Chương 137: Phỉ Thúy hình Cá Vàng
Tiểu Tiểu Vũ
18/03/2013
Hoa Thanh Chủng Phỉ Thúy còn bị những vết nứt làm hỏng một phần, thế là coi như cược thua rồi.
Lý Dương cũng không để ý đây có phải là một khối cược thạch bị cược thua hay không, vẫn rất chuyên tâm vào việc giải thạch, bất kỳ nguyên liệu nào, chỉ cần bên trong có Phỉ Thúy, Lý Dương nhất định sẽ giải ra đến cùng. Có Phỉ Thúy nghĩa là có giá trị. Thái độ này của hắn đã lọt vào mắt An Văn Quân.
Nguyên liệu này không lớn, không đầy nửa giờ toàn bộ Phỉ Thúy bên trong đã được giải ra. Nếu là bán khi chưa giải xong còn có thể bán được bốn mươi vạn, giải ra rồi thì ngay cả nửa giá đó cũng không được. Đây chính là bản chất của cược thạch, một là thắng hai là thua.
- Bộp bộp.
An Văn Quân đột nhiên vỗ tay, nhìn Lý Dương đầy thán phục. Lúc này cô đã hiểu, lời đồn đại quả không sai chút nào, cậu Lý Dương trẻ tuổi này đúng là có thực lực hơn Thiệu Ngọc Cường, chắc chắn là một viên ngọc còn tiềm ẩn.
Lúc này, An Văn Quân càng mong muốn Lý Dương gia nhập liên minh An Thị, không tiếc bất cứ giá nào .
- Lý Dương, tôi thật phục anh, bên trong quả nhiên là giống lời anh nói, bây giờ mới biết thì ra anh thắng cược nhiều như vậy không phải đều do may mắn.
Trương Ưng thở dài, nhìn xung quanh.
Lát sau, Trương Ưng đột nhiên hỏi:
Lý Dương, cậu đặt nhiều nguyên liệu ở đây làm gì thế?
Trương Ưng nhìn đống nguyên liệu chất ở góc nhà xe hỏi Lý Dương, có một số Lý Dương mua từ Trịnh Châu về, có một số thì mang từ Nam Dương đến, cả những nguyên liệu mua ở nơi khác cũng để hết ở đây. Thời gian gần đây Lý Dương thường bận, cũng chưa có thời gian nào mà tới giải số nguyên liệu này.
Lý Dương đưa khối Phỉ Thúy đang cầm trên tay cho An Văn Quân, quay sang nói với Trương Ưng:
- Đều là thỉnh thoảng mua, nhưng gần đây bận quá nên chưa giải được.
- Trợ lý Lý, bây giờ vẫn còn thời gian, hay là chúng ta giải một khối mà cậu cho là có Phỉ Thúy đi, nếu giải ra Phỉ Thúy đẹp, tôi có thể thay mặt An Thị mua lại với giá cao nhất trên thị trường, cậu thấy thế nào ?
An Văn Quân đột nhiên nói ra suy nghĩ trong đầu, Trương Ưng sửng sốt, cũng nhìn Lý Dương.
Lý Dương hơi do dự một chút, cuối cùng gật đầu, số cược thạch ở đây vốn là định khi giải ra sẽ bán cho An Thị, để bọn họ nhìn mình giải cũng không sao.
- Vậy hãy giải khối này trước đi, khối này lớn nhất.
An Văn Quân đột nhiên mỉm cười như một cô bé nhảy đến chỗ khối nguyên liệu lớn nhất, nhìn dáng vẻ An Văn Quân, vẻ mặt Lý Dương và Trương Ưng đều là lạ. Lý Dương than, nhìn có vẻ như một phụ nữ mạnh mẽ, thật ra thì tính tình vẫn như một cô bé.
Khối nguyên liệu lớn nhất chính là mua ở chỗ Trương Vĩ, Lý Dương mua mất ba mươi vạn.
- Được, giám đốc Trương hãy đến giúp một tay, chúng ta mang nó đến máy giải thạch.
Lý Dương gọi Trương Ưng tới trợ giúp, khối nguyên liệu này cũng không nhẹ, hai người phải tốn nhiều sức lực mới di chuyển nó đến được máy giải thạch. Lúc này Lý Dương lại nhớ đến Lưu Cương, người khỏe phi thường, tên đó mà ở đây thì một mình cũng có thể nhấc được khối nguyên liệu này.
Nguyên liệu lớn, thời gian giải sẽ lâu hơn, Lý Dương tìm chỗ dễ cho ra Phỉ Thúy nhất, vừa định hạ đao thì An Văn Quân đột nhiên lại gọi hắn.
- Trợ lý Lý, đừng giải vội, cậu có thể nói với chúng tôi biểu hiện của khối nguyên liệu này được không, để chúng tôi cũng học chút.
Trương Ưng cũng đứng nhìn Lý Dương, lúc này ngay cả Trương Ưng cũng thấy tò mò muốn biết lần này còn có thể sẽ giải ra được như Lý Dương nói hay không.
Yên lặng một hồi, Lý Dương từ từ ngẩng đầu lên, nhẹ giọng nói:
- Khối nguyên liệu này rất lớn, lại có lớp vỏ đen, lần đầu tiên nhìn thấy, tôi cũng không để ý. Sau đó nhìn kỹ lại, phát hiện bên trong có một khe rất đặc biệt, cho nên mới mua.
Lý Dương vừa nói vừa chỉ vào một vị trí trên khối nguyên liệu. Trương Ưng và An Văn Quân lập tức nhìn thấy một vết nứt dài chừng bốn năm cm, nó nằm trên khối nguyên liệu thì có vẻ là rất lớn.
- Cái khe này có gì đặc biệt?
An Văn Quân lại hỏi.
- Cái khe này có vẻ rất sâu, thật ra thì không phải, cái khe này sâu nhất cũng chỉ vào không tới một phần năm. Nếu như bên trong có Phỉ Thúy, chắc chắn sẽ tách Phỉ Thúy ra, cái khe thế này rất dễ làm Phỉ Thúy bị biến dạng.
Lý Dương chậm rãi nói từng điểm một, nói xong còn lấy tay vuốt ve cái khe đó.
- Trợ lý Lý, cậu đang đọc các đường vân?
Nét mặt An Văn Quân liền trở nên nghiêm nghị, thường tiếp xúc với nguyên liệu, cô hiểu quá rõ những lời phân tích, đánh giá kiểu này. Người có thể nhận xét đường vân trên nguyên liệu cũng có thể gọi là chuyên gia. Ngay cả mấy chuyên gia trong công ty cũng không dám khẳng định mình có thể nhận xét đường vân chính xác được bao nhiêu.
Lý Dương khẽ gật đầu, hắn đương nhiên có thể nhìn những đường vân. Nếu biết được đặc điểm bên trong các đồ vật thì những cái khác chẳng có gì là bí mật nữa.
- Trơ lý Lý, ngài cứ tiếp tục.
Hít sâu một hơi, An Văn Quân không biết mình đã dùng kính ngữ. Nghe nói Thiệu Ngọc Cường của nhà họ Thiệu là một cao thủ nhận xét các đường vân, hơn nữa còn nhận xét rất chính xác. Nhưng xem ra Lý Dương còn lợi hại hơn so với Thiệu Ngọc Cường một chút, không biết Lý Dương làm thế nào học được những điều này.
Lý Dương lại tiếp tục nói:
Nhìn từ đường vân lớn này, tôi chỉ có thể nói Phỉ Thúy bên trong có thể sẽ hơi biến dạng, cụ thể thế nào tôi cũng không dám bảo đảm. Mặc dù tôi không thấy rõ chất lượng của Phỉ Thúy bên trong, nhưng dù có thể biến dạng, vẫn có giá trị của nó.
- Đợi đã, trợ lý Lý, ý của cậu là khối này nhất định sẽ cho ra Phỉ Thúy?
An Văn Quân vội cắt lời Lý Dương, cô nghe ra được ý trong câu nói vừa rồi của Lý Dương.
- Đâu có, tôi chỉ có thể nói có thể sẽ cho ra Phỉ Thúy, ai dám bảo đảm trong nguyên liệu nhất định có Phỉ Thúy, ngay đến thần tiên cũng không dám bảo đảm.
Lý Dương liền lắc đầu cười, che dấu sự chột dạ, vừa rồi chỉ mải nói thiếu chút nữa là lỡ miệng, Lý Dương thầm trách mắng mình càng phải cẩn thận hơn.
- Cũng đúng, cậu có thể nhận xét được nhiều như vậy đã không hề đơn giản rồi.
An Văn Quân cười cười gật đầu, coi như cô hài lòng với câu trả lời của Lý Dương. Thật sự biết trước bên trong nhất định có Phỉ Thúy mới là lạ. Cho dù là vua Phỉ Thúy cũng không dám nói như vậy.
- Bây giờ bắt đầu giải thạch nhé?
ý Dương lại đi tới trước máy giải thạch, lần này An Văn Quân không ngăn cản Lý Dương. Những lời Lý Dương vừa nói nghe rất hợp lý, kết quả cụ thể như thế nào còn phải đợi sau khi giải xong.
- Xoẹt xoẹt.
Âm thanh từ máy giải thạch phát ra lần này càng vang to hơn. An Văn Quân cau mày, nhưng cũng không chạy đi lấy cái bịt tai, vẫn đứng đó nhìn Lý Dương và Trương Ưng bận rộn.
Trong tiếng tạp âm này, không biết bao lâu đã qua đi, cuối cùng thì khối nguyên liệu lớn cũng bị Lý Dương cắt ra, Trương Ưng ra sức rửa sạch mặt vừa cắt, khối Du Thanh Chủng Phỉ Thúy liền hiện rõ trước mắt mọi người.
Du Thanh Chủng Phỉ Thúy, không màu, giá trị của khối Phỉ Thúy này không cao, nhưng khối này lại khá lớn, như vậy cũng đáng tiền, dù Lý Dương có lỗ thì cũng sẽ ít thôi.
An Văn Quân vừa bái phục Lý Dương giờ cũng hơi có chút thất vọng, khối Phỉ Thúy này không bị biến dạng. Lúc này trong lòng cô lại vô cùng hy vọng Lý Dương nói hoàn toàn đúng, để khi giải ra khối nguyên liệu lớn này có thể bị biến dạng.
Kết quả khối nguyên liệu sẽ thế nào, Lý Dương đã biết từ lâu. Đeo lại kính, hắn tiếp tục việc giải thạch. Lưu Cương không biết đến từ lúc nào, liền cùng Trương Ưng giúp Lý Dương.
Khối nguyên liệu càng lớn càng cần người hỗ trợ, Lưu Cương vừa vào giúp, tốc đọ giải thạch tăng lên đáng kể. Khối Lý Dương đang giải cho ra màu hồng. Hai khối Phỉ Thúy màu hồng này không lớn, nằm dọc theo cạnh của khối Du Thanh Phỉ Thúy, thoạt nhìn rất giống hai con cá vàng đang nô đùa trong hồ.
- Rè rè.
Một lớp vỏ của nguyên liệu đã được cắt xong. Trương Ưng liền vứt xuống đất, trước khi vứt đi cũng phải lượng sức, một lớp vỏ cũng không nhẹ.
- Rè rè.
Lại một lớp khác được cắt ra, Trương Ưng lại ném lớp vỏ này đi, nhưng vừa cầm lên liền ngẩn người.
- Này, này, đây là cái gì ?
Trương Ưng kinh ngạc ngẩng đầu lên, hai con cá vàng đã bị Lý Dương cắt đi, đột nhiên nhìn thấy hai khối hồng trên khối Phỉ Thúy không màu, khiến cho Trương Ưng cũng mất bình tĩnh.
An Văn Quân và Lưu Cương vội chạy tới, mọi người đều rất hiếu kỳ. Ngay lập tức, An Văn Quân há hốc miệng, ngây người nhìn hai khối hồng kia.
Lý Dương cũng đi tới, hắn không đến xem sẽ khiến người ta nghi. Khi thấy phản ứng của bọn họ, Lý Dương rất hài lòng. Giá trị lớn nhất của khối nguyên liệu này chính nằm ở hai khối Phỉ Thúy hồng này.
- Đúng, đúng là Phỉ Thúy biến dạng.
An Văn Quân gắng sức nuốt nước bọt, khuôn mặt kinh ngạc. Ngay cả Phỉ Thúy bị biến dị Lý Dương cũng có thể nhìn ra, vậy còn có cái gì Lý Dương không làm được?
Nghĩ tới đây, nhịp tim An Văn Quân không nhịn được đập thật nhanh. Trước khi giải thạch Lý Dương đã phân tích qua về khối nguyên liệu này, kết quả khi giải ra có thể nói không khác những gì hắn phân tích một chút nào. Điều này chứng tỏ điều gì? Chứng minh rằng năng lực của Lý Dương về phương diện cược thạch quả là đạt tới ranh giới thần thánh, tuyệt đối hơn hẳn Thiệu Ngọc Cường, thậm chí có thể so với vua Phỉ Thúy trong truyền thuyết.
Lúc này An Văn Quân chỉ nghĩ tới năng lực của Lý Dương, không nghĩ tới những điều khác. Điều này cũng là Lý Dương cố ý tạo nên. Như vậy sau này hắn cược thắng, cũng sẽ không khiến cho mọi người hoài nghi, ít nhất mọi người đã tin thực lực của hắn.
- Đây là Cá Vàng sao ?
Lưu Cương đột nhiên nói một câu, còn có chút nghi ngờ, Trương Ưng và An Văn Quân đều rất sửng sốt, vội vàng nhìn hai khối Phỉ Thúy màu hồng một cách cẩn thận.
Vừa rồi hai người vì quá kinh ngạc, chỉ mải nhìn màu sắc, nhưng không để ý hình dáng hai khối màu hồng này. Lưu Cương nhắc vậy mới sực tỉnh, hai người cũng lập tức nhận ra hai khối màu hồng này thật rất giống hai con Cá Vàng. Có thân cá, còn có đầu cá, mà ở trên đầu cá còn có một chút Phỉ Thúy vô sắc. Bây giờ nhìn lại giống mắt cá hơn.
- Đúng là Cá Vàng.
An Văn Quân nói chầm chậm, quay sang nhìn Trương Ưng, hai người đều nhận ra niềm vui trong mắt đối phương.
Lưu Cương không hiểu giá trị của hai con Cá Vàng này, nhưng bọn họ thì rất rõ. Nếu chỉ là Phỉ Thúy màu hồng bình thường bị biến dạng, hai khối màu hồng này chẳng giá trị lắm, cùng lắm là bán theo giá trị Du Thanh Phỉ Thúy màu hồng. Lại nhỏ thế này, nhiều lắm thì gấp mười lần Du Thanh Phỉ Thúy không màu thì cũng không đáng bao nhiêu.
Nhưng chúng ghép lại thành Cá Vàng tự nhiên thì lại khác. Phỉ Thúy có vẻ tự nhiên thế này vô cùng hiếm thấy, đặc biệt là Du Thanh Chủng Phỉ Thúy này lại là không màu, tuy không trong nhưng có thể dễ dàng thấy được màu hồng của cá vàng bên trong, như vậy tầng Phỉ Thúy không màu bên ngoài giống như là hồ cá, không cần điêu khắc, mặt cắt chính là một tác phẩm của thiên nhiên.
Tác phẩm của thiên nhiên, giá trị của nó vượt xa điêu khắc của con người, mẹ tự nhiên có sức mạnh phi thường, tác phẩm của Người được cả nhân loại yêu thích.
- Trợ lý Lý, tôi thay mặt An Thị mua lại cả khối Phỉ Thúy này của cậu, mỗi con Cá Vàng này ra thị trường có giá khoảng một triệu, cộng lại, chúng tôi trả cậu ba triệu.
Sau khi An Văn Quân xác định giá trị khối Phỉ Thúy này liền ngẩng đầu nói với Lý Dương. Lý Dương hơi ngạc nhiên, hắn biết hai con Cá Vàng này sẽ đáng tiền, nhưng cũng không ngờ có thể bán được giá cao tới ba triệu.
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.