Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1210: Đánh cuộc kiếm Thiên Tùng Vân

Tiểu Tiểu Vũ

19/03/2013



- Lý Dương, cậu là anh hùng, anh hùng dân tộc!

Viện trưởng Hoàng cũng đi lại, trên mặt còn có chút kích động. Thanh Minh Thượng Hà Đồ cuối cùng cũng trở về, tuy bức tranh này là chiến lợi phẩm của Lý Dương, nhưng nó cũng là của quốc gia.

Bức tranh như vậy, về tới trong nước, mãi mãi sẽ không bị mất ra ngoài.

Càng huống hồ Lý Dương cũng mở nhà bảo tàng, còn là nhà bảo tàng loại lớn. Tới lúc đó bức tranh này nhất định là vật trấn của nhà bảo tàng mới.

- Viện trưởng hoàng, ông nặng lời rồi!

Lý Dương vội vàng xua tay, anh hùng dân tộc còn tốt một chút. Lúc ở Canada đã từng làm qua một lần rồi, nhưng anh hùng dân tộc lại không phải làm tốt như vậy. Không có thành tựu nhất định, tuyệt đối không xứng danh hiệu vinh vang thế này.

- Ha ha, viện trưởng Hoàng nói là cậu, chính là cậu!

Lão Từ cũng đi lại, nhìn Lý Dương khen ngợi. Trước đây lão Phương và ông là người phản đối đánh cuộc, nhưng bây giờ nhìn thấy thành tích của Lý Dương. Sau khi ngay cả đổ vương đứng thứ hai trên thế giới cũng không thể thắng Lý Dương, trong lòng ông cũng hoàn toàn yên tâm.

- Tiểu Lý, những bảo bối này không phải chuyện đùa, cậu phải nhanh chóng vận chuyển chúng về Bắc Kinh, không được tiếp tục ở chỗ này.

Viện trưởng Hoàng nói một câu. Những bảo bối này càng quan trọng hơn những bảo bối kia, ở Ma Cao cảm giác cũng không an toàn bằng Bắc Kinh.

Dù sao ở Ma Cao cũng từng xảy ra một lần trộm cắp.

- Ông yên tâm, những thứ này đợi sau khi tôi sắp xếp, sẽ ưu tiên đưa về nước trước.

Lý Dương mỉm cười gật đầu, chuyện này không cần viện trưởng Hoàng nói, hắn cũng làm như vậy.

Lúc này, trong lòng Lý Dương cũng có chút hưng phấn Thanh Minh Thượng Hà Đồ tới tay rồi. Lưu Cương đã thay Lý Dương đi nhận những chiến lợi phẫm này, đi cùng còn có một nhóm binh sĩ tinh anh đến từ trong nước.

Đối với Lý Dương mà nói, bảo bối thế này nếu thắng được thì nhất định tới tay sớm một chút, đêm dài lắm mộng.

Ngoài ta bọn Lý Xán cũng đi góp vui, bọn họ muốn tận mắt nhìn thấy Lưu Cương mang món đồ này về. Chiến lợi phẩm lần này quan trọng hơn lần trước.

- Rất tốt!

Viện trưởng Hoàng đang nhìn Lý Dương, trong lòng lại vui mừng vô hạn.

Trước khi tính toán bảo bối của Lý Dương thắng. Trận đấu thứ ba này Lý Dương thu được hai ngàn món đồ cổ khắp thế giới. Nhà bảo tàng loại lớn của hắn đã có căn cơ không phải là một nghèo hai trắng.

Còn có một điều, những bảo bối này còn mạnh hơn không ít so với đồ cổ nhà bảo tàng thông thường. Cho dù quy mô trưng bài sản phẩm không lớn cũng có chất lượng rất cao.

Nhưng điểm quan trọng nhất chính là những món thần khí cấp đỉnh đó trong tay Lý Dương.

Viên trưởng Hoàng nói không chút khoa trương. Bất cứ một nhà bảo tàng nào trên thế giới đều không thể nào so sánh với Lý Dương về số lượng thần khí cấp đỉnh, nếu lấy thời gian nhà bảo tàng của Lý Dương cho dù không bằng, cũng phải có thể chiếm cứ một gốc dương danh thế giới.

Nói cách khác, ngay cả Mona Lysa đều trên tay của Lý Dương, nhà bảo tàng của hắn muốn không hấp dẫn người khác cũng khó.

Nghĩ tới đây trong lòng viện trưởng Hoàng lại có chút hưng phấn và mong chờ. Ông đã nghĩ tới nhanh chóng về hưu tới chỗ Lý Dương làm chủ tịch cố vấn kỹ thuật, nói không chừng nhà bảo tàng của Lý Dương, thật có thể thực hiện nguyện vọng không thể thực hiện ở Cố Cung ông.

Chúc mừng một hồi, bọn người như lão Từ bỏ đi tràn đầy mãn nguyện

Mà lúc này bên ngoài đã hoàn toàn muốn nổ tung.



Hà Vinh công bố kết quả đánh cuộc cùng với suốt cả quá trình cả cuộc đấu, sau khi được biết Lý Dương là liên tục năm lần sô hết quyết thắng Epic Fuerth làm rất nhiều người chấn động.

Đổ vương xếp thứ hai trên thế giới, lại còn quẫn bách như vậy, bị người ta liên tục sô hết năm lần, cuối cùng mới dám theo.

Nhưng Lý Dương dám không ngừng sô hết trước mặt đổ vương thế giới, quyết đoán này quả thật không nhỏ.

Quá đáng nhất là, cuối cùng hắn còn thắng.

Các hãng truyền thông và tờ báo lớn khắp thế giới đều lần lượt đăng chuyện này. Thứ đặt cược trong cuộc đấu này cũng được tung ra. Tuyên bố của các hãng truyền thông Châu Âu đều hối tiếc, bọn họ không thể lấy lại Mona Lysa từ tay người da vàng.

Có một số tờ báo cũng phân tích khách quan. Đổ thuật của Lý Dương quả thật rất cao cường, liên tiếp chiến thắng tuyệt đối không phải là may mắn. Lý Dương bài ra đánh bạc chính là có mưu đồ. Trước mắt xem ra, mục đích của Lý Dương đã đạt được một nữa.

Nhiều ngày thế này, văn vật Ma Cao nhập cảnh cũng đạt tới con số khủng bố một trăm ngàn món.

Bảo bối nhiều như vậy cũng làm cảnh sát Ma Cao bắt đầu bận rộn, cuối cùng lực lượng cảnh sát không đủ, còn mời bộ đội đóng quân đến hỗ trợ, giá trị của những bảo bối này lại không thấp, xảy ra chuyện bọn họ cũng không gánh nổi tránh nhiệm.

Truyền thông nước ngoài cũng đang tiếc nuối, đang lên án Lý Dương, trong nước lại hát vui mừng.

Biết lần này Lý Dương thắng về Thanh Minh Thượng Hà Đồ, rất nhiều truyền thông đều lần lượt khen ngợi Lý Dương. Cố Cung cũng lúc thích hợp tuyên bố ra ngoài, những món bọn họ cất giấu là đồ giả Đại Minh.

Có thật quay về, mọi người đối với chuyện Cô Cung lấy giả làm thật cũng không truy cứu gì, ngược lại lần này chủ động nhận sai của Cố Cung lần này tỏ ý hài lòng.

Mà Thanh Minh Thượng Hà Đồ, Lý Dương cũng đã hứa với viện trưởng Hoàng, sẽ triển lãm một lần ở Cố Cung.

- Chúng tôi đã điều tra rồi, Caray Manchester quả thật là phản bội chúng ta.

Hai ngày sau, phòng của ông cụ. Hà Vinh, ông cụ còn có Lý Dương đang ngồi trên ghế sô pha. Hà Vinh nói.

- Xử lí y thế nào?

Ông cụ thản nhiên nói một câu, cùng này sau khi kết thúc cuộc thi thì bắt đầu điều tra chuyện này. Có người chọc ghẹo bọn họ, bọn họ không thể làm ngơ

Hai ngày này, bọn họ điều tra tất cả, chính Caray Manchester cũng thừa nhận, y quả thật làm chuyện có lỗi với bọn họ.

Hà Vinh thoáng lộ ra chút do dự, cuối cùng mới nói:

- Ý của ông là để y từ nay quy ẩn, không được đặt chân lên giới cờ bạc nữa.

Chuyện quan trọng như vậy, đổ vương Hà không thể không biết, đổ vương Hà vì tuổi đã lớn, bây giờ không có danh bài trên thế giới, nhưng tiếng tăm trước đây của ông không ai không dám xem nhẹ.

- Ông cụ bây giờ đã lớn tuổi, tay hơi run.

Hà Vinh lại vội vàng bổ sung một câu, chuyện này nếu xảy ra ở mười năm trước, hoặc có thể sớm hơn. Caray Manchester tuyệt đối là có kết cuộc thảm rồi.

- Không đủ.

Ông cụ mỉm cười lắc đầu, Hà Vinh lại hơi sửng sốt.

- Làm tay nhanh của y không còn nhanh được nữa, bằng không người ta còn cho rằng chúng ta tùy tiện có thể bắt nạt.

Ông cụ lại thản nhiên nói một câu. Lần này Hà Vinh hoàn toàn hiểu ý của ông cụ.

Làm tay nhanh của y không còn nhanh nữa, gần như là muốn phế đôi tay nhanh này của Caray Manchester. Nếu nói như vậy, sau nay Manchester không thể lăn lộn trên đổ đàn, và cũng không có xung đột gì bới lời nói của đổ vương Hà.

Đối với Caray Manchester mà nói là một nghiêm phạt rất nặng, nhưng nghiêm phạt như vậy trong giới cờ bạc là thường thấy, có làm như vậy họ mới giác ngộ



Caray Manchester trực tiếp bán đứng bọn họ như vậy, chỗ khác kỳ thực nên càng nghiêm trị một chút, để bọn họ thấy biển rộng cũng không quá đáng, có thể giữ lại mạng cũng là tốt rồi.

- Được, tôi hiểu!

Hà Vinh lập tức gật đầu, trong lòng Lý Dương hơi rùng mình. Đây là lần đầu tiên thấy ông cụ sát phạt quả đoán.

Lúc này, lúc nên ra tay thì nhất định phải ra tay, không trừng trị Caray Manchester, ai cũng không bảo đảm sau này một chia bài sẽ cũng bị mua chuộc hay không. Trong này mỗi lần đánh cuộc đều là đồ đánh cược lớn.

Nếu như tất cả mọi người đều mua chuộc chia bài, nếu còn mua chuộc thành công. Trận đấu này bọn họ cũng không cần tiếp tục, thẳng thắn trở thành trò cười.

Trừng phạt nghiêm khắc, mới có thể làm những người đó sợ không dám có hành động khác thường.

Chỉ là đổ vương Hà đã lên tiếng, ông cụ cũng không thể không nể mặt một chút, cho nên mới phế tay của Caray Manchester. Tuy bị phế đi cánh tay, nhưng ông cũng xem là người đầy đủ.

Cái phế này, không phải là chặc đứt, mà là thiêu ống tay, làm y không có khả năng ra tay nhanh.

- Đối với ông Hawes chúng ta nên làm thế nào?

Lý Dương nhỏ giọng hỏi một câu, Caray Manchester là người mà bọn họ dùng tiền mời đến, nhưng lại phản bội bọn họ, tất nhiên phải chịu nghiêm phạt.

Nhưng bọn người ông Hawes mới là đầu sỏ, cũng không thể tha.

- Đối với bọn họ cũng không thể giống như Caray Manchester, nhưng lần này cũng không dễ dàng buông tha cho bọn họ. Ông đã thông báo cho hải quan, mỗi người bọn họ bây giờ đều không thể bình thường xuất cảnh, từ từ sẽ tìm cơ hội dạy cho bọn họ bài học.

Trong mắt ông cụ bỗng lóe lên tia hàn quang. Hà Vinh, Lý Dương đều không nói, ông cụ muốn tự mình ra tay.

Thương lượng một hồi, Hà Vinh bỏ vào phòng, chỉ còn lại Lý Dương và ông cụ.

Đối phó với bọn người ông Hawes không quan trọng. Trước mắt quan trọng nhất đối với Lý Dương là thời gian bắt đầu của trận đánh cuộc thứ tư.

Lý Dương thắng Epic Fuerth, không ai dọa ai, mấy ngày nay ngược lại mọi người đều càng phát điên, ngắn ngủi hai ngày, Lý Dương tiếp kiến rất nhiều người, trong đó có đặt cược của tám người đủ tư cách để thi đấu với Lý Dương.

Những người này cũng đưa ra yêu cầu đơn độc thi đấu, nhưng cuối cùng bị Lý Dương từ chối.

Bọn họ bị từ chối cũng không có đặc biệt để ý, dẫu sau nhiều người, bọn họ càng có nhiều khả năng thắng, người đến tham gia đánh cuộc, mỗi người đều ôm hy vọng thắng trong đầu.

- Cược kiếm Thiên Tùng Vân đi!

Nghiên cứu một hồi, Lý Dương khẽ thở dài. Khát vọng muốn cược kiếm Thiên Tùng Vân nhất tất nhiên là những người Nhật Bản, hai ngày nay Thanh Mộc Vị Ương tìm hắn hai lần, muốn tổ chức một lần đánh cuộc.

Những người Nhật Bản này quả thật là ngoan cố, vừa thua một lần, lần này lại trực tiếp mang đến hơn ba ngàn món đồ cất giấu các loại còn nhiều hơn lần trước.

Ngoài những người Nhật ra, người Hàn Quốc cũng muốn cược, bọn họ muốn cược chính là bảo kiếm Tân La. Trong thời gian ngắn này làm bọn họ thu thêm một số bảo bối.

Nhưng làm Lý Dương chú ý là hai người đến từ Ả Rập, bọn họ cũng muốn đánh cuộc, bọn họ muốn cược là bức Nụ Cười Mona Lysa và Buổi Tối Cuối Cùng, sau khi bị Lý Dương từ chối, cũng đồng ý tạm thời cược bảo bối khác trước.

Bọn họ là nhắm vào những bảo bối này của Lý Dương, bất cứ bảo bối nào đối với bọn họ đều có sức thu hút rất cao. Đối với bọn họ mà nói có thể thắng bảo bối của Lý Dương là vinh vang nhất.

- Chính là kiếm Thiên Tùng Vân, có năm nhà có thể các định, cộng thêm hơn mười ngàn món bảo bối.

Ông cụ mỉm cười gật đầu, đồng thời nhìn chằm chằm vào Lý Dương.

Đánh cuộc còn chưa bắt đầu, ông cụ đã có dự cảm, thắng lợi của trận đấu này vẫn là bọn họ, hơn mười ngàn món bảo bối cất giấu lần này, lại phải lọt vào túi của Lý Dương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook