Chương 239: Lên báo rồi.
Tiểu Tiểu Vũ
18/03/2013
Lý Dương vừa dậy là Lưu Cương cũng dậy theo, điều này Lý Dương cũng đã quen rồi.
Trời mùa hè mặt trời lên sớm, Lý Dương vừa bước xuống lầu bên ngoài trời đã sáng rồi, nhà hàng vẫn chưa mở cửa, có không ít người đang ngồi đọc báo bên trong.
-Chúng ta cũng ngồi đợi đi
Lý Dương cười nói, hai người bước đến một bàn ăn chưa có người ngồi, Lưu Cương đi đến kệ báo lấy một tờ báo về.
Vừa quay lại bàn, Lưu Cương đã đưa tờ báo cho Lý Dương, cười ha ha nói:
-Anh Lý, anh nổi tiếng rồi đó, lên báo rồi cơ đấy.
-Lên báo?
Lý Dương giật mình vội cầm lấy tờ báo, trên trang đầu nổi bật hàng chữ lớn “Cuộc thi giải thạch, ba nhà tranh tài”.
Tựa đề chỉ có tám chữ, phía dười còn đăng thêm ba bức hình nữa, một bức là Thiệu Ngọc Cường, một bức là Cao Lão của An Thị, bức còn lại là mấy người Lý Dương, Trương Vĩ đang đứng giải thạch.
Lý Dương vội xem tên báo, tờ báo đẹp mắt này có tên là “Đổ ngọc Bình Châu”, là do hiệp hội ngọc thạch Bình Châu phát hành, bình thường thì mỗi tuần sẽ ra một kỳ, tuy nhiên mỗi năm vào đợt đại giao dịch thì mỗi ngày sẽ ra một kỳ, giao dịch năm nào cũng có không ít điều lí thú xuất hiện.
Tại một mặt khác đăng tin Lý Dương và Thiệu Ngọc Cường giải được Thủy Tinh chủng, tờ báo đơn giản này chỉ có hai trang tám bản, nhưng nó đã miêu tả lại toàn bộ sự việc liên quan đến đổ ngọc diễn ra tại Bình Châu ngày hôm qua.
-Cũng may là không lộ mặt
Lý Dương cười khổ lắc lắc đầu, đây là báo của hiệp hội ngọc thạch Bình Châu, Thiệu Ngọc Cường đương nhiên phải đặt ở chổ bắt mắt nhất, tấm hình của Lý Dương chụp ba người, lúc đó Lý Dương đang cúi đầu giải thạch nên không nhìn thấy mặt.
-Anh Lý, anh còn sợ nổi tiếng sao?
Lưu Cương cười nói.
-Đương nhiên, tôi cũng không phải là minh tinh, việc gì phải cần nổi tiếng chứ, tốt nhất là sống cuộc sống bình thường thôi.
Lý Dương lập tức gật đầu, thực ra hắn vẫn chưa hết hoảng sợ về chuyện con khỉ hôm trước, hắn bây giờ không còn là một người làm thuê như trước nữa, giá trị con người hắn giờ cũng vượt quá con số trăm triệu rồi, tốt nhất là không nên làm cho người ta chú ý.
-Lý Dương, dậy sớm vậy
Cố lão từ ngoài cửa bước vào, mấy ngày trước ông ta lúc nào cũng là người dậy đầu tiên, không ngờ hôm nay vừa bước xuống lầu đã nhìn thất Lý Dương và Lưu Cương ở đó rồi.
-Cố lão, chào buổi sáng
Lý Dương đứng dậy chào Cố lão, nhân viên của nhà hàng đã bắt đầu dọn đồ ăn ra.
Cố lão vừa ngồi xuống nhìn thấy tờ báo trên tay Lý Dương thuận miệng nói:
-Báo Đổ Ngọc Bình Châu? Cậu chắc là lên báo rồi phải không?
Lý Dương kinh ngạc hỏi lại:
-Ông biết tờ báo này sao?
-Đương nhiên, đây không phải là lần đầu tiên tôi đến Bình Châu, tờ báo này bắt đầu phát hành cách đây bốn năm, phát miễn phí, nhiều nhất là trong thời gian đại giao dịch nguyên thạch, phần lớn mọi việc diễn ra trong giao dịch đều được đăng lên báo.
Cố Lão cười ha ha gật đầu, những chuyện mà Lý Dương làm hôm qua đều hấp dẫn cả, nếu trên báo không xuất hiện tên của hắn thì mới lạ.
-Thì ra là như vậy
Lý Dương cười khổ lắc đầu, mặc dù không thấy mặt nhưng tên hắn không chỉ xuất hiện một lần, lần này không muốn nổi tiếng cũng khó.
Ba người vừa ăn cơm vừa trò chuyện, lúc này Tư Mã Lâm và Trương Vĩ cũng đã bước xuống, hôm qua ngủ đã rồi, sáng nay phải đến đại hội giao dịch nguyên thạch làm cho nở mày nở mặt một bữa mới được.
Việc Lý Dương lên báo đương nhiên là không thể giấu nổi bọn họ, mấy người đều cười ha ha, họ không có cẩn thận như Lý Dương, hơn nữa mấy người này ở Minh Dương không biết lên báo bao nhiêu lần, đặc biệt là Trịnh Khải Đạt, vì vậy họ không để ý đến điều này lắm.
Ăn sáng xong, mấy người cùng lên xe đến quảng trường giao dịch, đợi sau 9 giờ, Trịnh Khải Đạt còn phải đến ngân hàng gửi Phỉ Thúy, dù sao thì gửi ở ngân hàng cũng thấy an toàn hơn.
7 rưỡi, xe đã dừng phía bên ngoài quảng trường, bãi đậu xe chật ních các xe lớn nhỏ.
Bên trong quảng trường có không ít quầy hàng được bày ra, còn có một vài xe đẩy nhỏ đang vận chuyển nguyên thạch vào trong, các xe tải chở hàng thỉnh thoảng chạy ra chạy vào, không khí trở nên náo nhiệt hẳn.
-Lý lão đệ, hôm nay chúng ta thống nhất trước nhé, ít nhất là phải giúp tôi chọn một khối nguyên thạch, nhất định phải trúng lớn đó.
Vương Hạo Dân đang đi đầu tiên chợt quay đầu lại nói, dáng bộ có vẻ rất thành thật, Lý Dương hơi bất ngờ, cười khổ lắc đầu.
-Lão Vương, Lý lão đệ đồng ý giúp cậu là may mắn lắm rồi đó, đừng có được voi đòi tiên nữa, cậu tưởng là dễ trúng lớn lắm sao, mình không gặp may thì cũng không thể trách người khác được.
Tư Mã Lâm cười mắng một câu, nói xong hắn cũng sững người lại một lúc. Đúng là không dễ gì trúng lớn, lúc chưa gặp Lý Dương hắn chưa hề trúng lần nào, sau này thì hắn có trúng một vài lần, nhưng không như Lý Dương, trúng lớn như cơm bữa vậy.
Than oán xong mấy người lại bước tiếp, đổ thạch đã được bày ra trên khắp các quầy hàng
Lý lão đệ, cậu xem mấy khối đổ thạch này thế nào?
Xem vài quầy hàng xong Trịnh Khải Đạt chợt hỏi một câu, Trịnh Khải Đạt đang chỉ tay vào mấy khối toàn nguyên thạch, hắn cũng bắt đầu lây sở thích này của Lý Dương rồi.
-Chúng ta đi lên phía trước xem thế nào đã
Mấy khối đổ thạch này nhìn màu sắc thì cũng bình thường, có hai khối là không lỗ, nhưng mà cũng không có lời lắm, nói chung là giải ra hoàn vốn, bây giờ Lý Dương cũng không hơi đâu mà tốn thời gian với mấy loại nguyên thạch này, cho dù là không phải hắn giải cũng vậy.
-Vậy thì xem tiếp
Trịnh Khải Đạt lắc đầu nuối tiếc, theo hắn thì số nguyên thạch này cũng không đến nổi, nếu không có Lý Dương có khi hắn cũng mua một khối giải chơi rồi.
Số nguyên thạch được bày bán hôm nay cũng không khác hôm qua là mấy, thực ra mấy nhà buôn vẫn còn có rất nhiều nguyên thạch, nhưng nếu họ bày ra hết một lần thì bữa sau còn có ai tham quan quầy hàng họ nữa.
Lại đi qua hai quầy hàng, Trương Vĩ cũng đã nhắm trúng một khối, đây là khối bán nguyên thạch, giá 28 vạn, tuy nhiên có thể giải ra được Can Thanh chủng, bán ra thì cũng được trên trăm vạn.
Mua xong Trương Vĩ vội kéo mấy người Vương Hạo Dân đi giải, Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm vẫn còn đi theo Lý Dương, Vương Hạo Dân không muốn đi, nhưng hôm nay đúng là hắn không gặp may, hỏi liền mấy khối đều bị Lý Dương lắc đầu, giờ đành phải đi giải cùng Trương Vĩ thôi.
Bất giác, Lý Dương đã bước đến trước quầy hàng của cô gái Myanma, khối Thủy Tinh chủng là hắn mua tại cửa hàng này, cửa hàng lại bày ra trên trăm khối đổ thạch tốt, hơn nữa toàn nguyên thạch có vẻ nhiều hơn, chúng chiếm khoảng 6 phần trong tổng số được bày ra.
-Trác Oa, chào buổi sáng
Lý Dương ngồi xuống, mỉm cười chào cô gái, nhìn hắn lúc này trông dịu dàng hẳn ra.
-Chào anh Lý
Số nguyên thạch của Trác Oa toàn là những nguyên thạch tốt, Lý Dương bất ngờ phát hiện ra một khối nguyên thạch vỏ màu vàng lê, bên trên lộ ra màu xanh, tuy nhiên không nhìn được loại Phỉ Thúy ở bên trong, nhìn tổng thể cũng không đến nổi.
Lý Dương bắt đầu vận dụng khả năng đặc biệt của mình, nguyên thạch vỏ màu vàng lê cũng thuộc loại hàng đắt giá, chúng chưa một lần xuất hiện ở Nam Dương, tuy nhiên ở Bình Châu thì Lý Dương đã nhìn thấy hai khối rồi.
Chỉ một lúc sau, Lý Dương nhẹ lắc đầu, bên trong nó đúng là có Phỉ Thúy tốt, hơn nữa lại có những hai miếng, chỉ tiếc là giữa hai miếng có phần bị vỡ ra, biến thành ngọc vụn, làm cho giá trị của chúng giảm đi không ít, số Phỉ Thúy giải ra cao tay lắm cũng chỉ bán được mấy mươi vạn là cùng.
Lý Dương lại xem những nguyên thạch khác, có một khối KimTi chủng, tuy nhiên không nhìn thấy Phù Dung chủng và Thủy Tinh chủng xuất hiện nữa, nói chung là chất lượng không được tốt như hôm qua.
Nghĩ một lúc, Lý Dương bỗng tìm ra được nguyên nhân, quầy hàng này có rất nhiều nguyên thạch hôm qua còn sót lại, chỉ bổ sung vào một ít thôi, nguyên thạch tốt đã bị Lý Dương mua đi, số còn lại đương nhiên là không tốt bằng rồi.
Những quầy hàng khác cũng vậy, có một vài quầy hôm qua đã đi xem, chẳng trách mà Lý Dương có cảm giác là số nguyên thạch hôm nay không tốt bằng hôm qua.
-Bà chủ, cái này bán thế nào?
Lý Dương đang nghĩ thì có một người trung niên khoảng 40 tuổi bước đến, trên cánh tay hắn lộ ra các hình xăm, hắn đang hỏi giá khối nguyên thạch vỏ màu vàng lê đó.
-Lý lão đệ, cái này không tốt sao?
Tư Mã Lâm hỏi nhỏ vào tai Lý Dương, Lý Dương đã chú ý đến khối nguyên thạch đó nhưng lại chưa hỏi giá, chứng tỏ rằng Lý Dương không vừa ý, vì vậy hắn cũng không cần phải hỏi giá nữa.
Tuy nhiên nhìn thấy người khác hỏi giá thì Tư Mã Lâm cũng không khỏi thắc mắc.
-Anh có chú ý đến nếp nhăn hình da rắn trên bề mặt không, rất rời rạc, bên trong cho dù có Phỉ Thúy thì cũng rất dễ bị phân tán, vì vậy tôi vẫn còn đang suy nghĩ.
Lý Dương nhẹ gật đầu nói nhỏ với Tư Mã Lâm.
-Khối này 160 vạn
Trác Oa trực tiếp ra giá, 160 vạn so với những cửa hàng khác cũng không phải là giá cao. Khối nguyên thạch này cho dù là nếp nhăn có rời rạc tí nhưng nếu bán cũng được trên hai trăm vạn, dù sao thì cũng có rất nhiều cách phán đoán chất lượng của nguyên thạch, nếp nhăn da rắn chỉ là một trong số đó, chỉ dựa vào điều này thì không thể phán tội tử hình cho nó được.
-160 vạn, đắt quá, 80 vạn được không?
Người trung niên lập tức lắc đầu, nghe giọng mang chút tiếng Quảng Đông, cái giá ông ta đưa ra cũng làm cho Lý Dương thấy hoảng hồn, giá cô gái đưa ra đã rẻ lắm rồi, làm gì có kiểu trả giá như vậy chứ.
-Không được, 150 vạn là giá thấp nhất, không thể bớt thêm được nữa.
Zha Wa lập tức lắc đầu, 150 vạn đến Lý Dương cũng thấy hơi lay động, khối nguyên thạch này mặc dù có lỗ nhưng cầm trên tay cũng có thể hù dọa được người khác.
90 vạn, hôm nay chắc cô chưa bán cho ai phải không?
Người trung niên vừa nói vừa nhìn mấy người Lý Dương.
Zha Wa lại lần nữa lắc đầu nói:
-Không được, 150 vạn, không bớt nữa
-100 vạn, được rồi chứ, kết thêm người bạn nhé
Người trung niên lại trả giá, Lý Dương hơi chau mày, hắn cứ có cảm giác người này có chút gì đó rất côn đồ.
-Ông à, kết bạn thì không vấn đề gì, nhưng tôi đã nói rồi, 150 vạn là giá thấp nhất rồi
Trác Oa lại lắc đầu, mặt người trung niên bổng dưng biến sắc. Lý Dương thở dài một tiếng, cô gái Myanma này nói tiếng Trung cũng không đến nỗi, nhưng có một vài trường hợp cô vẫn chưa hiểu lắm, người đang đứng trước mặt cũng không phải là người tốt gì, có khi là bọn xã hội đen Quảng Đông cũng nên.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.