Chương 432: Phân thân Lữ Hồn
Trừ Chín Mươi
17/11/2019
Phân thân Lữ Hồn
Phân thân Lữ Hồn
Vốn là chỉ có thể miểu sát đội trưởng tiểu đội tinh anh, hiện tại...
Phốc! Ánh sáng loé lên, mười hai người phun máu tươi tung toé, chết mất một số người! Dưới một đòn công kích của Trần Phong, ngoại trừ hai cường giả cấp A, những người còn lại toàn bộ đã chết! Mà cho dù là hai cường giả cấp A này, cũng nhận phải thương thế khác nhau!
"Ngươi..." Hai người không thể tưởng tượng nhìn Trần Phong.
Một chiêu! Vẻn vẹn chỉ là một chiêu! Trần Phong liền có thể tiêu diệt gần hết tiểu đội của bọn hắn! Cái này làm sao có thể? Phải biết rằng, ngay cả chủ nhân Minh Đô, cũng đều không thể làm được!
"Ngươi đến cùng là ai?" Đội trưởng dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Trần Phong.
Đây là lần thứ nhất, hắn cảm thấy sợ hãi đối với một gen chiến sĩ cấp C.
"Đồ ngu." Trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười.
Khóa chặt một giờ, phóng thích ra công kích có thể miểu sát cấp A, mặc dù hắn đã dùng vô số bình thuốc thử gen khôi phục năng lượng, vào giờ phút này lực lượng trong cơ thể cũng gần như đã hao hết toàn bộ! Hắn hiện tại đã không có bất kỳ một chút lực lượng nào!
Thế nhưng...có quan hệ sao? Tiểu đội tinh anh chỉ còn lại có hai cường giả cấp A trọng thương! Mà phó đội trưởng đã hao sạch tất cả lực lượng khi thi triển Đoạn Không Trảm, lần này hoàn toàn không thể phát huy ra bao nhiêu lực lượng, bằng không thì Trần Phong cũng không có khả năng giết chết những chiến sĩ cấp B kia!
Cho nên...đối thủ chân chính của mấy người Trần Phong, chỉ có vị đội trưởng đã bị trọng thương trước mắt này!
Về phần đối thoại? Thật có lỗi, hắn lại có khuyết điểm ưa thích nói nhiều, Trần Phong mặc dù bây giờ không thể hành động, thế nhưng còn có đồng đội!
Vù! Mấy người Từ Phi nhanh chóng lao ra.
Chiến chiến chiến! Mấy người Từ Phi sớm đã tức sôi ruột trong nháy mắt nổi khùng, vị đội trưởng này rất mạnh, cho dù bị thương nặng, cũng y nguyên không phải là mấy người Từ Phi có khả năng chống lại, thế nhưng cũng không chịu đựng được nhiều người vây công a! Một chiến sĩ cấp A trọng thương cùng với một đám có thể so với gen chiến sĩ cấp B...thắng bại khó định!
Oanh! Một trận chiến đấu khác bùng nổ.
Một phút đồng hồ... Hai phút đồng hồ... Ba phút... Trần Phong chỉ ở một bên lẳng lặng nhìn.
"Thời gian...cũng không sai biệt lắm" Trần Phong tính toán ở trong lòng.
Mà vào lúc này, ở bên trong trận chiến đấu, mấy người Từ Phi thế mà có thể vây khốn được đội trưởng tiểu đội tinh anh. Thần Y, Từ Phi, Vương Thuần, ba người liên kết đem phạm vi hoạt động của vị đội trưởng này hạn chế lại, mà công kích siêu cường trong tay của Thần Uy vào thời khắc này đã buông xuống!
"Chết!" Ngọn lửa nồng đậm lấp lánh trong hư không, giáng xuống trên người của vị đội trưởng.
Nhưng mà, ở ngay trong cái nháy mắt này.
Xoạt! Có một đạo hào quang quen thuộc lóe lên, hết thảy công kích tan rã!
Trong hư không, có một bóng người lặng yên không một tiếng động xuất hiện, đi bộ rất nhàn nhã, quang ảnh ngưng tụ ở trên không trung, dần dần ngưng thực, đi xuống từng bước một, xuất hiện ở trước mặt của mọi người.
Mấy người Từ Phi run sợ biến sắc, bởi vì cái thân ảnh xuất hiện kia, thình lình đúng là "Hồn"!!!
"Gặp qua Hồn tiền bối." Hai cường giả cấp A trong tiểu đội tinh anh mừng như điên.
Hồn! Lại có thể là Hồn tiền bối tự mình đến đây! Ha ha ha ha! Được cứu rồi, hai người mừng rỡ đi đến bên người Lữ Hồn.
Lữ Hồn cũng không để ý tới bọn hắn, mà ở bên trong một mảng ánh sáng màu xanh lục nhìn về phía Trần Phong, trong ánh mắt mang theo một tia hào quang kỳ dị: "Đã lâu không gặp, Trần Phong."
Trần Phong...tâm thần của mọi người liền xiết chặt, cái tên gia hoả này thế mà lại có thể nhận biết Trần Phong.
"Lần này tới vẫn là phân thân hay sao?" Trần Phong chỉ nhàn nhạt quét mắt nhìn hắn một cái, theo hắn biết, Lữ Hồn hiện tại căn bản không thể thoát thân được, bằng không thì chuyện trọng yếu như lần trước cũng sẽ không chỉ phái một cái phân thân tới.
"Giết ngươi, một cái phân thân là đã đủ." Lữ Hồn lạnh nhạt nói ra.
Cho dù là phân thân, thực lực của hắn vẫn đạt đến cấp A!
Ô...ô...n...g —— Trong mắt của Trần Phong có một vòng ánh sáng màu đỏ lặng yên không một tiếng động lóe lên, U Minh Chi Nhãn, mở ra!
"Ha ha." Lữ Hồn cười khẽ một tiếng.
"Gãy!" Hắn tiện tay vung lên, U Minh Chi Nhãn của Trần Phong trong nháy mắt sụp đổ.
"Thứ này vô dụng đối với ta." Thần sắc của Lữ Hồn rất bình tĩnh, nói: "Ngươi có thể giấu diếm được tai mắt của bọn hắn, thế nhưng ở trước mặt ta thi triển chiêu này, đơn giản là dễ nhìn thấy giống như là một ngọn đèn thắp ở trong đêm đen."
Trần Phong: "..."
Thất bại rồi sao? Quả nhiên...mong muốn dùng U Minh Chi Nhãn để giết Lữ Hồn, chênh lệch quá xa!
Hơn nữa, cho dù vẻn vẹn chỉ là một cái phân thân, cho dù là vừa rồi chỉ khoá chặt trong chớp mắt, hắn cũng đã ước định được đại khái thực lực của Lữ Hồn, thực lực của Lữ Hồn vô cùng khinh khủng! Cho dù dùng một ngày thời gian cũng không nhất định có thể khóa chặt! Cái tên gia hoả này, quá mạnh!
"Đi chết đi." Lữ Hồn lạnh lùng nói, hắn hiển nhiên cũng không hay nói như đội trưởng tiểu đội tinh anh, thuận miệng nói chuyện phiếm một câu, liền chuẩn bị hạ sát thủ, căn bản không cho Trần Phong cơ hội để đào tẩu! Bất quá...
"Ngươi không nên tới." Trần Phong bỗng nhiên thở dài một tiếng.
"Vì cái gì?" Lữ Hồn có một chút dừng lại.
"Bởi vì chỉ sợ ngươi lại phải hao tổn thêm một cái phân thân." Trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười.
Cái gì? Lữ Hồn kinh ngạc, mà ở trong cái nháy mắt này, hào quang kỳ dị bỗng nhiên bốc lên, tràn ngập ra mỗi một cái góc của phế tích Minh Đô, một cỗ khí tức kinh khủng trong nháy mắt này bùng nổ!
Nơi phát ra, chính là ở trên người của Trần Phong! Còn có, quả cầu ánh sáng cách Trần Phong cũng không quá xa kia!
"Là ở đó." Vị đội trưởng thét lên một tiếng kinh hãi.
Đám người quay đầu lại nhìn, lúc này mới phát hiện ra, theo việc chủ nhân Minh Đô chết đi, quả cầu ánh sáng xanh đỏ tràn ngập chất bẩn, lúc này chỉ còn lại một loại màu sắc! Chỉ còn lại có một màu sinh mệnh lực thuần tuý!
Bất quá, đám người mặc dù biết được, cũng không có bất kỳ biện pháp nào, đây là lực lượng mà người bình thường căn bản không có cách nào hấp thu, người bình thường đụng vào, chỉ có một con đường chết! Đây là thứ mà những người tu luyện lực lượng Minh Giới, mới có tư cách đụng vào, cho nên bọn hắn chỉ có thể mặc cho quả cầu ánh sáng tiêu tán!
Vậy mà vào lúc này, quả cầu ánh sáng nồng đậm sinh mệnh lực kia thế mà đang điên cuồng giảm bớt, ở sau quả cầu ánh sáng kia, có một cái thân ảnh thon thả mà đầy đặn, như ẩn như hiện.
"Là nàng!" Vị đội trưởng đột nhiên bừng tỉnh, đây là thiếu nữ khêu gợi ở bên người Trần Phong kia!
Oanh! Hào quang đầy trời lấp lánh, Minh Đô nguyên bản sáng sủa, ở trong chớp mắt liền biến thành màu đỏ tím.
Quả cầu ánh sáng trong phút chốc đã bị Minh Nguyệt hấp thu, vẻ mặt nguyên bản bình thường của nàng, trong nháy mắt đã biến thành màu đỏ như máu, khí tức quanh người trở nên cực kỳ đáng sợ.
Ô...ô...n...g —— Trong tay nàng, xuất hiện một thanh lưỡi hái đỏ như máu, đây là vũ khí mà nàng sử dụng ở bên trong Thủy Tinh Cung.
Phân thân Lữ Hồn
Vốn là chỉ có thể miểu sát đội trưởng tiểu đội tinh anh, hiện tại...
Phốc! Ánh sáng loé lên, mười hai người phun máu tươi tung toé, chết mất một số người! Dưới một đòn công kích của Trần Phong, ngoại trừ hai cường giả cấp A, những người còn lại toàn bộ đã chết! Mà cho dù là hai cường giả cấp A này, cũng nhận phải thương thế khác nhau!
"Ngươi..." Hai người không thể tưởng tượng nhìn Trần Phong.
Một chiêu! Vẻn vẹn chỉ là một chiêu! Trần Phong liền có thể tiêu diệt gần hết tiểu đội của bọn hắn! Cái này làm sao có thể? Phải biết rằng, ngay cả chủ nhân Minh Đô, cũng đều không thể làm được!
"Ngươi đến cùng là ai?" Đội trưởng dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Trần Phong.
Đây là lần thứ nhất, hắn cảm thấy sợ hãi đối với một gen chiến sĩ cấp C.
"Đồ ngu." Trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười.
Khóa chặt một giờ, phóng thích ra công kích có thể miểu sát cấp A, mặc dù hắn đã dùng vô số bình thuốc thử gen khôi phục năng lượng, vào giờ phút này lực lượng trong cơ thể cũng gần như đã hao hết toàn bộ! Hắn hiện tại đã không có bất kỳ một chút lực lượng nào!
Thế nhưng...có quan hệ sao? Tiểu đội tinh anh chỉ còn lại có hai cường giả cấp A trọng thương! Mà phó đội trưởng đã hao sạch tất cả lực lượng khi thi triển Đoạn Không Trảm, lần này hoàn toàn không thể phát huy ra bao nhiêu lực lượng, bằng không thì Trần Phong cũng không có khả năng giết chết những chiến sĩ cấp B kia!
Cho nên...đối thủ chân chính của mấy người Trần Phong, chỉ có vị đội trưởng đã bị trọng thương trước mắt này!
Về phần đối thoại? Thật có lỗi, hắn lại có khuyết điểm ưa thích nói nhiều, Trần Phong mặc dù bây giờ không thể hành động, thế nhưng còn có đồng đội!
Vù! Mấy người Từ Phi nhanh chóng lao ra.
Chiến chiến chiến! Mấy người Từ Phi sớm đã tức sôi ruột trong nháy mắt nổi khùng, vị đội trưởng này rất mạnh, cho dù bị thương nặng, cũng y nguyên không phải là mấy người Từ Phi có khả năng chống lại, thế nhưng cũng không chịu đựng được nhiều người vây công a! Một chiến sĩ cấp A trọng thương cùng với một đám có thể so với gen chiến sĩ cấp B...thắng bại khó định!
Oanh! Một trận chiến đấu khác bùng nổ.
Một phút đồng hồ... Hai phút đồng hồ... Ba phút... Trần Phong chỉ ở một bên lẳng lặng nhìn.
"Thời gian...cũng không sai biệt lắm" Trần Phong tính toán ở trong lòng.
Mà vào lúc này, ở bên trong trận chiến đấu, mấy người Từ Phi thế mà có thể vây khốn được đội trưởng tiểu đội tinh anh. Thần Y, Từ Phi, Vương Thuần, ba người liên kết đem phạm vi hoạt động của vị đội trưởng này hạn chế lại, mà công kích siêu cường trong tay của Thần Uy vào thời khắc này đã buông xuống!
"Chết!" Ngọn lửa nồng đậm lấp lánh trong hư không, giáng xuống trên người của vị đội trưởng.
Nhưng mà, ở ngay trong cái nháy mắt này.
Xoạt! Có một đạo hào quang quen thuộc lóe lên, hết thảy công kích tan rã!
Trong hư không, có một bóng người lặng yên không một tiếng động xuất hiện, đi bộ rất nhàn nhã, quang ảnh ngưng tụ ở trên không trung, dần dần ngưng thực, đi xuống từng bước một, xuất hiện ở trước mặt của mọi người.
Mấy người Từ Phi run sợ biến sắc, bởi vì cái thân ảnh xuất hiện kia, thình lình đúng là "Hồn"!!!
"Gặp qua Hồn tiền bối." Hai cường giả cấp A trong tiểu đội tinh anh mừng như điên.
Hồn! Lại có thể là Hồn tiền bối tự mình đến đây! Ha ha ha ha! Được cứu rồi, hai người mừng rỡ đi đến bên người Lữ Hồn.
Lữ Hồn cũng không để ý tới bọn hắn, mà ở bên trong một mảng ánh sáng màu xanh lục nhìn về phía Trần Phong, trong ánh mắt mang theo một tia hào quang kỳ dị: "Đã lâu không gặp, Trần Phong."
Trần Phong...tâm thần của mọi người liền xiết chặt, cái tên gia hoả này thế mà lại có thể nhận biết Trần Phong.
"Lần này tới vẫn là phân thân hay sao?" Trần Phong chỉ nhàn nhạt quét mắt nhìn hắn một cái, theo hắn biết, Lữ Hồn hiện tại căn bản không thể thoát thân được, bằng không thì chuyện trọng yếu như lần trước cũng sẽ không chỉ phái một cái phân thân tới.
"Giết ngươi, một cái phân thân là đã đủ." Lữ Hồn lạnh nhạt nói ra.
Cho dù là phân thân, thực lực của hắn vẫn đạt đến cấp A!
Ô...ô...n...g —— Trong mắt của Trần Phong có một vòng ánh sáng màu đỏ lặng yên không một tiếng động lóe lên, U Minh Chi Nhãn, mở ra!
"Ha ha." Lữ Hồn cười khẽ một tiếng.
"Gãy!" Hắn tiện tay vung lên, U Minh Chi Nhãn của Trần Phong trong nháy mắt sụp đổ.
"Thứ này vô dụng đối với ta." Thần sắc của Lữ Hồn rất bình tĩnh, nói: "Ngươi có thể giấu diếm được tai mắt của bọn hắn, thế nhưng ở trước mặt ta thi triển chiêu này, đơn giản là dễ nhìn thấy giống như là một ngọn đèn thắp ở trong đêm đen."
Trần Phong: "..."
Thất bại rồi sao? Quả nhiên...mong muốn dùng U Minh Chi Nhãn để giết Lữ Hồn, chênh lệch quá xa!
Hơn nữa, cho dù vẻn vẹn chỉ là một cái phân thân, cho dù là vừa rồi chỉ khoá chặt trong chớp mắt, hắn cũng đã ước định được đại khái thực lực của Lữ Hồn, thực lực của Lữ Hồn vô cùng khinh khủng! Cho dù dùng một ngày thời gian cũng không nhất định có thể khóa chặt! Cái tên gia hoả này, quá mạnh!
"Đi chết đi." Lữ Hồn lạnh lùng nói, hắn hiển nhiên cũng không hay nói như đội trưởng tiểu đội tinh anh, thuận miệng nói chuyện phiếm một câu, liền chuẩn bị hạ sát thủ, căn bản không cho Trần Phong cơ hội để đào tẩu! Bất quá...
"Ngươi không nên tới." Trần Phong bỗng nhiên thở dài một tiếng.
"Vì cái gì?" Lữ Hồn có một chút dừng lại.
"Bởi vì chỉ sợ ngươi lại phải hao tổn thêm một cái phân thân." Trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười.
Cái gì? Lữ Hồn kinh ngạc, mà ở trong cái nháy mắt này, hào quang kỳ dị bỗng nhiên bốc lên, tràn ngập ra mỗi một cái góc của phế tích Minh Đô, một cỗ khí tức kinh khủng trong nháy mắt này bùng nổ!
Nơi phát ra, chính là ở trên người của Trần Phong! Còn có, quả cầu ánh sáng cách Trần Phong cũng không quá xa kia!
"Là ở đó." Vị đội trưởng thét lên một tiếng kinh hãi.
Đám người quay đầu lại nhìn, lúc này mới phát hiện ra, theo việc chủ nhân Minh Đô chết đi, quả cầu ánh sáng xanh đỏ tràn ngập chất bẩn, lúc này chỉ còn lại một loại màu sắc! Chỉ còn lại có một màu sinh mệnh lực thuần tuý!
Bất quá, đám người mặc dù biết được, cũng không có bất kỳ biện pháp nào, đây là lực lượng mà người bình thường căn bản không có cách nào hấp thu, người bình thường đụng vào, chỉ có một con đường chết! Đây là thứ mà những người tu luyện lực lượng Minh Giới, mới có tư cách đụng vào, cho nên bọn hắn chỉ có thể mặc cho quả cầu ánh sáng tiêu tán!
Vậy mà vào lúc này, quả cầu ánh sáng nồng đậm sinh mệnh lực kia thế mà đang điên cuồng giảm bớt, ở sau quả cầu ánh sáng kia, có một cái thân ảnh thon thả mà đầy đặn, như ẩn như hiện.
"Là nàng!" Vị đội trưởng đột nhiên bừng tỉnh, đây là thiếu nữ khêu gợi ở bên người Trần Phong kia!
Oanh! Hào quang đầy trời lấp lánh, Minh Đô nguyên bản sáng sủa, ở trong chớp mắt liền biến thành màu đỏ tím.
Quả cầu ánh sáng trong phút chốc đã bị Minh Nguyệt hấp thu, vẻ mặt nguyên bản bình thường của nàng, trong nháy mắt đã biến thành màu đỏ như máu, khí tức quanh người trở nên cực kỳ đáng sợ.
Ô...ô...n...g —— Trong tay nàng, xuất hiện một thanh lưỡi hái đỏ như máu, đây là vũ khí mà nàng sử dụng ở bên trong Thủy Tinh Cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.