Chương 385: Thần Kiếm Địa Ngục
Trừ Chín Mươi
17/11/2019
Thần Kiếm Địa Ngục
Thần Kiếm Địa Ngục
"Ha ha ha." Ngô Huy cười lớn.
Đám người Ngô Năng lại càng lộ ra vẻ kinh sợ.
Là thật hay giả? Nếu như hết thảy đều đúng như Ngô Huy nói như vậy...
"Cẩn thận một chút." Ngô Năng hít vào một hơi thật sâu.
Trước mắt đã đến thời khắc cuối cùng, tuyệt đối không thể sai lầm, hắn nháy mắt, khiến cho mọi người lặng yên không tiếng động vây quanh Ngô Huy, vô luận hắn nói là thật hay giả, tuyệt đối không thể để cho hắn chạy mất. Trong thời gian mà Ngô Huy nói nhảm, càng có nhiều người của bọn hắn từ đằng xa chạy đến. Thuận tiện...hắn cũng muốn xem thử xem, cái thằng nhóc mà hắn đã nhìn từ lúc nhỏ cho đến lớn này! Thật sự có được loại thực lực khủng bố này hay sao? Trong ấn tượng của hắn, cái thằng nhóc này vẫn luôn là phế vật!
"Ta không cam lòng a!" Ngô Huy tự lẩm bẩm.
Ô...ô...n...g ——Hào quang quen thuộc lóe lên.
Ngô Năng trợn to con mắt nhìn cảnh này, cái hào quang này hắn đã quá quen thuộc! Đây là năng lực của Ngô Huy! Trong trí nhớ của hắn, mỗi một lần Ngô Huy thi triển năng lực này, thì sẽ trong nháy mắt chấm dứt, không tạo ra được bất kỳ một hiệu quả nào, thế nhưng nếu như những gì mà nãy giờ Ngô Huy nói đều là thật...
Hào quang lấp lánh vào thời khắc này tuôn ra, quanh người của Ngô Huy thế mà xuất hiện một bộ cơ giáp năng lượng tràn ngập uy năng kinh khủng!
Đó là ——uy năng cấp B!
"Hít hà -zzz!" Đám người hít vào một ngụm khí lạnh, không chỉ là bởi vì thực lực của Ngô Huy, nói thật, chỉ là một chiến sĩ cấp B bọn hắn còn không để vào trong mắt, thế nhưng điều khiến cho người ta hoảng sợ chính là tuổi tác của Ngô Huy a! Hắn mới bao lớn?! Còn có...cái tâm cơ đáng sợ kia! Đứa nhỏ này, dường như từ nhỏ tới lớn vẫn luôn giấu kín thực lực của mình?!
"Ngươi vậy mà thật sự có loại lực lượng này." Ngô Năng cảm thấy rung động.
Đáng chết! Nếu như hắn sớm biết Ngô Huy có loại lực lượng này...
"Ngươi nếu đã có được loại lực lượng này, vì cái gì còn nhờ vả chúng ta đi tới nơi này, chẳng phải bằng vào chính ngươi là có thể tuỳ tiện giải quyết?" Ngô Năng nhíu mày hỏi.
"Ha ha ha, ngươi cứ nói đi?" Trên khóe miệng của Ngô Huy lộ ra một nụ cười tàn nhẫn: "Hơn mười năm... theo ta dần dần lớn lên, nhận hết sự trào phúng của các ngươi, ngày thường phụ thân còn khuyên bảo ta phải tôn trọng các ngươi...thế nhưng... sau khi phụ thân chết, ta đã thấy rõ được thái độ của các ngươi...ha ha, có một số việc, cần phải có sự bàn giao. Ta thật vất vả mới có thể đem toàn bộ các ngươi mang đến nơi đây,
"Ừm...thật sự là hoàn mỹ." Ngô Huy nghiêng đầu sang một bên.
Đám người Ngô Năng cảm thấy kinh hoàng, tên điên! Đây căn bản là một tên điên! Nguyên lai những gì mà Ngô Diệu Thiên làm trong những năm này cũng không phải là trợ giúp con trai suy nhược đột phá cực hạn, mà là vì muốn hạn chế đứa con trai điên này của mình! Đáng chết!
"Chỉ là một chiến sĩ cấp B mà thôi..." Trong mắt của Ngô Năng lóe lên tia sáng lạnh lẽo, nói: "Nếu như thế, vậy cũng chỉ có thể tru sát ngươi! Chuẩn bị ra tay!"
Đám người đã chuẩn bị sẵn sàng, bọn hắn cũng không tin, chỉ là một tên Ngô Huy, có thể mạnh bao nhiêu!
"Ha ha ha." Ngô Huy chỉ cười cười lành lạnh, nói: "Các ngươi thật sự cho rằng, có được huyết mạch Sâm La của mẫu thân... cấp B của ta, sẽ giống như các ngươi hay sao? Đám gia hỏa ngây thơ...có lẽ..."
"Đây là thời điểm để cho các ngươi kiến thức một chút lực lượng của ta là như thế nào!" Vầng sáng trong tay của Ngô Huy lưu chuyển.
Ô...ô...n...g —— Bộ cơ giáp năng lượng cấp B vừa nãy đã biến mất, thế nhưng hiện tại, quanh người của Ngô Huy, lại tràn ngập hào quang càng kinh khủng hơn, xông thẳng lên trời! Vầng sáng vờn quanh đáng sợ! Giống như là một con cự long đáng sợ, thậm chí còn đem Trần Phong ở bên cạnh hắn đánh bay ra bên ngoài!
"Ngươi..." Trần Phong hoảng sợ lui lại, lặng yên không một tiếng động giấu cánh tay phải đi. Trong lúc Ngô Huy nói chuyện, tất cả những năng lực mà Ngô Năng thi triển ra, kỳ thật đều đang khóa chặt vào Trần Phong! Bởi vì chỉ có như thế, hai người mới có thể liên hợp, chế tác ra một chút hình ảnh thị giác mạnh mẽ! Cho dù là không có sức chiến đấu!
Thế nhưng ——ít nhất là nhìn cũng rất bá khí nha!
"Ngô Năng, xem ở chuyện ở Ngô Gia ngươi cũng có một chút cống hiến, ta vẻn vẹn chỉ công kích ngươi một chiêu, ngươi nếu như có thể ngăn trở, ân oán giữa ta và ngươi coi như là chấm dứt." Ngô Huy thản nhiên nói.
Hắn giơ tay lên, vầng sáng kinh khủng vờn quanh chung quanh, hạt ánh sáng đầy trời ngưng kết ở trong tay của hắn, xuất hiện một thanh trường kiếm màu đen nhánh tràn ngập khí tức kinh khủng.
"Năng lực của ta, có tên là Sâm La Vạn Tượng! Mà đây, chỉ là thức thứ nhất của Sâm La Vạn Tượng——Thần Kiếm Địa Ngục! Đây là lực lượng thần bí do mẫu thân của ta lưu tại trong huyết mạch của ta, là lực lượng truyền thừa." Ngô Huy từng bước đi tới gần.
Ô...ô...n...g —— Hào quang không ngừng ngưng tụ.
"Nó chỉ có một cái đặc tính!" Ngô Huy mỉa mai nói: "Đó là có thể chém đứt hết thảy mọi vật ở dưới cái gầm trời này! Đã từng có một gen chiến sĩ cấp A mạo phạm Ngô gia, Ngô gia rơi vào nguy cơ, ta đã từng lặng yên dùng thanh kiếm này chém chết hắn."
"Ừm...các ngươi chắc hẳn là không nhớ rõ." Ngô Huy tự lẩm bẩm.
Đám người Ngô Năng đổ mồ hôi lạnh toàn thân, tê cả da đầu.
Cấp A...chém giết cấp A...Ngô Huy vậy mà lại mạnh tới mức này?!
"Đi chết đi!" Trên khóe miệng của Ngô Huy lộ ra một nụ cười gằn.
Tất cả ánh sáng sáng chói vào thời khắc này được thu lại, mục tiêu khóa chặt —— Ngô Năng! Hào quang trong tay của Ngô Huy tuôn ra.
"Chém!" Ngô Huy lạnh lùng nói.
"Cẩn thận!" Tâm trạng của Ngô Năng trở nên khẩn trương, hắn nhớ tới một chuyện! Đã từng, Ngô gia đã từng có một mối nguy hiểm kinh khủng như vậy, về sau không hiểu sao lại biến mất, hắn nguyên lai còn tưởng rằng là do Ngô Diệu Thiên dùng thân phận Chế tác đại sư của chính mình xin giúp đỡ, hiện tại xem ra...lại có thể là Ngô Huy?!
Cái tên này là loại yêu nghiệt gì? Nếu thật là như vậy, tuyệt đối không thể chống đỡ chính diện cùng với hắn! Ngô Năng theo bản năng cảm thấy sợ hãi.
"Ngăn cản cho ta!" Hắn hạ lệnh cho một gen chiến sĩ ngăn ở trước mặt, mà đúng vào lúc này, năng lực của Ngô Huy vào thời khắc này đã tỏa ra, tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn cảnh này, vô luận là Ngô Năng hay là Trần Phong, thậm chí cả chính Ngô Huy!
Lần này...thật sự sẽ xuất hiện sao?
Ô...ô...n...g —— Hư không rung động.
Ở phía chân trời xa xôi, khí tức đen kịt không ngừng lấp lánh, có một thanh kiếm màu đen kinh khủng xuất hiện, dường như có thể xuyên qua chân trời xa xôi, phá toái hư không chém giết đến!
"Không tốt!" Sắc mặt của Ngô Năng đại biến, thứ này, thế mà ở bên trong sự tưởng tượng của hắn không khác nhau một chút nào! Một thanh kiếm có thể chém giết cường giả cấp A...
"Trốn!" Hắn quát to một tiếng.
Nhưng mà, đã muộn, Thần Kiếm Địa Ngục chém qua, gen chiến sĩ ngăn ở trước mặt Ngô Năng, một gen chiến sĩ từng thuộc về gia tộc Ngô gia, bị chẻ làm hai, máu tươi bắn ra tung toé, sống lưng của tất cả mọi người phát lạnh.
Thần Kiếm Địa Ngục
"Ha ha ha." Ngô Huy cười lớn.
Đám người Ngô Năng lại càng lộ ra vẻ kinh sợ.
Là thật hay giả? Nếu như hết thảy đều đúng như Ngô Huy nói như vậy...
"Cẩn thận một chút." Ngô Năng hít vào một hơi thật sâu.
Trước mắt đã đến thời khắc cuối cùng, tuyệt đối không thể sai lầm, hắn nháy mắt, khiến cho mọi người lặng yên không tiếng động vây quanh Ngô Huy, vô luận hắn nói là thật hay giả, tuyệt đối không thể để cho hắn chạy mất. Trong thời gian mà Ngô Huy nói nhảm, càng có nhiều người của bọn hắn từ đằng xa chạy đến. Thuận tiện...hắn cũng muốn xem thử xem, cái thằng nhóc mà hắn đã nhìn từ lúc nhỏ cho đến lớn này! Thật sự có được loại thực lực khủng bố này hay sao? Trong ấn tượng của hắn, cái thằng nhóc này vẫn luôn là phế vật!
"Ta không cam lòng a!" Ngô Huy tự lẩm bẩm.
Ô...ô...n...g ——Hào quang quen thuộc lóe lên.
Ngô Năng trợn to con mắt nhìn cảnh này, cái hào quang này hắn đã quá quen thuộc! Đây là năng lực của Ngô Huy! Trong trí nhớ của hắn, mỗi một lần Ngô Huy thi triển năng lực này, thì sẽ trong nháy mắt chấm dứt, không tạo ra được bất kỳ một hiệu quả nào, thế nhưng nếu như những gì mà nãy giờ Ngô Huy nói đều là thật...
Hào quang lấp lánh vào thời khắc này tuôn ra, quanh người của Ngô Huy thế mà xuất hiện một bộ cơ giáp năng lượng tràn ngập uy năng kinh khủng!
Đó là ——uy năng cấp B!
"Hít hà -zzz!" Đám người hít vào một ngụm khí lạnh, không chỉ là bởi vì thực lực của Ngô Huy, nói thật, chỉ là một chiến sĩ cấp B bọn hắn còn không để vào trong mắt, thế nhưng điều khiến cho người ta hoảng sợ chính là tuổi tác của Ngô Huy a! Hắn mới bao lớn?! Còn có...cái tâm cơ đáng sợ kia! Đứa nhỏ này, dường như từ nhỏ tới lớn vẫn luôn giấu kín thực lực của mình?!
"Ngươi vậy mà thật sự có loại lực lượng này." Ngô Năng cảm thấy rung động.
Đáng chết! Nếu như hắn sớm biết Ngô Huy có loại lực lượng này...
"Ngươi nếu đã có được loại lực lượng này, vì cái gì còn nhờ vả chúng ta đi tới nơi này, chẳng phải bằng vào chính ngươi là có thể tuỳ tiện giải quyết?" Ngô Năng nhíu mày hỏi.
"Ha ha ha, ngươi cứ nói đi?" Trên khóe miệng của Ngô Huy lộ ra một nụ cười tàn nhẫn: "Hơn mười năm... theo ta dần dần lớn lên, nhận hết sự trào phúng của các ngươi, ngày thường phụ thân còn khuyên bảo ta phải tôn trọng các ngươi...thế nhưng... sau khi phụ thân chết, ta đã thấy rõ được thái độ của các ngươi...ha ha, có một số việc, cần phải có sự bàn giao. Ta thật vất vả mới có thể đem toàn bộ các ngươi mang đến nơi đây,
"Ừm...thật sự là hoàn mỹ." Ngô Huy nghiêng đầu sang một bên.
Đám người Ngô Năng cảm thấy kinh hoàng, tên điên! Đây căn bản là một tên điên! Nguyên lai những gì mà Ngô Diệu Thiên làm trong những năm này cũng không phải là trợ giúp con trai suy nhược đột phá cực hạn, mà là vì muốn hạn chế đứa con trai điên này của mình! Đáng chết!
"Chỉ là một chiến sĩ cấp B mà thôi..." Trong mắt của Ngô Năng lóe lên tia sáng lạnh lẽo, nói: "Nếu như thế, vậy cũng chỉ có thể tru sát ngươi! Chuẩn bị ra tay!"
Đám người đã chuẩn bị sẵn sàng, bọn hắn cũng không tin, chỉ là một tên Ngô Huy, có thể mạnh bao nhiêu!
"Ha ha ha." Ngô Huy chỉ cười cười lành lạnh, nói: "Các ngươi thật sự cho rằng, có được huyết mạch Sâm La của mẫu thân... cấp B của ta, sẽ giống như các ngươi hay sao? Đám gia hỏa ngây thơ...có lẽ..."
"Đây là thời điểm để cho các ngươi kiến thức một chút lực lượng của ta là như thế nào!" Vầng sáng trong tay của Ngô Huy lưu chuyển.
Ô...ô...n...g —— Bộ cơ giáp năng lượng cấp B vừa nãy đã biến mất, thế nhưng hiện tại, quanh người của Ngô Huy, lại tràn ngập hào quang càng kinh khủng hơn, xông thẳng lên trời! Vầng sáng vờn quanh đáng sợ! Giống như là một con cự long đáng sợ, thậm chí còn đem Trần Phong ở bên cạnh hắn đánh bay ra bên ngoài!
"Ngươi..." Trần Phong hoảng sợ lui lại, lặng yên không một tiếng động giấu cánh tay phải đi. Trong lúc Ngô Huy nói chuyện, tất cả những năng lực mà Ngô Năng thi triển ra, kỳ thật đều đang khóa chặt vào Trần Phong! Bởi vì chỉ có như thế, hai người mới có thể liên hợp, chế tác ra một chút hình ảnh thị giác mạnh mẽ! Cho dù là không có sức chiến đấu!
Thế nhưng ——ít nhất là nhìn cũng rất bá khí nha!
"Ngô Năng, xem ở chuyện ở Ngô Gia ngươi cũng có một chút cống hiến, ta vẻn vẹn chỉ công kích ngươi một chiêu, ngươi nếu như có thể ngăn trở, ân oán giữa ta và ngươi coi như là chấm dứt." Ngô Huy thản nhiên nói.
Hắn giơ tay lên, vầng sáng kinh khủng vờn quanh chung quanh, hạt ánh sáng đầy trời ngưng kết ở trong tay của hắn, xuất hiện một thanh trường kiếm màu đen nhánh tràn ngập khí tức kinh khủng.
"Năng lực của ta, có tên là Sâm La Vạn Tượng! Mà đây, chỉ là thức thứ nhất của Sâm La Vạn Tượng——Thần Kiếm Địa Ngục! Đây là lực lượng thần bí do mẫu thân của ta lưu tại trong huyết mạch của ta, là lực lượng truyền thừa." Ngô Huy từng bước đi tới gần.
Ô...ô...n...g —— Hào quang không ngừng ngưng tụ.
"Nó chỉ có một cái đặc tính!" Ngô Huy mỉa mai nói: "Đó là có thể chém đứt hết thảy mọi vật ở dưới cái gầm trời này! Đã từng có một gen chiến sĩ cấp A mạo phạm Ngô gia, Ngô gia rơi vào nguy cơ, ta đã từng lặng yên dùng thanh kiếm này chém chết hắn."
"Ừm...các ngươi chắc hẳn là không nhớ rõ." Ngô Huy tự lẩm bẩm.
Đám người Ngô Năng đổ mồ hôi lạnh toàn thân, tê cả da đầu.
Cấp A...chém giết cấp A...Ngô Huy vậy mà lại mạnh tới mức này?!
"Đi chết đi!" Trên khóe miệng của Ngô Huy lộ ra một nụ cười gằn.
Tất cả ánh sáng sáng chói vào thời khắc này được thu lại, mục tiêu khóa chặt —— Ngô Năng! Hào quang trong tay của Ngô Huy tuôn ra.
"Chém!" Ngô Huy lạnh lùng nói.
"Cẩn thận!" Tâm trạng của Ngô Năng trở nên khẩn trương, hắn nhớ tới một chuyện! Đã từng, Ngô gia đã từng có một mối nguy hiểm kinh khủng như vậy, về sau không hiểu sao lại biến mất, hắn nguyên lai còn tưởng rằng là do Ngô Diệu Thiên dùng thân phận Chế tác đại sư của chính mình xin giúp đỡ, hiện tại xem ra...lại có thể là Ngô Huy?!
Cái tên này là loại yêu nghiệt gì? Nếu thật là như vậy, tuyệt đối không thể chống đỡ chính diện cùng với hắn! Ngô Năng theo bản năng cảm thấy sợ hãi.
"Ngăn cản cho ta!" Hắn hạ lệnh cho một gen chiến sĩ ngăn ở trước mặt, mà đúng vào lúc này, năng lực của Ngô Huy vào thời khắc này đã tỏa ra, tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn cảnh này, vô luận là Ngô Năng hay là Trần Phong, thậm chí cả chính Ngô Huy!
Lần này...thật sự sẽ xuất hiện sao?
Ô...ô...n...g —— Hư không rung động.
Ở phía chân trời xa xôi, khí tức đen kịt không ngừng lấp lánh, có một thanh kiếm màu đen kinh khủng xuất hiện, dường như có thể xuyên qua chân trời xa xôi, phá toái hư không chém giết đến!
"Không tốt!" Sắc mặt của Ngô Năng đại biến, thứ này, thế mà ở bên trong sự tưởng tượng của hắn không khác nhau một chút nào! Một thanh kiếm có thể chém giết cường giả cấp A...
"Trốn!" Hắn quát to một tiếng.
Nhưng mà, đã muộn, Thần Kiếm Địa Ngục chém qua, gen chiến sĩ ngăn ở trước mặt Ngô Năng, một gen chiến sĩ từng thuộc về gia tộc Ngô gia, bị chẻ làm hai, máu tươi bắn ra tung toé, sống lưng của tất cả mọi người phát lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.