Siêu Cấp Gen

Chương 487: Không gian loạn lưu

Trừ Chín Mươi

17/11/2019

Không gian loạn lưu

Không gian loạn lưu

Những quy tắc này, chính là đèn xanh đèn đỏ.

Mà không gian loạn lưu là cái gì? Đó là một nơi có vô số thông đạo không gian xen lẫn với nhau! Không có lối đi cố định! Không có quy tắc!

Ngươi không thể tưởng tượng được ở bên trong một thông đạo không gian nào đó sẽ đột nhiên xuất hiện cái gì, đủ loại năng lượng và vật phẩm kỳ quái, thậm chí là có thể xuất hiện một chiều dị không gian khác!

Đó là chỗ nguy hiểm nhất, coi như là Lữ Hồn, vào thời điểm phá vỡ không gian, trông thấy không gian loạn lưu cũng không dám cưỡng ép bước vào, mức độ nguy hiểm của không gian loạn lưu có thể thấy được chút ít!

"Chẳng lẽ anh..." Vương Dao rất nhanh liền nghĩ tới chuyện này.

"Có thể cưỡng ép mở ra hay không?" Trần Phong trầm giọng nói.

"Có thể!" Vương Dao gật đầu.

"Rất tốt." Trần Phong gật đầu: "Vậy thì mọi chuyện còn lại cứ giao cho anh."

"Được." Vương Dao không có một chút do dự nào gật đầu.

"???" Minh Nguyệt trừng thật to con mắt nói: "Các ngươi bị điên rồi à?! Đây chính là không gian loạn lưu! Trần Phong có thực lực quá yếu nói mò còn chưa tính, ngay cả cô cũng đi quấy rối theo hắn?"

"Có liên quan gì tới cô." Vương Dao lành lạnh nhìn thoáng qua Minh Nguyệt.

Minh Nguyệt: "..."

Nàng có thể mơ hồ cảm nhận được địch ý của cô bé này.

Vì cái gì? Chờ một chút, cô bé này sẽ không coi nàng là người thứ ba đó chứ? Quá mức a! Minh Nguyệt trợn mắt trừng một cái, nếu như không phải là bởi vì Tiểu Ảnh, có quỷ mới muốn cùng với các ngươi lưu lại ở nơi này!

"Nếu như cô không nguyện ý đi theo chúng ta, cô có thể rời đi." Trần Phong bất động thanh sắc nói.

"Các ngươi..." Minh Nguyệt cảm thấy rất bất đắc dĩ, bởi vì thân phận của nàng quá đặc thù, nàng tùy thời có thể rời đi khỏi cái thế giới này, nàng sẽ không gặp phải bất kỳ một sự nguy hiểm nào, thế nhưng nếu Tiểu Ảnh ở chỗ này xảy ra chuyện...

"Thật sự là phiền phức." Minh Nguyệt khẽ cắn môi, lúc trước chính mình làm sao lại ngu đến mức muốn liên kết khoá nhân duyên với Trần Phong? Được rồi, chờ sau này khôi phục lại thực lực, thứ này tự nhiên sẽ mất đi tác dụng!



Minh Nguyệt tự nhiên có một chút tính toán, thế nhưng bây giờ, nàng chỉ có thể đi theo Trần Phong.

"Rất tốt." Trần Phong nhìn thoáng qua chung quanh.

Lữ Hồn đang khống chế ánh sáng màu xanh lục thu hẹp lại phạm vi, gã sở dĩ không gấp gáp động thủ, hiển nhiên cũng là do kiêng kỵ Vương Dao hợp lực cùng với Minh Nguyệt phá vỡ không gian chạy trốn.

Vòng phòng ngự của tổ chức thần bí cũng đã được thành lập hoàn tất! Bọn hắn chỉ cần phụ trách việc không để cho ba người Trần Phong chạy thoát là được!

"Hiện tại...các ngươi đã không còn đường nào có thể trốn." Lữ Hồn vào giờ khắc này rốt cục cũng ra tay.

Chỉ có điều là ở trong cái chớp nhoáng này, lực lượng không gian mạnh mẽ trong tay của Vương Dao bỗng nhiên tỏa ra.

Oanh! Lực lượng kinh người đánh vào hư không.

"??" Lữ Hồn không hiểu ra sao.

Cô ta đang làm cái gì thế? Muốn mở ra thông đạo không gian à?

Thật là không hiểu nổi, dùng thực lực của Vương Dao, hẳn là sẽ có thể tuỳ tiện nhìn ra thông đạo không gian đã bị gã phong toả, cô ta đang muốn làm cái gì?

Oanh! Lại là một tiếng nổ thật lớn vang lên, cả bầu trời dường như cũng đang rung chuyển.

Oanh! Kèm theo mấy tiếng nổ lớn, bầu trời cuối cùng đã bị đục ra một cái lỗ thủng lớn, có một cái cửa hang to lớn xuất hiện ở trước mặt của mọi người.

Xoạt —— Năng lượng kinh khủng ở bên trong cửa hang tản ra bên ngoài.

Có cả năng lượng được giải phóng và hấp thụ năng lượng, đủ các loại năng lượng và sức gió vô tận đang ở bên trong cái cửa hang trào ra bên ngoài, thổi về phía trước.

"Không gian loạn lưu?" Lữ Hồn cảm thấy rung động, nguyên bản đang định công kích, vậy mà cứ thế dừng lại.

Ba người này điên rồi hay sao? Gã có chút không dám tin, đây chính là không gian loạn lưu! Ba người này nếu dám bước vào bên trong, căn bản là tự tìm đường chết!

Bịch ——Đám người của tổ chức thần bí bị gió thổi ngã trái ngã phải, chỉ có thể đau khổ chống đỡ.

"Ba người này muốn làm cái gì..." Lữ Hồn hơi híp tròng mắt lại.

Bọn hắn muốn dùng không gian loạn lưu tạo ra sự hỗn loạn để thừa dịp chạy trốn? Chỉ có một cái khả năng này!

"Nực cười." Lữ Hồn chỉ cười lạnh một tiếng, coi như làm ra được không gian loạn lưu, chẳng lẽ gã sẽ buông lỏng phong toả thông đạo không gian, để cho ba người bọn hắn rời đi hay sao? Quá ngây thơ rồi!



"Kim Điển, phong tỏa toàn diện!"

"Gia cố quy tắc không gian!"

"Ổn định không gian loạn lưu!"

Lữ Hồn trầm giọng nói: "Tuyệt đối không thể để cho bọn hắn một cơ hội nào để mở ra thông đạo không gian!"

"Hiểu rõ." Kim Điển lộ ra vẻ mặt dữ tợn.

Đừng nói là không gian loạn lưu, coi như ba người này có chế tạo ra vũ khí hạt nhân, bọn hắn cũng phải đem ba người Trần Phong khóa chết ở chỗ này, cho dù là phá huỷ cái tổng bộ này!!!

Xoạt! Từng đạo năng lượng tuôn ra bao phủ tổ chức thần bí.

Không gian loạn lưu gần như sắp sụp đổ, vậy mà đã vững chắc thêm được mấy phần! Tổ chức thần bí chung quy vẫn là tổ chức thần bí, thực lực tổng hợp vẫn vô cùng cường đại.

Muốn trốn sao? Vô dụng mà thôi.

"Hừ!" Lữ Hồn hừ lạnh một tiếng.

Ánh sáng màu xanh lục đã co vào đến phạm vi một ngàn mét, khu vực mà ba người Trần Phong có thể hoạt động, đang dần dần bị thu hẹp lại!

Ô...ô...n...g —— Sau khi xác nhận ba người Trần Phong đã không thể chạy trốn, Lữ Hồn rốt cục cũng tự mình ra tay.

Chỉ có điều khiến cho hắn có một chút ngoài ý muốn chính là, ngay vào lúc gã chuẩn bị ra tay chém giết Trần Phong, trước mắt có một đoàn quang ảnh bỗng nhiên lóe lên, ba người Trần Phong vậy mà một mạch tiến vào bên trong không gian loạn lưu!

Lữ Hồn: "???"

Kim Điển: "???"

Tiến vào không gian loạn lưu? Bọn hắn điên rồi à?! Lữ Hồn trợn to con mắt, nửa ngày cũng không thể khép lại, đây chính là không gian loạn lưu! Đây chính là một nơi không có quy tắc! Coi như thực lực của ngươi cực kỳ mạnh mẽ, coi như ngươi có thể bảo đảm chính mình không bị thương tổn, thế nhưng chỉ có một lần gợn sóng không gian xuất hiện ngẫu nhiên, ngươi sẽ tử vong ngay lập tức! Thậm chí là còn có thể vĩnh viễn bị trục xuất tới một thế giới không có sinh mệnh! Dở sống dở chết!

"Ba người điên này..." Lữ Hồn lần đầu tiên bị sốc, cho nên, hiện tại gã đang phải đối mặt với một cái vấn đề rất thực tế, đuổi hay là không đuổi?

Đuổi theo? Ba người Trần Phong muốn tìm đường chết, không có nghĩa là gã cũng muốn tìm chết! Đây chính là không gian loạn lưu, gã đường đường là một siêu cường giả, cũng không cần phải đi vào cái địa phương mà ba người Trần Phong chắc chắn phải chết này mạo hiểm? Quá nguy hiểm!

Huống chi, không gian loạn lưu chính là một nơi thập tử vô sinh! Cho dù là gã tiến vào...trên cơ bản cũng không thể còn sống trở về! Căn cứ theo thống kê, đã có hàng trăm vạn người bị cuốn vào bên trong không gian loạn lưu, đều là bởi vì đủ loại ngoài ý muốn mà bị cuốn vào không gian loạn lưu, nhưng chưa từng nghe nói có người nào còn sống sót đi ra bên ngoài!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Gen

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook