Chương 391: Thiếu nữ thần bí
Trừ Chín Mươi
17/11/2019
Thiếu nữ thần bí
Thiếu nữ thần bí
Nếu là ở thế giới bình thường, hắn căn bản sẽ không dám làm như thế, thế nhưng ở chỗ này...Hắc hắc. Trần Phong theo ấn ký rất mau liền tìm được hắn, ở nơi đó có một đám người mặc áo đen đang chụm lại cùng một chỗ, đang thảo luận cái gì đó, về chuyện cái thế giới này vì sao lại không có màu sắc...
"Này, các vị." Trần Phong cười híp mắt chào hỏi.
"Trần Phong?!" Người trung niên giận dữ nói: "Ngươi đừng có khinh người quá đáng!"
Xoạt! Từng ánh mắt lạnh băng đem Trần Phong khóa chặt.
"Muốn đi ra ngoài hay không?" Trần Phong lạnh nhạt hỏi.
"Ngươi có biện pháp sao?" Người trung niên bỗng nhiên hỏi lại.
"Không thử một chút làm sao biết?" Trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười, mang theo ý vị thâm trường.
Thảo nguyên Thanh Hà, ở vị trí nguyên bản là pháp trận đá tảng, giờ phút này lại có một toà cung điện to lớn xuất hiện, đám người Trần Phong đang ẩn núp ở phía xa xa, đang thương thảo kế hoạch làm như thế nào để chui vào cung điện. Căn cứ theo phỏng đoán, manh mối để cho mọi người rời đi khỏi nơi đây, rất có thể chính là ở đây!
"Chúng ta có thể lặng lẽ xử lý đội tuần tra." Người trung niên đề nghị.
Hắn là gen chiến sĩ cấp A! Mà binh lính của cái đội tuần tra chỉ là cấp B, cho dù số lượng có nhiều hơn nữa, cũng đều không phải là đối thủ của hắn, chỉ cần những người khác khống chế tốt năng lượng không tiết ra ngoài, hẳn là có thể nhẹ nhõm xử lý...
"Một mình ngài ra tay quá lãng phí năng lượng, chúng ta tác chiến cùng một chỗ có lẽ sẽ có thể..." Có người nói.
"Ta cảm thấy chúng ta hẳn là nên bỏ qua đội tuần tra trực tiếp chui vào." Cũng có người đề nghị.
Đám người nghị luận ầm ĩ.
Trần Phong dùng ánh mắt quét qua đội tuần tra trước mắt, nói đùa cái gì thế, nếu như chỉ cần đơn giản chui vào toà cung điện kia, hắn còn tìm những người này tới để làm gì?!
Xoạt! Trong mắt của Trần Phong lóe lên tia sáng lạnh.
Ô...ô...n...g —— Bộ cơ giáp năng lượng trong nháy mắt liền được ngưng tụ xong.
"Trần Phong, ngươi muốn làm gì?"
Sắc mặt của người trung niên trong nháy mắt đại biến, con hàng này điên rồi à?!
"Còn có thể làm cái gì?" Trần Phong cười lạnh một tiếng.
Oanh! Hắn đánh một quyền tới, năng lượng kinh khủng trong nháy mắt nổ tung!
Phốc! Một tên binh lính trong đội tuần tra chết tại chỗ! Đây chính là sức chiến đấu bây giờ của Trần Phong, ở bên trong cái không gian đặc thù mà quỷ dị này, sức chiến đấu của Trần Phong đã tăng vọt đến cấp A đỉnh phong!
"Ngươi điên rồi!" Người trung niên gầm nhẹ: "Ngươi sẽ làm kinh động những người khác."
"Ta biết." Trần Phong cười nhạt một tiếng: "Cái cung điện này lớn như vậy, ở bên trong sẽ có bao nhiêu người? Chui vào làm cái gì? Ám sát làm cái gì? Ngươi có tin hay không, vô luận là ở bên ngoài này có bao nhiêu người, chỉ cần ở bên trong xảy ra chiến đấu, những người kia vẫn sẽ rất nhanh chạy tới, đem chúng ta vây quanh, còn có thể làm được cái gì?"
"Cho nên, phương pháp này là đơn giản nhất, cứ giết sạch những người ngáng đường chúng ta! Đem tất cả mọi người giết sạch!"
Xoạt! Cửa chính của toà cung điện bỗng nhiên mở ra, từng đội ngũ binh lính từ bên trong giết ra, thuần một sắc cấp B! Không chỉ có như thế, ở bên trong còn có hai chiến sĩ mặc quần áo hoa lệ đi ra, sát ý sục sôi.
"Tự tiện xông vào cung điện, giết không tha!" Âm thanh lạnh lùng truyền đến.
"Ngươi nhìn đi...bọn hắn đã tới!" Trần Phong cười nhạt một tiếng.
"Lợi hại." Người trung niên thầm mắng một tiếng, sớm biết Trần Phong ngu xuẩn như thế, hắn sẽ không đi theo con hàng này! Về phần hiện tại...
"Giết!" Người trung niên cắn răng nói ra.
Oanh! Chiến đấu bùng nổ trong nháy mắt.
Lấy Trần Phong làm người dẫn đầu, mọi người cũng nhào vào chém giết, Trần Phong cùng với người trung niên ngăn cản hai chiến sĩ cấp A, những người còn lại phụ trách thanh lý binh lính cấp B! Rất nhanh, chiến đấu liền kết thúc, ở phía trước cung điện, máu chảy thành sông.
Hai tên cấp A cuối cùng cũng bị Trần Phong cùng với người trung niên chém chết, đám binh lính cấp B thì đã bị tiêu diệt hoàn toàn, thậm chí thủ hạ của người trung niên cũng chết một nửa!
"Đi thôi." Trần Phong dẫn mọi người bước vào đại điện.
"A...địch tập kích!"
"Bọn hắn đã xông vào!"
"Trời ạ, thật là đáng sợ..."
Từng tiếng tiếng thét hoảng sợ chói tai không ngừng vang lên, nhân viên phục vụ bên trong cung điện bị dọa chạy tán loạn bốn phía.
Ở đây... Trần Phong hơi híp tròng mắt lại, toà cung điện này mặc dù vàng son lộng lẫy, thế nhưng bên trong cũng không lớn, chỉ có mấy trăm mét, không xê xích bao nhiêu so với một nhà hàng ở Tinh Thành, mà làm cho người ta kinh ngạc nhất chính là...trong này, thế mà lại giam giữ một cô gái!
Trong đại sảnh, có vô số đạo xiềng xích lập loè ánh sáng màu trắng đen kỳ dị, đem thân thể của một cô gái khóa lại toàn bộ, căn bản là không có cách nào có thể động đậy, đây là một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, rất xinh đẹp. Cho dù Trần Phong chưa bao giờ thấy qua nàng, thế nhưng không hiểu sao, hắn lại có một cảm giác thiếu nữ này vô cùng quen thuộc, dường như đã gặp qua ở một nơi nào đó, hơn nữa đôi mắt của nàng, lại tràn đầy một màu xanh thăm thẳm sâu trong đại dương.
Chờ một chút, màu xanh?! Trần Phong bỗng nhiên bừng tỉnh, đôi mắt của cô bé này, lại có màu sắc?!
"Cẩn thận." Trần Phong nhắc nhở, nhưng mà...
Bang! Thiếu nữ lay động xiềng xích trong tay, ánh sáng màu xanh lam tản ra xung quanh, hết thảy mọi thứ chung quanh trong nháy mắt đứng im, chỉ có ánh sáng màu xanh lam đang không ngừng tỏa ra, mấy vị chiến sĩ đang đi về hướng thiếu nữ cũng hơi ngừng lại.
Một giây, hai giây, ba giây!
Oanh! Hết thảy xiềng xích nổ tung, ánh sáng màu xanh lam trong nháy mắt bùng nổ.
Phốc! Hết thảy gen chiến sĩ tới gần nàng trong phạm vi mười mét, chết toàn bộ! Đoàn đội to lớn của người trung niên, thế mà vẻn vẹn chỉ còn lại có năm người!
"Đã chờ các ngươi rất lâu." Trên khóe miệng của thiếu nữ lộ ra một nụ cười.
Trần Phong:???
"Gen Công Hội các ngươi làm việc vẫn như cũ bá đạo như vậy." Thiếu nữ nói.
Gen Công Hội??? Bá đạo cái gì? Trần Phong:???
Nhưng mà, lúc hắn quay đầu lại nhìn người trung niên, bỗng nhiên ý thức được cái gì đó.
Đây là một cái bẫy! Đối phương dùng toàn bộ thảo nguyên Thanh Hà làm bản gốc để thiết trí ra không gian độc lập, ván cờ đã được thiết lập, khẳng định không phải là vì bọn hắn, mà là vì thiếu nữ này?! Mà theo lời nói của thiếu nữ này, thì nàng lại đang đợi người của Gen Công Hội?!
Cho nên...đây là một cái thế lực thần bí nào đó đang quyết đấu với Gen Công Hội! Mấy người Trần Phong, chỉ là trong lúc vô tình bị cuốn vào bên trong cái tràng tai nạn này, mà bây giờ, thiếu nữ này, đã nhận định bọn hắn là người của Gen Công Hội!
"Đáng chết!" Trần Phong bỗng nhiên ý thức được một chút không ổn, những người dám đối kháng với Gen Công Hội, sẽ có thực lực cường đại cỡ nào?
"Rút lui!" Trần Phong kinh hãi.
Người trung niên cũng mang theo mấy người còn lại trong đoàn đội nhanh chóng rút lui. Nhưng mà, đã muộn.
Ô...ô...n...g —— Ánh sáng màu xanh lam bùng nổ.
Hết thảy mọi thứ chung quanh dường như cũng ở trong cái nháy mắt này chậm lại.
Thiếu nữ thần bí
Nếu là ở thế giới bình thường, hắn căn bản sẽ không dám làm như thế, thế nhưng ở chỗ này...Hắc hắc. Trần Phong theo ấn ký rất mau liền tìm được hắn, ở nơi đó có một đám người mặc áo đen đang chụm lại cùng một chỗ, đang thảo luận cái gì đó, về chuyện cái thế giới này vì sao lại không có màu sắc...
"Này, các vị." Trần Phong cười híp mắt chào hỏi.
"Trần Phong?!" Người trung niên giận dữ nói: "Ngươi đừng có khinh người quá đáng!"
Xoạt! Từng ánh mắt lạnh băng đem Trần Phong khóa chặt.
"Muốn đi ra ngoài hay không?" Trần Phong lạnh nhạt hỏi.
"Ngươi có biện pháp sao?" Người trung niên bỗng nhiên hỏi lại.
"Không thử một chút làm sao biết?" Trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười, mang theo ý vị thâm trường.
Thảo nguyên Thanh Hà, ở vị trí nguyên bản là pháp trận đá tảng, giờ phút này lại có một toà cung điện to lớn xuất hiện, đám người Trần Phong đang ẩn núp ở phía xa xa, đang thương thảo kế hoạch làm như thế nào để chui vào cung điện. Căn cứ theo phỏng đoán, manh mối để cho mọi người rời đi khỏi nơi đây, rất có thể chính là ở đây!
"Chúng ta có thể lặng lẽ xử lý đội tuần tra." Người trung niên đề nghị.
Hắn là gen chiến sĩ cấp A! Mà binh lính của cái đội tuần tra chỉ là cấp B, cho dù số lượng có nhiều hơn nữa, cũng đều không phải là đối thủ của hắn, chỉ cần những người khác khống chế tốt năng lượng không tiết ra ngoài, hẳn là có thể nhẹ nhõm xử lý...
"Một mình ngài ra tay quá lãng phí năng lượng, chúng ta tác chiến cùng một chỗ có lẽ sẽ có thể..." Có người nói.
"Ta cảm thấy chúng ta hẳn là nên bỏ qua đội tuần tra trực tiếp chui vào." Cũng có người đề nghị.
Đám người nghị luận ầm ĩ.
Trần Phong dùng ánh mắt quét qua đội tuần tra trước mắt, nói đùa cái gì thế, nếu như chỉ cần đơn giản chui vào toà cung điện kia, hắn còn tìm những người này tới để làm gì?!
Xoạt! Trong mắt của Trần Phong lóe lên tia sáng lạnh.
Ô...ô...n...g —— Bộ cơ giáp năng lượng trong nháy mắt liền được ngưng tụ xong.
"Trần Phong, ngươi muốn làm gì?"
Sắc mặt của người trung niên trong nháy mắt đại biến, con hàng này điên rồi à?!
"Còn có thể làm cái gì?" Trần Phong cười lạnh một tiếng.
Oanh! Hắn đánh một quyền tới, năng lượng kinh khủng trong nháy mắt nổ tung!
Phốc! Một tên binh lính trong đội tuần tra chết tại chỗ! Đây chính là sức chiến đấu bây giờ của Trần Phong, ở bên trong cái không gian đặc thù mà quỷ dị này, sức chiến đấu của Trần Phong đã tăng vọt đến cấp A đỉnh phong!
"Ngươi điên rồi!" Người trung niên gầm nhẹ: "Ngươi sẽ làm kinh động những người khác."
"Ta biết." Trần Phong cười nhạt một tiếng: "Cái cung điện này lớn như vậy, ở bên trong sẽ có bao nhiêu người? Chui vào làm cái gì? Ám sát làm cái gì? Ngươi có tin hay không, vô luận là ở bên ngoài này có bao nhiêu người, chỉ cần ở bên trong xảy ra chiến đấu, những người kia vẫn sẽ rất nhanh chạy tới, đem chúng ta vây quanh, còn có thể làm được cái gì?"
"Cho nên, phương pháp này là đơn giản nhất, cứ giết sạch những người ngáng đường chúng ta! Đem tất cả mọi người giết sạch!"
Xoạt! Cửa chính của toà cung điện bỗng nhiên mở ra, từng đội ngũ binh lính từ bên trong giết ra, thuần một sắc cấp B! Không chỉ có như thế, ở bên trong còn có hai chiến sĩ mặc quần áo hoa lệ đi ra, sát ý sục sôi.
"Tự tiện xông vào cung điện, giết không tha!" Âm thanh lạnh lùng truyền đến.
"Ngươi nhìn đi...bọn hắn đã tới!" Trần Phong cười nhạt một tiếng.
"Lợi hại." Người trung niên thầm mắng một tiếng, sớm biết Trần Phong ngu xuẩn như thế, hắn sẽ không đi theo con hàng này! Về phần hiện tại...
"Giết!" Người trung niên cắn răng nói ra.
Oanh! Chiến đấu bùng nổ trong nháy mắt.
Lấy Trần Phong làm người dẫn đầu, mọi người cũng nhào vào chém giết, Trần Phong cùng với người trung niên ngăn cản hai chiến sĩ cấp A, những người còn lại phụ trách thanh lý binh lính cấp B! Rất nhanh, chiến đấu liền kết thúc, ở phía trước cung điện, máu chảy thành sông.
Hai tên cấp A cuối cùng cũng bị Trần Phong cùng với người trung niên chém chết, đám binh lính cấp B thì đã bị tiêu diệt hoàn toàn, thậm chí thủ hạ của người trung niên cũng chết một nửa!
"Đi thôi." Trần Phong dẫn mọi người bước vào đại điện.
"A...địch tập kích!"
"Bọn hắn đã xông vào!"
"Trời ạ, thật là đáng sợ..."
Từng tiếng tiếng thét hoảng sợ chói tai không ngừng vang lên, nhân viên phục vụ bên trong cung điện bị dọa chạy tán loạn bốn phía.
Ở đây... Trần Phong hơi híp tròng mắt lại, toà cung điện này mặc dù vàng son lộng lẫy, thế nhưng bên trong cũng không lớn, chỉ có mấy trăm mét, không xê xích bao nhiêu so với một nhà hàng ở Tinh Thành, mà làm cho người ta kinh ngạc nhất chính là...trong này, thế mà lại giam giữ một cô gái!
Trong đại sảnh, có vô số đạo xiềng xích lập loè ánh sáng màu trắng đen kỳ dị, đem thân thể của một cô gái khóa lại toàn bộ, căn bản là không có cách nào có thể động đậy, đây là một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, rất xinh đẹp. Cho dù Trần Phong chưa bao giờ thấy qua nàng, thế nhưng không hiểu sao, hắn lại có một cảm giác thiếu nữ này vô cùng quen thuộc, dường như đã gặp qua ở một nơi nào đó, hơn nữa đôi mắt của nàng, lại tràn đầy một màu xanh thăm thẳm sâu trong đại dương.
Chờ một chút, màu xanh?! Trần Phong bỗng nhiên bừng tỉnh, đôi mắt của cô bé này, lại có màu sắc?!
"Cẩn thận." Trần Phong nhắc nhở, nhưng mà...
Bang! Thiếu nữ lay động xiềng xích trong tay, ánh sáng màu xanh lam tản ra xung quanh, hết thảy mọi thứ chung quanh trong nháy mắt đứng im, chỉ có ánh sáng màu xanh lam đang không ngừng tỏa ra, mấy vị chiến sĩ đang đi về hướng thiếu nữ cũng hơi ngừng lại.
Một giây, hai giây, ba giây!
Oanh! Hết thảy xiềng xích nổ tung, ánh sáng màu xanh lam trong nháy mắt bùng nổ.
Phốc! Hết thảy gen chiến sĩ tới gần nàng trong phạm vi mười mét, chết toàn bộ! Đoàn đội to lớn của người trung niên, thế mà vẻn vẹn chỉ còn lại có năm người!
"Đã chờ các ngươi rất lâu." Trên khóe miệng của thiếu nữ lộ ra một nụ cười.
Trần Phong:???
"Gen Công Hội các ngươi làm việc vẫn như cũ bá đạo như vậy." Thiếu nữ nói.
Gen Công Hội??? Bá đạo cái gì? Trần Phong:???
Nhưng mà, lúc hắn quay đầu lại nhìn người trung niên, bỗng nhiên ý thức được cái gì đó.
Đây là một cái bẫy! Đối phương dùng toàn bộ thảo nguyên Thanh Hà làm bản gốc để thiết trí ra không gian độc lập, ván cờ đã được thiết lập, khẳng định không phải là vì bọn hắn, mà là vì thiếu nữ này?! Mà theo lời nói của thiếu nữ này, thì nàng lại đang đợi người của Gen Công Hội?!
Cho nên...đây là một cái thế lực thần bí nào đó đang quyết đấu với Gen Công Hội! Mấy người Trần Phong, chỉ là trong lúc vô tình bị cuốn vào bên trong cái tràng tai nạn này, mà bây giờ, thiếu nữ này, đã nhận định bọn hắn là người của Gen Công Hội!
"Đáng chết!" Trần Phong bỗng nhiên ý thức được một chút không ổn, những người dám đối kháng với Gen Công Hội, sẽ có thực lực cường đại cỡ nào?
"Rút lui!" Trần Phong kinh hãi.
Người trung niên cũng mang theo mấy người còn lại trong đoàn đội nhanh chóng rút lui. Nhưng mà, đã muộn.
Ô...ô...n...g —— Ánh sáng màu xanh lam bùng nổ.
Hết thảy mọi thứ chung quanh dường như cũng ở trong cái nháy mắt này chậm lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.