Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 283: Đấu giá Phỉ Thúy (hạ)

Tiểu Tiểu Vũ

18/03/2013



Hội đấu giá tiếp tục hoạt động, cách nơi của Trịnh Khải Đạt hơn 200 km, Lý Dương đang cùng Lưu Cương vui vẻ tản bộ trên bờ biển, hô hấp mang theo nồng đậm mùi biển.

-Lưu Cương, anh nói thử xem lần đấu giá này của chúng ta có thành công hay không?

Lý Dương đột nhiên hỏi Lưu Cương một câu.

-Lý ca, việc gì không biết chứ lần đấu giá này thì nhất định sẽ thành

Lưu Cương cười cười, biểu hiện của Lý Dương thoạt nhìn rất bình tĩnh nhưng trong lòng thì vẫn còn lo lắng cho hội đấu giá. Công ty bán đau giá là công ty đầu tiên của hắn, lần bán đấu giá này chính là lần làm ăn đầu tiên, có thể thành công hay không ảnh hưởng rất lớn tới sự phát triễn sau này.

-Anh nói đúng, khẳng định có thể thành công

Lý Dương nắm tay lại rồi đứng lên lang can, hành động này của hắn dọa sợ Lưu Cương không nhẹ, phía dưới lang can này chính là biển rộng, nếu Lý Dương mà rơi xuống đó thì phiền phức lớn.

-Lý ca, cẩn thận...

Lưu Cương còn chưa nói xong thì Lý Dương đã nhảy xuống, khi nhảy xuống hắn rất nhanh chạy về phía trước, Lưu Cương không rõ chuyện gì xãy ra nên chỉ có thể chạy theo.

Khi chạy tới cửa khách sạn Lý Dương nghi hoặc sờ sờ đầu rồi lắc lắc đầu.

-Lý ca, có chuyện gì vậy?

-Không có gì, tôi thấy có một người quen nên đuổi theo tới đây, có thể là tôi nhìn lầm rồi

Lý Dương nhíu mày, vừa rồi hắn thật sự nhìn thấy một bong dáng rất quen thuộc, nhưng mà người này không nên ở HongKong mới đúng. Mấy ngày hôm trước Lý Dương còn gọi điện nói chuyện với cô một chút, cô nói cô đang vội làm một hoạt động gì đó mà.

-Có lẽ vậy

Lưu Cương bất đắc dĩ gật đầu, thấy bong dáng một người quen thôi mà đã chạy theo như vậy, nếu như nhìn thấy người quen không biết là sẽ như thế nào nữa.

Chạy một hồi, Lý Dương cũng không còn tâm trạng nào để đi dạo bờ biển nữa nên trở về phòng tiếp tục đọc sách, hôm nay đi ngủ sớm, ngày mai còn phải đi xme khu triển lãm nữa, hắn rất muôn nhỉn xem khu triển lãm của công ty đấu giá lâu năm là như thế nào.

Thời gian đã hơn 9 giờ tối, cuộc đấu giá ở Nghiễm Châu vẫn khí thế ngập trời như trước.

Cho dù là bên trong đã mở điều hòa rồi nhưng mọi người vẫn cảm thấy có chút nóng, chỉ hơn một giờ đã bán ra số vật phẩm trị giá hơn 6000 vạn, chỉ cần có một khối Phỉ Thúy vừa xuất hiện là mọi người ngay lập tức cạnh tranh kịch liệt.

Từ hiện trường buổi đấu giá có thể nhìn ra hiện nay thị trường Phỉ Thúy cạnh tranh kịch liệt như thế nào, một khối Phỉ Thúy tốt là khó có ra sao.



-Hiện tại bán đấu giá một khối Băng Chủng Phỉ Thúy, nặng 8,3 kg, nó và khối 5,6 kg và khối 6 kg là cùng một khối, nó là khối lớn nhất trong 3 khối, giá quy định 800 vạn, mỗi lần báo giá ít nhất là mười vạn

Cổ họng của người bán đấu giá có chút khô, nhưng tinh thần thì vẫn tốt như trước, hội đấu giá hôm nay có rất nhiều người báo giá, mỗi một khối Phỉ Thúy đều có mười mấy người tham gia cạnh tranh làm cho người bán đấu giá không hề có thời gian nghỉ ngơi.

Trịnh Khải Đạt đứng ở phía sau gật gật đầu, người bán đấu giá này là hắn dung lương cao từ công ty khác kéo tới, biểu hiện cũng không tệ lắm, rất xứng đáng với tiền công mà hắn trả.

An Văn Quân lại nhìn về phía Thiệu Ngọc Hoa, lần này Thiệu Ngọc Hoa ngồi thẳng người dậy, sắc mặt cũng rất nghiêm túc, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào khối Phỉ Thúy trên màn hình, căn bản không để ý tới An Văn Quân.

Bộ dáng của Thiệu Ngọc Hoa làm cho An Văn Quân cảnh giác, biểu hiện của hắn bây giờ rõ rang là rất coi trọng khối Phỉ Thúy này, xem ra muốn có được khối Phỉ Thúy này phải tốn không ít sức lực.

-Một ngàn vạn

Có người bắt đầu báo giá, vừa nói xong thì ngay lập tức có người bò thêm 50 vạn, người cạnh tranh băng Chủng không ít, khối Băng Chủng này to hơn 2 khối kia không ít, mặc kệ ra sao hay khối này bọn họ quyết phải cạnh tranh.

Sắc mặt Thiệu Ngọc Hoa vẫn chăm chú như cũ nhưng hắn không hề có ý báo giá, An Văn Quân suy nghĩ thật lâu mới quyết đinh nhẫn nại quan sát.

-Một ngàn 800 vạn

Lần này người kêu giá là một thương gia Quảng Đông, trước đó tên này rất ít cạnh tranh, dù sao thì bọn họ chỉ là thương nhân bình thường, mua Phỉ Thúy là muốn kiếm tiền, việc thua lỗ bọn họ sẽ không làm. Bọn họ cũng không có công ty nào để cung cấp nguồn Phỉ Thúy cho mình, nếu mua ở đây mà thua lỗ còn không bàn tới công ty châu báu mua trang sức thành phẩm còn hơn.

Có điều thời gian dài như vậy mà không cạnh tranh làm cho bọn họ có chút nóng nảy trong lòng, lần này có người nhảy ra báo giá nên bọn họ lập tức báo theo.

Chỉ tiếc, một ngàn 800 vạn không thể duy trì bao lâu thì đã bị người khác vượt qua, tên thương nhân này không phục lắm nên tiếp theo liên tục báo giá, một lát sau số người cạnh tranh chỉ có 5 người, 4 người kia đều là người của công ty châu báo, chỉ có hắn là người ngoài nghề.

Khối Phỉ Thúy này đã tăng lên tới giá 2300 vạn, những công ty châu báo khác đều co chút đỏ mắt, hai ngàn ba trăm vạn cũng sắp không còn lợi nhuận nữa rồi.

-Hai ngàn năm trăm vạn

Tên thương nhân Quảng Đông kia tiếp tục báo giá, khi báo giá xong hắn còn nhìn xung quanh, giá này vừa ra thì bốn công ty kia đều ngừng lạ, hai ngàn năm trăm vạn thì với khối Phỉ Thúy này đã có chút thua lỗ rồi.

An Văn Quân bắt đầu do dự, hơn nữa cô còn len lén nhìn Thiệu Ngọc Hoa, lúc này Thiệu Ngọc Hoa cũng đang cau mày dường như là đang lo lắng cái gì đó. Tuy Thiệu Ngọc Hoa nhìn như lo lắng nhưng hắn vẫn không có ra giá, An Văn Quân tiếp tục quan sát mà không ra giá, cô đang chờ Thiệu Ngọc Hoa hành động.

-Hai ngàn năm trăm mười vạn

Người của công ty châu báo tiếp Chu Đại Phúc tục báo giá, Chu Đại Phúc gần đây rất cần cao cấp Phỉ Thúy, bọn họ ở Bình Châu không có nhiều thu hoạch cho lắm nên cần tìm cao cấp Phỉ Thúy để bổ sung. Lần đại hội giao dịch Bình Châu rất có thể bọn họ sẽ phải thua lỗ, nhưng vì hoạt động của công ty bọn họ chỉ có thể cắn răng bỏ tiền ra thu mua cao cấp Phỉ Thúy.

-Hai ngàn sáu trăm vạn

Tên thương nhân Quảng Đông kia lập tức báp giá, lần này hắn tăng thêm 90 vạn, nhìn dáng vẽ thà bù lỗ củng phải có được nó Chu Đại Phúc do dự một hồi rồi lắc đầu từ bỏ.



An Văn Quân nhìn thoáng qua Thiệu Ngọc Hoa, bộ dáng của hắn bây giờ là rất bất dắc dĩ, dường như là hắn muốn từ bỏ, việc này làm cho An Văn Quân rất ngoài ý muốn.

Sau khi quay đầu lại nhìn thoáng qua tên thương nhân Quảng Châu, An Văn Quân cắn chăt răng rồi báo giá.

-Hai ngàn sáu trăm mười vạn, vị tiểu thư số 8 ra giá 2810 vạn, còn có ai ra giá cao hơn không?

Ở phía sau, Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm đều gật đầu cười cười, Phỉ Thúy bán đấu giá quả thật không giống lúc bình thường, khối Phỉ Thúy này cho dù làm thành trang sức cũng là thua lỗ vậy mà bọn họ vẫn liều mạng cạnh tranh, không giống như khi len lén giao dịch, cho dù giá cáo cao thế nào thì cũng không thể bị thua lỗ được.

-Hai ngàn bảy trăm vạn

Tên thương nhân kia tiếp tục báo giá, lần này hắn vẫn tiếp tục thêm 90 vạn, hắn giống như là đang nói với mọi người khối Phỉ Thúy này hắn nhất định phải có vậy.

An Văn Quân nhíu mày, nếu người ra giá lần này mà là người của Thiệu Thị thì cô nhất định sẽ cạnh tranh, nhưng mà là người khác thì cô lại có chút do dự, bộ dáng của tên thương nhân này dường như là nhất định phải có được khối Phỉ Thúy này, nếu tiếp tục cạnh tranh với hắn thì không có lợi gì cho An thị cả.

An Văn Quân tới tham gia hội đấu giá thứ nhất là để cạnh tranh mua Phỉ Thúy, thứ hai là xem chừng Thiệu Thị, điều thứ nhất có thể tiết kiệm thì cứ tiết kiệm, điểm thứ hai mới làm bằng mọi cách không cần chú ý tới phí tổn. Hiện tại đối thủ của cô không phải là Thiệu Thị mà là thương nhân Quảng Đôngkhông cần thiết phải tranh giành sống chết với hắn làm gì.

Nghĩ đến đây, An Văn Quân liền có quyết định, cô sẽ không tiếp tục cạnh tranh nữa, cuối cùng khối Phỉ Thúy này được tên thương nhân kia mua với giá 2700 vạn

Khối Băng Chủng này chia làm 3 khối nhỏ, An thị một khối, Thiệu thị một khối, thương nhân Quảng Đông một khối, chia ra rất diều, với điều này An Thị vẫn còn có thể chấp nhận được

Đáng tiếc An Văn Quân lại không có nhìn thấy khi Thiệu Ngọc Hoa cúi đầu thì trong hai mắt hắn lóe lên sự giảo hoạt, nếu An văn Quân biết quan hệ của Thiệu Ngọc Hoa và tên thương nhân này chỉ sợ cô sẽ không ngừng tay, hơn nữa còn chỉ thẳng vào mặt Thiệu Ngọc Hoa rồi mắng hắn đê tiện.

Trên tuổi tác Thiệu Ngọc Hoa lớn hơn An Văn Quân, luận tâm cơ, An Văn Quân không sánh bằng Thiệu Ngọc Hoa, trên mọi mặt, cô so ra đều kém hơn Thiệu Ngọc Hoa một bậc. Sai lầm lớn nhất của An Chí Thành là xem thường Thiệu Ngọc Hoa, hơn nữa còn cho một mình An Văn Quân tới nơi này, nếu An Chí Thành đi thì kết quả sẽ không như thế này.

Hội đấu giá vẫn tiếp tục, hơn mười giờ, kim ngạch bán đấu giá đã vượt mốc 100 triệu, mà lúc này, khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy vẫn còn chưa được đem lên.

Ở phía sau, Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm hưng phấn nhìn nhau, Trịnh Khải Đạt thiếu chút nữa đã không nhịn được gọi điện thoại báo tin vui cho Lý Dương rồi, cũng may là được Tư Mã Lâm giữ lại, đến cuôi cùng mơi nên báo kết quả cho Lý Dương, hiện tại hội đấu giá vẫn còn đang tiếp tục.

Những viên Phỉ Thúy tiếp theo cạnh tranh càng thêm lợi hại, Trương Vĩ, Vương Hạo Dân đều cười rất tươi, ngay cả Ngô Hiểu Lỵ cũng là tràn đầy vui vẻ. Dường như là cô không ngờ khối Phỉ Thúy của mình bán được 120 vạn, hiện tại Ngô Hiểu Lỵ có thể tính là một tiểu phú bà rồi.

Mười giờ năm mươi, hội đấu giá rốt cuộc cũng tới hồi quyết định, lúc này mọi người đều đang nóng lòng chờ đợi.

Lần đại hội goao dịch nguyên thạch ở Bình Châu lần này Lý Duong giải ra một khối Thủy Tinh Chủng, hiện nay hình ảnh của khối Thủy Tinh Chủng Ngọc Lục Bảo đó đã hiện ra trước mặt mọi người.

Khối Thủy Tinh Chủng Ngọc Lục Bảo này lúc triễn lãm mọi người đã nhìn qua, lúc ấy rất nhiều người rất thích khối Thủy Tinh Chủng xinh đẹp này, một ít công ty thực lực không đủ còn đang tiết ận vì sao mình không giải ra một khối như thế.

-Chư vị, đây là vật phẩm đấu giá cuối cùng của ngài hôm nay, Thủy Tinh Chủng Ngọc Lục Bảo, khối Phỉ Thúy này chắc là mọi người đã xem qua, giá quy định là 3000 vạn, mỗi lần báo giá không được thấp hơn 100 vạn

Người ban đấu giá lớn tiếng nói, khi nói hắn còn quơ quơ cây búa nhỏ trên tay, mọi người khi nhìn thấy cây búa này đều hận không thể vì mình mà đem cây búa gõ xuống, có điều họ cũng hiểu được muốn có viên Phỉ Thúy này là một việc rất gian nan.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook