Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 156: Nhặt tiện nghi ở Quang Vinh Bảo Trai

Tiểu Tiểu Vũ

18/03/2013



Ngọn nến sau khi được thắp thì căn phòng đã sáng lên, sau khi chụp đèn bị nóng, không ngờ nó lại từ từ chuyển động.

Một lát sau, hình ảnh bức tranh sơn thủy được chiếu ra, trong ánh mắt đang nhìn chăm chú của mọi người, chụp đèn từ từ chuyển động, xung quanh bọn họ trong nhất thời đều lộ ra những hình ảnh khác nhau, lúc thì những con sóng gợn mênh mông, lúc thì bóng cây lắc lư, khi thì mây mù đầy núi, thuyền bè di động, nói chung những hình ảnh này vô cùng sinh động và luôn thay đổi cái mới.

Tâm hồn của mọi người đều chìm đắm trong ảo cảnh, lúc thì bọn họ có cảm giác mình đang ở trên một ngọn núi, lúc thì bọn họ lại thấy mình đang trên một con thuyền đang rẽ nước, nói chung mọi người đều có một cảm giác thích thú khó diễn tả được bằng lời.

Loại hiện tượng này chỉ có thể dùng kỳ tích để hình dung thôi, cho dù là Trịnh Khải Đạt hay là Tô Triển, hoặc là hai khách hàng kia thì việc này họ đều chưng từng nghe nói qua.

-Thật sự là Nguyệt Đăng, không ngờ Nguyệt Đang so với truyền thuyết còn xinh đẹp hơn

Đường Xuân Minh lộ ra vẻ mặt si ngốc, hắn giống như đã lâu chưa thấy người yêu nên nhỏ giọng thì thào.

-Thật sự rất đẹp

Lý Dương nhịn không được gật đầu, công dụng của Nguyệt Đăng hắn cũng chỉ mới thấy lần đầu, Hà lão có quyển sách nói về Nguyệt Đăng, nhưng chỉ nói là nó đã thất truyền, hiện nay cũng không có tinh phẩm gì lưu lại.Trong viện bảo tàng Cố cung thật ra có một phế phẩm Nguyệt Đăng, công dụng của nó thế nào không biết, nhưng mà chắc là không thể nào so với cái trước mắt này được rồi.

-Lý tiên sinh, nếu ngài nguyện ý thì Quang Vinh Bảo Trai đồng ý bỏ ra bốn trăm vạn để mua lại Nguyệt Đăng, bào bối như thế này quả thật là quá hiếm có

Đường Xân Minh đột nhiên quay đầu lại khát vọng nhìn Lý Dương rồi nói, Nguyệt Đăng này quả thật là một món bào bối hiếm có, bảo bối như vậy không ai là không muốn có cả, hơn nữa rất có thể nó là món hàng độc nhất vô nhị cũng không chừng.

-Đường tổng, thực xin lỗi, cây đèn này tôi không tính sang tay

Lý Dương cười khổ lắc đầu, hắn cũng không ngạc nhiên về việc Dường Xuân Minh muốn mua lại Nguyệt Đăng, bao bối như vậy mà có người không muốn mới là kỳ lạ.

Lý Dương nói vậy làm cho Đường Xuân Minh có chút đau lòng, lại tràn đầy tiếc nuối, hắn quay đầu lại nhìn Nguyệt Đăng thêm một lần.

Bọn người Trịnh Khải Đạt cũng không kỳ quái về thái độ của Lý Dương, đồ vật tốt như vậy ai mà không ham muốn, Lý Dương không muống bán là chuyện bình thường, Lý Dương mà bán thì mới là chuyện lạ.

Lúc mua tám mươi vạn, đảo mắt một cái thì nó đã tăng giá lên bốn trăm vạn, giá cả đã tăng lên gấp năm lần, điều này làm cho mọi người rất kinh ngạc, nhưng khi nghĩ tới công dụng của cây đèn này thì mọi người liền bình thường trở lại, bảo bối như vậy đừng nói là năm lần, cho dù là mười lần cũng không phải là không thể.

Nguyệt Đăng có thể dẫn dắt một người đi vào ảo cảnh vô cùng xinh đẹp, đây chính là mị lực của nó. Hơn nữa những ảo cảnh này còn là cảnh động làm cho mọi người càng có cảm giác giống thật hơn.

-Kỳ tích, thật sự là kỳ tích, hôm nay quả thật là được mở rộng tầm mắt rồi



Hai người khách đi theo Lý Dương liên tục khen ngợi, bọn họ đi theo Lý Dương cũng không có uổng công, cho dù là không kết bạn được thì chỉ việc thấy được cảnh tượng thần kỳ này thì cũng đủ rồi, thứ bọn họ thấy không phải bình thường mà là ảo cảnh của Nguyệt Đăng đã thất truyền vô số năm mang lại.

Một lát sau, Lý Dương thổi tắt nến, Tô Triển vội vàng đi bật đèn, lúc này bọn họ đã hiểu vì sao Đường Xuân Minh lại ra lệnh tắt đèn, hiệu quả của Nguyệt Đăng chỉ biểu hiện tốt nhất khi trời tối mà thôi.

Đồng thời, bọn họ đều rất khâm phục Lý Dương và Đường Xuân Minh, cho dù là cho bọn họ lên nhìn thì bọn họ cũng chẳng thể nào thấy được cây đèn này có gì thần kỳ cả, vậy mà Lý Dương và Đường Xuân Minh chỉ liếc mắt một cái là có thể thấy được, chỉ có điều là Lý Dương thấy trước nên nó đã thuộc về Lý Dương chứ khong phải là Đường Xuân Minh mà thôi.

-Lý tiên sinh, ngài không phải là người đầu tiên ở Quang Vinh Bảo Trai chiếm được tiện nghi, nhưng lại là người trẻ tuổi nhất trong mười năm gần đây

Nhìn Lý Dương, Đường Xuân Minh cảm thán, Quang Vinh Bảo Trai của bọn họ không ngờ lại có sai sót lớn như vậy, sai sót này lại được người khác ngay lập tức tận dụng, có thể tưởng tượng được khi chuyện này được truyền ra ngoài thì sẽ kinh động mọi người như thế nào.

Hơn nữa lần người sai sót lại là Hầu lão, Hầu lảo đã làm cho Quang Vinh Bảo Trai mất một món bảo bối, Đường Xuân Minh đã bắt đầu thấy không hài lòng với Hầu lão rồi.

-Đường tổng, việc này chỉ có thể nói là tôi may mắn thôi, thời gian gần đây tôi luôn gặp may.

Lý Dương mỉm cười lắc đầu, tuy vậy nhưng hắn cũng có chút tự hào, có thể ở trước mắt những chuyên gia cao cấp này chiếm tiện nghi chính là một loại vinh quang, hơn nữa hắn lại là người trẻ tuổi nhất trong mười năm qua nửa.

-Vận may của Lý tiên sinh quả thật là làm cho người khác ghen tị, nhưng mà vận may của ngài dù sao cũng được thành thập dựa trên thực lực, nếu là người khác thì cho dù là biết Nguyệt Đăng thì cũng không thể nào nhìn ra, cây đèn này chỉ có thể tiếp tục long đong mà thôi.

Đường Xuân Minh khẽ thở dài một tiếng, hắn rất bội phục Lý Dương, tuổi còn trẻ mà lại có được năng lực như vậy, Hà lão quả thật là có nhãn lực nhìn người rất cao, không ngờ lại có thể tìm thấy một tên yêu nghiệt để nhận làm đồ đệ.

Lần này Lý Dương không có phản bác, cũng không thể phản bác, hắn nhìn ra cây đèn này là Nguyệt Đăng, nhưng có thể nhìn ra là dựa vào năng lực đặc thù, thứ này không có liên quan gì tới nhãn lực cả.

Sau khi phát hiện được Nguyệt Đăng, Đường Xuân Minh cũng không có đi khỏi mà tiếp tục cùng Lý Dương đi xung quanh nhìn một chút những món đồ cổ, Tô Triển đã lui sang một bên, có tổng giám đốc ở đây thì làm gì tới lượt hắn. Nhưng mà hắn cũng không có đi ra ngoài, ở trước mặt tổng giám đốc tạo một chút thiện cảm mới quan trọng, hơn nữa tổng giám đốc cũng cần một trợ thủ giúp hắn.

Mua được Nguyệt Đăng, Lý Dương liền có hứng thú đi xung quanh, Đường Xuân Minh cũng đi những gian phòng khác với Lý Dương, trong những gian phòng này có một gian là đồ sứ, một gian là cổ ngọc, gian còn lại là những loại khác.

Mấy thứ này cũng không có thứ gì cực phẩm, nhưng mà trong này Lý Dương mua được một viên ngọc thời Hán, dùng năng lực đặc thù hắn có thể thấy được bên ngoài khối ngọc này có một tầng màu đỏ cam, chất lượng của viên ngọc này cũng không tệ.

Dựa theo kinh nghiệm Lý Dương đã rút ra thì màu vàng sẽ có niên kỹ không quá nghìn năm, đỏ thầm là từ một nghìn tới hai nghìn năm, mà màu đỏ cam là hơn hai nghìn năm, mặt khác còn có một loại màu đen không có phân tầng, Lý Dương đã từng nghiệm chứng qua, vật mà có một tầng màu đen như vậy thì đã có lịch sữ hơn ba nghìn năm.

Dựa theo những thứ này thì có thể suy đoán ra khối ngọc này có từ thời Hán.

Nhưng mà giá cả có chút không tiện nghi cho lắm, bên ngoài nua khối ngọc này cùng lám chỉ có giá ba mươi vạn nhưng trong này lai lên tới bốn mươi, việc này làm cho Lý Dương cảm thán không thôi.

Đường Xuân Minh nhân cơ hội này mời Lý Dương làm cố vấn cho Vinh Quang Bảo Trai, làm cố vấn Lý Dương sẽ được giảm giá còn bảy phần khi mua đồ ở đây, Lý Dương suy nghĩ thật lâu rồi mới đáp ứng. Lý Dương thật ra cũng không ham muốn gì việc giảm giá, sau này bọn hắn định mở công ty bán đấu giá, Quang Vinh Bảo Trai khẳng định là sẽ giảm giá cho bọn hắn.



Đương nhiên, có giảm giá ba phần càng tốt, khi mua đồ ở trong đây hắn sẽ tiết kiệm được thêm một chút.

Có được kết quả này người vui mừng nhất chính là Trịnh Khải Đạt, hắn càng ngày càng bội phục chính mình, lúc trước mời Lý Dương gia nhập quả thật là một hành động đúng đắng. Lúc trước hắn định mời một chuyên gia về làm nhưng bây giờ thì không cần nữa, hiện tại Lý Dương cũng đã là chuyên gia,hơn nữa còn là chuyên gia loại cao cấp nhất, Lý Dương có thể nói là đồng bọn hợp tác vô cùng hoàn mỹ.

Hiện tại Lý Dương lại vừa tạo quan hệ với Qung Vinh Bảo Trai, Trịnh Khải Đạt tin tưởng sau này công ty bán đấu giá của bọn họ sẽ làm ăn vô cùng tốt.

-Đường tổng, cám ơn ngài đã mời, chúng tôi còn việc nên xin đi trước

Chuẩn bị mọi thứ thì thời gian đã tớ giữa trưa, Đường Xuân Minh rất khách khí giữ bọn họ lại ăn cơm, hắn không chỉ có mời Lý Dương, ngay cả hai người khách kia cũng được mời ở lại, Đường Xuân Min còn tường rằng bọn họ đi chung nữa chứ.

-Vậy được rồi, nhưng mà lần sau có cơ hội tới thì phải ở lâu một chút, đến lúc đó tôi sẽ giới thiệu cho ngài những cố vấn danh dự khác

Thấy Lý Dương không có ý định ở lại nên Đường Xuân Minh chỉ còn cách buôn tha. Đường Xuân Minh còn tưởng rằng vì việc ngày mai phải nghiệm chứng cho Quang Minh Bảo Tra nên không muốn ở lại, nhưng mà kỳ thật Lý Dương căn bản không là không bết, Lý Dương đến Bắc Kinh thời gian quá ngắn, tin tức quả thật còn rất thiếu.

Đường Xuân Minh tự mình đưa Lý Dương ra Quang Vinh Bảo Trai, hai gã khách hàng kia cũng đi theo Lý Dương, thấy Lý Dương đã đi xa, Đường Xuân Minh nặng nề thở dài.

-Đường tổng, ngài tiếc không thể lưu Nguyệt Đăng lại ư?

Tô Triển do dự hỏi.

-Không, cậu sai rồi, Nguyệt Đăng tuy rằng quý, nhưng mà Quang Vinh Bảo Trai không phải là không có thứ đáng giá như vậy, tôi chỉ đang cảm thấy may mắn vì tự mình đến gặp Lý Dương, từ tình hình trước mặt cho thấy Lý Dương là một người tuyệt đối đáng giá kết giao, tương lai của hắn tôi cũng không biết sẽ phát triển tới đâu nữa

Đường Xuân Minh lắc đầu rồi đi khỏi.

Tô Triển thật không ngờ người tuổi trẻ kia lại lợi hại như vậy, lúc này Tô Triển đang cảm thấy may mắn vì Lý Dương đi cùng Trịnh Khải Đạt tới chứ không phải đi một mình. Nếu Lý Dương mà đi một mình thì Tô Triển không thể nào tự mình tiếp đãi như vậy, không tự mình tiếp đãi thì hắn cũng sẽ mất cơ hội làm quen với Lý Dương, cũng mất đi cơ hội biểu hiện trước mặt tổng giám đốc.

-Lý tiên sinh, chào ngài

Ra ngoài Quang Vinh Bảo Trai, hai người khách kia rốt cục cũng bước lên làm quen,biểu hiện hôm nay của Lý Dương hay người đã nhìn thấy rất rõ ràng, hiện tại hai người vô cùng khâm phục Lý Dương, sự mong ước kết giao trong lòng hai người càng thêm mãnh liệt.

-Chào hai người

Lý Dương mỉm cười đáp lại, hai người kia từ nãy tới giờ đều đi theo hắn, hắn cũng không cảm thấy hai người có ác ý gì, hai người cùng hắn xem Nguyệt Đăng nên cũng coi là có duyên, chào hỏi một chút cũng không sao.

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook