Chương 28: Lại đổ tăng (4).
Tiểu Tiểu Vũ
18/03/2013
-Hai trăm năm mươi vạn!
Ánh mắt Trương Vĩ nhìn Vương Hạo Dân đã có chút bốc hỏa.
Vương Hạo Dân khi thấy Trương Vĩ không nhượng bộ liền quay người sang nhìn Lý Dương nói:
-Ba trăm vạn, Lý lão đệ, tôi ra giá ba trăm vạn để mua hai khối đá này!
Cố lão và Tư Mã Lâm nhìn nhau, trên mặt hai người xuất hiện nụ cười khổ, hai trăm vạn thì có chút thấp nhưng mà ba trăm thì lại có chút cao, đây chính là nguyên thạch, khi chưa cắt hết thì vẫn còn tính phiêu lưu, khi nãy Vương Hạo Dân dáng lẽ nên ra giá hai trăm năm mươi vạn mới đúng.
-Vương Hạo Dân!
Trương Vĩ trừng mắt, cơ thể có chút rung lên, lần này Trương Vĩ thật sự đã tức giận, Vương Hạo Dân tranh giành với hắn quá quyết liệt hơn nữa còn hung hãn như vậy, chẳng lẽ trước kia mình đã nhìn nhầm hắn sao?
-Trương tổng, Vương tổng, hai vị bớt nóng!
Lý Dương không thể không đứng ra, kỳ thật ngay từ dâu khi bọn họ ra giá Lý Dương đã có ý từ chối, nhưng mà hắn không người lại nhanh chóng tranh giành hơn nữa còn tranh nhau quyết liệt như vậy.
Lý Dương vừa nói thì bốn người đều quay đầu sang nhìn hắn, đặc biệt là Cố lão và Tư Mã Lâm, Lý Dương lần này ở Minh Dương đổ thạch hơn nữa còn đổ tăng, chuyện này rất nhanh sẽ truyền khắp Minh Dương, hắn rất nhanh sẽ trở thành đối tượng chú ý của mọi người.
-Lý tiên sinh, tôi cũng ra ba trăm vạn, cậu nói đi, rốt cuộc là cậu muốn bán cho ai!
Trương Vĩ khi nói lời này thì giọng điệu đã có chút tức giận, hiện tại hắn đã không phải đơn thuần ra giá nữa, hắn đang muốn tranh giành với Vương Hạo Dân.
-Tốt, để Lý lão đệ tự mình quyết định!
Vương Hạo Dân cũng không ra giá nữa, vừa rồi khi ra giá ba trăm vạn do hắn có chút xúc động, nhưng mà cũng may là hắn không trả giá quá mức, nếu cắt ra Phỉ Thúy thì hắn vẫn còn lời tiền.
-Để tôi quyết định!
Lý Dương cười khổ lắc đầu:
-Để tôi cắt hết rồi nói, hai khối nguyên thạch bán thành phẩm này tôi sẽ không bán!
Lý Dương vừa dứt lời thì mọi người đều kinh ngạc nhìn hắn, đặc biệt là Tư Mã Lâm, Tư Mã Lâm nở nụ cười:
-Tốt, rất quyết đoán, Lý tiên sinh đã muốn cắt tiếp, Trương tổng, ngài thấy sao?
Trương Vĩ nhìn thoáng qua Tư Mã Lâm rồi lại nhìn Lý Dương, suy nghĩ một chút rồi hắn từ từ gật đầu:
-Lý tiên sinh là chủ nhân của khối đá này, vậy thì dựa theo lời của Lý tiên sinh đi!
Tư Mã Lâm sở dĩ nói giúp Lý Dương là vì hắn thưởng thức tính cách của Lý Dương, Tư Mã Lâm và Lý Dương giống nhau, mặc kệ là mua khối bán nguyên thạch hay là khối nguyên thạch đầy đủ hắn đều thích cắt hết, chính vì biết tính cách của Tư Mã Lâm nên Vương Hạo Dân và Trương Vĩ đều không nữa đường ra giá khi Tư Mã Lâm cắt đá.
Trương Vĩ đáp ứng cũng có một phần nguyên nhân chính là vì không muốn phát sinh mâu thuẫn với Vương Hạo Dân, cho dù Lý Dương quyết định bán cho ai thì cũng không tốt đối với hai người, nếu Lý Dương đã muốn tự mình cắt hết, vậy thì không bằng cứ để hắn cắt hết rồi lấy viên Phỉ Thúy ra, nếu như tiếp tục tăng thì tuy phí tổn sẽ tăng lên, nhưng sự phiêu lưu thì không có.
Một lần nữa chuẩn bị máy móc xong Lý Dương đặt nữa khối nguyên thạch vào, máy cắt bắt đầu hoạt động, trên khối nguyên thạch này Lý Dương dễ cắt hơn cả lần trước, cho dù hắn cắt thế nào đi nửa thì cũng không làm tổn hại viên Phỉ Thúy bên trong.
"Rầm!"
Nữa khối nguyên thạch này một lần nữa bị cắt ra làm hai, chỗ mặt cắt xuất hiện một chút màu đen, Vương Hạo Dân và Trương Vĩ có chút bình tĩnh lại, chút màu đen này không phải là dấu hiệu tốt lành gì, có lớp màu đen này xuất hiện thì một nữa khối đá này gần như đã bị phế đi.
Sắc mặt của Cố lão và Tư Mã Lâm cũng không tốt, tuy rằng chính là gần nữa khối nhưng khi đổ thạch mà xuất hiện một lớp bột màu đen như thế thì không phải dấu hiệu tốt đẹp, người đổ thạch rất không thích lớp bột màu đen này, chủ yếu là vì khi có lớp bột đen này khối nguyên thạch rất dễ gặp trường hợp không có gì bên trong
Nhìn vào hết thảy những thứ này, tuy rằng chưa cho rằng trong khối nguyên thạch không có gì nhưng giá cả của nó cũng đã giảm xuống rất nhiều, bây giờ cho dù hai trăm vạn cũng chưa chắc có ai dám mua.
Tư Mã Lâm lộ ra chút tiếc hận, Cố lão cũng có vẽ mặt tương tự như vậy, Vương Hạo Dân và Trương Vĩ có chút cảm thấy may mắn.
Mọi người đều quan sát vẽ mặt của lý Dương, Lý Dương chỉ cười cười không nói gì, khuôn mặt hắn cũng không có biến hóa gì, hắn tiếp tục cắt đá.
Cắt thêm hai đao, khi thấy vết cắt đã rất gần viên Phỉ Thúy nên hắn ngừng lại, với tay nghề của hắn mà cắt tiếp thì sẽ lãng phí giá trị của viên Phỉ Thúy.
-Trương tổng, ngài có thể giúp tôi cắt tiếp không, tôi có chút mệt rồi!
Lý Dương ngừng tay rồi nói, Trương Vĩ gật đầu vội vàng đi lên, khối đá còn lại rất nhỏ, nếu viên Phỉ Thúy trong này có biều hiển giống như nữa viên đá kia thì nó có giá nhiều nhất cũng chỉ mấy chục vạn, cũng may là Lý Dương vừa rồi không đáp ứng bán cho hắn nếu không thì hắn sẽ xui xẻo.
Khối đá còn lại cũng không lớn chỉ một lát là Trương Vĩ đã lấy được viên Phỉ Thúy ra, nó quả thật là một khối Băng Chủng Hoàng Dương Lục nhưng nó chỉ là một khối nhỏ, khối này chỉ bằng một nữa so với khối mà Lý Dương đổ được ở Thanh Đảo.
Nhìn khối Phỉ Thúy này Trương Vỉ cảm thấy mình rất may mắn vì không có tiếp tục cạnh tranh mua nó, nếu như Lý Dương bán khối đá này cho hắn với giá chỉ một trăm năm mươi vạn thì hắn cũng sẽ lỗ nặng.
-Năm mươi vạn, lão đệ, cậu bán khối này cho tôi đi!
Viên Phỉ Thúy vừa mới lấy ra thì Vương Hạo Dân đã nhanh chóng ra giá, Trương Vĩ nhìn thoáng qua Vương Hạo Dân nhưng lần này hắn không nói gì, chỉ một khối cao cấp Phỉ Thúy nhỏ bé thì Trương Vĩ cũng không coi trọng, dù sao cũng là người kinh doanh Phỉ Thúy chuyên nghiệp nên hắn có nhiều nguồn cung cấp hơn so với Vương Hạo Dân.
Năm mươi vạn với khối Phỉ Thúy này quả thật là một cái giá không thấp, khối Phỉ Thúy này có thể làm được bốn năm mặt dây chuyền hoặc mặt nhẫn, nếu như trừ đi chi phí thì Vương Hạo Dân cũng không kiếm được bao nhiêu.
-Vương tổng, chờ lấy viên Phỉ Thúy kia ra rồi nói tiếp!
Trương Vĩ còn chưa nói gì thì đã bị Lý Dương giành nói trước, hắn nói xong thì nhìn Trương Vĩ rồi cười cười, hắn quả thật là sợ Trương Vĩ ra giá rồi hai người lại tiếp tục tranh giành.
-Tốt, cắt hết rồi nói sau!
Trương Vĩ gật gật đầu, lần này Lý Dương đã đoán sai, tuy Trương Vĩ cũng muốn mua khối đá này nhưng nhu cầu thì không quá cấp thiết như khi nãy, hơn nữa việc lớp bột màu đen xuất hiện làm cho tâm lý của Trương Vĩ có chút lo sợ, hiện tại lòng cạnh tranh của Trương Vĩ dã không lớn như lúc trước, cho dù là nhường cho Vương Hạo Dân thì Trương Vĩ cũng không để ý.
Lý Dương tiếp tục cắt khối đá còn lại, nhớ lại vị trí của viên Phỉ Thúy lông mày của Lý Dương có chút nhíu lại, bên trong khối đá này có viên Phỉ Thúy không nhỏ, Lý Dương cảm thấy nếu cắt từ đây thì sẽ làm hỏng viên Phỉ Thúy bên trong.
Suy nghĩ một chút Lý Dương từ từ chà xát bàn tay, hắn quyết định quan sát trước một chút để tránh cắt trung viên Phỉ Thúy, nếu như cắt trúng nó thì hắn có thể lỗ vài vạn thậm chí là vài chục vạn.
Hình ảnh lập thể lại một lần nửa xuất hiện, Lý Dương còn chưa kịp quan sát vị trí của viên Phỉ Thúy thì đã sững sốt, hắn thấy ở cách máy cắt không xa có một đốm sáng xanh hiện lên trong đầu Lý Dương.
Lý Dương từ từ đi về phía bên trái của máy cắt, hắn thấy điểm sáng máu xanh kia to khoảng ngón tay cái, nhưng nó rất xinh đẹp và chói mắt.
Nó không chỉ có một màu xanh thuần khiết mà những dường vân trên viên Phỉ Thúy cũng được sắp xếp một cách chặt chẽ hoàn mỹ, nó so với viên cao cấp Băng Chủng mà hắn đang chuẩn bị cắt còn tốt hơn nhiều.
-Lý lão đệ, cậu làm sao vậy?
Thấy Lý Dương chậm chạp không bắt đầu cắt, Vương Hạo Dân nhỏ giọng nhắc nhở, Lý Dương vội vàng phục hồi tinh thần, một lần nữa quan sát khối nguyên thạch chuẩn bị cắt.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.