Chương 696: Mỹ tửu Dạ Quang Bôi (2)
Tiểu Tiểu Vũ
19/03/2013
Lý Dương ngơ ngác nhìn cô một cái rồi bất đắc dĩ lắc đầu.
Lúc này Lý Dương đã hiểu được hàm nghĩa của câu đối, người phụ nữ này quá thông minh, chỉ mới câu đầu tiên thôi thì đã nói hắn là phú nhị đại coi tiền như rác, cố ý khiêu khích cô vậy.
-Tiền của ông xã tôi là tự mình kiếm, không giống một số người chỉ dựa vào người khác!
Vương Giai Giai đột nhiên nói một câu, hơn nữa còn hung hăng trừng mắt về phía cô nàng kia, Lý Dương kinh ngạc cúi đầu nhìn người con gái bên cạnh mình, trong lòng có chút cảm động, cho dù thế nào thì Vương Giai Giai vẫn đứng về phía hắn, ủng hộ hắn.
-Cô bé, việc cô không biết còn nhiều lắm? Đừng để bị người khác lừa, thời gian này người miệng lưỡi trơn tru có rất nhiều!
Người phụ nữ quay đầu lại nhìn Vương Giai Giai, khi nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu của Vương Giai Giai trong lòng cũng có chút ganh tị, cô bảo dưỡng rất tốt, bề ngoài nhìn chỉ khoảng 30, kỳ thật đã 38 tuổi, sắp tới 40 rồi.
-Tôi rất tốt, không ai dám gạt tôi, không cần người thường xuyên bị gạt, tâm lý có chút vấn đề nhắc nhở đâu!
Vương Giai Giai thản nhiên nói một câu, lời cô nói quã thật là sự thật, cha cô là thị trưởng Bắc Kinh, có tầng quan hệ này, ai dám gạt cô thì chính là tự tìm chết.
Sắc mặt người phụ nữ kia có chút thay đổi, sắc mặt có chút dữ tợn, nhìn Vương Giai Giai rồi lại nhìn Lý Dương, người này nói:-Anh đẹp trai, bạn gái của anh thật lợi hại, không phải là anh vừa rồi ra giá 85 vạn để mua Dạ Quang Bôi hay sao? Hiện tại giá của anh là giá cao nhất, hiện tại chúng ta giao dịch đi!
Người phụ nữ này không có ý gì khác, cũng không phải nghi ngờ Lý Dương không đủ tiền mà chỉ là chuyển chủ đề mà thôi. Lưu Cương mang theo một cái bao rất lớn, rất nhiều người đều nghỉ bên trong ít nhất phải có một trăm vạn.
Trăm vạn tiền mặt tại đây quả thật không ít, nhưng không có gì kỳ quái, có một vài nơi giao dịch mang theo trăm vạn tiền mặt là chuyện bình thường.
Lý Dương trong lòng hơi hơi có chút phát khổ, triệu khuê như thế nào còn không có trở về, hắn này tiễn nhất lấy ra nữa sẽ lù hãm.
-Khoang khoang, tôi không có noi là bán với giá 85 vạn, hiện tại tôi đổi ý, nếu không có 100 vạn thì đừng hòng mua!
Người trẻ tuổi hét lên, ánh mắt mọi người trong nháy mắt tập trung nhìn hắn, rất nhiều người đều nhìn hắn như tên ngốc.
Người phụ nữ kia mĩm cười quay đầu lại nhìn Lý Dương.
-Một trăm vạn rất cao, Dạ Quang Bôi này có giá chỉ từ 50 tới 60 vạn, tôi cho giá 85 vạn đã là giá cực cao rồi!
Lý Dương cúi đầu suy nghĩ một chút rồi lắc đầu, hắn có chút tức giận vì hành vi tăng giá của người trẻ tuổi này. Có điều đừng nói là 100 vạn, cho dù là 200 vạn hắn cũng mua, đáng tiếc là hắn hiện tại không có nhiều tiền mặt như vậy.
-Anh không cần thì người khác cần, chị gái này, chỉ cần thêm 20 vạn thì cái này se là của chị?
Người trẻ tuổi lập tức quay đầu lại nói với người phụ nữ, còn chưa đợi Lý Dương nghĩ cách thì người phụ nữ sắc mặt thay đổi rồi lớn tiếng nói:-Anh kêu ai là chị gái? Anh đẹp trai kia nói đúng, cái chén này cùng lắm chỉ 60 vạn, ra giá 85 vạn thì đã không ít rồi, lòng tham không đáy, tôi không mua!
-Tốt!
Lời của người phụ nữ này làm cho mọi người xung quanh rất đồng tình, người trẻ tuổi tắc ngơ ngác nhìn, sắc mặt không thể tin được.
Hắn chỉ nghĩ muốn thuận thế tăng giá, không ngờ kết quả lại như thế này.
Mọi người xung quanh đều giơ ngón tay cái khen ngợi, tất cả đều là người ham mê sưu tầm, lúc mua đồ cũng từng gặp chuyện tăng giá thế này, mọi người đều rất tức giận vì hành vi tăng giá như thế.
Bình thường thì có thể từ bỏ, nhưng rất nhiều người gặp được thứ mình thích thì chỉ còn cách cắn răng chịu thiệt mua bảo bối về, ai biết bọn họ thích làm gì.
Người thanh niên này thấy cạnh tranh gay gắt như vậy nên cố ý tăng giá, có điều mục đích của hắn không đạt tới, không những không có cạnh tranh mà còn chẳng có ai ra giá cả.
-Tốt, vậy 85 vạn đi!
Người trẻ tuổi nhanh chóng nói với Lý Dương một câu, một trăm vạn không có thì 85 vạn cũng được, tiền không tới tay thì chẳng làm được gì cả.
Lý Dương lắc đầu rồi mĩm cười nhìn người trẻ tuổi.
-Anh không phải là 85 vạn cũng không mua chứ!
Người trẻ tuổi giống như mèo bị giẫm đuôi kêu lên một tiếng, Lý Dương chỉ cười cười mà không nói gì. Những người xung quanh đều trấm trồ khen ngợi, đặc biệt là những người ganh tị với người trẻ tuổi này, hiện tại bọn họ đều đứng một bên xem trò hay.
Người trẻ tuổi lại sững sờ đứng đó, torng lòng xuất hiện cảm giác không ổn.
Nhìn Lý Dương một hồi, hắn lại quay đầu lại nhìn người phụ nữ kia rồi nói:-Chị gái, hắn từ bỏ, chị chỉ cần trả 80 vạn thì tôi sẽ bán nó ngay!
-Còn gọi tôi là chị gái?
Người phụ nữ kia trừng mắt nhìn hắn, phụ nữ kiêng kị nhất là có người gọi mình là chị, đặc biệt là người giống cô, sắp tới 40 nhưng gương mặt thì chỉ nhìn khoảng 30, những người thế này đặt biệt mẫn cảm.
-Không, không, tiểu thư...
Người trẻ tuổi còn chưa dứt lời thì hắn lại bị trừng mắt dữ dội hơn, hắn chỉ có thể cười khổ nuốt câu tiếp theo vào bụng.
-Tám mươi vạn tôi cũng không mua, có gì thì hỏi anh chàng đẹp trai có tiền kia đi!
Người phụ nữ từ từ nới, người trẻ tuổi sững sốt, sau đó lắc đầu cười lớn.
Những người xung quanh lại kêu lớn, người thanh niên này đã vác đá đập chân mình vốn định nhân cơ hội nâng giá, không ngờ giá không nâng mà ngay cả giá trước đó cũng không tới.
-Ngài, ngài trả bao nhiêu?
Người trẻ tuổi trong lòng phát khổ, hắn nhỏ giọng hõi một câu, trong nhà hiện tại thiếu tiền, cái chén này bán đi càng sớm thì càng tốt.
-Tôi chưa nói sau, tôi từ bỏ, có gì hỏi anh chàng đẹp trai kia đi!
Người phụ nữ thản nhiên nói, người trẻ tuổi nhìn một chút rồi lại quay đầu sang nhìn Lý Dương, trên mặt còn có chút không yên.
-Tôi còn đang suy nghĩ, anh hỏi người khác trước đi!
Lý Dương cười nói, hắn chỉ trả 50 vạn, nhiều hơn cũng không được, vừa lúc thừa dịp này xem diễn, nếu có người khác trả giá thì tăng giá cũng không muộn.
Người trẻ tuổi có chút dại ra, hắn quay đầu lại nhìn người phụ nữ, người phụ nữ thì không thèm để ý tới hắn.
Người trẻ tuổi quay đầu nhìn người mang kính mắt, người này cũng lắc lắc đầu, hiện tại là cơ hội thu mua giá thấp, hắn khẳng định sẽ không ngu ngốc mà ra giá.
-Các người, các người rốt cuộc muốn bao nhiêu, không ai mua thì tôi sẽ không bán!
Người trẻ tuổi tức giận hét lên, trong lòng thì vô cùng hối hận, tăng giá để làm chi rồi ngay cả giá cũ cũng không tới.
-Tiểu tử, nếu bán thì tôi sẽ trả 35 vạn!
Rốt cục cũng có người ra giá, người này là Vương Tiểu Cường, hắn là ông chủ tiệm đồ cổ, giá 35 vạn thì hắn có thể bán lại lời không ít.
-Ba mươi lăm vạn? Không có khả năng, vừa rồi đã có người ra giá 85 vạn!
Người trẻ tuổi không hề nghĩ ngợi liền dùng sức lắc lắc đầu, tám mươi lăm vạn đột nhiên rớt mắt 50 vạn, hắn đồng ý mới là lạ.
-Tám mươi lăm vạn là giá ảo, lúc đó anh không bán thì sao trách người khác được, hiện tại muốn bán 85 vạn ư, nằm mơ!
Vương Tiểu Cường cười cười, hai người sưu tầm đều không cần nên hắn rat ay, nói không chừng thứ này có thể tới tay hắn.
-Ba mươi lăm vạn, tôi thà rằng mang về chứ không bán!
Người trẻ tuổi dùng sức lắc lắc đầu, ngay từ đầu nếu trả giá 35 vạn thì khẳng định hắn sẽ bán, nhưng sau khi cạnh tranh tăng giá tới 85 vạn, lại muốn hắn bán với giá 35 vạn, hắn sẽ không làm.
Vương Tiểu Cường cũng không sốt ruột, hắn im lặng chờ người trẻ tuổi này quyết định.
-Nếu bán thì tôi trả 50 vạn, thứ này có giá cao nhất chỉ 60 vạn, nhưng đây là giá khi bán đấu giá, trừ đi phí thủ tục thì giá của thứ này cũng chỉ là 50 vạn. Mặt khác, có thể đấu giá được hay không cũng là một chuyện, cho dù đấu giá thành công thì cũng phải chờ nữa năm mới có thể nhận được tiền!
Lý Dương chậm rãi nói một câu, có cơ hội thu mua giá thấp, hắn khẵng định se ép giá.
Người mang kính kia do dự một lát, đang định nói gì thì điện thoại reo, nhìn thấy số điện thoại hắn lập tức đi ra ngoài, đây là một cuộc gọi rất quan trọng, hắn không có tâm trạng nào mà để ý tới việc cạnh tranh nữa.
Người đeo kính rời khỏi tương đương với việc giảm bớt một đối thủ cạnh tranh, người phụ nữ có chút do dự, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng của người trẻ tuổi thì lập tức quay đầu sang một bên.
Về phần Vương Tiểu Cường, hắn căn bản là không hề hé răng, năm mươi vạn hắn khẳng định là sẽ không mua.
-Tiểu tử, người này nói thật đó, vừa rồi do bọn họ cạnh tranh nên mới có giá cao như vậy, vì cậu không thỏa mãn nên cố tình tăng giá cho nên mới có kết cục này, hiện tại cậu không bán thì sau này ngay cả 50 vạn cũng không bán được!
Trong đám người có một ông lão hơn 60 nói với người trẻ tuổi một câu, những người khác cũng nói lên ý kiến của mình, mọi người đều khuyên bảo người thanh niên này.
Sắc mặt của người trẻ tuổi thay đổi vài lần, cuối cùng cũng gật đầu.
Nghe nhiều người nói như vậy hắn cũng đã biết cái chén này quả thật có giá như vậy, trừ phi có người cố ý cạnh tranh, nếu không thì không thể nào có giá cao hơn được.
Chuyện cố ý cạnh tranh không phải lúc nào cũng có thể gặp, hắn hiện tại cũng chỉ có thể chấp nhận, ai bảo hắn lòng tham không đáy làm chi.
Ba mươi lăm vạn cứ như vậy không có, hắn không đau lòng là giả, nhưng hắn sợ hiện tại không bán thì sau này ngay cả 50 vạn cũng không bán được, đến lúc đó chắc hắn sẽ khóc chết luôn quá.
-Lưu Cương, đưa tiền cho hắn!
Thấy hắn gật đầu, Lý Dương mừng thầm trong lòng, Lý Dương cũng không ngờ là chuyện lại phát triển tới mức này, Vương Giai Giai ở bên cạnh cũng ngẩn người.
Tám mươi lăm vạn không mua được không ngờ hiện tại chỉ cần dùng 50 vạn là được, thay đổi này cũng quá mức nhanh đó.
Lưu Cương cũng không nói lời thừa mà trực tiếp lấp tiền đặt trước mặt người trẻ tuổi.
Số tiền này thoạt nhìn cũng không ít, hai mắt người thanh niên sáng lên, hắn nhanh chóng cầm tiền lên kiểm tra từng tờ một.
Hơn mười phút sau, người trẻ tuổi vừa lòng gật gật đầu rồi đưa cái chén cho Lưu Cương..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.