vội vàng hét lớn.
Bỏ cuộc ?
Oạch !
Trong giây lát, hầu như tất cả mọi người đều nhìn về Bùi Đông Lai, ánh mắt kinh ngạc, tựa hồ hoàn toàn không thể ngờ Bùi Đông Lai lại làm như vậy.
Mà ở trên võ đài, nghe được lời nói của Bùi Đông Lai, Tiêu Cuồng như bị điện giật, thân hình chấn động mạnh.
Hắn nghiêng đầu nhìn Bùi Đông Lai, nhìn thấy Bùi Đông Lai rõ rằng lắc lắc đầu với mình.
Thấy một màn này, Tiêu Cuồng vô lực nhắm mắt lại, dừng sức cắn chặt môi, dường như dùng cách này để khiến bản thân tỉnh táo lại để quyết định.
Máu tươi từ khóe miệng trào ra, không thèm quan tâm mà mở to mắt, đôi mắt hơi đỏ, nhìn Merck đối diện, chậm rãi mở miệng, thanh âm nghẹn khuất, khàn khàn :
- Ta nhận thua !
Ta nhận thua !
Ba chữ ngắn ngủi như lấy đi tất cả khí lực của Tiêu Cuồng, làm cho bóng lưng thẳng tắp lại chùng xuống, lại gần như lấy hết thần khí, con ngươi tràn ngập bất mãn, ảm đạm, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy trắng.
Sỉ nhục như thế này hắn chưa từng được nếm !
Nếu… Câu nói vừa rồi không phải là người anh em Bùi Đông Lai nói ra thì hắn thà chết chứ không chấp nhận sỉ nhục này !
Nhưng trên thế giới không có nếu !
Hắn không thể làm trái lời hẹn với huynh đệ.
- Tao không thích bị người đùa bỡn !
Merck lên tiếng, thân hình di chuyển.
- Mày muốn chết !
Cảm ứng được hành động của Merck, Bùi Đông Lai quát lớn, lao về phía võ đài.
“Bốp!”
Trả lời hắn là một cái tát vang dội !
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Tiêu Cuồng bị Merck tát văng ra ngoài !
Hình ảnh như dừng lại.
Trừ Bùi Đông Lai, tất cả đều há hốc mồm nhìn Tiêu Cuồng bị văng ra ngoài, trên má in rõ dấu tay, khóe miệng rỉ máu.
Trong lúc lao về võ đài, Bùi Đông Lai cũng nhìn thấy một màn này !
Làm cho hắn chấn động, lập tức đổi hướng lao về phía Tiêu Cuồng văng ra.
Cùng lúc đó, không bị trọng thương nên Tiêu Cuồng cứng rắn dùng lực, ngăn không cho thân thể bay ngược ra.
“Bịch”
Hai chân Tiêu Cuồng tiếp đất, lưu dưới mặt đất hai dấu chân thật lớn !
Bùi Đông Lai nhanh chóng lao đến, lo lắng hỏi :
- Cuồng ca, anh có sao không ?
- Yên tâm, ka chỉ bị hắn trừng phạt nhẹ thôi !
Cùng lúc đó, Merck từ trên cao nhìn xuống cùng nói :
- Nếu không phải vậy, thì bây giờ hắn đã là một cái xác rồi !
- Xin lỗi Đông Lai, ka không nên lên đài, khiến cho chú bị mất mặt !
Nghe được lời nói của Merck, khuôn mặt Tiêu Cuồng đỏ lên, ánh mắt trông cậy, thanh âm khàn khàn nói :
- Người anh em, hy vọng cậu sẽ dành lại thể diện cho quân nhân TQ chúng ta !
- Cuồng ca!
Không hiểu vì sao, nhìn Tiêu Cuồng lúc này mà trong lòng Bùi Đông Lai như bị dao cắt, gằn từng chữ nói :
- Tôi sẽ dùng Long quyền mà ka chưa kịp sử dụng, để giành lại tất cả !
Nghe vậy, Tiêu Cuồng gất đầu cười !
- Báo cáo giáo quan !
Bùi Đông Lai không nhiều lời, mà trực tiếp nhìn Ratatosk hét lớn !
- Bùi Đông Lai các hạ, mời nói !
Nhìn thấy Merck làm trái quy tắc, tát Tiêu Cuồng một cái, đang cùng với Austin Rostov thương lượng xử lý thì thấy Bùi Đông Lai lên tiếng, liền đứng dậy đáp lễ.
- Hô !~
Bùi Đông Lai liền nói, thanh âm không lớn chỉ vừa đủ nghe :
- Giáo quan, tôi thỉnh cầu cùng đặc chủng nước M trực tiếp bắt đầu vòng bán kết !
- Hả ?
Nghe được lời này, Ratatosk kinh ngạc không biết trả lời thế nào !
- Tôi đồng ý !
Nhưng Merck lại trực tiếp đồng ý!
- Anh em của ta không phải dễ bị bắt nạt !
Nghe được lời này, Bùi Đông Lai không đợi Ratatosk phu tuyên bố, thân hình đã xuất hiện giữa võ đài :
- Hôm nay, dù là Thiên Vương lão tử đến đây cũng không cứu được mày !
Biên Dịch: Goncopius
Bởi vì trong người chảy dòng máu kiêu ngạo, bởi vì từng hứa với Tiêu gia lão thái gia nên Tiêu Cuồng rất muốn đoạt được ngôi quán quân.
Thật sự rất muốn.
Nhưng !
Hắn biết rõ thực lực bản thân không bằng Bùi Đông Lai, cho nên ở trận đấu đột kích cá nhân trước khi bắt đầu, Bùi Đông Lai đề nghị hắn dự thi, trong lòng hắn mặc dù rất muốn nhưng cuối cùng vì an toàn mà từ chối.
Hắn phải từ bỏ thì TQ mới có cơ hội giành ngôi quán quân.
Cho nên, hắn để Trần Anh tham gia trận đấu.
Kết quả là Trần Anh lại cự tuyệt đề nghị của hắn, sau đó cùng Bùi Đông Lai thỏa thuận, quyết định để hắn dự thi, chỉ là yêu cầu hắn khi gặp ba người Tô Bồ Đề, Battty Ann và Merck thì phải từ bỏ quyền thi đấu.
Đối với đề nghị này mặc dù trong lòng không muốn, hắn thà chết trận trên chiến trường cũng không muốn là kẻ hèn yếu.
Nhưng cuối cùng hắn cũng đồng ý, hơn nữa hắn quyết định trước khi gặp ba người Tô Bồ Đề sẽ đem hết thực lực bản thân thể hiện ra, để không uổng phí lần thi đấu này.
Nhưng mà.
Ở trận đầu tiên, do Gele nhục mạ hắn bất chấp nguy hiểm đến tính mạng, không sử dụng tuyệt kỹ mà Diệp Cô Thành truyền dạy, đơn giản dùng mưu kế giết chết Gele.
Mà trận đấu hôm nay chính là cơ hội cuối cùng để thể hiện hết bản lãnh của bản thân, may mắn hơn đối thủ của hắn là Cương Bản Nhật Xuyên đã tiến vào Nhẫn Thuật Bát đoạn, đủ để hắn có thể dùng hết tuyệt kỹ bản thân.
Nhưng.
Hắn lại không ngờ rằng Cương Bản Nhật Xuyên lại từ bỏ thi đấu.
Quân đội NB biết hắn và Bùi Đông Lai quan hệ rất tốt, sợ rằng Cương Bản Nhật Xuyên trong trận đấu làm bị thường hay giết chết Tiêu Cuồng sẽ đắc tội Bùi Đông Lai, cho nên để cho Cương Bản Nhật Xuyên từ bỏ thi đấu.
Hắn không biết việc này nhưng vẫn nhận ra được Cương Bản Nhật Xuyên là do sợ đắc tội Bùi Đông Lai nên mới từ bỏ thi đấu.
Thậm chí hắn có thể cảm nhận được Cương Bản Nhật Xuyên cực kỳ khinh thường mình !
Điều này khiến cho hắn cực kỳ uất ức!
Mà bởi vì cảm nhận được nội tâm uất ức của Tiêu Cuồng, Bùi Đông Lai mới có cảm giác bất an, hắn lo lắng Tiêu Cuồng sẽ không cam lòng mà đi tử chiến với Merck.
Cực kỳ lo lắng nhưng Bùi Đông Lai vẫn không lên tiếng, mà tính đợi đến lúc giải lao, đợi Tiêu Cuồng bình tĩnh một chút sẽ nói chuyện.
- Báo cáo giáo quan, bởi vì hôm nay có rất nhiều đội viên dự thi bỏ thi đấu, nhận thua, cho nên thời gian còn rất nhiều, đề nghị ban tổ chức tiếp tục an bài !
Đúng lúc Bùi Đông Lai quyết định, thì một thanh âm vang lên, chủ nhân chính là Battty Ann:
- Cá nhân tôi đề nghị tiếp tục thi đấu.
Hả?
Nghe được đề nghị của Battty Ann, hội trưởng lại xôn xao, không ít người đồng ý với hắn.
Mà Bùi Đông Lại thì lại nhíu mày !
Vốn tính đợi kết thúc thi đấu ngày hôm nay sẽ cùng Tiêu Cuồng nói chuyện, nhưng nếu đề nghị của Battty Ann được chấp thuận, như vật sẽ tiếp tục thi đấu, lấy trạng thái lúc này của Tiêu Cuồng rất có thể sẽ vào võ đài thi đấu với Merck.
Trong lòng lo lắng nhưng Bùi Đông Lai vẫn không nóng lòng bác bỏ đề nghị của Battty Ann, mà đem ánh mắt nhìn về thính phòng, chờ đợi quyết định của ban tổ chức.
Austin Rostov không trực tiếp trả lời Battty Ann mà đi về phía người phụ trách Ratatosk thảo luận, sau khi thấp giọng bàn luận một lúc, cuối cùng hai người đã thống nhất.
- Đề nghị của Battty Ann cũng khá hợp lý, nhưng ngày hôm nay có tuyển thủ được trực tiếp vượt qua, có tuyển thủ phải cực khổ chiến đấu, vì thế nếu tiếp tục tiến hành tranh đoạt ngôi tứ cường sẽ là không công bằng với những tuyển thủ phải cực khổ chiến đấu.
Sau khi cùng Ratatosk thống nhất, Austin Rostov đi lên trước, nghiêm mặt nói :
- Trải qua thương nghị của ban tổ chức, sẽ trưng cầu ý kiến của những tuyển thủ đã cực khổ thi đâu ngày hôm này, nếu như bọn hắn không phản đối thì sẽ tiếp tục tiến hành thi đấu.
Nghe được lời nói của Austin Rostov, chân mày Bùi Đông Lai càng nhíu chặt, hắn biết mình căn bản không thể phản bác quyết định của Austin Rostov, dù sao hắn cũng là trực tiếp vượt qua, không phải chiến đấu gian khổ
- Báo cáo giáo quan, tôi đồng ý tiếp tục thi đấu, hơn nữa taôi lựa chọn bỏ cuộc.
Sau đó, ánh mắt nhìn về Zahid và vài tên chiến đấu gian khổ khi nãy, Zahid dẫn đầu bước ra, không những đồng ý đề nghị của Battty Ann mà còn chủ động từ bỏ thi đấu, nhận thua.
Quyết định của Zahid cũng không gây bất ngờ, bởi vì tất cả mọi người đều biết Zahid không phải đối thủ của Tô Bồ Đề, hơn nữa vẫn còn Merck nên Zahid không cần phải mạo hiểm để bị đánh tàn phế hoặc chết để chứng minh dũng khí cường đại của bộ đội đặc chủng nước M, mà thay vào đó có thể bảo tồn lực chiến đấu để tham gia thi đấu đoàn thể.
- Báo cáo giáo quan, tôi cũng đồng ý tiếp tục thi đấu ngoài ra tôi cũng lựa chon bỏ thi đấu.
Đội trưởng Cafu của Braxin cũng như vậy, so sánh với Zahid mà nói thì lựa chọn của hắn càng chính xác hơn, trừ phi hắn bị ngốc mới cùng đánh với Battty Ann.
- Pusins, cậu thì sao ?
Nhìn thấy Zahid và Cafu đều đồng ý và bỏ quyền thi đấu, Austin Rostov nhìn về phía về phía Pusins đội trưởng đội Alpha của Nga, hắn là người cuối cùng thông qua chiến đấu để vào vòng trong.
- Tôi cũng đồng ý tiếp tục thi đấu.
Đối với câu hỏi của Austin Rostov, Pusins trầm giọng nói, chỉ có đồng ý tiếp tục thi đấu nhưng không từ bỏ quyền thi đấu.
- Nếu như 3 vị đều đồng ý tiếp tục thi đấu, vậy căn cứ quyết định của ban tổ chức, ngày thi đấu hôm nay tiếp tục tiến hành.
Austin Rostov nghe xong, liếc mắt nhìn Ratatosk một cái, thấy Ratatosk vuốt cằm liền nói :
- Bởi vì ngoài Zahid ra thì 2 người kia bỏ quyền thi đấu, Tô Bồ Đề và Battty Ann trực tiếp vượt qua vòng tứ cường, sẽ gặp nhau ở vòng bán kết. Kế tiếp, Bùi Đông Lai đội trưởng Long Hồn của TQ sẽ gặp Pusins đội trưởng đội Alpha của Nga.
Nghe được lời nói của Austin Rostov, Pusins quay đầu nhìn Bùi Đông Lai một chút, sau đó bước ra khỏi hàng tiến về võ đài.
Nhìn thấy ánh mắt hữu hảo của Pusins, trong lòng Bùi Đông Lai khẽ động, đã đoán được dụng ý của hắn, lập tức đi theo tiến về võ đài.
- Bùi Đông Lai các hạ, Nga và Trung luôn luôn là hão hữu. Hai bên hợp tác, trao đổi với nhau rất nhiều phương diện, thậm chí còn tổ chức thành công diễn tập quân sự.
Hai bên vào võ đài, Phổ Tư Tư hành lễ trước với Bùi Đông Lai, cực kỳ khách khí nói :
- Tôi rất tiếc đã không được tham gia các hoạt động trao đổi 2 bên trước đó nhưng lần này lại may mắn gặp được một quân nhân xuất sắc như các hạ trong lần thi đấu quân sự giữa các nước này. Quân nhân TQ xin chỉ giáo !
- Cùng nhau học tập thôi, cùng so tài nào.
Bùi Đông Lai Mm cười trả lễ, trong lòng cũng hiểu rõ, Pusins lần này là thật lòng, không phải âm mưu quỷ kế gì mà muốn thua trong danh dự. Nga đúng là một cường quốc quân sự, mà đội Alpha của Nga lần này là đội chủ nhà, nếu Pusins chưa chiến đã nhận thua thì cũng quá mất thể diện của Nga.
- Bêu xấu rồi !
Thấy Bùi Đông Lai đã hiểu được ý của mình, Pusins thoải mái, sau đó khẽ thông báo. Ngay tại chỗ nhảy lên, chủ động tấn công trước.
Vì không ảnh hưởng đến quan hệ Trung- Nga, Bùi Đông Lai cấp đủ mặt mũi cho Pusins, đối diện với công kích của hắn chỉ né tránh mà chưa phát động phản công.
- Kỹ năng chiến đấu các hạ thực sự vượt xa ta, ta xin nhận thua.
Bùi Đông Lai nể tình, nên Pusins cũng biết dừng đúng lúc, hơn mười chiêu liên tục không chạm đến một sợi tóc của Bùi Đông Lai, hắn liền biết thực lực của mình thua đối phương xa đến mức nào, vì thế chủ động ngừng tấn công, mở miệng nhận thua.
Bùi Đông Lai Mm cười nói :
- Pusins các hạ khiêm tốn rồi.
Nhìn một màn này, mấy đội ngũ đặc chiến đội dự thi khác mặc dù biết rõ cả hai đang đóng kịch, nhưng cũng không nói gì. Dù sao, đúng như lời Pusins, TQ và Nga là hai quốc gia quan hệ với nhau rất chặt chẽ, đặc biệt là hợp tác về quân sự, hơn nữa lần này đội Alpha của Nga là đội chủ nhà cho nên cấp một ít mặt mũi là đường nhiên.
…
Chờ trận đấu của Bùi Đông Lai kết thúc, Austin Rostov tiếp tục nói :
- Tiếp theo là trận đấu bát cường cuối cùng, tìm ra người lọt vào vòng tứ kết, là Tiêu Cuồng của đội Long Hồn TQ gặp Merck của đội đặc chủng M.
- Bá !
Lời nói Austin Rostov vang lên, hầu như tất cả đều đem ánh mắt nhìn về phía Tiêu Cuồng, giống như chờ đợi hắn nhận thua.
Nhìn thấy ánh mắt mọi người, Tiêu Cuồng không có nhanh chóng tiến vào võ đài như những lần trước, mà nhìn Bùi Đông Lai, sắc mặt phức tạp nói :
- Đông Lai, ka muốn lên võ đài.
“Lộp bộp”
Lời nói của Tiêu Cuồng đúng như dự đoán của Bùi Đông lai, khiến cho hắn chấn động, nhíu mày, nhìn sắc mặt nghiêm túc của Tiêu Cuồng, trầm ngâm nói :
- Cuồng ca, tôi có thể hiểu được tâm tình của anh lúc này nhưng anh nên biết anh không phải đối thủ của hắn.
- Tiêu Cuồng không được làm loạn !
Trần Anh nghe được lời nói của Tiêu Cuồng, nóng nảy nói.
- Yên tâm, Đông Lai, Trần tỷ, tôi sẽ cẩn thận.
Tiêu Cuồng cười cười nói :
- Tôi chỉ muốn thử sức một chút với hắn, nếu như thực sự không nổi nữa thì tôi sẽ trực tiếp nhận thua.
- Cuồng ca…
Nghe xong, Bùi Đông Lai định nói gì đó đã bị Tiêu Cuồng trực tiếp cắt ngang :
- Xin lỗi, Đông Lai, Trần tỷ.
“Bá”
Vừa nói xong, Tiêu Cuồng đã trực tiếp bước ra khỏi hàng, thẳng lưng, tiến vào võ đài.
- Ách.
Nhìn một màn này, mấy đội viên dự thi khác và ban tổ chức đều trợn tròn mắt, người này chẳng lẽ muốn đi chịu chết sao ?
Cùng lúc đó, Bùi Đông Lai vốn định trực tiếp đưa tay ngăn cản Tiêu Cuồng nhưng nhìn thấy bóng lưng thẳng tắp kia, cuối cùng cũng thu hồi tay lai, suy tư.
- Đông Lai …
Trần Anh thấy vậy, cố gắng nói cái gì đó.
Bùi Đông Lai thở dài :
- Nếu không để Cuồng ca thi đấu, sợ rằng hắn sẽ … Còn về an toàn của Cuồng Ca thì Trần tỷ an tâm, nếu đến lúc nguy hiểm Cuồng ca vẫn khăng khăng đánh tiếp thì chúng ta trực tiếp nhận thua giúp hắn.
Nghe được lời nói của Bùi Đông Lai, Trần Anh đem lời định nói thu lại, gật gật đầum sau đó tràn ngập lo lắng nhìn Tiêu Cuồng đang tiến vào võ đài.
Ở bên kia, Merck nhìn thấy Tiêu Cuồng lưa chọn nghênh chiến, cảm thấy khó hiểu nhưng chỉ cười lạnh theo sau tiến vào võ đài.
Giống như lúc trước đánh với Lehmann, Tiêu Cuồng dẫn đầu đi vào võ đài.
- Người sợ chết ta đã thấy không ít, nhưng người vội vã muốn chết như mày thì đúng là ít thấy.
Tiến vào võ đài, Merk hiếm khi chủ động nói chuyện lại lên tiếng, lời nói giống như tuyên cáo của Tử Thần, trực tiếp tuyên án tử cho Tiêu Cuồng.
Lời nói vừa dứt, sát ý khủng bố như núi lửa phun trào xuất hiện, ánh mắt sắc như dao găm lên người Tiêu Cuồng, sau đó bước từng bước về phía hắn.
Dường như muốn giống như Lehmann, dùng cách thức trêu đùa giết chết Tiêu Cuồng !
Cảm nhận được sát ý mạnh mẽ từ Merck, ngực Tiêu Cuồng cảm giác như bị một tòa núi lớn đèn xuống, thân hình căng cứng, hít thở khó khăn.
Cắn răng, nắm chặt tay, cố sức đứng thẳng, kiên cường đối chọi với ánh mắt coi thường của Merck, cố gắng chống lại áp lực từ hắn
Bịch ! Bịch ! Bịch !
Tiếng bước chân trầm ổn vang lên, khoảng cách giữa Merck và Tiêu Cuồng càng lúc càng ngắn lại.
Đối mặt với áp lực Merck gây ra, trên trán Tiêu Cuồng đổ mồ hôi liên tục, dọc theo khuôn mặt rơi xuống mặt đất.
- Tên kia chết chắc rồi !
Nhìn thấy Tiêu Cuồng đổ mồ hôi đầm đìa, thân hình cũng run rẩy, trừ 4 người Bùi Đông Lai, trong lòng tất cả mọi người đều có suy nghĩ này.
A..A….A !
Như đáp lại suy nghĩ của mọi người, khi khoảng cách giữa hai người còn chưa đến mười thước, Tiêu Cuồng đột nhiên ngẩng mặt lên trời rít gào.
Hả ?
Theo tiếng rít gào của Tiêu Cuồng, mọi người nhìn thấy Tiêu Cuồng tựa hồ không còn bị Merck áp bách nữa, thân mình không run rẩy mà đứng thẳng như thương.
- Xem ra mày so với tên hôm qua tao chém giết còn mạnh hơn một chút, chẳng qua mày cho rằng như vậy sẽ chống lại được tao sao ?
Nhìn thấy Tiêu Cuồng chống lại được áp lực mình gây ra, trong con ngươi của Merck lóe lên một chút ngạc nhiên nhưng lập tức bình thường lại, khóe miệng nở nụ cười lạnh như băng, sát khi trong mắt càng nặng :
- Trò chơi nên chấm dứt rồi !
- Chúng ta bỏ cuộc.
Merck vừa dứt lời, cảm giác được Merk muốn thực sự ra tay, Bùi Đông Lai vội vàng hét lớn.
Bỏ cuộc ?
Oạch !
Trong giây lát, hầu như tất cả mọi người đều nhìn về Bùi Đông Lai, ánh mắt kinh ngạc, tựa hồ hoàn toàn không thể ngờ Bùi Đông Lai lại làm như vậy.
Mà ở trên võ đài, nghe được lời nói của Bùi Đông Lai, Tiêu Cuồng như bị điện giật, thân hình chấn động mạnh.
Hắn nghiêng đầu nhìn Bùi Đông Lai, nhìn thấy Bùi Đông Lai rõ rằng lắc lắc đầu với mình.
Thấy một màn này, Tiêu Cuồng vô lực nhắm mắt lại, dừng sức cắn chặt môi, dường như dùng cách này để khiến bản thân tỉnh táo lại để quyết định.
Máu tươi từ khóe miệng trào ra, không thèm quan tâm mà mở to mắt, đôi mắt hơi đỏ, nhìn Merck đối diện, chậm rãi mở miệng, thanh âm nghẹn khuất, khàn khàn :
- Ta nhận thua !
Ta nhận thua !
Ba chữ ngắn ngủi như lấy đi tất cả khí lực của Tiêu Cuồng, làm cho bóng lưng thẳng tắp lại chùng xuống, lại gần như lấy hết thần khí, con ngươi tràn ngập bất mãn, ảm đạm, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy trắng.
Sỉ nhục như thế này hắn chưa từng được nếm !
Nếu… Câu nói vừa rồi không phải là người anh em Bùi Đông Lai nói ra thì hắn thà chết chứ không chấp nhận sỉ nhục này !
Nhưng trên thế giới không có nếu !
Hắn không thể làm trái lời hẹn với huynh đệ.
- Tao không thích bị người đùa bỡn !
Merck lên tiếng, thân hình di chuyển.
- Mày muốn chết !
Cảm ứng được hành động của Merck, Bùi Đông Lai quát lớn, lao về phía võ đài.
“Bốp!”
Trả lời hắn là một cái tát vang dội !
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Tiêu Cuồng bị Merck tát văng ra ngoài !
Hình ảnh như dừng lại.
Trừ Bùi Đông Lai, tất cả đều há hốc mồm nhìn Tiêu Cuồng bị văng ra ngoài, trên má in rõ dấu tay, khóe miệng rỉ máu.
Trong lúc lao về võ đài, Bùi Đông Lai cũng nhìn thấy một màn này !
Làm cho hắn chấn động, lập tức đổi hướng lao về phía Tiêu Cuồng văng ra.
Cùng lúc đó, không bị trọng thương nên Tiêu Cuồng cứng rắn dùng lực, ngăn không cho thân thể bay ngược ra.
“Bịch”
Hai chân Tiêu Cuồng tiếp đất, lưu dưới mặt đất hai dấu chân thật lớn !
Bùi Đông Lai nhanh chóng lao đến, lo lắng hỏi :
- Cuồng ca, anh có sao không ?
- Yên tâm, ka chỉ bị hắn trừng phạt nhẹ thôi !
Cùng lúc đó, Merck từ trên cao nhìn xuống cùng nói :
- Nếu không phải vậy, thì bây giờ hắn đã là một cái xác rồi !
- Xin lỗi Đông Lai, ka không nên lên đài, khiến cho chú bị mất mặt !
Nghe được lời nói của Merck, khuôn mặt Tiêu Cuồng đỏ lên, ánh mắt trông cậy, thanh âm khàn khàn nói :
- Người anh em, hy vọng cậu sẽ dành lại thể diện cho quân nhân TQ chúng ta !
- Cuồng ca!
Không hiểu vì sao, nhìn Tiêu Cuồng lúc này mà trong lòng Bùi Đông Lai như bị dao cắt, gằn từng chữ nói :
- Tôi sẽ dùng Long quyền mà ka chưa kịp sử dụng, để giành lại tất cả !
Nghe vậy, Tiêu Cuồng gất đầu cười !
- Báo cáo giáo quan !
Bùi Đông Lai không nhiều lời, mà trực tiếp nhìn Ratatosk hét lớn !
- Bùi Đông Lai các hạ, mời nói !
Nhìn thấy Merck làm trái quy tắc, tát Tiêu Cuồng một cái, đang cùng với Austin Rostov thương lượng xử lý thì thấy Bùi Đông Lai lên tiếng, liền đứng dậy đáp lễ.
- Hô !~
Bùi Đông Lai liền nói, thanh âm không lớn chỉ vừa đủ nghe :
- Giáo quan, tôi thỉnh cầu cùng đặc chủng nước M trực tiếp bắt đầu vòng bán kết !
- Hả ?
Nghe được lời này, Ratatosk kinh ngạc không biết trả lời thế nào !
- Tôi đồng ý !
Nhưng Merck lại trực tiếp đồng ý!
- Anh em của ta không phải dễ bị bắt nạt !
Nghe được lời này, Bùi Đông Lai không đợi Ratatosk phu tuyên bố, thân hình đã xuất hiện giữa võ đài :
- Hôm nay, dù là Thiên Vương lão tử đến đây cũng không cứu được mày !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.