Chương 40: Huynh đệ đồng tâm
Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
12/04/2013
Mặc dù ba người đồng ý đi theo Hàn Phong học cái "võ học gia truyền" nọ của hắn, nhưng mà để họ bái sư thì lại không đồng ý. Cho nên khi thực hiện, bọn họ đều thanh minh trước là không bái sư, không châm trà, cũng không kỳ vọng đem toàn bộ võ công của Hàn Phong lấy hết về tay, yêu cầu có thể đạt được mục đích nhu cầu của bản thân là ok.
Đối với điểm ấy, Hàn Phong cũng không có dị nghị. Sở dĩ để cho bọn họ cùng nhau luyện, cùng lúc là do cảm động tình cảm huynh đệ của họ đối với mình, nên để cho bọn họ theo mình luyện, dù sao cũng có được chỗ tốt. Về phương diện khác, làm đem bọn họ làm chuột bạch, xem thử coi bọn hắn dựa vào bộ động tác này luyện, có thể sinh ra đan lưu hay không, bọn họ liệu có thể cảm thụ được nó hay không? Hơn nữa, hắn mỗi ngày một mình cô đơn rèn luyện, cũng không tránh khỏi quá mức buồn tẻ, tạo điều kiện cho bọn họ, cũng tránh để bọn họ nghi thần nghi quỷ.
"Tụi bây quyết định rồi, vậy sau này không được rút lại đó." Hàn Phong tựa hồ đã liệu đến kết quả này, rất hài lòng gật đầu, "Bây giờ, trước tiên tao nói một chút cơ sở lý luận, sau đó giao tụi mày một ít động tác nhập môn cơ bản."
Sở Suất lúc này nói: "Phong tử, mày đừng có lấy mấy cái kiểu chạy bộ trong TV, hay là đứng tấn, xoạt chân này nọ lừa tụi tao. Mấy thứ này, người địa cầu ai cũng biết, kiên trì rèn luyện hiển nhiên khẳng định có chỗ dùng, nhưng mà cũng không tránh khỏi quá dễ bại lộ.
Hứa Lâm Hổ cùng Lý Vượng hai người đối với câu này đều đồng ý, Hứa Lâm Hổ cũng nói: "Lúc tao ở nhà, cũng luyện qua đứng tấn với đánh bao cát, có nền tảng nhất định rồi. Mấy thứ này tao có thể miễn, mày trực tiếp dạy tao mấy cái cao thâm một chút đi."
Lý Vượng thấy bọn họ hai người ai cũng phát biểu ý kiến của mình, cũng vội vàng nói: "Những cái khác tao không cần. Tao chỉ hy vọng sau khi luyện, có thể cao lên một chút, yêu cầu không nhiều, 10 cm là đủ? Đừng nói với tao là không được, đây là võ học gia truyền nhà mày, dùng nội lực kích thích sinh trưởng của xương, khẳng định có thể được!"
Hàn Phong đột nhiên phát hiện, hình như bản thân đã làm ra một chuyện ngu xuẩn. Quả thực là không có việc gì làm, mới vừa rồi thế nào lại mất bình tĩnh, nói muốn dạy tụi nó võ công chứ?
Hàn Phong đứng lên khỏi ghế, ở giữa phòng ngủ, đầu tiên hướng Sở Suất nói, "Oa tử, kỹ năng cơ bản, lúc mới bắt đầu khẳng định phải làm, hơn nữa còn phải chăm chú mà làm! Đứng tấn là để rèn luyện hạ bàn, cái này mình có thể miễn. Nhưng mà xoạt chân này nọ, khẳng định là không thể thiếu. Đó là kéo duỗi cho dẻo cơ, sau này bị thương thì phải làm sao? Nếu không xoạt chân được mày nghĩ mày làm động tác này được không?" Nói xong, Hàn Phong lui ra một chút nhấc đùi phải lên, trực tiếp đá tới đỉnh đầu. Bàn chân hướng lên trời, chân sau đứng thẳng, thân thể phi thường thẳng đứng, động tác cực kỳ suất khí (đẹp zai ấy)
Bọn họ ba người chưa từng thấy Hàn Phong làm vậy trước mặt. Lúc trước, động tác của hắn vẫn là hay thừ người ra, hơi vụng về, từ lúc nào đột nhiên trở nên linh hoạt như vậy?
Hàn Phong nhất chiêu hướng chân thẳng lên trời, chấn bọn họ một chút.
Đem chân thu hồi lại, Hàn Phong tiếp tục hướng Hứa Lâm Hổ nói: "Lão hổ, tao biết mày có cơ, yên tâm đi, tao sẽ chiếu cố trọng điểm cho mày."
Trong ba người, hắn đối với Hứa Lâm Hổ là xem trọng nhất. Dù sao hứng thú chính là sư phụ tốt nhất, có thể khiến cho lão hổ chịu khổ, lại yêu thích võ thuật, tứ chi cũng phát triển.
Cuối cùng đến phiên Vượng tài: "Vượng tài, mày khẳng định xem truyện tranh tiểu thuyết nhiều quá rồi. Thật đáng tiếc phải nói là, nội lực là cái gì, tạm thời tao cũng còn chưa biết."
Lý Vượng nghe đến đó, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ thất vọng. Bất quá kế tiếp Hàn Phong nói, lại khiến hai mắt hắn bắt đầu sáng lên.
"Bất quá tao cam đoan, chỉ cần mày kiên trì luyện tập, đích xác có thể gia tăng chiều cao."
Ngừng một chút, Hàn Phong bổ sung nói: "Như vậy đi, tụi bây muốn thông qua rèn luyện đạt tới yêu cầu nào, trực tiếp nói cho tao, tao tùy theo khả năng tới đâu mà dạy. Căn cứ theo nhu cầu bất đồng, rồi mới quyết định dạy động tác nào."
"Tao thì ok hết" Hứa Lâm Hổ nói, "Chỉ cần đủ cường thân kiện thể là được. Đương nhiên, tốt nhất sau khi luyện, đánh nhau lợi hại một chút."
Lý Vượng nói: "Tăng chiều cao! Giảm béo! Hai yêu cầu này là đủ."
Sở Suất đẩy gọng kính một chút: "Tao nghĩ trở nên cường tráng hơn một chút. Mặt khác, không biết có thể cải thiện thị lực của tao một chút hay không?"
Hàn Phong bây giờ trong lòng cũng an tâm, yêu cầu của bọn họ đối với hắn mà nói, cũng không mấy khó khăn đạt được.
"Bộ công phu của nhà tao, cũng không có nội công tâm pháp gì." Hàn Phong bắt đầu đem tri thức cơ sở ra, "Nói trắng ra, nó là một bộ động tác, yêu cầu rất đơn giản, chỉ cần tụi bây dựa vào bộ động tác này kiên trì rèn luyện. Qua một thời gian, sẽ thấy hiệu quả. Nguyên lý cũng rất đơn giản, chính là thông qua việc thực hiện bộ động tác đặc biệt này, kích thích tiềm năng trên cơ thể người."
Hàn Phong ngừng lại, nhìn một chút, thấy ba người nhìn chằm chằm vào mình.
Một hồi lâu, Lý Vượng hỏi: "Hết rồi à?"
"Ặc…… Chẳng lẽ tao nói xong rồi mà còn chưa hiểu nữa hả? Nguyên lý là kích thích tiềm năng cơ thể người! Thế thôi, rất đơn giản!" Nét mặt già nua của Hàn Phong có chút nóng lên.
Bí mật của đan lưu, khẳng định là không thể nói ra. Cho dù nói, bọn họ cũng không thể giải thích, ngược lại có thể sẽ dính dáng tới một ít vấn đề rối loạn. Mà trên thực tế, bản thân Hàn Phong đối với phương diện này thừa nhận cũng chỉ có hạn. Căn bản không có thông tin lý luận một cách hệ thống.
Xem ra, biện pháp dấu giếm bọn họ cũng không hoàn toàn tin.
Vì vậy, Hàn Phong liền lập tức dẫn bọn hắn đến thao trường. Sau đó khởi động mệnh lệnh "giả lập" động tác, đặc sắc biểu diễn ra.
Mệnh lệnh "tập" này đã trải qua bổ sung lẫn hoàn thiện của Hàn Phong, nghiêm khắc mà nói, coi như là đã thăng cấp. Hơn nữa, mệnh lệnh này của Hàn Phong khi làm bây giờ, mặc dù vẫn còn chút cảm giác khổ cực, nhưng đã không còn thống khổ nhiều như trước kia nữa, thân thể của hắn đã bắt đầu chậm rãi thích ứng.
Trên một thao trường lớn như thế, một thân ảnh với một loại tiết tấu phi thường quỷ dị cùng động tác lặng yên không tiếng động mà vũ động. Bên cạnh đó, Hứa Lâm Hổ ba người bọn họ miệng mồm há hốc, kinh ngạc mà xem thân ảnh phía trước không ngừng chớp động, quên cả nói chuyện.
Mỗi một động tác, đều phi thường gọn gàng lưu loát, tựa như chiêu thức võ thuật, nhưng lại phi thường không được tự nhiên. Khiến cho người ta kinh ngạc chính là, Hàn Phong dĩ nhiên có thể đem động tác nhìn như một phong cách quái dị, hết sức ăn khớp thi triển ra.
Đại khái sau năm phút đồng hồ, Hàn Phong đã đem bộ động tác hoàn chỉnh thực hiện, sau đó thu công.
Phản ứng của bọn họ, Hàn Phong cũng đã đoán trước. Cho nên, hắn cũng không có quấy nhiễu, mà chờ bọn họ khôi phục tinh thần.
Hứa Lâm Hổ phản ứng đầu tiên nói: "Móa, Phong tử, mày có phải là người không?"
Tính dẻo dai của thân thể Hàn Phong vượt qua tưởng tượng của hắn. Trước giờ hắn vẫn chưa bao giờ nghĩ tới, rằng cơ thể con người có thể làm ra động tác như vậy.
Bị Hứa Lâm Hổ nói, Lý Vượng cùng Sở Suất cũng phục hồi tinh thần lại.
Lý Vượng nhìn thân thể mình một chút, cuống quít lắc đầu nói: "Cơ thể tao xem ra không thích hợp biểu diễn hỗn tạp ký rồi."
Sở Suất vẻ mặt nghi hoặc: "Giống như võ thuật, lại có động tác Yoga, nếu như tao nhớ không lầm, hình như có cả động tác trên TV từng chiếu qua của Tây Tạng Lạt Ma sư tổ…… Khó hiểu, thật khó hiểu."
"Ai cần tụi mày xem hiểu, tụi mày cái gì cũng không cần nghĩ, chỉ cần dựa theo tao mà làm. Mới vừa rồi tao làm mẫu tụi mày xem một chút, cũng không phải muốn tụi mày buộc phải làm được động tác này. Tao sẽ dựa theo nhu cầu mục đích của bản thân tụi mày, rồi chỉ động tác. Vượng tài, yên tâm đi, bảo đảm mày sẽ làm được." Hàn Phong cấp cho bọn hắn một chút an ủi.
Hứa Lâm Hổ cùng Sở Suất hai người gật đầu, chỉ có Lý Vượng lùi bước nói: "Hay là thôi đi, tao……"
Hàn Phong cười: "Bây giờ mày muốn rời khỏi cũng được, rất đơn giản, chỉ cần giữa trưa ngày mai, ở chỗ này cởi hết đồ chạy ba vòng, hehe!"
Hứa Lâm Hổ cùng Sở Suất cũng nở một nụ cười "hế hế hế" theo sau.
Thấy ánh mắt bọn họ không chút hảo ý, Lý Vượng rùng mình một cái, vội vàng vỗ ngực nói: "Chúng ta huynh đệ đồng tâm, tất cả mọi người luyện, như thế nào có thể thiếu tao được? Yên tâm đi, vì hạnh phúc của ngày mai, tao đương nhiên sẽ luyện!"
Vẻ mặt trên mặt hắn rất là kiên nghị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.