Quyển 1 - Chương 437: Tự tay giết lấy (Thượng)
Phong Cuồng
11/09/2013
Thất vọng cũng không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là trước đó ngươi hy vọng sau đó lại khiến cho người phải vô cùng thất vọng.
Aust biết đạo lý này.
Hăn căn bản không tin tưởng Hạ Hà thà chết chứ không chịu khuất phục là vì cái gọi là yêu nước, mà hắn cho rằng Hạ Hà đem toàn bộ hy vọng gởi vào trên người Bùi Đông Lai.
Đối với lần này, vì muốn để cho Hạ Hà cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng nên Aust đã để cho bảo tiêu của mình mang Hạ Hà đi đến biệt thự của Thái Hổ.
- Hạ tiên sinh, người TQ các ông có câu” Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt”.
Trong một chiếc Lincoln, Aust ngồi ở phía sau, trong bay bưng lấy một ly rượu đỏ, nhẹ nhàng lắc lắc rồi nhìn Hạ Hà mà mỉm cười:
- Ông đã đem toàn bộ hy vọng của mình gởi vào trên người Bùi Đông Lai cùng với cha của hắn là Bùi Vũ Phu nhưng mà rất nhanh ta sẽ cho ông thấy được cảnh ta chặt đầu Bùi Đông Lai, mà cha ta sẽ giết chết Bùi Vũ Phu.
Không trả lời, sắc mặt Hạ Hà vô cùng khó coi.
- Thần Võng xâm nhập vào TQ, kế hoạch xưng bá toàn cầu, không ai có thể ngăn cản.
Mắt thấy Hạ Hà không nói lời nào, Aust cười lạnh nói:
- Chỉ cần ông nguyện ý làm người phát ngôn của Thần Võng tại TQ thì lúc đó, quyền lực, tiền tài, nữ nhân… chỉ cần ông muốn là có. Ngược lại, nếu ông cự tuyệt thì không riêng gì ông mà cả vợ và con ông sẽ cùng theo ông đi xuống nói chuyện với Satan.
Hạ Hà nắm chặt 2 nắm tay, trên cánh tay hiện lên cả gân xanh, một bộ dạng đằng đằng sát khí.
- Thực lực của ông không tệ nhưng mà nếu ta muốn giết ông thì đó là một việc vô cùng đơn giản.
Thấy được trên người Hạ Hà toát ra vẻ sát ý thì Aust chỉ hờ hững nói:
- Chờ sau khi ta chém rụng đầu của Bùi Đông Lai thì nếu ông vẫn lựa chọn phản khác thì ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng muốn chết của ông.
"Hô... Hô..."
Nghe được lời nói khinh thường của Aust thì Hạ Hà cố gắng nén giận.
- Vũ Phu, tôi tin tưởng ông sẽ trơ mắt nhìn con của mình chết ở nơi đất khác tha hương này.
Hạ Hà cố nén tức giận, đem ánh mắt nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ xe, thầm nghĩ.
Giờ phút này, hắn cũng không biết tình hình thực tế, chỉ đành phải đem toàn bộ hy vọng gởi vào Bùi Vũ Phu.
Cùng lúc đó.
Trong biệt thự của Thái Hổ, 4 người Jason đã tìm được chỗ ẩn núp để tiến hành bắn lén.
- Tiểu tử, 4 chúng ta đã chuẩn bị xong, chỉ cần mục tiêu xuất hiện là có thể ra tay ngay.
Sau khi chuẩn bị xong thì Jason liền thông qua bộ đàm liên hệ với 3 người Cain, rồi sau đó lại liên lạc với Bùi Đông Lai.
- Giáo quan Jason, nhiệm vụ chủ yếu của ngài là xử lý những tên thành viên Thần Võng bên cạnh Hạ Hà để Hạ Hà có cơ hội chạy thoát.
Trong đại sảnh biệt thự, Bùi Đông Lai thông qua bộ đàm trả lời lại Jason.
- Không cần chúng ta động thủ với những tên khác sao?
Jason hỏi.
- Nếu sau khi giết sạch đám người Thần Võng bên cạnh Hạ Hà mà vẫn còn rảnh rỗi thì các vị giáo quan cứ ra tay.
Bùi Đông Lai cười cười:
- Đương nhiên, quan trọng là bọn chúng còn sống được sau khi bị ăn kẹo đồng của các vị.
- Thu được.
Bởi vì đã biết được thực lực của Bùi Đông Lai nên 4 người Jason cũng nguyện nghe theo lời chỉ huy của Bùi Đông Lai trong lần hành động này.
Nghe được câu trả lời của Jason thì Bùi Đông Lai không nói gì nữa mà là châm một điếu xì gà Bacu rồi hút.
- Chủ nhân, lấy thực lực của tay súng bắn tỉa dong binh đoàn Satan, thêm vào thủ hạ của tôi ra tay thì có thể tập kích được đám người Aust, cơ bản là có thể xử lý được 8 tên bảo tiêu bên cạnh Aust.
Giọng nói Thái Hổ đột nhiên trở nên lo lắng:
- Nhưng mà, nếu để Aust có thể chạy trốn được thì đối với chúng ta mà nói thì đó là một mối họa.
Nói xong, Thái Hổ không khỏi nhớ lại cảnh Aust một tay đánh vỡ đầu tên bảo tiêu bên cạnh hắn, trong đôi mắt hiện ra vẻ lo lắng.
- Ta sẽ đích thân giết hắn.
Bùi Đông Lai chậm rãi phun ra một ngụm khói, giọng nói không lớn nhưng lại vô cùng tự tin.
Nghe được giọng nói tự tin của Bùi Đông Lai thì trong lòng Thái Hổ yên tâm được phần nào.
- Lão đại, người của Thần Võng đã đến, còn cách chúng ta khoảng 3km.
Không biết qua bao lâu, trong bộ đàm truyền đến tiếng nói của một gã bảo tiêu của Thái Hổ.
- Tiếp tục theo dõi, chờ sau khi bọn hắn đến cửa biệt thự thì báo lại cho ta.
Thái Hổ nghe vậy thì vốn là cả kinh, sau đó liền hạ lệnh.
- Chủ nhân, xe của tên cẩu tạp chúng Aust còn cách chúng ta khoảng 3km.
Sau khi tắt liên lạc thì Thái Hổ liền báo lại cho Bùi Đông Lai, hơn nữa hắn còn gọi Aust là tên cẩu tạp chủng, hắn muốn dùng cách này để làm giảm bớt nổi sợ hãi trong lòng.
Bùi Đông Lai trầm mặc không nói, chỉ lẳng lặng hút lấy điếu xì gà.
- Lão đại, người của Thần Võng đã tiến vào sơn trang, lấy tốc độ của bọn hắn thì 3’ sẽ đến trước biệt thự.
Rất nhanh, tin tức lại truyền đến Thái Hổ. Trong lòng Thái Hổ liền căng thẳng, trực tiếp đứng dậy, mang theo vài phần lo lắng, nói:
- Chủ nhân, bọn hắn đã tiến vào sơn trang, 3’ nữa sẽ đến đây.
- Để người của ông chuẩn bị sẵn sàng đi.
Bùi Đông Lai phun ra một ngụm khói, vẻ mặt bình tĩnh.
- Kiểm tra vũ khí lại đi, một hồi ra bên ngoài, chỉ cần Hạ Hà nằm xa tằm bắn của chúng ta thì liền lập tức nổ súng bắn đám cẩu tạp chủng Thần Võng kia.
- Vâng, lão đại.
8 gã bảo tiêu của Thái Hổ liền khẽ quát một tiếng, sau đó rút súng ra. Xác nhận đã ổn thì cả đám liền bỏ súng lại vào người rồi nhìn về phía Bùi Đông Lai, đợi Bùi Đông Lai ra lệnh.
Thấy được ánh mắt của đám người Thái Hổ thì Bùi Đông Lai một bên nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, một bên hút thuốc. Sương khói vờn quanh khuôn mặt hắn làm cho đám người Thái Hổ không thể thấy rõ vẻ mặt của hắn, càng không đoán được suy nghĩ của hắn.
Thời gian trôi qua, không khí im lặng trong đại sảnh làm cho người ta có chút áp lực.
2’30s sau, 3 chiếc xe xuất hiện trong tầm mắt của Bùi Đông Lai, đi ở phía trước là 2 chiếc Mercedes-Benz, ở sau là chiếc Lincoln.
"Ba!"
Thấy một màn như vậy thì Bùi Đông Lai liền bóp tắt điếu xì gà trong tay, đeo kính râm lên rồi đứng dậy nói:
- Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài đón tiếp bọn chúng.
"Hô ~ "
Nghe được mệnh lệnh của Bùi Đông Lai thì đám người Thái Hổ thở phào một hơi.
Vì để cho đám người Aust mất cảnh giác nên Bùi Đông Lai để cho Thái Hổ đi trước, hắn thì đi ở phía sau đám người.
Rất nhanh, Thái Hổ mang theo bảo tiêu cùng Bùi Đông Lai đi ra bên ngoài biệt thự.
“Ách?”
Ở trong chiếc Lincoln, Aust thấy Thái Hổ mang theo đám người đi ra biệt thự nhưng không thấy bóng dáng của Michaux thì có chút nghi hoặc.
Nghi hoặc rất nhiều, hắn liền lấy điện thoại ra để liên lạc với Michaux.
"Tích... Tích..."
Trước biệt thự, ở phía sau đám người, điện thoại vệ tinh trong túi Bùi Đông Lai vang lên.
“ Ực.”
Nghe được tiếng "Tích... Tích...", bọn người Thái Hổ đều biết Aust đang hoài nghi hắn, trong lòng bọn hắn không khỏi chấn động.
So sánh với đám người Thái Hổ mà nói thì Bùi Đông Lai sớm đã đoán được tình huống này, cho nên hắn không cảm thấy kinh ngạc mà còn lấy điện thoại ra:
- Thần chi tử tôn quý.
- Hỗn đản, ta đã mang người đến sơn trang, ngươi đang ở đâu?
Trong chiếc Lincoln, Aust bất mãn hỏi.
- Thần chi tử tôn quý, tôi lập tức dẫn người qua ngay.
- Chết tiệt,…., ngươi càng ngày càng không có quy củ.
Aust bất mãn trách mắng một câu, mắt thấy xe gần đến biệt thự thì không nói gì thêm mà là trực tiếp cúp điện thoại.
200m.
100m.
50m.
Khoảng cách của 3 chiếc xe với biệt thự không ngừng được thu ngắn lại.
Rốt cục.
Khi cách đám người Thái Hổ khoảng 10m thì 3 chiếc xe dừng lại.
Khi xe dừng lại, một gã da đen có vóc người khôi ngô liền từ trong chiếc Lincoln nhảy xuống, rất nhanh đã đi ra cửa sau rồi cúi người, mở cửa cho Aust xuống xe. Cùng lúc đó, mấy tên thành viên của Thần Võng trong 2 chiếc Benz cũng xuống xe rồi đi tới chiếc Lincoln.
Sau đó.
Đám người Bùi Đông Lai thấy được sắc mặt của Austo tỏ ra âm trầm, từ trong xe đi xuống.
Thấy một màn như vậy thì 4 người Jason cũng không có bắn liền mà là đợi cho Hạ Hà xuống xe.
- Thần chi tử tôn quý.
Cùng lúc đó, Thái Hổ không cần Bùi Đông Lai phân phó thì liền dẫn người bước lên chào đón Aust, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười hèn mọn chẳng qua là bước chân của hắn bước lên rất chậm.
“Ân?”
Aust thấy được cảnh này thì lông mày liền chau lại.
- Thành thật một chút.
Cùng lúc đó, Hạ Hà bị 2 tên thành viên của Thần Võng dùng súng chĩa vào đầu bước xuống xe.
- Động thủ.
“Pằng”
“Pằng”
“Pằng”
“Pằng”
Nghe được Bùi Đông Lai nói như thế thì 4 người Jason liền bóp cò, 4 viên đạn liền bắn thẳng vào 4 tên thần viên Thần Võng đứng bên cạnh Hạ Hà.
- Cẩn thận.
Aust hét lên một tiếng rồi nhảy lui ra phía sau xe.
“Phốc”
“Phốc”
“Phốc”
“Phốc”
Lời nói của Aust vừa ra khỏi miệng thì 4 viên đạn đã chính xác bắn trúng vào đầu của 4 tên thành viên Thần Võng đứng bên cạnh Hạ Hà.
Một phát bạo đầu.
Máu tươi cũng óc liền phun ra.
“Vù”
Cùng lúc đó, Hạ Hà liền chạy lên phía trước, tuy rằng hắn không biết là người nào đã nổ súng nhưng mà hắn biết đây là cơ hội để chạy trốn.
Thân là cao thủ Ám Kính nhập môn thì tuy rằng Hạ Hà không phải là đối thủ của Aust nhưng mà thực lực của hắn cũng không yếu, trong nháy mắt thì hắn đã nhảy ra bên ngoài khoảng 10m.
“ Pằng!Pằng!Pằng…”
Bóng dáng của Hạ Hà vừa động thì mấy tên bảo tiêu của Thái Hổ liền rút súng ra bắn, cùng lúc đó, 4 tên bảo tiêu của Aust cũng rút súng ra bắn trả.
Trong nháy mắt, tiếng súng nổ lớn, máu tươi văng ra, 3 tên bảo tiêu của Thái Hổ không kịp né tránh nên đã ngã xuống trong vũng máu. Mà Thái Hổ thì thông minh nằm úp xuống đất cho nên đã may mắn thoát khỏi mấy viên đạn.
“ Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!”
Ngắn ngủi đi qua, tiếng súng nhắm lại vang lên, 4 viên đạn liền bắn thẳng vào đầu 4 tên bảo tiêu còn lại, một phát chết ngay.
Thấy một màn như vậy thì Aust cũng không có suy nghĩ vì sao Thái Hổ dám ra tay đối phó với hắn mà là bắn ra, nhanh chóng chạy dến cây dừa bên cạnh.
- Muốn trốn sao? Trở lại cho tao!
Bùi Đông Lai thấy thế thì quát lên một tiếng lớn, ngay tại chỗ bắn ra, lao thẳng tới Aust.
Aust biết đạo lý này.
Hăn căn bản không tin tưởng Hạ Hà thà chết chứ không chịu khuất phục là vì cái gọi là yêu nước, mà hắn cho rằng Hạ Hà đem toàn bộ hy vọng gởi vào trên người Bùi Đông Lai.
Đối với lần này, vì muốn để cho Hạ Hà cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng nên Aust đã để cho bảo tiêu của mình mang Hạ Hà đi đến biệt thự của Thái Hổ.
- Hạ tiên sinh, người TQ các ông có câu” Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt”.
Trong một chiếc Lincoln, Aust ngồi ở phía sau, trong bay bưng lấy một ly rượu đỏ, nhẹ nhàng lắc lắc rồi nhìn Hạ Hà mà mỉm cười:
- Ông đã đem toàn bộ hy vọng của mình gởi vào trên người Bùi Đông Lai cùng với cha của hắn là Bùi Vũ Phu nhưng mà rất nhanh ta sẽ cho ông thấy được cảnh ta chặt đầu Bùi Đông Lai, mà cha ta sẽ giết chết Bùi Vũ Phu.
Không trả lời, sắc mặt Hạ Hà vô cùng khó coi.
- Thần Võng xâm nhập vào TQ, kế hoạch xưng bá toàn cầu, không ai có thể ngăn cản.
Mắt thấy Hạ Hà không nói lời nào, Aust cười lạnh nói:
- Chỉ cần ông nguyện ý làm người phát ngôn của Thần Võng tại TQ thì lúc đó, quyền lực, tiền tài, nữ nhân… chỉ cần ông muốn là có. Ngược lại, nếu ông cự tuyệt thì không riêng gì ông mà cả vợ và con ông sẽ cùng theo ông đi xuống nói chuyện với Satan.
Hạ Hà nắm chặt 2 nắm tay, trên cánh tay hiện lên cả gân xanh, một bộ dạng đằng đằng sát khí.
- Thực lực của ông không tệ nhưng mà nếu ta muốn giết ông thì đó là một việc vô cùng đơn giản.
Thấy được trên người Hạ Hà toát ra vẻ sát ý thì Aust chỉ hờ hững nói:
- Chờ sau khi ta chém rụng đầu của Bùi Đông Lai thì nếu ông vẫn lựa chọn phản khác thì ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng muốn chết của ông.
"Hô... Hô..."
Nghe được lời nói khinh thường của Aust thì Hạ Hà cố gắng nén giận.
- Vũ Phu, tôi tin tưởng ông sẽ trơ mắt nhìn con của mình chết ở nơi đất khác tha hương này.
Hạ Hà cố nén tức giận, đem ánh mắt nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ xe, thầm nghĩ.
Giờ phút này, hắn cũng không biết tình hình thực tế, chỉ đành phải đem toàn bộ hy vọng gởi vào Bùi Vũ Phu.
Cùng lúc đó.
Trong biệt thự của Thái Hổ, 4 người Jason đã tìm được chỗ ẩn núp để tiến hành bắn lén.
- Tiểu tử, 4 chúng ta đã chuẩn bị xong, chỉ cần mục tiêu xuất hiện là có thể ra tay ngay.
Sau khi chuẩn bị xong thì Jason liền thông qua bộ đàm liên hệ với 3 người Cain, rồi sau đó lại liên lạc với Bùi Đông Lai.
- Giáo quan Jason, nhiệm vụ chủ yếu của ngài là xử lý những tên thành viên Thần Võng bên cạnh Hạ Hà để Hạ Hà có cơ hội chạy thoát.
Trong đại sảnh biệt thự, Bùi Đông Lai thông qua bộ đàm trả lời lại Jason.
- Không cần chúng ta động thủ với những tên khác sao?
Jason hỏi.
- Nếu sau khi giết sạch đám người Thần Võng bên cạnh Hạ Hà mà vẫn còn rảnh rỗi thì các vị giáo quan cứ ra tay.
Bùi Đông Lai cười cười:
- Đương nhiên, quan trọng là bọn chúng còn sống được sau khi bị ăn kẹo đồng của các vị.
- Thu được.
Bởi vì đã biết được thực lực của Bùi Đông Lai nên 4 người Jason cũng nguyện nghe theo lời chỉ huy của Bùi Đông Lai trong lần hành động này.
Nghe được câu trả lời của Jason thì Bùi Đông Lai không nói gì nữa mà là châm một điếu xì gà Bacu rồi hút.
- Chủ nhân, lấy thực lực của tay súng bắn tỉa dong binh đoàn Satan, thêm vào thủ hạ của tôi ra tay thì có thể tập kích được đám người Aust, cơ bản là có thể xử lý được 8 tên bảo tiêu bên cạnh Aust.
Giọng nói Thái Hổ đột nhiên trở nên lo lắng:
- Nhưng mà, nếu để Aust có thể chạy trốn được thì đối với chúng ta mà nói thì đó là một mối họa.
Nói xong, Thái Hổ không khỏi nhớ lại cảnh Aust một tay đánh vỡ đầu tên bảo tiêu bên cạnh hắn, trong đôi mắt hiện ra vẻ lo lắng.
- Ta sẽ đích thân giết hắn.
Bùi Đông Lai chậm rãi phun ra một ngụm khói, giọng nói không lớn nhưng lại vô cùng tự tin.
Nghe được giọng nói tự tin của Bùi Đông Lai thì trong lòng Thái Hổ yên tâm được phần nào.
- Lão đại, người của Thần Võng đã đến, còn cách chúng ta khoảng 3km.
Không biết qua bao lâu, trong bộ đàm truyền đến tiếng nói của một gã bảo tiêu của Thái Hổ.
- Tiếp tục theo dõi, chờ sau khi bọn hắn đến cửa biệt thự thì báo lại cho ta.
Thái Hổ nghe vậy thì vốn là cả kinh, sau đó liền hạ lệnh.
- Chủ nhân, xe của tên cẩu tạp chúng Aust còn cách chúng ta khoảng 3km.
Sau khi tắt liên lạc thì Thái Hổ liền báo lại cho Bùi Đông Lai, hơn nữa hắn còn gọi Aust là tên cẩu tạp chủng, hắn muốn dùng cách này để làm giảm bớt nổi sợ hãi trong lòng.
Bùi Đông Lai trầm mặc không nói, chỉ lẳng lặng hút lấy điếu xì gà.
- Lão đại, người của Thần Võng đã tiến vào sơn trang, lấy tốc độ của bọn hắn thì 3’ sẽ đến trước biệt thự.
Rất nhanh, tin tức lại truyền đến Thái Hổ. Trong lòng Thái Hổ liền căng thẳng, trực tiếp đứng dậy, mang theo vài phần lo lắng, nói:
- Chủ nhân, bọn hắn đã tiến vào sơn trang, 3’ nữa sẽ đến đây.
- Để người của ông chuẩn bị sẵn sàng đi.
Bùi Đông Lai phun ra một ngụm khói, vẻ mặt bình tĩnh.
- Kiểm tra vũ khí lại đi, một hồi ra bên ngoài, chỉ cần Hạ Hà nằm xa tằm bắn của chúng ta thì liền lập tức nổ súng bắn đám cẩu tạp chủng Thần Võng kia.
- Vâng, lão đại.
8 gã bảo tiêu của Thái Hổ liền khẽ quát một tiếng, sau đó rút súng ra. Xác nhận đã ổn thì cả đám liền bỏ súng lại vào người rồi nhìn về phía Bùi Đông Lai, đợi Bùi Đông Lai ra lệnh.
Thấy được ánh mắt của đám người Thái Hổ thì Bùi Đông Lai một bên nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, một bên hút thuốc. Sương khói vờn quanh khuôn mặt hắn làm cho đám người Thái Hổ không thể thấy rõ vẻ mặt của hắn, càng không đoán được suy nghĩ của hắn.
Thời gian trôi qua, không khí im lặng trong đại sảnh làm cho người ta có chút áp lực.
2’30s sau, 3 chiếc xe xuất hiện trong tầm mắt của Bùi Đông Lai, đi ở phía trước là 2 chiếc Mercedes-Benz, ở sau là chiếc Lincoln.
"Ba!"
Thấy một màn như vậy thì Bùi Đông Lai liền bóp tắt điếu xì gà trong tay, đeo kính râm lên rồi đứng dậy nói:
- Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài đón tiếp bọn chúng.
"Hô ~ "
Nghe được mệnh lệnh của Bùi Đông Lai thì đám người Thái Hổ thở phào một hơi.
Vì để cho đám người Aust mất cảnh giác nên Bùi Đông Lai để cho Thái Hổ đi trước, hắn thì đi ở phía sau đám người.
Rất nhanh, Thái Hổ mang theo bảo tiêu cùng Bùi Đông Lai đi ra bên ngoài biệt thự.
“Ách?”
Ở trong chiếc Lincoln, Aust thấy Thái Hổ mang theo đám người đi ra biệt thự nhưng không thấy bóng dáng của Michaux thì có chút nghi hoặc.
Nghi hoặc rất nhiều, hắn liền lấy điện thoại ra để liên lạc với Michaux.
"Tích... Tích..."
Trước biệt thự, ở phía sau đám người, điện thoại vệ tinh trong túi Bùi Đông Lai vang lên.
“ Ực.”
Nghe được tiếng "Tích... Tích...", bọn người Thái Hổ đều biết Aust đang hoài nghi hắn, trong lòng bọn hắn không khỏi chấn động.
So sánh với đám người Thái Hổ mà nói thì Bùi Đông Lai sớm đã đoán được tình huống này, cho nên hắn không cảm thấy kinh ngạc mà còn lấy điện thoại ra:
- Thần chi tử tôn quý.
- Hỗn đản, ta đã mang người đến sơn trang, ngươi đang ở đâu?
Trong chiếc Lincoln, Aust bất mãn hỏi.
- Thần chi tử tôn quý, tôi lập tức dẫn người qua ngay.
- Chết tiệt,…., ngươi càng ngày càng không có quy củ.
Aust bất mãn trách mắng một câu, mắt thấy xe gần đến biệt thự thì không nói gì thêm mà là trực tiếp cúp điện thoại.
200m.
100m.
50m.
Khoảng cách của 3 chiếc xe với biệt thự không ngừng được thu ngắn lại.
Rốt cục.
Khi cách đám người Thái Hổ khoảng 10m thì 3 chiếc xe dừng lại.
Khi xe dừng lại, một gã da đen có vóc người khôi ngô liền từ trong chiếc Lincoln nhảy xuống, rất nhanh đã đi ra cửa sau rồi cúi người, mở cửa cho Aust xuống xe. Cùng lúc đó, mấy tên thành viên của Thần Võng trong 2 chiếc Benz cũng xuống xe rồi đi tới chiếc Lincoln.
Sau đó.
Đám người Bùi Đông Lai thấy được sắc mặt của Austo tỏ ra âm trầm, từ trong xe đi xuống.
Thấy một màn như vậy thì 4 người Jason cũng không có bắn liền mà là đợi cho Hạ Hà xuống xe.
- Thần chi tử tôn quý.
Cùng lúc đó, Thái Hổ không cần Bùi Đông Lai phân phó thì liền dẫn người bước lên chào đón Aust, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười hèn mọn chẳng qua là bước chân của hắn bước lên rất chậm.
“Ân?”
Aust thấy được cảnh này thì lông mày liền chau lại.
- Thành thật một chút.
Cùng lúc đó, Hạ Hà bị 2 tên thành viên của Thần Võng dùng súng chĩa vào đầu bước xuống xe.
- Động thủ.
“Pằng”
“Pằng”
“Pằng”
“Pằng”
Nghe được Bùi Đông Lai nói như thế thì 4 người Jason liền bóp cò, 4 viên đạn liền bắn thẳng vào 4 tên thần viên Thần Võng đứng bên cạnh Hạ Hà.
- Cẩn thận.
Aust hét lên một tiếng rồi nhảy lui ra phía sau xe.
“Phốc”
“Phốc”
“Phốc”
“Phốc”
Lời nói của Aust vừa ra khỏi miệng thì 4 viên đạn đã chính xác bắn trúng vào đầu của 4 tên thành viên Thần Võng đứng bên cạnh Hạ Hà.
Một phát bạo đầu.
Máu tươi cũng óc liền phun ra.
“Vù”
Cùng lúc đó, Hạ Hà liền chạy lên phía trước, tuy rằng hắn không biết là người nào đã nổ súng nhưng mà hắn biết đây là cơ hội để chạy trốn.
Thân là cao thủ Ám Kính nhập môn thì tuy rằng Hạ Hà không phải là đối thủ của Aust nhưng mà thực lực của hắn cũng không yếu, trong nháy mắt thì hắn đã nhảy ra bên ngoài khoảng 10m.
“ Pằng!Pằng!Pằng…”
Bóng dáng của Hạ Hà vừa động thì mấy tên bảo tiêu của Thái Hổ liền rút súng ra bắn, cùng lúc đó, 4 tên bảo tiêu của Aust cũng rút súng ra bắn trả.
Trong nháy mắt, tiếng súng nổ lớn, máu tươi văng ra, 3 tên bảo tiêu của Thái Hổ không kịp né tránh nên đã ngã xuống trong vũng máu. Mà Thái Hổ thì thông minh nằm úp xuống đất cho nên đã may mắn thoát khỏi mấy viên đạn.
“ Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!”
Ngắn ngủi đi qua, tiếng súng nhắm lại vang lên, 4 viên đạn liền bắn thẳng vào đầu 4 tên bảo tiêu còn lại, một phát chết ngay.
Thấy một màn như vậy thì Aust cũng không có suy nghĩ vì sao Thái Hổ dám ra tay đối phó với hắn mà là bắn ra, nhanh chóng chạy dến cây dừa bên cạnh.
- Muốn trốn sao? Trở lại cho tao!
Bùi Đông Lai thấy thế thì quát lên một tiếng lớn, ngay tại chỗ bắn ra, lao thẳng tới Aust.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.