Chương 698: Mỹ tửu Dạ Quang Bôi (4)
Tiểu Tiểu Vũ
19/03/2013
Người xung quanh càng ngày càng nhiều, Lưu Cương và Triệu Khuê có chút khẩn trương.
Nhiều người như vậy, nếu là có người có ý xấu, bọn họ cũng không nắm chắc có thể ra tay ngăn cản kịp thời, loại tình trạng hỗn loạn thế này rất bất lợi với Lý Dương.
Lưu Cương đưa tay vuốt cây sung sau lưng, nếu Lý Dương có nguy hiểm thì hắn sẽ không do dự mà rút sung lục ra, loại tình trạng hỗn loạn này sung lục có uy lực hơn dao nhiều.
Tên phó đạo diễn kia cũng đang rất sốt ruột.
Hắn không biết thân phận thật sự của Lý Dương. Nhưng Bành Vũ đã nói với hắn Lý Dương rất có thân phận, bọn họ khi làm việc phải chú ý không được gậy xích mích với Lý Dương.
Nếu không phải Bành Vũ nói vậy, hơn nữa thái độ của Bành Vũ cũng rất cung kính thì hắn sẽ không khiêm tốn như vậy, dù sao thân phận chuyên gia của Lý Dương chẵng có liên quan trực tiếp gì tới hắn cả.
Nhưng mà lúc này ở đây có nhiều người như vậy, nếu như xảy ra chuyện, tạo thành tình huống hỗn loạn thì hắn là người đầu tiên không thoát khỏi trách nhiệm.
-Không cần loạn, xin mọi người không cần loạn. Lý tiên sinh sẽ tiếp đãi mọi người, hiện tại Lý tiên sinh đang rất mệt, cho ngài nghỉ một chút đi!
Vương phó đạo diễn cái khó ló cái khôn, hắn vội vàng lớn tiếng kêu to, hắn tiếng kêu to này quả thật có tác dụng, mọi người xung quanh đã yên tĩnh hơn.
Hắn lại vội vàng gọi những nhân viên công tác đứng xung quanh tới bảo vệ Lý Dương, sau đó lại một phen giải thích, một bên mang theo Lý Dương đi ra ngoài. Những người xung quanh nghe thấy hắn giải thích cũng biết Lý Dương còn gặp lại bọn họ nên cũng không ngăn cản.
Những người này cũng chỉ muốn nhìn thấy Lý Dương thôi chứ cũng không có ác ý gì.
Từ từ, Lý Dương rốt cuộc cũng đã rời khỏi, dưới sự dẫn đường của phó đạo diễn, hắn đi vào phòng nghỉ ngơi.
Lý Dương quay đầu lại nhìn ra phía sau rồi nhìn Vương Giai Giai. Trong mắt hai người đều có sự bất đắc dĩ, phía sau có ít nhất 500 người. Trong số đó chỉ có một bộ phận là người ham mê ngọc thạch, số còn lại chỉ là tò mò đến xem mà thôi.
Dưới loại tình huống này bọn họ muốn chạy cũng không được nên chỉ có thể tạm tránh mặt mà thôi.
Lúc này đây, Lý Dương đã hoàn toàn cảm nhận được uy lực của danh tiếng. Trước kia hắn cũng nổi danh, nhưng không thể nào so với lúc này được, nếu không có hành trình Myanmar, không có thi đấu với Phỉ Thúy Vương thì những người này cùng lắm chỉ là tò mò chứ không có đi theo hắn như thế này.
Nhiêu người như vậy tập trung cùng một chỗ tất nhiên sẽ làm người khác nghi ngờ, chờ sau khi Lý Dương đi vào phòng nghỉ thì bên ngoài đã có hơn nghìn người.
-Ngọc Thánh Lý Dương có gương mặt như thế nào?
-Tôi nghe một người bạn nói, ngày hôm qua khi giám bảo có một người trẻ tuổi bị những chuyên gia hỏi. Vấn đề gì những chuyên gia cũng hỏi hắn, người trẻ tuổi này rất giống với Lý Dương!
-Còn nữa, ngày hôm qua có một người rất trẻ tuổi phụ trách việc giám định gia cụ, hắn nói tốt hơn những chuyên gia nhiều!
Những người bên ngoài cũng không yên tĩnh. Rất nhiều người đều tụ tập cùng một chỗ nghị luận việc xảy ra trong một hai ngày gần đây.
Chuyện ngày hôm qua Lý Dương xem xét gia cụ có rất nhiều người biết.
Lúc này khi bàn lại thì mọi người thấy người này rất giống với Lý Dương, nếu ngày hôm qua thật sự là Lý Dương thì chuyện người trẻ tuổi lại có năng lực cao như thế chẳng có gì là kỳ quái nữa.
Người trong giới ngọc thạch dều biết Lý Dương sở dĩ có danh hiệu Ngọc Thánh không chỉ vì hắn có trình độ cao trong đổ thạch mà hắn còn có năng lực rất cao trong giới cổ ngọc.
Lúc trước chính Lý Dương là người phát hiện ra Tử Cương Ngọc bị phỏng chế. Sau đó còn đi xem xét xung quanh giải trừ mối họa ngầm này.
Một ít người tuy chưa từng thấy qua Lý Dương nhưng vẫn có hiểu biết nhất định về hắn. Rất nhiều người đều vô cùng kinh ngạc, không ngờ Ngọc Thánh lại là một người lợi hại như vậy.
Hết thảy mọi chuyện bên ngoài Lý Dương đều không biết. Trong phòng nghỉ, Lý Dương nhìn về phía hơn nghìn người bên ngoài, trong lòng lại cảm giác được có chút bất đắc dĩ, có những người này bên ngoài hắn muốn đi cũng rất khó.
-Lý tiên sinh, ngài nghỉ ngơi trước đi, tôi đi thông báo Bành đạo diễn!
Vương phó đạo diễn dàn xếp cho Lý Dương xong cũng không đi vào mà quay đầu ra rời khỏi.
Sau khi đi ra ngoài, Vương phó đạo diễn lau mồ hôi trán, trong lòng quyết định giao chuyện phiền toái này cho Bành Vũ, hắn thì kiên quyết không nhắc tới.
-Anh chàng đẹp trai, không ngờ anh lại là người chiến thắng Phỉ Thúy Vương, quả thật là giống với tinh đồn, anh đẹp trai quả thật là còn rất trẻ!
Ngồi trên ghế sô pha, người phụ nữ kia quay đầu lại cười nói với Lý Dương một câu, sắc mặt của Vương Giai Giai rất khó coi, cô hung hăng trừng mắt nhìn người phụ nữ.
-Những thứ đó đều là hư danh, thứ này tôi tuyệt đối không đảm đương nổi!
Lý Dương nhỏ giọng nói một câu, đôi mày có chút nhíu lại, người phụ nữ này tuyệt đối không đơn giản. Lý Dương hiện tại đang rất cảnh giác với cô ta.
-Quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên, anh đẹp trai không cần khiên tốn vậy, khiêm tốn quá làm cho chị rất đau lòng đấy!
Âm điệu của người phụ nử kia lại thay đổi, nghe giống như đang rên rỉ, Vương Giai Giai hừ lạnh một tiếng, Lý Dương vừa định trả lời thì sửng sốt rồi cười khổ lắc đầu.
Người phụ nữ này không biết từ đâu xuất hiện, thoạt nhìn thì thân phận không thấp, nhưng chuyện mà cô ta làm khiến cho người ta không chịu nổi, Lý Dương không thèm để ý tới cô ta nữa, nếu không Vương Giai Giai sẽ càng thêm tức giận.
-Anh chàng đẹp trai, sau không nói chuyện, như vậy làm chị rất đau lòng đó!
Người phụ nữ lại nói một câu, Vương Giai Giai đứng lên phẫn nộ nhìn người phụ nữ không biết liêm sĩ kia một cái, người kia cũng nhìn cô rồi mĩm cười.
-Em gái tức giận ư? Chị chỉ giúp em kiểm tra hắn thôi mà, nhìn em gấp như vậy kìa, cần gì như thế chứ!
Triệu Khuê và Hải Đông đứng phía sau nhìn nhau một cái, hai người đều phát hiện sự sợ hãi trong mắt đối phương. Loại phụ nữ này tuyệt đối không thể trêu chọc. Nếu sau này bọn họ có gặp thì phải chạy cho xa.
-Cô!
Vương Giai Giai giận tím mặt, cô muốn nói gì nhưng không thể nở miệng nổi, Vương Giai Giai quay đầu sang một bên không thèm nhin người phụ nữ này nữa. Lý Dương thì ở bên cạnh nắm tay an ủi Vương Giai Giai.
Người phụ nữ này, nói chuyện với ả ta càng nhiều thì thì sẽ càng tức mà thôi.
Lý Dương không để ý tới người phụ nữ mà người phụ nữ kia cũng không nói gì mà chỉ tò mò nhìn Lý Dương.
-Lý tiên sinh, Khổng tiểu thư, không ngờ mọi người đều ở đây!
Bành Vũ rốt cuộc cũng chạy tới, vừa mới đi vào hắn liền cười nói một câu, Vương Giai Giai quay đầu qua, quệt miệng một cái, hiện tại điều cô không muốn nhất là có người nói cô và người phụ nữ này ở cùng một chỗ.
-Bành đạo diễn, thật xin lỗi, đã quấy rầy rồi!
Lý Dương chào đón Bành Vũ, bên ngoài có nhiều người như thế, hắn cũng muốn đài truyền hình giúp hắn giải quyết chuyện này.
-Bành đạo diễn, hoạt động hai ngày nay thuận lợi chứ?
Người phụ nữ kia nhỏ giọng nói một câu, sự vũ mị vừa rồi đã biến mất, chuyện này làm cho những người đàn ông xung quanh vô cùng cảm thán: phụ nữ quả thật là động vật dễ thay đổi.
-Nhờ phúc của Khổng tiểu thư nên hoạt động hai ngày nay rất thuận lợi!
Bành Vũ cười lớn, hắn nhìn Lý Dương rồi lại nhìn người phụ nữ họ Khổng rồi nói:-Còn 10 phút nữa thì hoạt động ngày hôm nay kết thúc, buổi tối chúng ta có còn có buổi tiệc ăn mừng. Nếu hai vị không có chuyện gì thì cùng tham gia đi!
-Tham gia thì không có vấn đề, nhưng trước hết phải bảo hắn trả lại cái Dạ Quang Bôi cho tôi trước đã!
Lý Dương còn chưa nói gì thì người phụ nữ kia đã chỉ tay về phía Lý Dương rồi nói một câu. Bành Vũ sững sốt, chuyện Dạ Quang Bôi Vương phó đạo diễn có nói qua, nhưng cũng không có nói là có liên quan tới Khổng tiểu thư.
-Cô nói cái gì, ai lừa gạt đồ của cô chứ!
Vương Giai Giai rốt cục nhịn không được, lớn tiếng nói một câu.
Người phụ nữ này cô càng nhìn càng thấy đáng ghét. Cô hận không thể trực tiếp đánh chết cô ta, hiện tại không ngờ cô ta còn nói Lý Dương lừa gạt đồ của cô ta, chuyện này Vương Giai Giai không thể nhịn được.
-Giai Giai, đừng kích động, em kích động chỉ làm cho cô ta đắc ý mà thôi, cô ta cố ý chọc giận chúng ta đó!
Lý Dương vội vàng kéo Vương Giai Giai lại, nụ cười trên mặt người phụ nữ kia càng tăng lên, Bành Vũ cười khổ, hắn rốt cục đã hiểu ra tại sao Vương phó đạo diễn chủ động giao việc này cho hắn làm một mình mà không muốn cùng hắn trở lại.
-Chuyện khác nói sau, Khổng tiểu thư, cha cô đang ở đây, ông ta và những chuyên gia khác đang đến nơi này.
Bành Vũ vội nói một câu, hai người này hắn không thể đắc tội ai được cả, trước hết ổn định tình hình rồi nói sau.
Vương Giai Giai rốt cục cũng ngồi xuống, trên mặt còn có chút tức giận. Bành Vũ âm thầm thở ra một hơi. Hắn biết không rõ về Vương Giai Giai nhưng năng lực của Lý Dương thì hắn biết rất rõ, hắn có một người bạn học, người này đang không ngừng nịnh nọt mong tạo quan hệ với Lý Dương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.