Chương 612: thật sự là đổ tăng
Tiểu Tiểu Vũ
19/03/2013
-Lớn như vậy ít nhất cũng hơn trăm kg.
Một người trung niên hói đầu đứng trong đám người cảm thán một câu, khối Phỉ Thúy lớn như vậy không biết có thể làm ra bao nhiêu vòng tay, mặt nhẫn, mặt dây chuyền càng không cần phải nói. Chỉ cần một khối Phỉ Túy thế này cũng đủ để một công ty châu báu cỡ trung hoạt động rất lâu, hơn nữa còn không cần vì Phỉ Thúy cao cấp mà phát sầu.
-Theo tôi thì nó ít nhất cũng 150 kg.
Bên kia có người nhỏ giọng nói, trên mặt cũng tràn đầy cảm khái, hắn là tổng tài của một công ty châu báu cỡ trung, với khối Phỉ Thúy thế này hắn có khát vọng rất lớn.
Nhưng hắn hiểu được dưới sự để ý của nhiều người thế này mà muốn có được khối Phỉ Thúy này là chuyện không hề dễ dàng gì.
-Mau lấy cân tới.
Sang Dala hét to gọi một nhân viên công tác, người kia có chút sững sốt rồi vội chạy ra ngoài, xung quanh có rất nhiều người, cho dù hắn là nhân viên công tác thì cũng chỉ có thể cứng rắn chen ra.
Khu giải thạch có cân điện tử, nó nằm ở máy che nắng cách chỗ này không xa, tuy rằng dùng cân điện tử có chút khác biệt nhưng hiện tại mọi người cũng không thèm chú ý tới điểm này, bọn họ chỉ cần biết đại khái sức nặng của nó là có thể ước định được giá
-Tư Mã ca, cám ơn.
Lý Dương đứng lên, đi đến bên cạnh Tư Mã Lâm rồi cười nói một câu, Thường Thịnh định đi chuyển khối Phỉ Thúy, nhưng cuối cùng đành bất đắc dĩ từ bỏ, sức nặng hơn trăm kg không phải là thứ hắn có thể nâng được.
Cuối cùng vẫn là Lưu Cương đến nâng khối Phỉ Thúy, Lý Dương một lần nữa cho người dùng cần cẩu nâng phần nguyên thạch khác lên.
"Rè rè "
Thiết đao cắt dọc theo viên Phỉ Thúy bên trong, Lý Dương lựa chọn nơi cắt đều là nơi rất thỏa đáng, nếu không thì chỉ một buổi chiều căng bản là không đủ thời gian giải hết, thậm chí phải tăng ca đêm thì mới có thể giải xong.
Khối Phỉ Thúy vừa mới giải ra đặt bên cạnh máy giải thạch, nó thì do Lưu Cương phụ trách trông coi.
An Văn Quân mang theo Chu lã và Hoàng lão đi tới phía trước, bọn họ vốn đã đứng bên cạnh Lý Dương, đi vài bước bọn họ đã đứng trước mặt khối Phỉ Thúy, Lưu Cương liếc nhìn bọn họ một cái nhưng không nói gì.
-Phù Dung Chủng, lại là khối Phù Dung Chủng lớn thế này, từ trước tới giờ tôi chưa từng nhìn thấy.
Chu lão vươn tay, nhẹ nhàng vuốt mặt ngoài khối Phỉ Thúy, cơ thịt trên mặt nhẹ nhàng rung động, từ có có thể thấy được tâm trạng của ông đang rất kích động.
Ánh mắt của Hoàng lão lúc này càng thêm sáng ngời, áh mắt này hoàn toàn không giống là ánh mắt của một ông lão, ông tuy không kích động như Chu lão nhưng lúc này trong lòng ông đang rất quay cuồng.
Khối Phỉ Thúy này chỉ tính giá trị thì cũng đã hơn 3000 vạn, mà nó chỉ mới là một khối thôi, vừa rồi Lý Dương rõ ràng là cắt ra hai mặt đều có Phỉ Thúy, mà khối còn lại có Phỉ Thúy xuất hiện ở bề mặt còn lớn hơn nữa.
Nếu khối kia giống như khối này có một nữa là Phỉ Thúy thì khối nguyên thạch này nhất định có giá trên trời.
Kết quá cuối cùng rất có thể là vượt qua trăm triệu.
Cho dù là khối còn lại có Phỉ Thúy không to như thế, chỉ cần gần bằng khối này thôi thì Lý Dương cũng đã thu lại vốn rồi.
Việc này tương đương với việc tập thể chuyên gia bọn họ đã nhìn nhầm, giá trị của khối nguyên thạch này hẵng phải cao hơn nhiều.
Ngoại trừ An Thị, Lâm Lang cũng đứng bên cạnh quan sát khối Phỉ Thúy, trên mặt hắn là nụ cười vui vẻ.
Phỉ Thúy là do Lý Dương giải ra chứng minh bọn họ đều có thể cạnh tranh, Lý Dương ngay cả Thủy Tinh Chủng cũng bán chứ nói chi chỉ là Phủ Dung Chủng.
Lúc này trong lòng Lâm Lang đã có chủ ý.
Thiết đao tiếp tục đẩy mạnh, sắc mặt của Thiệu Ngọc Cường đã tái đi, khối Phỉ Thúy này to vượt mức hắn dự kiến. Lúc này hắn cuối cùng cũng hiểu được vì sao thầy hắn lại để ý tới khối nguyên thạch này, nó quả thật là rất có thể sẽ đổ tăng.
Người khác chưa nhìn ra nhưng Thiệu Ngọc Cường đã hiểu được phần còn lại chắc chắn sẽ giải ra khối Phỉ Thúy còn to hơn khối này, nói cách khác, lần này Lý Dương khẳng định là sẽ không thua lỗ.
Với kết quả này hắn cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhưng cũng chỉ cp1 thể tiếp nhận sự thật, ý tưởng trong lòng hắn lúc này không khác Lâm Lang nhiều lắm, Lý Dương ngay cả Thủy Tinh Chủng còn bán thì khối này nhất định sẽ bán ra, một khối Phỉ Thúy lớn như vậy Thiệu Thị cũng rất coi trọng.
-Cân đến rồi, xin mọi người nhường đường một chút.
Người nhân viên công tác kia đã mang cân đến, lúc ra còn dễ, chứ lúc vào là chuyện rất khó khăn, nếu không phải tất cả mọi người đều biết hắn là nhân viên công tác, lại là người mang cân tới thì nhất định sẽ không cho hắn vào.
Khoảng 10 phút sau, người này mới đầu đầy mồ hôi tiến được vào bên trong, hơn mười phút này đối với hắn là một sự dày vò.
-Lưu tiên sinh, cân đã được mang tới, chúng ta cùng nâng lên xem nó nặng bao nhiêu.
Sang Dala nói với Lưu Cương một tiếng, bởi vì có quan hệ với Lý Dương nên Sang Dala ăn nói khá lễ phép.
-Không cần, tôi nâng lên là được.
Lưu Cương cười cười rồi nâng khối Phỉ Thúy lên, từ từ đặt xuống cái cân.
Sang Dala rất bội phục sức mạnh của Lưu Cương, nhưng cũng không có gì ngoài ý muốn, hiện tại đại lực sĩ rất nhiều, không thể đơn thuần chỉ dựa vào bề ngoài mà phán đoán được.
-Một trăm năm mươi ba cân.
Sang Dala lớn tiếng kêu lên, tổng khối lượng của khối Phỉ Thúy này đã vượt qua 153 can, cho dù có chút sai lệch thì cũng sẽ không quá lớn.
Lý Dương đang cắt cũng quay đầu nhìn thoáng qua, hắn tính ra khối này nặng từ 140-150 cân, xem ra hắn cũng tính không chính xác, chỉ dùng lớn nhỏ để tính toán sức nặng thì sai lệch cũng là chuyện bình thường.
-Hơn 150 cân, nếu nó là của tôi thì tốt rồi, có nó thì công ty tôi sẽ không vì nguyên liệu cao cấp mà phát sầu.
Một ông chủ công ty châu báu hâm mộ nói, công ty của hắn không nhỏ, tài sản hơn trăm triệu, nhu cầu của hắn với Phỉ Thúy cũng lớn, hàng năm vì mua nguyên liệu hắn đã phải vắt hết óc để suy nghĩ.
Không có biện pháp, nguyên liệu cao cấp hiện giờ đã là mặt hàng khan hiếm, muốn mua cũng không có để mua.
-Nếu khối Phỉ Thúy này mà là của tôi thì tôi sẽ sử dụng torng 2 năm mới hết.
Bên cạnh người kia vang lên một giọng nói, công ty của người này nhỏ hơn, khối Phỉ Thúy này đủ để công ty hắn sữ dụng tới hai năm, đáng tiếc là thứ này không phải là của hắn.
"Rầm "
Trong tiếng nghị luận không ngừng của mọi người, Lý Dương cũng đã cắt xong một đao, sau khi tẩy sạch bề mặt vết cắt, nụ cười trên mặt Thường Thịnh càng thêm sáng lạng.
Một đao này cũng ra Phỉ Thúy, hơn nữa diện tích xuất hiện cũng rất lớn, so với khối vừa rồi còn muốn lớn hơn.
-Lại tăng, tôi thấy khối này không những không thua lỗ mà còn có thể lời to đó.
-Tôi cảm thấy không chỉ như thế, đây chỉ mới là một nửa khối nguyên thạch lớn mà thôi, vẫn còn một nữa đặt bên kia, nếu nên trong một nữa kia mà cũng có Phỉ Thúy thì khối nguyên thạch này sẽ có giá trên trời.
Lại có một người nói, người này nói xong thì những người khác đều im lặng, rất nhiều người đều gật gật đầu, ánh mắt thì nóng rực nhìn về phía khối nguyên thạch.
Một nữa này nặng hơn 1000 kg, bề mặt tuy không thấy được gì nhưng không ai dám chắc là bên trong không có Phỉ Thúy, khối nguyên thạch lớn thế này có đặc điểm là Phỉ Thúy bên trong rất dễ phân tán, trên dưới trái phải đều có thể có Phỉ Thúy
Lý Dương giống như không nghe được âm thanh của mọi người mà một lần nữa tiếp tục cắt.
Lần cắt này cắt phần đá rất lớn, phải dùng hơn 40 phút mới hoàn tành, lần này lớp đá bị cắt hơn một nữa, Thường Thịnh không hiểu tại sao Lý Dương lại chọn vị trí này, nhưng hắn cũng không có hỏi cái gì, hắn biết được chênh lệch giữa mình và Lý Dương có bao nhiêu lớn.
Nếu Lý Dương lựa chọn chỗ này thì nhất định là có lý do của hắn.
Thời gian từ từ trôi qua, rất nhanh đã tới 6 giờ chiều, ban quản lý đại hội khẩn trương quyết định hoãn thời gian đóng cửa lại, hơn nữa cũng phong bế khu vực Minh Tiêu và Ám Tiêu.
Những việc này thuần túy là vì Lý Dương, Lý Dương còn đang giải thạch, bọn họ không thể đuổi hắn đi được, hơn nữa Lý Dương đang đổ tăng, đây là một cơ hội tuyên truyền rất tốt với bọn họ, bọn họ không thể bỏ qua được.
Mọi người xung quanh đều đã mệt mỏi, nhưng khi nghĩ tới sắp có kết quả cuối cùng, tất cả đều cắng răng kiên trì không ai rời khỏi.
Hình thù của khối Phỉ Thúy đã xuất hiện, so với khối Phỉ Thúy trong nguyên thạch vừa giải còn lớn hơn không ít, thấy một màn này mọi người đểu hiểu được cả khối nguyên thạch trị giá 7000 vạn đều có giá trị, Lý Dương đã kiếm được không ít. Cụ thể có thể kiếm được bao nhiêu thì mọi người không biết, còn phải chờ xem giá thị trường, nhưng mà khẳng định không phải là con số nhỏ.
"Hô "
Lý Dương thở ra một hơi rồi buôn đá mài ra, tầng đá cuối cùng đã bị mài ra, khối Phỉ Thúy xem như là đã được cắt hoàn toàn.
-Lý tiên sinh, chúc mừng anh, khối nguyên thạch lớn này cuối cùng đã đổ tăng.
Lâm Lang đi tới cưới nói với Lý Dương một câu, Lưu Cương và Triệu Khuê thì đang nâng khối Phỉ Thúy lên cân điện tử, khối này ít nhất cũng 200 cân, một mình Lưu Cương thì không nâng nổi.
-Hai trăm năm mươi bảy cân.
Sang Dala lớn tiếng báo ra con số, trên mặt còn có vẻ cực kỳ hưng phấn, cộng lại thì hai khối Phỉ Thúy đã hơn 400 cân. Bốn trăm cân Phù Dung Chủng Phỉ Thúy, giá của chúng ít nhất cũng hơn 700 vạnro, chỉ cần bấy nhiêu thôi thì củng đủ để Lý Dương có lời.
Cái này còn chưa tính tới một nữa khối nguyên thạch chưa giải đó.
Người có cùng ý tưởng với Sang Dala không ít, rất nhiều người đều rất coi trọng số phế liệu còn lại, dù sao chỉ có Lý Dương mới biết chỉ có bấy nhiêu Phỉ Thúy trong khối nguyên thạch này, những người khác đều không biết là bên trong chẳng còn gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.